Bóng đá đeeeeeeeeê... hết EURO lại tới World Cup đây

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Tao vẫn chưa biết tỉ số trận Nhật - Pa là thế nào. Đêm qua chỉ xem được hết 90 phút chính thức rồi phải đi ngủ. Sáng dậy bật TV thấy mấy anh chị phát thanh viên túm năm tụm ba mặt bần thần: "thôi 4 năm sau chúng ta lại tiếp tục ủng hộ cổ vũ đội nhà", liền tắt ngúm ngay TV đi vệ sinh luôn. Chán chả nói gì cả ngày
Chán mày, xem 90 phút rồi, không cố mà xem rốn thêm 30 phút nữa, có phải được xem đoạn đá phạt giật gân không. Tao cũng chẳng xem, chỉ xem highlight, thấy Nhật khóc kinh lắm.

Hoa ơi, thêm 2 hiệp phụ nữa rồi đá 11m. Nhật sút trượt 1 quả, trong khi bọn Paragoay thì sút trúng hết cả khổ. Khóc lóc nhòe nhoẹt.
Khổ, Mai cũng chịu khó xem bóng đá thế mà chẳng chịu vào góp vui bình luận linh tinh với các bạn gì cả. Mà tao ủng hộ Ghana vì biết (nhớ, có thể là nhầm) rằng Ghana phải đá với Paraguay dở hơi, và biết là Paraguay đá sáng nay (biết chứ có xem đâu), nên mới xui con hô Go Ghana thế chứ.

Lạc chủ đề tí. Chấy học được từ "mũi" tiếng Việt, cứ nói mũi là chạy ra gí tay vào mũi mẹ. Hôm nay mẹ bảo mũi, đợi mãi chẳng thấy cái ngón tay xinh xinh gí vào mũi mình. Nhìn kỹ lại, hóa ra cái ngón tay xinh xinh ấy đang gí vào mũi con lợn ở trong quyển sách.

Thế mới biết con tôi coi mẹ như lợn.

Tiện thể khoe, tao ắp-lâu một số ảnh cập nhật của Chấy lên FB đấy, Mai và Hoa ạ. Vào mà xem :x
 
Khổ, Mai cũng chịu khó xem bóng đá thế mà chẳng chịu vào góp vui bình luận linh tinh với các bạn gì cả. Mà tao ủng hộ Ghana vì biết (nhớ, có thể là nhầm) rằng Ghana phải đá với Paraguay dở hơi, và biết là Paraguay đá sáng nay (biết chứ có xem đâu), nên mới xui con hô Go Ghana thế chứ.

Lạc chủ đề tí. Chấy học được từ "mũi" tiếng Việt, cứ nói mũi là chạy ra gí tay vào mũi mẹ. Hôm nay mẹ bảo mũi, đợi mãi chẳng thấy cái ngón tay xinh xinh gí vào mũi mình. Nhìn kỹ lại, hóa ra cái ngón tay xinh xinh ấy đang gí vào mũi con lợn ở trong quyển sách.

Thế mới biết con tôi coi mẹ như lợn.

Tiện thể khoe, tao ắp-lâu một số ảnh cập nhật của Chấy lên FB đấy, Mai và Hoa ạ. Vào mà xem :x

Tao xem được mỗi trận Nhật Bản là từ đầu đến cuối thôi. Tao ngồi úm ba la xì bùa, bắt chước bọn phù thủy Nhật Bản, mà đội Nhật vẫn thua :( trình độ tao kém lắm.

He he... CHấy thông minh nhỉ? :D biết mũi là cái mũi, chứ kg phải chỉ là cái mũi mẹ. Tý nữa vào FB xem cháu tôi lớn thế nào.
 
Mai ơi, nhìn kỹ lại, hóa ra tối nay các bạn Ghana đen đá nhau với các bạn Uruguay, cũng guay nhưng mà guya khác. Xin lỗi nhé, bạn Nhung nhầm nhọt quá.

Tối nay bạn Hà Lan đá với bạn Brazil. Tiến lên đội quân áo da cam.

Tối nay các bạn Hiệp và bạn Vinh ủng hộ da đỏ hay da trắng đấy.
 
8 bàn thắng trong 2 trận pờ-lây-óp,
thằng nào con nào dám bảo Đoi-chờ-lăng chơi thứ bóng đá hiệu quả trong tẻ nhạt và vô hồn
:star: <:p \:d/ :beerchug:


đồn-cờ-roài-phò-mì-Ạc-giăng-tí-i-naaa :-"
ừ thôi các bạn về nhá :-h

Mê-si, Tê-vét, Hi-khoai giỏi giang,
những đầu tàu tài năng kéo theo lối chơi của cả đội bóng.
các bạn không là những cầu-thủ-vĩ-đại,
vì các bạn ko là Ma-ra-đô-na.

Á-căn-đình dũng mãnh, với 4 trận toàn thắng, với dàn tiền đạo tấn công mạnh nhất hành tinh,
tét-à-tét với Đoi-chờ-lăng, hành tinh này ko còn là của các bạn :>


ô Đi-e-gô Ác-măng-đô, bé nhỏ, lủi thủi, vai xuôi hẳn xuống trong cái áo vét xám hình vuông
ô làm sao múa, sao làm hề khi Á-căn-đình hứng trọn 4 trái ko gỡ
ô 4 cú đấm khủng khiếp vào niềm tin, vào lòng tự ái và tình yêu bóng đá vô bờ của cậu bé vàng
ô buổi hạ màn tủi nhục của điệu tăng-gô Á-căn-đình trên đất Nam-phi

khổ thân Đi-e-gô.
tự dưng thấy thương anh quá thể.

it won't be easy, you'll think it strange
when I try to explain how I feel
that I still need your love after all that I've done

don't cry for me Argentina..........
 
World Cup cứ lừ lừ trôi, các đội chủ yếu phô diễn lối đá cứ bì bì kiểu nhà cái tay Mou người Bồ. Các đội bóng yêu quý theo nhau ra về hết sất cả.

Mãi đến bây giờ mới có trận thắng làm tao vui thế, hả hê đến thế.
Hiệp đầu 0-1 (có thằng nào nhớ ra câu truyện trẻ em này không nhỉ?).
Hiệp hai 2-1.
Hòa Lan tiễn Bờ-rê-zin về nước.
Ôi giời ôi sướng ơi là sướng.

Ôi giời ôi mà là Hòa Lan thắng mới sướng chứ. Có nhẽ đúng hơn là thế này, thằng nào thắng Bờ-rê-zin tao cũng sướng. Nhớ giải trước Henry áo trắng lặng lẽ băng lên bên cánh phải sút thẳng vào góc gần Bờ-rê-zin ngẩn cả ra.
Thì ai chả biết là Hòa Lan đá chẳng hay hơn.
Ai chả biết là làm gì còn cái gọi là cơn lốc mầu da cam nữa.
Ai chả biết hiệp một tất cả những người ghét Bờ-rê-zin đều lắc đầu ngán ngẩm, Hòa Lan lãnh một quả là quá may, chứ không thì phải ba bốn quả.
Ai chả biết là Bờ-rê-zin đen đủi còn Hòa Lan may mắn....
Nhưng thế mới sướng.
Thế mới thích.
Thế mới thấy ông giời bây giờ mới chiều lòng mình.
Bao nhiêu là ông bạn ông anh ông em ông tá hơm quen vớ quen vẩn đều nhắn tin tưng bừng Bờ-rê-zin thua rồi tao sướng quá hoặc là tao bắt Hòa Lan trận này vì ghét Bờ-rê-zin thế quái nào thắng bao nhiêu tiền mày ạ... :star:

Về nhé, về nhé. Các bạn Bờ-rê-zin luôm nhuôm. Về nhé, Melo tội nghiệp. Có tiếc chăng chỉ là tài năng của Julio Cesar, thủ môn trâu chậm uống nước đục của Rô-năng-đô răng thỏ.

Đã nhìn thấy Hòa Lan ở chung kết rồi. Bốn ông Tân Thế Giới đi mất ba rồi. World Cup này may quá không thành Copa rồi - không thì tao lại bị thằng Vinh nó oánh. Thôi Vinh ơi nhân đà này tao cứ dự đoán Uruguay Xi-măng Poóc-lăng chết hụt với Gha-na hóa ra vô địch nhá :D

ĐC thằng Đức nhà thằng Vinh nhá.
Ối Phật ôi nó chả nể nang gì nó đọc bài Á Căn Đình cứ vanh vách nó giết cậu bé vàng Đi-ê-gô Ác-măng-đô những bốn bàn không gỡ nhá.
Hồi đầu giải cậu bé vàng phát biểu đời huấn luyện viên ôi sao mà sướng thế ôi sao vui thế, đoàn cầu thủ tài năng tự tổ chức đá trên sân oánh đâu được đấy, huấn luyện viên thì đơn giản thôi cứ việc múa ngoài đường biên, ái ố hỉ nộ thương Mét-si quý Hi-guên thỉnh thoảng tạo cơ hội cho Mi-li-tô hay Pa-léc-mô hay con rể Kun A-guê-rô... đá bóng ghi bàn. Cứ thế này mà đi thẳng đến chức vô địch thì cuộc đời mới đẹp sao tình yêu mới đẹp sao...

Cậu bé vàng quên phéng mất tử huyệt nơi cặp trung vệ lúc không còn Walter Samuel nữa, thì Demichelis cùng Burdisso chẳng khớp gì nhau, lại thêm vị trí của Otamendi vô cùng kém cỏi cứ lồ lộ ra cho Đức tha hồ oánh vào (cả bốn bàn thua đều từ cánh phải Á Căn Đình).
Cậu bé vàng cũng quên phéng mất là Mét-si chỉ đá hay khi ở Barca có ba tiền vệ Ca-ta-lăng hạng nhất hỗ trợ cùng ba bốn mũi giáp công khác nữa.
Cậu bé vàng cũng quên phéng mất là tuyến tiền vệ Á Căn Đình thiếu hẳn đi đúng một.... cậu bé vàng số 10 đích thực ngày xưa (Messi hay Tevez không bao giờ ở vị trí này cả), Á Căn Đình từ đầu tới giờ vẫn thiếu một Schweinsteiger, hay một Sneijder, hay một Iniesta. Bởi vì tự dưng cậu bé vàng thấy rằng Riquelme là không cần thiết.
Cậu bé vàng cũng quên phéng mất rằng dưới quyền cậu đội nhà chỉ biết đá có mỗi một kiểu, nhỡ có thằng nó đọc vị mất (Mễ Tây Cơ nó cũng đọc được đấy nhưng nó lại đen) thì cũng chịu chết chả biết làm thế nào.

Cậu bé vàng - người thúc giục tinh thần cầu thủ, thật ra chả khác mấy vai trò của Cánh Cam trong khu kỹ thuật đội Anh - vẫn luôn là một cậu bé so với mấy tay Hoa-Chim-Lép, Văn-Mắt-Xích châu Âu huấn luyện viên học hành giỏi giang vừa oánh máy tính ầm ầm lại vừa nhiều mưu sâu kế hiểm. Cậu tụt xa so với mặt bằng chung về tuyển trạch, huấn luyện, chiến lược, chiến thuật, và tâm lý. Cậu cứ tưởng là chỉ cần thương cầu thủ, dám là chính mình để râu đen trắng đeo khuyên tai mặc áo vét lần tràng hạt, với lại kinh nghiệm bản thân thị phạm động tác tốt, cộng với sự mạnh dạn giả nhời báo chí rủa đối phương thật độc vào, rồi thì cầu nguyện cho Chúa thương Chúa níu chân bọn hậu vệ Đức lại đừng bắt nạt cháu Mét-si nữa.... là vô địch thế giới thôi.

Các cầu thủ Á Căn Đình rất sung sướng được cậu lãnh đạo tha hồ vừa thương vừa yêu vừa nể vừa quý vừa phục thần tượng mọi nhẽ, nhưng tới lượt họ cũng quên phéng mất rằng, khi tình thế trở nên khó khăn thì họ cần một tay chuyên nghiệp chỉ cho họ biết phải đi đường nào chứ họ chẳng cần một tay oánh trống múa rối nhẩy cẫng lên ngoài đường biên.

Cậu bé vàng, chính cậu đã giết Ác-hen-ti-na.

Nhưng không sao, Đi-ê-gô thân mến, dù anh có thất bại đến thế nào, chúng tôi lúc nào cũng thương anh.
Khổ thân Đi-ê-gô, anh là cầu thủ vĩ đại nhất thế giới.
"...it won't be easy, you'll think it strange
when I try to explain how I feel
that I still need your love after all that I've done

don't cry for me Argentina.........."
 
Chỉnh sửa lần cuối:
XXXX thằng khốn nạn mặt XXXX Hiệp,
mình đang nghĩ mãi cách phiên âm hán việt cho anh Joachim Loew (ko sao type đc chữ O cả 2 chấm trên đầu) mà ko ra
Hoa-chim-lép =)) =)) =))
tiếc là trong hội khốn tạn tụ tập ngổn ngang tọng bia hò la chửi bới của mình đếch có thằng nào tên là Hoa để còn vừa cổ động vừa chửi nó =))

tao nghía thấy ảnh của Rây-tơ chớp hình anh Đi-e-gô chửi nhau với cổ động viên Đức.
là anh ý ngứa tai nóng mắt khi thấy bọn kia hò la ăn mừng, bèn lăn xả vào định oánh nhau :-j . May mà con gái nó túm lại nó can, chứ ko lại vừa thua đá bóng lại vừa bị vặt râu giật tràng hạt, thì chối lắm.
mà lúc anh ý "ỳ thần cụ" ra, nom cứ nhang nhác anh Saddam bên I-rắc lúc 6h 00 phút một buổi sớm mai cách đây mấy năm.
mong sao đợt này về đừng quay lại với cocaine, ông mãnh ạ.
 
Tao vào tao xem Hiệp với Vinh chửi Á Căn Đình với Bờ-rê-zin, rồi quay ra chửi nhau làm tao cứ lăn quay ra tao cười nhé.

Đếm ngón tay đếm đi đếm lại, giờ có 4 đội còn lại, thì 3 đội châu Âu. Tao lại quay sang ủng hộ đội bé nhưng có tinh thần tiến thủ, tao bảo trận sau Uruguay thắng Đức.

Đang viết dở, xếp về gọi đi họp, hẹn viết tiếp sau. Nhục thế đấy, đi làm cho bọn tư bản nhục thế đấy, muốn ăn cắp giờ đi làm viết thư riêng cũng không yên.
 
Thấy bảo 8% dân số Nga được phỏng vấn vẫn quả quyết Nga sẽ vô địch WC lần này mà!

Tao cần phải học đức tính lạc quan của người Nga.
 
Đếm ngón tay đếm đi đếm lại, giờ có 4 đội còn lại, thì 3 đội châu Âu. Tao lại quay sang ủng hộ đội bé nhưng có tinh thần tiến thủ, tao bảo trận sau Uruguay thắng Đức.

Nhung ơi Nhung,
Chưa hiểu thế nào cả... Đêm nay rạng sáng mai giờ Hà Nội bán kết 1 Uruguay đá với Hoà Lan, 24 tiếng đồng hồ sau Đức đá với Tây Bán Nhà.
Nhung bẩu thế có nghĩa là đội Hòa Lan (quốc gia tài trợ trường cấp ba cũ của Nhung, có Ruud Gullit là cầu thủ mà Nhung hâm mộ thứ nhì, rồi người yêu đầu của Nhung tên Hòa, sắp tới có nhẽ Nhung có toy boy tên Lan) mà Nhung khăng khăng ủng hộ, sẽ thua à? :-/
Nhung cần-phơm hộ cái, để mình còn biết đường mà chia sẻ câu chuyện với Nhung.

Lăng nhăng tí cái giải đá bóng thế giới lần này.
Hôm nọ thằng Thường hớt hải gọi tao, bảo là mày ơi thế quái nào trong đội hình Gha-na lại có con giai của Abédi Pélé mày ạ. Thế có kinh không? Ôi giời ôi ngày mình 20 tuổi mình xem ngôi sao đen châu Phi đương thì sung sức tả xung hữu đột trong đội hình Olympique Marseille. Ấy vậy mà bây giờ con tay ấy nhớn tướng đá đội tuyển quốc gia rồi. Mới thấy thời gian trôi nhanh làm sao.

Giải năm 90 đá ở Ý, mình đi thi đại học giống bọn bây giờ, hát rống lên trong phòng thi bài bầu giời Italia "Nột-sờ-ti-ma-gì-chế; Í-sế-guê-cồ-số" :) . Hai hôm thi hai môn chuyên môn vào đại học cũng là hai hôm bán kết, hôm trước thì Ý thua, hôm sau thì Anh thua, buồn kinh.

Giải năm 94 đá ở Mỹ, Đi-ê-gô Ác-măng-đô bị bọn nó lập mưu cô-ca-in nó tống thẳng cổ về nước. Hè năm ấy mình gầy nhom đói ăn khiêng ti-vi của gia đình ra cái nhà ngoài bờ sông xem ngày xem đêm với một lũ ma mọi nữa, lúc nào cũng nghi ngút khói thuốc Đà Lạt bao giấy cùng hơi nồng của hũ rượu tăm hạ thổ đi xin được từ tận quê thằng bạn.

Năm 98 mình nhớn tướng rồi, hò hét rồi say khướt cùng bạn Thường vui buồn với hành trình vô địch của Les Bleus (sau khi Anh Quốc thua Á Căn Đình ở vòng hai, Cánh Cam mắc mưu Si-mê-ô-nê, xơi thẻ đỏ).

Giải năm 2002 mình làm thuê cho Hàn Quốc, mỗi trưởng phòng được tự hào đón nhận món quà từ tổng hành dinh Yoido-dong: Cuốn sách "The Hiddink Way" dầy cộp bản tiếng Anh ảnh mầu in đẹp mọi nhẽ.

Chung kết năm 2006 mình trông bố ốm tại bệnh viện, đêm khuya thấy tình hình yên ổn bèn dặn dò y tá rồi mò ra Polite xem với anh em. Xem xong về bảo với tướng quân là Pháp thua rồi ông ạ. Tướng quân lúc ấy tỉnh như sáo sậu bảo đá với cái bọn ma lòe ấy chả thua thì sao. Hóa ra, trong phòng bệnh, tướng quân là bệnh nhân duy nhất xem trận ấy cùng đội ngũ y tá và người nhà, anh em bệnh nhân còn lại tuyền hôn mê cả. Còn tướng quân mấy hôm sau ra viện, thoát.

Giải năm nay, thỉnh thoảng mình trơ tráo lấy thời gian của bọn tư bản mình viết nhăng viết cuội trên HAO. Cảm xúc bóng đá bóng đung mỗi giải trôi qua lại vơi đi một ít. Mình đã thay đổi rất nhiều. Bóng đá cũng vậy.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nhung ơi Nhung,
Chưa hiểu thế nào cả... Đêm nay rạng sáng mai giờ Hà Nội bán kết 1 Uruguay đá với Hoà Lan, 24 tiếng đồng hồ sau Đức đá với Tây Bán Nhà.
Nhung bẩu thế có nghĩa là đội Hòa Lan (quốc gia tài trợ trường cấp ba cũ của Nhung, có Ruud Gullit là cầu thủ mà Nhung hâm mộ thứ nhì, rồi người yêu đầu của Nhung tên Hòa, sắp tới có nhẽ Nhung có toy boy tên Lan) mà Nhung khăng khăng ủng hộ, sẽ thua à?
Nhung cần-phơm hộ cái, để mình còn biết đường mà chia sẻ câu chuyện với Nhung.
Bạn Hiệp, đểu bạn Nhung nhá.

Đã bảo là ăn cắp giờ bọn tư bản viết bài ở đây rồi mà. Thế nên mới nhìn nhập nhèm, cứ tưởng tối nay Đức đá Uruguay. Hiệp nhắc bài hộ Nhung thế này, Nhung cảm ơn, quay lại correct là ủng hộ Hà Lan thắng Uruguay nhé :) . Gớm, sai một tí mà soi nhau quá :)

năm nay, thỉnh thoảng mình trơ tráo lấy thời gian của bọn tư bản mình viết nhăng viết cuội trên HAO. Cảm xúc bóng đá bóng đung mỗi giải trôi qua lại vơi đi một ít. Mình đã thay đổi rất nhiều. Bóng đá cũng vậy.
Đúng là nhiệt tình bóng đá càng ngày càng ít đi. Nhưng vẫn mừng có bạn Vinh bạn Hiệp và thỉnh thoảng bạn Sơn bạn Hoa bạn Mai vào chia xẻ. Nói chuyện bóng đá là một phần, chính là để xỏ xiên nhau, để moi móc nhau, để thấy, ừ vẫn có đứa nó vào nói chuyện với mình, mình không phải tự ngồi nói chuyện một mình.

Giờ chỉ mong thằng con của mình nó lớn, sau này nó ngồi xem bóng đá cùng mình. Hy vọng đến lúc đấy, cái say mê bóng đá tuổi trẻ của nó sẽ làm sống dậy cái say mê mình cũng đã từng có khi còn trẻ.

Tôi đợi thì còn lâu Hiệp ạ. Nhưng Hiệp là có thể vui xem đá bóng cùng thằng con Hiệp rồi. Như Hiệp với tướng quân của Hiệp ấy :)

Còn thằng Vinh thì phải đợi lâu nữa nhé (tao chửi đểu thằng Vinh đấy) :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tao thích đội Nhật, tao ghét đội Paraguay vì thắng đội Nhật. Bây giờ đội tao thích cũng chả còn mà đội tao ghét cũng "thi xong tất cả lại về" rồi thì để cho có tí yêu ghét, tao đành ghét đội Đức vì tiếng Đức nghe cứ như cún cãi nhau.

Đấy, gọi là có tí tinh thần bóng đá chia sẻ với Nhung nhá! :D
 
hè 1990,
đấy là mãi về sau này gặp độ trái gió trở giời là bác cứ lẩn thẩn hát "ông xa HN năm lên 18 khi vừa biết yêu..."

chứ ngày đó toàn trẹo mồm nhại theo anh Béc-nát-tô và chị Nan-ni-ni:

pho-rờ-senon sá-rá u-na can-sồ-nè
a-cam-bia ré-lé gô-lè đén-giô-cồ
má-vố -li-ô ví-ve-ra cô-si-quét-sta-ven-tù rà
sen-za-phôn- tì é ré côn-ín quờ in gồ là ......
:x :x :x :x

thế quái nào tự dưng động rồ lên cãi nhau với đứa mà mình yêu lấy yêu để,
nằm khoèo ôm chai coca vừa xem bóng đá vừa cắn khuỷu tay,
lan man,
đất nước đẹp vô cùng nhưng bác (sắp) phải ra đi (Liên-xô)
tại sao ngu thế nhỉ,
ban ngày thì mặt mũi lổn nhổn trứng cá dậy thì,
ban đêm thì mộng mị lung tung linh tinh bắt tội thân mẫu giạt giũ chăn chiếu
vậy mà có lúc hiếm hoi đánh bạo tò tò xông vào nhà người ta thì lại ngồi ỳ thần cụ ra như thằng ngọng thằng dở
sắp xa, sắp xa nhau lắm rồi
chả biết bao giờ gặp lại.

đấy, mỗi độ nghe bài hát "mùa hè Ý-đại-lợi 1990", tao lại sống lại cái thuở ngu ngơ.
cái thuở tình yêu bóng đá sôi nổi, tình yêu học trò trong veo.

Con Nở Nhung chửi tao muộn đường con cái nhá :)
ờ thì kể cả trâu chậm có tọng nước đục,
kể cả chúng mày có nhớn, có bớt yêu bóng đá,
riêng tao vẫn còn nguyên ở chỗ này 1 tình yêu trong leo lẻo nhá.
 
Đây, một chút không khí để sống lại một thời trứng cá trong veo, nhìn lại những khuôn mặt thân quen nhá. Có cả anh Platini dong dỏng cao tóc xoăn xoăn xinh như Cupid của Nhung nhá.

http://www.youtube.com/watch?v=C532kGa7j1A&feature=related

WC 1990 quả là đáng nhớ. Khi thằng Vinh đang nằm khểnh uống cô ca xem bóng đá thì 6h sáng tao đã tề chỉnh cơm đùm cơm nắm có mặt ở thềm nhà Hương Liên để hai đứa cùng đạp xe vào Cầu Giấy, Thanh Xuân thi đại học trong cái nắng nóng tháng 7 đổ lửa.

Năm ấy Cameroon mới được tham dự WC lần đầu, mà đã được vài trận khá. Tao đi cùng Hương Liên được nó bonus giảng giải "Cameroon đá hay đấy, nhưng mà còn thiếu kinh nghiệm". Tao gật gù y như thể đêm qua tao cũng có gan thức khuya xem bóng đá mà sáng vẫn đi thi ĐH bình thường.

Thời đấy báo chí chưa tá lả như bây giờ, nhà tao lại gần TTXVN, cứ mỗi buổi chiều đi qua TTX lại thấy bán các bản tin bóng đá mỗi ngày, người người dừng xe đạp lại mua, đọc ngay tại chỗ, bình luận rồi chuyển sang cãi nhau ngay tại chỗ, đông vui lắm. Tao đọc mót của chú tao, cũng toàn tin lá cải cả, rất hợp sở thích.

Tao không phải là big fan của bóng đá, nhưng không khí hồi đó thì sôi động cả tâm trí đến tận bây giờ.
 
Hòa-lan vào chung kết ồi,
cú nã đại bác vào gần góc chữ A của tay Bờ-rôn-khốt theo tao là bàn thắng đẹp nhứt kể từ đầu giải.

Hiệp ơi thôi thế lần này ông tân-thế-giới cuối cùng xéo rồi nhá.

ẹ hèm,
>:) >:) >:)
kệ thằng bạch tuộc hôm qua phán quàng phán xiên
trận hôm nay mới kinh đây.
mk hnay giời lại nóng như đổ lửa nữa chứ.

xung phong, Đoi-chờ-lan!
 
Ối giời Hoa ơi, tao xem lại quả youtube của mày, cười chảy nước mắt, cười vì nhớ lại cái thời đấy, chảy nước mắt cũng vì nhớ lại cái thời ấy. Thi ĐH, bố mẹ bảo cố mà học bố mẹ cho xem các trận Pháp đá. Mặc dù bố mẹ phản đối kịch liệt đoạn con gái mình không ủng hộ Liên Xô (quên Nga) mà ủng hộ bọn tư bản Pháp. Nhưng hình như hồi đấy Liên Xô còn đang mải chiến đấu xem tư bản hay xã hội thắng, nên không tham gia được vào Italia 90 thì phải. Tao nhớ linh tinh thế, sai đâu Hiệp vào sửa đấy cho tao nhé.

Tao cũng nhớ hồi đấy tờ báo bóng đá, khoảng 4h chiều là có. Hôm nào đạp xe ra tận cuối đường Trần Hưng Đạo mà muộn một tí, mà không mua được báo, là y như rằng cứ buồn như mất sổ gạo ấy. Tao giữ mấy tập báo đấy đến tận hồi bỏ quê hương sang Úc, mẹ ở nhà lôi ra làm giấy đốt than tổ ong.

Mà nhìn lại, Platini hồi đấy gầy tong teo, giờ thì béo hú. Gullit hồi đấy tóc tết dài, giờ ngắn cũn cỡn. Mình hồi đấy thơ ngây, giờ đã vài nếp nhăn trên trán trên khóe mắt. Hôm qua mẹ kể chuyện mấy cô bạn thân, giờ chỉ còn vài cô. Giật mình cũng từng này năm tới, mình cũng bằng tuổi mẹ, chẳng biết lũ bạn thân còn đứa nào mất đứa nào. Một đứa bất hạnh đi sớm mất rồi. Tự nhiên thẩn người ra.

Thôi, không nói chuyện buồn nữa. Tao đổ tại cái Hoa đấy.

Hiệp ơi, người yêu đầu của mày mới là Hà, người yêu cuối mới là Lan. Còn của tao người yêu đầu thành Xờ, người yêu giữa thành Nai, và người yêu cuối thành Đơ nhé. Anh Xờ Nai Đơ đồi Hà Lan nhé. Đã yêu ai yêu rõ ràng từng người một nhé, tao không yêu đổ đồng cả đội đâu nhé.

Vinh ơi, tối nay có uống bia xem bóng đá không?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ờ, WC lần này về cơ bản đã hóa Euro rồi.

----------

kệ thằng bạch tuộc hôm qua phán quàng phán xiên

Ờ thằng Vinh đừng lo, thấy bảo ảnh chú bạch tuộc Paul dự đoán TBN thắng Đức là ảnh photoshop mà, thật không phải thế đâu. Gớm có cái thằng động vật nhuyễn thể đấy mà làm dân tình dao động quá đi mất.
 
Thi ĐH, bố mẹ bảo cố mà học bố mẹ cho xem các trận Pháp đá. Mặc dù bố mẹ phản đối kịch liệt đoạn con gái mình không ủng hộ Liên Xô (quên Nga) mà ủng hộ bọn tư bản Pháp. Nhưng hình như hồi đấy Liên Xô còn đang mải chiến đấu xem tư bản hay xã hội thắng, nên không tham gia được vào Italia 90 thì phải.

Tao còn nhớ trong buổi họp phụ huynh lớp mình, bác Tính nhà Nhung còn rất bức xúc phát biểu, đại loại "các cháu bây giờ vô lễ quá, các cầu thủ toàn đáng bậc anh bậc chú, mà toàn bị các cháu gọi bằng "thằng"". :D
 
Tao phải đính chính lại Hoa à, là hồi đấy tao gọi anh Platini, mà hẳn là anh Platini nhà tao nhé. Bọn còn lại tất thảy đều bị gọi là thằng hết...:). Maradona tóc xoăn nhà Hoa cũng bị gọi là thằng.

Tao cũng ngạc nhiên là mày nhớ đến bác Tính, mà lại gọi hẳn là bác chứ không vô lễ như tao gọi là anh Nghĩa chị Lan nhé. Tao nhớ hồi lớp 11, chẳng biết thầy Cường bức xúc tao chuyện gì, yêu cầu tao về nhà mời phụ huynh đến gặp. Tao xin lỗi thầy, rằng mẹ em đi công tác xa, bố em ốm lắm, một năm đi họp hai lần là đủ rồi. Thầy đành chịu vậy, không bắt tao mang bố tao đến nữa.

Mà Hoa kia, họp phụ huynh mà mày đứng ngoài nghe lỏm là dư thế nào?
 
Tao nhớ hồi lớp 11, chẳng biết thầy Cường bức xúc tao chuyện gì, yêu cầu tao về nhà mời phụ huynh đến gặp. Tao xin lỗi thầy, rằng mẹ em đi công tác xa, bố em ốm lắm, một năm đi họp hai lần là đủ rồi. Thầy đành chịu vậy, không bắt tao mang bố tao đến nữa.

Mày không biết thế mà tao lại biết đấy! Thầy Cường bức xúc vì mày hot và popular quá! :D.
 
Mày không biết thế mà tao lại biết đấy! Thầy Cường bức xúc vì mày hot và popular quá! .
Tao mời mày rã họng sang Úc rồi Hoa ạ, không phải nịnh thô thế đâu. Nịnh thế tao tưởng thật rồi tối về lại giống thằng Vinh mộng mị lung tung thì chết.
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên