Đặng Minh Phương
(peony)
Điều hành viên
Lớp mình ơi ...
Trường mình ơi ....
Tao sẽ nhớ bọn mày lắm lắm .
Tao nhớ những kỷ niệm vui , những kỷ niệm buồn , những kỷ niệm ngố ngố , ngờ nghệch và cả những trò lố của chúng ta nữa .
Tao sẽ nhớ sân trường Ams vào mùa hè . Nắng và bằng lăng tím .
Tao sẽ nhớ sân trường Ams vào mùa đông . Tĩnh lặng , gió và mưa phùn lạnh thấu xương .
Mùa SEA Games , đàn đàn lũ lũ cờ đỏ sao vàng của lớp nào đấy diễu qua các hành lang , hò hét cổ vũ đội tuyển Việt Nam .
Tao sẽ nhớ sân trường Ams vào mùa mưa . Mưa một trận , nước ngập cả trường . Đôi khi phải sắn ống quần lên đến trên đầu gối , có đứa cõng nhau (lớp khác thôi) , có đứa cứ chân đất mà lội (VD tao), mưa ướt nhưng mà thấy buồn cười hơn là khó chịu .
Tao sẽ nhớ hình ảnh sân trường Ams tất cả các mùa .
Tao sẽ nhớ những hôm ở lại trường , vì có những nhiệm vụ của tổ , của lớp , hay chỉ là để lang thang chơi bời chút cho sướng đời .
Tao sẽ nhớ những hôm cứ nghỉ tiết là tót ra bô bô , ra nem chua rán , ra Thu Trang , ra chị Hồng .
Tao sẽ nhớ những câu chuyện bất tận của bọn mình .
Chuyện vui thì túm tụm một lũ , cười phớ lớ . Hồi lớp 10 thì hay kể chuyện thô bỉ hơn , bây giờ thì toàn làm trò lố . Chưa ở nơi đâu , tao lại thấy được cái từ "lố" là tích cực , là vui vẻ như ở lớp mình . Thậm chí còn tự hào khi tự xưng rằng lớp Anh 1 rất lắm "trò lố" .
Chuyện buồn thì ngồi cùng tâm sự . Bất cứ đứa nào trong lớp đều có thể tâm sự được nhiều chuyện . Một đứa trông mặt hơi hơi buồn buồn thôi là đã có mấy đứa chạy ra hỏi han . Một đứa khóc thì bọn nó chạy ra an ủi , thắc mắc "Sao nó lại thế" . Một đứa overseas về thì cả lũ chạy ra bá vai bá cổ , ôm nhau , hỏi thăm . Cái cách đối xử như thế , tao thấy thân thương và chân thật lắm .
Trường mình ơi ....
Tao sẽ nhớ bọn mày lắm lắm .
Tao nhớ những kỷ niệm vui , những kỷ niệm buồn , những kỷ niệm ngố ngố , ngờ nghệch và cả những trò lố của chúng ta nữa .
Tao sẽ nhớ sân trường Ams vào mùa hè . Nắng và bằng lăng tím .
Tao sẽ nhớ sân trường Ams vào mùa đông . Tĩnh lặng , gió và mưa phùn lạnh thấu xương .
Mùa SEA Games , đàn đàn lũ lũ cờ đỏ sao vàng của lớp nào đấy diễu qua các hành lang , hò hét cổ vũ đội tuyển Việt Nam .
Tao sẽ nhớ sân trường Ams vào mùa mưa . Mưa một trận , nước ngập cả trường . Đôi khi phải sắn ống quần lên đến trên đầu gối , có đứa cõng nhau (lớp khác thôi) , có đứa cứ chân đất mà lội (VD tao), mưa ướt nhưng mà thấy buồn cười hơn là khó chịu .
Tao sẽ nhớ hình ảnh sân trường Ams tất cả các mùa .
Tao sẽ nhớ những hôm ở lại trường , vì có những nhiệm vụ của tổ , của lớp , hay chỉ là để lang thang chơi bời chút cho sướng đời .
Tao sẽ nhớ những hôm cứ nghỉ tiết là tót ra bô bô , ra nem chua rán , ra Thu Trang , ra chị Hồng .
Tao sẽ nhớ những câu chuyện bất tận của bọn mình .
Chuyện vui thì túm tụm một lũ , cười phớ lớ . Hồi lớp 10 thì hay kể chuyện thô bỉ hơn , bây giờ thì toàn làm trò lố . Chưa ở nơi đâu , tao lại thấy được cái từ "lố" là tích cực , là vui vẻ như ở lớp mình . Thậm chí còn tự hào khi tự xưng rằng lớp Anh 1 rất lắm "trò lố" .
Chuyện buồn thì ngồi cùng tâm sự . Bất cứ đứa nào trong lớp đều có thể tâm sự được nhiều chuyện . Một đứa trông mặt hơi hơi buồn buồn thôi là đã có mấy đứa chạy ra hỏi han . Một đứa khóc thì bọn nó chạy ra an ủi , thắc mắc "Sao nó lại thế" . Một đứa overseas về thì cả lũ chạy ra bá vai bá cổ , ôm nhau , hỏi thăm . Cái cách đối xử như thế , tao thấy thân thương và chân thật lắm .