A1 News

Bài của mày hay lắm Linh ạ ;). Tao đọc cứ phá ra cười :D. Lâu lắm mới đọc đựoc 1 bài chất lựong như thế. Đang mong chờ được đọc nốt phần còn lại đây :D

Hôm nay đã thi xong môn cuối cùng- Toán. Cả lớp đến từ rất sớm, sớm nhất là Thanh Quang 6h25 đã có mặt ở trường =)).Nhưng trời chẳng phù hộ nên gặp phải bà giám thị như kứt :(. Cả lớp cắm cúi làm bài, thi thoảng mới trao đổi đựoc 1 câu, ho he phát bà ý chuyển ngay lên bài đầu ngồi :-|. Thi xong nhìn mặt ai cũng héo như tàu lá, nhăn nhó đến tội :D. TÌnh hình này điểm toán năm nay lại như năm ngoái, chả khá lên đựoc :))

Thứ 7 lại phải đi học . Điện ki bo ghê. Cho nghỉ luôn 1 lèo đi cho xong lại còn nghỉ thứ 6, thứ 7 đi học rồi nghỉ tiếp Cn thứ 2 :-|

Thế là đã xong học kì 1 rồi :D 4 tháng nữa chúng ta lại tiếp tục tác chiến thi học kì 2 . Giờ ăn chơi cái đã nhỉ ;)
 
cái bà điên này trông thi Lý lớp mình năm ngoái (tao ko còn từ nào tốt đẹp hơn nữa). chó chết, đề dài bỏ bố, toàn tính toán loạn lên. Thà đề khó thì tao cũng chả tức làm gì, đằng này tao nghĩ ra hướng hết rồi, nhưng đến lúc thay số vào thì nhầm sai lung tung cả. ko thể chịu được, giời ơi là giời.
À thứ 7 này phải đi học ah? thế thì cái bài vẽ tranh Lý ngu ngốc để gỡ điểm lại phải làm vào thứ 6. Lắm việc quá.
 
vừa vào đầu năm ngồi cạnh thằng Hà Trung, hồi đó nó chưa có Nouvo, chưa mắc bệnh sĩ và cả bệnh điên, cũng hay lắm. Cấu đầu tiên thằng Héo giới thiệu khi gặp Hà Trung là: "thằng này nó cũng thích Quỳnh Anh giống ông". Hà Trung đỏ mặt e thẹn, từ đấy biết có người đồng chí hướng, 2 thằng thành bạn.
Gửi 1 thằng tao đã từng gọi là bạn, mà đến bây giờ tao vẫn chưa hết ghê tởm và buồn nôn!
Tao không hiểu mày nghĩ gì mà vẫn dám cho tên tao vào bài viết của mày, lại còn chửi khéo nữa chứ, mày được lắm! Tao đã không muốn nói gì từ vụ trước đấy rồi mà còn không biết điều à? Thằng Héo đã ra đi vì cái topic này quá thối, nó nói đúng đấy, tao cũng thấy như thế với sự hiện diện của mày! Mày có biết mấy thằng Lý 2 nhận xét gì vế A1 news ko? Bọn nó bảo: "lớp ông có thằng Linh vô học nhỉ, bài nào cũng chửi bới loạn lên! "
Thế đấy, bọn lớp mình chẳng qua nó quen với cái kiểu của mày thôi.
Còn tao, tao cũng thấy những bài viết của mày thối lắm rồi chẳng qua nhịn lớp mình, tao ko lên tiếng. Nhưng hôm nay đọc được cái post của mày có nhắc đến tao, tiện thể tao cưng muốn nói rõ cho mày biết trong mắt tao mày là ai, để không phải ngửi cái mùi xú uế từ mồm mày phát ra khi nhắc đến cái tên Hà Trung nữa!
Năm nay là năm tao cảm thấy thoải mái nhất vì được trở lại con người của mình, tao thấy yêu tất cả lớp mình hơn vì cảm giác được sự quan tâm của mọi người dành cho mình, nhưng không đồng nghĩa với việc tao quên là tao rất căm thù mày! Tao nghĩ là mày phải biết điều này lâu rồi chứ!
Mày mãi mãi là KẺ THÙ của tao, không phải là câu nói bồng bột trong lúc thiếu suy nghĩ mà đó là suy nghĩ của tao sau suốt 1 năm chúng kiến bộ mặt chó đểu của mày!
Những người không hiểu sẽ nói rằng:" Cần gì phải như thế, nhưng cái gì qua rồi thì cho qua luôn đi, gây thù chuốc oán làm gì!" Nhưng người ta không ở trong hoàn cảnh của tao. Người ta chưa bao giờ bị gấn như tê liệt toàn thân, chỉ biết nhìn lên trần nhà suốt cả, lòng đau mà không thể khóc được chỉ vì tao là con trai. Người ta chưa bao giờ mang 1 bàn tay trày xước, rớm máu sau những cú đấm vào tường mà vẫn như không có cảm giác gì... Vì vậy người ta nghĩ tao có thể tha thứ cho mày.
Người ta không hiểu...
Còn những người đồng cảm với tao hơn một chút thì nói rằng:" Nó sống với người khác thế nào thì nó sẽ được nhận lại như thế!" Tao cũng mong đến ngày đấy, để xem rồi đời mày sẽ ra sao!
Tất nhiên tao hiểu là post xong bài này tao sẽ nhận được dư luận như thế nào.
Nhưng đúng như mày nói "Nói tốt thì ra đạo đức giả, còn nói xấu thì còn ra cái thể thống gì nữa??". Tao không muốn là thằng đạo đức giả, tao muốn mọi người thực sự hiểu tao là thế nào!
Nhiều người chúc mừng sinh nhật mày rồi hả hôm nay hơi muộn, nhưng tiện thể tao cũng chúc luôn. Chúc cho tuổi 17 của mày đen tối như cái tiền đồ mà tao sẽ cố gắng tạo ra cho mày!
Thế nhé Linh!
 
Mày có biết mấy thằng Lý 2 nhận xét gì vế A1 news ko? Bọn nó bảo: "lớp ông có thằng Linh vô học nhỉ, bài nào cũng chửi bới loạn lên! "

ui cái này thì mình thấy là phải xem lại :D
*** bố thằng nào học lí 2 dám chửi lớp bà vô học
về xem lại cái topic fcuking G lớp mình đi nhé :)
 
Chỉ lên để chúc mừng sinh nhật Thị Ngọc thôi. Mấy cái này đừng đứa nào chửi là nhảm nhí.

Happy birthday to Silbi :x :x :x!!!
 
Tao cũng muốn CMSN Ngọc péo dễ thương :x
Chúc mày sang đc Mỹ để gặp anh TAnh nhé ;)
Yêu mày rất nhiều :*
P/s: tao với mày thế là đã 2 năm đứa bàn trên đứa bàn dưới rồi đấy nhờ. Chúng mình có duyên phết ;))
 
Tình ơi. Tưởng mày dừng hết mấy cái trò này lại rồi. Mày nghĩ mà xem, Mày cũng đã nghĩ tương tự về tao mà. Bây h thi đâu còn như vậy nữa.
Tao không bình phẩm j hết. Khuyên mày 1 cái thôi. PM hoặc lập nick mới mà viết blog, xóa bài này với mấy bài trước đi. Đã bảo rồi, ko ai thích đọc mấy truyện này đâu.
cảnh sát trưởng Nam đã nói thế rồi, cứ thế mà theo
khè
hôm nay là 29/12 ở Colorado rồi :D, chúc mừng sinh nhật Thị Ngọc, chúc chị đạt được ước mơ, sống sung sướng thanh thản :D
30/12 ở VN nhể, lớp mình là 04-07, còn 2 ngày nữa là sang năm 2007 rồi, cố sống nốt những ngày còn ở trường, tận hưởng lấy tí khoái lạc đời học sinh trước khi được gọi là "sinh viên đại học", xách laptop đi nghe lecture hàng tuần, vội vàng đến mức chỉ kịp gật đầu chào 1 gương mặt quen thuộc :)

thôi tiếp đoạn hôm trước bỏ dở

qua vụ Đầm Long, cũng gần tháng 4 rồi, sổ lớp đã viết hết, mua thêm quyển mới thì bố trí không khoa học tí nào, thế là ít người viết đi, với cả tao đoán, tầm này cũng thân thiết nhau cả rồi , có gì các bác ấy gọi điện cho nhau thủ thỉ, chứ cũng không muốn viết ra sổ lớp cho nó public nữa :D

tuy nhiên chả có cái này thì có cái khác, dưới sự lãnh đạo của Thùy béo và đồng bọn, lại thêm mối quan hệ mờ ám giữa Thùy và 1 tổ chức của chính phủ gọi là Tình Nguyện Trẻ, có gì mà không thể?? Vốn là người có tài, ờ, uhmm, thôi được, có sắc nữa, Thùy lôi kéo ngay được 1 gã trai trẻ tuổi tên là Đăng béo. 2 người cùng đi TÌNH nguyện với nhau, thỉnh thoảng trên con xe cọc cạch của anh Đăng, mà theo lời kể của đương sự thì "tao mất 15k thay mấy cái nan hoa". Mà khốn khổ cho 2 đứa, ai cũng tưởng chúng nó thích nhau thật, tao không phải ngoại lệ. Hỏi đến con Thùy, câu đầu tiên nó nới bao giờ cũng là: "chúng mày điên à", rồi là "tao mà thèm thích cái thằng vừa hôi vừa xấu trai ấy à???" Hỏi thằng Đăng, Đăng tỏ ra manly lạ thường B-), lạnh lùng nói "không". Phong cách quá :D.

Thiên hạ nói mãi cũng nhàm, mà 2 bạn trẻ cũng chẳng tỏ ra có tình ý gì, thế là mọi chuyện nó nhạt dần đi.

Nhưng mà chưa nhạt hẳn, vì các vị phụ huynh là chúa hay nghe ngóng chuyện con mình, mà tin tức không update thường xuyên.
Theo lời kể của Thùy, 1 hôm bố mẹ nó rù rì với nhau cái gì ý, trông nghi lắm, lại gần vẫy tai nghe (vâng, nhợn vẫy tai được mọi người ạ), thấy mẹ nó bảo: "ông ơi, tôi lo quá, con Thùy nhà mình nó thích cái thằng Đăng gì ý, trông xấu trai mà đầu tóc bẩn thỉu lắm...."
Chuyện tình còn chẳng rõ thực hư, giờ lại gặp sự phản đối của bên ngoại, nên đã tắt thở hẳn

Tháng 3 tháng 4, nhân độ cuối xuân tiết trời mát mẻ, tâm hồn con người ta nó cũng phóng khoáng hơn, thế là Hạnh mama nghĩ ngay ra project :D. Trái với mấy cái toàn dựa trên bài học trên lớp, mà cụ thể là quyển Bave (50% học sinh thống nhất là chán hơn Let's Go, 50% còn lại bảo nó chán hơn cả sách giáo khoa nữa cơ), lần này cô cho làm 1 cái survey, về cái gì cũng được :D. Học sinh cô thì toàn giàu trí tưởng tượng, nghĩ ra đủ thứ trên đời để dí vào mặt thiên hạ, bắt người ta tick tick mấy cái ô vuông.

Chúng nó làm về cái gì ý, quên rồi. Có nhóm làm về phim ảnh thì phải, mấy đứa nghiện phim. Có bọn làm về future images, chắc ám ảnh về chuyện tương lai. 5 thằng con trai đã quen mùi nhau, thành 1 nhóm. Ngồi mốc mặt ra chẳng nghĩ được cái rì mà hỏi chúng nó, chả nhẽ lại hỏi chúng mày thích lấy vợ thế nào, lấy chồng ra sao?? Mấy cái câu đó người ta hỏi đến mấy đời rồi, bao giờ chả là "vợ thông minh, giỏi giang, nấu ăn không ai bị ngộ độc", còn chồng thì "có trách nhiệm, chung thủy, đẹp trai", mệt. Hình như có thằng gợi ý hỏi chúng mày nghĩ thế nào về porn, rồi này nọ, rưng mà cái đó điều tra thì dễ, đến lúc present chắc cô há mồm to đến mức sái quai hàm mất.

Làm gì cũng thế, cái ý tưởng phải là cái quan trọng nhất. Ý tưởng thường là được đưa ra trong những lần 5 thằng con trai (lúc này chưa gọi là CGO) ngồi xóc bậy với nhau.

Để cho nó insightful, em xin mô tả 1 cuộc bàn bạc điển hình:

chờ chuông reo, cả lớp đi về, bọn em mới ngồi lại. Nói là ngồi thì không đúng lắm, vì thằng nào cũng đi loanh quanh. Nghi thức đầu tiên là trò nhảy với quạt trần :)). Cái trò này không bao giờ chán cả. Rồi quăng giẻ lau bảng + phấn lên quạt trần, nhảy tiếp. Thường có em với chú Nam là lấy được các thứ đó, còn đôi lúc không lấy được, lại bật quạt lên cho nó rơi xuống ;)). Bật quạt lên rồi chả nhẽ lại tắt luôn đi thì vô duyên quá, thằng Héo lại gấp máy bay, rồi ném lên đấy, đôi khi là phấn, thỉnh thoảng có cả bút bi...... Không ai không hưởng ứng tham gia..

tầm 15-20 phút sau, sẽ có 1 thằng nói nguyên văn câu này "thôi chúng mày nghiêm túc tí đi, muộn mẹ nó rồi"....

CGO ra đời từ những buổi bàn bạc trọng thể như thế đấy......

tiếp

cái topic "wrong doings in school" không hiểu do ai nghĩ ra, nhưng mà ngay khi có ý tưởng này, đã có thằng lòi ra trò quay phim minh họa rồi :D. Tác giả của cái này vẫn còn nhiều tranh cãi, nhưng theo ý kiến cố gắng tỏ ra khách quan của em, thì 60% là thằng Héo, 40% là T.Linh B-)

Con người vốn thế, nhất là con trai, đặc biệt là tầm tuổi này, và cụ thể là con trai Anh 1, từ lời nói đến việc làm nó cần rất nhiều đắn đo cân nhắc. 1 tuần sau các bố bắt đầu khởi sự. Nghì 1 buổi chiều + 1 buổi tối ra được 20 câu hỏi, hôm sau đi in.

Chúng nó thiếu tiền in. Ngu si làm sao em lại mang theo tiền. Cứ theo quy luật, sét nó đánh vào cây cao nhất, nhưng lần này nó lại đánh vào cây lùn gần nhất, làm cháy 1 tờ polymer màu hồng hồng.

In xong rồi, đi phát :D. Thường cứ phát xong là nhắm mắt, rảo bước đi luôn, ai nỡ nhìn công sức của mình bị chúng nó nhét xuống ngăn bàn, and/or gấp máy bay???

2 hi vọng lớn nhất là lớp 12A1 với lớp 11A1, chắc các anh chị cũng chả phụ lòng mình
11A1 thu về được gần hết
12A1 thu được tầm chục tờ
10A2, có 50 người, nhưng mà số lượng nó đè chết chất lượng, thu về được 4 tờ

tổng cộng gom góp cả trường lại, được 170 tờ

ngay chiều hôm ấy về nhà thằng Nam, cái nhà đang xây dở mà thằng Nam bảo có ma ở gác xép tầng trên cùng ý

đếm bậy đếm bạ được hết đống giấy, cả lũ thấy ít, thế là bàn nhau nhân đôi số kết quả lên, tỉ lệ % nó cũng có thay đổi đâu :)). Những cái ít 1 cách không hợp lý, thì xén cho nó 1 ít. Tác phong thật là chuyên nghiệp, mấy thằng đếm kết quả bầu cử, chắc cũng chỉ được đến thế là cùng.

đến phần quay phim mới là hoành tráng B-). 1 ngày tháng năm nào đó, thằng Héo mang máy quay lên lớp, cuôi giờ ở lại quay luôn. Cảnh đầu là "bully", diễn viên Hoàng Hiếu, Quốc Nam, Đăng béo (2 thằng sau cùng về sau rất thích đánh nhau, dân gian có câu "yêu nhau lắm cắn nhau đau", kể cũng là có cái lý của nó). Quay tầm 4 hoặc 5 lần thì được, 1 cảnh bị dính thằng Long con lớp Hóa. Kể cũng khó, đánh nhau giả vờ đâu có dễ bao giờ đâu? Thế là chúng nó đánh nhau gần như thật. Đăng cởi trần hở tí lăn lộn trên đất, chẳng ai thương xót. Con người biết hi sinh cho nghệ thuật.

Cảnh 2: ăn cắp sịp. Không gì đơn giản hơn, diễn xuất của T.Linh, nếu chẳng được perfect, thì cũng là 9.9/10, quay 2 lần là xong. Sáng tạo nghệ thuật đúng là vô biên giới, trường quay là lớp Văn, sao lại có cái sịp được?? Người làm phim là cứ phải thế, khán giả xem xong còn ngờ ngợ, không hiểu là thằng con trai nào nó tốt số, hay là thầy Hùng trót dại... (2 cái này có thể đổi chỗ cho nhau)

cảnh 3: trấn lột. Cảnh này cần 1 nơi tối tăm bẩn thỉu, khỉ ho cò gáy, chó ăn đá gà ăn sỏi, có chú còn bảo nó cần phải hoang tàn 1 tí, mới hoành tráng. Theo ý kiến của em, có 2 chỗ lý tưởng:
-khu nhà em buổi tối
-bếp nhà thằng Đăng
chỗ thứ 2 không quay phim được, chỗ đầu thì xa quá, thế là ra cái hồ cạnh Daewoo

Khốn nạn cái là các cụ già lại có cái thú sang trọng là đi dạo buổi tối, thế nó mới sinh chuyện.

Đánh đập thằng Héo 1 hồi lâu (em + thằng Nam), nó kêu khóc rất là thảm thiết, thu hút ngay sự chú ý 1 đôi tầm ngoài 40 - tầm tuổi nguy hiểm nhất, vì đã bắt đầu có cái nhiều chuyện của người già, nhưng àm vẫn đủ sức khỏe để can thiệp. Ông bác chạy ra, "chúng mày làm gì thằng bé thế ??"
- ối chúng cháu đang quay phim bác ơi, đùa thôi, bác hỏi nó mà xem :((
ông bác già cười cười, đi mất
quay tiếp, tưởng lần này không hụt đi đâu được, đánh đập ngày càng tàn nhẫn... Đăng béo cầm camera quay, cũng muốn xông vào đánh thật, vì nó giống thật quá....
- ê chúng mày làm cái gì thế, 2 thằng mà đi đánh thằng bé thế kia à?? - lần này là 1 bà cô
......................
chọn địa điểm rất quan trọng :)

sáng hôm sau đến nhà thằng Héo, quay cảnh nghiện ngập. Áo may ô của nó, với của bố nó, trông nó cháo lòng, vàng vàng, mà chun còn bị gião ra nữa, không gì tốt bằng. Chuyên nghiệp như nó vốn phải thế, mua ngay 4 cái kim tiêm, nhưng mà vứt kim đi. Vứt đi xong hết đếm thấy có 3 cái kim :-&, thằng nào ngồi phải chắc suôt đời không sợ táo bón nữa...

hút hít xong xuôi, ra hồ quay nốt trấn xe đạp. Chưa quay gì đã thấy ngay 1 bố đái bậy bên hồ (có quay phim lại), tinh thần mọi người phấn chấn hẳn. Tiện thể phải nói thêm chiều hôm đó là phải present rồi. Trưa còn đi quay nốt cảnh cuối. Quay xong về mặc vest đứng chụp ảnh, kính thì có 1 cái của thằng Nam, nhưng ai cũng thích, thế là chụp riêng mỗi chú 1 cái

phim thì được, present thì như phân, bao giờ cũng thế. Độ phân được xếp loại như sau (ít phân nhất đầu tiên)
Nam
Đăng
T.Linh - Héo
HT (không nhắc đến quý danh kẻo lên cơn động kinh)

oài có 1 cái project mà rõ lắm chuyện, bọn kia có project cũng lên post đê

à thôi chết, còn cái slideshow phải gửi lời cảm ơn đến bố Héo, đến tối em đem về edit, cho ảnh mình vào giữa rồi gửi demo cho thằng Héo, nó cho ngay
ảnh nó vào giữa :))

sẵn đang chuyện project, nói luôn mấy cái project lớp 10:
- House of parliament: chưa thấy gì ngu xuẩn như cái này, nhưng qua tay lớp mình nó cũng hết ngu. Highlight: chú Hiển làm quả Big Ben quá ấn tượng, vỗ tay xoa đầu khen chú :D. Mấy nhóm khác không nhớ. Nhóm em 4 hay 3 gái 1 giai ý, lại toàn gái xinh, gây không ít lúng túng cho 1 cậu bé đang lứa tuổi dậy thì..
- Sờ vây: nhớ thêm được nhóm Thảo dê + con Lươn làm về time management, trông như 2 bà cô. Em mà là lão Huck chắc vỗ tay lẹt bẹt cả buổi, nhưng tiếc là không phải.
- Kịch tự chọn: các bác ấy rất thích, nhưng em chả thích. Lên đóng vai hoa hậu, quấn cái khăn trải bàn nhà Thùy Linh (con này mặc cái váy trông giống cá bảy màu 1 cách kì lạ). Nghĩ lại còn nhiều cảm xúc lẫn lộn. Bảo là ngu thì phụ lòng mọi người quá, bảo là "hay" thì là 100% đánh bóng bản thân, nhất là khi A2 hóa 2 chúng nó kéo cả lò đến trước cửa lớp mình ngồi xem..
Xịn nhất, dĩ nhiên là bọn Thúy Kiều Mã Giám Sinh. Hoàng Hiếu từ đó nổi tiếng là chân dài, mịn, không có lông, cũng không có dấu vết cạo lông như 1 số chị em.. Nó mặc bra Hoài Anh + giấy báo trông sexy gấp 10 lần con gái bình thường - ai cảm thấy offended cứ PM chửi tao..

mẹ viết hơn 1 tiếng rồi mới được 1 nửa lần trước, tởm thật

Mấy cái project lặt vặt khác, không nhớ nổi nữa

lúc này lại xì ra cái tin đồn đứa nào điểm kém năm sau se phải thi, trượt sẽ phải xuống A2. Thực hư chưa rõ, nhưng có 2 người nhấp nhổm không yên, là tao với thằng Héo. Nhấp nhổm là 1 chuyện, học hành lại là chuyện khác..

Tính ra đến cuối năm lớp 10, chưa ai bị bấn SAT như bây giờ, mọi thứ còn yên ả. Các phe phái chưa phân chia rõ ràng, gia đình Thanh Quang cũng còn chưa xôm tụ, chuyện tình duyên các bác ấy còn ngấm ngầm.. Ít em gái có biểu hiện mê gái, Nam và Đăng cũng it biểu hiện mê nhau :)), chuyện giới tính nó còn chưa lẫn lộn. Tin bên lề: đứa con gái nào có em trai cũng đều có tiểu sử sờ trym em, cụ thể là Nhật Minh, ai nữa ý, quên rồi. Vẫn chưa hỏi chị tao, mà cũng không tò mò...

về cái tên CGO, buổi trưa chúng nó ngồi edit nốt cái slide còn đi in. Cuối trang có cái dòng "guy-only group", do thằng Héo viết, tao thêm chữ "cool" vào, nó thành CGO, thế thôi

chẳng nhớ thi học kì thế nào nữa, chỉ biết là như phân. Cấp 3 có cái trò thi tập trung, thế là ai cũng đến sớm 1 cách tởm lợm. 1 giờ thi, lắm lúc đến 12 giờ đã có chú ngồi mốc ra ở đấy được nửa tiếng rồi (Hiển đừng giật minh, anh không nói chú đâu), phục thật :))

học hành trên lớp cũng chẳng có gì đặc biệt, hoặc ít ra đối với tao là thế. Khoa - thần tượng của giới trẻ - tiếng nói của giới già, vẫn chưa trôi nổi lềnh phềnh như bây giờ.Chú nổi vì cái chăm. Tiên sư cái thằng, hễ bài nào mà nó làm rồi, thì nhắm mắt nó cũng làm lại được y hệt :|
Trái ngược với em, nhắm mắt lại khéo còn làm đúng hơn...

Chuyện giáo viên nhỉ
Cả năm lớp 10 học ông Hùng. Cá nhân tao thấy ông già dạy cũng được, chỉ tội đề ông ấy cho thì hơi thối. Luôn đoán được đề sẽ là thế nào, nhưng không thể đoán được điểm của mình là bao nhiêu - chỉ nhận xét được đến thế thôi.
Hạnh không cần nhận xét. Ai cũng biết. Cô rất hiền, dễ tính, chiều học sinh, vvvv.... Nhược điểm: essay, răng, về sau có quả mũ hồng áo hồng gây shock cho không ít người, đứa thì á khẩu mất 1 lúc, đứa thì cười thầm đến đau cả bụng, 2 hàm răng nghiến chặt kêu cọt kẹt, đứa thì cúi mặt xuống gầm bàn cười không ra tiếng, mồm hớp hớp không khí (em đấy ạ), những bậc trí thức, đạo mạo, thì cắm đầu vào quyển vở, nén đi cái vui tức thời mà vun đắp cho tương lai....

Tuấn Muỗi (aka Anophen): nhắc đến cái tên này, không thiếu gì thằng muốn vỗ tay lộp bộp. Hoan hô thầy? Không hẳn, nhất là khi nghĩ đến lúc đập muỗi thì mình làm gì..
Đăng, thiên tài tin học của lớp, người luôn được săn đón mỗi kì kiểm tra Tin, không tỏ ra phụ lòng những người xung quanh. Nhưng 1 con chim én không thể làm nên mùa xuân, như người ta vẫn nói, đặc biệt là khi con chim này khá nhỏ, lại không biết bay... Lớp chết tin rất nhiều. Thầy bảo được xin điểm, nhưng mà chỉ có người trên 8.0 thôi.
Nghịch lý nó ở chỗ đó. Cái thằng cần điểm, là những cái thằng dưới 8.0
nhưng mà thầy, cũng giống như các thầy cô khác, vốn là tập hợp của 1 tỉ cái mâu thuẫn (điều này đặc biệt kiêng kị trong môn Tin học, không hiểu sao thầy vẫn dạy Tin). Các cụ ta, do chữ nghĩa còn ít, chỉ đúc kết được có vài câu như: chó cắn áo rách, nước chảy chỗ trũng..

lạ chưa, 9h tối rồi :))

còn 1 đống cái viết, chờ hôm nào rỗi rãi vậy :D
tao cũng phải apply như mọi người thôi mà
nhưng nghĩ xem, bạn bè là để làm gì? không phải để giúp nhau vượt qua những lúc thế này à?
nếu là vấn đề của 1 người, kể thoải mái, để cho nó nhẹ lòng
nhưng vấn đề là của chung tất cả mọi người, thì khi kể ra, chỉ làm tăng thêm cái lo lắng cho bạn bè mình thôi
thử hỏi ai không lo, ai không bấn?? nhưng lây cái bấn của mình sang người khác, nó chẳng giúp được gì. Giờ cả lớp bấn, cả trường bấn, liệu có 1 người trong đó cảm thấy thanh thản được không? kể cả khi người đó không muốn tỏ ra bấn loạn?
nói thế thôi, không lại ăn chửi thêm phát nữa thì mệt :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Happy Birthday T.Ngọc <:p \:d/ >:-D< (thou it's a little bit late). Chúc T.Ngọc vô đc first choice college, là gì thì mình biết rồi nhỉ :p

Keke, đã đọc hết bài thằng Linh hâm :p. Chả hiểu sao topic lớp mình ko có cái tick bài hay để tao tick cho mày >:/. Hehe, nhớ giai như đỉa, tận cả cái 1st presentation của cả lớp nữa chứ =D>. Tao chả nhớ nổi hồi đấy mình ở nhóm dek nào cơ :"> :)).
1 day away before we say goodbye forever to 2006 :-ss
 
Chúc mừng năm mới tất cả mọi người :x
Đây là lần cuối được chúc mừng mọi người với tư cách là bạn đang học cùng lớp rùi nhỉ :D
Vài tháng nữa thôi ... :(
Năm mới vui vẻ, hạnh phúc bớt bấn loạn nhé :D
 
hí hí, sáng đầu năm tao cũng muốn chúc mừng năm mới cả lớp mình
hôm nay trời se lạnh, trong sáng, tao có cảm giác như là Tết âm lịch í
nhg mà nghĩ đi nghĩ lại thấy nó cũng chỉ là Tết Tây
mà sao năm nay đài truyền hình cũng làm hoành tráng thế
chẳng hiểu là đến Tết thật thì nó thế nào đây :)

mà giờ này thể nào cũng khối đứa đang bấn essay :D
tao cũng thế, tao còn 2 cái nữa chưa viết :)
cũng hết bấn nổi rồi

dù sao HAPPY NEW YEAR 2007, LONG LIVES 18 !
 
Sylvia's back, back again B-) Hế lu bọn mày, tao phải mất tích đến mấy ngày rồi ý nhở, 3 thì phải :D Mấy ngày vừa rồi tao chạy cong đuôi cho 9/12 trường deadline 1-1. 9 nhá. Cực vô đối vì max của mấy đứa lớp mình cũng chỉ có 4 trường, còn lại toàn 15-1. Tao chọn trường đek để ý thế là 1 tuần đi loo cũng phải ngồi nghĩ essay :( Nhưng mà xong rồi, dù được hay k được thì tao đã thấy mình đi được đến đây là 1 accomplishment rồi B-)

Vì thế, cứ give our best đi chúng mày ah., rồi mọi thứ sẽ xong xuôi cả thôi.

Tuấn Linh: mợ, mày nhớ giỏi thật đấy, nhưng mà sao những chuyện ko-hay-ho về tao mày nhớ kĩ thế hở giời :((
hôm nay tao đang ngủ trưa bị 2 dì dựng dậy, khổ nỗi 2 em họ tao lớp 9 trường Giảng Võ, các dì lo chúng nó "tuổi dậy thì". Nghe dì kêu chứ: "Có hôm nó gọi điện đến 15 phút ý" làm tao phải xấu hổ quay đi :)) hồi lớp 9, tao với thằng Cu có khi nói chuyện cả 3-4 tiếng ý, Cu nhỉ ;))

Còn hồi lớp 10 chứ, 1 h đêm thằng Héo gọi điện, nói chuyện đủ thứ ì xèo lớp mình. Tao phải cut không phải vì muộn quá mà thằng héo kêu nó chưa đánh răng và 1 năm nó đánh răng vài lần. Bao h thấy mồm hôi quá bố mới bắt đi đánh răng :)) Tao hình dung ra bựa vàng của nó, thấy thật kinh hãi lây qua điện thoại cũng nên, bèn dập máy đi ngủ cho yên :))

cứ ngồi nghĩ lại bao nhiêu chuyện cũ là tao thấy phấn chấn hay ho lạ thường :D Thực sự glad vì mình đã có những experience như thế (mợ, chúng mày thông cảm, essay nhiều quá tao bị tẩu hỏa nhập ma, k nghĩ ra đc từ TV)
Tao k hay viết nhật kí, nên bây h đang có ý định collect những thứ hay ho cho vào 1 quyển. những chuyện như thằng Linh kể mà có ngày mình quên thì tiếc lắm :(( với cả có gì về sau còn xuất bản Sylvia Phùng au-to-bio-graphy :))

Mai đi học, đến lớp gặp chúng mày. Hết học kì 1 rồi đấy :)

Ah` tao tìm được bài của bác Admission Dean of Swarthmore, thấy rất hay ho + bổ ích với bọn mình :D. Chúng mày đọc xong, nhớ nhắn tin SWAT cách Thùy cách Class 2011 lobby cho tao :))
 
What’s it all for, Bob?

As you leave Swarthmore, it’s a good time to reflect more broadly on the meaning of life. One of the best expressions of these concerns—at least since Monty Python—came from Greg, a high school junior I taught at Friends Select School some years ago. It was spring, and the juniors had just gotten the college application pep talk. Greg stopped me the next day and said he wanted to ask me a question. “What’s it all for, Bob? You work hard in high school to get into a good college. You work hard in college to get a good job. You work hard at your job to support your family. And then you’re dead. What’s it all for?”

I don’t recall what I answered. Yet, after brooding about it for 2 decades, I am very sorry to report that I’m still not entirely sure what it’s all for. But I do have some ideas about how to “do life” well. I think the answer lies in locating oneself in terms of four questions relating to time, interpersonal space, risk, and attitude.

The question about time is this: How much energy and attention should you spend on planning and acting for future goals and how much on living in the present? There’s no right answer, but I worry that many kids today seem to sacrifice their childhood and adolescence to polish a resume that will get them into the right college. And then they sacrifice their good times and health to get into a top medical school, and then the right residency, and so on. Sooner or later, they find themselves in Greg’s trap, asking what it’s all for.

Conversely, I also worry about those students who spend all their time writing poetry and hanging out with friends or playing video games and Beirut. Will they end up homeless or—even worse—living with their parents?

As a dean, I’ve worked both ends of this street. To those who lived too much in the moment and consistently forgot they had a paper due, I have emphasized time management and planning. As for those who have lived in McCabe or Cornell libraries for 4 years, I have encouraged them to slow down and find more a more Zen-like approach to their work.

There are two ways out of the either-or trap. The first is simply to pay attention. Be intentional about what you want to do, but be present in the activity of the moment. Paying attention is useful in accomplishing anything, but it is particularly important in things like appreciating art or falling in love.

The second is to look at what motivates us. Sometimes, we are instrumentally motivated; that is, we act in order to achieve some further goal. And at other times, we are intrinsically motivated; we act because what we are doing is intrinsically pleasurable or meaningful. What I wish for you is an opportunity to merge the two.


Regarding interpersonal space, the question is about what we owe to ourselves, what we owe to others, and how to bridge the gap. If we do not nurture ourselves—physically, emotionally, spiritually—we risk burning out and being of no use to others. Yet, if all we are concerned with is ourselves, then of what use are we to others? And if all we care about are others, how do we maintain enough energy and commitment to actually be helpful to them?

The third question is how to balance security and risk. People are used to thinking of these in terms of crafting an investment policy, but sometimes it’s worth taking other sorts of risks in your career and relationships. The Quakers say that if you wait on the Light, the way will open. What this means to me is being open to opportunity, willing to give up the comfort of the familiar. It may be too late now, but it might have meant sitting down in Sharples Dining Hall with some people you didn’t know.


For the full text:
http://www.swarthmore.edu/bulletin/index.php?id=418

And so it is the forever solution: Seek BALANCE in life, guys !!!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
wait a sec lớp mình có đứa nào ED tháng 11 k? :-/ Có kết quả j k? :-s

1 đứa cùng lớp AP Chem của tao đc admit ED Princeton :D Hôm nay đi học lại tao mới biết.

Gl gg hf cả lớp nhé. Đừng ai ff >:D< Yêu chúng mày :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em xin lỗi đã chen ngang vào ;;)
Em là bí thư lớp Anh 1 06-09
Nếu các anh chị có cần nhắn gửi gì vì vụ Most-wanted class
thì có thể contact với em theo các địa chỉ sau:
Số điện thoại: 2811033
Nick chat Yahoo!: [email protected]
Hoặc vào thẳng topic Anh 1 06-09
Thế nhé!!!;)
Thanks in advance:-h
(vừa vào topic lớp này đã nhìn thấy dòng chữ màu nâu
Ghê sợ quá!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!:eek:
may mà mình cũng là dân Anh 1:-< )
 
chị ơi cho em làm phiền 1 tẹo ^.^
hình như lớp chị có chị gì tên tây tây h đổi lại tên thành gì rồi ạ ^^
 
Chào em bí thư lớp Anh 1 06-09. Chị đọc những dòng của em mà cảm thấy zui ze? quá. Em tự tin ra phết đấy. Nhưng mà em ơi, dù sao bọn chị cũng hơn em 2 tuổi đấy. Vì thế, đừng có "thế nhé" với " thế nha" ở đây. Nghe nó không được phù hợp lắm đâu.
Với lại nếu em đọc được dòng chữ màu nâu nào đó, thì cũng đừng gọi là lớp này lớp nọ. Chị nghe nó chướng lắm. Tính chị vốn thích nói thẳng. Em không phản đối chứ. Tại vì chị hơi cổ hủ 1 tý nên chị thấy em sẽ tốt hơn nếu học cách nói cho lịch sự hơn.
Đáng ra nên PM nhưng mà ko hiểu sao chị lại muốn post lên đây. Có gì em có thể PM cho chị hoặc post thẳng lên đây sau khi đọc bài này cũng được
@ em Mai Phương: ko biết em nói ai nhưng chị là Phạm Thùy Linh Lina. Lina là do có 1 số nhầm lẫn khi làm giấy khai sinh nhưng dù sao nó cũng là tên chị trong suốt 16 năm. Cũng có nhiều chuyện vui xung quanh cái tên này lắm, như khi đi thi chẳng hạn, ai cũng tưởng mình là con lai. Tuy nhiên để đỡ phiền phức, sau 1 loạt thủ tục cũng rất phiền phức, cuối cùng chị đã đổi đc tên về là Phạm Thùy Linh.
Rất vui vì em đã quan tâm đến chị.
 
chào cả nhà...

hic dạo này ko có thời gian lên mạng, vừa đi camp 1 tuần ở malay về , như người rừng luôn ... hôm nào rỗi up ảnh lên

ah mọi người apply sing bao h có kết quả nhỉ ?

ah cái uka1vodoi ở photobucket dạo này thế nào rồi nhỉ ??? :-/

mọi người dạo này thế nào ?

lớp của minh ku ^___^
IMG_2923.jpg


khẹc khẹc , 1 số fun facts về camp ở kuala lingi malay :

thức ăn như c ứt , 1 hộp cơm với hoặc là 1 cái đầu cá , hoặc 1 miếng trứng hình vuông , cạnh dài 3 cm :|

chỗ ở : lều , điều đáng nói là lều 2 người , chúng nó nhét 4 người vào

đây là minh hoạ

IMG_2769.jpg


và luôn có những người bạn ko thể thiếu :| ..................... như là

1) người bạn thân của con người trong mỗi bữa ăn : mr Ruồi

IMG_2863.jpg


2) người bạn ngủ cùng con người : mr nhền nhện
IMG_2916.jpg

and mr Muỗi :
IMG_2904.jpg


thế đã , up lên sau
 
Chỉnh sửa lần cuối:
@ Cu: kết quả cho đến thời điểm này thì mới chỉ có My và Eck đc qua shortlist thôi. Nga thì suýt đc. Còn tôi, Mai và DLinh thì vẫn chưa biết đời sẽ đi về đâu. Bắt đầu hơi lo rồi, vì nhiều chuyện lạ lùng xảy ra lắm. Mong mọi chuyện sẽ êm thấm :))
 
Ha ha mày vẫn còn sống trở về cơ hả Cu. Mấy người bạn sinh động phết :D mày chụp đẹp thế.
So với cái đám trong ảnh thấy anh Cu nhà mình sáng sủa nhất thì phải ;))

Hôm nay làm Lí xong rồi nghỉ Hóa ah`. Tao + con Ngọc con Giang thằng Khoa đi mua sách Toán. :)) để sống sót tích phân với thầy Quang. Em Giang bặm môi mua hẳn quyển 60 000 của TRần phương, dày vãi đạn, lại còn chữ nhỏ nữa chứ :(

Dạo này k biết bọn thằng héo, thằng Linh thế nào nhỉ. Dê nữa, lớp mình toàn ED 2 thôi mày ah. Tú ANh thấy bảo mới activate blog :) Vũ hôm trước đến nhà Hằng xem ảnh.
Eo anh phong độ cực. Làm bánh qui đẹp mê li. :x
 
Back
Bên trên