Gửi Thầy giáo Bắc Giang
Hôm nay em mới đọc được bài viết của Thầy. Thật tình cờ và bất ngờ, ngày em đọc được bài viết này cũng là ngày thầy đăng thêm mục “Xin lỗi Hải”.
Em cảm ơn Thầy đã viết thêm một phần "xin lỗi Hải', vì điều đó cũng an ủi được Hải phần nào khi Hải đọc được bài viết này của thầy.
Không biết thầy có cho đây là sự giải thích “ ngượng nghịu” không nhưng em có một vài điều muốn nói với Thầy và các bạn chuyên Bắc Giang.
Đúng là chiến thắng của em Hải có thể thực sự không thuyết phục mọi người trên trường quay. Tuy nhiên, đó là điều không ai mong muốn, kể cả Hải về chuyện 80 điểm. Nếu không trả lời đúng câu 80 điểm, liệu Hải có thể về đích với điểm số cao hơn các bạn không? Chẳng ai có thể biết vì điều đó không xảy ra và vẫn có cơ hội để Hải chọn gói câu hỏi khác cũng như những bí ẩn của vượt chướng ngại vật vẫn chưa được mở hết.
Việc nhà đài có thiên vị Hải không, điều này cũng thật khó trả lời với thầy, với các bạn và với gia đình Hải.
Vì thứ nhất- đối với trường Ams – đây là một cuộc chơi bình thường nên trong cuộc thi tuần, các bạn ở lớp không hề được nghỉ học để cổ vũ Hải như bạn Hiệp. Cảm xúc của người lầm lũi đưa em một mình đi thi giữa thời tiết Hà Nội như vậy cũng khó tả. Vậy “khó” có chuyện vì em Hải là học sinh trường Ams nên được ưu tiên.
Thứ hai- Hải không phải là người Hà Nội.
Thứ ba- bố mẹ em cũng đều là giáo viên như Thầy- và lương tâm người giáo viên không cho phép bố mẹ em có điều gì khuất tất.Cho đến khi em Hải dành chiến thắng tại vòng 1- bố mẹ em mới được vào trường quay vì Hải giấu gia đình- tự đăng ký đi thi.Không biết ở chỗ thầy thế nào, nhưng nếu em Hải thi không đỗ thì lớp Hải sẽ lại có một người nữa đăng ký dự thi.
Thứ tư- Chị em em đều được bố mẹ dạy rằng: đói cho sạch, rách cho thơm, lương tâm phải trong sạch, chơi phải hết mình.
Trong câu hỏi Hóa- em Hải chẳng phải ngượng nghịu mà trả lời sai – em Hải “dốt” nên trả lời sai câu đấy. Còn các câu hỏi sau, Hải cũng không “bon chen” với Hảo làm gì khi cô bạn dễ thương lại không may mắn như minh, Hải cũng đã không làm điều gì có lỗi để ngượng với chiến thắng của mình, mà em Hải “không quen với cảm giác chiến thắng”.
Có thể thầy thắc mắc tại sao em lại dùng cụm từ “không quen với cảm giác chiến thắng”. Hải là người “ tay trắng”- chưa từng được bất kì một giải nào dù là thi quận, chưa từng được đứng đến nổi vị trí thứ 15 – giữa lớp- thì Hải chẳng có gì để mất trong cuộc chơi với bè bạn.
Có thể đối với các bạn- thi đường lên đỉnh là cuộc thi lớn- nhưng đối với trường, đối với gia đình em – thi đường lên đỉnh chỉ là một cuộc thi nhỏ- nhỏ hơn cuộc thi đại học rất nhiều.
Có một điều thầy đã rất đúng: các em đã phải chịu áp lực từ nhiều phía. Tuy em Hải không phải chịu áp lực từ phía trường lớp như các bạn thi- nhưng em luôn “mặc cảm” trong gia đình vì là một “ học sinh thất bại” của gia đình.
Trong thi cử, bên cạnh việc có kiến thức cũng cần có sự may mắn, có thể ngày 02/11/2008 là ngày may mắn của Hải, và lần sau sẽ không may mắn nữa. Gia đình em cũng không kỳ vọng là Hải sẽ chiến thắng ở vòng thi sau. Tuy nhiên, tất cả những gì Hải đã làm – gia đình em tự hào vì em Hải đã chơi fair play với các bạn.
Một lần nữa, chân thành cảm ơn thầy đã post bài viết này để chúng ta có thể biết thêm về nhau.
Chị gái của Hải