A1 News

agree với em yêu Diệu Linh :D ra agent book tiện hơn Thớt ạ :) mà chỉ cần kiểu giữ chỗ thôi, mình có thể check nhiều chỗ coi giá cả ra sao, nếu mà chỗ nào rẻ nhất (hoặc tiện nhất) hãy mua. agent thì nhan nhản nhiều nơi có lắm :x

bây giờ mới để ý mọi người vẫn để US với CA, mỗi mình em chân quê đã chuyển sang hiện đang ở VN =))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Anh Bờm spam nhảm không liên quan đến thành viên nào của UKA1 cũng sẽ vào list spam trì độn nhé =))

Sao lại không liên quan cơ chứ, toàn athletic mà 0 đi học môn bóng rổ, môn thể thao được yêu chuộng ở Mĩ thì hơi phí. Em Hiếu đi học đi, sang múa cho bọn tây sợ em ạ ;;)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
anh Bờm có tài quảng cáo ghê =)) anh học major gì thế? sau này ra có triển vọng làm nghề tay trái đấy :))

lớp mình ơi hôm nào lại hẹn nhau đi chơi đi :(( ở nhà mãi cuồng chân lắm rồi :((
 
giang buồn thì giang sang sing chơi với minh nha :)) các bạn buồn thì các bạn book vé máy bay qua chơi với minh nha :))
 
Series "Richie Hoa Kỳ du ký"


Chuyến bay kỳ thú (Cuối)


Chuyến bay đầu tiên tới Dallas dài hơn 5 tiếng. Nghe 5 tiếng thì có vẻ nhanh nhưng thực ra cũng không nhanh cho lắm. Tao ngồi một hồi định xem phim xem phọt nhưng mà do mệt mỏi vô cùng nên đã quyết tâm ngủ hết cả chuyến bay <:p. Mặc dù cả đêm đã thức nằm dặt dẹo ở sân bay nhưng ngủ trên máy bay cũng chẳng dễ dàng gì. Trước hết phải chờ máy bay cất cánh mới ngửa cái ghế ra cho thoải mái, rồi lôi cái bàn ăn ra gục mặt lên ngủ thoải mái được \:d/. Thật ra đầu tiên định đọc tí Da Vinci Code trước khi ngủ nhưng mà đọc được 1 phút thì chóng mặt nhức đầu khó chịu quá nên dẹp luôn. Đi ngủ :)|.

Ngủ 1 lèo hơn 3 tiếng rưỡi thì dậy, lờ đà lờ đờ như một đống phân. Lúc này thì đến giờ ăn sáng ăn trưa gì đó nên họ dọn ra cho tí đồ ăn 8->. Có 2 lựa chọn là cơm thịt gà và thịt bò khoai tây. Tao chọn bừa thịt bò, ăn ầm ầm gần hết trừ mỗi mấy món không ngon, thậm chí xơi hết cả cái bánh mỳ khô quèo, no nê rồi lại ngủ khoèo i-). Ngủ đến lúc máy bay đến nơi thì dậy đi xuống. Tuy không làm gì chỉ ngủ nhưng chuyến bay 5 tiếng rưỡi diễn ra thực tế khá lâu, không hiểu cảm giác lúc đấy ra làm sao :-??.

Xuống sân bay Dallas sớm hơn dự kiến, 2 đứa lò dò tìm luôn chỗ ngồi chờ rồi tao lôi sách ra cầy còn Giang nó dặt dẹo chụp ảnh một hồi rồi ngửa cổ chảy dãi ra ngủ 0:). Sau độ hơn 1 tiếng thì thay ca, tao đọc sách xong buồn ngủ quá mới nằm ườn ra mấy cái ghế ngủ, còn Giang nó tỉnh rồi làm gì thì trời biết <):). Lúc tao tỉnh dậy cũng là lúc xếp hàng. Tỉnh dậy tao thấy 1 lão nằm chèo queo ngay dưới chân tao y hệt tao, phía trên lão là 1 bà nữa như vợ lão. Đôi này ngủ say chẳng hiểu có lên máy bay không nữa ~x(.


IMG_0401.jpg



IMG_0409.jpg



IMG_0414.jpg



Lên máy bay là xác định một chuyến bay dài hơn 13 tiếng đến Narita – Nhật. Về cơ bản thì chuyến bay này chỉ có ăn uống ngủ đái xem phim và chơi game =:). Cái màn hình của tao rất thúi, mấy cái ghế đằng trước có màn hình trước mặt, bàn ăn trước mặt hết sức tiện lợi, trong khi của tao phải lôi từ bên tay ghế ra, hết sức vướng víu và bất tiện [-x. Ngồi bên trái tao là một bà già Nhật hiền lành và hình như kém tiếng Anh nên toàn cười, còn bên phải Giang là một thằng thỉnh thoảng lôi Nintendo DS ra chơi *-:). Nhân tiện nói luôn chỗ 2 đứa đúng ra là không ngồi cạnh nhau, nhưng mà Giang nó lân la xin xỏ em Nhật ngồi cạnh tao nên đã thành ngồi cạnh nhau ~:>.

Đầu tiên là tao chưa ngủ vội, máy bay vừa cất cánh lên cao thì tao lôi ngay màn hình ra check phim. Phim đầu tiên đập vào mắt là Night at the Museum, chưa xem bao giờ nên bật lên xem luôn $-). Nói chung phim này phim con nít, cũng chẳng có gì. Bài học rút ra từ phim là các em hãy chăm học lịch sử! Xem chán chê xong tao nằm quèo ra ngủ luôn =;. Giang nó cũng ngủ, thế là độ mấy tiếng sau 2 đứa tỉnh dậy thấy mọi người đã ăn ngon lành. Tao lo lắng hết sức sợ rằng lỡ ăn, nhưng tiếp viên thật chu đáo khi dán 1 cái tờ giấy trước mặt kêu do chúng mày ngủ nên chúng tao không dám đập dậy, nếu chúng mày muốn ăn thì gọi :^o. Thế là 2 đứa gọi ngay 2 suất cơm gà cơm bò gì đấy ăn ầm ầm ~:>3:-o.


IMG_0418.jpg



Ăn xong tao bắt đầu chiến dịch cầy hết mấy phim hay. Đầu tiên tìm ra cái phim hài gì về mấy con mẹ trì độn cướp tiền ngân hàng, nhưng sau 5 phút thấy trì độn hơn tao tưởng nên tắt béng :(|). Sau đó tao tìm thấy phim P.S. I love you mà Dung nhi khen nức nở. Phim mà Dung nhi khen chẳng lẽ tao lại không xem :x. Tuy nhiên sau khi xem được 15 phút thì tao nhận ra là tao chẳng hiểu gì hết và phim siêu chán. Song vì Dung nhi khen nên tao đã kìm cơn buồn ngủ mà ngồi hết 2 tiếng xem hết :">. Kết luận: Phim siêu nhảm nhí và phí thời gian xem. Xem xong nẫu hết cả người nên tao lại ngủ tiếp hơn 3 tiếng ^:)^.


IMG_0422.jpg



Ngủ dậy thì hình như đã đêm nên máy bay tắt hết đèn đóm mọi người trùm chăn ngủ, tao buồn đái quá, đi hơn 12 tiếng không đái nên dậy làm một bãi >:). Sau đó vào bắt đầu chiến dịch chơi game. Máy có mỗi 6 trò thôi: Pacman, Black Jack, Poker, Tetris và 2 trò ngớ ngần nào nữa tao không thèm đụng vào %-(. Sau một hồi nghịch ngợm tao đã quyết định chơi Poker. 1 lèo mấy tiếng đồng hồ, ăn mấy trăm nghìn đô rồi nên tao chán quá tắt đi và lại ngủ :-@. Sau đó thì quá trình ngủ - dậy – ăn – ngủ cứ tiếp diễn đến khi xuống Narita :mad:).

Xuống đến Narita 2 đứa phải đi lấy boarding pass lên máy bay. Trước đấy cả 2 phải đi qua cái cửa check tiếp :-s. Nói chung là ở Mỹ thì mấy cái bọn ở sân bay check chiếc mặt mũi rất nghiêm trọng, toàn mấy thằng đầu trâu mặt ngựa với mấy con mẹ cốt đột phì lủ, chẳng da đen môi dầy thì cũng da trắng phương phi, hình dong vô cùng khiếp đảm, nói năng như ra lệnh, hành động thì hùng hục… :-ss. Trong khi đó ở Nhật thì toàn các anh thư sinh đeo kính, các chị mặt son má phấn, một điều dạ, hai điều vâng, khúm núm e lệ phục vụ khách hàng một cách hết sức mẫu mực :star:. Chính vì vậy nên thủ tục các thứ nhanh vô cùng, lại hết sức thoải mái. Lúc đứng kiểm vé thì Giang nó thấy 2 bà Moho đi đến chào chào nên nhanh chóng lôi tao xềnh xệch đi chỗ khác đế trốn 8-|.

Vào trong thì lập tức 2 đứa phi thẳng vào phòng Internet Café để lên mạng. Nói chung là cũng tuyệt, mạng hơi chậm, bàn phím hơi dỏm nhưng có là sướng rồi :D. Ở đấy tia ra được nhiều đứa Việt Nam phết, nhưng bận đọc tin về Mạnh Hùng các kiểu nên không quan tâm mấy. Ngồi đấy độ 1 tiếng thì Giang nó giục tao ra, tại 1 tiếng nữa máy bay bay rồi ;). 2 đứa đi đến cửa số 76 thì phát hiện ra đây là cửa cuối hành lang, đi siêu xa 8-}. Cứ đi thẳng đi thẳng đi thẳng đi thẳng đi thẳng mãi mãi mãi mãi mãi hết 15 phút mới đến được nơi, gãy hết cả chân với cẳng l-).

Đến chỗ ngồi chờ thì tao thấy một ông công nhân viên chức cắm laptop lên mạng nên cũng đú lôi laptop ra lên cho vui. Song niềm hoan hỉ chẳng được lâu khi tao nhận ra mạng bọn này phải trả tiền, đâu như 8 đô/giờ :-t. Chán nản, tao đành gấp máy lại thất thểu ra chỗ Giang nó trò chuyện với 2 bà chị Moho :|. Chào hỏi qua loa, không ngờ 1 trong 2 chị lại là chị Hà Phương đã gặp ở đấy. Hình như chị đeo kính nên trông siêu khác chẳng nhận ra nổi :(. Chị còn lại thì có vẻ khá xinh xắn. Tuy nhiên tao không quan tâm lắm, lôi truyện ra đọc cho nó lành. Để ý xung quanh thấy rất đông Việt Nam luôn :eek:.


IMG_0433.jpg



Lên máy bay về Việt Nam, mặc dù có cái màn hình với rất nhiều nhiều nhiều phim không thể tả, song tao quyết định ngủ cho nó sướng, để tối về con đi chơi thức đêm cho nó máu ;)). Thế là ngủ và ăn và uống và ngủ - quy trình bất biến mỗi khi lên máy bay lại được tái lập ;;).

Ngồi mấy tiếng cuối cùng cũng đến đất nước Việt Nam yêu dấu. 2 đứa bê đồ ra ngoài xuống thang máy gặp ngay mẹ Giang đứng cạnh 1 anh hải quan (chui tận vào bên trong) để đón con, ôm một bó hoa to tướng không hiểu để làm gì %%-. Nói chuyện qua loa 2 đứa bắt đầu đứng chờ đồ. Đồ Giang nó ra cực nhanh, ào phát thấy cả 2 trong khi đồ tao chờ mãi tận hơn 20 phút mới ra hết. Lúc xuống là tầm 10 giờ 15 – máy bay bị trễ hơn 15 phút- thì lúc ra ngoài đã là 10 giờ 40 >:p. Vừa ra đã thấy bố mẹ đứng đấy cùng với thằng Linh thằng Buối đứng lù lù. Sau màn ôm ấp chào hỏi nói năng thì lên xe đi về :-j. Hết chuyện :)>-.


Series "Richie Hoa Kỳ du ký"
 
Đính chính cái bài trên là phục vụ tốt đến mức để lại giấy nhắn "We do not want to disturb you. Please let us know when you would like to be served." là ở trên máy bay của Nhật LOL nhớ nhầm rồi nhé :D
Còn nữa, thằng Héo không nhắc đến vụ cái ông nằm ở ghế bên cạnh ghế bọn tao :D một mình chiếm ba cái ghế ngủ rất ngon lành. Chỉ thế cũng không có gì đặc biệt, nhưng mà kì quái ở chỗ bọn tao ngủ một giấc xong tỉnh dâỵ thì ông đó không còn ở chỗ cũ nữa mà thế vào đó là một bà phì nộn =)) No idea tại sao lại có sự chuyển đổi giới tính kì quặc này :">

Mà có một việc khá kì quặc, có ai biết Thùy nhợn sau khi về nước đã mất tích nơi đâu không? Theo như lời Ngọc thì nó đã về từ tối hôm kia, tức tối hôm thứ tư. Vậy mà hôm qua (thứ năm) và hôm nay (thứ sáu) tao đã bao lần gọi sang nhà nó mà không được. Số trên lầu thì "not in use", số dưới nhà thì chả ai nghe máy. Cả ngày từ sáng đến tối mà như vậy thì rất đáng nghi :-/ Hay cả nhà nó rủ nhau đi du lịch? ;)) Còn 1 giả thiết khác mà con Què đưa ra là chị ấy do quá thất vọng vì finals nên đã tự tử ^:)^ Thật khó đoán. Ai biết tung tích con Nhợn thì báo cho tao với nhé ;)

P.S: có ai có thời gian rảnh không có gì làm thì sang chơi với bạn Giang đi. Buồn chán thế này chắc tao đi tao tự tử :-ss đi không đi được, thật nhục nhã quá mức :(( Muốn đến chơi nhà bạn mà đành chịu dẹo ở nhà =((
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Sao topic lớp chán thế này :)) ngoài Héo ra ko ai viết thêm gì à ^:)^ 21-22 có ít nhất 3 em Thùy, Ngọc, Hải Anh lớp mình về rồi cơ mà. Tsb, ko lên báo cáo các bác trên này à :| Em Giang Bệu thì vừa nhắn tin khóc nhè là ko gọi được điện thoại cho cô Thùy, có lẽ Thùy đã bốc cả nhà cả bà cả bố mẹ đi du lịch Trung Của rồi chăng =))

Thôi update tin tí. Tao đang ốm nằm ngay cu đơ ở nhà, vô cùng dẹo. Còn Nam già thì đã thuyết phục được bố mẹ apply đi Mỹ năm sau <:p tin vui chưa? Tao với thằng Linh hứa là sẽ giúp nó hết sức có thể trong chuyện lo giấy tờ ở VN này :D Tin tưởng rằng thằng ku sẽ hết rầu rĩ và hết mất tích ở Mễ <:p

Ừm, nốt cái cuối, để tiện bề mọi người liên lạc ở VN hè này để đi chơi (kinda), bây h làm 1 danh sách di động/cố định nhé. Tao mất sim cũ rồi, nên cũng ko nhớ nhiều ai với ai đâu :-?? Cái list dưới theo order ABC của di động tao 8-X:

Tao: 097 790 4230 (DD) - ko có cố định
Thằng Linh: 0168 5031 491 (DD) - 640 6332 (CĐ)

Buối: 093 663 1289 (DD) - 853 1604 (CĐ)
Diệu Linh: 098 481 9439 (DD) - 851 4102 (CĐ)

Đăng: (hình như) chưa có di động 8-} - 719 3754 (CĐ)
Giang Bệu: 098 229 0398 (DD) - 835 9468 (CĐ)

Hà Thu: 851 6456 (CĐ)
Hà Phương: 098 657 7702 (DD)

Kiều Trang: 091 774 7889 (DD)
Lươn: 094 804 7979 (DD) - 821 1347 (CĐ)

Minh Ngọc: 094 556 1989 (DD)
Dê: 098 321 1032 (DD)

Thị Ngọc: 845 0180 (CĐ)
Thớt: 095 331 4190 (DD)

Việt Nga: 091 775 9128 (DD)


Sau khi collect các thứ xong xuôi, thì tao sẽ cố gắng són ra 1 cái xls gửi cho cả lớp, và update nếu bác nào pm cho mình =)) Mọi người biết thêm số điện thoại của ai nữa thì cứ thoải mái viết lên đây hoặc ra YM offline cho mình nhá ;;)
 
Thăm quan Bệnh Viện Bạch Mai

Thể theo nguyện vọng của con Què (lại con Què 8-}) hôm nay mình xin được tường thuật lại đầy đủ quá trình đi chữa cái chân trong mấy ngày qua.


THỨ HAI

Tao với bố tao quyết định hôm nay sẽ ra viện Bạch Mai cho người ta khám cái chân của tao. Sơ qua bệnh lý là thế này: tao có một cái hạt cơm ở dưới lòng bàn chân, để đã 2,3 năm mà ngại không thèm cắt. Tưởng không vấn đề gì, và tao cũng không để ý tới nó nữa. Ai ngờ 1 năm trở lại đây nó giở chứng khởi nghĩa. Cứ đi bộ hay làm gì cái chân lâu lâu một tí là cậu ta đau như đúng rồi, thế là không còn cách nào khác buộc phải lết về nhà để bố mẹ đưa đi CẮT :(

Lùng nhùng mãi ở nhà, cuối cùng tới tận 9 giờ có lẻ tao với papa tao mới khởi hảnh. ***, đường xá gì mà bụi bặm quá. Cái mặt cứ dày uỵch lên toàn bụi là bụi. Thế này mà không mụn đầy mặt thì cứ gọi là ^:)^.

Ra đến Bạch Mai rồi nhé, bệnh viện to to là, đẹp đẹp là (ok, cái này là bịa đấy :-j nhưng không liên quan lắm) Sau đó là đi tìm Khoa Ngoại - khoa đầu ngành về chữa trị cái của nợ này. Nhờ sự giúp đỡ nhiệt tình của các bệnh nhân khác, bố con tao đã vô tận trong cửa khoa, đóng tiền và lấy số. Thấy được số 11, tao nghĩ bụng "Ừ, số cũng tương đối nhỏ, chắc cũng nhanh nhanh được khám, mổ xẻ gì đó rồi đi về thôi". Và thế là ngồi chờ đến lượt mình.

Nếu đơn giản là vậy thì hết bố nó chuyện để kể. Số 11 tuy nhỏ, nhưng chờ dài cổ cũng không tới lượt mình :-w. Số là sau khi các bác sĩ khám tới số 5 (khoảng 10 giờ), không hiểu vì lý do gì mà bỗng dẹo luôn ở đó :eek:. Số 6 ngồi mốc mặt ở ngoài mà không thấy gọi đến lượt mình, nói chi là số 11 :-??. Chen chúc vô phòng khám là vô số người số không có, chỉ do các bác sĩ khác dắt vào >:p. Tao với bố tao thấy tình hình thế này chắc chờ đến ngày mai, thế là tao quyết định té thẳng.


THỨ TƯ

Lại ra Bạch Mai. Lần này rút kinh nghiệm đi sớm nên được số 3. Chờ đến hơn 9 giờ, người ta bắt đầu gọi số. Một bác sĩ già già tên là Lợi khám cho tao. Bác ý bảo bị hạt cơm thì sang chích điện bên BV Thanh Nhàn cho nó lành :-?. Thế là cầm theo cái giấy giới thiệu, bố tao đưa tao sang BV Thanh Nhàn :D. Ờ thì ở đây coi bộ sạch sẽ đẹp đẽ hơn Bạch Mai, mà nghe nói chích điện không đau, lại không chảy máu, mình cũng xuôi xuôi. Ai ngờ bác sĩ phán cho một câu "Cái hạt cơm của cháu to quá, mỏ điện bên này bé lắm, chích sao nổi. Thôi cháu quay về Bạch Mai người ta mổ cho." :-??Ớ, người ta vừa gửi cháu sang đây mà bác T_T.

Lại quay về Bạch Mai. Đi thử máu chảy máu đông, thử HIV (để làm gì vậy ta? :eek:) xong nhưng vẫn chưa được mổ, tại vì kết quả HIV sau 3 giờ chiều mới có, mà BV chỉ làm việc đến 4 giờ chiều. Thế là lại một ngày trôi qua với cái cục dẹo ở chân không hề suy chuyển.


THỨ NĂM

Hôm nay với quyết tâm cháy bỏng phải mổ được chân vửt cục nợ đi, tao ra Bạch Mai từ sáng sớm. Nhưng một lần nữa tao lại thất vọng não nề. Cửa Phòng Tiểu Phấu đóng im ỉm, lại còn cài khóa, một con ruồi cũng chưa chắc qua lọt (chắc lo bệnh nhân tông cửa vào hành hung bác sĩ :-?????) Chờ mãi, chờ mãi mà không có dấu hiệu cửa được mở ra dù trong phòng rõ ràng có người. Đến hơn 9 rưỡi mới thấy cửa mở. Một cô bác sĩ đẫy bước ra cho bố tao kí giấy cam đoan (Mổ cho cháu là quyết định của gia đình tôi. Dù có biến cố gì cũng không liên quan tới bệnh viện.) rồi bảo bố tao đi đóng tiền $-).

Tưởng thế là xong và mình được mổ, nhưng sau khi xem xét cái chân tao, bác sĩ nhăn mặt lại bảo " To quá rồi. Mà lại còn ăn sâu xuống thế này. Nếu mổ ra thì cũng được thôi, nhưng sẽ không khâu lại được đâu, vì khoét sâu thế này không đủ da để che lại. Tôi sẽ giới thiệu cháu sang Khoa Da Liễu người ta cắt lazer cho, chứ nếu mổ dao thì gia đình phải xác định tinh thần là rất lâu lành, mà lại còn dễ nhiễm trùng. Vớ vẩn sẽ to chuyện.":-ss

Quá hãi sợ trước lời dọa nạt nghe đầy tính chất thực tế của vị bác sĩ đáng kính (ông này trông không quá 32, tao thề:|), tao lại lạch bạch chạy sang Khoa Da Liễu. Tại đây, người ta suýt nữa lại vứt tao quay lại Khoa Ngoại. Cuối cùng nói mãi người ta mới chịu cắt cho.

2 ống thuốc tê, 15 phút mổ --> voila, cục nợ đã nằm một đống trên sàn nhà. Hai cô y sĩ đáng yêu lấy bố tao 400,000 mà không có hóa đơn :-??Không hiểu các cô làm sao ghi sổ, hay điều gì đã xảy ra với món tiền đó? Nhưng thôi, kệ xừ các cô, tao còn lo cái chân tao.

Cục nợ đã bay mất, nhưng giờ chân tớ lõm một lỗ đường kính khoảng 1.5-2cm @-) Và đành nằm tự dẹo ở nhà không đi được đâu. Ack :-<


Túm lại một câu, sang chơi với tao đi ;;) Buồn không có ai chơi cùng :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Thăm quan Bệnh Viện Bạch Mai

Giang yêu, nghe rùng rợn quá :-s mày liều thật đấy, tao cứ cái gì liên quan đến bệnh viện là phải nhờ người quen chứ ko yên tâm tí nào :( Chân mày thế bao giờ đi lại được? Thế này thì đời nào chúng mình mới đết được nhau :((
 
Huhuhu,
Vẫn đang ở Mĩ :))
Tao muốn vứt tất cả để bay về với gia đình yêu thương lắm rồi.
 
Chúc mừng Zee đã xong IB, còn Phũ thì ráng lên đại ca, còn khoảng 2 tuần nữa. cả năm chờ còn được cơ mà.
nói thế thôi chứ hội ở nhà đã ăn chơi đập phá gì đâu, còn chờ đủ quân số, đừng sốt ruột ;))
chiều qua tao đạp xe đi sông Đuống, đẹp dã man tàn bạo, lại còn mua được ngô nếp ngon nữa. Linh sim hôm nào cho tao mượn quả máy 800 đê<:p
 
Máy đã bán =)), phải chờ Lulu về Việt Nam mới có cái khác để chụp cơ. Lí do là vì mua máy theo kiểu thằng A nhờ thằng B mua gửi cho thằng C bằng tiền thằng D nên đã lòi ra thành 4 cái máy ảnh, mặc dù đã hủy được 2 cái nhưng 1 cái đã gửi đến và không thể trả lại. Thôi đành không có máy prau 1-2 tuần ;;)

Các cháu đâu hết rồi mà để A1 News vắng vẻ thế này? Suốt ngày kêu chán ở nhà mà cũng chẳng thèm viết bài :mad:)
 
Ê bọn con trai ơi (Linh, Dunk, Héo, Tình,...)
Tao đã hỏi được sân Tennis rồi đấy. Sân Bách Khoa nhé. 9-10.30am. Thứ Tư tuần này. Có mỗi giờ đấy từ nay đến cuối tuần thôi. Dạ này hè người ta đánh đông lắm.
Khi đi mang theo quần đùi, áo lỗ, vợt. Bóng người ta khắc có.
Nếu bọn mày đi được thì nhắn tao 1 tiếng trên này nhé. Ai thích ra đánh cùng/làm khán giả cũng ok nhé B-)
 
dm vặt chim nhổ lông ra căng vợt đánh hả bà =)) bọn cháu không có vợt đâu, thuê được đâu cái vợt cùi bắp chia nhau ra mà đánh thôi
 
Tao đi nhé :)), trời ơi siêu quần vợt với siêu Minh Trang vào siêu sáng thứ tư, anh em chuẩn bị siêu máy ảnh đi chụp những siêu khoảnh khắc nào :">

May ô áo phông quần đùi có cả, tuy nhiên vợt thì khó quá, chỗ đấy có thuê vợt không Thớt, chứ không thì đúng là mấy thằng nhổ lông chim ra làm vợt đánh thật :(

Với cả bao tiền để còn mang đi chia nhau trả?
 
Tao đã về nhé, tối nay ăn uống rồi đi ăn kem với bố mẹ tao nên không đi được đợt 5 giờ đâu. Tối 9 h 9 rưỡi có lẽ chơi được, ng sợ lúc đấy mọi người đang ngồi xem phim.
Xem phim làm gì, có ai nhìn mặt được nhau đâu?
Đang dụ dỗ mọi người hoặc là không đi xem phim nữa,hoặc là đi tăng 2, đi ăn đêm hoặc cà phê pháo đê. Hiện đã rủ được thằng Tuấn Linh đi cùng, mọi ng đi chơi với tao đi...
Mà tao cũng rất muốn gặp TNgoc trước khi ngọc sang xứ Tàu.
 
Ôi giời đất ơi, đi đánh quần vợt chỉ mang quần ko mang vợt là sao? Ngoài sân ko có dịch vụ thuê vợt vì ngta coi đương nhiên là mình phải có =)), hơn nữa vợt phải quen tay, nếu ko sẽ giảm sút phong độ đánh đấm. >:) Bọn đười ươi này.
Nhà tao có 3 cái, sẽ mang đi cả 3. Sáng mai đứa nào khỏe mạnh tạt qua nhà tao chở hộ tao 2 cái, tao đi cub ko chở hết được.
Tiền thuê sân + nhặt bóng = 75K + 25K = 100K. Nếu uống nước, khoảng 5k/1 lavie.
Tao cũng mới tập được mấy buổi, ra sân chắc tao với chúng mày chắc ngây thơ như nhau. Đập bóng thử cho vui là chính. Dunk, Tình tn bọn mày? Giang có đi ko em?
 
Chiều nay ko đi tiễn Thị Ngọc được :( Ko có ai đèo. Đi chụp ảnh về cho tao xem ké với.
 
TN sang Tàu làm gì thế
Bọn mày ơi tình hình là 23/8 tao mới về đc, lúc đấy còn đứa nào ở Vn không :(
 
Back
Bên trên