Cac ban thay choi nhac cu nao la hay nhat?

em nghĩ cổ điển là một thể loại khá kén người nghe đây. :D em chỉ nhận bít được piano & violon còn lại thì tịt mít
 
Em không phân biệt được tiếng Oboe và Clarinet :((, còn violin, cello và contre bass thì nhận ra tốt
 
CHị thì ngoài piano và violon thì bit thêm cello , sáo hoặc saxophone thoai :D
 
Em co may man hon 1 chut la con nhan biet duoc giua flute voi sax, tap organ voi piano cung luc nen cung hoc them duoc nhieu thu am thanh khac cung hay hay
 
Flute và saxaphone nghe khác nhau hoàn toàn nên cũng dễ nhớ chứ oboe với clarinet thì... :-s, nhìn còn không nhận được chứ nói gì nghe tiếng :((
 
sao ai cũng thích cái bài đấy thế :-? ????? mấy đứa bạn em ko thích nghe nhạc cổ điển thế mà đứa nào cũng suốt ngày Canon in D b-( đến chịu. Em cũng nghe rồi, thấy cũng hay, nhưng ko phải là nhất, còn bao nhiêu bài khác mà sao mọi người lúc nào cũng chăm chăm vào cái bản nhạc đấy thế :| 8-|

:)) vì canon là bài rất nổi tiếng, dễ nghe nữa, được dùng làm nhạc phim cực kì nhiều rồi, đặc biệt là các bác hàn, chị thấy ko dưới 3 phim hàn dùng canon làm soundtrack rồi. 1 bài thực sự hay lại popular như thế, nhiều người biết cũng đúng. (cá nhân tớ cũng biết canon sau khi xem my sassy girl mà :D)

ko biết bài này có nổi ko, nhg bản christmas canon rock tớ vô tình đao về, eo ơi, mê li ;;) ;;) ;;)


ko thích tiếng ghita, ko thích cả tiếng violin vì tiếng nó cứ the thé thế nào í :))), báng bổ) tiếng flute nghe cũng ko trong lắm, nói chung piano no1, :D, yêu thế, mỗi tội là đắt đỏ quá, mình lại là loại bình dân 8-} \:d/ \:d/
 
Các bác cho em tham gia cái. :D
Các bác nghĩ sao về cello và violin? Sao em vẫn khoái cello hơn violin. Khả năng biểu cảm khá giống với violin nhưng tiếng của cello thì, ôi ôi... ấm lắm. Lên những quãng cao hơn, tiếng cello vẫn còn giữ dc ấm áp chứ như violin thì hơi khó.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cello trầm hơn và ấm hơn. Violin cao hơn và da diết hơn. Điểm chung của hai loại nhạc cụ là được sử dụng trong rất nhiều bản nhạc, với tiết tấu rất đa dạng, từ nhanh cho đến chậm, từ buồn cho đến vui, qua đó, cho thấy khả năng biểu cảm của nhạc cụ dây là rất tốt.

Tuy nhiên, nếu nghe kĩ và tìm hiểu nội dung các tác phẩm có sự tham gia của đàn dây sẽ thấy:
- Nếu là giai điệu buồn, thì cello thường tham gia trong các bài hát buồn man mác, hoặc là nỗi buồn ủ ê, dai dẳng. Ngược lại, violin lại da diết và tha thiết, do đó thường được chọn để thể hiện những nỗi buồn sắc ngọt, đậm nét đau khổ chứ không mềm mại. Tiếng cello trầm và mềm hơn làm nỗi buồn cũng phần nào dịu và mềm đi.
- Nếu là giai điệu vui, thì cũng chính vì cello trầm hơn, nên niềm vui thường nhẹ nhàng, dịu êm, còn violin tham gia vào những niềm vui hứng khởi, phấn chấn. Thường thì trong những bài này, tiếng violin nghe rất hoạt bát, nhí nhảnh, còn tiếng cello thì nhanh, nhưng mà lại như kiểu "mẹ đứng nhìn con nô đùa vậy" - tức là lòng khấp khởi vui mừng, hạnh phúc.

Anh thích violin hơn. Cello cũng hay, nhưng đôi lúc, không thể hiện được hết tình cảm của bài hát (vì anh hay nghe những bài đau đớn, quằn quại mà :D)
 
A. Long nghe toàn Gothic thì yêu Violin hơn là đúng rồi ;))
Bài anh viết sâu sắc ghê. Em thì vẫn thích cả 2 anh àh, nhưng mà thằng Cello vẫn hơn 1 tý :D
 
Có ai thích flute và học flute trong này ko ạh...?

Em vừa tậu một chiếc flute kim loại yamaha. T_T Tự nhiên thấy học dòng đàn phím dễ hơn hẳn. Gần như hết hơi tậm tịt mà giai điệu mình chế cứ tuýt tuýt...-.-;.
 
Chà, chơi flute cũng khó đấy. Anh nhớ có một bạn xinh xinh tên gì hồi xưa tham gia chương trình Tuổi đời mênh mông chơi flute ý, hát hay vãi hàng à :D Nghe rất hay.

Bản thân anh, trong các nhạc cụ thổi, anh thích nghe nhất là tiếng oboe. Tiếng oboe buồn và lảnh lót. Thực sự là khi tiếng oboe cất lên, có một cái gì đó rất êm đềm, nhưng lại vương vấn một chút lệ. Các tác phẩm viết cho oboe cũng thường ở nhịp chậm hoặc vừa (từ Adagio cho đến Moderato), nhịp nhanh như Allegro và Presto cũng có, nhưng có lẽ là anh chưa nghe.

Flute tiếng cũng rất hay em ạ, nhưng anh lại không biết chơi :D chỉ biết nghe thôi :D Anh nhớ anh có nghe một vài bản Sonata cho Flute nhưng không nhớ nghe ở đâu và nghe của ai :D Flute được sử dụng rất rộng rãi trong dàn nhạc giao hưởng, là một bè trong bộ đồng (đúng không ý nhờ). Tiếng flute nghe ấm hơn tiếng piccolo. Hôm nay vừa nghe lại Ghost Love Score của Nightwish, thấy bè Flute trong đó hay quá đi mất.
 
^^ Đúng là flute sinh ra ít khi gọi là đỉnh cao của solo instrumental.
Nó nhỏ nhắn và âm sắc thanh thoát có sức dùng dằng trong những bản hòa tấu với các loại nhạc cụ khác hơn.

T.T thật tình e thích flute từ khi ngấm ost của FF, chứ mấy bản cổ điển thì ...
Một bản dành cho piano và flute rất tinh tế :)D giá như vừa oánh piano vừa thổi flute đc thì chắc e đi thi chuyện lạ VN đc) : http://www.surace.com/Music_MP3_s/Flute.mp3

Còn 1 bản Flute Sonata in A major cổ điển viết theo thể Allegro khá ổn, dễ đi vào lòng người ^^
http://www.hyperion-records.co.uk:8080/ramgen/67264-07.rm (nghệ sĩ Liza Beznosiuk quả thật có kỹ thuật sử dụng hơi xi nhe^ không chê vào đâu đc '_' )
Tuy nhiên phải xin lỗi cụ Bach vĩ đại rằng, ;_; cháu vẫn thích FF hơn.

Đây là một trong những sáng tác của bác Noubou dành cho flute (bản này kết hợp với guitar rất mượt) http://www.dearingconcertduo.com/audio/DCD-Fantasy.mp3 (nghe những phút 1:10..và 3:13 khá đau tim -.-').
 
Ừ, em nói lại làm anh nhớ ra cụ Bach vĩ đại.
Những bản dành cho Flute của cụ Bach anh nghe bao nhiêu lần ý nhỉ.
Bach có viết cho rất nhiều nhạc cụ, nhưng nhiều nhất phải là Harpsichord hoặc Basso Continuo. Bản thân anh rất thích Harpsichord. Tiếng Harpsichord gợi chất Tây Âu thế kỷ XVIII rất lớn. Càng nghe càng phê :D

Em đã nghe Orchestral Suite No. 2 - Mov. 7 của Bach chưa? Cái tiếng Flute trong đấy nghe yêu thế :x
 
chất Tây Âu thế kỷ XVIII

:rolleyes: Anh Long thử nói về chất Tây âu trong thời kỳ này đc không ạ? Trong lịch sử đây là thế kỷ có nhiều biến động, theo em các loại nhạc thính phòng giao hưởng cổ điển cũg vì một trong nhiều lý do xã hội đã có những sự thay đổi sâu sắc về tiết tấu và giai điệu.

Em thích Siciliano ( Flute Sonata in E) hơn, quả nhiên cụ Bach đã xử lý một cách chuẩn mực mà không kém phần tinh tế cho chiếc sáo nhỏ. Không ngạc nhiên khẳng định rằng sự phước điệu âm thanh quả đáng khâm phục. Bài này bật vào đêm nghe thấy rất tĩnh tâm.

Mọi ng` có thể nghe thử ở đây.

-.-' Hix, e mới thổi khá hoàn chỉnh bài Happy Birthday, dành cho mấy chú cún con sắp chào đời.
:biggrin: Lọ mọ 1 tháng học flute thấy đc nh` thứ hay quá.
 
Anh không biết miêu tả thế nào cho hợp lý. Nhưng em cứ tưởng tượng thế này nhé.
Thế kỷ XVII được đặc trưng bởi những tòa lâu đài cổ ở Anh, Pháp hoặc là Đức. Những tòa lâu đài đó rất rộng và to lớn, thoáng đãng và tinh tế, chứ không tối tăm như kiến trúc Gothic. Không gian thường xanh tươi và bao vây bởi nhiều khu rừng rộng lớn.

Harpsichord thường thấy trong một số bản nhạc viết cho nhà thờ của Bach, một số Sacred Works.

Về âm nhạc, nếu anh nhớ không nhầm, thì những bản viết cho harpsichord là những bản gợi nhất nét âm nhạc của thời kỳ này. Tiết tấu thường là moderato thì phải. Bắt đầu từ những đoạn dạo harpsichord ngắn. Tiếp theo là một chút nhạc của đàn dây, thường ít thấy các nhạc cụ khác. Các bản nhạc cho nhà thờ có thể sử dụng thêm flute, oboe hoặc piccolo, nhưng rất hiếm thấy bản nào sử dụng timpani. Vì thế những sáng tác này thường mang tính chất quý phái, sang trọng, đài các chứ không hoành tráng, sôi nổi như các sáng tác của Beethoven hoặc Dvorak (anh không đề cập về thời kỳ nhé). Nhạc của Bach có đặc điểm là không cầu kì nhiều chi tiết, nhưng tổng phổ lại rất đài các. Anh có để ý các bè trong một số Concerto, thấy rằng một số đoạn chơi giống nhau, nhưng ghép lại, nghe rất phong phú và tinh tế. Kì lạ thật. Kết thúc bản nhạc thường là một nét harpsichord đơn giản, thường gặp, có lẽ là các nốt đi xuống của tay phải. Trong các bản nhạc dành cho harpsichord, điều kì lạ là nó lại dường như là tiếng đệm, chứ không phải là âm thanh nổi bật, nhưng cũng có một số đoạn độc tấu với nhạc đệm của đàn dây. Cái này em sẽ thấy hơi khác với concerto cho violin hoặc piano, tức là kể cả khi biểu diễn cùng dàn nhạc, dường như tiếng của nhạc cụ đó vẫn nổi lên trông thấy.

Anh không có bản nào ở đây để up lên cả, nhưng giới thiệu về Bach, có lẽ không thể không nói đến 6 bản Brandenburg Concerto cho Harpsichord và dàn nhạc giao hưởng, Các Orchestral Suite (đặc biệt là No. 2 Mov. 7 rất quen thuộc - một bản chơi ở Allegro) và còn rất nhiều concerto cho Harpsichord hoặc Basso Continuo cùng các nhạc cụ khác như Flute, Oboe hoặc Recorder.

À, tiện đây xin hỏi mọi người một chút. Người ta nói âm nhạc của Bach mang tính chất đặc trưng của thời kỳ âm nhạc Baroque. Không biết ở đây đã có ai nghe vở Tamerlano của Handel chưa? Âm nhạc của vở đó rất giống với nét nhạc của Bach. Không hiểu có phải là vở này mang nét đặc trưng của thời kỳ Baroque không nhỉ?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
:-? Thời kỳ Baroque vốn là một giai đoạn đỉnh cao của nghệ thuật nói chung, (không chỉ âm nhạc mà cả hội họa, điêu khắc...cũng vậy).

=:) E có đọc qua một vài sách lịch sử âm nhạc, thì dc biết thời kỳ này sử dụng nhiều sự đối âm - sự tinh tế chính là ở điểm không quá gọt giũa, cầu kỳ trong các âm vực và hoà điệu: các bản sonata và canzona là những hình thức điển hình nhất.Đúng như anh Long nói, ví dụ đặc trưng là nhạc của cụ Bach "Nhạc của Bach có đặc điểm là không cầu kì nhiều chi tiết, nhưng tổng phổ lại rất đài các."

\:d/ Điểm khoái chí và man trá tuyệt vời nhất là các cụ vĩ đại đã có sự chuyển mình cực phê phong cách âm nhạc của mình - phá quy luật, tự phong phú style của mình hơn. :)) Lớp lý luận âm nhạc nào cũng có câu "Đánh giá/nhận xét về thời kỳ đầu và đỉnh cao của Baroque những năm 1600 và ...100 năm sau đó". <1 thế kỉ nhưng đã có những thay đổi quan trọng trong lịch sử âm nhạc bác học thế giới>
Khỏi phải nói những người thưởng thức nhạc nhẽo tk 18-19 đã thích thú thế nào khi tiếp cận loại nhạc có mức độ tương phản cao, say mê ra sao với sự đối đáp của một nhạc sụ solo với một nhóm nhạc cụ khác, bùng nổ ngây ngất với sự kích động của các nốt nhạc biến thể.
Nhưng rõ ràng thời kỳ nào cũng có sự thoái trào, sau Johann Sebastian Bach và George Frideric Handel thì em không thấy có nhiều tên tuổi đáng kể nữa.


À, tiện đây xin hỏi mọi người một chút. Người ta nói âm nhạc của Bach mang tính chất đặc trưng của thời kỳ âm nhạc Baroque. Không biết ở đây đã có ai nghe vở Tamerlano của Handel chưa? Âm nhạc của vở đó rất giống với nét nhạc của Bach. Không hiểu có phải là vở này mang nét đặc trưng của thời kỳ Baroque không nhỉ?

:mrgreen: Bach là nhà soạn nhạc đại tài thời kỳ Baroque muh anh, ông ý đúng là mang toàn gen trội của dòng họ Baroque kinh điển. No comment cho vở Tamerlano...Handel xuất hiện ít lâu sau Bach, có ảnh hưởng chút nhạc của Bach nhưng vẫn có những chấm phá riêng. Một thời kỳ tổng quan luôn có những nét chung tương đồng.
Dù sao cũng hoan hô vỗ tay oanh liệt vì các cụ đã để lại cho chúng ta nhiều tác phẩm quên sầu.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ừ, cảm ơn em. Vở Tamerlano của Handel là một trong những vở Opera mang tính triết lý cao. Nghe âm nhạc thì đúng kiểu ảnh hưởng từ Bach, từ những nốt nhạc dạo của Harpsichord, cho đến cách phối cho đàn dây. Opera nói nhiều hơn là hát (cái này nó gọi là cái gì thì quên mất rồi :D) Vở này sẽ hơi khó nghe đối với một số người nhưng nó thực sự là một vở Opera cực kì xuất sắc. Màu sắc âm nhạc rất trong trẻo, có những đoạn cũng hơi tối. Nhạc đa phần chậm và đơn giản, đúng kiểu nhạc của Bach, không cầu kì, kiểu cách, nhưng phối vào nghe rất tinh tế.

Ai còn có nhận xét gì về Bach, Flute, Handel, Baroque hay bất kì cái gì thì post lên nhé :D
 
Mình học Guitar cổ điển nhưng thích tiếng đàn Piano và Harp!
 
Flute và saxaphone nghe khác nhau hoàn toàn nên cũng dễ nhớ chứ oboe với clarinet thì... :-s, nhìn còn không nhận được chứ nói gì nghe tiếng :((

2 nhạc cụ này khó phân biệt là đúng rồi, âm sắc gần như nhau, ngay cả đầu thổi và thân kèn cũng giống nhau :)) Mà thôi, chú trọng phân biệt làm đek gì. cái chính là cảm nhận thế nào thôi.
 
Oboe và Clarinet khác nhau chứ, sao lại có thể nói là giống nhau được. Âm thanh của Oboe ngọt ngào và sâu lắng hơn, cho nên, trong những bản nhạc đòi hỏi sự xúc cảm, người ta rất hay sử dụng Oboe. Âm vực của Oboe cao hơn của Clarinet một chút, nên thường được chơi các nốt cao hơn trong một bản nhạc cổ điển. Clarinet, một cây sáo thần kì với 3 quãng âm vực trầm - trung - cao được gọi là 3 màu sắc khác nhau, màu sắc âm vực trầm mang vẻ bí ẩn, màu sắc âm vực trung đầy ấm áp, và màu sắc âm vực cao trong sáng kì lạ. Clarinet thường được sử dụng để bồi đắp thêm phần nền cho các nhạc cụ bè chính trong dàn nhạc giao hưởng. Em ít thấy các bản nhạc viết cho Clarinet (có nhưng không nhiều). Cùng với Oboe, hai nhạc cụ của bộ gỗ này tạo nên những vẻ đẹp hết sức thú vị của âm nhạc cổ điển. Có những khi, chúng cất lên đầy tình cảm, có những lúc lại hết sức kì bí, và đôi khi là bi ai hoặc thê lương. Thi thoảng trong những bản nhạc hoặc những vở Opera có những cảnh kịch tính, Oboe và Clarinet cũng đóng vai trò tạo nên mối đe dọa đang tới gần. Clarinet rất hay ở chỗ là nó thường được chơi ở quãng khác, thỉnh thoảng tạo nên sự chơi vơi ...
 
Back
Bên trên