A1 News

Héo mỗi em đều rờ 1 tí, thế cuối cùng là em lào? Tao thấy em Bưởi là xinh nhứt.
trường tao cũng loạn lợn hết cả, chả đứa nào dám ăn nữa. Bạn Vietnamese American chỗ tao (tên Michelle) định làm gỏi cuốn thịt lợn cuối tuần sau quyết định thay bằng thịt vịt.
Hôm nọ có 1 đứa người Thổ Nhĩ Kì chỗ tao định đi tình nguyện ở VN, tao rú rít sung sướng phấn khởi lắm... ko ngờ 1 tuần sau chị quyết định đi Kenya, lí do là ở Thái Lan mới có vụ bắn giết, hay bom biếc gì đấy, nên chị sợ đến VN rồi về nhà ko toàn thây. Tao cười nghiêng ngả, bẩu chị: chị đến Mỹ đc, mà lại ko đến VN đc sao. Chưa ai bảo VN mất an toàn hơn Mĩ. Mà buồn cười là 1 số đứa bên này tưởng tượng kiểu, bước chân xuống VN 1 cái là cúm vàng da, long móng, lở loét, trộm cướp đày đường...chán lắm. Các bạn cứ nghĩ Mĩ là nhất.
 
Giờ, 5 ổ dịch ở Mỹ được phát hiện là:
1. Cali
2. Texas
3. Kansas
4. New York
5. Ohio
Cháu Hải Anh, cháu L, cháu Thớt, cháu Ngọc, cháu Đăng, cháu Khoa, bác yêu các cháu...

siletto 05: virus cúm gà nó đụ virus cúm lợn nó hiếp virus cúm người
siletto 05: nó ra cái đó
siletto 05: =))
siletto 05: h cả 3 giống chết

siletto 05: dịch mới có cơ mà
siletto 05: đé-o lo
siletto 05: với cả cho chắc thì giết rồi rắc vôi
siletto 05: :|
siletto 05: nhưng chắc ko cần

Từ khi sang đây mình ko ăn thịt lợn =)) Chả hiểu sao ở đây bọn nó làm cứ thấy... hôi hôi thế nào í. Toàn gà với bò, rất rất nhiều gà là đằng khác, lol. Còn Mỹ an toàn hở? Thử học ở VTech hay Howard xem? Biết mặt nhau à nha. Bọn Mỹ cũng ignorant, mà khối em ở VN lại chả coi đất Mỹ thiên đường nhất quả đất đấy à? Chứ ko phải ồ ạt bằng mọi giá sang Mỹ du học làm gì :-j
 
Tự nhiên nổi hứng làm thơ :))


Hải Đăng lên núi làm tình
Nguyện viên cổ động hòa bình năm châu.

Quốc Nam ôm bụng mang bầu
Rượu đem đi uống giải sầu trầm ngâm.

Tuấn Linh ra chợ mua dâm
Bụt đem trồng xuống nảy mầm đẹp sao.

Hà Trung quan hệ quên bao
Nhiêu là bè bạn chẳng chào hỏi thăm.
 
héo ơi,cái em trong ảnh ông với hội con gái mà ông quàng vai ý :x em ý ngon nhất đấy :x mấy em còn lại trông to như con tịnh sợ lắm :)) em tàu mắt híp typical chinese quá ><
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hôm nay mình hoạt động hơi nhiều, hết đi học đi làm đi thi đi phỏng vấn lại đi đá bóng đi gym, máu lưu thông nên hơi xuất thần. Chiều nay vừa sàm sỡ người yêu roommate xong, lại càng phởn, lên viết linh tinh chút :))

Cái em tôi quàng vai là roommate em Vân. Em này gốc Thái, mặt mũi nhìn gần không được như trong ảnh đâu rất chi là tiếc nhé =)). Quan trọng nhất là em này psycho, thỉnh thoảng nó hóa điên lên chửi loạn thì không biết đằng nào mà lần đâu. Nó ở ngay cạnh phòng tôi, trước toàn 3 4h sáng tôi cười ầm ĩ nó không ngủ được toàn chửi loạn sang, hoặc cử em Vân sang chửi :))

Em Vân thì các bạn thấy thế nào? Em này tính tình cũng nice, nhưng mà không hiểu sao suốt ngày lôi tôi ra chê bai đủ đường. Nghĩ bụng nó cũng trẻ con nhưng mà nhiều khi cũng nực phết, nói 1 câu nó nhảy họng 1 câu [-(. Nói chung em này là dạng con gái ngây thơ ăn chơi nhảy múa còn dài :))

Em Scarlett hôn hít trên bãi biển kia sau khi ảnh lên facebook đã kêu ầm ĩ vì bụng bệu quá xấu xí, vừa nhăn vừa mỡ, và đã chính thức gia nhập đội quân đi gym hàng tuần do Richie cầm đầu :)). Em này thỉnh thoảng mấy hôm trời mưa em cũng wet theo, dâm lắm. Ngồi trong lớp ném giấy cho tôi kêu em đang thèm QHTD kiểu chó, tôi méo cả mặt không biết trả lời sao. Thỉnh thoảng nó làm mấy trò cũng ghê gớm lắm, tôi mà tâm không tĩnh như thủy thì giờ này chắc... thôi không kể nữa :">

Gái Yanli hồng hồng tím tím trên kia thì huyền thoại số 1, vài dòng trên HAO không thể tả xiết =)). 2 gái là best friends của tôi đấy. Bao giờ rảnh rang có khi viết truyện về 2 gái vô đối này, với gái Rakel cũng vô đối không kém kỳ sau sẽ về trường. Mình bị kẹp giữa mấy gái này năm sau chắc loạn mất 8->

Gái châu Phi tao ôm đùi hơi dễ thương cơ. Em này kém tao vài tháng tuổi, tuổi nhỏ nhưng chí lớn, đang làm cả 1 project đồ sộ chế tạo xe lăn cho người khuyết tật giá rẻ để về quê giúp dân châu Phi nghèo khó. Em này có quả mông đẹp vô địch thiên hạ, tiếc là cả tôi và thằng roommate đều chưa có thời cơ bóp :p

Gái Bưởi mà Thớt khen xinh là roommate năm ngoái của em Vân. Đây là đứa con gái đầu tiên tôi gặp mà có độ bựa sánh ngang một chín một mười với tôi. Quái nhân đấy =))

Kỳ fall tới floor tôi có khi có mình phòng tôi là con trai, còn lại gần hết đã bị con gái chiếm đóng sạch rồi. Không biết năm sau sẽ vô đối thế nào đây. Floor có 1 mớ con trai thì kỳ sau biến sạch, 4 thằng tốt nghiệp, 2 thằng move out. Còn trơ trọi tôi với thằng Brandon lủi thủi roommate nhau năm sau :))
 
Dịch đã lan đến Dallas....
sáng nay roommate thông báo co' thằng ở Fort Worth đã dính, ko rõ tên tuổi nhưng nhiều khả năng là dân Mexico về quê thăm nhà xong ngã bệnh đem qua đây
hiện giờ lời khuyên của bác Linh là các cháu nên tránh xa bọn Xì, ko ăn uống vớ vẩn ở Taco Bell, ra đường đeo khẩu trang và rắc vôi sống lên quần áo, về đến nhà nên cởi hết quần áo từ cửa nhét máy giặt bỏ thuốc tẩy vào :|
từ hôm có dịch đến giờ tao không dám lên nhà ăn, tại dm phục vụ toàn dân Mexico, thực đơn hàng ngày chỉ có cereal vời mì tôm và arizona :| đang cố gắng sống sót đến ngày về VN để tránh dịch...

anyway, regarding mấy bài post trên kia và trang trước, anh L cũng có vài điều muốn nói :)
1 là, bọn mày có vẻ nghĩ bạn bè lâu ngày ko gặp, hỏi han nhau cũng đ é o, nói chuyện cũng bơ, gọi trên YM thì lờ, chắc sẽ hết là bạn? Tao ko có khái niệm bạn mới hay là bạn cũ. Đã là bạn thì lúc nào cũng là bạn. 5 năm vừa qua, tao vẫn coi bọn mày y hệt như hồi đầu tiên tao mới gặp. Con người thay đổi, true, nhưng tao không nghĩ catch up được với cuộc sống của từng người là 1 cái gì đó quan trọng đến thế. Với tao, trước mặt bọn mày, tao vẫn sẽ là thằng L như hồi xưa (or hopefully so). Tao chẳng có nhiều bạn bè như phần lớn bọn mày ở đây, nhưng tao cũng hiếm khi đánh mất 1 đứa bạn (1 vài nhưng không đáng kể).
2 là, tao xin lỗi đến những đứa contact tao vài tháng trước mà tao không bao giờ respond (Thùy Nhợn, Zee...). Dạo này tao đang có nhiều chuyện cứt, ko thích nói chuyện với người khác.
3 là, có 1 số đứa ở đây chắc tao cũng chẳng bao giờ nói chuyện, nhưng tao luôn coi chúng mày là bạn tốt (dm deo' hieu?, nhung ma no' la the'). Vớ vẩn chúng mày cũng quên mẹ tao là ai rồi =)) just to let you know :p
Còn lại là mấy thằng CGO mà cả kì này tao ignore. Tao chả có vần đề gì với chúng mày, nhưng mà dm càng lớn thì người ta càng giấu như mèo giấu c ứ t, nên là nói chuyện nó không thoải mái nữa. Bọn mày là mấy đứa thân nhất với tao. Mà giờ chắc chúng mày cũng *** care nữa =))
dm thằng này có gì nói hết rồi đấy, còn lại tùy các bạn judge. Sống xa nhau thế này nhớ đến nhau là quý rồi, tao chẳng hiểu chúng mày expect bạn bè phải là cái giống gì nữa. Đã chẳng làm gì cho nó khá hơn, lại cứ đem nó ra chê bai dè bỉu, kêu là nhạt, là hời hợt, kêu là nó ngắc ngoải chết rồi, làm thế để làm gì? Có những đứa không nghĩ như chúng mày, vẫn coi chúng mày là bạn tốt, khi đọc mấy dòng ấy bọn nó nghĩ ra sao?
nên phân biệt bạn bè với networking
tao nghĩ networking mới cần 1 cái common interest để mà duy trì
tao chẳng cần gì ở bọn mày, tao cũng chẳng có gì để offer, tao chỉ muốn có 1 lũ bạn tao có thể have fun mà không phải ngó trước ngó sau
nghĩ sau này có gia đình đi. Dm bọn bạn đại học mà chúng mày coi là real friends giờ rồi cũng giống như bọn bạn cấp 3 ngày trước thôi. Seperated lives, no common interest. Vậy ra friends là 1 đống thứ disposable thế à?
grow the **** up
the right way
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Luận điểm thằng Linh fail, ai đọc chắc cũng có thể nhận thấy. Trả lời phát:

1 là, bọn mày có vẻ nghĩ bạn bè lâu ngày ko gặp, hỏi han nhau cũng đ é o, nói chuyện cũng bơ, gọi trên YM thì lờ, chắc sẽ hết là bạn?
Ông lấy số liệu "bọn mày" đâu ra thế? Tôi chưa thấy ai nghĩ ông không còn là bạn chỉ vì ít liên lạc cả. Lớp mình tôi liên lạc chat Yahoo nhiều hơn 1 lần trong 1 tháng cũng chỉ có tầm 5 đứa, nhưng mà có vấn đề gì đâu :)). Nói "bọn mày" thì nói cụ thể ra đừng chụp mũ :-t. Mọi người vẫn nghĩ về nhau như những đứa bạn tốt hồi cấp 3 thôi, phải không các bạn?

2 là, tao xin lỗi đến những đứa contact tao vài tháng trước mà tao không bao giờ respond (Thùy Nhợn, Zee...). Dạo này tao đang có nhiều chuyện cứt, ko thích nói chuyện với người khác.
Nếu tôi liên lạc 1 ai mà người đấy không trả lời thì tức là người đấy không muốn nói chuyện với tôi, tự động sau 1 vài lần tôi sẽ rút lui không làm phiền nữa. Nếu ông ignore đứa nào thì chúng nó cũng nghĩ thế thôi. Muốn biết tình hình thế giới thì phải tự chủ động, ngồi há miệng chờ chim thì còn lâu, chẳng ai chạy ra ần cần hỏi han đâu (trừ 1 số trường hợp cá biệt 8-}). Đừng có vì cái luận điểm này mà suy ra không ai coi ông là bạn, ngớ ngẩn =))

Còn lại là mấy thằng CGO mà cả kì này tao ignore. Tao chả có vần đề gì với chúng mày, nhưng mà dm càng lớn thì người ta càng giấu như mèo giấu c ứ t, nên là nói chuyện nó không thoải mái nữa. Bọn mày là mấy đứa thân nhất với tao. Mà giờ chắc chúng mày cũng *** care nữa =))
Càng lớn thì người ta càng giấu? Cái này tùy người. Giấu gì thì giấu, bao giờ 1 người cũng cần ai đó để giãi bày chia sẻ đúng không? Không thì cái bực cái ức nó dồn lại chịu sao nổi. Tôi vẫn hàng ngày tâm sự với thằng HT thằng Đăng đấy thôi, thậm chỉ thỉnh thoảng còn gọi Hà Thu ra tâm sự thầm kín, mặc dù 1 tháng nói chuyện YM với nó 1 lần là nhiều :)). Chỉ cần tin tưởng nhau là được. Bạn bè cơ mà :-/. Nếu ông không tin tưởng 1 ai thì ông là người có vấn đề.

Phần còn lại luận điểm lôi thôi không biết ý chính là gì, chỉ thấy đoạn này là chuối:
grow the **** up
the right way
Chẳng biết lớp mình ai là đứa chậm lớn :)). Nhìn lại mình trước khi đánh giá người khác ok honey?

Nói chung là toàn suy diễn suông :)|
 
đọc bài của 2 thằng tao thấy buồn cười quá =)) thằng Lờ vẫn là thằng Lờ mà thằng Héo vẫn là thằng Héo, tao chằng hiểu lắm chúng mày nói gì, nhg thấy giọng văn chẳng thay đổi gì mấy so với mấy năm trước =)) thế là tốt rồi

ừm, tình hình là hôm trước mình được roommate của mình dẫn đi ăn nhà hàng Việt Nam (tên là Phở Việt ) với 1 nhóm bạn thời trung học của nó. Các bạn ni dứt nà dễ xương. Thức ăn vừa được bê ra, 1 bạn nam (dân Mỹ nhé) hùng hổ đứng lên, giới thiệu:this is fish sauce, this is Phâu, this is that, that is this... các bạn đều gật gù, thằng này thông thái thật. Mình làm khán giả ở dưới, chỉ định nhắc bạn ấy là Phở chứ ko phải là Phâu, nhg bạn lờ mình đi, tiếp tục lecture. Sau đó, sự quan tâm của các bạn về thức ăn VN cũng kết thúc khi bạn nam kia dứt lời, cả buổi chúng nó cũng ko thèm hỏi mình lấy 1 câu xem cái thằng kia nói có đúng ko, nói chuyện rôm rả + quên phắt là mình tồn tại.
Tất nhiên mình hiểu là các bạn có nhiều chuyện để nói, và cũng rất vô tư . Còn mình cũng xấu tính: đã là người ngoài, ko nên trông mong ng ta để ý đến mình, mà phải tự có ý thức xông va`o mà "xin hòa nhập" chứ. Nhg mình cũng mong các bạn thể hiện chút lịch sự (fake cũng được) là tôn trọng văn hóa của ng khác.
Cuối buổi bạn nam kia hỏi mình: did you have fun? Mình ko biết nói gì, đành bôi: Yes. Thank you SO much for introducing authentic Vietnamese food to me! Nước Mĩ quả là có thể làm mọi thứ!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Haha, Minh Trang dạo này kể chuyện ngụ ngôn thích thật đấy, mình rất là khoái chuyện của bạn :)) Mình cũng xin góp 1 chuyện của mình như sau, 2 tuần trước trường mình có làm Relay for Life, cả trường cắm trại qua đêm ở sports field :)-??), mỗi team tự decor cái trại của mình. Hội VSA ở đây (Vietnamese Student Association - chắc hẳn ở trường các bạn cũng có 1 hội với cái tên giống thế, hoặc na ná thế :-j) trưng 1 biển ở ngoài cửa trại, đề là "The Vietnamese would say, "Phúc" Cancer!" Trên chữ "Phúc" có ghi 1 chữ nhỏ là "against."

Có 1 thằng Mỹ trắng chạy qua, thấy lạ, mới đứng chống nạnh gãi râu một lúc, rồi "À à" vài tiếng, giơ 2 ngón cái lên chỉ vào chỗ team mình, khen hay đáo để. Lúc đấy mình mới để ý, chạy ra xem. Bà senior mới khoan thai đi ra cùng, vỗ vai mình rồi bảo, "Mày thấy hay ko?" Err, mình biết là Russell Peters có đoạn chế Pho Phuc Lai, nhưng với người biết tiếng Việt và biết nghĩa từ "Phúc", hoặc chí ít là với người như mình, cái câu "Phúc" Cancer nó ko make sense, thậm chí có thể xuyên tạc là "Làm Phúc cho Bệnh Ung thư." Ồ yế? Mình là mình thấy ko hay à nha =))

Còn chuyện bị nhận nhầm là Chinese, cái này khó mà nói thẳng thớm được. Mình cứ hay chê bọn Tây nhìn dân châu Á nào cũng ra người Tàu. Giờ mình hỏi các bạn phân biệt được trai gái mấy nước châu Âu, Mỹ Latin, nước nào với nước nào đấy? Trai Pháp, trai Đức, trai Thụy Sĩ trông khác nhau thế nào? Gái Mexico, gái Brazil, gái Columbia nhìn khác nhau ra sao? Nhiều khi ra ngoài đường, lên xe bus, có người hồ hởi nhìn mình chào "Ní hảo," mình cũng chỉ toe toét chào lại, rồi bảo nó "Tao là người Việt Nam" thôi :> Thiện chí là thế, còn lũ nào nhìn đâu cũng ra VTech phẩy thì... nên vứt dép chạy lấy người =))

---------

Còn phần dưới này tớ viết cho bạn L, các bạn đọc thì đọc, chả đọc thì thôi. Lúc đầu tớ đọc bạn viết, tớ tự Vũ Đại hóa, "Chắc bạn ấy viết trừ mình ra...", giờ bạn gọi điện đến tận nơi, chỉ tận tay, day tận mặt, mà khốn cái, điện thoại tớ hết pin, nên thôi, lên đây giãi bày, bạn đọc thì đọc, mà chả đọc thì cũng thôi =)) Bạn bảo tớ hay lên HAO nhổ ra cho mọi người bu vào liếm, thì tớ cũng xin viết riêng cho bạn ở chỗ công cộng này, cho hợp với logic của bạn nhé.

Tao ko có khái niệm bạn mới hay là bạn cũ. Đã là bạn thì lúc nào cũng là bạn. 5 năm vừa qua, tao vẫn coi bọn mày y hệt như hồi đầu tiên tao mới gặp. Con người thay đổi, true, nhưng tao không nghĩ catch up được với cuộc sống của từng người là 1 cái gì đó quan trọng đến thế. Với tao, trước mặt bọn mày, tao vẫn sẽ là thằng L như hồi xưa (or hopefully so).

Với bạn, chuyện appear "vẫn là thằng L như xưa" quan trọng đến thế à? Kể cả thay đổi đi lên (tốt), đi xuống (xấu) cũng ko đc tính? Giờ, đứa đi du học nào về, gặp lại bạn bè cũ, hay có kiểu vỗ ngực, "Tao vẫn là tao như xưa chứ đâu." Bạn ko thấy thế... phony quá? "Vẫn như xưa", thế hóa ra 2 năm bạn ở đất người, học điều nọ, hiểu điều kia, mà bạn vẫn chỉ "như xưa" thôi sao?

Đúng, đã là bạn thì vẫn luôn (thường) là bạn. Đã gọi là bạn thì luôn luôn có nhu cầu chia sẻ hai chiều giữa hai người. Chuyện catch up cuộc sống của bạn ko phải là tối quan trọng, nhưng là điều cần có để hiểu về người kia hơn. Dẹp cái bọn stalking, mò mẫm, tọc mạch chuyện người ra, thì việc nghĩ về bạn, hiểu bạn, quan tâm đến bạn, ko phải yếu tố giữ tình bạn sao? Thực hiện điều này ko nhất thiết cứ tối ngày giữ liên lạc là hay, ít liên lạc nhưng trong tâm mình có bạn là đủ rồi :)

... mà cả kì này tao ignore. Tao chả có vần đề gì với chúng mày, nhưng mà dm càng lớn thì người ta càng giấu như mèo giấu c ứ t, nên là nói chuyện nó không thoải mái nữa. Bọn mày là mấy đứa thân nhất với tao. Mà giờ chắc chúng mày cũng *** care nữa

Bạn nói mà ko thấy câu sau đá câu trước à? Vừa nói là "bọn mày là bạn thân nhất của tao," lại vừa tự nhận "mèo giấu c-ứt"? Ko phải là cái bọn lớp này ko quan tâm đến bạn, mà bạn có để ai quan tâm đến bạn đ-é-o đâu? Tớ xin lỗi chứ, năm lớp 12 bạn đi Mỹ, có mấy người viết email cho bạn hỏi thăm? Bạn trả lời được mấy người? Giờ 3 năm rồi, bạn lại thở vắn than dài, chẳng ai quan tâm đến mình. Bạn lên YM bạn có để onl ko? Bạn để available hay bạn invisible thế? Bạn thích gọi ai thì chat với người đấy, thế người ta muốn gọi bạn thì làm sao? Người ta viết offlines cho bạn, bạn có trả lời ko đấy? :)

Học kỳ trước, bạn ko có điện thoại, người khác muốn gọi cho bạn cũng chả được. Học kỳ này, bạn có điện thoại, bạn cũng chả cho ai số mà người ta gọi. Rồi bạn hỏi: "Tại sao ko có ai gọi điện cho tớ?" Hơ, câu hỏi hay. Tớ chẳng bảo bạn phải đi ka-ve bản thân từng người, phân phát địa chỉ email hay điện thoại. Nhưng đừng ngồi im một chỗ, rồi expect người khác chạy đến hít ngửi mình :) Bạn cứ xua đuổi, ignore người khác một vài lần, thì đến lần sau người ta cũng tự động hiểu là bạn ko muốn giao tiếp, người ta co vòi lại trước bạn, vậy thôi.

Dm bọn bạn đại học mà chúng mày coi là real friends giờ rồi cũng giống như bọn bạn cấp 3 ngày trước thôi. Seperated lives, no common interest. Vậy ra friends là 1 đống thứ disposable thế à?

Nói đi nói lại, bạn đã bảo là "ko phân biệt bạn cũ bạn mới," thế mà với những "bọn bạn đại học" này thì sao bạn kỳ thị thế? Vì da trắng nên cần diệt chủng? Vì da đen nên cần hâm mộ? Vì da vàng nên cần tránh xa? Tớ chả hiểu. Lớp 10, lúc mới vào cấp 3, thì cái lũ bạn mà bạn claim là "bạn thân nhất" đây chẳng phải từng là bạn mới sao? Bạn có giữ khư khư lấy tình bạn cấp 2 Tây Sơn, anh em thân nhau chí cốt sinh tử ko? Với tớ, bạn nào chơi được là bạn, bạn mới quý thì bạn cũ càng trân trọng. Nhưng giả thử cứ bám rịt lấy "tình bạn vàng" hồi xưa cũ, liệu thế có công bằng với những người mới muốn làm bạn với mình ko? :)

Nói về chuyện tương lại disposable hay ko là một chuyện dông dài và viễn tưởng, tớ miễn bàn.

Còn chuyện bạn bảo tớ đi thông thống kể xấu bạn với thiên hạ, thì cho tớ xin ^:)^ Tớ ko rỗi hơi gõ cửa từng nhà kể lể bạn L hôm nay làm gì đâu... Chắc thỉnh thoảng có chị Hiền chạy vào hỏi "Em ơi thằng cu Lì đã chết chưa?" thì tớ rối rít kêu là "Nó còn sống" thôi.

Các bạn khác nhé, từ nay các bạn nào có nhu cầu hỏi han chuyện bạn L sống chết ra sao thì cứ ra bạn L mà hỏi nhé. Chiều nay bạn L bảo tớ là tớ đ-é-o phải là gì mà phát ngôn hộ bạn ấy đâu \:d/ Mà tớ cũng muốn có vinh dự độc quyền ấy, nên là... các bạn đừng hỏi thăm tớ về bạn L nữa. Chấm. Chấm than. Chấm cảm.

- Ngoài lề: Ước gì mình viết paper cũng dài dòng, đúng chính tả, đúng ngữ pháp, văn phạm như mình viết trên này. Tsb.
 
Hehe, hnay có tí vui vẻ, cũng lên đây chia sẻ vài chuyện lẻ tẻ cho vui :)).
Các bạn bày tỏ thái độ sống nhiệt tình quá, thôi thì đóng góp tí nào.

Theo tao thì mỗi người 1 tính cách riêng, sống theo 1 kiểu khác nhau, không có kiểu nào là đúng là sai tuyệt đối cả. Với tao sống thế nào cho mình thoải mái, cho mình tốt lên thì là đúng, còn sống để cho mình thành như cái bìu rách thì là sai :))

Riêng cá nhân tao, sống trong cái môi trường 99% American, 1% Intel, đ éo chơi thằng nào thân cả =)), bạn bè cũng có tương đối và chơi chừng mực thôi. Thứ nhất vì tính cách tao quá Asian, ko hợp cái lối suy nghĩ của bọn Mỹ lắm. Thứ 2 là bạn bè thân thiết cũng có đủ rồi, thêm cũng chẳng để làm gì, sinh ra nhiều chuyện mệt óc. Thứ 3 là kinh nghiệm bản thân, bạn bè cũ, những đứa thân với mình mình hiểu khá rõ rồi, còn những đứa mới gặp biết thế đ éo được chúng nó thề nào, càng thân đến lúc nó chơi cho quả càng đau, đến lúc đấy đ éo buồn cười tí nào luôn :|

Tóm lại tao giữ tình bạn cũ thân thiết, liên lạc thường xuyên, bạn mới thì có lẽ bao giờ thành cũ mới thân được :))

Tao thấy nhiều đứa bọn mày cứ bị ảnh hưởng mấy cái y kiến nhận xét ngu học của bọn Mỹ, tao thì kệ mẹ :)). Trường tao ít intel, nên hình như Asian được khá nhiều người tôn trọng, còn mấy đứa ngu học tưởng mình hay kỳ thị thì không chấp. Gặp những đứa dân trí thấp như thế, cứ nghĩ trong đầu: "Có giỏi thì bật bố mày bằng GPA trên lớp xem nào! " là thấy mình kinh ngay =)). Với lại tao cũng xác định là cái xã hội này ko hợp với mình, sớm muộn cũng sẽ về VN nên không care lắm bọn Mỹ nghĩ gì, làm gì. Tao còn đang bị mấy đứa bạn Mỹ kêu là racist vì anti-homo, suốt ngày nói xấu American, chê Ấn Độ bẩn và chửi Trung Quốc, có sao đâu :)).

Tiện thể từ hồi sang đến giờ, năm 1 bị nhầm là Hàn Quốc, năm 2 tao bị nhầm là Nhật, chưa bị nghĩ là Chinese bao giờ, có tí tự hào :">.

Anyway, càng gần ngày về công việc càng chất đống, căng thẳng vãi lìn :(
 
Vừa tưởng thoát được cái wall of text 2 trang trước thì ngờ đâu trang này lại y sì đúc :| Mà lại vẫn là cái chuyện bạn cũ bạn mới đấy, tao thấy trong chuyện này mỗi người một ý kiến, khó mà có thể ép tất cả mọi người nghĩ giống nhau được. Thằng Héo tính nó hòa đồng, dễ kết bạn nên nó có bạn (thân) mới cũng là dễ hiểu. Nhưng dù gì nó vẫn giữ liên lạc (ít nhất) với tao với thằng HT, nên tao vẫn biết tình hình của nó, vẫn thấy là nó "không thay đổi". Còn kiểu như thằng L, bạn bè gửi off rồi ko trả lời rồi excuse là có chuyện bìu thì dù có muốn bọn tao cũng đâu có biết được mày "thay đổi" hay không?
Bạn bè với nhau thì từ đầu cũng là do có "common interest" (chứ không sao tự dưng làm bạn với nhau làm j :-/), nếu như cứ trốn chui trốn lủi, không nói chuyện với ai thì lâu ngày cái "common interest" mà mày nói đến nó cũng sẽ tự khắc mờ nhạt dần đi, tức là tự mình khiến mình càng cách xa với những người mình từng gọi là "bạn". Ví dụ như CGO chẳng hạn, chẳng phải từ cấp 3 đến giờ cái "common interest" của CGO vẫn luôn là làm project cùng nhau (có thể để phục vụ UKA1, cũng có thể chỉ là for fun)? Đến tận bây giờ, mỗi dịp 8/3, 4 thằng bọn tao lại confe cùng nhau bàn tán sôi nổi, chẳng phải nó cũng góp phần giúp bọn tao giữ cái "common interest"? Mày không tham gia thì chính mày đã tự làm ra cái "Seperated lives, no common interest" ở trên còn gì.
Nói chung thì theo tao, friendship cũng như mọi relationship khác, nếu muốn giữ gìn để nó không mai một thì mỗi người phải góp sức 1 tí, không thể cứ trông chờ vào phía bên kia gánh hết được. Nhưng dù j đấy cũng là ý kiến cá nhân thôi, nếu ai thấy không vừa lòng cũng đừng flame :))

Về cá nhân thì năm học này tao có siêu nhiều bạn, mà varied từ châu âu đến châu á, từ châu mỹ sang châu phi. Ấy vậy mà cũng có nhiều lúc tao vẫn nhớ bọn lớp mình, thỉnh thoảng tự dưng lúc đống sách vở cũ thấy quyển yearbook lại bồi hồi nhớ hồi cấp 3. Nhiều bạn mà vẫn thế, nên nếu cậu nào vừa không có bạn lúc xa nhà, lại vừa không liên lạc với bạn cũ thì cũng nên cẩn thận không đến lúc cô đơn, nhìn ai cũng nghĩ là không quan tâm đến mình lại lên cơn cầm AK ra tỉa cả trường là không hay đâu =))
 
Vâng hôm nay Rida đã chính thức gửi email đến toàn thể học sinh, dài dằng con mẹ nó dặc luôn, về dịch cúm con heo đang diễn ra. Hôm qua thì Goucher nhận email thông báo tạm ngừng việc nhập khẩu lương thực từ Mexico =)), hôm nay thì Rida có cái này (trích dẫn 1 vài thôi kẻo dài):

I am sure you are aware of recent reports regarding Swine Flu and the cases confirmed in Mexico and the United States. Please note that there are no known or suspected cases at Rider University. This is a rapidly evolving situation and we are monitoring new developments closely. According to authorities, all the cases in the United States have been relatively mild, and this strain appears to respond to commonly available treatments.
Trường ta vẫn an toàn, chưa có vụ nào xảy ra cả :)>-

As of April 28, the New Jersey Department of Health and Senior Services has identified five probable cases of Swine Flu in New Jersey and is currently arranging for confirmatory testing at the Centers for Disease Control and Prevention (CDC). All five individuals have mild forms of the flu and are recovering at home. None were hospitalized. Four of the five probable patients had traveled recently to Mexico and the fifth had traveled to California. The patients include residents from various unidentified counties throughout New Jersey.
Một số trường hợp hy hữu ở NJ bị cúm là do gần đấy xí xớn bay sang Mễ Xì ăn chơi hoặc Cali du hí. Mình đề nghị thằng Nam và Hải Anh nên hết sức đề phòng, vớ vẩn trúng cái cúm con heo này thì thối mồm :|

We have made information available via Rider’s Web site at http://www.rider.edu/swineflu to address any questions or concerns you may have regarding this illness.
Cái này không hiểu sao tao thấy rất buồn cười =))

Còn vụ Thớt kêu bị kỳ thị Tàu Tủng thì tao cũng bị đầy, mấy lão Mễ Xì trong trường thỉnh thoảng dở hơi gọi tao ra nhờ đọc hộ mấy từ Trung Quốc cơ, thế nó mới ác nhân =)). Mà tao ghét nhất mấy đứa hỏi về Bắc và Nam nước mình, ngứa lắm. Còn đâu cũng không vấn đề lắm, nhầm nhọt là chuyện thường. Không nên đổ lỗi cho bọn Mỹ lắm, đúng là bọn này nhiều đứa rất nhảm cứt (ví dụ như bọn ở trường Hà Trung =))), nhưng nhiều đứa cũng khá lắm (mấy em tóc vàng chỗ tao hơi bị uyên thâm). Chỉ có tao với Hà Trung cùng nhận xét thấy bọn Mỹ thì mấy thằng da đen kiểu dáng Tưởng Mình Hay là ngu nhất =))

Trường mẹ cũng có Relay for Life à? Con trong R4L ở đây đấy =)). Trước cũng có cắm trại ở gym, y xì cái mẹ miêu tả luôn =)). Mỗi tội con không đi do dỗi mấy đứa bạn gái bỏ bom cả tiếng đồng hồ :-". Với cả ngủ ở đấy cứ bừa bựa :p

--------

Chuyện bạn bè bốn bể thì tao thấy tao là 1 trong những đứa may mắn (hoặc có thể nói là phờ râu :">) nhất lớp, vì hòa nhập rất nhanh ở đây, ăn chơi vui vẻ đú đởn vô cùng :D. Tao với thấy lớp mình sang Mỹ nên chia làm 3 loại sau:

1/ Loại không ưa bọn Mỹ, ghét văn hóa hoặc môi trường sống ở Mỹ, không hòa nhập lắm với cuộc sống ở đây, hoặc chỉ chơi với Việt Nam là chính. Loại này chiếm thiểu số, bao gồm thằng Linh, Giang (do đóng cửa ăn kiêng?), Quỳnh Anh (do chỉ chơi phần lớn với hội DC?)...

2/ Loại hòa nhập vui vẻ, chơi thoải mái với mọi người ở đây, và vẫn giữ liên lạc tương đối với bạn cũ. Đây là loại xởi lởi hòa đồng dễ gần thân thiện, bao gồm tao, thằng Đăng, Thùy...

3/ Loại giống loại 2 nhưng do quá xởi lởi mà... quên con bà nó đám bạn cũ, gần như không liên lạc bao giờ. Cá nhân tao thấy bao gồm Thanh Quang, Thảo Dê, Nhật Minh...?

Các bạn rơi vào loại nào ;;)


Thật chứ bạn mới bạn cũ gì thì cũng là bạn, chỉ cần có những sở thích, chí hướng chung thôi, sau đó tự tìm thấy ở nhau cái gắn bó, hiểu nhau sâu sắc thì sẽ thành bạn thân, bạn chí cốt. Nói về độ thân thiết bạn bè thì trong đám bạn con trai của tao, CGO vẫn là mấy thằng thân nhất, có thể kể lể, tâm sự, buôn chuyện, tán gẫu trên trời dưới bể với nhau mà ít ngại. Mấy thằng khỉ ở đây mà kể chúng nó thì đổ bể ngay lập tức 8-}. Đấy là bạn cũ nhé. Còn trong đám bạn con gái của tao, mấy đứa bạn gái ở Rider lại thân thiết hơn, kể nhau những chuyện riêng tư kín đáo nhất, chứ không như con gái lớp mình, 1 là kêu tao bép xép, 2 là cũng không đủ thân tín để kể [-(. Nói thế để thấy là bạn bè dù ở đâu, quốc tịch thế nào, quen trước hay sau thì cũng có thể tạo mối quan hệ bạn bè gắn bó thân thiết lâu dài được. Sau này đi làm bận bịu cuộc sống mà thỉnh thoảng vẫn nhớ đến nhau mới thật đáng quý :">


Mai 2 cái test cuối cùng trước tuần final rồi, học nhiều quá hóa điên, may có cái HAO này tự nhiên lại xôm, lên đây viết nhăng viết cuội thoải cả mái :))
 
Đang viết paper, đề bài là tôn giáo da đen kỳ quái ở New York (Santería), đột nhiên buồn ị ghê gớm phải đi ngay lập tức :( Hóa ra là thằng Héo xì đểu mình trên này :-<

Vớ va vớ vẩn à nha, mẹ đâu có chơi với mỗi hội DC đâu, nói là "hội DC" chứ có mỗi Hà Linh với Chính gọi là thân thiết, đàm đạo được. Cái bọn bé bé học high school ở đây cứ... khoảng cách thế hệ thế nào ý, dù kém mình có 1-2 tuổi =)) Nói đúng ra là mẹ bị bệnh kỳ thị nhiều thứ, hater đủ loại, nhưng nếu bảo là chỉ suốt ngày bám đít hội Việt Nam thì hơi quá :-j Ở trường này Tây Ta Tàu mình chơi đủ, à nhố một cái là rủ đi ăn chơi đánh bài xem phim ngay được, chỉ ko drugs với sex cùng thôi. Chả có vấn đề gì :)) Ngồi ăn với nhau nói chuyện dông dài, 1 tiếng chứ 2-3 tiếng cũng có. Ăn xong nhìn nhau phát sợ. Năm nay rm học nhiều hóa quỷ, nên đời sống dorm điếc có phần bìu. Năm sau ở với 1 em Hàn, 1 em Mễ, 1 em Luân-đôn với 1 em Mỹ trắng ham rugby. Hãy đợi đấy :-"

Gì gì, Relay for Life hả, trường mẹ newbie nhưng #1 National College Event 2 năm liền này :> Ko phải cắm trại trong gym, mà là outdoors field í. Vui bỏ xừ, bừa bựa gì, vừa có live music, DJ, dance crews, lại có 1 tỉ games để chơi cả đêm. Sang trại này bốc đồ ăn, sang trại kia ngả ngốn, về trại mình ngồi xem Grindhouse. Bạn trẻ nào xem Grindhouse đi =)) Có bựa là cái khoản thay vì relay thì đi vòng quanh track field thôi. Haha. Nhưng mà cũng ý nghĩa lắm, ở lớp mẹ có 1 con nổi tiếng là party rat, clubbing queen, hóa ra con bé này là cancer survivor, hơi bitchy nhưng thẳng tính, chơi được T_T Đến lúc nó cắt tóc để hiến mình mới biết, đúng là ko nên trông mặt mà bắt hình dong, hĩ hĩ.

Càng gần đến ngày thi, tao càng thấy mặt trơ ra ý. Tối qua có cái foam party ở đây, lần đầu tiên được ăn S'mores nướng, đi chụp ảnh Hàn Quốc =)) Có cái trò mechanical surfing nữa, giữ thăng bằng khó phết, ngã cứ gọi là dúi dụi. Cổ chân hôm trước vừa đỡ dẹo, giờ lại phải trát Icy Hot hàng ngày. Đã đứa nào thử rock climbing chưa, chân đau, cộng thêm tính tao nhát như con cầy nên đã nhắm mắt làm ngơ =)) Còn cái foam party thì... bị điên, tự dưng làm tao nhớ đến lúc sinh nhật đứa nào cả lũ trát bánh kem vào mặt nhau. Có điều thay vì kem tươi thì là bọt xà phòng :">

Rồi viết xong cũng thoải con bà nó mái :))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
ôi dào xôm quá xôm quá, các bạn xôm quá làm mình cũng có tí hứng khởi kể chuyện rồi thì góp vui ^^

hôm nay bạn minh nhà mình vừa break world guiness record trong lĩnh vực "đông người nhảy kiểu ấn độ nhất", có certificate đàng hoàng, năm sau các bạn mua sach guiness dễ có mặt tớ trong đấy lắm, số là 1 số các bạn sporean gốc ấn độ nhà mình, nổi hứng muốn làm 1 cái j đấy đẳng cấp thế giới vậy là boom, nhảy ấn độ =)), chúng nó hô hào cả trường học nhảy. hiệu trưởng thấy world record nên ủng hộ nhiệt liệt =)). vậy là hôm nay, tầm 800 em xuất hiện ở sân đá bóng quần áo nhiệt liệt hưởng ứng quay video nhảy kiểu mass dance vui vãi hàng, để bao h có video lên utube sẽ cho các bạn trẻ xem nha :x .

http://www.facebook.com/group.php?gid=74446017261#/video/video.php?v=75034198350&oid=74446017261

đó đó bollywood dance đó :)) các bạn trẻ tưởng tượng 800 thằng cùng nhảy giống nhau nhé :))

hehehe. nào chúng ta tiếp tục ^^ vấn đề muôn thủa:
đăng đã viết:
Nói chung thì theo tao, friendship cũng như mọi relationship khác, nếu muốn giữ gìn để nó không mai một thì mỗi người phải góp sức 1 tí, không thể cứ trông chờ vào phía bên kia gánh hết được. Nhưng dù j đấy cũng là ý kiến cá nhân thôi, nếu ai thấy không vừa lòng cũng đừng flame

đúng luôn. ko có j bàn cãi.

mà thực ra tớ thấy nói j thì nói, cái quan trọng là tìm lấy 1 2 đứa bạn thật thân mà nói chuyện chia sẻ vui vẻ là tốt lắm rồi. ^^

còn các bạn còn lại thì vẫn là bạn như thế thôi, chỉ có điều cuộc sống mệt mỏi bận rộn làm cho người với người lãng quên nhau mà thôi ^^ chứ gặp lại lại chẳng tíu tít mạnh ý chứ ^^

còn bạn linh thì tớ ko có ý kiến j nhiều, tớ chỉ thấy bạn hơi bị mệt mỏi với cả stressed out quá mức rồi :) tìm ra hạnh phúc cho chính mình đi cậu. oh ko, đầu tiên là nên tìm peace of mind đã ^_____^ tớ hồi trước cũng điên loạn vãi đ-ái ra ý chứ, thực ra là đến h vẫn điên loạn nhưng mà h nó trải qua nhiều thứ với cả lâu rồi nên là cũng chai sạn đi, lớn lên rất nhiều, đau khổ cũng rất nhiều. và đến bây h thì tớ đã trở thành kiểu bất cần đời, chỉ muốn đi hết cái quãng đường thối nát trc mặt rồi biến rồi sẽ cố make my life happier for me :) . và với cả cậu ạ, cậu cũng nên take everything easy đi, tập yoga cho thư thái đầu óc, miễn là đừng break your bones là ok! nghe nhạc classical nhiều lên. bỏ qua bài tập với cả những cái đống cứ-t trong quá khứ hoặc hiện tại của cậu đi. nói nghe thì đơn giản nhưng tớ biết là sẽ rất khó khăn. vì chính tớ vẫn còn lạc trong cái mê cung để tìm đến cái gọi là hạnh-phúc-của-riêng-tớ.

cái khó nhất là vượt qua chính mình. Tớ chưa bao h làm đc điều đó. và tớ vẫn đang cố gắng :) tớ bây h chỉ là cái bóng của tớ hồi trước. nhưng vấn đề là tớ aware đc bản thân mình như thế. và vẫn còn hi vọng vào những điều tốt đẹp hơn trong tương lai.

Bạn linh ạ, cậu là 1 đứa bạn tốt, nếu không muốn nói là rất tốt, nhưng đôi khi mình nên biết nhún nhường 1 chút 1 xíu. nhận phần thiệt về bản thân cũng đc. và giúp cho người khác đc hạnh phúc.

"sometimes when you love someone, it doesnt mean making them love you back, it may just mean you have to love them enough to accept them or let them go. "

hihi chill out nào!!!

suggest bạn linh đọc quyển siddhartha của herman hesse nhé ^_________^
truyện rất hay :X

and please, **** you, please go take sometime off, you need some effing rest.


đôi lúc cái con người ta cần chỉ là 1 chút bản lĩnh để self hypnotize (tự huyễn hoặc) bản thân ^^ cố lên nhá! ^_________________^

ngáp ngáp, lại 1 đêm không ngủ đang chờ đón =))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hè ngồi đọc hết bài chúng mày rồi. phân loại bạn bè nhiều làm chi. hôm nào gặp lại nhau đú đởn là xí xóa hết ý mà :x
nói thế nhưng tao rất thích đọc bài bọn mày, xem suy nghĩ của bọn mày :D, vì chẳng mấy khi xôm tụ được thế này.
tao thì có mấy lần dẫn bọn Mĩ trường tao đi ăn phở, chúng nó cứ khen ngon mãi, đặc biệt khen đồ ăn VN healthy, ko ngấy, ko dầu mỡ như Tàu :)) còn món thứ 2 là sinh tố chúng mày a. Cho các bạn ý uống sinh tố mãng cầu, chúng nó ngất ngây con gà tây luôn.
năm nay tao làm trong international club, cảm thấy rất bất lực vì ko chữa được bệnh ignorant của các bạn Mĩ :)) tất nhiên là một bộ phận thì rất open và ham học hỏi văn hóa của các nước khác, còn phần lớn thì mù tịt kiến thức địa lý, chỉ thích ở trong comfort zone của mình và nếu là cái gì ko liên quan đến nước Mĩ thì ko quan tâm. Ví dụ như có một đứa quốc tế giới thiệu nó đến từ Tajikistan, một đứa Mĩ bảo có phải nước mày ở châu Phi ko, đơn giản vì nó bảo tao chưa nghe thấy tên nước mày bao giờ, nên chắc là ở châu Phi 8-}
tao đang làm ở trong thư viện, fit đúng category gái châu Á chăm ngoan của thằng Héo :)) nên năm sau được hired tiếp :D phải cám ơn bạn Thụy vì đầu năm nó xin được, mới mách cho tao. Lúc tao email, bà ý rất là confused, bảo quái, 5' trước mình vừa nhận một đứa Thuy. Sao bây giờ lại mọc ra một đứa Thuy khác xin việc là sao =))
công việc nhẹ nhàng, lẽ ra là vừa học vừa làm được, nhưng mà khổ nỗi tao ko thể tập trung được, học thấy bài khó một phát là tót lên mạng, ví dụ như bây giờ :))
à nói về cúm lợn, trường tao gửi 2 cái email rồi, tăng cường vệ sinh khắp nơi nơi. nhà ăn bây giờ chia khẩu phần, không để người serve như bình thường nữa. tao cũng đề phòng bằng cách rửa tay trước khi ăn. hồi trước toàn xoẹt thẻ rồi bay thẳng vào ăn luôn :)) tao ghét cái hand sanitizer lắm, mùi kinh bỏ xừ.
cái bài trên của Hoài Anh buồn cười thế :)) Thích câu kết nhất: "Khiếp, nhạc với nhiếc, loạn to!" kiếm đc. ở đâu thế HA?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lên đây đọc thấy mình được phân vào loại 1 của thằng Héo mà cười bò ra LOL ừ công nhận là tao nhìn chung không thích nước Mỹ cho lắm, nhưng không phải là mình không appreciate văn hóa của bọn nó. Nói chung theo tao thì đất nước này là một nơi tốt để work và study, nhưng mà in between tao phải được về nhà kiểu như về hè để xả stress, chứ không thì sẽ chết há mồm ngay.

Sắp thi rồi, tuần sau thi LOL chắc thứ năm tuần sau tao bay rồi :) về nhà làm tiếp paper :) nghĩ mà sướng. còn đúng 1 tuần nữa thôi. Lớp mình năm nay có những ai về, những ai không về thế? và nếu mà về thì bao giờ về?

Nói chung về chuyện bọn Mỹ không hiểu về văn hóa VN, tao thấy là điều đương nhiên. Nhưng được cái là các đồng chí bên này của tao rất thích tìm hiểu. Năm nay tao ở 1 cái co-op, có 13 người ở trong cùng 1 cái nhà. Nó là dorm mà không phải dorm, ở chỗ là chúng tao tự nấu ăn chứ không dùng meal plan của trường. Mọi người ở đây đều rất open to cultural differences. Có 1 bạn hôm trước gọi tao ra giúp dịch hộ bạn ý xem mấy chữ trên cái túi của bạn ý nghĩa là gì, vì cái túi của bạn ý làm từ recycled material, mà theo như tao đọc được thì là bao đựng cám Con Cò :)) Tất nhiên cũng có những đứa thiển cận, nói năng lung tung mà chỉ chờ chúng nó mở mồm ra là mình muốn hét lên shut the **** up, nhưng mà đó chỉ là thiểu số.
 
Cái Bollywood dance trông cứ thế lào í cậu ạ :)) Khi nào có youtube vid thì cho tớ xem với :x

Em Linh nhà ta đang ở Ghana đập gián cứu người, hahah các bạn trẻ Mỹ, sheltered life. Hôm qua đang ngồi gãi mông trong phòng, tự dưng thấy ngoài hành lang có tiếng đứa con gái nào rú như còi, mình tá hỏa chạy ra xem. Tsb hóa ra 2 em phòng bên cạnh có con gián bay vào nên 2 em ngồi ôm nhau khóc thút thít ^:)^ Mình đi dép tổ ong loại 5 nghìn bác mình tặng cho trước khi đi Tây học, mình rút phăng dép dưới chân, thản nhiên đập con gián bép 1 cái, 2 em nhìn mình như anh hùng, thiếu điều dập đầu khấu lạy tạ ơn :-@ Xong, hnay lại thấy em Linh viết chiến công cứu công chúa người Mỹ mình lại thấy buồn cười quá =))

Hoặc chuyện rất đơn giản, phòng vệ sinh có đứa đi tè xong quên giật nước. Ở trường tao, một số buildings có toilet tự động xả nước (để người ko phải động tay vào - sợ mất vệ sinh), nhưng một số tòa nhà cũ hơn thì ko có hệ thống này. Các em gái Mỹ nhiều khi cũng hồn nhiên lắm, "thiên nhiên" xong vô tư kéo váy lên mà đi ra thôi =)) Đứa vào sau, đứa nào cũng phẩy phẩy tay, che miệng, kêu EWWW rõ to. Mình được thể lại chửi, TSB chúng mày, xong gạt cần nước. Có thế thôi mà việc đíu gì phải kêu nhỉ?

CÚM LỢN: WHO cho cúm lợn lên le-vồ 5 rồi các bạn trẻ nhé. 6 là đẹp lắm đấy =)) Ở đây, cách trường tao 2 blocks, có 1 nhà bị quarantined rồi, nghi là dính. Tao nhận đc thư của thằng chủ tòa báo (báo trường), chạy ra chụp ảnh, dizzz, nhìn từ ngoài vào phòng khách thấy treo 1 chùm trông như quần lót phụ nữ. WTF. Hay có khi là chiều tối nhập nhoạng mình nhìn nhầm? Có khi là khẩu trang to bằng cái đít chậu và hình dáng giống undies? Hahah. Ngoài ra ở khu vực DC-VA-MD có mấy bác dính chưởng rồi. Một thằng nhân viên ở World Bank đi công vụ ở Mexico đã xác định dương tính, nhưng các bác ở DC thì chối, kêu là thằng này hộ khẩu ở MD, nên tính là bang MD bị dính chứ DC vẫn sạch lắm =)) Chắc là trừ cái vụ một bác nữa ở Nhà Trắng đang bị đưa lên bàn soi :-j
 
Vietnamese Club ở trường tớ mấy tuần trước cũng nấu Phở, đặt tên event là "What the Pho". Bây h khi nào nấu phở gọi các bạn đến ăn là mình lại bảo " I am cooking What the Pho this weekend, come!". Thực sự nghe bọn nó nói quen rồi mình cũng quên mất nói đúng theo tiếng Việt là phở. Bây h nói chuyện với bọn Mĩ toàn nói Phơ chứ ko nói Phở nữa. Mà đến cả tên mình, nghe bọn nó gọi quen là Hăng chứ ko phải là Hằng. Bây h mỗi lần tự giới thiệu lại điềm nhiên "My name is Hăng". Xong rồi tự thấy ngạc nhiên, tên mình là Hăng từ hồi nào vậy. Rồi ở trường còn có một chị tên Ngọc rất dễ thương. Hồi đầu chị ý đi đâu cũng bảo mình tên là Ngọc. Bây h chị đã bị bọn Mĩ "reeducated" nên đã đổi cách giới thiệu " My name is Noc, like in "nock, nock on the door".
Nghĩ cũng phải thôi, sống giữa một đống Mĩ, nghe tiếng Anh 2 năm trời, phản xạ nói làm sao ko giống chúng nó được. Cũng hay la tớ vẫn nghĩ trong đầu bằng tiếng Việt... Và thỉnh thoảng thấy đứa bạn Mĩ chuẩn bị vấp ngã thì hô lên "Cẩn thận!" :))
 
Ờ bên này tụi nó toàn gọi nhầm tên mình là dờ-eng-deng ấy mà (cái từ này tiếng việt chắc cũng chả có, hớ hớ). Tớ bảo bọn nó là không sao, nhưng mà tụi nó toàn đòi mình dạy tụi nó đọc đúng cho bằng được. Thế là tớ lại ngoạc mồm ra giảng giải tên tớ đọc là z-ang-zaaang =)) Ví dụ như hôm qua vừa dành ra 1 tiếng đồng hồ ngồi dạy 2 đứa bạn cùng nhà đọc đúng tên mình, lại dạy tụi nó đọc cảm ơn với không có chi, lại còn xin chào nữa. Nghe tụi nó đọc vui lắm, còn chỉnh cho tụi nó như cô giáo, tự nhiên thấy mình quan trọng hẳn lên. Hay ghê cơ...
Sang bên này suốt ngày nấu đồ Việt cho bọn nó ăn thử, mình vác từ nhà đi phở ăn liền với miến ăn liền, thế là nấu cho các bạn ý ăn. Hôm qua mới nấu chè đỗ xanh, rồi hôm trước nấu xôi xéo. Hớ hớ :) chúng nó thích ăn lắm. Nói chung là chả biết chỗ khác thế nào, chứ chỗ tớ các bạn ý thích tìm hiểu văn hóa, đặc biệt là văn hóa ẩm thực nhà mình lắm.

12 giờ đêm hôm nay có 1 cái paper 800 chữ due, nói chung là rất dở hơi, tại vì mình chả biết viết gì bây giờ. Có ai muốn viết paper hộ tao không?

Chán quá, sao vé bị cancel cả thế này T_T nhưng vẫn mua được vé là tốt rồi. mua vé muộn gấp vầy thì phải chịu thôi chứ biết làm sao.
 
Bọn Mỹ chỗ mọi người không biết thế nào chứ, chỗ tao thì tao chơi thân nhất là với em Liz, người yêu Rashid, và thằng Brandon, roommate năm sau (đang nói Mỹ trắng nhé). 2 đứa này thì tính hay lắm, hòa nhập tốt, hoàn toàn không bị mắc bệnh ngu ngu của bọn Mỹ nói chung. Tao toàn nói chuyện tranh luận với chúng nó mà rất bổ ích, chứ không phải như Hà Trung kể tranh luận với bọn Mỹ chỗ nó lúc nào cũng muốn chửi chúng nó ngu :)). Căn bản dorm tao là International dorm, nên mấy đứa ở đây cũng toàn mấy đứa cởi mở :D. Nói nhỏ phát, mình rất ghen tỵ với thằng chó Rashid, người yêu tuyển vật vã, tóc vàng hoe nhưng tinh tế chiều chồng, nhiệt tình tận tụy, mỗi tội nó không chịu share :(

Hôm thứ 6 rồi nhận được điểm đầu tiên. Lớp Networking. Lớp này đầu năm tao với thằng Rashid nghĩ bụng, 2 thằng ăn cứt rồi, điểm chác như cái bô. Nhìn điểm 5 cái test của tao nhé (còn cao hơn thằng kia đấy!)

Networkinggrades.jpg


Nhưng nhờ project với extra credit các kiểu mà 2 thằng đều ăn con A- mượt mà. May mắn ghê :p

Thứ 2 vừa rồi tao có phone interview cho internship hè. Háo hức bao nhiều thì fail bấy nhiêu, chó thật. Nội dung cuộc gọi như sau:

<Điện thoại kêu>

Tao: A lô, Richie đây.
Phỏng vấn viên (PVV): A chào cháu. Cháu có thời gian phỏng vấn chứ?
Tao: Vâng dĩ nhiên rồi ạ
PVV: Thế để cô nói qua về công ty nhé. Công ty này là... (tao nghĩ bụng quái, tưởng mình phải tìm hiểu rồi họ sẽ hỏi chứ, vừa vào đã giới thiệu bô bô rồi là sao? Thôi nghe vậy...)
PVV: ... Thế cháu lược qua cái resumé với cô nào
Tao: À cháu là học sinh năm 2 của Rider, cháu muốn tìm 1 cái intern hay co-op về CIS hay Finance. Cháu từng quản lý 1 website suốt hơn 1 năm và thông thạo rất nhiều về máy tính, chắc hẳn sẽ giúp ích cho công việc của công ty (chú thích: position là web design/development). Thời gian rỗi cháu hay đi bơi hoặc chơi cờ vua với bạn bè.
PVV: Tốt quá. Thế website cháu quản lý là website như thế nào? (UKA1 chứ cái mẹ gì =)))
Tao: À, đấy là 1 website cộng đồng mà cháu với 1 đứa bạn lập ra để giữ liên lạc với bạn bè cũ ở trường cũ ở Việt Nam.
PVV: Website có lớn không?
Tao: Dạ, cũng có vài trăm thành viên ạ.
PVV: Thế cháu quản lý gì?
Tao: Cháu quản lý nội dung, điều hành thành viên và bảo trì website cùng thằng bạn.
PVV: Cháu không thiết kế website à?
Tao: Ơ... thì cũng có, nhưng mà thằng bạn cháu làm chủ yếu.
PVV: Thế à...
Tao: Ơ...

<Khoảnh khắc kỳ cục>

PVV: Thế cháu thực sự muốn sau này làm gì?
Tao: Ờ thì, cháu muốn kiếm công việc nào đó liên quan chặt chẽ đến ngành học của cháu. Công việc thực sự cháu muốn là một việc gì đó liên quan đến cả 2 ngành học của cháu. (Nói đến đây nghĩ bụng trả lời ngu rồi, ngu như cứt nát chứ không phải ngu thường). Ấy nhưng mà có 1 công việc hoàn toàn về CIS cũng là 1 dịp tốt để cháu nâng cao trình độ và kinh nghiệm cho sau này... (Trả lời ngày càng ngu như quỷ)
PVV: Hừm... thực sự thì công ty muốn tuyển những người tương lại thực sự muốn gắn bó với ngành thiết kế và phát triển website cơ. Ngoài cháu ra có nhiều ứng cử viên yêu thích và gắn bó với công việc này lắm, họ đều dự định đó sẽ là công việc tương lai sau này cháu ạ.
Tao: Ơ... vâng...
PVV: Nói chung có lẽ là công việc này không hợp với mục đích của cháu rồi. Nhưng mà không sao, nếu có gì thay đổi cô sẽ liên lạc ngay.
Tao: Ơ... vâng...
PVV: Thế nhé, rất vui vì đã nói chuyện với cháu.
Tao: Dạ cảm ơn cô ạ. Chào cô.
PVV: Chào cháu.

<Cụp>

Fail quá nặng, fail ngay từ lúc phỏng vấn. Nhục vãi ỉa =((. Thôi năm sau phấn đấu vậy, tương lai còn dài :-l
 
Back
Bên trên