Con đường hạnh phúc (mình sến quá :">)

Thực ra, chẳng có gì dễ cả em ạ, cái gì đạt được một cách đơn giản quá sẽ khó bền vững, chỉ cần cảm thấy cần làm thì khó mấy cũng đừng bỏ cuộc ;)

"Gạo đem vào giã bao đau đớn
Gạo giã xong rồi trắng tựa bông
Sống ở trên đời người cũng vậy
Gian nan rèn luyện mới thành công"
Hồ Chí Minh
 
làm gì có cái gì dễ hả anh :)

Em là em nói vậy vì có nhiều khi mình cứ làm theo cảm xúc mà ko có lý trí là chít đấy :( , chứ đúng là nếu dễ dàng quá thật chán :(
 
Hồi trước anh cũng nghĩ là cần phải dùng lý trí để tự kiểm soát bản thân, nhưng có vẻ là anh đã thất bại, anh nhận thấy lý trí của anh không đủ mạnh, chúc em may mắn nhé ;)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chẳng hiểu vì sao nhiều người cứ nghĩ rằng lí trí là khô khan anh ạ , có lẽ mình nên tự sống có nguyên tắc chăng :) , lí trí ko đủ mạnh cũng ko phải là 1 cái tội anh ạ , ai mà chẳng có những lúc như thế , chỉ có điều là đừng làm gì vượt quá giới hạn thì okie thôi anh nhỉ :-/. anh còn nhiều lần khác , thất bại 1 ,2 lần đâu có ý nghĩa gì lớn đâu anh :)
 
:)) Cám ơn em, thực ra anh cũng không phải chỉ là thất bại 1 lần :p chẳng biết bao nhiêu lần rồi nữa, hì hì ngoài ra, ý anh là anh ủng hộ trường phái lý trí có điều, áp dụng lý trí vào thực tiễn không hề đơn giản ;)
 
sao lại ko đơn giản hả anh => rất rõ ràng và dễ hiểu " sống vô tình , vô tâm , lạnh nhạt , lãnh đạm ,hời hợt ....... , ko hiểu đâu là lí do cho việc người ta gán những tính từ hay ho này cho việc yêu có lí trí 8-}
 
@Em Hiếu : chị ko có hứng làm mod,chỉ thik làm thường dân thui :x :D
Làm dân đen mà có bài nhìu nổi hơn là làm mod chứ :)) (Đùa thui nhé :D)

Này,nếu bít con đường mình đi là sai,là chông gai đau khổ mà vẫn cứ đi tiếp.......Thoát ra được rồi lại bước vào lối mòn đấy..........Biết là đang đi vào lối mòn,vào ngõ cụt mà vẫn đi tiếp..........Vẫn biết chỉ làm khổ bản thân mà vẫn đi tiếp ===>thế có phải là thần kinh ko?? :(
 
Nếu chúng ta đã chọn một con đg`, và nhìn thấy ánh hào quang ở cuối nó. Nhưng chúng ta chợt nhận ra rằng, con đg` này có nhiều trông gai, có thể bị đứt quãng, có thể chúng ta bị lạc, có thể chúng ta phải tự tìm đg` đi lấy.
Liệu lúc đó chúng ta có dám đi tiếp con đg`, để đến với ánh hào quang kia ko. Ánh hào quang hạnh phúc cho cả nhân loại.:|
:(( Bế tắc quá, ánh sáng đó đang mờ dần trong mình.:((
 
chắc ko tốt lắm nhưng ít nhất nó vẫn tồn tại anh ạ.Mà có 'bản đồ' ko nhỉ?:D
 
Thik bản đồ gì hả em? Anh mới kiếm đc 1 đống cái mới đó.:D
 
Con đường hạnh phúc của tôi bây h là 1 con đường rất thực tế , 1 con đường dẫn tôi đến trường , 1 đoạn thôi, không quá dài , cũng không quá ngắn , 1 con đường mà tôi có thể gặp người ta lúc đi học ... Đâu phải lúc nào cũng gặp được , bời vì có ngày thế này,có ngày thế khác ...
Tôi giống như 1 người , 1 người gì nhỉ , 1 người gắn bó với những con đường chăng ... Ngày lại qua ngày , tôi lại đi ,cố gắng thật chậm để chờ đợi 1 bóng ai đó thấp thoáng qua , rồi lại nhìn mình với ánh mắt ngây thơ vô tội trong sáng thánh thiện đến kì lạ , cười tươi với tôi , bằng 1 nụ cười nào đó thật nhân hậu . Tôi ước giá như ngày nào tôi cũng gặp được người ta ... Rồi đôi khi tôi lại đau buồn khi đi trên chính con đường hạnh phúc mà tôi tự nhận , khi thấy 1 bóng nào đó phóng xe qua thật nhanh ... Tôi ước con đường đó dài thật dài để tôi có thể đi chậm mãi ....
Thật tiếc rằng , con đường nào cũng có giới hạn ,hạnh phúc cũng như thế , có những khi nhìn thấy đấy nhưng không muốn gọi .... Tôi muốn độc chiếm người ta để làm gì , chẳng lẽ tôi ko để cho người ta tự chọn cho mình 1 con đường hạnh phúc ?...
Nhưng tôi vẫn hy vọng , 1 ngày nào đó , thế nào cũng được , tôi cùng người ta đi trên con đường hạnh phúc của tôi -của chúng tôi ....
 
Híc híc đọc bài anh Hiếu viết thấy xúc động quá!Ko biết bao giờ mới viết hay đc thế này:D
 
mỗi người có 1 con đường hạnh phúc riêng của mình......chỉ là con đường mà khi bước đi trên đó bạn cảm thấy vui vẻ
con đường hạnh phúc của tôi là con đường đến trường......tiếc là còn lâu lắm để mình lại được đi trên con đường đó.......
 
@ Lê : viết hay hay không hay , nó nằm ở việc em viết có đúng lòng mình hay không thôi . cũng giống như việc viết văn vậy , luôn đòi hỏi phải có tính chân thực cao , nhưng tính chân thực đôi khi không có nghĩa là bê hoàn toàn thực tại vào và cần thiết là nói được bản chất của vấn đề .
Nói thì lằng nhằng thế , tóm lại là em suy nghĩ gì về con đường hạnh phúc của mình ? đã bao giờ em tự hỏi mình về điều đó , về hạnh phúc ? Liệu em có đang hài lòng với cuộc sống thực tại của mình ? Liệu em có tìm thấy được con đường hạnh phúc đang hiện rõ trước mắt mà đôi khi mình không nhìn ra , tự huyễn hoặc về điều gì đó thuộc về giá trị ảo ?
 
Bước chân vào con đường đấy để rồi ko rút chân ra được........sao cứ mệt mỏi mãi thế nhỉ???
Chuyện gì cũng là ko hiểu,ko biết........như thể mình đang sánh đôi cùng 1 kẻ mù lòa ngu độn trên chính con đường mà mình ngỡ là hạnh phúc ấy :-s

Kẻ mù luôn cho rằng người khác cũng mù như mình nên luôn làm những điều tệ hại mà vẫn tin rằng người kia ko hề biết,ko hề nhận ra.......Trái tim đúng là mù quáng khi yêu nhưng nó ko mù lòa......nó nhìn thấy rất rõ là đằng khác......

1 con đường ngắn thôi mà đi mãi vẫn thấy trắc trở.......Chông gai ko phải do người ngoài tạo nên mà do chính kẻ mù lòa còn lại tạo nên........Thật là mệt mỏi :|

Con đường hạnh phúc gì chứ........con đường đau khổ đúng hơn :|
 
Thật là buồn , chợt nhớ lại nhiều lúc đã tự hào khi mình là con người hạnh phúc , mình dường như có tất cả , tất cả của mình không hoàn hảo nhưng mình vẫn có ....
Chỉ đến mấy ngày này , mình mới ngỡ ngàng nhận ra rằng cái tất cả ấy đã tan như mây như khói , chẳng còn gì, giống như 1 ngôi làng sau cơn bão ... Mất hết , cả cái lớn lẫn cái bé , đều chẳng còn sót lại điều gì ...
Có lẽ, con đường hạnh phúc sẽ khó mà có tất cả được , bởi vì khi ta đang bước đi trên con đường ấy với bạn bè ,gia đình , thì ta sẽ không thể có được 1 người . Và khi người đó tình cờ bước lên con đường ấy , thì ta quay lại đã chẳng còn ai ... Phải chăng mình đã làm điều gì đó sai mà để ra như thế ...
Buồn quá ... Hạnh phúc của mình có bao giờ là trọn vẹn ?
---------
Chị Yến cho em lời khuyên đi .........
 
Con đường hạnh phúc.. có khi chẳng ở đâu xa, ở ngay dưới chân mình đấy thôi. Không phải con đường tình yêu lãng mạn, không phải con đường may mắn rộng rãi thênh thang, có khi chỉ là một lối mòn nho nhỏ, có khi chỉ là con đường hàng ngày lên câu lạc bộ, được luyện tập với mọi người, được vui vẻ nói cười và được chia sẻ :)
 
Con đường hạnh phúc của ngày hôm nay là con đường dài 25km đi bằng xe đạp ... Đi trên con đường ấy và hiểu rằng sự có mặt của mọi người không phải là để cổ cũ cho 1 ai đó , hay cho 1 tập thể nào đó , mà là để thể hiện cho họ biết rằng điều quan trọng hơn cả là sự quan tâm đến bạn bè của mình và ...
 
Back
Bên trên