Nhật ký Hao's members... hôm nay có chuyện gì nào ;)

sáng nắng, trưa nắng, chiều năng, tối đầy con của nợ j bay bay trên trần, bám hết cả vảo đèn, lượn qua lượn lại ngứa mắt :-<
sáng ngủ, trưa ngủ, chiều ngủ, tối vẫn buồn ngủ :-<
 
This morning I've just finished the last pages of this book.Not quite as I expected, but enough to embed something in my mind.
'Spiral' is a sequel of 'Ring' by Koji Suzuki. A modern kind of horror. Scientific details about genes, virus, DNA, autopsy, hermaphrodite and so. A new approach to 'ghost stories': no actual transparent ghosts haunting here and there, no blood, no fighting with monsters in abandoned houses... Just fear. Some fear you cannot explain. Some fear that rises in every corner of your body. Your heart. And your mind.
It is a battle with time, and with something you don't know. You can't see it. You can't touch it. You can't smell it. But you can 'sense' it. You know some 'thing' is there. Some 'thing' behind you that makes you too stiffened to turn your head.
But even with death awaiting, people are always desperately curious about things they don't know. Secrets are always the dangerous charms. They lure our hearts. They pique our fantasies. They challenge our knowledge.
But what makes a secret so attractive is that it is a secret. When revealed, things always turn out 2 ways:
1- Boring, boring,boring.
Or
2-Something no one ever WANTS to know.
Curiosity leads to discoveries and innovations. But curiosity also leads to hazard.
Sometimes it's intelligent to stay ignorant. Sometimes it's brave to stay a coward.
'Think you know fear? Think again.'
'Ring' and 'Spiral' - a chance to know more about the real 'you'.
Recommended especially to those with interest in Biology.

______________________________________________________________________



When I first read 'Ring', I had no impression about the main character Asakawa. He made undeniably great efforts to solve the 'ring' puzzle, but after all, he was just a normal person rushing to save his own life and family. Everyone in his situation would do exactly the same. No big deal.
But Ryuji, Asakawa's partner on the way to fight death, was certainly 'something'. Destiny didn't choose him, but he chose destiny. He decided to watch the killer tape to not only to help his old friend, but also to put an interesting challenge to the boring life. During their fight with the 'thing' from the other world, Ryuji never panicked, always he stayed calm and cool for a clear overlook of the puzzle. Even when he had died, from the grave he still managed to help his dear friend to save his family. No fear, no envy, Ryuji was characterized with terrific bravery and intelligence, hiding his true warm fragile heart until his very last moments - the hero of 'Ring'.



The most disappointing thing about 'Spiral', to me, is that it completely smashed that heroic image. Ryuji in 'Spiral' became an evil spirit, from the grave he pulled the strings controlling everyone along, including Sadako the ghost. With unimaginalble intelligence, Ryuji pre-calculate every step those living people would take, using even his dearest ones to fulfill his wish: to revenge and to come back. Playing fool of everyone, Ryuji emerged as a cruel devil - whose brain was no longer to praise but to disgust.



When I read 'Ring', I cried when Ryuji died.
And when I read 'Spiral', once again I cried when Ryuji gained his rebirth.




______________________________________________________________________


I am writing these lines when sitting in front of a large mirror.
and somehow I feel that someone - something - is behind me.
watching me.
and I can feel it.
though I could see nothing in the mirror...
 
@Triệt: à, cái ấy thì sau khi các em virus vào tôi mới đc xem vài cảnh cô ạ =)) thế cô đã từng bị vì xem nhiều phim ảnh à ? ;))
@Trúc: chị lại đang có kế hoạch áp dụng chiến lược giảm cân :-? dạ dày chưa sao, chắc bao h đến đợt thi mới biết đc :-?
đứa nào đi xa nhà cũng có lúc nọ lúc kia, bt thôi, đừng để cho địch nó lừa gạt = ))
_ _ _

Mình thấy buồn cười vs các em bé 8->
Mình thấy buồn cười vs mình nữa :))
CircleS of life :)
 
Vẫn đi chơi tối :-j
Vẫn hí hoáy nt :-j
Vẫn chat đêm :-j
Túm lại là chả có j khác cả :-j
Hoàn toàn bình thường và thanh thản. Biết thế là xong rồi.
Thế thì vui chứ hả? :))

Nhớ những ngày này năm xưa, hoặc trước đó một lúc :)
Cảm xúc tươi mới. Hình ảnh nguyên vẹn. Ngây thơ và dại dột. Bồng bột, và k-dừng-lai-được.
Giờ thì tan nát hết rồi còn đâu :))
Hay ngay từ lúc bắt đầu đã là để tan nát? :)

Thôi thì, một thời để nhớ :). H thấy đẹp :) Chả nghĩ j khác nữa cả :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chỉ bật một ngọn đèn thôi nhé :)
Đừng bật những ngọn còn lại :)

Ánh sáng làm mờ mắt con người.
Đêm tôi làm mù mắt con người.

Chỉ có sự dung hòa giữa hai điều trái ngược mới tạo được sự cân bằng cho cuộc sống :)

(Đó là nội dung của nguyên lí Le Chatelier các bạn học ở chương trình Hóa lớp 10 đấy)

:)
 
Chỉ bật một ngọn đèn thôi nhé :)
Đừng bật những ngọn còn lại :)

Ánh sáng làm mờ mắt con người.
Đêm tôi làm mù mắt con người.

Chỉ có sự dung hòa giữa hai điều trái ngược mới tạo được sự cân bằng cho cuộc sống :)

(Đó là nội dung của nguyên lí Le Chatelier các bạn học ở chương trình Hóa lớp 10 đấy)

:)

Nguyên lí Le Chatelier được phát biểu hay vậy sao mình không biết nhỉ :|
 
mưa cả ngày :-< Học suốt mấy tiếng đồng hồ :)) thấy khâm phục bản thân thế ;))
 
Tự nhiên sáng tỉnh dậy thấy chán cuộc sống này quá:-<
Biết làm gì với 4 năm đại học trước mắt đây:-<
Không biết là đang bị đói hay đang bị nhớ:-< Dù sao cả 2 thứ đó cũng đều làm mình cồn cào:-<
 
Đọc "Rừng Nauy" thích câu này "Thế giới là một bãi cứt" :))
Hôm nay lại càng thấm thía :))
 
dạo này bài vở nhiều khủng khiếp
3 cái tiểu luận, 1 bài semina, ôi, tuần sau rồi, mà chưa kể KT tin đấy :((

mà bài vở ở HAO cũng thật khủng khiếp, có lẽ đã đến lúc nên đọc ít topic hơn :p
 
Chỉnh sửa lần cuối:
mạnh mẽ lên nào
nhất định sẽ vượt qua hết những khó khăn này
 
'đừng cố níu lấy bàn tay ấy như thế.
hãy chìa tay ra và sẽ có một bàn tay khác níu lấy tay anh.'



thik câu này quá đi.
nhưng k làm đc đâu.
 
Tởm quá :(
Chỉ vì tiếc 10$ đi cắt tóc nên giờ trọc đầu :(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đi chơi về :(

Thủng xăm , dắt bộ 1 đoạn , vá mất 20K . Điên rồ 8-}

Về ôm ... 8->

happy happy 8->
 
Nhận xét và kết tội người khác thì dễ dàng lắm, nhưng nhìn lại chính bản thân mình thì không dễ chút nào. Thế nhưng nếu không nghĩ về mình trước khi phán về người khác thì tốt nhất là ngậm miệng lại hoặc làm mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.
 
Ôi mẹ ơi@__@

Chậm có 1 ngày con laptop tăng thêm 200$ @__@
Vỡ mồm, thế là đợi tiếp tuần sau=.=

___
Ngày đầu tuần đi học mà đứa nào cũng " wtf, what did you do with your hair " :((
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lạnh rồi, thích quá:x

Lạnh thì người vs người sẽ gần nhau hơn:x
 
@Triệt: à, cái ấy thì sau khi các em virus vào tôi mới đc xem vài cảnh cô ạ =)) thế cô đã từng bị vì xem nhiều phim ảnh à ? ;))
@Trúc: chị lại đang có kế hoạch áp dụng chiến lược giảm cân :-? dạ dày chưa sao, chắc bao h đến đợt thi mới biết đc :-?
đứa nào đi xa nhà cũng có lúc nọ lúc kia, bt thôi, đừng để cho địch nó lừa gạt = ))

em sống lành mạnh lắm, mới 17 mãi vẫn chưa đến tuổi mà xem :(( :))
mà chị giảm cân được á :-<.
 
Back
Bên trên