Nhật ký

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Cái gì đang đợi ta ngày mai đây, có nên nghe lời những người bạn thân của ta, những người ta bó tay dẫu trước đây họ đã sát cánh bên ta và tin vào một thành công. Hãy cho tôi biết tôi phải làm gì, chắc là gọi đến số 5525008, mọi việc sẽ ổn, sẽ ổn, mình sẽ sống, mình sẽ vui, được lắm.
 
many friends are around me.Why do I feel lonely tonight?
sao thế này? giời ơi........đầu óc khó tả quá......bực mình thật...........khó chịu quá...........đừng thế này chứ..........1h đêm.........online.........nobody........2h...........cũng vẫn ko có ai..........bùn chết mất thui..........:(( mọi người đâu hết rồi:((
cố lên nào..........ko sao đâu..........mày phải cố lên ....... mọi chuyện rồi sẽ qua......mày sẽ vượt qua thôi..........
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bạn Giao giờ này còn online hả, thức xem bóng đá hả. Giá như... người đó cũng có những sở thích để như vậy để tôi có thể nói chuyện, vậy mà...
 
mất điện, lâu lắm mới nhìn phố buổi đêm, trời đẹp thật....đủ đẹp để nhớ về một điều gì đó đã quá xa, đã quá hư ảo rồi, phải, có gì là thực đâu....Nhưng tại sao phải phân biệt rạch ròi giữa thực và ảo?? Để làm gì kia chứ, nó sẽ đem lại điều gì, chẳng phải trước đây chính tôi cũng đã đau khổ vì điều đó ư? Và mọi người đã nói gì, bạn đã nói gì?


Tiếc thay, sẽ chẳng còn ai, chẳng phải bạn, nói với tôi những điều như thế nữa...:)


Lẽ ra, vì bạn, và vì tôi, không bao giờ nên nhớ đến và nói ra những điều này.....chỉ là vì một cảm xúc không thực mà thôi....


Và lại nhớ về tiếng sáo của người đàn ông mù, không hiểu sao, cái tiếng sáo ấy cứ xoắn quyện lấy nhau, níu lấy đầu óc, khiến tôi không thể nghĩ đến chuyện gì khác, phải, cây sáo, cũng có nhiều chuyện về nó lắm đấy chứ, đúng không...?


Ôi chao, đêm không ngủ:)
 
Khóc cho Italy, khóc cho đội bóng áo thiên thanh yêu quý, thế là hết, ngày mai nếu HL bị loại, sẽ ko bao giờ thèm quan tâm đến Euro nữa....:cry::cry::cry:
 
sao gặp chuyện gì cũng đen đến như thế này :(
hôm nay viết nhật kí ko phải cho mình, mà là cho người lúc nào cũng chỉ gặp đen đủi trong cuộc sống như ngươi...
khỉ thật, tại sao cái lúc hiếm hoi nhận ra được tầm quan trọng của việc vượt qua đại học và tiếp tục cố gắng ôn thi, thi ,... thì lại gặp cái chuyện xui xẻo như thế...
gọi cửa, giật mình nhìn qua cái "mắt thần" và thấy một tay đang che mắt bước vào nhà.. cứ tưởng bị cướp giật gì chứ... hóa ra... mắt có vấn đề, chỉ vì bụi, điên rồ... rồi bước vào nhà... và rồi kể rằng thi được 20' ko chịu nổi nữa phải đi ra ngoài...
đáng lo quá!! sao lại xui xẻo như thế... :((

Và bây giờ lại đến mình đây, hay là dạo này mình cũng "ẩm ương" như anh trai nói nhỉ /:) thật là chán. cuộc sống mình đang tự tạo cho mình sao mà vô vị đến thế... chỉ muốn đi chơi, thật đấy, mà tự nhiên mọi người cứ rời xa mình dần, chả biết vô tình hay hữu ý.. /:)
sao lại thế nhỉ... mình chẳng làm gì sai, dạo này mình rất ngoan cơ mà :lol:
chán, chán quá rồi...........
ĐI CHƠI THÔI MỌI NGƯỜI ƠI :((
vô vọng rồi, gào lên cũng chả ai thèm nghe đâu, chăc thế...
 
Ý đi ăn cắp và mình cũng đi ăn cắp
 
trời ơi X( X( X tức quá...chờ gần 1 tiếng
ko đến mà ko thèm nói 1 câu X( h thì mình biết làm gì .bây h là 6 h,đợi dài cả cổ từ 5 h 15 :madflame:
đã nói là đi học rồi nên vẫn phải ra khỏi nhà :madflame: :madflame: :madflame:
BIẾT LÀM CÁI GÌ BÂY H :madflame: :madflame: :madflame:
sao ngày hôm nay toàn chuyện bực mình thế chưa đủ sao
từ sáng đến h quanh quẩn nấu cơm rửa bát,lau nhà /:)
lại còn cãi nhau với thằng em
net thì chẳng vào được vì cái máy tính đã bị mấy thằng em occupy
sáng dậy sớm trước chúng nó để vào gửi cái mail...mới được 1 tí thì mẹ lên,bảo là vừa mới dậy chưa làm gì đã vào cái máy tính à,xuống lau nhà ngay /:)
tối qua thì 2h mới ngủ được vì chúng nó cứ chạy rầm rầm+bật đèn sáng
trưa nay thì thằng em bé quấy phá /:)Ngủ 20 phút thì 4 lần phải đứng dậy /:)
ở nhà có được yên đâu
trời thì nóng,ôi bực mình quá
tức đến phát khóc :madflame:
chẳng nhẽ lại khóc ở đây /:)
 
nóng wa 8-} câu đầu tiên ko thể ko nói là như thế...hình như trời nóng nên cái đầu của mình nó cũng phát điên :D ko sao...chỉ ko thể hiểu đuợc sao có bao nhiêu chuyện như thế mà mình vẫn có thể tỉnh bơ đuợc...nó chắc chắn là sự mất mát lớn..nhưng hình như mình vẫn chưa đủ lớn để cảm thấy được cái nỗi đau đấy...h đây nguời nằm đấy gầy wa,ko còn 1chút sức sống hay 1 dấu hiệu nào cho dù là nhỏ nhất có thể đem lại hi vọng hay 1 sự an ủi cho mọi người...ko thể nói được gì...ko thể ăn được,cũng chẳng thể uống...nhiều khi có 1 suy nghĩ thật tàn nhẫn là tại sao ko làm 1 cái gì đó để giải thỏát cho nguời đấy khỏi cơn đau...chỉ nắm lấy bàn tay mình,vỗ vào má mình và nhìn mình....bất lực thật sự...đau lắm...nhưng điều có thể làm chỉ là ngồi bên cạnh và nắm chặt bàn tay người mà thôi...cũng ko còn khóc nữa rồi...nhưng nếu còn đuợc lựa chọn 1 lần nữa...chỉ muốn quay lại cái căn phòng nhỏ đấy,sống lại những ngày ấy,vì cả ngưòi sắp ra đi cũng như vì những gì đã thấy trong cuộc đời...nhưng thời gian nhiều khi thật tử tế nhưng lắm lúc cũng thật khắc nghiệt...chỉ cầu mong sao trong những ngày nóng bức như đổ lửa này,nỗi đau ko hùa với cái nóng làm khổ bố con....|-)
Mày ah,chắc mày ko hiểu ý nghĩa của cái sự việc có mày ở bên cạnh nó là thế nào đâu,mà cũng có thể là toa tưởng tuợng vì làm sao mà mày có thể danh giá thế đuợc.Nhưng dù gì thì tao cũng thấy mày ở bên cạnh tao là 1 điều tốt nhất mà tao có thể có trong cái mùa hè buồn chán này.
To 1 con lợn con khác:tao ko hiểu là thế nào nhưng mà mày thì chắc chắn ko alone ;) h thì ko có chuyện gì có thể xảy ra được.
...khi người ta fai chọn giữa cái đúng và cái dễ dàng thì bao h cũng mong mình chọn cái đúng nhưng lại thửờng chọn cái dễ dàng....con đuờng mòn sẽ lại đi lại và khi nỗi đau đủ lớn thì con ngừoi sẽ ko còn gì đáng khóc nữa :)
 
phải rồi, mãi mới chuồn được xuống đây, lâu quá rồi... mới được online muộn thế nàyh
thế mà nhìn lại list xem.. trống huếch..trống hoác.. đợi đến bao h? có nên đợi ko...
wasted time!!! and money
anh trai đã nói ko để em wasted time , money cơ mà, có thấy gì đâu :((
buồn quá...
online một mình...
 
ôi... Hà Lan :x... hớ hớ hớ... mình như con cuồng mất rồi :p
thế này nghĩa là chị Linh sẽ nghỉ online môt tuần và chị gái nghỉ 3 ngày huh ;)) chắc ko được rồi...
tuyệt quá!! hôm qua tuy rất háo hức nhưng ko thể đợi xem đến hiệp 2, khấp khởi... hi vọng.. sáng nay, nhận được cái tin sốt dẻo, quá sướng luôn...
ôi ... may mắn cả ngày đê :*:*:x:x... HÀ LAN tuyệt vời :x:x:x
 
Ah, so here I am again, facing nobody but myself. I should have guessed long ago, that when this moment came, when I laid down the book, breaking free from its very last chapter, I would be feeling exactly like this, I really should, b'coz they already told me so. But I was too eager to continue my hunting job toward the far end of it to be sensible. Well, then, now, I do know perfectly well why tears are trickling down my both cheeks, seemingly unheplful to lessen the wretchedness inside...
Am I suffering from paranoid? or from halucination, in other words? I can't seem to be able to distinguish rightly between fantasy and reality, but it doesn't matter, I don't wanna sense something real, let them all be vague like this, don't ever let the mistery be unfurled...
Again, I reckon I'm in a real dilemma: I wanna open the book again and reread the words, to revive my own emotions once they touched my distorted brain, but also, the other half in me are begging damned desperately that it remained slammed shut, 'coz the things it possesses are just too much harsh to be revived, yeah, too harsh...
I could never forget them though, ones that engraved right on my mind the image of a person who got back upon his feet at the very moment when the sky above were defeatedly overwhelmed by a scarlet sunset, turned away from the glittering lake after hours of sitting there and strode up to the castle, wiping his face into his sleeve... God, even writing down these lines makes my heart whirl in a deep concern.
But again, I believe things will change, as long as this whole world is being ruled by the utmost powerful force: TIME
Let time fold and seal this emotions forever
 
:))
Everything suddenly turns out to be fawking meaningless.
*sigh*:)
 
X( X( ta đã làm cái gì sai chứ X(
vừa mới ngủ dậy đã bị chửi một cách vô lí
10 h dậy thì đã sao nào,bọn kia 12 h chúng no mới dậy
mà tại chúng nó tối qua cứ ầm ầm nên mình ko ngủ được X(
tự dưng mình phải đi hầu hạ chúng nó
đã thế còn bị mắng chửi vô lí
lại còn ngày nào cũng phải pha nước cho chúng nó
biết được lúc nào chúng nó uống sắp hết chứ X(
lúc nào cũng phải có sẵn nước cho chúng nó uống /:)
mình là osin chắc X(
làm cái gì cũng bị chửi X(
tức lắm rồi đấy X(
cái gì cũng phải có giới hạn chứ
chẳng muốn đến tháng 9 nữa
bây h ta muốn đi luôn X(
christmas cóc thèm về nữa /:) X(
thật là vô lí
mình chẳng làm gì cả
net thì ở nhà ko vào được vì cái máy tính đã bị chúng nó occupy /:)
thật là quá đáng
đã thế cứ 246 mình kiếm cớ đi học chuồn ra khỏi nhà..làm gì đựoc nhau /:)
bức xúc quá r rồi X(
mà dek cần chờ nữa X(
ta tự đi X(..cần quái gì chứ X(
dek cần X(
........h chẳng có ai ở đây cả
ko được khóc :)| :)|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Sách gì nghe hay thế, cho tơ mượn được không BT, mấy câu đấy ấy viết hả?
Hic, tối qua 1h 30 mất điện và mình ở ngoài đường, có ai biết, có ai hay. NGu lắm, mày sẽ mãi mãi chết vì mày không bao giờ có thể là người vô tư như họ được. Chết đi, mày hãy chết đi, hãy làm cái người mà đáng ra mày phải làm cơ, hãy làm cái người ấy, cuộc sống sẽ vô cùng thanh thản, vô cùng dễ dàng.
 
mày ah,cố lên nhé..........bĩnh tĩnh nữa ( tao biết mày đủ mạnh mẽ mà)....
ko hiểu sao khi nghe tin của mày,người tao lại mềm nhũn ra,tao đèo con Giao về mà chưa bao giờ thấy quãng đời từ nhà nó về lại dài thế mày ah?......tự dưng tao cảm giác như là tao ko biết đi xe thì phải ,cứ nhìn thấy cái xe nào dến gần là lại thấy run tay ..............
ban nãy gọi điện cho mày mà tao chẳng biết nói gì cả,muốn nhắn nhủ mày nhiều điều mà lại sợ lúc này mày cũng chẳng còn tâm trí đâu để nghe nữa ....
bình tĩnh nhé
mày biết ko?hôm nay tao chợt nghĩ nếu tất cả các cảm xúc đều có 1 màu tương ứng thì hình như tao ko có màu đen và màu trắng nữa mày ah .........cũng ko sao phải ko bọn mày ?
kike ah(lâu rồi ko gọi mày như thế nhỉ),cố lên nhé
 
sao lại phải ko được viết lên HAO 8-}
ko có tư cách để cấm đoán người ta
phải rồi, ko có tư cách..
đoán ra chuyện gì rồi... thảm rồi.. chuẩn bị trốn thôi...
có lẽ ước mơ sẽ ko bao giờ thành hiện thực được
biết mà
never had a dream come true :lol::lol::lol:
thảm quá, quá thảm... liệu .... /// thôi, dek nghĩ nữa...
 
Dạo này toàn thuê phim về xem
Hay quá đi mất...
Vui nhỉ....
 
Ừ, quyển sách đấy hay lắm, tớ vừa đọc xong. Nhưng mấy câu trên kia là do tớ viết, trong lúc xúc động... Bây giờ vẫn vậy...
 
ôi, thoải mái quá... dù là Anh thua, dù là online đến tận 2h30 để gặp anh trai mà ko gặp... nhưng coi như là đền bù cho những gì may mắn xảy ra với ta ngày hôm qua...
ko ngờ diễn tiến mọi việc lại theo chiều hướng tốt đẹp và thuận lợi như thế :x
càng ngày ta càng cảm thấy mình có cơ hội hơn.... khả năgn bây giờ có lẽ là đủ tròn 90% :x
mừng... mừng... mừng...
tuy vẫn có những điều cần được giải quyết

nhưng những cái chính đã tạm ổn
bây giờ dành tâm trí cho học va....offline



chợt nhớ ra :( có một điều ko thể diễn tả được... hụt hẫng.. .buồn kinh khủng... vì tối hôm qua chat với chị.. nghe chị báo tin ấy... :(( chị ơi... :* :(( ko muốn thế đâu... mất mát... một người thân quen đầu tiên trên HAO.... một người gắn bó với mình bao lâu nay, dù ko quá thân thiết,... nhưng mà ... ko thể chịu được :( ko muốn xa chị đâu...
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên