Luật là gì?

Ngô Tố Giao
(togiao)

Administrator
Hôm trước trong bài tranh luận về luật cho người đi bộ, mình có nói câu "Luật pháp đặt ra để hướng cho người dân làm theo những điều không trái với đạo đức, không trái với thuần phong mỹ tục của một đất nước" thế mà bị phản đối ầm ầm. Lại thêm mấy hôm nay thấy mọi người có vẻ rất xôn xao bình luận đủ thứ về các loại luật lệ nọ kia, làm mình cũng thấy tò mò muốn tìm hiểu xem thực tế luật nó là cái gì, ra đời ra sao, mục đích, ý nghĩa của nó là gì... Vốn dĩ luật lại chẳng phải là chuyên ngành của mình, nên mình lại càng chẳng dám nói linh tinh. Sau một hồi mày mò tìm tòi, các kiểu search siếc, từ điển từ điếc thì cũng mới biết được vài chữ. Biết đến đâu, nói đến đấy vậy. Mong là những ai học và nghiên cứu về luật thì vào tham gia cho rôm rả. Mời mấy bác cao siêu như bác Sonnet, bác Duy, bác Thanh hay các anh đẹp trai phong độ như bác Húynh, bác Cầu, các cô các chị dễ thương, xinh đẹp như em Thủy Minh, em Miên, em Hà, em Linh vào chỉ giáo thêm. Lỡ có nêu sót tên ai thì cũng vẫn mong mọi người vào tham gia nhiệt tình! :D

Trong toán học, người ta nói đến các qui luật này, trong vật lý, hóa học thì nói đến các định luật nọ, trong tự nhiên thì lại có những qui luật riêng của nó... Vậy thì có những luật gì? Luật là gì?

1. Trong khoa học tự nhiên - đó là những phát biểu mô tả lại những mối tương quan đều đặn, sảy ra thường xuyên, có tính hiển nhiên giữa các hiện tượng tự nhiên.

2. Trong logic và toán học - đó là bản chất của những ý nghĩ , tư duy dựa trên lý trí

3. Trong kinh tế học và tâm lý học - đó là sự mô tả bản chất của các hành động, ứng xử và sự tác động tương tác của con người

4. Trong xã hội con người - luật là những câu từ, thể chế để qui định các cư xử và sự trừng phạt các lỗi lầm của con người

Bàn lan man thêm chút về luật lệ trong xã hội con người, những luật lệ về chính trị và pháp luật.

Trong chính trị và pháp luật: luật lệ là các nguyên tắc đạo đức cho phép và/hoặc cấm đoán những mối quan hệ giữa người với người hay giữa các tổ chức, cũng như việc trừng phạt những người vi phạm các nguyên tắc đạo đức.

Trong đạo đức học và triết học đạo đức, những luật lệ này được gọi là luật pháp của con người để phân biệt giữa các điều luật khác được dùng cho tất cả các vật thể sống. Cơ sở của những luật này có thể là những nguyên tắc đạo đức bị bắt buộc một cách hợp pháp hoặc những tiêu chuẩn đạo đức có từ ngàn đời (thuần phong mỹ tục).

Ui, mới học được có đến đây thôi. Nhưng mà rõ ràng là mình nói y như sách, vậy mà vẫn sai? :confused:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
My Opinions:
Luat ton tai de mang lai su cong bang tu do cho con nguoi, trat tu cho xa hoi.
Luat khong phai luc nao cung dung, va phu hop voi hoan canh thuc tai, Do vay luat luon duoc doi moi ,thay doi, dieu chinh de phu hop voi xa hoi hien tai, nhu cau nguoi dan.
Luat dat ra cho nguoi dan, vi nguoi dan, cho nen luat phai duoc tao nen boi nguoi dan ( election - voting ) va phai dap ung nhu cau, nguyen vong cua nguoi dan.
Moi nuoc co lich su, truyen thong, van hoa, doi song , nhu cau con nguoi khac nhau, vi vay luat phap cua moi nuoc khac nhau. Chung ta deu phai ton trong luat phap moi nuoc, khogn nen co tinh lam sai luat vi ban khong dong y voi luat.
Luat phap co the duoc sua doi neu nguoi dan khong hai long hoac tinh thay mot so dieu khong dung dan, khi do co the yeu cau sua doi, bo phieu bau cu, bau ra nguoi dai dien truoc phap luat.

////////
Luat la van de rat lon, em chi la dua 19 tuoi nen kien thuc con co han, nhugn tren day la nhugn suy nghi cua em ve luat.
 
Luậtlà những qui phạm do Nhà nước ban hành mà mọi người phải tuân theo và chấp hành,nhằm điều chỉnh các quan hệ xá hội ,đảm bảo các quyền con người và quyền công dân,bảo đảm trật tự xã hội và an ninh quốc gia.

[Đạo luật(luật theo nghĩa hẹp) là một văn bản pháp luật do cơ quan lập pháp biểu quyết và thông qua.Luật thường được chia theo 2 đặc tính cơ bản:Luật cưỡng bức có tính bắt buộc với người thuộc đối tượng của luật đó hoặc luật bổ trợ cho 1 luật khác.(Các loại luật:luật hiến pháp, luật sửa đổi và bổ sung,luật tổ chức,luật dân sự,luật hình sự.....)

Cần phân biệt rõ giữa hiến pháp,luật pháp và quyền(constitution/law/right).

Thể chế chính trị của 1 Nhà nước pháp quyền ( Nhà nuớc tuân theo pháp luật và quản lý bắng pháp luật) bao gồm 3 cơ quan hoạt động theo nguyên tắc phân quyền va phân chức(chức năng): cơ quan lập pháp(Quốc hội) , hành pháp(Chính phủ) và tư pháp(tòa án các cấp). Các cơ quan hoạt động theo những qui định đề ra của Hiến pháp và dưới sự giám sát của nhà cầm quyền cấp cao(thường là Hội đồng Hiến pháp)

Đây là nhưng nét cơ bản của 1 thể chế chính trị nhà nước pháp quyền.Mình thấy chủ đề này rất hay(mặc dù ngay xưa ghét cay ghét đắng mấy h GDCD khô khan hoc về Nhà nước:) Mọi người đóng góp y kiến và cùng thảo luận nhé!
Mà ko biết chương trình GDCD co gì cải tiến ko nhì,mình nghĩ nhũng kiến thức cơ bản về pháp luật cần được giảng dạy 1 cách hiệu quả hơn , phổ biến rộng rãi ,mang tính thời đại hơn trong nhà trường va xã hội chứ chắc bây h mà phải học mấy tiết công dân chắc mình vẫn ngáp ngắn ngáp dài mất:D
 
This article is concerned with laws of politics and jurisprudence: rules of conduct which mandate and/or proscribe specified relationships among people and organizations; as well as punishments for those who do not follow the established rules of conduct.

In ethics and moral philosophy this type of law is often called a "human legal code" to distinguish it from more fundamental laws applicable to all beings (metaphysics, ontology). Such a body of laws can be seen as a legally-enforced ethical code or as a "secular moral code" (to the degree that political leaders replace religious leaders as moral examples). Because lawyers and jurists more than other professions are self-regulating, almost by definition, they are often held to higher standards of behaviour or at least a stricter etiquette. These concerns are not part of this article, because those expectations and disciplines are specific to each legal code. This article takes an English-speaking point of view and deals with other legal traditions and codes by way of comparison only.


Table of contents
1 Jurisprudence

2 Codification of Law

3 Branches of Law, a sampling

4 Law as academic discipline and profession

5 Further Discussion



Jurisprudence
Jurisprudence refers to two different things. First, in common law jurisdictions, it means simply "case law", i.e. the law that is established through the decisions of the courts and other officials. Second, it means the philosophy of law, or legal theory, which studies not what the law is in a particular jurisdiction (say, Turkey or the United States) but law in general--i.e. those attributes common to all legal systems.
Jurisprudence in the second sense is conventionally divided into two parts: descriptive, or analytic, jurisprudence, and normative jurisprudence. Analytic jurisprudence studies what law 'is', normative jurisprudence studies what law 'ought to be'.

Among the most important questions of analytic jurisprudence are these: What is a law? What is a legal system? What is the relationship between law and power? What is the relationship between law and justice or morality? Does every society have a legal system? How should we understand concepts like legal rights and legal obligations or duties? The most influential works of analytic jurisprudence include: Jeremy Bentham, Of Laws in General; Hans Kelsen, The Pure Theory of Law, H.L.A. Hart, The Concept of Law, and Ronald Dworkin, Law's Empire.

Among the most important questions of normative jurisprudence are these: What is the proper function of law? What sorts of acts should be subject to punishment, and what sorts of punishment should be permitted? What is justice? What rights do we have? Is there a duty to obey the law? What value has the rule of law? The most influential works of normative jurisprudence include all the classics of political philosophy. Among contemporary writers, the following have been particularly influential: John Rawls, A Theory of Justice H.L.A. Hart, Punishment and Responsibility; Joel Feinberg, The Moral Limits of the Criminal Law; Joseph Raz, The Morality of Freedom; Ronald Dworkin, A Matter of Principle


Codification of Law
Law is the formal codification of customs which have achieved such acceptance as become the enforced norm. The process of acceptance is accelerated by the existence of legislative bodies which seek to impose laws.
Law codification involves the legislation and regulation of statutes; as well as the resolution of disputes. In the civil law system codification is also an attempt to structure the law according to fundamental ethical principles to create a sense of order and simplicity that all members of society can comprehend, not merely university trained jurists. Stating the law in simple, precise terms, understandable to the lay person without a specialized legal education, is the only way they can reasonably obey it or be fairly sanctioned for not obeying it.

This overlaps with the idea of a formal social legal code as understood in ethics. This may be understandable to the educated lay person but perhaps not to the ordinary lay person. For example, one can explain the idea of precedent more easily than that of the reasonable man, but it may be much harder to explain why precedent is "fair" to one without "higher education". The following are examples of such lay explanations of different branches of law, and theories of law.

They are not comprehensive.


Branches of Law, a sampling

Administrative law refers to the body of law which regulates bureaucratic managerial procedures and is administered by the executive branch of a government; rather than the judicial or legislative branches (if they are different in that particular jurisdiction). This body of law regulates international trade, manufacturing, pollution, taxation, and the like. This is sometimes seen as a subcategory of civil law and sometimes called public law as it deals with regulation and public institutions.

Canon law refers to laws of the Anglican, Eastern Orthodox, Roman Catholic churches.

Case law (precedental law) regulates, via precedents, how laws are to be understood. Case law, also called common law or judge-made law, is derived from the body of rulings made by a country's courts. In the United States, the primary source of case law relating to federal and constitutional questions is the Supreme Court of the United States. The states, each with its own final court of appeals, generate case law that is only binding precedent in that state. In countries that were once part of the British Empire the Judicial Committee of the Privy Council and the House of Lords are primary sources of case law, though not necessarily binding precedent, as each country has its own court of last resort.

Civil law has three accepted meanings:
Secular law is the legal system of a theocratic government, such as that in England, during the reign of Henry II
Private law seeks to regulate relationships between persons and organizations including contracts and responsible behaviour such as through liability through negligence. This body of law enforces statutes or the common law by allowing a party, whose rights have been violated, to collect damages from a defendant. Where monetary damages are deemed insufficient, civil court may offer other remedies in equity; such as forbiding someone to do an act (eg; an injunction) or formally changing someone's legal status (eg; divorce). This body of law includes the law of torts in common law systems, or in civilian systems, the Law of Obligations.
The civilian legal system or civil law system is the general typology of legal systems found in most countries. It is an alternative to common law system and has its roots in Roman law. It is employed by almost every country that was not a colony of Great Britain. In most jurisdictions the civil law is codified in the form of a civil codes, but in some, like Scotland it remains uncodified. Most codes follow the Code Napolean in some fashion. Notably, the German code was developed from Roman law with reference to German legal tradition.

Commercial law, often considered to be part of civil law, covers business and commerce relations including sales and business entities.

Common law is derived from Anglo-Saxon customary law, also referred to as judge-made law, as it developed over the course of many centuries in the English courts. It is a system of law used in England, many of the states of the United States (except California and Louisiana) and other former British possessions such as in the Laws of Australia, Canada, India, and Ireland.

Criminal law (penal law) is the body of laws which regulate governmental sanctions (such as imprisonment and/or fines) as retaliation for crimes against the social order.

International law governs the relations between states, or between citizens of different states, or international organizations. Its two primary sources are customary law and treaties.

Islamic law (Sharia), is derived from the Koran and used in some Middle Eastern nations; such as in the Laws of Iran and Saudi Arabia.

Procedural Law are rules and regulations found in an legal system that regulate access to legal institutions such as the courts, including the filing of private lawsuits and regulating the treatment of defendants and convicts by the public criminal justice system. Within this field are laws regulating arrests and evidence, injunctions and pleadings. Procedural law defines the procedure by which law is to be enforced. See criminal procedure and civil procedure.

Socialist law is the term for civil law as practiced within states of the former Soviet Union and its satellites; as well as within the Laws of China, Cuba, North Korea, and Vietnam. With the end of the Cold War, most of these nations are incorporating laws compatible with private property and capitalism.

Law as academic discipline and profession
In addition to being part of the societal framework law is also an academic discipline and a profession. Lawyers are sometimes called by other names, as in England where the profession is divided between solicitors and barristers. Sometimes they are also called notaries. They are professionally trained in the United States at graduate schools of law leading to the J.D. degree (Juris Doctor). In other countries legal education is considered to start at the undergraduate stage taught in faculty of law leading to the LL.B. or B.C.L. degrees. NOTE: In Canada at least, the LL.B. requires a previous undergraduate degree to study. Law is an undergraduate degree mainly in civil law countries. Most of these schools also have advanced legal degrees such as the LL.M. and the J.S.D. degrees. Many persons who attend law school never practice law but use their knowledge of law in another profession. See Law (academic) and jurisprudence For law as a profession, see lawyer, jurist and practice of law.


Further Discussion
Most laws and legal systems --at least in the Western world-- are quite similar in their essential themes, arising from similar values and similar social, economic, and political conditions, and they typically differ less in their substantive content than in their jargon and procedures.

One of the fundamental similarities across different legal systems is that, to be of general approval and observation, a law has to appear to be public, effective, and legitimate, in the sense that it has to be available to the knowledge of the citizen in common places or means, it needs to contain instruments to grant its application, and it has to be issued under given formal procedures from a recognized authority.

In the context of most legal systems, laws are enacted through the processes of constitutional charter, constitutional amendment, legislation, executive order, rulemaking, and adjudication; within Common law jurisdictions, rulings by judges are an important additional source of legal rules.

However, de facto laws also come into existence through custom and tradition. (See generally Consuetudinary law; Anarchist law.)

Law has an anthropological dimension. In order to have a culture of law, people must dwell in a society where a government exists whose authority is hard to evade and generally recognised as legitimate. People forego personal revenge or self-help and choose instead to take their grievances before the government and its agents, who arbitrate disputes and enforce penalties.

This behaviour is contrasted with the culture of honor, where respect for persons and groups stems from fear of the disproportionate revenge they may exact if their person, property, or prerogatives are not respected. Cultures of law must be maintained. They can be eroded by declining respect for the law, achieved either by weak government unable to wield its authority, or by burdensome restrictions that attempt to forbid behaviour prevalent in the culture or in some subculture of the society. When a culture of law declines, there is a possibility that an undesirable culture of honor will arise in its place.

A particular society or community adopts a specific set of laws to regulate the behavior of its own members, to order life in its political territory, to grant or acknowledge the rights and privileges of its citizens and other people who may come under the jurisdiction of its courts, and to resolve disputes.

There are several distinct laws and legal traditions, and each jurisdiction has its own set of laws and its own legal system. Individually codified laws are known as statutes, and the collective body of laws relating to one subject or emanating from one source are usually identified by specific reference. (E.g., Roman law, Common law, and Criminal law.)

Moreover, the several different levels of government each produce their own laws, though the extent to which law is centralized varies. Thus, at any one place there can be conflicting laws in force at the local, regional, state, national, or international levels.

[source: Wikipedia]
 
:(( Thế này làm sao em học hết bài nổi bác???:((

Bác cho em hỏi thêm, bác nghiên cứu cái gì ạ? Ontology hay metaphysics? :D
 
Cho em hỏi co phải anh Hưng học luật bên Mĩ ko ạ?Em học ở France,thấy có nhiều nét tương đồng giữa hệ thống pháp luật VN mặc dù mới được học những cái cơ bản và cũng ko nắm rõ lắm về thể chế chính trị,pháp luật Nhà nuớc mình.
Mọi người có thể bàn luận một chút về cơ sở pháp luật Việt nam ko, rồi sau đó so sánh giữa các hệ thống?Tại em có 1 số khó khăn trong việc dịch từ chuyên môn,ví dụ như Jurisprudence= án lệ , từ này ko được phổ biến lắm.
Bác nào học hoặc rành luật VN thì xin chỉ giáo cho em nhé :)
 
Hay đấy, nội dung các Topic tranh luận của HAO ngày càng phong phú và đa dạng hơn.

Hic, bài anh Hưng post bằng Tiếng Anh lại dài, thế thiệt thòi cho những người không học tiếng Anh quá nhỉ, em cũng muốn dịch nhưng mà nhìn thấy ngại quá:D
 
Nguyen Linh Lan đã viết:
Cho em hỏi co phải anh Hưng học luật bên Mĩ ko ạ?Em học ở France,thấy có nhiều nét tương đồng giữa hệ thống pháp luật VN mặc dù mới được học những cái cơ bản và cũng ko nắm rõ lắm về thể chế chính trị,pháp luật Nhà nuớc mình.
Mọi người có thể bàn luận một chút về cơ sở pháp luật Việt nam ko, rồi sau đó so sánh giữa các hệ thống?Tại em có 1 số khó khăn trong việc dịch từ chuyên môn,ví dụ như Jurisprudence= án lệ , từ này ko được phổ biến lắm.
Bác nào học hoặc rành luật VN thì xin chỉ giáo cho em nhé :)


/////////

Duoi day la mot so net co ban ve luat cua mi ma hoc sinh mi duoc day trong nha truong. Hau nhu truoc khi tot nghiep trung hoc, ai cung nam ro nhung dieu nay.
Luat cua mi co nhugn dac diem quan trong:
///////////

The "Miranda" Rights

1. You have the right to remain silent.

2. Anything you say can be used against you in a court of law.

3. You have the right to have an attorney present now and during any future questioning.

4. If you cannot afford an attorney, one will be appointed to you free of charge if you wish. ( public Defender )

/////////////

California "Three Strikes and You're Out" Law - if you are convicted of three felonies you may go to prison for life.
////////////

The U.S. Bill of Rights is a group of generally worded "amendments" (changes or additions) to the U.S. Constitution designed to protect your civil liberties.

1st Amendment - freedom of speech


2nd Amendment - the right to bear arms


4th Amendment - the right to be protected from unlawful search and seizure


5th Amendment - provides a number of important protections for those accused of crimes, including requiring the use of an indictment in all trials for capital crimes; protection against "deprivation of life, liberty or property without due process of law"; and protection against the taking of private property of public use without just compensation


6th Amendment - the right to a speedy and public trial


7th Amendment- the right to a trial by jury


8th Amendment - prohibits excessive bail and "cruel and unusual punishment"


10th Amendment - gives the states powers not delegated to the federal government, nor prohibited by them, like the right to tax state residents.


13th Amendment - prohibits slavery and involuntary servitude


14th Amendment - guarantees "equal protection under the law" and "due process under the law" - used to argue many civil rights cases


15th Amendment - the right to vote shall not be abridged based on account of "race, creed or previous condition of servitude"


17th Amendment - sets Senators' terms to six years and their number to two per state


19th Amendment - gives women the right to vote


22nd Amendment - limits the term of the president to two terms (each term is 4 years)


26th Amendment - gives the right to vote to those 18 years old and older

/////////

The United States is a republic that operates under a federalist system. The national government has specific, enumerated powers, and the fifty sovereign states retain substantial autonomy and authority over their respective citizens and residents. Both the national government and each state government are divided into executive, legislative, and judicial branches. Written constitutions, both federal and state, form a system of separated powers, checks, and balances among the branches.

The U.S. federal government is comprised of three branches: the executive branch ; the legislative branch ; and the judicial branch.

Executive Branch

The executive branch includes the President, the Vice President, the Cabinet and all federal departments, and most governmental agencies. All executive power of the government is vested in the President, who serves a four-year term. U.S. Const. art. II, sec. 1, cl. 1. The President is the Commander in Chief of the military, U.S. Const. art. II, sec. 2, cl. 1, and has primary authority over foreign affairs. The President has the power to make treaties, but only with the approval of two-thirds of the U.S. Senate.. The President also has the power to nominate all Supreme Court Justices, all other federal judges, ambassadors, and all other officers of the United States. U.S. Const. art. II, sec. 2, cl. 2. The President has the power to veto legislation. The Vice President is also the President of the Senate, but votes only in the case of a tie vote in the Senate. U.S. Const. art. I, sec. 3, cl. 4. The Vice President serves the same four-year term as the President. U.S. Const. art. II, sec. 1, cl. 1.

The President selects the heads of the 14 government departments. These departments are not specified in the Constitution and have varied in name and number over time. They now are the Departments of State, Treasury, Defense, Justice, Interior, Agriculture, Commerce, Labor, Health and Human Services, Housing and Urban Development, Transportation, Energy , Education, and Veterans Affairs . The heads of the departments form the Cabinet , which is the highest advisory group to the President. The executive branch also includes dozens of government agencies . The primary difference between agencies and departments is that agencies serve a very specific need. Government agencies include, for example, the Environmental Protection Agency (EPA), the Consumer Products Safety Commission , the Federal Trade Commission, and the National Labor Relations Board. The Administrator of the Environmental Protection Agency, the head of that agency, is not a member of the Cabinet.

Legislative Branch

All federal legislative powers are vested in the Congress of the United States, which consists of two chambers: a Senate and a House of Representatives. U.S. Const. art. I, sec. 1. There are 100 Senators, two from.each of the fifty states. Senators serve six-year terms. U.S. Const. art. 1, sec. 3, cl. 1, amended by U.S. Const. amend. XVII, sec. 1. The House of Representatives has 435 members, which are apportioned by population, with each state guaranteed at least one Representative. U.S. Const. art. I, sec. 2, cl. 3, amended by U.S. Const. amend. XIV, sec. 2. Representatives serve two-year terms. U.S. Const., art. I. sec. 2, cl. 1.

The powers of the Congress are specifically enumerated in the Constitution and include, among other things, the power to lay and collect taxes, duties, and tariffs. U.S. Const. art. I, sec. 8, cl. 1. Congress also has the power to regulate commerce with foreign nations, among the several states, and with Indian tribes. U.S. Const. art. I, sec. 8, cl. 3. This "Commerce Clause" provides the authority for most federal regulation of the environment.

To become law, a bill must be passed by both the House and the Senate, and signed by the President. The President has the option of vetoing the legislation, but the Congress can override the veto with a two-thirds vote of both chambers. U.S. Const. art. I, sec. 7, cl. 2.

The Congress also has substantial powers in overseeing the activities of the executive branch. The House of Representatives has the sole power to impeach the President and other officers, and the Senate the sole power to try impeachment. U.S. Const. art. I, sec. 2, cl. 5 & sec. 3, cl. 6. U.S. Congressional committees may demand disclosure of information and require agency officials to testify before them. The Congress has also established the General Accounting Office (GAO), which evaluates executive branch activities and reports back to the Congress. Most GAO reports are public documents.

Much of Congress' work is done by Congressional committees. The number and scope of Congressional committees can change, particularly when political control of the chamber changes parties and when the jurisdiction of committees overlaps, as is often the case. In the Senate, the following committees currently have jurisdiction over issues relating to environmental protection or natural resource conservation: the Agriculture, Nutrition, and Forestry Committee; the Appropriations Committee; the Commerce, Science and Transportation Committee; the Energy and Natural Resources Committee; the Environment and Public Works Committee; and, the Governmental Affairs Committee. In the House of Representatives, the following committees have jurisdiction over environmental protection or natural resource conservation: the Agriculture Committee; the Appropriations Committee; the Commerce Committee; the Government Reform and Oversight Committee; the Resources Committee; the Transportation and Infrastructure Committee; and, the Science Committee.

Judicial Branch

The federal judiciary is hierarchical. The highest court in the United States, and the only one required by the Constitution, is the United States Supreme Court. U.S. Const. art. III, sec. 1. The Supreme Court's decision is the final decision in any case. The Supreme Court has nine members: a Chief Justice and eight Associate Justices. The Supreme Court has limited original jurisdiction, hearing most of its cases on appeal. U.S. Const. art. III, sec. 2, cl. 2. In most cases, the losing party must petition the Court through a writ of certiorari to hear the case. The Court votes first on the writ, requiring four yes votes to hear the case.

The Circuit Courts of Appeals are the level of courts immediately below the Supreme Court. The Circuit Courts hear appeals from the District Courts, the lowest level of federal courts. There is one Federal Circuit Court, one D.C. Circuit Court, 11 other Circuit Courts, and more than 90 District Courts. The Congress has also established several courts that address special types of cases. Cases from these courts are appealed to the U.S. Court of Appeals for the Federal Circuit. These include the U.S. Court of Federal Claims , the U.S. Court of International Trade , the U.S. Court of Veterans Appeals , the International Trade Commission, the Board of Contract Appeals, the Patent and Trademark Office, and the Merit Systems Protection Board. Cases from. the Court of Military Appeals are appealed directly to the Supreme Court. The statute creating the lower federal courts and defining their authority is the Judiciary Act, 28 U.S.C. secs. 1- 2680.

All federal judges are appointed by the President and approved by the Senate. Federal judges hold their office for life, subject to impeachment by Congress. They have authority to interpret the Constitution, all federal statutes, treaties, and federal administrative rules, but their authority is limited to actual cases and controversies. U.S. Const. art. III, sec. 2, cl. 1. The federal courts do not provide advisory opinions. The federal courts also have authority to naturalize persons as U.S. citizens and to settle certain legal disputes, such as: between citizens of different states; between two or more states; between individuals and the federal government; between states and the federal government; and, between states and foreign governments.

1.3 Subnational Governments

Each of the fifty states in the U.S. share certain characteristics: each government is based on a written constitution, which cannot contradict the federal constitution; each has a republican form of government comprised of the same three branches (executive, legislative and judicial) as the federal government and containing a similar system of checks and balances, and separation of powers. Within these broad similarities, however, there can be significant differences in governmental structures among the various states.

A governor heads the executive branch of every state; the governor is in charge of running the government and implementing state laws. The governor's authority includes: developing and proposing legislation to the state legislature; overseeing the state's national guard; calling special sessions of the state legislature; and, pardoning persons convicted of state crimes. The length of a term served by a governor varies but is usually two or four years. A state governor oversees the state administrative agencies, including those agencies relating to environmental protection, wildlife conservation, or natural resource management.

State Legislatures

Every state has a legislature with two chambers, except Nebraska, which has only one. All state legislatures serve the same purpose: to represent the citizens of the state in making laws concerning state issues. State legislative terms vary, but are typically two or four years. Unlike federal laws, state laws only apply within a state's borders.

State Judiciaries

All state judiciaries are hierarchical, like the federal system. State systems are made up of a Supreme Court (sometimes with a different name), usually an intermediate appellate court, and a series of lower courts or trial courts, sometimes including specialized courts. State judiciaries interpret state laws and apply them in specific disputes relating to state law; they determine whether a state crime has been committed; they evaluate the constitutionality of state laws under the state constitution; and they review the legality of state administrative rules under state statutes.

Local Government

Local governments, unlike state governments or the federal government, are not directly defined by a constitution, though many state constitutions determine the process for creating a local government. For example, although many state constitutions determine the process for creating a local government, in many states, the state legislature must vote on the charter for any local government structure. Local government structures may vary, but they typically include counties, cities, villages, and townships. City governments most commonly include an elected mayor, which is the chief executive, and a city council, which acts much like a legislature. Villages and townships are often found in more rural areas; they may have a structure similar to that of a city or be run by a commission. Most states are divided into counties, usually with an elected board of county commissioners or supervisors. There may also be other elected county officials, including sheriffs or county executives. In addition, many special purpose delegates carry out such functions as education and, sometimes, environmental regulation.

Local governments, including cities and counties, often have important environmental responsibilities, such as managing solid waste, ensuring clean drinking water, developing and enforcing land-use plans, inspecting local restaurants and other establishments for health and safety, and providing emergency services and planning. More generally, local governments have the power to tax, to enact and enforce local ordinances, and to administer the local aspects of certain state and federal programs.
////////////////
http://www.cec.org/pubs_info_resour...nviro_law/publication/us01.cfm?varlan=english
 
các anh các chị có cao thủ thì tự viết bài đi, cứ đi copy and paste mấy bài dài vãi, lại còn tiếng anh nữa, ra ngoài mua sách còn hơn
 
Em xin phép bác Hưng tóm tắt lại ý bài trên của bác cho nó dễ hiểu 1 chút. :D

Khoa luật học tách ra 2 phần khác nhau:

- Một là những vấn đề hành pháp nói chung - các vụ kiện tụng, các quyết định của tòa án, các điều luật được tạo ra do các cơ quan pháp luật quyết định ban hành.

- Hai là nghiên cứu về tính triết lý của luật, học thuyết về luật pháp. Nó không nghiên cứu từng điều luật cụ thể mà nghiên cứu về ý nghĩa chung của luật pháp, điều cơ bản để xây dựng hệ thống pháp luật.

1. Bàn về khía cạnh 1 của khoa luật học thì một điều dễ dàng nhận thấy là có rất nhiều điểm khác nhau trong các điều luật, trong hệ thống pháp lý và mỗi một khu vực (một quốc gia hay một cơ quan pháp luật...) lại có một bộ luật và hệ thống luật riêng. Hơn nữa lại tùy theo từng cấp bậc của chính phủ lại có một hệ thống luật riêng, cho dù có chung một hệ thống luật. Vì vậy luôn luôn có sự xung đột trong các điều luật được ban hành ở mọi mức độ - tại địa phương, khu vực, trong toàn nước, thậm chí trên toàn thế giới.

Tuy nhiên, hầu hết các hệ thống pháp lý (ít nhất là các nước phương Tây) thì khá giống nhau trong những hướng chủ đạo, xuất phát từ sự tương đồng về giá trị, xã hội, kinh tế, chính trị; về nội dung thì ít có sụ bất đồng hơn là về cách thực hiện và cách diễn đạt qua ngôn ngữ. Trong thực tế, luật đã được bắt nguồn từ phong tục và truyền thống.

Để hiểu rõ hơn về luật, bỏ qua việc nghiên cứu chi tiết cụ thể về từng điều luật, ta hãy bàn sâu hơn về tính triết học của luật. Đó chính là mảng khoa học thứ 2 của ngành luật học

2. Triết học luật được chia làm 2 mảng: mô tả, phân tích về luật (analytic) và qui chuẩn luật (normative).

- Mô tả, phân tích luật (analytic) là nghiên cứu về ý nghĩa của luật - luật là gì? hệ thống luật là gì, mối liên quan giữa luật pháp và quyền lực là thế nào? mối liên quan giữa luật, sự công bằng và đạo đức là như thế nào? Liệu có phải tất cả các xã hội đều có hệ thống luật pháp? Chúng ta cần phải hiểu thế nào về quyền lợi, trách nhiệm, nghĩa vụ?...

- Qui chuẩn về luật (normative) là nghiên cứu về mục đích của luật - luật phải thế nào? chức năng của luật một cách hợp lý là gì? Những hành động nào thì phải bị trừng phạt và những loại hình phạt nào thì được phép sử dụng? Công bằng là gì? quyền lợi của chúng ta là gì? trách nhiệm là gì? tác dụng của luật là thế nào?...

(Chú thích - đoạn trên không phải là dịch lại bài của bác Hưng mà chỉ là tóm tắt lại theo ý em hiểu. Từ chuyên môn em không có rành lắm, đọc để lấy ý là chính, mọi người thông cảm nếu thấy dùng sai từ chuyên môn. :) )

---

Mới tìm hiểu sơ qua mấy ý như vậy, nhưng mình thấy rõ ràng là ở đây, khi mọi người tranh luận mấy vấn đề về luật nọ kia (như trong bài luật đi bộ, hay mấy chủ đề về prono, mại dâm...) thì lại không đứng cùng trên một phương diện của khoa học luật để tranh cãi. Ví dụ như mình hay em Trung thì xét về luật trên phương diện phân tích ý nghĩa của luật (analytic) còn em Trang với em Dương thì lại cứ đi tranh cãi về qui chuẩn của luật, mục đích của luật (normative). Tranh luận thế này đến mùa quít chắc cũng không xong nhỉ?!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Among the most important questions of analytic jurisprudence are these: What is a law? What is a legal system? What is the relationship between law and power? What is the relationship between law and justice or morality? Does every society have a legal system? How should we understand concepts like legal rights and legal obligations or duties? The most influential works of analytic jurisprudence include: Jeremy Bentham, Of Laws in General; Hans Kelsen, The Pure Theory of Law, H.L.A. Hart, The Concept of Law, and Ronald Dworkin, Law's Empire.

Cái Analytic Jurisprudence theo em hiểu là nó đi sâu nghiên cứu, phân tích bản chất của Luật về mặt Lý Thuyết: giải thích các khái niệm cơ bản; định nghĩa và phân biệt sự khác nhau giữa quyền, bổn phận, nghĩa vụ; tìm hiểu bộ máy pháp lý, các mối quan hệ giữa luật pháp, quyền lực, công bằng, và đạo đức.


Among the most important questions of normative jurisprudence are these: What is the proper function of law? What sorts of acts should be subject to punishment, and what sorts of punishment should be permitted? What is justice? What rights do we have? Is there a duty to obey the law? What value has the rule of law? The most influential works of normative jurisprudence include all the classics of political philosophy. Among contemporary writers, the following have been particularly influential: John Rawls, A Theory of Justice H.L.A. Hart, Punishment and Responsibility; Joel Feinberg, The Moral Limits of the Criminal Law; Joseph Raz, The Morality of Freedom; Ronald Dworkin, A Matter of Principle

Còn Normative Jurisprudence theo em hiểu là bàn về chức năng của Luật trong quá trình hình thành nên các điều luật để ứng dụng vào đời sống Thực Tiễn: chức năng của Luật thế nào là phù hợp; các hành động nào sẽ bị trừng phạt và những hình phạt nào thì được cho phép sử dụng; thế nào là công bằng; chúng ta có những quyền gì; mỗi người có nhiệm vụ phải tuân thủ luật pháp hay không; các điều luật có những giá trị gì.


Mới tìm hiểu sơ qua mấy ý như vậy, nhưng mình thấy rõ ràng là ở đây, khi mọi người tranh luận mấy vấn đề về luật nọ kia (như trong bài luật đi bộ, hay mấy chủ đề về prono, mại dâm...) thì lại không đứng cùng trên một phương diện của khoa học luật để tranh cãi. Ví dụ như mình hay em Trung thì xét về luật trên phương diện phân tích ý nghĩa của luật (analytic) còn em Trang với em Dương thì lại cứ đi tranh cãi về qui chuẩn của luật, mục đích của luật (normative). Tranh luận thế này đến mùa quít chắc cũng không xong nhỉ?!

Em không nghĩ thế chị ạ, các topic đó đều được bắt đầu từ bàn về Normative Jurisprudence trước vì có những điểm không hợp lí, bức xúc tồn tại trong cách thức quản lí; việc hình thành các điều luật của XH ta. Cụ thể là việc tranh cãi về quyền của người dân; rồi luật thế nào là công bằng; rồi những hành động nào cần bị xử phạt. Sau đó mới đi tới tiếp tục tranh cãi về bản chất sinh ra của Luật là Analytic Jurisprudence<== tương tự như nếu xuất phát điểm là không có những suy nghĩ đúng đắn thì sẽ dẫn tới những việc làm sai lệch.

Heh, hay nhỉ, thế là suốt từ đầu đến giờ cả nhà toàn bàn về môn Triết học của Luật thế mà không biết :-B
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Góp đôi lời với mọi người vì mình có điều này thắc mắc.Theo mình hiểu,nếu ko nhầm thì từ Jurisprudence nghĩa chuẩn ko thể gọi la LUẬT được vì như mình đã nói ở trên , luật là văn bản do cơ quan lập pháp ban hành còn Jurisprudence là toàn bộ những giải pháp của các tòa án nhăm giải thích đường lối,giải thich việc áp dụng pháp luật về 1 vấn đè hay những vấn đề pháp lí.

Có nhiều tranh luận giữa cac nhà luật gia và thực hành về việc Jurisprudence có phải là 1 nguồn của Luật ko.Trên thực tế,Jurisprudence được coi như 1 phương tiện của cơ quan tư pháp(các tòa án) được sử dụng nhằm cạnh tranh và "lấn quyền" của cơ quan lập pháp vì trong 1 thể chế chính trị về nguyên tắc là luôn có sự phân quyền và phân chức giữa các cơ quan thẩm quyền.

Objective: luật pháp ko thể dự đoán trước được hết mọi khó khăn mà quá trình thự thi sẽ tạo ra.Luật pháp chi vạch ra nhũng qui định chung,các tòa án co trách nhịệm quyết định giài pháp tối ưu cho mỗi trường hợp cụ thể trên cơ sở những qui định chung của pháp luật và cả khi pháp luật còn có những thiếu sót.Jurisprudence=án lệ được xem là tiền lệ,các thẩm phán sau đó có thể noi theo trong các trường hợp tương tự.Vì vậy nó là 1 bộ phận bổ sung ko thể thiếu của pháp luật.

Điểm khác biệt rõ nhất giữa Jurisprudence va luật:luật có tính bắt buộc,cưỡng bức trong khi Jurisprudence chỉ là 1 gương , mẫu để các nhà tư pháp noi theo , hoặc nếu ko chỉ là 1 sự "bắt buộc trong tư tưởng".

Đây là những điều mình được biết,nhưng có thể Jurisprudence ở Mĩ lại là 1 khái niệm hoàn toàn khác.Bàn luận về Luật thì còn rất nhiều thứ để nói,nhưng mình thấy có vẻ ít người quan tâm đến chủ đê này nhỉ???
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Điều mà khiến chủ đề ít người tham gia là do chủ đề hơi khoai ... :D Với cả các bác toàn type tiếng Anh dài dằng dặc thế kia vào xem đến đoạn đấy là thấy chán rùi .. Còn từ ngữ chuyên môn nữa chứ ..
Em Dương có thể dịch qua cái bài của em được không ?
 
Jurisprudence
Jurisprudence refers to two different things. First, in common law jurisdictions, it means simply "case law", i.e. the law that is established through the decisions of the courts and other officials. Second, it means the philosophy of law, or legal theory, which studies not what the law is in a particular jurisdiction (say, Turkey or the United States) but law in general--i.e. those attributes common to all legal systems.
Jurisprudence in the second sense is conventionally divided into two parts: descriptive, or analytic, jurisprudence, and normative jurisprudence. Analytic jurisprudence studies what law 'is', normative jurisprudence studies what law 'ought to be'.

Góp đôi lời với mọi người vì mình có điều này thắc mắc.Theo mình hiểu,nếu ko nhầm thì từ Jurisprudence nghĩa chuẩn ko thể gọi la LUẬT được vì như mình đã nói ở trên , luật là văn bản do cơ quan lập pháp ban hành còn Jurisprudence là toàn bộ những giải pháp của các tòa án nhăm giải thích đường lối,giải thich việc áp dụng pháp luật về 1 vấn đè hay những vấn đề pháp lí.

Đâu có ai dịch Jurisprudence là Luật đâu chị. Chị Giao đã dịch là thứ 1 nó thuộc về lĩnh vực Pháp Lí. Thứ 2 cũng theo như bản gốc viết được hiểu là môn Triết học về Luật mà.

Còn theo em Pháp lí là những tuyên án(hay án lệ) của các cán bộ thuộc ngành Tư Pháp sử dụng được chiếu theo cơ sở hệ thống các điều khoản của Pháp Luật để có thể đánh giá, xem xét đi tới đưa ra những phán xử công bằng, hợp lí cho các vụ việc tranh chấp, kiện tụng.



Có nhiều tranh luận giữa cac nhà luật gia và thực hành về việc Jurisprudence có phải là 1 nguồn của Luật ko.Trên thực tế,Jurisprudence được coi như 1 phương tiện của cơ quan tư pháp(các tòa án) được sử dụng nhằm cạnh tranh và "lấn quyền" của cơ quan lập pháp vì trong 1 thể chế chính trị về nguyên tắc là luôn có sự phân quyền và phân chức giữa các cơ quan thẩm quyền.
[-( nah-ah. Không phải thế đâu ạ. Làm sao mà có chuyện cạnh tranh, lấn quyền được đâu chị. Bộ phận Tư Pháp chỉ đơn giản là làm cái việc điều tra, xem xét bản chất các sự việc là thuộc về phạm vi các điều luật cụ thể nào, để từ đó có thể phán xét đưa ra mức tuyên án tương ứng, thích hợp cho các bị cáo thôi. Họ không thể tự "bịa" ra luật riêng của mình được, làm trái luật sẽ bị kiện ngay. Họ chỉ là những người đại diện và thi hành Pháp Luật mà thôi.



Objective: luật pháp ko thể dự đoán trước được hết mọi khó khăn mà quá trình thự thi sẽ tạo ra.
Theo em thì không phải vậy, mà là những người thuộc cơ quan Lập Pháp đôi khi không thể dự đoán được tất cả các khả năng, trường hợp vi phạm xảy ra cho nên không tránh khỏi cần có những bổ sung, điều chỉnh các điều luật sau này(nếu có).



Luật pháp chi vạch ra nhũng qui định chung,các tòa án co trách nhịệm quyết định giài pháp tối ưu cho mỗi trường hợp cụ thể trên cơ sở những qui định chung của pháp luật và cả khi pháp luật còn có những thiếu sót.Jurisprudence=án lệ được xem là tiền lệ,các thẩm phán sau đó có thể noi theo trong các trường hợp tương tự.Vì vậy nó là 1 bộ phận bổ sung ko thể thiếu của pháp luật.

Trong trường hợp những điều lệ, đạo luật có thiếu sót thì bộ phận Tư Pháp cũng không thể có quyền hạn, chức năng tự động sửa đổi, bổ sung bộ Luật, vì công việc này thuộc về phía cơ quan Lập Pháp.

Ví dụ như em xem 1 toa xử trường hợp là 2 đối tượng ở tuổi TEEN quan hệ tình dục, đứa con trai bị kiện vì tội cưỡng hiếp, nhưng đã đựơc tòa xử trắng án. Song bị cáo bị tuyên án 10 năm tù luật cưỡng chế do nguyên cáo còn 3 tháng nữa mới tròn 16 tuổi. Trong phiên tọa có 9 vị bồi thẩm, sau khi tuyên phạt bị cáo như vậy họ mất ngủ 1 tuần liền vì cảm thấy như mình đã tước đoạt đi cuộc sống của cậu bé. Vì đây là lần đầu tiên trong lịch sử tiểu bang Georgia án lệ này được áp dụng vào trường hợp quan hệ tình dục tuổi TEEN(bị cáo mới 18 tuổi), vì vốn dĩ án lệ này sinh ra là nhằm mục đích bảo vệ trẻ em khỏi bị xâm phạm tình dục bởi người lớn, thuộc về 1 trong 7 án penalty của bang này gồm có các tội trạng nghiêm trọng khác như: bắt cóc, cướp của, giết người.

Hiện nay thì Marcus Dixon đã ngồi tù được hơn 1 năm, dư luận có kiến nghị đòi tiểu bang Georgia phải lập tức điều chỉnh, bổ sung riêng với án lệ cụ thể này và yêu cầu lập phiên tọa tái xử trường hợp này.




Điểm khác biệt rõ nhất giữa Jurisprudence va luật:luật có tính bắt buộc,cưỡng bức trong khi Jurisprudence chỉ là 1 gương , mẫu để các nhà tư pháp noi theo , hoặc nếu ko chỉ là 1 sự "bắt buộc trong tư tưởng".
Ơ, thế thì chẳng nhẽ là chẳng có ai phải ngồi tù hết vì ai cũng được hưởng "án treo" hả chị :-?



Đây là những điều mình được biết,nhưng có thể Jurisprudence ở Mĩ lại là 1 khái niệm hoàn toàn khác.
Thế thì chắc đúng là Jurisprudence ở Mỹ khác với của chị rồi :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Phan Huy Anh đã viết:
Điều mà khiến chủ đề ít người tham gia là do chủ đề hơi khoai ... :D Với cả các bác toàn type tiếng Anh dài dằng dặc thế kia vào xem đến đoạn đấy là thấy chán rùi ...

Thế chẳng lẽ ở nhà lại chẳng không sẵn các tài liệu tham khảo bằng Tiếng Việt quá đi chứ, chỉ cần mọi người động chân động tay, chịu khó mầy mò bỏ 1 chút thời gian sưu tầm thì tha hồ có cái để mà post cho mọi người cùng tham khảo và tranh luận mà8-|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đoàn Trang đã viết:
Đâu có ai dịch Jurisprudence là Luật đâu chị. Chị Giao đã dịch là thứ 1 nó thuộc về lĩnh vực Pháp Lí. Thứ 2 cũng theo như bản gốc viết được hiểu là môn Triết học về Luật mà.]

Cái này là do đọc ko kĩ, xin lỗi mọi người.

[Còn theo em Pháp lí là những tuyên án(hay án lệ) của các cán bộ thuộc ngành Tư Pháp sử dụng được chiếu theo cơ sở hệ thống các điều khoản của Pháp Luật để có thể đánh giá, xem xét đi tới đưa ra những phán xử công bằng, hợp lí cho các vụ việc tranh chấp, kiện tụng.]

Em Trang dùng từ Pháp lý để hiểu cho những tuyên án của ngành Tư pháp là ko đúng .Pháp lý được sử dụng trong ngôn ngữ luật như 1 tính từ ví dụ như người ta hay nói đến văn bản pháp lý là văn bản liên quan đến pháp luật,co hiệu lực cua pháp luật.

[-( nah-ah. Không phải thế đâu ạ. Làm sao mà có chuyện cạnh tranh, lấn quyền được đâu chị. Bộ phận Tư Pháp chỉ đơn giản là làm cái việc điều tra, xem xét bản chất các sự việc là thuộc về phạm vi các điều luật cụ thể nào, để từ đó có thể phán xét đưa ra mức tuyên án tương ứng, thích hợp cho các bị cáo thôi. Họ không thể tự "bịa" ra luật riêng của mình được, làm trái luật sẽ bị kiện ngay. Họ chỉ là những người đại diện và thi hành Pháp Luật mà thôi.

Thế người ta mới nói về khía cạnh học thuyết và tư tưởng,mới có tranh luận giữa các luật gia.Chị nói từ đầu là theo nguyên tắc thì có sự phân quyền(1 trong nhưng nơi lấy nguyên tắc này làm cơ sở chủ yếu để xây dựng bộ máy chính quyền chính là MI)giữa 3 cơ quan,lập pháp làm luật,tư pháp thực thi luật.Với sự xuất hiện của án lệ,trong 1 phiên tòa , thẩm phán vùa có thể lấy luật(theo nguyên tắc),vưa co thể lấy án lệ để làm tiêu chí xét xử.Như vậy,Luật pháp từ vị trí độc tôn bị "cạnh tranh" bởi án lệ.

[Theo em thì không phải vậy, mà là những người thuộc cơ quan Lập Pháp đôi khi không thể dự đoán được tất cả các khả năng, trường hợp vi phạm xảy ra cho nên không tránh khỏi cần có những bổ sung, điều chỉnh các điều luật sau này(nếu có).]

Tất nhiên luật pháp luôn cần được sửa đổi và bổ sung để có thể thích nghi và đáp ứng được với sự pháp triển của xã hội , việc đó tất nhiên là của các nhà lập pháp .Ở đây chị chỉ bàn đến mối quan hệ bổ trợ giữa án lệ và luật.Chị nghĩ em nên đặt câu đó trong toàn ý chính của đoạn.


[Trong trường hợp những điều lệ, đạo luật có thiếu sót thì bộ phận Tư Pháp cũng không thể có quyền hạn, chức năng tự động sửa đổi, bổ sung bộ Luật, vì công việc này thuộc về phía cơ quan Lập Pháp. ]

Tư pháp chẳng co chức năng tự động sửa đổi nhưng ảnh hưởng gián tiếp đoi khi trực tiêp đến việc phát hiện thiếu sót và sửa đổi pháp luật.

[Ví dụ như em xem 1 toa xử trường hợp là 2 đối tượng ở tuổi TEEN quan hệ tình dục, đứa con trai bị kiện vì tội cưỡng hiếp, nhưng đã đựơc tòa xử trắng án. Song bị cáo bị tuyên án 10 năm tù luật cưỡng chế do nguyên cáo còn 3 tháng nữa mới tròn 16 tuổi. Trong phiên tọa có 9 vị bồi thẩm, sau khi tuyên phạt bị cáo như vậy họ mất ngủ 1 tuần liền vì cảm thấy như mình đã tước đoạt đi cuộc sống của cậu bé. Vì đây là lần đầu tiên trong lịch sử tiểu bang Georgia án lệ này được áp dụng vào trường hợp quan hệ tình dục tuổi TEEN(bị cáo mới 18 tuổi), vì vốn dĩ án lệ này sinh ra là nhằm mục đích bảo vệ trẻ em khỏi bị xâm phạm tình dục bởi người lớn, thuộc về 1 trong 7 án penalty của bang này gồm có các tội trạng nghiêm trọng khác như: cướp của, giết người.

Hiện nay thì Marcus Dixon đã ngồi tù được hơn 1 năm, dư luận có kiến nghị đòi tiểu bang Georgia phải lập tức điều chỉnh, bổ sung riêng với án lệ cụ thể này và yêu cầu lập phiên tọa tái xử trường hợp này.
]

Chị ko hiểu ví dụ em đưa ra với mục đích gì?Và cũng ko hiểu tù án lệ o đây đượ sử dụng với y nghĩa nào.

[Ơ, thế thì chẳng nhẽ là chẳng có ai phải ngồi tù hết vì ai cũng được hưởng "án treo" hả chị :-? ]

Sorry,cái này cũng ko hiểu nốt:(

[Thế thì chắc đúng là Jurisprudence ở Mỹ khác với của chị rồi :D]

Cái này thì chị ko chắc chắn lắm:)

Luật là bộ môn đòi hỏi sự chính xác trong việc sử dụng các từ ngữ chuyên môn nhưng cũng là cái gây ra nhiều tranh luận.Có gì sai thì mong mọi người góp ý tiếp.
À quên,mình mới post bài nên chưa biết cach quote từng đoạn nên phải dùng cách bôi đen .Sorry nhe!
 
Phan Huy Anh đã viết:
Điều mà khiến chủ đề ít người tham gia là do chủ đề hơi khoai ... :D Với cả các bác toàn type tiếng Anh dài dằng dặc thế kia vào xem đến đoạn đấy là thấy chán rùi .. Còn từ ngữ chuyên môn nữa chứ ..
Em Dương có thể dịch qua cái bài của em được không ?


sorry, em doc thi em hieu,nhung ma dich sang tieng viet thi em chiu thoi, em hieu cai tu tieng anh theo nghia tieng anh, em khogn biet tu tieng viet cua no, ma em khogn co tu dien nua!
Nhung bai ma em paste, rat de hieu, viet bang ngon ngu gian di, nen moi nguoi doc deu co the hieu duoc, khong dung nhung tu chuyen mon nhu nhung bai ma moi nguoi dua ra.
Bai ma em paste mand y nghi de doc, de hieu, de cho moi nguoi ai cung co the hieu duoc.
 
@ anh Hưng: đâu rồi, sao post xong 1 bài là tót đi luôn thế hở. Chẳng có ai chuyên ngành về Luật hay là thông thạo, hiểu biết, yêu thích tìm tòi về Luật vào đây chỉ giáo các bậc đàn em cái nhỉ, chứ cứ thế này chẳng khác gì thầy bói xem voi cả, chán quá.

@ chị Lan: em cũng không có thời gian và không hứng thú lắm với việc nói đi nói lại những gì mình đã trình bày, khả năng của em có hạn mà, chị thông cảm ạ:) Chị có thể trả lời em mấy thắc mắc sau không:

- phân biệt án lệ với luật.

- án lệ là do ai đặt ra, theo chị là do luật pháp hay bản thân các nhà tư pháp nghĩ ra?

- tư pháp có khả năng cạnh tranh và lấn quyền bằng cách nào, ví dụ cụ thể?
 
Jurisprudence là toàn bộ những giải pháp của các tòa án nhăm giải thích đường lối,giải thich việc áp dụng pháp luật về 1 vấn đè hay những vấn đề pháp lí.

Có nhiều tranh luận giữa cac nhà luật gia và thực hành về việc Jurisprudence có phải là 1 nguồn của Luật ko.Trên thực tế,Jurisprudence được coi như 1 phương tiện của cơ quan tư pháp(các tòa án) được sử dụng nhằm cạnh tranh và "lấn quyền" của cơ quan lập pháp vì trong 1 thể chế chính trị về nguyên tắc là luôn có sự phân quyền và phân chức giữa các cơ quan thẩm quyền.

Objective: luật pháp ko thể dự đoán trước được hết mọi khó khăn mà quá trình thự thi sẽ tạo ra.Luật pháp chi vạch ra nhũng qui định chung,các tòa án co trách nhịệm quyết định giài pháp tối ưu cho mỗi trường hợp cụ thể trên cơ sở những qui định chung của pháp luật và cả khi pháp luật còn có những thiếu sót.Jurisprudence=án lệ được xem là tiền lệ,các thẩm phán sau đó có thể noi theo trong các trường hợp tương tự.Vì vậy nó là 1 bộ phận bổ sung ko thể thiếu của pháp luật.

Điểm khác biệt rõ nhất giữa Jurisprudence va luật:luật có tính bắt buộc,cưỡng bức trong khi Jurisprudence chỉ là 1 gương , mẫu để các nhà tư pháp noi theo , hoặc nếu ko chỉ là 1 sự "bắt buộc trong tư tưởng".

Đây là những điều mình được biết,nhưng có thể Jurisprudence ở Mĩ lại là 1 khái niệm hoàn toàn khác.Bàn luận về Luật thì còn rất nhiều thứ để nói,nhưng mình thấy có vẻ ít người quan tâm đến chủ đê này nhỉ???


Em Lan- Jurisprudence có lẽ có thể hiểu chung là luật pháp được.

Jurisprudence - (xuất phát từ tiếng Latin là Juris prudencia có nghĩa là những công việc của người cố vấn, nhà thông thái...) là môn khoa học, triết học nghiên cứu và ứng dụng luật. Nó xuất phát từ thời La mã cổ.

Vào thời xưa, khi mà chưa có pháp luật, nhà nước... thì chủ yếu người dân tuân theo một điều duy nhất, đó là những giáo điều trong tín ngưỡng của họ (phụ thuộc vào từng bộ lạc, từng dân tộc có tín ngưỡng riêng nên có những giáo điều riêng - đạo phật, đạo La mã cổ, đạo Chúa...). Những cha đạo, những người đứng đầu của tôn giáo là những người duy nhất có quyền phán xét. Vào thời la mã cổ thì những ông cha đạo cao nhất được học về các giáo điều này và giữ độc quyền theo kiểu cha truyền con nối với mục đích để tạo ra quyền lực cho mình. Những ông cha đạo này một cách gián tiếp đã tạo dựng nên nền tảng của các điều luật qua từng bản án cụ thể.

Những lời tuyên án của họ ban đầu chỉ là những suy diễn đơn giản dựa trên phong tục truyền thống, nhưng lại có ảnh hưởng rất lớn. Dần dần nó vượt ra ngoài khuôn khổ của công việc xử án tùy theo từng trường hợp như trước mà trở thành cơ sở cho luật lệ phù hợp với xã hội mới. Những luật này được ứng dụng cùng với những tư tưởng mới về luật pháp, mặc dù về cấu trúc của việc xử án thì vẫn giữ nguyên. vào thế kỉ thứ 3 trước công nguyên thì những người được quyền xử án không còn là những ông cha đạo nữa mà được thay thế bởi nhóm những nhà thông thái (?). Việc xét duyệt vào nhóm này dựa trên khả năng học vấn và kinh nghiệm chứ không còn giữ độc quyền cha truyền con nối như ngày xưa nữa.

Dưới thời dân chủ La Mã các trường luật bắt đầu được hình thành và dần dần trở thành một môn khoa học. Tới thời đế chế La mã cho tới thể kỉ thứ 3 thì luật đã được viết lại thành các văn bản và những nghiên cứu về luật đã đạt tới đỉnh điểm. Nhưng sau thể kỉ thứ 3 thì những "nhà thông thái" trở nên quan liêu và không còn có mấy người thực sự giỏi.

Trong thời đại ngày nay Jurisprudence là môn khoa học nghiên cứu tổng hợp về luật và về sự phức tạp của các nguyên tắc luật pháp và chia làm 2 nhánh: 1. Những vấn đề thuộc về hành pháp và 2. những vấn đề nghiên cứu về triết học luật.

Về hành pháp: Lời tuyên án được dựa trên các điều luật cơ bản, bắt đầu từ những vụ án cụ thể nhưng lại có tính chất tổng thể chung cho những vụ án sau. Chính vậy mà em Lan gọi nó là án lệ - tức là thường dựa vào cách xử án trong vụ tương tự lúc trước để đưa ra tuyên án cho lần sau.

Án lệ thường không có ảnh hưởng lớn trong luật dân sự (civil law) nhưng lại có một vai trò chủ đạo trong luật phổ thông (common law).

Sự khác biệt giữa luật dân sự và luật phổ thông là: luật phổ thông được xuất phát dựa trên truyền thống, đạo lý, tôn giáo, bắt đầu ngay cả trước khi lưu hành bộ luật chính thức đầu tiên dưới dạng văn bản, và nó vẫn tiếp tục được áp dụng trong các phiên tòa ngay cả khi bộ luật chính thức của nước đó đã được hình thành. Luật dân sự thì cũng bắt nguồn từ luật phổ thông, sau đó ở thời đế chế La Mã thì được phát triển thành bộ luật La Mã. Tới thời kì chủ nghĩa dân tộc học phát triển, xung quanh thời kì cách mạng Pháp thì nó đã được biến đổi phù hợp với từng nước (như Pháp, Đức có bộ luật dân sự rất phát triển, nhưng có 1 số nước đến giờ vẫn chưa có bộ luật dân sự như Scotland, Bỉ)

Pháp là 1 nước điển hình của luật dân sự, tuy nhiên luật phổ thông cũng vẫn có một số ảnh hưởng. Anh là nước điển hình của luật phổ thông.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em Trang - bài trên chắc cũng đã giải thích được mấy câu em hỏi.

Có điều này em đang nhầm lẫn - trong phiên tòa, khi xử án, họ không chỉ dựa vào bộ luật được ban hành mà họ còn dựa vào án lệ - tức là cách xử án những vụ tương tự trước đó đã xảy ra. Chính vì thế mà Lan nói là đôi khi bên hành pháp không chỉ tuân theo luật do bên lập pháp ban hành mà đôi khi dùng án lệ để xét xử. Chính vì vậy, đôi khi nảy ra mâu thuẫn trong việc xử án - thể theo luật ban hành hay thể theo luật bất thành văn (án lệ)?

Có một tình huống sau: 1 người phụ nữ sắp tới khi sinh con thì được bác sĩ cảnh báo là khả năng nếu tự sinh sẽ rất nguy hiểm tính mạng của đứa con, yêu cầu người phụ nữ đó cho phép mổ. Người phụ nữ đó từ chối mổ vì muốn tự sinh con theo cách bình thường. Cuối cùng khi sinh ra thì đứa trẻ bị chết. Người ta kiện người phụ nữ này phạm tội giết người có chủ ý. Theo em thì phải xử thế nào?
 
Back
Bên trên