khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!!

Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

ê, pass nick của khỉ con là gì cho tao mượn với Chiến =P~

mà mày đọc nhầm thế nào mà lại thành thế :-?

được câu cuối hay >:d<
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

Các anh đổi khôn vãi ra :)) Nghỉ đi :)) :p
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

37.25 không cộng gì đâu đấy ạ 8-> 10 toán 9.5 lý 8.25 văn... sao hơn đc nữa nhỉ? :))
Ba Chien Phan năm ngoái 37,5 mà vẫn chỉ đứng thứ 3 thôi đấy :)), bạn đúng thứ 2 thì ko rõ bao nhiêu điểm, nhưng hình như cũng ko được cộng gì :))
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

Theo xuy luận Logic của tớ có khj Mod có tham ja :|
Nếu ko tham ja hóa ra mình kém hiểu biết :">

Cậu nên nhớ là sau khi box xuất hiện thì khoảng 1 2 tháng sau mod mới đc bổ nhiệm cơ mà =))
còn việc xét duyệt thì do anh Mai Thanh Hà đảm nhiệm là chính
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

mấy đứa điểm cao năm nay có được cộng nhiều ko ?:-?

năm nay anh chưa gặp đứa nào được cộng điểm cả :|

Các anh đổi khôn vãi ra :)) Nghỉ đi :)) :p

sách là tri thức, tri thức là sức mạnh ... thiết nghĩ, từ bỏ sắc để có được quyền lực ko thiệt đâu em ơi >:/ ;;)
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

tính thủ khoa ai tính điểm cộng nhỉ :-?? cái bạn 37.25 cũng đc cộng 1.5 thành 38.75 :-j
sách là tri thức, tri thức là sức mạnh ... thiết nghĩ, từ bỏ sắc để có được quyền lực ko thiệt đâu em ơi >:/ ;;)
thế quyền lực xong cũng chỉ để về nhà hú hí với vợ con chứ làm gì 8-> Thiết nghĩ, sách thì mua được, chứ tình mua bằng niềm tin :"> =))
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

thế quyền lực xong cũng chỉ để về nhà hú hí với vợ con chứ làm gì 8-> Thiết nghĩ, sách thì mua được, chứ tình mua bằng niềm tin :"> =))

Em này nói chí ní \:d/
Thôi nhé bi bi tư tưởng xấu xa của ông Dương nhé :-h
ko dụ dỗ đc em nó rồi =))
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

Nếu gf của em trung thủy thì cứ mạnh dạn đổi cho a Du đi, kiểu gì bạn ý cũng quya về thôi ;)). Thế là mình vừa được quyền vừa đựoc tình =))
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

Nhỡ đâu mất thì sao hả bác phong?
Zoo nhà mình đã cưa em nào là em đó đổ cái "rầm" đó!
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

@Hiệp: EM còn bé, đừng nói thế :-j Bậy quá :-j :)) :))

Nhưng anh bật bí cho em 1 tin qtrong về Zu :D
- Thằng này nó học nhiều quá :)) Dạo này lên lớp toàn đàn với hát " ÔI DA ĐEN, ÔI DA ĐEN" :)) EM nó thông cảm :D

Thay mặt tập thể L1, đặc biệt là Bác Phúc :)) Cảm ơn vì để Zu biếu đạt tình cảm :))
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

zu nói đúng đó em sách vở và kiến thức là quan trọng còn chuyện kia là phù du,anh zoo học lý giỏi lắm đấy ;;)
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

Cái bài mình vừa poz lên ko có ý công kích ZU :D mà ngược lại
Người ta có câu: Lắm tài nhiều tật.
Giỏi như anh Xuân Toàn 11A1 cũng đôi khi có 1 số tật nhỏ :-j
@ Đức : Tao đồng ý với mày, tao thấy hơn cả Lít và Huy :D
Tao tin năm nay: Lý Ams sẽ có ngôi saoZ tỏa sáng trên bầu trời ( trích dẫn lời Thầy Giáo BÙi VĂN PHÚC- Chủ nhiệm lớp L1 07-10)

@ Hiệp: Người yêu cuối cùng rồi cũng bỏ, yêu mãi đc đâu :-j Đặc biệt là còn nhỏ em à ;;) Cứ như anh Zu, đào Hoa Phong Nhã, Đàn Hát Anh Văn....đủ cả :-j Thiếu j em gái theo :-j
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

Em có ý gì đâu mà anh Chiến bảo bậy =)) Đúng kiểu đầu óc luôn thường trực nhiều ý nghĩ không lành mạnh :))
- Thằng này nó học nhiều quá :)) Dạo này lên lớp toàn đàn với hát " ÔI DA ĐEN, ÔI DA ĐEN" :)) EM nó thông cảm :D
Như này thì sao em dám :"> =))

Em biết bác Dương học giỏi, nhưng sao bác mồi chài ghê quá :((

@a Phong: cứ mạnh dạn như anh đến lúc hối ko kịp :))
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

Đầu óc em nó vẫn trong sáng :-j
đâu có như mấy ông nghĩ :))
Nhưng mà cái câu : "ôi da đen,ôi da đen " là cái gì đấy hả ông Dương :-ss
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

Cứ yên tâm mà vứt bạn gái cho Zu, từ trước tới h nó đã cưa được ai đâu mà lo :)|.
Mà sao bọn mày mới lớp 9 đã bày đặt vợ chồng thế 8-} :-S
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

các bác lắm rumour về em quá =)) trắng trợn ý 8-}

từ trước tới nay em single mà :D có 1 thời để nhớ rằng ko làm nên cơm cháo gì cũng qua rồi <:p

@Hịp: nghe lời anh Fo đi, cứ đưa cho anh thế nào chả về mà <:p anh làm gì cũng 1 tí là chán thôi ;)

còn anh Chiến mới là siêu nhân Eng của lớp anh em ạ \:d/ biệt danh là "Chiến người mẫu" đấy ;)). Anh Lít Tùng thi anh quảng cáo trên VLTT rồi, khỏi nói lại nữa <):)

@Thái: tôi đề cao tinh thần chống phân biệt chủng tộc thôi mà :)) đấy là bài hát "Love in Black" hay còn có tên là "Chuyện tình chàng da đen". Bài hát được sáng tác nhằm cổ vũ tinh thần chống phân biệt chủng tộc =))

Hãy em toà án và công an làm việc thế nào >:/

Theo tiếng Tày, Na Hang nghĩa là “Mảnh ruộng cuối” – một địa danh nằm phía tây bắc thị xã Tuyên Quang, cách hơn 100km. Thị trấn vùng cao vốn thanh bình yên ả này, bỗng xôn xao suốt 5 năm qua về một kỳ án.

Chẳng phải ngẫu nhiên mà khi TAND tỉnh mở phiên tòa xét xử vụ án này, hàng trăm người dân không quản ngại đường xa khăn gói về tận nơi chứng kiến để rồi thất vọng, bất bình, phẫn nộ…

Sau gần 2 năm điều tra, theo dõi, lúc trong vai nhà báo, lúc trong vai “thám tử”, phóng viên báo chúng tôi đã tìm ra được bằng chứng và lời giải đáp cho bí ẩn lớn nhất trong “kỳ án” mà chưa cơ quan chức năng nào có được; đồng thời, phát hiện ra những thân phận khốn cùng đang ngoi ngóp trong tuyệt vọng…

Kỳ 1: Bà còng và những sinh linh

Nhiều người dân ở xã Thạch Đà (huyện Mê Linh, tỉnh Vĩnh Phúc) không biết tên thật của cụ là gì, bao nhiêu tuổi, họ chỉ quen gọi là “bà còng”, “cụ còng”, từ bao nhiêu năm nay, cái dáng nhỏ xíu với gương mặt sạm đen, nhăn nhúm cùng cái lưng còng tới mức không còng hơn được nữa vẫn lần hồi, sống lay lắt qua những ngày tháng.

Thật ra bà còng cũng đã từng có một cái tên: Gái – Nguyễn Thị Gái – một cái tên mộc mạc mà các cụ bần cố nông ngày xưa thường cho đứa trẻ sinh ra mang kiếp phận đàn bà.

Trong ký ức của mình, bà cụ Gái vẫn không bao giờ quên những đoạn trường ngập trong nước mắt, khổ tủi. Cụ Gái kể lại rằng, ông bà cụ thân sinh nghèo khổ lắm, thuộc dạng cùng đinh ở đất Thạch Đà này. Bữa Gái ra đời nhằm đúng mùa Đông năm 1936 giữa lúc trời rét như cắt da, cắt thịt.
Bấm đầu ngón tay, bà mẹ nghèo thở dài đọc câu ca dao “Con trai tuổi Tý thì tài, con gái tuổi Tý qua hai lần đò”. Gái sinh ra trong nghèo đói, lớn lên trong đói nghèo, chả biết thế nào là “thời thiếu nữ”, “thời con gái” chỉ biết rằng, khi ngực nhú lên cũng là lúc theo “lái” về nhà chồng.

an1.jpg


Tiếng con dâu nhưng cuộc sống của Gái chẳng khác gì kẻ ở đợ, phải làm việc quần quật suốt ngày mà bụng bao giờ cũng lép kẹp. Người chồng thì làm nghề thợ mộc thường hay xa nhà đi các làng xóm lân cận.

Bao nhiêu cay đắng tủi nhục một mình Gái phải gánh chịu: ăn ít, làm nhiều mà hễ trái ý người nhà chồng là bị mắng mỏ, thậm chí cả đòn roi… Vượt lên trên tất cả, Gái vẫn gắng chịu đựng bởi niềm vui về đứa trẻ mới hình thành trong bụng mình.

Phận đàn bà, ai chẳng khao khát, trông ngày trông tháng để lần đầu tiên ẵm trên tay đứa con do mình đứt ruột đẻ ra. Nhìn cảnh Gái chửa vượt mặt mà suốt ngày tất bật cấy hái, rất nhiều người ái ngại, xót xa thay.

Còn Gái vẫn lầm lũi, âm thầm chịu đựng, nhẫn nhục. Rồi thì đứa trẻ cũng ra đời, có lẽ lần đầu tiên kể từ khi được sinh ra, Gái mới cảm nhận được thế nào là niềm vui, hạnh phúc.

Am trên tay mình sinh linh bé bỏng, người mẹ trẻ chợt thấy mình dạt dào một tình yêu thương vô bờ bến. Kể từ nay, Gái đã có người để nói, để cười, đùa vui.

Thế nhưng, oan nghiệt thay, đứa trẻ vô tội kia vừa chào đời chưa được bao lâu đã bị bệnh tật cướp khỏi tay người mẹ khốn khổ. Sau này, có vị bác sĩ bảo Gái rằng, do trong thời kỳ thai nghén, người mẹ vừa bị lao lực, vừa thiếu dinh dưỡng nên đứa trẻ bị ảnh hưởng nghiêm trọng; lúc sinh ra lại không đủ sữa bú cho nên không thể chống lại bệnh dữ. Gái như điên như dại, vật vờ như một bóng ma.

Song, số phận đâu đã buông tha cho người thiếu phụ bạc mệnh này. Lần lượt đứa con thứ hai, thứ ba, thứ tư rồi đứa thứ năm đều bị tử thần ăn tươi nuốt sống.

5 vành khăn tang cứ lần lượt cuộn tròn trên đầu người mẹ trẻ như những vòng kim cô định mệnh, cái cũ chưa kịp tháo, đã lại thêm vòng mới. Nước mắt của người mẹ khóc cho 5 đứa con đã cạn kiệt tới mức không còn để khóc cho riêng thân mình.

Có lẽ tiếng khóc ấy đã thấu tới trời xanh nên ông Giời cũng động lòng để cho người mẹ trẻ kia sinh ra một đứa bé gái (được coi là đầu lòng) bụ bẫm, khỏe mạnh, hay ăn chóng lớn, đặt tên là Hoa - Đỗ Thị Hoa!

Ám ảnh bởi những đứa con đã mất, Gái chăm chút từng tý cho đứa con gái muộn màng này. Sau những lần thăm khám bác sĩ, Gái phần nào yên tâm vì ai cũng đảm bảo Hoa sức khỏe rất tốt, không bệnh tật gì, không phải lo ngại, Gái rất tin tưởng vào các bác sĩ, nhưng trong thâm tâm, Gái không khỏi bồn chồn về một điều gì đó chẳng an lành.

Bởi Hoa cũng ra đời giữa đêm giá lạnh, lại gánh trên vai phận tuổi Tý (1960) y như mẹ. Đời mẹ đã thế, còn phận con gái sau này ra sao đây?

“Giá biết được con Hoa đến nông nỗi như ngày hôm nay thì dạo ấy, ông Giời đừng cho tôi sinh ra nó!”-Bà còng vừa lấy vạt áo lau nước mắt, vừa rầu rĩ. Bà ngước nhìn lên trần nhà mốc rêu, phân nửa bị ánh sáng trời lọt vào, rồi trôi tiếp theo những ký ức đau buồn. Nghe giọng bà người ta có cảm giác, trong đó không chỉ có nước mắt...

Sau lần sinh ra Hoa, “nàng dâu” Nguyễn Thị Gái vẫn phải hùng hục làm lụng suốt ngày, đêm. Nỗi đau mất con chẳng những không được chia sẻ mà Gái còn bị mắng nhiếc, hành hạ.

Cho đến một hôm, lúc đó Hoa đã hơn 10 tuổi, chỉ vì sơ suất nhỏ, Gái đã bị người ta cầm chày giã cua đánh cật lực 3 nhát vào đầu, máu chảy thẫm cả một bên tóc, cho đến nay gần 4 chục năm trôi qua mà vẫn còn di chứng với một bên tai bị khiếm thính.

Sau trận đòn thập tử nhất sinh ấy, Gái không thể chịu đựng được nữa, bèn nói thẳng với chồng, nếu như không cho mẹ con Gái ra ở riêng thì chỉ còn nước tự tử thôi. Người chồng lâu nay vốn bạc nhược, thấy vợ bị đánh đau như vậy, nên cũng đồng lòng cùng vợ ra đi khỏi nhà mẹ đẻ.

Mặc dù chồng làm thợ mộc, vợ chịu thương chịu khó, nhưng mãi 5 năm chắt bóp, hai vợ chồng mới dựng được ngôi nhà, vậy là sau gần 3 chục năm đi lấy chồng, Gái mới có được một cuộc sống thực sự mang hơi ấm gia đình.

Cuộc đời tưởng đã êm trôi, song Hoa càng lớn lên thì nỗi lo sợ số phận bám đuổi càng hiện hình rõ trong lòng người mẹ đau khổ.

Đúng như lời các bác sĩ nói, Hoa chẳng bị bệnh tật gì, ngày mỗi ngày, lớn lên như một cây cỏ dại, chỉ hiềm một nỗi cô bé có gì đó không thật người.

Thương con, mẹ cũng cho Hoa đi học, cơ mà học mấy năm giời mà có mỗi tên mình, Hoa cũng phải lấy hết sức bình sinh mới viết nổi, nên đành thôi học ở nhà.

Năm tháng vẫn đều đặn trôi qua. Hoa càng lớn thì lưng Gái càng còng cho tới một lúc dân làng đã quên hẳn cái tên Gái, thay vào đó, người ta gọi bà còng, ấy là lúc Hoa đã qua “thời con gái”. Ở thôn quê, con gái 16-17 có nhiều đám cặp kè, giậm giạp. Riêng Hoa, vừa không thật người, nước da lại đen đúa nên chẳng có trai làng nào để mắt tới.

Cho tới khi Hoa tròn 30 tuổi thì chuyện xảy ra. Câu chuyện này, lẽ ra bà còng sống để dạ, chết mang theo, nhưng khi tiếp xúc với nhà báo, lần đầu tiên sau gần hai chục năm, bà còng thổ lộ như cho vơi đi nỗi lòng, nỗi đời mà bà đã phải giấu kín sau từng ấy thời gian.

Dạo ấy, khi thấy ông già ấy thi thoảng sang nhà nhờ Hoa làm giúp một vài việc vặt trong gia đình, bà còng lúc đầu chẳng mảy may nghi ngờ, bởi lẽ về tuổi tác ông ấy hơn bà tới hai chục tuổi, vả lại về mặt họ hàng, ông ấy còn là bề anh của bà. Về gia thất, con cái ông ấy đã trưởng thành và cũng đều lớn hơn cả tuổi Hoa.

Bẵng đi một thời gian, một lần, vô tình qua nhà ông ấy bà còng đã không tin ở mắt mình. Lúc đó, bà vợ ông ta đang đi xem nhờ ti vi hàng xóm. Sau khi đứng chôn chân một lát, bà còng bỏ về nhà, lòng rối bời không biết nói cùng ai, bà giấu luôn cả chồng và lặng im cho tới tận hôm nay…

Chuyện gì đến sẽ đến! Bụng Hoa ngày một to. Hàng xóm ban đầu còn xì xầm bàn tán, rồi mọi chuyện lại trôi qua, bởi ai cũng thông cảm cho tình cảnh của hai mẹ con bà còng; rằng, con gái lỡ thì đã qua tuổi “băm” sinh đứa con, trước là cho vui cửa, vui nhà, sau này bà còng và mẹ nó có nơi nương tựa v.v…

Ngày Hoa trở dạ, than ôi, cũng lại đúng vào ngày mùa Đông năm 1991, lại là một cháu gái ra đời! Bà còng ra Ủy ban làm giấy khai sinh cho cháu, lấy họ của bà ngoại: Nguyễn Thị H.

Bất chấp hoàn cảnh, H bụ bẫm và lớn nhanh hơn những đứa trẻ bình thường. Cho tới khi H được cắp sách tới trường, một biến cố xảy ra. Ông ngoại bị cảm đột ngột qua đời không kịp dặn dò gì vợ con, cháu.

Từ đó ba bà cháu, mẹ con lủi thủi trong căn nhà ẩm ướt. Một hôm có người ở Đội 3, chuyên đi buôn thuốc lào từ Mê Linh đi Na Hang mãi tít tận trên miền rừng núi Tuyên Quang.

Cũng chỉ vì xuất phát từ tình thương đối với hoàn cảnh của ba bà cháu, nên người ấy đã làm mối cho con gái bà còng với một người đang sinh sống tại thị trấn Na Hang.

Thoạt đầu khi nghe “bà mối” giới thiệu, bà còng giãy nảy người, vì ai đời “con rể” lại hơn mẹ vợ tới 11 tuổi, bà mối lúc ấy khẽ khàng phân tích mọi điều rằng ông ấy tuy đã 75 tuổi (thời điểm năm 2000 – PV) nhưng sức khỏe và phong độ thì hơn cả những người năm, sáu mươi tuổi;

vợ ông ấy đã mất từ lâu, có 4 con trai, một đứa liệt sĩ, một đứa chết bệnh, một đứa chết đuối, hiện chỉ còn một con trai đã có gia đình, ông ấy không còn phải vương vấn gì cả.

Sau vài lần “bà mối” đi lại thì bà còng có vẻ xuôi tai. Bà còng chặc lưỡi: Chả lẽ cứ để con gái sống mãi thế này cho tới khi trở thành gái già hay sao? Suy đi nghĩ lại rồi bà còng hỏi ý kiến con gái.

Hoa gật đầu luôn. Thế là xong! Ngày “chú rể” về đón cô dâu, bà còng buồn vô hạn nhưng không dám khóc, cũng chẳng tổ chức đám, lễ gì, tất tần tật gọi là đồ sính lễ, “chú rể” đưa cho “mẹ vợ” được đúng 200 ngàn đồng! Ít lâu sau, “chú rể” Vũ Đình Thị sinh năm 1925, đưa cô dâu là Đỗ Thị Hoa, sinh năm 1960 ra UBND thị trấn Na Hang để đăng ký kết hôn vào ngày 15/8/2000!

“Trời mưa bong bóng phập phồng…” mẹ đã đi lấy chồng, H ở lại với bà còng. Một thời gian sau, bà mối cho hay con gái bà còng đã ổn định cuộc sống và muốn đón H lên ở cùng, ở trên đó có trường lớp đàng hoàng. Ngày tiễn cháu đi, dù thương cháu đứt cả ruột gan, nhưng bà còng cố kìm nén, sợ cháu mủi lòng.

Trở lại ngôi nhà xiêu vẹo như chính thân mình, bà còng thắp một nén hương. Hôm ấy bà bỏ bữa, lên giường nằm khóc suốt đêm cho tới khi gà gáy.

Sáng dậy, bà tự nhủ rằng, ơn trời, con cháu đã có chỗ dựa. Từ nay trong gian nhà này, chỉ còn mình bà còng với cái bóng của mình. Bà còng không phải sấp ngửa lo toan như mấy chục năm qua; giờ đây, chỉ cần rau cháo qua ngày sống nốt kiếp dương thế…
Bà còng đâu có ngờ rằng, số phận vẫn chưa buông tha bà, bắt bà phải sống, chứng kiến và gánh chịu thêm những nỗi cay nghiệt, ê chề!

Vụ án hiếp dâm gây "chấn động" cả vùng cao


Vào cuối năm 2003, thị trấn Na Hang vốn đang yên bình bỗng bị xáo động bởi một vụ “hiếp dâm trẻ em”. Đứa trẻ bị hại kia chỉ vừa mới bước qua tuổi 12.


Đứa trẻ bị hại kia chính là H – đứa cháu gái của bà còng, vốn là đứa trẻ ngoài giá thú mới có bố dượng từ mấy năm nay. Mọi người thương xót cho cháu H bao nhiêu thì căm giận kẻ đồi bại bấy nhiêu. Ai cũng muốn biết kẻ táng tận lương tâm ấy là ai.

Ba cơ quan tố tụng đều kết tội

Theo bản cáo trạng ngày 30/11/2004 của Viện KSND tỉnh Tuyên Quang thì vụ việc xảy ra như sau:
Khoảng 15 giờ ngày 20/12/2003 bà Hoa cùng cháu H lên đồi lấy củi, nghe lời mẹ, cháu H kéo củi xuống trước thì gặp Đinh Xuân Đắc (sinh năm 1942), cầm dao lên rừng.

an11.jpg


Đắc rủ cháu H đi ngược lại nhưng rẽ sang đường khác rồi gạ gẫm giao cấu với H, xong việc Đắc dặn H không được nói với ai và cho cháu một tờ 10.000đ; thấy con gái lâu quay lại, bà Hoa gọi con một lúc thì H đến và nói bị lạc đường.

Cùng thời gian trên, ông Vũ Đình Thị xuống nhà Đinh Xuân Đắc gặp bà Đỗ Thị Sự hỏi ông Đắc đi đâu, bà Sự là vợ cho biết ông Đắc đi lấy củi, vốn có nghi ngờ từ trước về mối quan hệ giữa ông Đắc với cháu H, nên ông Thị đã đến khu vực mẹ con bà Hoa lấy củi.

Khi mẹ con bà Hoa vận chuyển củi xuống thì gặp ông Thị, ông nói còn một người nữa đâu, rồi ông đi tiếp thì gặp Đinh Xuân Đắc kéo theo một đoạn gỗ mỡ, ông Đắc tự nói: “Anh đừng nói gì về việc em chặt cây mỡ”. Sau đó Đắc đến nhà trình bày sự việc: “Em không gặp cháu H ở trên đồi”.

Ngay tối hôm đó, ông Thị hỏi H buổi chiều đi những đâu, cháu H cho biết việc Đinh Xuân Đắc hiếp cháu và trước đó bản thân cháu đã nhiều lần bị Đinh Xuân Đắc quan hệ tình dục.

Ông Thị làm đơn tố cáo đến Công an huyện, bà Hoa đưa cháu lên gặp ông Cháng Phúc là tổ phó tổ dân phố báo cáo sự việc chiều ngày 20/12/2003 giữa Đinh Xuân Đắc với cháu H và nộp tờ 10.000đ của Đinh Xuân Đắc đưa cho cháu.

Căn cứ vào quyết định trưng cầu giám định của Công an huyện Na Hang tại biên bản giám định pháp y ngày 27/12/2003 của Trung tâm y tế huyện Na Hang kết luận “Bộ phận sinh dục của cháu H đã bị giao cấu nhiều lần”.

Sau khi bị công an xét hỏi, ngày 2/1/2004, Đinh Xuân Đắc đã đến nhờ ông Cháng Phúc đến nhà ông Vũ Đình Thị, mục đích dàn xếp việc Đắc quan hệ tình dục với cháu H.

Ông Thị nói: “Chú dụ dỗ nó”, hứa cho nó vòng bạc, thì thôi cho nó ít nhiều” (BL 59) và đòi bồi thường 20.000.000 đồng (BL 81), Đắc đã nhận bồi thường 2.000.000 đồng nhưng sau đó không thực hiện.

Ngoài sự việc xảy ra ngày 20/12/2003, quá trình điều tra còn làm rõ: Khoảng 9-10 giờ một ngày trong tháng 11 âm lịch năm 2002, bà Đinh Thị Bảy là em cùng mẹ khác cha với bà Đỗ Thị Sự khi đi lấy thuốc ở trên rừng đã nhìn thấy Đinh Xuân Đắc đang nằm đè lên người cháu H, thấy bị lộ, Đắc đã kéo quần lên và kéo cháu H bỏ chạy.

Tiếp theo, vào một ngày tháng 2/2003, khoảng 13 giờ bà Bảy lại nhìn thấy Đinh Xuân Đắc đang kéo quần đùi lên, tay cầm quần dài cùng cháu H đứng dậy kéo quần bỏ chạy, hai lần thấy Đinh Xuân Đắc quan hệ tình dục với cháu H, bà Bảy đã báo cáo với tổ nhân dân, nói chuyện với bà Sự là chị gái bà và bà Sáo là mẹ đẻ.

Trong quá trình điều tra, Đinh Xuân Đắc không thừa nhận có hành vi hiếp dâm cháu H và cho rằng ông Vũ Đình Thị đã vu oan, bản thân bà Bảy vì có mâu thuẫn với ông nên khai báo không đúng sự thật.

Nhưng căn cứ vào lời khai của người bị hại, nhân chứng, biên bản kiểm tra đặc điểm dấu vết bên trong người Đinh Xuân Đắc, biên bản giám định pháp y của Trung tâm y tế huyện Na Hang, xét thấy đủ căn cứ kết luận từ tháng 11/2002 đến ngày 20/12/2003 Đinh Xuân Đắc đã nhiều lần lợi dụng sự thiếu hiểu biết của cháu Nguyễn Thị H để gạ gẫm quan hệ tình dục với cháu”.

Từ những nội dung trên Viện KSND tỉnh Tuyên Quang đã quyết định truy tố bị can Đinh Xuân Đắc ra TAND tỉnh theo điểm c khoản 3 điều 112 Bộ luật Hình sự (có khung hình phạt tù từ 20 năm tù, tù chung thân hoặc tử hình).

Gần một năm sau, ngày 21/11/2005, Viện KSND tỉnh Tuyên Quang đã ra quyết định thu hồi cáo trạng nêu trên, đồng thời ra cáo trạng mới, truy tố bị can Đinh Xuân Đắc theo khoản 4 điều 112 BLHS (có khung hình phạt từ 12 đến 20 năm tù, tù chung thân hoặc tử hình).

Trước đó, vào ngày 29/10/2004, Đinh Xuân Đắc đã bị bắt giam. Và ngày 29/5/2006, TAND tỉnh Tuyên Quang đã xét xử sơ thẩm và tuyên phạt Đinh Xuân Đắc 12 năm tù giam, buộc bồi thường cho cháu H 5 triệu đồng.

Nhập cuộc

Vào giữa năm 2006, một vị thượng tá vốn công tác tại Tổng cục Tình báo Bộ Quốc phòng (Tổng cục II) vừa nghỉ hưu, đã điện thoại cho người viết bài này, bảo rằng mình vừa đi Hà Giang – Tuyên Quang về, rất cần gặp nhà báo.

Khi tới nơi hẹn, ông dẫn theo một người phụ nữ trạc ngoài 40 cùng với chồng đơn kêu cứu gửi báo chúng tôi. Vị thượng tá kể sơ qua về vụ án và giới thiệu đây chính là con gái của bị can Đinh Xuân Đắc. Sau một lúc bối rối, chị kể rằng, chị là Đinh Thị Hải, sinh ra và lớn lên ở Na Hang trong một gia đình 10 anh chị em.

Trước đó, cha chị quê ở tận Ninh Bình, xuất thân là giáo viên, đi theo phong trào xóa nạn mù chữ ở Na Hang từ đầu năm 1960. Trong số 10 người con, nửa thì làm ruộng, nửa thì theo nghề cha. Riêng chị, sau khi tốt nghiệp ĐH Sư phạm Ngoại ngữ Hà Nội, chị lập gia đình và công tác tại trường Trung học phổ thông Vị Xuyên (Hà Giang).

Khi nghe tin cha bị bắt về tội “Hiếp dâm trẻ em” chị vô cùng phẫn nộ, sau đó là tủi hổ, ê chề. Chị vô cùng lo sợ nếu như nhà trường, đồng nghiệp, học sinh biết được chị có người cha như thế. Mấy anh chị em đều có chung cảm xúc như vậy. Bởi thế, khi ông bị bắt giam trong tù, không một ai tới thăm.

Riêng mẹ chị, sau nhiều đêm trăn trở, đã gọi chị lại và nói rằng: “Con là đứa có học nhất nhà, con phải hiểu cho lòng mẹ, mẹ đau xót lắm, nhưng suy cho cùng thì đã có pháp luật phán xử, phận làm con thì phải giữ chữ hiếu…”.

Sau khi suy nghĩ rất nhiều về những lời của mẹ, ít lâu sau, chị quyết định vào trại thăm cha. Trên đường đi, chị đã chuẩn bị sẵn những lời mắng nhiếc về tội tày trời kia, song khi gặp mặt, bỗng dưng bao lời lẽ từng chuẩn bị bay biến đâu mất, người cha từng dạy dỗ chị về mọi điều hay, lẽ phải từ thuở nhỏ cho tới lúc chị theo chồng, nay đang hiện ra trước mắt chị như một bóng ma gầy yếu, xanh lét.

Một hồi lâu cả hai cha con không ai nói điều gì. Chị chỉ cảm thấy trong mắt cha hiện lên nỗi buồn vô hạn. Bỗng nhiên đôi bàn tay gầy gò trơ xương của cha lần tìm tay con gái, nước mắt giàn giụa trên gương mặt vàng vọt, giọng cha run lên:

“Con ơi, có ông bà, tổ tiên, có Trời cao chứng giám, cha không hề phạm cái tội tày trời ấy, người ta đã vu oan giá họa, hãm hại cha. Đã bao lần uất hận cha những muốn cắn lưỡi tự tử trong tù nhưng rồi nghĩ lại, nếu cha chết đi, thì vụ án sẽ trôi vào dĩ vãng, ai sẽ thay cha để gột rửa được tiếng xấu nhơ nhớp này, cả 10 đứa con của cha suốt đời mang tiếng là con của một kẻ đồi bại và cháu chắt, dòng dõi họ Đinh truyền đời truyền kiếp bị đeo tiếng dơ dáy…”.

Kêu oan

Lúc đầu khi nghe những lời của cha, chị cảm thấy bán tín bán nghi, nhưng cho tới khi nghe cha kể về những tình tiết cụ thể, về cung cách của các điều tra viên cùng các nhân chứng, chị thoáng thấy hiện lên những điều không bình thường của vụ án.

Sau mấy lần vào thăm và chuyện trò cùng cha, chị đã nắm được khá rõ những uẩn khúc đằng sau vụ án, và điều quan trọng hơn là chị đã có niềm tin tuyệt đối vào sự trong sạch của cha, thế rồi chị đứng tên viết đơn kêu oan cho cha.

Đơn gửi đi rồi, đợi mãi vẫn chẳng thấy hồi âm. Suốt mấy năm liền, hầu như chị chẳng có lấy một ngày được nghỉ ngơi, một mặt chị phải đảm bảo đúng và đủ giờ lên lớp; mặt khác chị phải chạy vạy khắp nơi, có hôm sáng sớm bắt xe khách đi Hà Nội gửi đơn, trưa nắng gắt cũng phải ra Mỹ Đình (Hà Nội) bắt xe ngược Hà Giang để kịp giờ dạy sáng hôm sau.

Tuy chị giấu kín mọi chuyện, nhưng rồi nhiều người đều biết đến hoàn cảnh của chị, ai cũng tỏ ra thương cảm. Người giúp công, kẻ giúp của. Biết lương giáo viên thấp, có người đã không ngần ngại tặng chị cả tháng lương. Lãnh đạo trường nơi chị công tác cũng cảm thông và bố trí thời khóa biểu cho chị có nhiều thời gian nhất.

Kể từ khi cha bị bắt vào tù, kinh tế của gia đình ngày càng suy sụp; 10 anh chị em, người thì trông chờ vào đồng lương, người thì trông mong vào đồng ruộng nên đều khó khăn. Biết vay đâu bây giờ? Bàn tính nát óc, cuối cùng cả gia đình đành lòng thế chấp một ngôi nhà để lấy tiền thuê luật sư, tư vấn pháp lý, chi phí in ấn đơn từ, tài liệu, ăn ở, đi lại xuôi ngược Hà Giang - Hà Nội.

Nhờ sự trợ giúp của vị thượng tá, trong một thời gian ngắn, phóng viên báo chúng tôi đã có đủ tài liệu cần thiết. Không ai ngờ rằng, trong bầu không khí cải cách công tác tư pháp, người ta có thể điều tra truy tố rồi xét xử vụ án với đầy rẫy những vi phạm tới mức một quan chức của Viện KSND Tối cao phải thốt lên rằng: “Một vụ án hy hữu!”.

Tiền đã cạn mà nỗi oan của cha vẫn còn đó: Bản án phúc thẩm ngày 27/9/2006 đã tuyên y án sơ thẩm, án có hiệu lực pháp luật kể từ ngày tuyên án!

Khi nghe tòa tuyên án, cả nhà chị như sụp đổ. Riêng chị, chỉ còn biết gào lên: “Trời ơi! Công lý ở đâu?”.

Truy tìm thủ phạm trong vụ án hiếp dâm hy hữu


Gọi Kỳ án Na Hang là “Vụ án hy hữu!”. Bởi, mặc dù đã trải qua 2 lần điều tra bổ sung, 2 lần ra cáo trạng nhưng trong hồ sơ vẫn thể hiện phải hoãn tới 14 phiên tòa sơ thẩm trong vòng chưa đầy 17 tháng.


Còn theo ghi chép của gia đình bị cáo thì con số thực tế phải hoãn tới 19 phiên, tới phiên thứ 20 ngày 29/5/2006, TAND tỉnh Tuyên Quang mới tuyên án sơ thẩm. Đây quả thực là một kỷ lục trong lịch sử tư pháp nước ta.

Nhân chứng khai tiền hậu bất nhất

Trong vụ án này có 2 nhân chứng quan trọng nhất mà người ta dùng làm chứng cứ buộc Đinh Xuân Đắc tội “hiếp dâm trẻ em”, đó là ông Cháng Phúc và bà Đinh Thị Bảy.

Trước hết nói về ông Cháng Phúc. Ông sinh năm 1947, tổ phó dân phố 12 thị trấn Na Hang. Tại bản án ngày 29/5/2006 nêu “Đinh Xuân Đắc đã đến nhà ông Vũ Đình Thị, mục đích dàn xếp việc Đắc quan hệ tình dục với cháu H…

Ông Vũ Đình Thị và ông Cháng Phúc xác nhận: Đinh Xuân Đắc đã nhận bồi thường 2 triệu đồng nhưng sau đó không thực hiện”. Có một thực tế không chỉ ông Phúc mà cả ông Thị, bà Hoa đều không thể phủ nhận và chối cãi được là giữa gia đình ông Phúc, ông Thị và bà Hoa có quan hệ họ hàng với nhau.
Song, điều không bình thường và không thể chấp nhận được là trong suốt quá trình điều tra, truy tố, xét xử, cả ba người đều khai không có quan hệ họ hàng mà chỉ là hàng xóm. Việc khai gian dối này đến phiên tòa sơ thẩm ngày 24/6/2005 mới bị phát hiện.

dam1.jpg

Mẹ con H. đã ở trong ngôi nhà này và bị cha con ông Vũ Đình Thị đuổi khỏi đây ngày 24/8 (âm lịch) 2007

Vì sao ông Phúc, ông Thị, bà Hoa “đồng lòng” khai gian dối quan hệ này?

Một việc đáng ngờ hơn là tại biên bản do ông Phúc lập ngày 22/12/2003 tại nhà ông Hoàng Văn Quận - Tổ trưởng - về việc mẹ con bà Hoa đến nhà ông báo cáo sự việc cháu H. chiều 20/12/2003 đi lấy củi bị ông Đắc hiếp dâm.

Nhưng sau khi lập xong biên bản, ông Phúc không đưa cho tổ trưởng hoặc báo cáo cơ quan chức năng, mà lại mang về nhà “cất giữ” kỹ lưỡng không nói với ai, cho mãi tới ngày 20/10/2004 (sau 10 tháng), ông mới khai báo và nộp cho cơ quan điều tra.

Sự việc này, trùng khớp với việc ông Vũ Đình Thị là ngay tối ngày 20/12/2003 cháu H. đã nói sự việc ông Đắc giao cấu buổi chiều cùng ngày, nhưng mãi tới 5 ngày sau ông mới làm đơn gửi cơ quan thẩm quyền.

Phải chăng có sự bàn bạc với nhau để có thời gian nhất định nhằm mục đích chuẩn bị và thống nhất trước để cùng tố cáo ông Đắc? Và sự thật đã được phơi bày vào phiên tòa lần thứ 6 diễn ra trong ngày 3/6/2005 khi bất chợt, ông Cháng Phúc khai rõ trước thanh thiên bạch nhật, trước HĐXX và những người tham dự là: “Ông Đắc có mời tôi xuống nhà ông Thị để hòa giải hai ông cãi nhau, chứ không biết tiền nong gì cả”.

Ngay sau khi ông Cháng Phúc khai như vậy, bà Ngân - Chủ tọa phiên tòa đã yêu cầu thư ký ghi vào biên bản lời khai này.

Về nhân chứng Đinh Thị Bảy: Mặc dù có họ hàng bên ngoại, nhưng từ lâu giữa bà Bảy và ông Đắc có mâu thuẫn rất gay gắt về tranh chấp đất đai, thậm chí phải đưa ra tổ dân phố cũng không hòa giải được, sau đó, ông Đắc đã tìm cách bán đất, chuyển chỗ ở để tránh tiếp xúc với bà Bảy.

Điều thật đáng ngờ là trong quá trình điều tra ban đầu, không ai thấy bóng dáng bà Bảy đâu cả, vậy mà 10 tháng sau, lại xuất hiện lời khai của bà Bảy là đã 2 lần nhìn thấy ông Đắc “quan hệ” với cháu H. (?!) Lại nữa, tuy là nhân chứng quan trọng bậc nhất, vậy mà qua 5 lần mở phiên tòa bà Bảy đều vắng mặt.

Tới phiên thứ 6, ngày 3/6/2005 khi tòa triệu tập, bà Bảy bị dẫn giải đến tòa thì bà ta một mực đòi gặp điều tra viên Nguyễn Mạnh Trường bằng được (người trực tiếp lấy lời khai). Đến lúc điều tra viên Trường được tòa mời đến, vừa tới sân tòa án, thì bà Bảy nhảy vào tát thẳng vào mặt điều tra viên Trường và chửi: “Đồ lừa đảo” trước mặt rất đông cán bộ tòa án tỉnh Tuyên Quang cùng đông đảo những người dân chờ tham dự phiên tòa.

Còn lời khai của ông Vũ Đình Thị (bố dượng cháu H.). Trong hồ sơ mặc dù thể hiện ông Thị chỉ có hai lời khai tại cơ quan điều tra, nhưng lời khai của ông Thị không chỉ mâu thuẫn với lời khai của cháu H., mà còn khác hẳn so với chính lời khai của ông.

Đơn cử: Vào hồi 15 giờ 20 phút ngày 29/11/2003, tại cơ quan Công an huyện Na Hang (Tuyên Quang), ông Thị khai rằng: “…Đến 12 giờ hôm sau ngày 21/12/2003 tôi đã ngủ trưa thì thấy ông Đắc đẩy cửa vào nhà nói luôn với tôi là bác cho là tôi đi với con H. à? Nó là đạo con đạo cháu, bác giết tôi à?

Tôi bảo nếu có thiếu sót thì tự mình nhận lỗi, xong tôi bảo ông Đắc về đi để tôi còn ngủ trưa. Tôi nói vậy thì ông Đắc về. Đến tối khoảng 19 giờ thì bà Sự (vợ ông Đắc) lại sang nhà tôi thanh minh…

Sau khi bà Sự về thì tôi nịnh hỏi H. con gái tôi, cái H. mới nói với tôi là vào ngày 20/12 ông Đắc có rủ H. nịnh cho tiền và H. đã cho ông Đắc giao cấu ở trên rừng. Sau khi giao cấu xong thì ông Đắc cho H. 10.000 đồng… Sau đó tôi hỏi tiếp là đã đi với ông Đắc mấy lần rồi thì H. nói lần này là lần thứ 5…”.

Gần 1 năm sau, vào hồi 8 giờ ngày 21/10/2004, cũng tại cơ quan Công an huyện Na Hang, ông Thị lại khai trước điều tra viên của Công an tỉnh Tuyên Quang rằng: “Tối hôm đó (tức ngày 20/12/2003-PV), tôi hỏi cháu H. là “Mày đi với ai ở trên đồi mà bố mẹ gọi mày không thưa”.

Cháu H. nói: “Con lên trên kia”. Tôi nói: “Mày có đi với thằng Đắc không?” và vợ tôi nói nếu đi với thằng Đắc thì nói cho bố mày biết rồi bố mày cho tiền… Lúc đó H. khóc và nói, lúc chiều (20/12/2003-PV) con kéo củi trên đồi thì gặp ông Đắc gọi con đi lên trên đỉnh đồi cho con 10.000 đồng và ông Đắc ngủ với con… và tôi hỏi cháu H. là mày quan hệ với thằng Đắc mấy lần rồi. Cháu nói: “Chỉ có một lần”.

Qua hai lời khai trên, bạn đọc thấy rất rõ về sự tiền hậu bất nhất: Lần đầu ông Thị khai rất rõ đến 12 giờ hôm sau 21/12/2003, ông ta mới hỏi H .về chuyện xảy ra và số lần mà H. “quan hệ” với ông Đắc là 5 lần, nhưng đến lời khai lần thứ 2, ông ta lại khai là ngay tối hôm đó (tức 20/12/2003) thì hỏi chuyện cháu H. và lần này thì H. nói chỉ quan hệ một lần với ông Đắc. Vì sao lại có sự khác biệt lớn như vậy?

Hàng loạt vi phạm nghiêm trọng trong Bộ luật Tố tụng hình sự

Theo quy định tại Khoản 3 điều 155 BLHS thì việc trưng cầu giám định đối với cháu H. có bị hiếp dâm hay không và tổn hại sức khỏe đến đâu là điều bắt buộc nhưng tại sao cơ quan điều tra, Tòa án lại không yêu cầu tổ chức pháp y giám định đối với cháu H.?

Trong suốt quá trình điều tra, truy tố, xét xử Đinh Xuân Đắc bị truy tố tội danh có mức hình phạt cao nhất là tử hình nhưng không có người bào chữa.

Trong hồ sơ vụ án không có một tài liệu nào thể hiện bị cáo từ chối mời người bào chữa và cũng không có một tài liệu nào thể hiện cơ quan điều tra, Viện KSND tỉnh Tuyên Quang đã yêu cầu Đoàn luật sư hoặc UBMTTQ cử người bào chữa cho bị cáo là vi phạm nghiêm trọng khoản 2 điều 57 Bộ luật TTHS.

Hầu như toàn bộ các văn bản tố tụng, trong hồ sơ vụ án của các điều tra viên đều không được đóng dấu của cơ quan điều tra lên các tài liệu đã xác lập. Mặt khác trong các văn bản tố tụng này còn bị gạch, xóa, thay đổi các từ, chữ, con số nhưng không có chữ ký xác nhận của đương sự tham gia khai báo là vi phạm nghiêm trọng Điều 77, 95, 125, 135 Bộ luật TTHS.

Hơn nữa, trong quá trình điều tra cơ quan điều tra không đánh bút lục các tài liệu thu thập được, Viện kiểm sát cũng không đánh bút lục trong quá trình làm cáo trạng. Toàn bộ hồ sơ này do Tòa án đánh bút lục từ giai đoạn điều tra, truy tố, xét xử là không đúng với quy định của pháp luật.

Trong quá trình xét xử TAND tỉnh Tuyên Quang đã có rất nhiều vi phạm nghiêm trọng, cụ thể là: Hoãn phiên tòa quá nhiều lần trong đó có phiên tòa đã xét hỏi, luận tội, bào chữa, song, không ai đề nghị hoãn nhưng HĐXX đột ngột cho hoãn (phiên tòa ngày 23/1/2006).

Đặc biệt, phiên tòa ngày 29/5/2006, HĐXX thay đổi chủ tọa, thay đổi thẩm phán và hội thẩm, nhưng Tòa án không ra quyết định đưa vụ án ra xét xử để tống đạt cho bị cáo biết là vi phạm nghiêm trọng điều 178 và điều 182 Bộ luật TTHS.

Lộ dần thủ phạm chính

Có một điều ai cũng rõ trong vụ án này, lời khai của cháu H. là tối quan trọng, bởi vì chỉ duy nhất cháu mới xác định được ai thực sự là người “hiếp dâm” cháu, Đinh Xuân Đắc hay ai đây?

Tuy nhiên, trong suốt quá trình điều tra, những lời khai của cháu thể hiện trong hồ sơ, có thể nói, vô cùng lung tung, lẫn lộn, mâu thuẫn với nhau và mâu thuẫn với mọi lời khai khác.

Điều này báo hiệu uẩn khúc nào đó mà mãi sau này, phóng viên chúng tôi mới phát hiện ra được. Trở lại lời khai của cháu H., ví dụ như lời khai về số lần giao cấu với ông Đắc, lúc cháu khai 1 lần, 2 lần, 3 lần khi thì 5 lần rồi 20 lần và có lúc nhiều quá không nhớ nổi! Mặc dù khai nhiều lần như vậy nhưng cháu H., chỉ kể lại được đến lần thứ 3 thì không khai được nữa.

Tương tự trong 3 bản khai đầu, cháu đều khai không có ai nhìn thấy hoặc bắt được khi đang “quan hệ” với ông Đắc. Lạ lùng thay, sau 10 tháng thì cháu mới khai là có hai lần bà Đinh Thị Bảy nhìn thấy. Tổng hợp lời khai của cháu H., chúng tôi thấy rất rõ 2 điều: Một là có những lúc cháu rất vô tư, trẻ thơ, song lại có lúc lời khai của cháu lại thể hiện như một “tay chơi lão luyện” trong việc “quan hệ tình dục”.

Có thể lấy ví dụ về sự vô tư trẻ thơ của cháu H. như sau: Trong một bản khai của cháu thể hiện là cháu có nhìn thấy ở bẹn trái ông Đắc có một vết sẹo to bằng cái đít chén.

Thực tế, đã có ai xui cháu khai cụm từ “ở bẹn chân” (vì chỉ có thể giao cấu với ông Đắc thì cháu mới phát hiện ra cái sẹo này). Thế nhưng tại phiên tòa ngày 23/1/2006 khi được tòa hỏi cháu hiểu thế nào là “bẹn chân” hay không? Cháu đã trả lời ngay rằng “Cháu không trả lời được vì cháu không biết”.

Lại nữa, tại phiên tòa sơ thẩm ngày 24/6/2005, tất cả những người tham dự và cả HĐXX đều bất ngờ khi tòa hỏi về nhân chứng Đinh Thị Bảy, cháu đã rất vô tư trả lời là: “Cô Bảy dụ dỗ bảo cháu là cứ khai cô Bảy nhìn thấy 2 lần. Cô Bảy nói với cháu lúc ở nhà cháu, lúc thì gặp ở chợ, chỉ nói nhỏ thôi…. Nếu cô Bảy không xui thì cháu cũng không khai như thế”.

Mấy tháng sau, tại phiên tòa ngày 20/10/2005, cháu H. vẫn khai trước tòa rằng: “Cô Bảy xui cháu khai có hai lần ông Đắc giao cấu với cháu cô Bảy nhìn thấy”. Tòa hỏi vì sao tại cơ quan điều tra, cháu khai Đắc hiếp dâm nhiều lần, có lời khai 20 lần thì cháu vẫn hồn nhiên trả lời: “Do cô Bảy xui cháu khai như thế!!!”.
Đến đây, mọi người đều có thể nhận định được rằng chưa đủ căn cứ để kết tội ông Đinh Xuân Đắc “hiếp dâm”. Tuy nhiên, Trung tâm y tế huyện Na Hang đã kết luận bộ phận sinh dục của cháu H. đã bị giao cấu nhiều lần mà trong hồ sơ của chúng tôi, ngoài tài liệu về việc ông Vũ Đình Thị tố cáo ông Đinh Xuân Đắc hiếp dâm cháu H. còn có đơn của ông Đắc tố cáo chính ông Thị mới là người hiếp dâm con riêng của vợ. Vậy thì trên thực tế, ai là người đã hiếp dâm cháu H.? Ông Đinh Xuân Đắc hay ông Vũ Đình Thị?

Tình tiết mới về vụ hiếp dâm hy hữu

Họ đưa ra những cơ sở chứng minh rằng chính ông Vũ Đình Thị - cha dượng của cháu H. - mới là thủ phạm vụ hiếp dâm…

Kỳ 4: Từ những lá đơn kêu oan giùm bị cáo của người dân

Trong một lá đơn gửi cơ quan pháp luật, một người dân ở thị trấn Na Hang viết: “Tôi thấy chị Hoa là vợ lẽ của ông Thị đang than thở với bà Đáp về ông Thị ngủ với con H”.

Trong tay chúng tôi còn khá nhiều ý kiến, đơn như vậy. Điều đáng lưu ý là hầu hết đều khẳng định ông Đắc là người tốt và bị oan. Tuy nhiên để trả lời câu hỏi: Trong hai ông già, ai là người đã hiếp dâm cháu H.? Thì những ý kiến trên chưa có giá trị làm bằng chứng về mặt pháp lý. Song cổ nhân có câu “Không có lửa làm sao có khói”.

“Bản cam đoan” đáng ngờ của người bị hại

Chúng tôi cũng xin nhấn mạnh rằng, đa số những dư luận và ý kiến trích dẫn ở trên đều đã được gửi đến các cấp có thẩm quyền ngay trong quá trình điều tra. Vậy mà những người làm công tác điều tra, truy tố, xét xử đều bỏ ngoài tai hoặc không xác minh làm rõ, thậm chí còn có dấu hiệu của sự mớm, ép cung.

ky1.jpg

Ngôi nhà của bà còng dựng cách đây gần 35 năm, nơi mẹ con H trở về sinh sống sau khi bị con ông Thị đuổi khỏi nhà ở Na Hang.

Cụ thể, không hiểu vì sao trong hồ sơ vụ án lại có một bản cam đoan do cháu H viết ngày 30/12/2003 (được viết 10 ngày sau khi cháu H. nói với bố mẹ bị ông Đắc giao cấu) với nội dung: “Tên cháu là Nguyễn Thị H., học sinh lớp 5B trường tiểu học thị trấn Na Hang, xin cam đoan với Công an huyện Na Hang là cháu chỉ được quan hệ tình dục với ông Đắc rất nhiều lần, cụ thể cháu không nhớ được hết chứ cháu không được quan hệ tình dục với bố dượng của cháu lần nào cả”.

Vì sao tự nhiên cháu H lại viết “bản cam đoan” trên? Sự việc đã sáng tỏ tại phiên tòa sơ thẩm ngày 23/1/2006, khi Tòa hỏi về bản cam đoan này. Bạn đọc hãy hình dung trong bối cảnh lúc đó thì đây là một câu hỏi bất ngờ và cháu H., theo bản năng của một trẻ thơ, đã hồn nhiên trả lời: “Chú Đường công an bảo cháu viết và đọc cho cháu viết”! Vấn đề đặt ra là làm sao chú Đường lại bảo và đọc cho cháu viết nội dung của bản cam đoan trên? Việc xúi giục cháu viết như vậy là nhằm mục đích gì?

Trở lại câu hỏi ai đã hiếp dâm cháu H.? Sau một thời gian dài thu thập tài liệu, gặp một số người dân, thẩm tra lại tại thị trấn Na Hang, chúng tôi xin lắp ghép và tổng hợp những sự kiện, mối quan hệ thành một diễn biến tương đối để bạn đọc tiện theo dõi: Ông Đinh Xuân Đắc cùng Đinh Thị Bảy và ông Vũ Đình Thị vốn là hàng xóm. Mâu thuẫn bắt đầu phát sinh từ bà Bảy và ông Đắc.

Khi Nhà nước mở đường để xây dựng thủy điện Na Hang, đất đai nơi đây tăng giá trị nhiều lần thì xảy ra tranh chấp đất đai giữa bà Bảy và ông Đắc. Không chịu nổi tính khí của bà Bảy, ông Đắc quyết định bán đất để chuyển chỗ ở xa bà Bảy, và ông Đắc đã nhờ ông Thị môi giới bán đất. Khi bán được đất xong, ông Đắc mời ông Thị ăn cơm để cảm ơn.

Song, ông Đắc không đặt vấn đề chi phần trăm tiền môi giới bán đất cho ông Thị nên giữa hai ông xảy ra mâu thuẫn từ đó. Mặt khác, ông Thị còn nghi ngờ ông Đắc có tình ý với vợ hai là bà Hoa (điều này, ông Thị cũng đã khai trước cơ quan điều tra).

Chính vì thế, ông Thị vẫn thường xuyên để ý, rình rập để bắt “quả tang” ông Đắc và vợ hai. Buổi chiều ngày 20/12/2003, ông Thị đi tìm ông Đắc cũng xuất phát từ sự nghi ngờ đó. Vì có người nói cho ông Đắc biết sự nghi ngờ của ông Thị, nên ông Đắc đã đến nhà ông Thị để “làm cho rõ”.

Tại đây, ông Thị tuyên bố thẳng với ông Đắc là sẽ cho cháu H. tiền để H. khai việc ông Đắc giao cấu với cháu, ông Đắc quá tức giận liền nêu chuyện vợ hai ông Thị kể với hàng xóm về chuyện dâm ô của ông Thị đi với cháu H.; việc vợ hai ông Thị khi về Mê Linh phải đi gửi cháu H; và việc chính mắt ông Đắc nhìn thấy ông Thị cởi trần đang ôm cháu H. ở nhà.

Hai ông chửi nhau, còn định cầm gậy xông vào đánh nhau; Trước khi ra về ông Đắc còn thách ông Thị kiện vì ông Đắc nghĩ mình là người trong sạch, không làm việc gì bậy bạ với cháu H. và với bà Hoa…

Diễn biến tiếp theo đó là ông Thị viết đơn tố cáo ông Đắc, cơ quan Công an vào cuộc và TAND tỉnh Tuyên Quang tuyên phạt ông Đắc 12 năm tù giam, bồi thường cho cháu H 5 triệu đồng. Tòa phúc thẩm y án. Án có hiệu lực thi hành kể từ ngày tuyên án 27/9/2006.

Sau khi bản án phúc thẩm tuyên, ông Đắc đã có đơn xin cơ quan có thẩm quyền cho phép đi giám định sức khỏe. Hội đồng giám định y khoa tỉnh Tuyên Quang đã giám định và kết luận ông Đắc mất sức lao động 74%. Xét tình trạng sức khỏe của bị can, Tòa án đã cho phép ông Đắc được tại ngoại để chữa bệnh.

Gần một năm sau ngày án phúc thẩm tuyên, ngày 20/9/2007, Chánh án TAND tỉnh Tuyên Quang ra quyết định thi hành bản án hình sự phúc thẩm, nêu rõ, trong thời hạn 7 ngày, kể từ khi nhận được quyết định này, người bị kết án (ông Đắc - PV) phải có mặt tại Công an tỉnh Tuyên Quang (trại tạm giam) để chấp hành hình phạt, nếu quá thời hạn bảy ngày đó mà không có mặt tại cơ quan công an, thì sẽ bị công an áp giải đến trại giam!

Khi nhận được quyết định trên, cả nhà chị Hải như có đám tang. Cô giáo vùng cao ấy như một cây chuối bị lưỡi dao sắc chém ngang: Hơn 1.000 ngày long đong ngược xuôi, bao nhiêu công sức, tiền của vay mượn, tiền thế chấp ngôi nhà coi như đổ xuống sông xuống biển.

Mặc dù trong thâm tâm, cô giáo Hải vẫn giữ niềm tin tuyệt đối vào sự trong sạch của cha, nhưng nay cha sắp bước vào tù, vụ án sẽ bị trôi vào dĩ vãng, biết kêu ai bây giờ hỡi trời! Suốt đêm đó, cô giáo Hải chỉ còn biết khóc và cầu Trời, khấn Phật. Sáng hôm sau, cô lại phải giấu nước mắt, bước lên bục giảng…

Không biết ông trời có mắt thật hay không mà đúng lúc ông Đắc sắp sửa bước chân vào trại giam thì xảy ra một sự kiện, một lần nữa, làm cho cả thị trấn bé nhỏ này xôn xao, sửng sốt: Bẵng đi một thời gian không thấy cháu H xuất hiện, nay, có nhiều người nhìn thấy cháu H; và trong đó, nhiều người từng trải, tinh mắt khẳng định như đinh đóng cột rằng, cháu H đang mang thai, dẫu cho lúc đó, cháu chưa đầy 16 tuổi?!

Ai là “tác giả” của cái thai?

Để đảm bảo bí mật an toàn và không đánh động các đối tượng, trong vai “người đi buôn gỗ”, chúng tôi bắt xe đi Na Hang. Trên đường đi, chợt nhớ lại thời điểm sau khi bản án phúc thẩm tuyên, lúc đó gia đình cô giáo Hải đang chìm trong tuyệt vọng.

Trong số 10 người con, ai cũng phẫn uất, thậm chí có người đã nghĩ tới phương án ngoài vòng pháp luật. Chúng tôi phải tìm mọi cách khuyên giải và phân tích kỹ cho gia đình cô giáo Hải rằng, trên cơ sở hồ sơ hiện tại, vụ án này không thể bị “chìm xuống” hay trôi vào dĩ vãng. Điều quan trọng nhất là lúc này phải kiên trì và tìm đến đúng những nơi có thẩm quyền là Viện KSND Tối cao hoặc TAND tối cao.

Xin trở lại “chuyến đi buôn gỗ” ở Na Hang. Dịp đó đúng lúc rét thấu tận xương. Na Hang lại càng buốt lạnh hơn. Tìm một chỗ trọ, chỉnh trang lại “nhan sắc” và “trang phục” rồi bắt đầu lang thang đi “buôn gỗ” có lúc kiêm cả buôn “bất động sản” cho mặn chuyện và hợp tình cảnh; “làm ăn” tới quá nửa đêm thì “lái gỗ” xác định được 100% mẹ con cháu H. không còn ở Na Hang từ mấy tháng nay.

Hai mẹ con đi đâu không ai biết gì, dù không gặp được cháu H., nhưng trong tập hồ sơ cũng bổ sung thêm được khá nhiều tình tiết “độc quyền”. Đêm đó, sau bao câu hỏi tự đặt ra rồi tự giải quyết, chúng tôi nhận định rằng, với khả năng tài chính cộng với “vốn liếng tri thức” của mình thì hai mẹ con H. không còn đường nào khác là tìm về dựa vào tấm lưng của bà còng?

Quả nhiên, chúng tôi đoán không sai. Hôm sau, trở về Hà Nội, lục tìm địa chỉ của bà còng trong hồ sơ, lập tức lên xe máy, vừa đi vừa hỏi, khoảng gần 2 tiếng đồng hồ sau, chúng tôi đã có mặt tại nhà bà còng. Trước mắt chúng tôi, ngoài bà còng, mẹ con cháu H., còn có thêm “một công dân tý hon”…
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

Lâu lắm rồi mới lên HAO, bị anh admin treo giò treo cẳng mất mấy tháng không viết lách được gì. :((

Có vụ gì mà xôn xao ở đây thế nhể, ai tóm tắt dùm cái. :-?? Ngại đọc lắm :D
+Mà sao thằng zoo đi mượn người yêu thế?
+Mượn ai? Có ảnh không?
+Ai cho mượn? Có ảnh không?
+Nhóc Hiệp là ai nhể? Có ảnh không? Định thi Lý hả? Thi thố ra sao? Ước chừng được khoảng bao nhiêu? Có thiết tha vào Lý không? Thích Pascal không?

Tạm thế đã. :|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

mày del bài đi T_T, tao vừa poz 4 kì báo về vụ hiếp dâm hi hữu mà mày lại đẩy nó thành quá khứ rồi à T_T
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

Tao thích màn trở lại với bài đầu trang hơn :x
 
Re: khối chuyên mình rất rất vui.Anh em ta chan hòa tình thân!WELCOME TO LÝ 1 07-10!!

ặc, sao khỉ con send cái ảnh đấy cho Phở Thịt thì chết Văn Linh à :|
 
Back
Bên trên