Kỉ niệm đáng nhớ

facebook.
1 message.

"anh muốn trái tim e đừng tổn thương vì một ai kia .."

and your new music video attached.

i cant ask for more.
u cant be sweeter..

lại một ngày sắp trôi qua.
dạo này anh làm em cảm thấy vui.
nói những thứ ngọt ngào.
chắc anh biết em đang buồn..

cảm ơn anh. : ) ..

e lúc nào cũng mong anh hạnh phúc. giống như anh nói anh lúc nào cũng muốn em vui. rồi chúng ta sẽ cùng tìm thấy hạnh phúc và niềm vui đích thực trong cuộc sống của mình. anh nhé.

thỉnh thoảng cũng nhớ.
nhớ anh và kỷ niệm...
mong lại được một lần đi bên anh. nghe anh hát.
nắm chặt tay.
nhất là những lúc buồn như mấy hôm nay...



hôm trước nói chuyện với anh bạn thân. kể chuyện tại sao mấy hôm nay buồn. kể chuyện bị 'soi mói' (chẳng biết dùng từ j cho phù hợp hơn nữa!), bị ng ko quen ghen ghét rồi nhòm ngó. rồi judge. rồi bị hiểu lầm.
anh bảo em ảo quá đấy. toàn chuyện chẳng đến đâu mà cứ ảo. phải thực tế.
anh bảo phải dừng lại. phải tìm người phù hợp.
ko thể yêu 1 ng mà chẳng đi đến đâu đc.
phải thế ko anh.
e cũng có như vậy nữa đâu.
tình yêu ngày ấy cũng lâu rồi trở thành một thứ tình cảm khác. gần gũi hơn. anh em hơn. mà

nhưng bị hiểu lầm. thì vẫn buồn chứ.
bị 'tổn thương'. thì vẫn là 'tổn thương'.
chứ.

..

thôi. học bài đi đã.
nhớ nhiều người quá... 2 tuần nữa!..
 
Thư viện.
mệt mỏi dã man. buồn ngủ lắm!..

Híp gọi.
eooooooo ơi !!! tao yêu Híp. Đang buồn ngủ dã man. may có Híp gọi làm tao tỉnh cả ngủ!!!..
xin lỗi Hip :(. mày gọi cho tao mà toàn tao tranh nói nói hết cả phần Híp :(( khổ thân đã tốn tiền tốn công gọi sang mà lại còn ko được nói LOL :mrgreen: ... tao lúc nào cũng tranh nói. chẳng hiểu nói j mà nói lắm thế! Híp nhỉ!!! hxxxx... chắc tại nhớ híp quá. nhớ bạn bè quá! lâu lắm cũng ko được nói chuyện thoải mái với ai.

Đấy. tính tao thế đấy.. nếu ko phải với bạn bè thân quen. ko thấy thoải mái thì chẳng bao giờ nói j đâu. cậy mồm ra cũng ko nói!. ai biết đâu mình là một đứa nói lắm thì thôi rồi! hx..

thôi quay lại học bài thôi!!! tao sẽ cầu nguyện mau mau tuần này tao lấy được passport để đi xin visa sang thăm mày Híp nheeeee'!!!!! gooood cant wait >__<!
 
không biết từ bao giờ đã kẻ một ranh giới thật dài và đậm giữa anh và em.

mặc dù anh nói tình cảm dành cho em vẫn thế.
em trong anh. vẫn thế.
nhưng thế là thế nào nhỉ..
em đã bao giờ định nghĩa được mối quan hệ của chúng ta đâu : ) ..

nhưng thôi. em. đã trôi đi xa quá mất rồi. thì phải
nghĩ là sẽ viết một cái j đó cho anh.
thỉnh thoảng nghĩ muốn viết một cái j đó. động viên anh. mong anh vui.
tấy tẩy xóa xóa. viết một hồi rồi lại thôi. chẳng viết nữa..

cứ thế. cứ xa thế. thôi. : )

chẳng muốn mang cái tiếng thấy người nổi tiếng nên cứ dính vào. chẳng thích. tẹo nào.

không phải ai cũng chơi với nhau đểu giả và hời hợt như thế. quá nhiều người không hiểu..

bén duyên mà vì ngại xã hội. ngại thị phi.
nên lại thôi..

thôi. e thôi rồi. e nghĩ là e thôi. sẽ đứng ở đây. xa như thế này. : ).

những ranh giới em đã vẽ ra. dù chỉ là bằng trí tưởng tượng viển vông của bản thân. cũng đều thật khó để gạch xóa..


lúc nào cũng sẽ mong a vui.
a cũng mong e như vậy. phải không..

mấy hôm trước cứ quanh quẩn nghĩ về những kỷ niệm.
tự nhiên. chẳng vì sao. chẳng vì lý do j. em mà. đâu baoh có lý do cho những suy nghĩ của mình.
đẹp. quá khứ. đẹp thật mà ; ). em vui. em tự cười.

memories are the only dead things that smell sweet.
anh nhỉ..

mà thôi. nghĩ vậy cho yêu thêm cuộc sống nhiều màu sắc thôi.

x
 
học nào học nào.
cố lên nào là cố lên nào >"<
gear up my spirit T_T

5 ngày nữa..
counting down till the end of MA. the end of study =__=.

hết bể khổ học. sẽ nhảy sang một bể khổ mới. lớn hơn. for sure!..
.
bể khổ đời :'(

hx..

nói ngu ngu là. bể khổ không tự nhiên sinh ra và chắc chắn sẽ không tự nhiên mất đi :(( nó chỉ chuyển từ bể khổ này sang bể khổ khác, từ dạng này sang dạng khác :(( hx.

học nào học nào 1.2.3 .... 3.2.1 T______T nản nản hu hu .. cố gắng vì một mùa hè tươi đẹp naòooooooooo ! xxx thứ 2 là được đi Frappucino Happy Hour của Starbucks roiiiiiiii yoyo hanchin fighting >"<...
 
..
nghe tin anh sắp sang. bỗng mấy hôm nay cứ nghĩ đến anh. london. và kỷ niệm. chỉ vài ngày ngắn ngủi. mà sao nhiều thứ để nhớ. thế... cái j cũng đẹp. giây phút nào cũng khó để quên. anh có thấy thế ko?..

..
em thấy mình cứ trông mong điều j. thì nó sẽ trở nên rất tồi tệ và trái ngược hoàn toàn với mong đợi. ! thế nhưng sao lần này em vẫn rất "mong ngóng" ... cái cảm giác hồi hộp không biết gặp lại anh ở London. sẽ như thế nào?.. thật là khiến người ta phải nóng lòng và nôn nao... : ) .

mặc dù đã rất quấn quít giữa london..
những lần gặp anh ở hanoi. e đều rất uncomfortable. từ lần đầu tiên gặp anh ở hanoi, sau 6 tháng chúng ta quen nhau ở London..
ibox. anh. bàn tay ấy. em đã rụt lại. thật là khó để gần bên anh ở hanoi. nơi mà có biết bao những ánh mắt nhìn anh. chỉ ánh mât mấy người bạn gái của anh nhìn em. đã đủ khiến em bối rối và khó xử với anh lắm rồi...

1 năm và vài tháng sau. lại hẹn gặp anh ở hanoi. lúc nào anh cũng làm e lúng túng không biết phải đối xử với anh ra sao trước mặt bạn bè của anh. thỉnh thoảng nói những lời làm họ có vẻ thấy khó hiểu về mối qh của chúng ta. em nghĩ họ nhìn em với một dấu hỏi rất lớn. em nghĩ vậy...

thật khó để giải thích. càng khó để hiểu!... thỉnh thoảng em vẫn bị rối bời giữa những suy nghĩ và anh : )..

có lẽ bởi vì anh đã lấy đi mất nụ hôn đầu tiên. thứ mà e đã giữ gìn thật lâu..
a đã đến bên nhẹ nhàng như thế. ôm lấy em như thế. nắm chặt tay em như thế..
đi bên em. hát cho em nghe như thế..
và đã hôn em. ngọt ngào. như thế..

anh nói về vietnam rồi vẫn còn mất thăng bằng vài tháng sau đó.
còn em thì đến tận bâyh vẫn đôi khi chuếnh choáng với những cảm giác của mình, với london và anh..

and thì vẫn luôn ở bên em nhẹ nhàng như thế..
em thì cứ bước lùi lại. 3 năm. em đã tự đẩy anh đi thật xa.. : )
bây giờ thì e đứng lại rồi. e sẽ đứng ở đây. và để cho gió đưa em đi nốt quãng đường còn lại.

gió. sẽ đưa em qua miền hạnh phúc. sẽ đưa em đến với những gì thuộc về mình..
em bây giờ. sống bằng trái tim. nhiều...

em không còn đặt tình yêu vào ngăn kéo của lý trí nữa.
em để tình yêu của mình bay.
em đang để tình yêu tự do rồi. và không còn sợ bị tổn thương nữa..

: ) ...

nhưng mà em với anh chắc chẳng baoh đi đến đâu đâu : P thật đấy hihi vì 84 với 88 ko hợp tuổi : )) haha!. mê tín anh nhỉ!...

thôi. a cứ sang đi nhé. London đang đợi anh. em cũng đợi anh ; ) .. sang đi. em muốn được nắm chặt tay một ai đó. muốn được nghe anh hát.... : ) ..

em có đang thay đổi ko?.. yêu đương tự do. không còn lo nghĩ nhiều nữa. em đang cố gắng enjoy chính cuộc sống của mình..

tình yêu. bây giờ em sẽ trải nghiệm ..

sống thoáng hơn, có tốt hơn?...


 
hôm nay ngồi dọn đống giấy tờ..
thư và thiệp..

thế là đã sang năm thứ 8..
từ những ngày chập chững bay xa khỏi vòng tay của bố mẹ, ông bà.

thời gian quả thật đôi khi làm người ta phải giật mình.
đọc lại những bức thư của bà. của bố..

2004.. 2005..

nước mắt vẫn chảy đều.. có chăng chỉ không còn nhiều như 7 năm trước.
không còn khóc thành tiếng rồi thút thít cả tối vì nhớ ông bà bố mẹ và thấy cô đơn mệt mỏi..

15 tuổi và những ngây thơ. không biết con đường phía trước vất vả và bon chen như thế nào.
nên có lẽ lúc đó xa nha mà không thấy lo lắng nhiều. như bây giờ..

chặng đường cần phải đi cuối cùng cũng đã đi hết..
rồi ngày mai sẽ lại bước chân sang một con đường mới..
nhiều chông gai hơn. nhiều hơn những mệt mỏi và lo lắng.

mấy hnay cảm giác ngột ngạt vì không nhìn thấy con đường tương lai phía trước cho mình. không xác định được là bản thân muốn j và cần j..
con người dường như ko có tham vọng. chỉ muốn sống 1 cuộc sống bình thường..

tiếc là những sự ràng buộc lại quá nhiều. đôi vai của một người chị. một người con của bố mẹ. sẽ phải gánh vác nhiều thứ..
không thể thích sống vô tư là vô tư được ..

người ngoài nhìn vào thì thấy tương lai của mình thật rạng rỡ và rộng mở.
vậy sao người trong cuộc thì chẳng thấy được điều đó. cứ tối tăm. không biết phải đi đâu về đâu. chán nhỉ?..

ôi dạo này lại suy nghĩ nhiều và hình như lại bị tiêu cực rồi : ( . chán mình thật.
một vài chuyện xảy ra cũng có thể làm mình nhợt nhạt đi như thế này sao?..

sống quả thật khó. sống với người. với xã hội. dường như còn khó gấp trăm lần.

...

tôn trọng chị là thế. yêu quý chị là thế. giúp được chị cái j là giúp hết lòng. chẳng suy nghĩ j. vậy mà chị lại chẳng appreciate điều đó. đủ.chị em thân thiết với nhau đến vậy. mà chị lại nói ra những lời như thế..
quả thật làm em thấy. sợ hãi. hoang mang. và đau lòng nhiều lắm...

..
 
học xong rồi. thế là lại bắt đầu cuộc sống into Hanquoc' ! phim ảnh và shows. ước j cuộc sống mãi được như thế này. thì thật là tuyệt!!...

..

xem variety shows của HQ để biết hâm mộ người nghệ sĩ của họ ở nhiều phương diện.
không chỉ là vẻ ngoài hào nhoáng.
những người đẹp trai chưa chắc đã giỏi và có đủ bản lĩnh để tồn tại.
những người đàn ông nghị lực và biết xây dựng sự nghiệp. thật là tuyệt.
sống trong một môi trường làm việc nhiều áp lực và gossips.
càng xem càng cảm thấy ngưỡng mộ nhiều người..

ước j chồng mình sau này được giống như vậy!!. có một bờ vai vững chắc. đủ bản lĩnh để sống là một người đàn ông thực sự. khiêm tốn, biết chịu đựng và vươn lên. là người đàn ông biết tạo dựng sự nghiệp. sống tình cảm. lạnh lùng nhưng ấm áp. aaaaa~

ôiiiiiiiiiiii muốn được một lần sang HQ. chắc chắn phải sang!... Korea. the country full of inspirations. I love.

 
cuối cùng cũng có điểm MA.
hét rú lên khi đọc tin nhắn bạn báo điểm!
cũng nghĩ là sẽ được Distinction thôi nhưng vẫn nhiều lo lắng như 1 đứa trẻ sợ "nói trước bước không qua!"..

vậy là 7 năm đã chẳng 1 lần để uổng phí công sức..
mẹ bảo bố tự hào lắm. tự hào lắm đi đâu cũng khoe về con gái.
con thấy vui lắm. con nghĩ con thấy vui một thì bố mẹ phải vui gấp 10. 100 lần. phải không Vân Trung?.. : ) bao năm vât vả. bao mồ hôi và khó nhọc.. kết quả học tập của con bao năm nay có phần nào làm vơi đi những tháng năm mệt mỏi của bố mẹ không?...

con luôn mong mình có thể đỡ lấy gánh nặng trên vai bố.. con chưa đủ lớn để hiểu hết những hy sinh to lớn bố mẹ dành cho con và em. con sẽ không baoh hiểu hết được. nhưng con đang từng ngày ghi nhớ và thấm nhuần công ơn nuôi dưỡng của bố mẹ 22 năm qua vào trái tim mình.. cho con được trưởng thành. được là con. như ngày hôm nay.. con vừa biết ơn vô hạn. vừa xót xa vô cùng..

có lẽ bố mẹ đã phải bươn trải và vất vả nhiều lắm. khó nhọc nuôi chúng con lớn. kiên nhẫn dắt tay con và em đi đến đoạn đường ngày hôm nay. nước mắt của mẹ bao lần chúng con hư. nếp nhăn của bố vì công việc.... biết bao h con mới đánh đổi đc hết những năm tháng ấy để lấy hạnh phúc và bình an cho bố mẹ của mình ....

con yêu bố mẹ. con sẽ yêu bố mẹ suốt đời. là suốt đời....
 
..

never mind. I will find someone like you...

..

về hà nội lần này. nếu gặp lại. em thực sự rất muốn mình có đủ mạnh mẽ để tặng cho anh.. 1 cái tát .... Tuyên ah.

.. 1 cái tát. thật đau.

để anh hiểu là em đã phải chịu đựng day dứt như thế nào. xót xa như thế nào. suốt 2 năm qua..
để anh biết là em đã hận anh nhiều. nhiều đến vô cùng..
là không thể quay về T ah. là không baoh anh được phép bước vào cs của em. thêm 1 lần nữa.


hãy nhận lấy cái tát ấy và đi ra khỏi cuộc đời em. một cách chính thức!

trái tim em. đã khóc. quá lâu rồi ...
...

một ng bạn tồi.
thật không đáng để e trân trọng và tin yêu nhiều đến như vậy..

..


 
những bước ngoặt..

5 năm xa nhà. tôi chỉ có một khao khát. được trở về. được thật mau trở về..
21 tuổi với nhiều thay đổi trong suy nghĩ. khi tình bạn là sự phản bội nghiệt ngã và yêu thương bị trà đạp. nhiều lần.. tôi sợ phải trở về và đối mặt với cuộc sống quá phức tạp. nơi tôi đã từng dành trọn vẹn 15 năm tuổi thơ của mình ở đó. HOME. lại là nơi khiến tôi thực sự lo lắng để quay về..

kể cả như vậy.
2 năm nay. tôi vẫn gom góp yêu thương. nhớ nhung. mạnh mẽ và nhiều hoài bão. để trở về. trở về nhà. trở về mảnh đất. là của mình!..

8 năm. 23 tuổi. một trái tim đơn và một tâm hồn mang nhiều nước mắt. tôi nghĩ cuộc sống của mình 8 năm nay chưa bao giờ thực sự bắt đầu. đã chưa bao giờ bắt đầu..

không gia đình. không bè không bạn. tất cả những j thuộc về cuộc sống chỉ là internet. chat. forum. facebook. website. thứ người ta vẫn hay gọi là thế giới ảo. thật đáng thương! cuộc sống của tôi có lẽ không bao giờ có thể vô nghĩa hơn được nữa...

tôi muốn được giao tiếp bằng ngôn ngữ của mẹ. thứ ngôn ngữ khô khan và xa lạ 8 năm nay đã thực sự làm tôi cảm thấy mệt mỏi. và vô hồn. tôi trở nên không còn tình cảm. và lời nói đã thật mất giá..
những câu cảm ơn. xin lỗi. đã chẳng còn ý nghĩa gì hết.
ít nhất là đối với riêng bản thân tôi.
người ta dùng chúng quá nhiều. người ta có thể nói xin lỗi và cảm ơn ở khắp mọi nơi. là khắp nơi! người ta dùng nhiều như là nói xin chào và tạm biệt vậy.. chỉ đơn giản là những chữ cái. vậy thôi. chẳng còn một chút giá trị..

ý nghĩa của cuộc sống. đó là tất cả những j tôi vẫn mải miết đi tìm 8 năm nay.
và tôi. vẫn trắng tay..

đến khi đã có thể gói trọn học thức và những mệt nhọc nơi đất khách. để trở về. để SỐNG. cuộc sống của đời mình..

thì...

 
3 năm - 1 chặng đường !

Chúc em hạnh phúc, vững bước đi trên con đường của mình :)

Anh sẽ cưa lại em :)
 
đôi khi.
em vẫn nhớ anh.
em vẫn chưa baoh ngừng tự hỏi bản thân mình.
vì cớ j mà anh lại đối xử với em bạc bẽo như vậy.
Tuyên ạ..

e đã không biết rằng bản thân mình thật rất khó để ghét bỏ anh. đừng nói là gat. anh hoàn toàn khỏi thế giới của mình.
em đã tin tưởng và yêu quý anh. chân thành. và nhiều. quá nhiều...
để anh có thể làm tổn thương em sâu sắc và dài lâu mãi tận bây giờ...

đôi khi.
em vẫn nghĩ về anh.
những kỷ niệm về anh. về em. em chưa bao giờ cố gắng để tẩy xóa.
với em mọi thứ về chúng ta đã luôn đẹp.
nhưng tại sao hả Tuyên?...

anh từng nói anh sẽ không bao giờ ghét em..
sẽ luôn ở bên cạnh em.
anh từng hứa anh sẽ ko bao giờ rời xa em.
là không bao giờ.. Tuyên ạ!

vậy mà Không bao giờ của anh.. lại ngắn ngủi và kết thúc nhanh quá..

anh đã không nói với em rằng Không bao giờ cũng chỉ là những thứ rất mờ hồ.
và lời hứa sẽ thay đổi!...

có lẽ anh nghĩ anh ko có lỗi..
nên đến tận bây giờ.. một lời xin lỗi anh cũng chẳng nói đc với em..
phải vậy không Tuyên? ....

tại sao anh lại trở thành một người bạn tồi của em?..
tại sao vậy hả Tuyên!...

em không phải là một đứa con gái quen nhõng nhẽo.
em cũng chưa bh đòi hỏi.
rằng anh phải quan tâm em đặc biệt.
hay anh phải nói chuyện với em thật nhiều.
anh đã bao h thấy em đòi hỏi ở anh một điều j chưa Tuyên? ...

bạc quá.. Tuyên ạ!
..

 
Chỉnh sửa lần cuối:
gặp lại anh.
ngày này 3 năm 6 tháng 2 ngày trước.

London
27.1.2008
29.7.2011

thật ra lần nào về hè cũng gặp anh ít nhất 1 lần.. nhưng đó là những lần gặp mặt vô vị không nhiều kỷ niệm và chẳng để lại cho chúng ta một cảm xúc j..
anh có thấy vậy ko?

chúng ta thay đổi nhiều. anh nhỉ.
3 năm.
ít nhất là
em đã lớn hơn nhiều. trưởng thành hơn và suy nghĩ chín chắn hơn..
em khác rồi.
còn anh?

gặp lại anh ở London. em đã không còn để mình bị cuốn vào cơn gió mang tên anh như 3 năm trước.
chúng ta đã rất gần nhau. nhưng London đã không còn có thể kéo nổi hai trái tim sát lại.

trái tim anh thế nào?
đôi khi e vẫn muốn hỏi anh câu hỏi ngớ ngẩn đó.
để em có thể 1 lần và mãi mãi chấm dứt mọi suy hoặc về mối quan hệ của chúng mình.

nếu anh đã nói 1 câu 4 từ "làm bạn em nhé" ..
chứ ko phải là "epd ifv req xqfep" rồi cười ngại ngùng nói rằng vì để phòng ngoài cho Ben và My..
nếu em đã không mở mắt ra bất chợt để rồi nhìn thấy anh.
bắt gặp ánh mắt đang nhìn em từ baoh..
nếu anh đã không ngồi gần em ngọt lịm đến như vậy.

Camden Town.
tại sao anh lại nắm tay em. đôi khi..
Oxford Circus.
tại sao anh lại để em khoác tay anh đi dọc những con phố....

nếu anh cũng đã dứt khoát với em như với những cô gái khác. như với My.
có lẽ em đã vẽ được ranh giới cho mối quan hệ của chúng mình.
một cách thật rõ ràng!..

em là người ghét sự lăng nhăng và mơ hồ trong tình cảm.
anh biết không?..

nếu anh có bạn gái rồi. thì không baoh nên đối xử với em như vậy.
anh có hiểu ko?..

những j xảy ra giữa chúng ta.. như là những đoạn cắt ghép của một bộ phim tình cảm Hàn Quốc vậy ..
nó cứ lơ lửng và như là mơ.

Bicester Village.
shopping. chọn đồ. chọn kem.

và anh đã đưa bờ vai của mình cho em tựa vào ngủ..
em có cảm giác như mình đang đóng phim..
những thước phim lãng mạn vô cùng nhưng lại không mang thứ tình cảm yêu đương..
thật buồn cười!
anh. em. chúng ta thật buồn cười. thật tệ phải không anh!.. tại sao?

rồi trước khi em về. anh đưa cho em CD album của anh. và một cuốn sách.
Người trong Bóng Tối.
em là người thích được tặng những món quà có ý nghĩa.
cuốn sách ấy là một món quà em RẤT thích.
bởi vì nó là 1 cái j đó đã gắn với anh. trong một quãng thời gian nhất định.
nó có Ý Nghĩa!

mặc dù em cố đọc 1 nửa quyển rồi mà vẫn ko thấy nó hay (lol!). nhưng em sẽ vẫn đọc hết. chắc chắn rồi.
có lẽ đưa cho e quyển sách ấy. cũng chẳng có ý nghĩa j lớn lao với anh. hoặc là có..
anh nghĩ j? anh quan tâm điều j?... em là ai và em đứng ở đâu..

anh đã không bao giờ trả lời cho em những điều đó..

...


 
thank you! strangers sometimes could become helpful!... now I understand everything and I feel good I could get rid of every wonders . right now. :) ... fresh and relieved! so that's how it was. why do I have to understand people too well... thank you and goodbye every confusion. At the end of the day.. Life is still good!... :) big lesson learnt.

.. e ko nghĩ là anh lại có thể ... đến như vậy.

rẻ. quá rẻ anh ạ! ....

thật không xứng cho những suy nghĩ và tình cảm của em. không xứng tí nào. : ) cảm giác như e đã đánh giá anh quá cao vậy.
 
Những kỷ niệm rồi cũng sẽ tan phai dần theo năm tháng

Hôm nay mình đã hiểu, uh cậu chỉ xem mình như one of flavours in your life, và ko phải là special flavour. Uh tất cả sẽ phai dần, rồi nỗi đau này mình cũng sẽ vượt qua được thôi, kiểu gì chả xong chỉ cần thời gian

mình nhớ có 1 câu nói ở trong bộ film 5cm per second, đại loại là although we have exchanged thousands of mails, our heart never got closer for more than a centimeter :|

uh mình hiểu cho dù mình có gần cậu thế nào, thì tim cậu vẫn ko thể nhích thêm đc dù chỉ 1 cm về phía mình

Sao cậu có thể phũ thế, vậy mà trước đây cậu cho mình cái cảm giác là cậu rất thích mình, rồi đột nhiên mình cảm nhận tự dưng cậu tách ra với mình, và bây h hôm nay cậu nói thế đấy, "đối với mình cậu chỉ là bạn, mình hiểu tình cảm của cậu"

Mình ko than vãn, mặc dù cũng đã làm nhiều, với bạn bè mình

Họ nói mình ko nên gọi cho cậu, cách tốt nhất là ko contact và focus on study now, đây là việc quan trọng hơn và rồi mình sẽ về nhà. UK nhiều kỷ niệm đau buồn, mà đặc biệt là Exeter, khóc cũng nhiều rồi

Mình suy nghĩ, uh rõ ràng mình với cậu chắc chắn sẽ ko bao h thành đc cái gì đó. Ngồi ngẫm nghĩ, tình cảm của mình với cậu vẫn chưa là tình yêu, vì whenever i'm with u, i'm not myself at all. i was just too polite and too nice to u that i couldnt understand why did i do that. Và cậu cũng thế, cậu cũng quá tốt và khách sáo, lịch sự với mình, cậu cũng ko là chính mình.

Hôm nay mình cũng học đc 1 câu nói này

"When faced with two choices, simply toss a coin. It works not because it settles the question for you, but because, in that brief moment with the coin is in the air, you suddenly know what you are hoping for."

Mình cũng đã thử, uh bao h nó cũng sẽ là mặt ngược lại với những gì mình ước lúc đầu, nhưng điều quan trọng vẫn là mình biết đc mình muốn cái gì. Mình nghĩ là mình đã có choice :)

Mình sẽ cố gắng :)
 
lâu lắm rồi.
em mới cảm thấy quan tâm đến một người..
cái cảm giác thích thích yêu yêu..
cái cảm giác muốn tìm hiểu thêm về người đang đứng trước mặt mình ...

lại 84! sao số em toàn thích 84 vậy là saoooo aaaaa~~~ ...

mẹ đã bảo là ko hợp tuổi rồi mà chẳng tránh được.. :-< ...

!!!

thích lắm nụ cười ấy.
và nhớ lắm lúc anh gắp thịt bò cho *_* ...
vậy là chúng ta gặp nhau lần đầu tiên ở một quán ăn Hàn Quốc!
nhớ nhé.
nhớ vậy anh nhé : ) ..
Chủ Nhật. 01.08.2011
tháng 8 của em..
Hàn quốc cũng là đất nước yêu thích của em..

em cứ nghĩ ra những sự trùng hợp vậy đấy!.. mặc dù có lẽ duyên số của anh và em đã dừng lại rồi.
đã dừng lại ở London mất rồi .....

ôi cái cảm giác nhớ nhớ nhung nhung ... đã bao năm nay rồi e không gặp lại ...
cảm ơn anh vì ít nhiều đã để e đc có lại cảm giác này .......

x

 
moi, jsai plus...

reelement, jpeu pa de controler mes reflexions... jpeu pa dormir ossi...

tu me manques... je t'aime :)

t'es sortie dans ma vie et t'as laissé bco de trous. jsui sur que personne peut les remplir bien.

luna, reviens... stp :)
 
tự nhiên thèm một cảm giác riêng tư..
một chốn riêng tư..

thèm được sống.
...

... you dont know if u are living or jst simply surviving.
đôi khi lại quá tham vọng. quá cầu toàn rồi...
..
 
hơn vài tuổi.
vậy là có quyền chỉ dạy cho người khác rồi.
người vn là vậy mà...
bé thì phải tôn trọng người lớn.
nhưng người lớn thì không cần phải tôn trọng ai cả : ) ..

chẳng lẽ có mỗi chuyện nhỏ nhặt như vậy cũng ngồi tranh cãi với chị?..
lời chị nói thì lời nào cũng vậy. cũng như là em chẳng biết gì em chẳng hiểu gì còn chị thì lúc nào cũng đúng..
chị đúng em sai.
đúng rồi, lúc nào chẳng thế...
những lúc chị không hài lòng về cuộc sống của em. về cách em chọn bạn và chơi với người này người kia.
chị vẫn luôn như thế. lời nói thể hiện cái sự ghen ghét em. ở một mức độ nào đấy.
thật là buồn cười. biết vậy mà em vẫn nhẫn nhịn từ trước đến giờ. kể cả khi lời nói của chị chất chứa cái sự khinh thường em..
bởi vì tôn trọng chị nhiều. e chưa bao giờ mảy may nghĩ mình sẽ ghét chị.
em vốn là người chẳng muốn ghét ai..
rồi sống mà không ghét ai, thì sẽ được cho là "giả tạo" ? sống giả tạo phải không chị?..

tay viết mà cổ họng em đắng ngắt chị ạ..
lúc nào vừa lòng chị thì chị yêu. chị quý.
lúc nào sống mà không thuận mắt. thì chị ghen chị ghét..

trước giờ em đã biết chơi với con gái là đố kỵ và mệt mỏi nhiều. nên e vừa ít chơi. vừa chọn lựa và tin tưởng. đủ người.
đã yêu quý và tôn trọng chị như vậy.. vậy mà đôi khi làm lòng em đau quá......

tại sao chị không thể để cho em được sống là em. làm những điều em muốn và chơi với những người em chọn. tại sao chị không thể là một người bạn đủ rộng lượng để bên cạnh an ủi em lúc em buồn, chia sẻ hạnh phúc với em khi em vui..
tại sao lại cứ phải chỉ trích em hết lần này đến lần khác. rồi nếu như em không nghe thì sẽ ghét bỏ em. không nói chuyện không quan tâm, như là không cần em bao giờ nữa..
tại sao không thể đủ rộng lượng ở bên em như một chỗ dựa thực sự.. mà lại làm em mệt mỏi và đau lòng nhiều như vậy..

em lúc nào cũng cố gắng để hàn gắn lại sự sứt mẻ giữa chúng ta..
nhưng giờ em .... em không muốn bản thân cứ tiếp tục như thế nữa ....
vì điều gì mà em lại cứ phải ngược đãi mình để làm vui lòng người khác....

có những vết thương. tình cờ nhưng đau quá chị ạ.....



 
cái cảm giác được trân trọng. và được tôn trọng.
được yêu quý. và được quan tâm.

có lẽ sau Tuyên, anh là người duy nhất làm cho em có lại cảm giác an tâm và tin tưởng. nhiều như thế này.
chúng ta cũng ảo quá mà. chơi với nhau bao năm.
ảo cũng ngần đấy năm. nhỉ. :) ..

một người cũng đã để lại cho em một cái gì đó nhiều hơn những người bạn có thể dành cho nhau.
Manchester và một đêm quay cuồng.
hành động đó thì như trong những bộ phim hàn quốc vậy.
em không ngờ đấy. liều nhỉ. may mà không bị ăn tát :d..

anh thì đã tiến lên rồi.
chỉ cần em bước lại.
còn em. thì lúc đó trái tim đã quá chật chội. tình cảm yêu đương lại không có đủ để dành cho một người nữa..
em cũng từng rất thích anh mà.
ừ. chúng mình đều nhận là đã từng thích nhau.
vui nhỉ.
nhưng mà đúng mà. có khi chúng ta không yêu nhau là tốt. để bây giờ ở bên nhau dài lâu như những người anh em thế này!
cố gắng hiểu nhau. cố gắng để hiểu nhau. :)

lúc nào cũng chia sẻ với nhau nhiều thứ. nói với nhau nhiều điều.
anh là người chẳng bao giờ muốn kể lể về bản thân mình. nhưng cứ nói chuyện với em một lúc là dần dần lại nói ra hết. haha. ngốc nhỉ yêu nhỉ!..
rồi hay bảo ban em nhiều thứ.
khuyên em nhiều điều.
để em tránh khỏi bị ngã.
mà nếu có ngã thì anh sẽ ở đó giúp em đứng dậy. lấy lại thăng bằng..
như ngày Tuyên sống bạc với em. và anh đã ở đó. quá xa nhưng lại rất gần :)

soulmate ♥ nghe a nói lúc nào cũng thấy "hài lòng" :d!.
ước gì có thể được như ngày hôm nay. mãi.
thì em đã có một nửa của hạnh phúc và yêu thương đong đầy rồi.

đôi lúc em có cảm giác rằng anh sẽ có thể lấp được phần nhiều khoảng trống quá lớn mà Tuyên để lại trong cuộc sống của em.
em vẫn rất mong và luôn tin tưởng như vậy.

nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc em đang so sánh anh với Tuyên.
không phải!
bởi vì với Tuyên. đã có một dấu chấm hết bên cạnh cái tên đó rồi.. là một dấu chấm rất nặng lòng...
anh thì không. còn quá nhiều tin tưởng và yêu thương. sẽ không dừng lại...

hình như em lại đang đi lại vết xe đổ đánh ngã em ngày trước.
khi lại đang đặt tin yêu quá nhiều vào một người..
nhưng em. mặc kệ.
đã sống. đã chơi với nhau. thì phải hết lòng. đúng không anh?
nếu có tổn thương rồi em sẽ lại vực dậy được.
em vẫn luôn tự lập và mạnh mẽ. mà..

đằng này anh vẫn còn luôn nói yêu thương em.
và anh là anh. sẽ không bao giờ là Tuyên.

:)
 
Back
Bên trên