Mr.Hải fan club^^

cách đây ko lâu đã bít chấp nhận cho đi là hạnh phúc, thứ duy nhất nhận lại là niềm vui của ng ta, mà đó lại chính là hạnh phúc của bản thân...
vậy có lẽ sống như vật là hạnh phúc...
to someone ^^
em thật sự muốn cám ơn anh- một người đã ở bên cạnh em rất đúng lúc, cho em niềm tin và thương yêu. anh ko yêu em nhưng anh hãy biết rằng em yêu anh thật nhiều
 
cách đây ko lâu đã bít chấp nhận cho đi là hạnh phúc, thứ duy nhất nhận lại là niềm vui của ng ta, mà đó lại chính là hạnh phúc của bản thân...
vậy có lẽ sống như vật là hạnh phúc...
to someone ^^
em thật sự muốn cám ơn anh- một người đã ở bên cạnh em rất đúng lúc, cho em niềm tin và thương yêu. anh ko yêu em nhưng anh hãy biết rằng em yêu anh thật nhiều
 
Sao hội trưởng và hội phó post bài chất thế
Mình đúng là bảo vệ
Toàn bài gà thui
 
Hôm nay là một ngày thật tồi tệ!!!Tôi đã khóc, khóc để tự trấn an bản thân mình, mong sẽ rũ bỏ đc tất cả.Từ hôm qua khi tôi biết 1 số điều thì tôi đã tự nhủ rằng sẽ chôn chặt tình cảm của mình với người ấy, để nếu ng ấy có còn 1 chút yêu tôi thì cũng sẽ ko khó xử khi đến với ng con gái kia!!! Đôi khi tôi thấy mình thật ích kỉ, nhưng có lúc lại thấy mình quá ngu ngốc. Tôi làm mọi thứ để quên, tôi lừa dối cả chính bản thân mình bằng những nụ cười, tôi hôm nay đã cười thật tươi trc mặt người đấy, nhưng lúc đó thật sự tôi chỉ muốn ôm chặt lấy nó và khóc, để thoả nỗi buồn của tôi, để cho nó biết rằng tôi còn quá yêu nó còn nó thì quá phũ phàng!!!!Tôi ích kỉ khi muốn 1 ngày nào đó nó sẽ phải chịu cái cảm giác đau đớn của tôi lúc này, 1 ngày nó sẽ hối hận vì đã chia tay tôi…Tôi thấy mình quá độc ác khi nghĩ đến điều đó nên tôi ko thể làm bất kì điều j khiến nó tổn thương, tôi chỉ biết cầu chúc những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với nó mà thôi. Hôm qua tôi đã đến 1 cái hồ và tung đồng xu xuống đấy để ước niềm vui và hạnh phúc cho những ng xung quanh tôi, cho tôi và cả cho nó!!!Mong rằng điều ước của mình sẽ thành hiện thực:D:D:D

@ Sói: cám ơn cô vì đã mắng tôi, vì đã chia sẻ với tôi, vì đã rủ tôi đi chơi..nhưng tôi ko có tâm trạng!!!Xin lỗi vì hôm nay khóc khiến cô sợ, nhưng cô ơi, tôi vẫn chưa cạn nước mắt đc!!!Tôi đã nghĩ là sau khi chia tay tôi đã cạn nước mắt, nhưng ko vì đến khi quá nhớ nó thì tôi cũng khóc, khi nghĩ đến nó đi w ng con gái kia tôi cũng ko kìm nén đc…Đừng trách tôi vì tôi muốn chết, vì thực sự tôi mất đi niềm tin, tôi mất đi những người tôi đặt nhiều yêu thương nhất…ai cũng rời xa tôi. Vì sao ông trời lại lấy đi của tôi mọi thứ vào cùng 1 lúc??? Tôi đau khổ khi chia tay nó, tôi bực bội khi mất đi bạn thân, tôi cô đơn khi nghĩ đến gia đình,…Tôi bây h như 1 ng vô cảm rồi cô ạ, cười thật nhiều để chứng tỏ mình mạnh mẽ để rồi phải trốn vào 1 góc nhà mà khóc 1 mình, tôi ko còn tin vào tình yêu, tôi ko dám đặt niềm tin vào bất kì điều j…Nếu cô lập hội sống ngược với chính mình thì tôi đã trở thành 1 thành viên ưu tú trc mặt bạn bè rồi đấy:D:D: Cô nói đúng, tôi sẽ ko bi quan nữa vì ít nhất 1 phút 1 giây nào đó người đấy đã yêu tôi :D

@Lan Hương:con ạ, thực sự là bố ko biết phải khuyên con ntn nữa, vì chính bố cũng bế tắc lắm, ức chế lắm!!bố hiểu tâm trạng của con vì bố cũng ko muốn sống trong ngôi nhà này nữa!Bố căm thù mỗi khi phải về nhà, khi đó bố ko còn đc à mình, luôn phải hành động trái ngược với suy nghĩ, ko đc khóc khi muốn khóc…Nói chung là bố chỉ cần bạn bè và L thôi. Bố thèm đc quan tâm, đc yêu thương và ko bị gò bó trong gia đình. Con ơi nếu con có thể mở rộng lòng mình ra 1 chút, đừng ngại ngùng thì cơ hội sẽ đến với con, con có thể tìm đc 1 người yêu con thật lòng. Bố biết con sợ tình yêu đầu sẽ tan vỡ như tình yêu đầu của bố, nhưng nhỡ đâu con may mắn hơn bố, con là 1 ng yêu tốt hơn bố thì sao???Còn về P, bố nghĩ rằng chờ đợi ko phải là 1 điều xấu(vì bố đã chờ đợi từ khi chia tay rồi con ạ:D) nhưng đừng chờ đợi trong vô vọng. Vì ít ra cũng phải để nó biết rằng có 1 ng yêu nó từ rất lâu rồi chứ, như thế may ra con sẽ thấy thoải mái hơn khi chôn chặt tình cảm của mình mà ko nói cho nó biêt!!!Mình là hội sống thật với chính mình cơ mà. Và nhìn gương bố đây, bố đã đánh mất rất nhiều cơ hội cho bản thân, và bây h bố đã hối tiếc, và để rồi tự trách mình mà thôi…Có j cứ post lên đi, vì cũng hầu hết chỉ có hội mình lên đây thui mà:D:D. Và nếu ko nói đc trực tiếp nhỡ đâu 1 ngày P lên đây, sẽ hiểu đc tình cảm của con thì sao???Yêu con, bố sẽ luôn bên con để bố con mình cùng tra tấn nhau về những bức xúc của mình:D:D:D

@Chung Trang: xin lỗi vì hôm đó tôi đã quá giận, vì Valentine năm nay tôi thấy mình như 1 người thừa, như 1 con ngốc ý và vì trc đấy tôi bức xúc vì fải chờ người đấy mà nó ko đến:(( :(( :(( Chắc cô và Sói cũng đang dần tìm ra tình yêu của mình rồi, chúc cô may mắn. Còn tôi và Lhương thì vẫn còn bế tắc lắm chỉ biết xin lỗi 2 cô mỗi khi bọn tôi buồn, tâm trạng như ngày hôm nay khiến 2 cô buồn theo:D:D:D Đừng trách tôi vì sao tôi cười nếu cô thấy nụ cười đó quá giả tạo:D:D

@...Em cũng ko biết nữa!!!Có lẽ em đã quá ngộ nhận chăng?? bởi những lúc cảm thấy anh nhìn e, thì em lại có cảm giác anh vẫn yêu em,và chia tay chỉ vì 1 lý do khó nói nào đó!!Phải chăng đó là sự kiêu hãnh, phải chăng vì anh muốn chứng tỏ mình trc hội bạn, phải chăng vì 1 điều j đó khiến anh khó xử…chứ ko phải là anh đã hết yêu em:(( :(( Anh ah!!Anh có thể cho em biết tình cảm của anh đối với em bây h là thế nào ko??? Em biết mình mới là người ko dám nhìn thẳng vào sự thật rằng bây h chúng ta chỉ là bạn, em biết mình lảng tránh anh là điều ko nên.Nhưng khó lắm anh ơi, làm sao em có thể coi anh như 1 ng bạn bình thg đc???Khi hình ảnh anh luôn tràn ngập suy nghĩ của em.Em cũng ko biết nữa, lúc thì em rất sợ gặp anh, lúc thì em rất muốn đc chạy đến chơi với anh như bao người khác. Và đứng trc mặt anh em cảm giác mình như 1 con ngốc vậy,lúc cười rõ tươi để muốn chứng tỏ rằng ko cá anh em vẫn vui vẻ, khi mặt lại đần ra, ủ rũ để mong anh biết là ko có anh em mất đi rất nhiều niềm vui!!!Hôm nay gặp anh, khi anh trêu em, em sướng nhưng lại muốn khóc vì em rất nhớ anh, vì em sắp phải coi anh như 1 ng bạn rồi…:DCũng may là em ko khóc vì em biết rằng anh ghét, hay thực ra em nghĩ là anh sợ con gái khóc trc mặt mình; và cũng vì trc đó em đã khóc rồi:D:DThật là may mắn vì em ko muốn anh ghét em:)) :))
Nhiều khi em cũng giận anh lắm, em hận vì sao anh là người đến với em trc, vì sao anh là ng chia tay trc, và vì sao dù anh buồn thì anh vẫn cười vui vẻ đc còn em thì ko??? Em luôn nghĩ đến anh nhưng anh có phút giây nào nghĩ đến em ko?? Hận vì sao chia tay nhau anh có thể chọn ngay 1 tình yêu khác còn em thì từ chối phũ phàng rằng em vẫn yêu anh nên đừng nghĩ đến em nữa!!!Anh ah!!Vì sao tìư bỏ 1 tình yêu lại khó đến thế?Em ko muốn phải chôn chặt tình cảm của mình, e ko muốn fải đau khổ nữa, em ko muốn yêu anh nữa, nhưng em cũng ko muốn mất anh, ko muốn từ bỏ tình yêu của em!!Có lẽ anh sẽ nghĩ rằng những bài trắc nghiệm về tình yêu thật vô lý, thật trẻ con, nhưng em lại trẻ con tới mức làm hết trắc nghiêm về tình yêu của em, để chứng minh tình yêu của em dành cho anh!!sáng nay làm 1 bài, anh và em đc 94%, và tình yêu em dành cho anh thật khờ dại nhưng trong sáng và sâu sắc:D:D nhớ từng câu từng chữ này:D. Mấy hôm nay em nghe rằng anh đang buồn??em muốn ra chia sẻ với anh lắm nhưng sợ anh ko thik và em cũng chả biết làm thế nào cả vì em cũng gặp nhìu chuyện wá. Em ko biết anh có yêu T ko, nhưng em đã nghe chuyện về T và em muốn anh hãy mang niềm vui đến cho T. Nhưng anh ạ, con gái rất ghét và rất sịư bị thương hại nên anh hãy chú ý nhé, đừng để nó nghĩ rằng anh thưong hại nó!!Vì hình như anh yêu T đấy chứ:D Em ko biết nữa, em rất hốn loạn. Em biết mình còn may mắn hơn T rất nhiều, vì em vẫn còn cuộc sống dù nó cô đơn và buồn tẻ còn hơn cái địa ngục nhưngem vẫn ghen tị. Em ghen vì khi yêu nhau anh ko viết cho em đến 1 dòng, nhưng bây h anh lại viết sổ cho T. Em muốn nhìn thấy anh vui vẻ nhưngko phải là vui vẻ bên T, hay bên 1 ng con gái khác…Và em cũng muốn anh cảm nhận đc tình cảm của em, nỗi buồn của em…Em hối hận vì khi bên anh em đã ko dám yêu anh hết lòng chỉ vì ngượng, những khi anh ôm em hay kiss cũng vì ngượng mà em cứ đờ ra như 1 khúc gỗ…Hôm nay em đọc 1 điều rằng con trai ghét bị nghi ngờ và em hối hận rằng có lẽ hôm em gọi hỏi anh đi với T ah nghĩa là em đã nghi ngờ và anh ghét điều đó nên chia tay. Anh ah!!!hãy cho em biết tình cảm của anh đc ko???Em luôn suy nghĩ vì khi yêu anh nói anh có thể đánh đổi mọi thứ để đc ở bên em và chia tay anh nói rằng anh còn yêu em nhưng ko nhiều, anh coi em hơn 1 ng bạn nhưng ko thể là 1 ng yêu. Đó là sự thật hay anh thương hại em mà ko muốn nói trắng ra ?????Nhiều câu hỏi lắm anh ơi!!!!!Em yêu anh , chúc anh hạnh phúc với sự lựa chọn của mình:(( em sẽ cố gắng để cười tươi nhưng đến khi nào em mới coi anh là 1 ng bạn thật sự theo nghĩa bạn bè và dám nhìn thẳng vào mắt anh????
 
Chỉnh sửa lần cuối:
oạch.. hiz... sao ai post bài cũng chất thế... dài dằng dặc... T.T.. đọc đến loạn cả mắt...:|
Con người ta đau khổ khi mất đi một điều quý giá trên đời... Tình yêu... là một trong số những thứ như vậy... lúc ta yêu.. mọi thứ xung quanh trở nên dễ thương hơn.. gần gũi hơn.. nhưng cũng có những điều đáng lo ngại hơn.. Đó là làm sao để yêu nhau mãi được.. làm sao để biết được liệu người ấy có yêu mình như mình yêu người ấy không... Liệu người ấy có trân trọng tình cảm của mình dành cho người ấy ko...
@ Người yêu: Khi tình yêu đi ngang qua gõ cửa trái tim nhỏ bé, mỏng manh và dễ bị tổn thương của mình... tại sao không thử chạm nhẹ vào nó xem.. tại sao không 1 lần dám nếm thử vị của t/y... tại vì đã từng chứng kiến đau khổ của người khác.. sợ không dám thử?? nếu t/y gõ cừa hoải mà không thấy phản ứng nó sẽ trôi đi mất... lúc đấy có nuối tiếc chạy theo níu giữ cũng không được vì người khác nhanh tay hơn đã lấy mất rồi...:| ... đến bây h mọi chuyện cũng đã khó có thể cứu vãn được.. đấy là người yêu thấy thế.. người yêu cũng không biết... vì không thử làm sao mà biết được.. còn tất nhiên nếu quá sức mình thì.. cũng khó.. nhưng để làm sao mà không thấy hổ thẹn với trái tim mình là mình rất yêu người ấy... :)
@ Bầu: Trang hiểu được những cảm giác của bầu... nhưng hiểu là một chuyện, giúp được j cho bầu không lại là chuyện khác.. Xin lỗi là Trang không thể giúp được j.. vì người quyết định chủ yếu trong chuyện này tất nhiên là Chi.. Có nhiều lúc con tim không nghe theo lời lý trí.. nó đập loạn nhịp khi mình đứng trước mặt người mà mình yêu.. nhưng tiếc là người đấy với mình không còn j nữa... Đúng là Chi đang trốn tránh một sự thật mà sự thật rất cần thiết cho Chi lúc này để bước ra khỏi cái vòng luẩn quẩn.. không đi vào đâu.. Trang có thể nói hơi khó nghe một chút.. nhưng Trang nghĩ là Chi không nên cứ chìm đắm trong những mộng tưởng đấy nữa... cái j đã qua rồi.. cho qua đi.. biết đấy là mối tình đầu của Chi.. biết là Chi không muốn từ bỏ một cách quá dễ dàng... biết mối tình đấy không như mình mong muốn.. nhưng có ai hạnh phúc được với tình đầu đây... Chung Trang với sói.. cũng có nhiều chuyện không vui.. cũng không gặp may trong nhiều vấn đề tình cảm.. (chuyện của sói trang không biết.. dù là bạn.. nhưng sói đã không muốn nói w trang thì trang cũng tôn trọng nó.. :|).. nhưng không phải lúc nào cũng muốn giải quyết và vượt qua nó bằng nước mắt... khóc làm chi.. lệ từng dòng.. đau buốt giá trong trái tim mình khi nghĩ đến người đấy.. nhưng khóc thì thay đổi được j.. Chi còn nhiều chuyện phải làm trước mắt.. trước tiên.. phải sống cho mình.. tất nhiên rồi.. nhưng mà đâu phải chỉ có mỗi tình yêu...còn việc học hành của chi... còn tương lai sau này... chả lẽ chi định bỏ dở tất cả chỉ vì một người?? chả lẽ chi lại đành buông xuôi... biết là chi cũng có nhiều xích mích trong gia đình... thực ra mỗi nhà mỗi cảnh thôi.. đọc lại những bài post ở trước thì chắc là chi cũng hiểu một phần nào... không có cái j là hoàn hảo.. hanh phúc thật sự chỉ đến với ta khi góp tay cải tạo nó.. đem cho nụ cười .. :D yêu đời hơn trước .. Chi sẽ nhận thấy là Chi không cô đơn.. còn nhiều người rất wan tâm đến chi.. mặc dù theo lời chi nói là không phải lúc nào cũng bên chi được và những người đấy cũng không giải quyết được vấn đề của Chi.. Con người ta phải học cách sống tự lập... phải biết giải quyết những vấn đề của mình.. có nhận sự giúp đỡ từ bên ngoài cũng chỉ là những yếu phẩm thôi... Không phải Trang lớn tiếng dạy chi cách phải sống thế này, thế kia.. Trang chỉ nói với tư cách là một người bạn.. chứ không phải nói với tư cách là người trải nghiệm nhiều hơn.. vì thực ra chắc j mình là người biết tất cả.. người trong cuộc tuy không sáng suốt bằng.. nhưng chỉ có người trong cuộc mới giải quyết mọi chuyện ổn thỏa ;) Cố lên...
@ Sói: Cô ơi.. tôi lười lắm.. lần sau tôi post tiếp vậy.. 6h A.M rồi.. :)
 
mất 6ph để đọc bài của Chi, 4ph đọc bài Ct :|...và 20ph để post bài này ...hix kỷ lục..^^
Chắc cô và Sói cũng đang dần tìm ra tình yêu của mình rồi

:| cái này ở đâu ra thế ? :|

chuyện của sói trang không biết.. dù là bạn.. nhưng sói đã không muốn nói w trang thì trang cũng tôn trọng nó

cám ơn cô ^^

@all: Lh, cô cũng nghe nhìu chuyện của tôi, nhưng ko hoàn toàn là đủ ^^ nhưng ít ra cô cũng hiểu có những lúc tâm trạng tôi như thế nào...
đôi khi tôi thấy thật sự mệt mỏi với cuộc sống này, tôi chẳng thiết tha với cái j nữa.. tự hỏi cái mà tôi đang theo đuổi là cái j, khi mà mất đi ng mình yêu thương nhất, khi mà cuộc sống đầy những bất công oan trái, khi mà tôi ko có bất cứ cái j mọi ng có...
đã có lúc tự hỏi nếu như mình ko tồn tại trên đời này , có lẽ sẽ ko phải gánh chịu những nỗi đau ấy...
tôi ghen tị với mọi người, ghen tị với cuộc đời...
nhưng cám ơn anh đã để lại cho em một chút niềm tin về anh...
tôi biết đã đánh mất anh, nhưng trong tôi vẫn luôn còn chút niềm tin, một chút hy vọng..và chỉ nghĩ tới nó mà tôi đã vượt qua tất cả...
có thể nỗi đau của tôi chẳng là j quá lớn lao..
phải, so với rất nhiều ng bất hạnh hơn tôi...
và tôi tự nhủ với chính mình
phải cô gắng
cố cười vui
cố sống mà lấy lại công bằng cho chính mình, lấy lại những j đã là của mình.nhưng ko phải là níu kéo những thứ đã qua, những thứ ko thuộc về mình...
từ trước đến nay, tất cả nọi chuyện chẳng bao h tôi nói ra..có j thì tự chịu đựng..
những điều này tôi nói ra chỉ muốn mọi ng hiểu, và sống tốt hơn...
cũng phải cám ơn thầy Hải đã dạy cho tôi biết mở rộng trái tim mình ^^

tôi đã đi con đường tôi đã chọn. và ko hề hối hận.. tôi sẽ đi tiếp và giữ vững niềm tin rằng ở cuối con đường có anh..
tôi sẽ chỉ nhìn lên phía trc... đằng sau có lẽ là một con đường đai, sâu và tối..nhưng tôi sẽ ko sợ hãi đâu, vì ngay bên cạnh tôi đây còn có những người bạn..:) tôi biết họ luôn ở bên tôi.!

hãy chỉ ra cho mình một múc đích và cố gắng theo đuổi nó. tôi tin bạn sẽ làm được.!
LUV YA ALL:x
 
Tôi hiểu rồi và hôm nay tôi đã làm đc 1 chút j đó để chứng tỏ tôi vẫn mạnh mẽ và tôi có thể đối mặt w mọi chuyện.Nhưng cô may mắn hơn tôi chỉ ở 1 điểm trong tình yêu đó là cô vẫn còn niềm tin vào anh, còn tôi thì mất niềm tin vào anh, vào mọi việc và vào chính bản thân mình!!!Hôm nay nghe Sơn nói cuộc đời này thật trái ngang, tôi thấy điều đó hoàn toàn đúng^^ Và bây h tôi sẽ ghi nhớ lời của cô Mỹ để tiếp tục sống và tìm lại niềm tin, tìm lại tình cảm, và tìm lại tình yêu của tôi^^Tôi sẽ ko đánh mất mọi thứ chỉ vì anh, vì tôi ko hối hận khi đã yêu nó, và ko hối hận khi trao niềm tin cho nó để rồi bị chối bỏ!!!!
@Con gái:Ai ngờ bố con mình cũng đoán ra đc 2 phần chính xác lý do nó chia tay bố nhỉ:D:D:D bố ko biết nó làm thế có phải là cao thượng ko nữa, nhưng như thế cũng chả thay đổi đc j. Vì bố cũng chả tin nó cao thượng đến như thế:D:D
Tập break cho trái tim băng giá. Chuyện tình trường chỉ là gió thoảng qua( Cám ơn VA đã dạy em câu này:D)
 
thoi nhe' , cham dut post bai dai nhu tren nhe'
toi chogn' mat lam rui` 8-}
 
Hôm wa đã rất muốn khóc nhưng ko thể khóc được... Cảm giác mệt mỏi.... Lúc Sói ôm chỉ muốn òa lên khóc nhưng lại ngăn mình lại vì thấy thật trẻ con. Khóc thì a cũng đâu có biết được. Khóc thì chỉ làm mọi người lo lắng. Mọi người wan tâm. Rất hiểu. Muốn làm như mọi người khuyên nhưng thật khó. Chẳng hiểu sao mình lại cố chấp đến vậy.
Muốn có ai wan tâm nhưng cứ mỗi lần mọi người hỏi thăm chỉ muốn vỡ tung ra. Bao nhiêu chuyện cứ dồn nén trong lòng. Chỉ muốn giữ cho riêng mình. Nhưng làm thế lại càng khổ hơn. Cứ thế bao nhiêu buồn phiền cứ nén lại. Có những lúc tưởng như vỡ òa ra..... Định nói ra nhưng sợ mọi người sẽ buồn theo mình. Bên bạn bè lúc nào cũng chỉ muốn cười. Nếu ko có mọi người chắc sẽ thật khó có những lúc vui vẻ. Nhưng cứ mỗi lần có dịp đi chơi thì một mình mình lại ở nhà...để học bài theo lời bố mẹ. Làm sao có thể học được. Ngồi một mình trong phòng ko có một ai biết. Lại suy nghĩ linh tinh thấy cuộc đời chán ngắt. Rồi ngày hôm sau gặp lại bạn bè. Lại cười. Lại thấy mình thật hạnh phúc.....
Trong nhà được cưng chiều. Cần gì có đấy. Nhưng mà lạnh lẽo. Bố mẹ đi làm hết. Lúc nào cũng ở nhà. Bị cấm cung như công chúa. Ko được đi đâu ngoài đi học. Nhiều lúc chỉ muốn trốn ra ngoài nhưng ko được. Mong hoàng tử đến cứu nhưng cũng chẳng thấy đâu. Bạn bè chơi với ai cũng bị xét nét. Sao lại như thế??????? Bạn bè gọi điện đến thì nói rằng mình đi vắng mặc dù mình ngồi ngay trước măt. Ko làm gì được......
Lúc nào cũng cam chịu như thế....Ko biết mình sao lại phải làm như thế....Tại sao mình lại ko có cái quyền của mình. Tiếng nói của mình quá nhỏ bé. Lúc nào cũng bị phủ nhận. Nếu lên tiếng sẽ bị coi là láo....Nhà đâu phải là tù???
Rất muốn tâm sự với bố mẹ nhưng hình như điều đấy là wa khó.....:((
Phải lòng một người nhưng lại ko dám nói. Cứ để tình cảm trong lòng bế tắc hơn 1 năm. Tự thấy mình ngốc nhưng mà vì từ bé đến h có biết làm gì đâu nên h lúng túng ko biết mình phải làm thế nào. Tự oán mình thật ngu ngốc. Tự gặm nhấm nỗi buồn rất lâu rất lâu. Ko một ai biết kể cả bạn thân. Thấy mình có lỗi khi ko kể cho mọi người nghe. Nhưng mà thấy mình dở hơi ko dám nói ra. Thấy nó qua mong manh. Cứ nghĩ nói ra sẽ ko thay đổi được gi. Nhớ a nhưng ko dám để ai biết.....Cứ thế nhìn a đi với người khác.....Tự nhủ nọi chuyện rồi sẽ chẳng đi đến đâu cả
@All: Rất cảm ơn mọi người vì đã hỏi thăm Hương. Thấy mọi người nói tự dưng cũng muốn nói theo. Mọi người khuyên cảm thấy đúng nhưng lòng vẫn muốn phủ nhận >< Thế là sao. Hay là tại mình giả dối. Con người mình tự dưng thấy nhạt nhẽo vô nghĩa. Có lẽ tôi cần người để giúp tôi đủ can đảm để thay dổi mình. Mỗi lần có người ngỏ lời lại chay mất..... Ko hỉu vì sao. Có lẽ vẫn muốn bảo vệ TY đơn phương của mình
@Bố: Con hỉu cảm giác của bố. Con muốn an ủi bố nhưng cũng chẳng bít làm thế nao. Nói thật con rất vụng về. Bố đừng buồn nữa. Mỗi lân bố buồn con cũng chỉ muốn khóc theo thôi. Vì thế bố đừng bao h khóc nữa nhớ.Hãy trở lại như ngày xưa. Vui vẻ và lúc nào cũng cười.
Người iu: Người iu nói đúng lắm. Người iu đang trốn chạy mọi thứ. Lúc nào cũng thấy minh bé nhỏ ko được bằng mọi người. Cảm thấy mình chẳng biết một cái gì cả.
@Sói: Tôi nghe chuyện của cô tôi hỉu. Tôi cũng cám ơn cô vì đã nghe tôi lải nhải. Tôi cũng ghen tị với mọi người lắm cô ah. Tôi ko hỉu chính mình cần gì, muốn gì....:((
Chưa bao h tôi lại nói nhiều thế này. Thôi ai đọc được thì đọc.
Tôi sẽ cố gắng thay đổi mình. Mọi người giúp đỡ nhớ ^^
Cười một cái cho ko khí đỡ căng thẳng :D:D:D:D:D
Thanks all.
Love all ^^
 
Ặc, hội mình mỗi đứa 1 bài đều tâm trạng quá!!!Thôi, cố gắng lên vậy. Nói thật hôm qua vừa post bài vừa khóc!!! Và hôm nay thấy cuộc đời đẹp lên chút ít, nhưng nghĩ đến mai học 2 tiết KA lại muốn khóc rùi:D:D. cứ nghĩ những giọt nước mắt có thể lấp đầy đi tất cả, nhưng nó chỉ đem lại sự nặng nề cho bản thân và cho mọi ng xung quanh. 1 ngày có 24h thì tôi mong 20h đc ở bên bạn bè, đc thoát khỏi căn nhà mà tôi ko có 1 chút tự do. Lúc nào cũng chỉ muốn nhìn thấy con học học và học mà thôi. Bố mẹ đâu biết rằng đôi khi sự quan tâm về mọi mặt của bố mẹ khiến con trở nên bức bối và càng khó chia sẻ hơn!!Con cần 1 không gian riêng, con cần đc khóc khi buồn, đc cười phá lên khi vui mà ko bị hỏi này hỏi nọ.Con biết mọi ng có nhiều điều giấu con mong conđc vui vẻ, nhưng có ai biết rằng khi con phát hiện ra sự thực phĩ phàng đó con cảm thấy mình rất lạc lõng và cô dơn trên cõi đời này ko???Mẹ bảo ko cấm con yêu đương nhưng mỗi khi biết có người thích con thì lại cảnh báo cho con 1 điều rằng: fải chú ý vào mà học rùi thích làm j thì làm. Thế thì làm sao con dám làm trái lời???Mọi ng luôn muốn con fải biết làm mọi thứ, con fải biết tự lập, thế sao cứ thik quan tâm vào các mối quan hệ bạn bè của con, sao cứ muốn con khai báo mọi điều xảy ra w con,sao cứ lo toàng chuyện đâu đâu thế????Mọi ng có biết rằng ở nhà dù phần lớn là ngồi vào bàn học nhưng thật ra con lại chỉ muốn đc tan biến khỏi cõi đời này, chỉ muốn mẹ chưa bao h sinh ra con, chỉ muốn chạy đến bên ng mà con yêu ko???Con yêu mẹ, con cũng yêu bố yêu anh nhưng con ko yêu cái từ gia đình 1 chút nào vì tuổi thơ của con đã ko có gia đình rồi!!!Mẹ có biết con thèm đc ghì vào lòng mẹ, đc ôm mẹ đến mức nào ko???hôm vừa rồi khi mẹ chải tóc cho con con hạnh phúc biết bao nhưng cũng ko dám nói lên là con yêu mẹ. Vì nếu con nói thì sẽ ko công bằng với bố bởi con chưa bao h nói yêu bố trừ lúc bé cả.Con ở nhà bác đã 10 năm nay và bây h con muốn đc về ở với mẹ, con muốn có 1 không gian riêng của mình!!!Con ko biết nữa, thật sụ là con rất mệt mỏi, con rất mâu thuẫn.Con cần tình cảm hơn vật chất rất nhiều bởi từ bé con đã ko có 1 gđ trọn vẹn!!Những người con yêu thương đều bỏ con mà đi rất nhanh.Con đã yêu mẹ ạ, chính vì hôm trc ở nàh chờ ng đó nên con mới bị mẹ mắng, chính vì con bênh ng đó nên con bị coi là đứa vô tâm với gia đình. Nhưng mẹ ơi, con tuyệt vọng vô cùng, vì con đã đặt niềm tin và sự yêu thương vào ng ấy nhưng ng ấy cũng ko thấu hiểu, bỏ con mà ra đi.Con ko biết nữa, ko biết có phải ng đấy muốn chia tay con vì ng bạn thân của anh ý cũng yêu con ko!!Lúc này con ko hề thấy anh ý cao thượng, con chỉ thấy mình như 1 món đồ chơi đích thực mà thôi!!!vì sao con cần tình cảm, con cần 1 chỗ dựa tinh thần mà con ko thể đến đc với ng yêu con rất nhiều, mà con vẫn chờ đợi trong vô vọng ng bỏ con ra đi. Còn ng bạn thân nhất của con, con ko biết những chuyện vừa xảy ra có phải là hiểu nhầm ko nữa, nhưng con như chịu 1 sự xỉ nhục vậy và con đã quá ích kỉ hay quá tự trọng mà ko thể tha thứ đc!!Những nụ cười của con thật giả dối!!con muốn yêu nhưng sao ko đc???con đã đặt rất nhiều tình yêu của mình cho anh ý để rồi bây h con phải cười thật tươi khi nhìn thấy anh ý ngồi w ng con gái khác mặc dù con ko muốn thế!!!con ko biết nữa,ko biết cuộc sống này có cái j để làm niềm tin cho con nữa ko???Ko có niềm tin ở gia đình, con tìm niềm tin ở bạn bè để rồi thất vọng, và khi con đặt trọn tình cảm của con cho ng con yêu thì anh ý cũng bỏ con mà ra đi!!!1 ng bạn nói rằng sự chịu đựng của mình chưa chắc đã làm cho mình hạnh phúc nhưng sao con vẫn ko dám đứng lên dành dật cơ hội cho chính mình???đến bao h con mới tìm lại đ ctình yêu, tìm lai đc niềm tin, đc sống trong tình yêu thương của bố mẹ và bạn bè đây???đến bao h con có thể vô tư như hồi còn bé, vì từ lớp 3 cuộc sống của con đã hoàn toàn bị đảo lộn hết rồi!!!con ghen tị với bọn bạn con, khi chúng nó luôn vui vẻ đc, luôn hẵnh diện khi kkể về gđ mình, con ghen tị đc sống trong sự yêu thương, con ghen tị w những ai có thể làm tất cả chỉ vì mình mà ko nghĩ đến mọi ng xung quanh dù biết đó là sai lầm, ghen tị với những ai sống vô cảm trên cõi đoèi này!!!Tàh cư mất tất cả rồi chìm vào quên lẵng còn hơn cứ fải chịu nỗi đau khi mọi ng bỏ mình ra đi thế này mà mình laii quá trân trọng họ:(:)(( Biết nói đến từ chết là có lỗi với những ai yêu thương con nhưng h đây con ko hề cảm nhận đc sự yêu thg và con quá đau rồi!!!hôm nay con đã cố nhưng có đc đâu, để rồi vẫn ngồi đay khóc, mong mình vô cảm, mong mình băng giá trái tim lạivà mong mình trở về quá khứ...
@Sói:xin lỗi vì lúc đầu tôi cung ko định viết dài thế này đâu!!Nhưng tôi ko còn 1 chỗ nào để truút bỏ tâm sự của mình nữa. hãy để nhưng ng như tôi và LH, nhiững đứa con ngoan ngoãn trong mắt gia đình nhưng thực ra căn ghét nó đc bày tỏ ở đây đi!!!tôi ko dám chắc là sẽ ko còn 1 lần nào như thế này nữa, nhưng nếu muốn cô và mọi ng đừng đọc cũng đc.vì tôi sợ mọi ng đọc lại buồn như tôi, và tôi sợ bị thương hại:(:)((Tôi chỉ viết để giải tỏa chứ ko phải để mọi ng thương hại tôi, nên hãy đối xử với tôi như trc kia. Thanks:x
 
CHị cứ khóc đi, mọi người lo lắng thì lo lắng thật, nhưng càng lo lắng hơn khi thấy chị buồn mà ko thể khóc :), các chị là bạn bè tốt của nhau, có gì mà ko thể chia sẻ với nhau đc chứ :) Chị buồn, mọi người cũng sẽ buồn theo... đúng, nhưng vậy mới là bạn bè chị ạ, cần nhau nhất trong những lúc buồn, cần chia sẻ và cần đc chia sẽ những nỗi buồn đó :)
Những lời chị nói kia.... sao chị ko nói với bố mẹ đi, chị ko nói sao bố mẹ hiểu chị đau khổ thế nào về gia đình của chị, về cách chị bị đối xử, về mong muốn của chị.... rồi bố mẹ sẽ hiểu 1 phần, sẽ hiểu thêm về suy nghĩ của chị, biết đâu bố mẹ chị sẽ thay đổi, biết đâu chị sẽ có 1 ngày mai tươi sáng hơn :D CHứ cứ tiếp tục thế này... bố mẹ chị làm sao biết đc :) Dù là người thân với nhau nhưng cũng là những người khác nhau, thuộc 2 thế hệ khác nhau, làm sao ko nói mà cũng hiểu đc :)
Nhìn chị buồn em múôn nói chuyện vớichị cho chị đỡ buồn, nhưng mà thực sự bây h chắc em ko thể là người đáng tin cậy đc phải ko ;) hãy coi em là 1 người bạn tốt của chị, em muốn đc chị chia sẻ lúc chị buồn :) Hôm nay em nhìn em TRang có thể nói mọi thứ với anh vanh mà em càng thêm buồn, sao chị ko thể như thế với em....
 
Chị luôn muốn chia sẻ nhưng chị sợ làm ng khác buồn theo chị!!Chính vì ko tâm sự đc w bố mẹ nên chị mới bi đát thế này chứ, nên chị mới chia sẻ với bạn bè chứ!!Mà ở đây có nhiều chị lắm em nói chị nào đấy??Có phải chị ko???ko phải chị ko tin tưởng em,chị tin tưởng em là 1 ng bạn mà:D:D:D
 
Hiz... đi ngược lại lời dạy bảo của hội trưởng... Như thế là không được... [-( Hội viện hư nhá.. thư kí hư nhá... [-x
Nhưng mà thôi, toàn người yêu mình.. có j thì cứ viết.. bị phạt thì người yêu cũng đứng ra bị phạt cùng... người yêu nhỉ ... :x
@ Sói: Hôm nay mới viết cho cô.. tại hôm wa.. tôi lười wa'.. không hiểu sao mọi người viết dài được nhỉ.. Chắc tại cảm xúc dâng trào...:| Mỗi người có một nỗi khổ riêng.. Và cô cũng thế... tất nhiên roài.. mặc dù cô có là sói đi chăng nữa...:D.. Đối w tôi, cô là bạn thân nên chuyện j của tôi cô cũng biết.. nhưng có thể, đối w cô, tôi chỉ là 1 người bạn bình thường, hay là hơn những người bạn bình thường một chút :-?..thế nên có nhiều chuyện của cô tôi cũng không biết.. Tất nhiên là tôi muốn hỏi.. muốn biết chuyện của cô, nhưng cô đã không muốn nói thì thôi.. tôi cũng không nài nỉ j.. Nhưng vì tôi thấy.. cô luôn là người ở giữa, cho mọi người lời khuyên, ở bên mọi người khi họ cần.. Nhưng còn những lúc cô buồn, những lúc cô muốn khóc, những lúc cô thấy cô đơn, trống trải trong lòng, liệu tôi.. một trong những người bạn của cô.. có thể ở bên cô được lúc đấy.. mang lại cho cô nụ cười... giúp cô vượt qua nỗi đau như cô đã giúp họ.. Tôi cũng chả biết được.. :| Liệu tôi có vô tâm quá không.. chỉ biết lo đến tình yêu của mình như một con ngốc.. dù tôi đã từng gặp nhiều đau khổ trong t/y nhưng sao lần nào.. tôi cũng yêu hết mình.. dành hết t/cảm cho người tôi yêu.. và bây h là "bạn yêu".. Tôi không biết w nó tôi có vị trí như thế nào.. tình cảm nó dành cho tôi là bao nhiêu.. Nhưng tôi biết là tôi xác định được tình cảm của mình dành cho người đấy.. Trong mắt tôi chỉ có hình ảnh của người đấy.. những việc khác dường như không mấy quan trọng nữa.. chính vì thế.. tôi.. đã vô tâm, bây h có khi lại càng vô tâm hơn phải không.. tôi thật là ích kỉ.. muốn người khác lo cho mình.. muốn họ giúp mình giải quyết mọi chuyện.. (vd điển hình là cô.. cái j cũng phải nhờ cô làm... cái j cũng phải có cô tôi mới an tâm.. cô dường như đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của tôi... hiz.. nghe nó bùi ngùi quá...).. Nhưng đến khi người khác gặp chuyện tôi lại khuyên họ là nên tự giải quyết...:| mình thật là mâu thuẫn.. Nhưng có những chuyện đúng là phải tự mình giải quyết mới xong được.. Ở đây đưa ra hai mặt vấn đề trái ngược nhau nhưng mà.. tôi cũng không biết được.. có một lúc nào đó.. mình sẽ chọn con đường dễ đi hơn.. nhưng mà trốn chạy không phải là một cách tốt.. Chơi với cô cũng chưa được lâu lắm.. chưa đủ để có một tình bạn thân thật sự.. nhưng cô cũng đã trở thành 1 phần wan trọng trong tôi...:x muak!
*Note: Đừng hôn tôi...:(
@ Người yêu: Tại sao muốn khóc lại không khóc.. Tại sao lại không thể nhỏ lệ.. tại sao chỉ muốn khóc 1 mình trong cô đơn.. Người yêu có biết là người yêu mỏng manh, nhạy cảm như thế nào không?? Chính vì như thế.. rất nhiều người thik người yêu.. muốn ở bên người yêu để... nói thế nào nhỉ... che chở và bảo vệ cho người yêu.. Người yêu nói thật đấy.. ở bên người yêu lúc nào cũng có cảm giác mình trở nên quan trọng hơn.. yêu lắm...:x
Có vẻ như ở nhà.. đối w đa phần .. thì toàn không sống thật w chính mình được.. muốn cũng không được.. ở nhà thì phải như thế này.. cho vừa lòng mẹ.. như thế kia cho hợp ý bố.. mệt mỏi.. nhàm chán, vô vị.. muốn đi w bạn bè thì nghĩa vụ gia đình + học tập lại đặt ra trước mắt... Và chúng ta bắt buộc phải tuân theo nó.. không thay đổi được j cả.. Trong mắt người lớn.. chúng ta lúc nào cũng bé bỏng.. lúc nào cũng cần được quan tâm chăm sóc.. nhưng họ không biết nếu cây non được chăm non quá cẩn thận... tưới nước quá nhiều.. và giữ chặt trong nhà không cho tiếp xúc w thế giới bên ngoài.. nó sẽ héo úa.. và chết đi..:| Ai cũng vậy thôi.. Đừng tự dối lừa tình cảm của mình.. và cũng đừng nghĩ là mình không bằng ai.. cô không bằng họ ở chỗ nào? kể ra cho tôi xem nào...:| giận bây h đấy.. đừng bao h tự đánh giá thấp bản thân.. ai cũng có cái tốt, cái đáng được trân trọng của họ... Believe in urself..
(cont)...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Sáng nay trời mưa. Mưa to lắm. Thích nhìn trời mưa nhưng ko muốn ra ngoài >_< Tối wa ngủ sớm, sáng dậy muốn ngủ tiếp :p Tâm trạng nhẹ bớt một phần vì có nhiều người wan tâm :) Co người trong chăn cười một mình (như bị dở hơi) Hết buồn lại trở lại là mình, lười. Ko đi học.
Hết tâm trạng lại phởn phởn........
Ko bít mình đang nghĩ gì......
Nhớ mọi người muốn đi đến trường nhưng phải học. Lười wa thôi ko đi nữa.
Mọi người đừng mắng e nhớ :D:D:D:D:D
Lại đau bụng wa..............T_T
Đang định post dài nhưng sợ mọi người ko đọc nổi nữa nên thôi :D:D
(Cười mãi mỏi mồm wa)
 
Ặc, hôm nay bỏ bố học 1 mình nhé!!Vợ với chả con, tiết Anh con mẹ của con nó cũng bùng mất tiêu:(:)((. Hôm nay Huyền Trang và Hằng cảm thấy kì lạ khi Chi bầu và Thanh Sói ko bùng tiết:)):))Đôi lúc cũng phải ngoan đột xuất cô nhỉ!!!!Hôm nay bên cô(Sói) tôi đã rất vui và đã cười thật nhiều. cám ơn cô:x:x:xhom nào đi mua đồ để chuẩn bị tham quan nhỉ??:D:D:D:D:D
 
:D Thế hôm nay lớp mình có mấy người học tiết Anh thế.
Con nghỉ đã đành mẹ con cũng bùng luôn ah. Hư wa :p
Để lần sau dạy dỗ lại. Dạy mẹ từ thủa bơ vơ mới về :D
Thứ 4 học xong đi mua đồ luôn ;;)
 
mot bai dai ko dau ^^
@son: kho ma noi ra lam em a. du sao giau bo me va chugn ta cugn co mot khoang cach, ko lon' nhugn ko phai la nho :)
@phu huynh:tai sao nguoi lon luon dung? tai sao ng lon luon bat chugn con di tren mot con duogn nhat dinh?
chugn con da lon', da biet suy nghi, biet phan biet cai j tot, cai j xau voi minh. chugn conc o the dugn vung, co the di tren con duogn chugn con van hang mo uoc, du phia truoc co chogn gai va gian kho...
nhung hay de cho chugn con co nhugn khoanh khac thoi gian dep nhat cua tuoi tre, cho chugn con song mot ngay duoc song la chinh ban than minh...
bo me noi rang : lon len khi nao chugn may co con moi thau hieu dc..?
vang, the tai sao bo me ko tu dat minh vao vi tri cua chugn con? nhugn moi quan he ban be, xa hoi. nhung ke hoach ,du dinh, va ca uoc mo nua duogn nhu da bi chinh bo me dap tat...
su yeu thuogn ma chugn con khao khat, bo me da lam dc j? da cho chugn con dc nhung j? bo me luon cho rang cho chugn con nhugn mon do xa xi, nhugn cua cai vat chat.nhu the la du? tai sao con chau bao h cam nhan duco tinh yeu thuogn cua me, logn nhan ai cua bo...?
con chua bao h noi nen dc thanh loi :con yeu bo, con yeu me...!
vay bo me da bao h noi voi con la :bo me yeu con chua?

@mem hoi STVCM : :) den bi h soi' moi biet la minh co mot vi tri quan trong nhu the..
tu truoc den nay soi chua bao h nghi nhu the. chi biet rang lam sao cho moi nguoi thay de chiu,thoai mai, thi minh sao cugn dc.
co nhieu luc nghe chuyen moi nguoi tam su, nghi den chuyen cua minh...cugn thay that don nen.
cam on moi nguoi da tin tuong va coi soi la mot cho dua vugn chac.
nhugn rat tiec la soi ko the noi het duoc nhugn chuyen cua minh ^^. rat kho'.
topic nay that su da la mot noi tam su, boc bach nhugn cam xuc don nen trogn long bao lau nay cua moi nguoi. mac du co hoi ...chogn mat mot ti' nhugn doc moi thay hieu moi ng hon...ko co mot chut thuogn hai nao dau Chi a, chi la hieu nhau hon, va share yeu thuogn cho tat ca moi ng...^^
Luv ya all:x
 
Cuộc đời còn nhiều cái để chán lắm mọi người ơi
Đừng vì "mất đi người yêu..." mà rồi đánh mất đi chính bản thân mình(con nhắn cho cả mẹ và em đó).Là một người từng trải qua đắng cay của cuộc đời, chính là thất tình đó các bạn ạ, PA hiểu được cảm giác của mọi người nếu trong tình trạng thấy người mình yêu đi với người khá mà!(dù PA mới chỉ nghe người yêu nói về những người con trai khác trước mặt mình thui :(( ->mới thế đã đau lòng rùi)Có lẽ mọi người phải nghe thầy Hải nói lại câu :"Đừng nên đặt hy vọng vào hết một việc" mới được
Nghe rõ à không ,đọc rõ chưa vậy !!!!!!!!!!!!!!
@ mẹ bé .... o........^^ :D --- Mẹ có thể quên đi mọi thứ không vui trong chuyện tình cảm được mà .Và cũng không cần phải cho cái tình cảm đó là ngu ngốc đâu. Chỉ cần trong lòng mẹ biết một điều : TÔI ĐÃ YÊU THẬT LÒNG VÀ HẾT MÌNH !!!!!!!!!!!!!! :-$
@ em : A không thích cái kiểu em im thít khi anh hỏi em đang gặp chuyện gì đâu nhé .Lần sau có gì buồn chia sẻ với anh nhé...
@MẸ VÀ EM : Con yêu em nhìu
Anh yêu em nhìu
Đừng bao giờ khóc và để mất đi nụ cười trên môi nghe rõ chưa hả!!!!!!!!!NHỮNG NGƯỜI THÂN ĐẶC BIỆT CỦA TÔI:) :) :) :x :x :x ;) ;)
@Sói & CHUNG Trang : hội trưởng&hội phó thấy "bảo vệ" post bài được không ...Thật đáng tự hào vì trong một giây phút bức xúc đã tuôn trào được nhiều thếb-)
@ MẸ,em và nhiều người bạn khác của PA nè : Hãy tham gia vào hội sống thật với chính mình của chúng tôi !!!!!!!!!!:)>-
ĐỪNG BAO GIỜ BỊ NGỦ QUÊN NHƯ THẾ NÀY NHA |-) |-) |-)
 
Nghe anh nói cảm động wa. Iu anh :X
A không thích cái kiểu em im thít khi anh hỏi em đang gặp chuyện gì đâu nhé .Lần sau có gì buồn chia sẻ với anh nhé...
Em xin lỗi:D
Xin lỗi tất cả những người mà khi hỏi thăm Hương chỉ im lặng (mặc cảm tội lỗi quá:D) Thật sự là rất khó để nói nhưng sau này sẽ ko như thế nữa đâu ^^
Mà dạo này chẳng hỉu sao mình định kể chuyện gì đấy là chúng nó cũng bảo biết rồi. Nhạt thế. Mất cả hứng /:)
Mấy hôm trước chỉ định lên câu bài kéo topic của hội lên thôi ai ngờ cảm xúc tuôn trào viết ra 1 đống :D
 
Back
Bên trên