Có ai thích mèo không

Tui ghét cả mèo lẫn chó..tụi nó bửn lắm X( . Nhà tui chẳng nuôi con gì cả, trùi, cứ nghĩ đến cảnh fải đi dọn... cho tụi nó mà thấy ghê hết cả người 8-}
 
--Tớ chỉ thích mèo chứ k0 thích chó
--Chó thì có lẽ nên cho nó đi chơi với riềng và xả trong nồi:D:D:D:D
 
Omg. Sao topic này toàn các bợm thích giả cầy mí lị tiểu hổ vậy? Đổi tên topic thành ai thích thịt mèo ko đê :Ds
 
Nguyễn Thế Quang đã viết:
Omg. Sao topic này toàn các bợm thích giả cầy mí lị tiểu hổ vậy? Đổi tên topic thành ai thích thịt mèo ko đê :Ds

--Thông cảm, toàn là người có tâm hồn ăn uống cả:D:D:D:D
 
thế mới gọi là treo đầu dê bán thịt chó .. bên ngoài trá hình bằng "hội yêu động vật" còn trong là "những món đặc sản dễ ăn dễ làm " :))

nhưng nói chúng thì yêu mèo ... ghét chó ... bị chó cắn nhiều nên cú lắm ! :D
 
Cho tao di me`o nha` tao sang nay di mat o`i
 
Mèo là 1 động vật vô cảm --> ko nên nuôi, chỉ nên cho vào mồm ;););)
 
:)) Thằng LIêm thật là.
To Liêm: hôm nay tao thấy con Châu, nhớ ko? Lớp trưởng lớp mình í, hình như nó vào lớp Sinh thì phải??? KO bít thế nào
 
Nguyễn Thế Quang đã viết:
:)) Thằng LIêm thật là.
To Liêm: hôm nay tao thấy con Châu, nhớ ko? Lớp trưởng lớp mình í, hình như nó vào lớp Sinh thì phải??? KO bít thế nào

:eek: Thật hả mày! Bao h phải đi hỏi thăm mới đươc. ;). Bây h mà gặp lại bọn lớp cũ thì vui phải biết ;)
 
Hà Ngân cạnh lớp tao kìa. Nhưng gặp nó vui ze`?
 
Thành phố nhậu 'tiểu hổ'
Mèo được rao bán khắp phố.

Nhậu thịt mèo đã trở thành mốt ở thành phố Thái Bình. Người ta thường đổ xô đi ăn thịt mèo vào những ngày đầu tháng để... giải xui. Khắp các con phố lớn, bé đều tràn lan quán “đặc sản tiểu hổ”.

Ngay đầu con phố Nguyễn Thái Học có biển lớn màu xanh rất nên thơ: “Tiểu hổ đồng quê”. Ngay dưới hè phố là một thúng đầu mèo trắng ởn, cạnh đó là một nia bày kín thịt mèo đã thui vàng. Lão “đồ tể” vung đôi tay vằn vện gân guốc băm băm, chặt chặt.

Từng con mèo hiền lành, lông mượt óng ả được lôi ra từ chiếc lồng sắt to tướng rồi bị dây thòng lọng quấn vào cổ thít lại thật chặt. Lão đồ tể quẳng chú mèo đang trợn mắt, giãy giụa trong tuyệt vọng vào bể nước đen ngòm. Con mèo đáng thương quẫy đạp một lúc rồi tã tượi chìm nghỉm. Xác mèo được tống vào thùng chiếc máy cũ kỹ, trông tựa như chiếc máy giặt, ông chủ quán tên Dân bảo rằng, đó là máy làm lông mèo.

Trong máy đã có sẵn nước sôi, khi cắm điện, hai quả lô quay, vần và đánh tuột hết lông mèo. Mèo sạch lông được đưa vào giàn thui để da lên màu vàng óng, sau đó mới mổ bụng và chế biến thành các món ăn. Thịt mèo chủ yếu được chế biến thành các món như hấp, xào sả ớt, dựa mận, xào lăn, lòng xào, giả cầy...

Chỉ một loáng, thịt, xương, chân đùi... đã được lọc ra đâu vào đấy. Tuy nhiên, đống thịt mèo đó đã được đặt hàng rồi. Khách “xịn” vào đây đều tự lựa chọn những con mèo còn sống rồi chứng kiến các “đồ tể” làm thịt, chế biến các món nhậu khác nhau.

Khách tự chọn sẽ được ăn thịt tươi, bởi lỡ ăn thịt làm sẵn lại đúng mèo chết vì xơi bả chuột thì toi đời. Khách bình dân thì ăn mèo vàng, trung lưu thì ăn mèo tam thể, khá giả thì ăn mèo mướp, còn quan chức, lắm tiền nhiều của thì ăn mèo đen tuyền. Loại mèo đen tuyền và mèo rừng còn gọi là mèo “quý tộc”, được đưa từ miền núi về, có thể đến 1 triệu đồng/con khoảng 2 kg.

Tại “Tiểu hổ đồng quê” - quán hàng đầu không những ở thành phố Thái Bình mà còn nổi tiếng khắp tỉnh. Các đồ tể của quán phải dậy từ 5 giờ và làm việc quần quật cả ngày mới đủ lượng thịt cung ứng cho khách hàng và phục vụ khách nhậu tại chỗ.

Rời con phố Nguyễn Thái Học, xuôi theo đường Lê Đại Hành, nơi có khá nhiều quán tiểu hổ như “Trinh Hạnh thịt mèo”, “Thịt mèo Phúc Hương”, “Lẩu mèo Hợi”... Phố Lý Thường Kiệt cũng được mệnh danh là nhiều quán nhậu “tiểu hổ” nhất Thái Bình. Đếm sơ sơ từ đầu phố đến cuối phố cũng có đến 10 quán nhậu “tiểu hổ”, trong đó có một số quán lớn và nổi tiếng nhất như “Đặc sản tiểu hổ Tuấn Béo” (quán là một ngôi nhà 5 tầng, sang trọng, chuyên tiếp đón các vị tai to mặt lớn đến nhậu thịt mèo), “Thịt mèo Ngọc Thao”, “Tiểu hổ đủ món”, “Duyên thịt mèo”...

Quán nhậu có cái tên rất hấp dẫn “A! Mèo hấp” đã gây cho thực khách nhiều ấn tượng. Trên biển quảng cáo của quán vẽ hình một con mèo đen xì. Ngay trước hiên trưng một lồng mèo với khoảng 50 con đủ cả trắng, đen, vàng, gio... tùy khách chọn lựa.

Quán nhậu “Duyên thịt mèo” đặc biệt ở chỗ đồ tể của quán là... 3 người đàn bà. Nữ đồ tể thò bàn tay hộ pháp vào lồng, tóm mấy chú mèo mướp cho vào chiếc bao tải cáu bẩn. Nữ đồ tể cầm chiếc chày gỗ nham nhở ráng sức bình sinh nhằm thẳng vào chiếc bao tải đập chan chát. Những chú mèo đáng thương gào lên “ngoeo, ngoeo” ghê rợn.

Quán nhậu “Tiểu hổ đồng quê” ở phố Nguyễn Thái Học mỗi ngày tiêu thụ trên 100 con, những quán khác cũng chừng vài chục con. Cứ tính trung bình mỗi quán tiêu thụ 10 con mèo mỗi ngày, thì với 100 quán nhậu trên địa bàn thành phố, mỗi ngày cũng có 1.000 chú mèo “về trời”. Như vậy, mỗi năm cũng có cả trăm nghìn con mèo phải lên thớt ở cái thành phố miền quê bé nhỏ này.

Trong Chỉ thị số 09/1998/CT-TTg của Thủ tướng quy định rõ: “Thu hồi giấy phép kinh doanh, dẹp ngay các quán thịt mèo, xử lý nghiêm những đối tượng chuyên đi bắt mèo, buôn bán mèo...”.

Ông Trần Sỹ Hiểu, Chi cục trưởng Chi cục Bảo vệ thực vật tỉnh Thái Bình, bức xúc: “Chúng tôi đã từng thành lập đoàn kiểm tra và yêu cầu các quán thịt mèo dừng hoạt động. Song chúng tôi chỉ có chức năng kiểm tra chứ không có chức năng xử phạt nên chẳng có tác dụng gì”.

Cũng theo ông Hiếu thì các cơ quan chức năng trong tỉnh đang bế tắc trong việc tìm đầu ra bởi dịch vụ ăn nhậu thịt mèo phát triển quá nhanh, quá mạnh trên khắp địa bàn tỉnh. Để bảo vệ được đàn mèo cần phải có sự vào cuộc của thanh tra, đặc biệt là lực lượng công an.

Trong một tài liệu của TS Nguyễn Văn Thanh, Đại học Nông nghiệp I Hà Nội thì một chuột đồng lớn trong vòng đời 1 năm có thể sinh 80 chuột con và cứ 2 tháng lại có một thế hệ chuột tham gia sinh sản được. Người dân quê lúa cũng thừa biết tác dụng diệt chuột của đàn mèo, song mèo ở đây mỗi ngày thêm vắng bóng vì các quán nhậu mọc lên. Đàn chuột giờ đây lại có dịp tác quái, người nông dân ngày càng lệ thuộc vào thuốc diệt chuột của Trung Quốc, bẫy điện, những thứ vốn đã không ít lần gây ra tai nạn chết người mà hiệu quả thì chẳng đáng là bao.

(Theo Công An Nhân Dân)
 
Kim Hạnh Liêm đã viết:
Mèo là 1 động vật vô cảm --> ko nên nuôi, chỉ nên cho vào mồm ;););)


---Trước khi cho vào mồm thì phải nuôi để vỗ béo nó đã:D:D:D
 
THôi ko cần nữa tối qua nó về rồi, con này động đực đi tìm hàng
 
Thích chó nhưng ghét mèo, hôm trc' có con mèo nhà hàng xóm nhảy vào nhà tui tè cho 2 phát, 1 ở gầm cầu thang, 1 ở gầm...giường tui, làm mấy hôm liền ko dám ở trg phòng vì cái mùi phát tởm, lại còn dính cả vào màn nữa làm tui bây h ko dám căng màn nữa mặc dù nó đã đc giặt sạch. Đã thế cái con mèo đấy cứ khoảng 11-12 h đêm lại kêu ầm ỹ ko ai ngủ nổi, thật là chỉ muốn tống khứ cái con vật khó ưa ấy đi nơi nào thật xa cho đỡ phiền!
 
Nuôi pet thì phải chịu thôi, bất kì con thú nuôi nào mà chả bẩn, chả kêu àm ĩ [-([-([-(
 
Kim Hạnh Liêm đã viết:
Nuôi pet thì phải chịu thôi, bất kì con thú nuôi nào mà chả bẩn, chả kêu àm ĩ [-([-([-(

Thế nên nhà tui mới ko nuôi pet, phiền lắm :-s !!! Hehe ,nhg mờ tui lại rất thích chó mí lị mèo bằng bông, trông dễ xương+dễ yêu hơn n` :x :x (cái này thì nhà nh` lắm ;;) )
 
Nguyễn Ngọc Anh đã viết:
Thế nên nhà tui mới ko nuôi pet, phiền lắm :-s !!! Hehe ,nhg mờ tui lại rất thích chó mí lị mèo bằng bông, trông dễ xương+dễ yêu hơn n` :x :x (cái này thì nhà nh` lắm ;;) )

Cái đống đấy cũng đỡ hơn chó mèo thật 1 chút, nhưng nói thật thì ôm nhiều cũng chán thôi ;)! mà thời gian cũng làm xỉn màu lông của nó đấy :p:p:p
 
Kim Hạnh Liêm đã viết:
Cái đống đấy cũng đỡ hơn chó mèo thật 1 chút, nhưng nói thật thì ôm nhiều cũng chán thôi ;)! mà thời gian cũng làm xỉn màu lông của nó đấy :p:p:p

Ông nói thì cg đúng thôi, lớn rồi thì cg bớt thích mấy cái đấy,nhiều lần mama bảo tẩu tán hết cho mấy đứa em họ vì bây giờ cg chả chơi nữa, nhg thật ko nỡ vì tuổi thơ của tui gắn liền với mấy em gấu đó, mí lị thi thoảng ôm chg cg thấy sướng lắm...(chả hỉu vì sao.. :x :x :x )
 
Back
Bên trên