Cấm bán hàng rong??? Đằng sau câu chuyện

Lê Hồng Thái
(harry potter)

New Member
Với các bạn thì sao nhưng với tôi thì tôi hoàn toàn phản đối chuyện này. Chuyện cấm bán hàng rong nó đã ảnh hưởng đến cả trăm người.Những người đưa ra quyết định phải chăng đã quá độc tài. Họ đâu hề biết được rằng có những người chỉ với một gánh bún đậu nuôi 3 đứa con ăn học đại học. Nói chung thì theo tôi nghĩ những người đưa ra quyết định cấm hàng rong họ chưa từng một lần trong cuộc đời phải nghĩ " mình phải làm gì để có gạo nuôi con qua ngày" hay họ chưa từng nghĩ đến cảm giác của học sinh, sinh viên nghèo mà tiền học phí chỉ trông chờ vào gánh hàng rong! Phải chăng như vậy là " vì dân "là " quan tâm đến cuộc sống của dân" . Còn chuyện mất văn minh ư? Theo tôi thì những con người mà chưa biết ngày mai mình sẽ "ăn" gì thì chuyện "văn minh" hay không đã không còn là vấn đề quan trọng nữa. "Lúc ra quyết định này có nghĩ đc thế này ko:"Các bạn bán hàng rong có một bản lĩnh rất cao. Họ không bao giờ chấp nhận ngồi nhà mà phải lao ra kinh doanh để nuôi sống bản thân Cái này rất khác biệt so với nước Mỹ, nơi hàng trăm nghìn nghìn người cuối tháng đi lãnh tiền trợ cấp thất nghiệp". Người lao động VN không có trợ cấp nhưng khi thất nghiệp thì phải cố gắng kiếm việc dù có phải lội bộ vài chục km để kiếm sống"
Mà với tôi, tôi yêu làm sao hình bóng một người phụ nữ với gánh hàng rong trên đường phố hối hả, nhộn nhịp. Theo tôi thì đó mới là vẻ đẹp tiềm ẩn-vẻ đẹp rất Việt Nam-vẻ đẹp mà nước Mỹ hay bất kỳ một nước phương tây nào cũng không có-vẻ đẹp mà những người con của Việt Nam khi xa quê luôn nhớ về dù đó chỉ là một gánh hàng rong
Đã gọi là hàng rong thì đặc điểm của nó là "rong", nếu dồn chúng vào một góc thì còn gọi gì là hàng rong nữa, làm gì còn ưu thế của hàng rong nữa, đã thế thì gọi là cái chợ thì đúng hơn. Hơn nữa nếu có hàng rong thì chúng ta đỡ phải đi xa, vừa tiết kiệm được thời gian mà vẩn có được thứ mình cần.

Đây là trích dẫn từ một bài viết mà tôi đã đọc được " buomphuong2008@ya hoo.com:Cháu đang học ĐHXD trên Hà Nội.đọc bài báo mà thấy đau lòng.vì chính mẹ cháu cũng là một người bán hàng rong,nhưng ở Hải Phòng. Một người phụ nữ đã gần 60 tuổi đầu,đáng lẽ như người khác thì đã được về hưu tĩnh dưỡng tuổi già rồi, vậy mà ngày ngày vẫn gánh hàng 4,5 chục cân hoa quả đi bán rong khắp phố, ngày nắng, ngày mưa hay những ngày gió lạnh, giá rét, chẳng ngày nào mẹ cháu nghỉ. Cũng từ gánh hàng rong đó,7 anh chị em cháu lần lượt lớn lên. Bố cháu thì là thương binh mất SLĐ 76%,chỉ giúp được mẹ cháu việc nhà.cháu thiết nghĩ rằng nếu cấm bán hàng rong như vậy thì không biết bao những gia đình như GĐ cháu còn biết trông cậy vào ai đây, và con đường học tập của cháu cũng như biết bao nhiêu người khác khó mà được trọn vẹn
Nhiều bạn trẻ ngày nay dường như rất dửng dưng với chuyện này. Không những thế các bạn còn nói rằng mất hình tượng Việt Nam, vậy cho tôi được hỏi các bạn" hình tượng Việt Nam là gì? ". Đó không phải là " một đất nước với 4000 năm lịch sử là nền nông nghiệp lúa nước và...những gánh hàng rong hay sao???"
Còn với một số bạn theo tôi thì hình như trong câu nói của bạn có ý khinh miệt thì phải. Các bạn nói là "chỉ vì kiếm manh cơm áo mặc", nhưng đúng là như vậy đấy. Có thể rằng bạn chưa hiểu được hết về cái xã hội này, không phải ai trong xã hội này đều sáng dậy đi ra quán ăn sáng rồi đến cơ quan , và cuối tháng nhận mấy triệu đồng tiền lương. Mà có những người phải nai lưng quần quật làm việc, thắt lưng buộc bụng mà cũng không đủ nuôi con ăn học, và cũng có rất nhiều đứa trẻ đêm đêm lại nằm khóc vì nhà không có đủ tiền để tiếp tục đi học. Gia đình (chính xác hơn là cả dòng tộc) của tôi lớn lên và thành đạt từ gánh hàng rong của cố nội tôi. Vì thế nên tôi vô cùng cảm ơn những gánh hàng rong, vì nó đã nuôi sống biết bao con người...
Về chuyện cấm bán hàng rong thì không phải thiểu số phải phục tùng đa số mà là trách nhiệm tình yêu và lương tâm của chúng ta-những đứa con được sinh ra trên đất mẹ Việt Nam-một đất nước tuy còn nghèo nhưng đầy tình thương giữa con người với con người. Tôi hi vọng thế hệ tuổi teen của Việt Nam hãy suy nghĩ về chuyện này một cách nghiêm túc và có trách nhiệm hơn
_________________
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Việc bán hàng rong và cấm bán hàng rong đã có từ thời Đàng Trong Đàng Ngoài. Nếu bây h mà đường phố không còn những người bán rong nữa chắc hẳn ta sẽ thấy thiếu thiếu cái gì đó.
 
thực ra hàng rong cũng làm ảnh hưởng một phần đến bộ mặt đất nước đấy anh a.
Nghĩ thử xem, mấy chị bán hoa quả có phải là có hôm nào "quên" ko để lại mấy túi rác, bã, vỏ,... các thứ ra giữa đường không? Ngay mấy hôm trước em đi cùng với đoàn học sinh ở trường em bên này, bọn nó chỉ vào một đống rác tú hụ bên cạnh chỗ mấy bà hàng rong mà kêu, thực sự em thấy...

Nhưng vấn đề lại không phải ở những người bán hàng rong.


Chẳng phải là ở bờ hồ Tây nó bỏ ra cả trăm nghìn để được chụp ảnh với mấy cô bán dứa đấy sao?
Chả phải là người phụ nữ Việt Nam ngoài đồng lúa còn có gánh hàng để thể hiện sự đảm đang thanh lịch của mình?

Cái chính ở đây là, hiện tượng xã hội gì cũng có mặt tốt và mặt xấu của nó. Nhưng mặt xấu thì có thể diệt được, thế là diệt thôi :|. Mất đi ng` bán hàng rong Hà Nội mình cũng mất đi bản sắc. Nhưng ở vào vị trí mấy ng` ở trên, làm sao để vệ sinh được rác rưởi thì họ chịu... Thế là...
 
người việt quá quen với cái tiện lợi của gánh hàng rong rồi , bỏ không nổi đâu :)) mà gánh hàng rong khác gì chợ nổi ở đồng bằng sông cửu long , vậy sao một cái được gọi là nét đẹp văn hóa sông nước , một cái bị coi là mất hình tượng ??? có nhiều người VN ( đôi lúc là cả mình) coi thường người lao động quá , gần 100% người dân VN có ông bà cha mẹ là nông dân nhưng họ vẫn chửi những người quê mùa là đồ nông dân như một lời miệt thị , mấy ông làm du lịch thì cứ lo thế này thế nọ về một thứ quá quen thuộc trong nếp sống mà không nhìn thấy cái cần cấm là ve chai đồng nát kiêm bới rác /:) rồi cả ăn xin nữa /:) chỉ giỏi bày chuyện xách nhiễu nhân dân /:)
 
Nói chung thì tất cả mọi chuyện trong cái xã hội này đều có hai mặt của nó. Các cụ vẫn chả bảo "nhân bất thập toàn" sao, chúng ta không thể đổ lổi hoàn toàn cho những gánh hàng rong được, ví như mấy công ty hàng năm đem lại cho ngân sách nhà nước cả "đống" tiền nhưng kéo theo đó cũng là hiện tượng "Trái Đất nóng lên", rồi nào là băng tan, lũ lụt rồi lại họp hành lại kí nghị định thư Kyoto...
 
Không có nghề nào là hèn kém cả, chỉ có những kẻ lười biếng mới đáng phải xấu hổ
@ classic chocbo: em hoàn toàn tán thành với ý kiến của anh, giới trẻ VN ngày nay phải xem lại bản thân mình. Phải chăng chúng ta đã quá xem thường những người lao động (nói rỏ hơn là những người nông dân)
Hơn nửa em không thể nào hiểu nổi tại sao nước ta là một đất nước chủ nghĩa xã hội mà một chuyện lớn ra ri lại không đem ra hỏi ý kiến của nhân dân
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hồi bé nhà tớ ở ngoài mặt đường nên gần như ngày nào cũng nhìn thấy ít nhất là 1 ng` gánh hàng rong đi qua :)
có lúc thì là hoa quả,đồ lặt vặt,tôm,cua,ốc...thấy rất tiện :D
gánh hàng rong còn là vẻ đẹp riêng của VN mà ko phải ở nc nào cũng có :D thường alf những ng` phụ nữ mới có gánh hàng rong :D Hình ảnh ng` mẹ gánh hàng rong cũng xuất hiện nhiều trong những bài hát và bài thơ.Như bài " Bên kia sông Đuống" :Mẹ già nua còm cõi gánh hàng rong.Vậy mà cấm đi thì đúng là hơi buồn nhỉ.Thấy thiếu thiếu.
Thực ra thì đúng là mội sự việc đều có 2 mặt của nó.Có thể là mất mĩ quan đường phố nữa.N mà nhà nc có thể giới hạn khu vực cho ng` gánh hàng rong mà.Nếu cấm luôn thì có mà ối ng` chết đói.Các ông nhà nc chắc nghĩ là VN giầu lắm đấy.Các ông có bị đói bao h đâu.Ng` ta mà có tiền ng` ta đã chẳng việc j phải phơi cái mặt ra ngoài đường nắng nôi mệt mỏi mà cũng chỉ vì vài đồng bạc lẻ nuôi gia đình.Chán quá cái lối làm việc quan liêu.
viet-hanoi-triple.JPG
 
nói cái này nghe hơi thiếu nghiêm túc, nhưng nghĩ đến chuyện mấy ông ấy không cấm xong thể nào cũng bày ra vài cái quy định với ng` bán hàng rong đấy. giả dụ bây h bắt ngừoi bán hàng rong xin giấy phép kinh doanh trên đường phố thì cũng bằng cấm rồi còn gì.

Quản lý không nổi thì cấm... :(
 
Nghe thì cũng hay hay đấy, nhưng nghĩ lại thì thấy cũng đúng chứ lị. Các cụ ngồi trên cao chót vót thì làm gì hiểu được nổi khổ của tất cả nhân dân. Theo tôi nghĩ thì các cụ toàn là những tiến sĩ được "đóng thùng" theo lối công nghiệp.
Để xoa dịu lòng dân thì đưa ra cách giải quyết là tập trung thành làng "hàng rong" , ai chả biết đã gọi là hàng rong thì phải đi rong , nếu đã ngồi yên một chổ thì ai còn gọi là hàng rong nữa. Hơn thế nếu ngồi một chổ thì hàng rong làm sao cạnh tranh được với các cửa hàng, siêu thị khang trang sạch đẹp. Thế thì chẳng bằng cấm đi cho rồi, đỡ phải tốn tiền mua hàng về không bán được lại đem về "chống ế".
 
Chỉnh sửa lần cuối:
người việt quá quen với cái tiện lợi của gánh hàng rong rồi , bỏ không nổi đâu
người Việt cũng quá quen với cái tiện lợi của ko đội mũ bảo hiểm, thế mà vẫn phải đội răm rắp đấy thôi.
1000 năm Thăng Long các bác nhà mình mạnh tay lắm :D Có khi đường phố sắp sạch bóng hàng rong thật :-??
Dù sao cũng hi vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp cho cả xã hội, cho những người bán hàng rong :)
 
anh Kiên nói thế có quá vô tình k ạ ^^

em thấy hàng rong thật sự chả có ảnh hưởng xấu quá mức đến XH cả; hay như bạn Minh nói là có chuyện xả rác bừa bãi :-? thì thật ra các cô í chỉ bán hoa quả thì làm j` có rác mấy, hay bán đồ ăn ở vỉa hè thì đều tập trung tất cả túi rác vào túi bÓng to rồi đem dỌn đi đấy chứ :D có phải bừa đâu ném đấy đâu, chủ cửa hàng chửi cho chạy mất cả dép í chứ :))
mà ngoài cái đấy ra em vẫn chưa tìm thêm đc lý do để cấm hàng rong. Bảo gây lỘn xộn thì cũng quá :-j ng` tA thong dong bán hàng mỗi chỗ 1 tý chứ rãnh rỗi ngồi buôn chuyện vs nhau đâu mà gây lỘn xộn :))
chưa kể đI bán hàng rong thì sung sướng j` ạ :D lạnh như năm nay mình thÒ tay ra khỏi chăn còn k muốn ng` ta thì chường mặt ra. gió nó lùa cho thì vỡ mồm các cháu ở nhà :-j Nóng thì khỏi cầN kể ra vÌ đÚng là quá hiểu rồi ạ ^^
Bán hàng rong là ng` ta cực chẳng đã chả làm đc j` :-j bâyh` cấm thì chẳng quá tiệt đường sống của nhà ng` ta à 8-|
đúng là k quản đc thì cấm. Chả ra cái hệ thống cống rãnh j` cả
 
nhà nước lấy lí do vệ sinh dịch tễ ??? ai đã đc xem quán chị Miều chế biến chân gà chưa ,chị Miều có bán rong đâu
nhà nước lấy lí do mất văn minh lịch sự ??? văn minh lịch sự có ở người bán hàng rong không khi còn có ăn xin , ăn cắp hay đỡ hơn là xe ôm xe dù
nhà nước lấy lí do mất hình tượng quốc gia ??? hình tượng quốc gia ở đâu với bọn 9x đi xe bốc đầu bật nhạc bốc mùi trang trí thiếu thẩm mỹ chạy vòng theo tuyến trung tâm của TL1k năm ???
hình tượng quốc gia và văn minh lịch sử không phải đến đầu tiên từ những người nghèo lo ăn từng bữa , nó đến từ những người có học , có tiền sẵn sàng fanh xe trên đường tè thẳng vào vườn hoa ... sẵn sàng quay sang khạc ,phẹt xuống đường bất kể có trúng vào ai ... nhà nước VN đôi khi ko nhớ đc rằng họ đang thực thi XHCN , họ phải do dân và vì dân , họ phải cảm thấy có tội khi còn ng` bán hàng rong chứ đừng có xóa bán hàng rong bằng qui định vớ vẩn
 
:D Ngoài việc cấm bán hàng rong ra thì chưa thấy có cách nào tốt để quản lí vệ sinh các hàng bán rong cả. Kiểm tra tại nguồn đã khó, kiểm tra họ giữ gìn thế nào lại càng khó vì họ di chuyển liên tục trên đường phố và cái nguy cơ bụi bặm nhiễm khuẩn cao hơn bán hàng trong nhà gấp trăm lần.
Thói quen bán rong kô phải chỉ có việt nam có mà theo mình hiểu dân Sing trước đây cũng có nhưng giờ họ là nước rất sạch đẹp.
 
@Kiên: anh Kiên ạ, chuyện hàng rong khác hoàn toàn với chuyện mũ bảo hiểm.
Nếu cứ cái đà này thì chắc VN sẽ bước vào tương lai với hàng ngàn người ra đường ăn xin, hàng ngàn nhân tài phải bỏ xó vì không có tiền ăn học.
Còn nói về chuyện văn minh lịch sự thì còn khối chuyện để cấm, nhưng làm sao mà cấm được hết. Để xem các cụ làm thế nào khi mà có khối người phản đối chuyện này.8-> 8-> 8->
@Ngọc Khánh: Nói rứa thì cũng không được đúng lắm thì phải. Răng lại vơ đủa cả nắm rứa. Nếu nói về chuyện vs thì biết bao nhiêu nhà hàng trông bẩn kinh khủng, ở HN răng không biết chư còn ở Vinh thì có nhiều quán miến ngan, phở bò...không nói được nữa, nhìn là buồn nôn luôn
 
Chỉnh sửa lần cuối:
bâyh` chẳng ai có thể đảm bảo đc vệ sinh an toàn thực phẩm nữa :-?? thanh tra có lượn mỗi ngày mỗi tuần mỗi tháng đâu :-j mà thời buổi đắt đỏ ntn thì ai chẳng muốn lấy kém 1 tý bán đắt lên 1 tý :-/
nh` nhà hàng nhìn thế chứ biết tn đc =.=
mà hàng rong thiếu an toàn lÀ có đúng :"> thấy các bác cứ xong xọc gánh cả ngày, chưa kể bụi bẩn đường đất :-< thật là nh` lúc nhắm mắt mà xơi thôi =.=
nhg bênh đấy là bệnh chung mà :-/ k thể đổ hết tội lên gánh hàng rong đc chứ :-j
cấm xong hàng rong ai đảm bảO đc sẽ k bị dịch như dịch tả nữa :-? ai đảm bảo đc thì cứ thoải mái cấm :))
 
Liệu 4000 năm nữa VN còn hàng rong ko? Nếu câu trả lời là ko, thì câu hỏi cần giải quyết là khi nào chứ ko phải làm thế là đúng hay sai. Ko phủ nhận hòan toàn quá khứ, nhưng cần nhớ quá khứ đã qua và tương lai là cái sắp đến. Nếu cả bài viết chỉ là gặm nhấm quá khứ để chê trách thì có vẻ ko dc có trách nhiệm cho lắm. Những ng ra quyết định này có thể chưa bao giờ bán hàng rong, nhưng ko có gì cho thấy họ có lợi lộc khi ra quyết định này, mà chỉ có sức ép. Thực hiện một cái như thế này cũng đòi hỏi phải chuẩn bị và suy nghĩ rất nhiều, chắc sâu ko kém cái bài viết của em đâu. Nếu cho rằng chỉ có mình có lương tâm và tình ng còn cái bọn kia khốn nạn thì chính mình sẽ là kẻ ngu ngốc đấy.

Cách đây 1 thế kỉ nước Mĩ như thế nào chắc mọi ng ko đến nỗi chưa từng xem qua vài đoạn phim. Có rất nhiều cái, nhiều nghề đã biến mất hoặc biến đổi rất nhiều nhưng ko vì thế mà có hàng loạt ng chết đói. Anh được chứng kiến hàng rong lâu hơn bọn em một chút, tạm nhận xét là hàng rong bây giờ và cách đây 15 năm khác nhau nhiều lắm. Nó có giống cách đây 100 năm ko và có đến mức xếp hạng “bản sắc” ko cũng là một vấn đề cần trả lời đấy.

Nếu nghĩ đến trách nhiệm thì cần phân tích cân nhắc cả 2 chiều.
 
Nói về việc bán hàng rong và các câu chuyện vắt ra nước mắt hay sụt sùi nước mũi thì rất dễ, nhưng nhận xét một cách khách quan về việc tạm thời cấm bán hàng rong thì không phải ai cũng làm được.

Đầu tiên phải rõ về chính sách:
1) Lệnh cấm bán hàng rong chỉ kéo dài đến tháng 4/2008
2) Việc bán hàng rong sẽ được quản lý có trật tự bắt đầu từ tháng 4/2008
[ http://vietnamnet.vn/xahoi/2008/01/766032/ ]

Thế này để em Thái đỡ lo về việc sau này sẽ không thấy bóng dáng các gánh hàng rong. Và cũng không phải là 100% các gánh hảng rong sẽ mất việc, để em đỡ lo là hàng ngàn nhân tài sẽ chết đói hay bỏ uổng vì không có tiền ăn học từ các gánh hàng rong.

Tiếp theo là các khía cạnh tiêu cực của việc bán hàng rong:

a) Chất lượng hàng hóa không đảm bảo. Các gánh hàng rong đều không được kiểm tra vệ sinh thực phẩm, lí do chính là vì bản chất của các gánh hàng rong này. Cách làm việc nay đây mai đó, không có địa điểm cố định, kinh doanh tùy hứng, các cơ quan chức năng gần như không thể kiểm tra. Nếu em Thái có dịp dậy sớm ra chợ, xem một số gánh hàng rong rửa rau và lấy rau từ đâu thì sẽ hiểu anh nói gì. Không ai có thể thẩm định chất lượng của các gánh hàng rong này.

b)Ảnh hưởng đến bộ mặt đô thị: việc bán hàng rong có ảnh hưởng đến bộ mặt đô thị. Tình trạng chèo kéo người mua, ép giá, gây khó chịu và tạo ấn tượng xấu cho người mua, đặc biệt là khách du lịch. Mặc dù các gánh hàng rong có thể là một nét khác biệt của Việt Nam, nhưng một thành phố gọn gàng, sạch sẽ sẽ tạo một bộ mặt thành phố thanh lịch và thu hút nhiều khách du lịch hơn. Một thành phố mà vỉa hè hay các con đường bị lấn chiếm một cách vô tổ chức trông sẽ không bắt mắt cho lắm.
(Về mặt cá nhân thì mình thích các gánh hàng rong của quá khứ hơn, có thể là cảm nhận bản thân, nhưng mình thấy nó không bon chen, xô bồ và tục tĩu như nhiều gánh hàng rong bây giờ.)

c) Nhiều gánh hàng rong là vẻ ngoài của các hình thức kinh doanh bất hợp pháp: Nhiều người lợi dụng người già và trẻ em đi bán hàng rong để kinh doanh kiếm lời.

...
Bây giờ tạm thời cấm để người dân có thời gian thích nghi, sau đó đưa vào quản lý có trật tự sẽ là một giải pháp tốt hơn, giải quyết được các vấn đề trên.

Mặc dù vấn đề này không hẳn liên quan, nhưng mình cũng nói qua về việc nhà hàng, quán ăn với việc bán hàng rong.
Bản thân nhà hàng hay các quán ăn quản lý tương đối dễ dàng hơn so với việc bán hàng rong, vì nó có địa điểm cụ thể, cố định. Các gánh hàng rong thì không. Thế nên quản lý chất lượng nhà hàng sẽ dễ hơn, so với việc quản lý các gánh hàng rong. Có thể việc quản lý các nhà hàng chưa tốt, nhưng không có nghĩa vì thế mà không quản lý các gánh hàng rong. Nói như thế chẳng khác nào vì con chị hư, chị quản không tốt mà tôi cũng không quản con tôi cả.

Nữa, nếu em Thái có dịp tìm hiểu về các thành phố hạng nhất, thì hầu hết đều quản lý các gánh hàng rong chứ không đề tình trạng lan tràn như ở Hà Nội hay TPHCM hay Đà Nẵng. :) Em cũng nên lấy làm hạnh phúc vì em vẫn được nhai kẹo cao su. Ở Sing như anh là bị cấm đấy :p.
 
Kô hề vơ đũa cả nắm mà rõ ràng khó khăn của nó là như thế.Đề nghị bạn đọc lại bài của mình để hiểu rõ hơn. Cái muốn nói ở đây là đặc thù của việc bán hàng rong di chuyển liên tục rất khó kiểm soát và nguy cơ bụi bậm cao, như Phong đã nói ở trên rồi.
 
@ Thái và Hà: anh không nói đến việc nên cấm hay không. anh nhắc đến chuyện mũ bảo hiểm là để nhắc đến khía cạnh có cấm được không. Và nếu các cơ quan chức năng đã thành công khi bắt buộc được người dân đội mũ bảo hiểm thì anh không thấy có lí do gì để họ không thể dẹp được hàng rong.
Về mặt thực thi luật pháp, anh thấy mừng là các chính sách đã được thực thi hiệu quả, nghiêm minh mặc dù anh rất buồn là phải đội mũ bảo hiểm :(
Anh thì chưa rõ lắm tính toán của các bác lãnh đạo về vấn đề hàng rong nên chưa thể nhận xét ngay là nên hay không nên cấm nhưng anh cũng như mọi người đều mong là sẽ có giải pháp cho vấn đề mưu sinh của những người bán rong.
Ý kiến của anh là làm dần dần, khoanh vùng khu vực nào cấm bán rong, khu vực nào được phép, như thế có lẽ dễ thở hơn. Nhưng một lệnh cấm triệt để cũng có thể là một giải pháp tốt bởi làm thế dễ quản lý hơn :) Tất nhiên phải tính toán những bước tiếp theo. Cấm chỉ là bước đầu tiên. Đây là một chính sách lớn và nó sẽ tạo ra những vấn đề phát sinh, cần có những biện pháp đi kèm và đồng bộ :)
 
Nói chung thì không phải em hoàn toàn phủ nhận những bất cập từ gánh hàng rong. Và ý của em ở đây cũng không phải là phản đối hoàn toàn việc cấm bán hàng rong. Em cũng như anh Phong là chỉ thấy tiếc cho những gánh hàng rong của ngày xưa.
Chúng ta tiến đến tương lai nhưng cũng không nên quên hoàn toàn quá khứ. Nhưng mà có phải tất cả hàng rong đều không hợp vệ sinh đâu.
@Anh Quang: anh Quang ạ, ai chả biết rằng :"Hôm qua là quá khứ, hôm nay là hiện tại và ngày mai sẽ là tương lai", nhưng quá khư hiện tại và tương lai chỉ cách nhau trong gang tấc. Em ko biết là anh có muốn nghe hay ko, nhưng đây là chân lý của em:"Hôm qua là quá khứ, hôm nay là hiện tại và ngày mai sẽ là tương lai. Dĩ vảng qua rồi có ai sống lại được lần thứ hai, một thoáng dư âm của ngày đã qua hôm nay còn cần thiết, một chút hoài niệm về quá khứ là điểm tựa của tương lai"... =; =; =;

















e
 
Back
Bên trên