Nguyễn Cẩm Vân
(kike)
Ban tranh ảnh
For my self...for my own 17
17 tuổi rùi cơ đấy...cảm giác lạ thật....
Ngày hôm wa,khi vừa bước vào nhà,nhìn thấy bó hoa loa kèn to đùng mà papa mua cho mình....xúc động đến phát khóc...tự dưng nghĩ ko hiểu sao mình có thể trở thành người lớn được cơ chứ.....papa ko wen những sở thích từ hồi còn bé tí của mình....tự dưng thấy nhiều cảm xúc lạ........iu papa wa nhưng lại chẳng bít làm thế nào để nói cái lời ấy ra.......rồi ngồi cả tối chỉ để đọc 3 cái thiếp của 3 ngừoi wan trọng và rồi lại khóc :">....nhưng mà sao chẳng vui như mình nghĩ....muốn phải vui hơn nữa....rồi cứ thế mà khóc...11h,rồi 12h.....tại sao ko hứng thú mà cứ chờ đợi,tại sao vui mà vẫn khóc....rồi chuông điện thoại reo và con bạn gọi về,....rồi nhận được tin nhắn....lại càng ko nín được.....17 tuổi bắt đầu buồn thật,lạ thật,......nhưng ngày hôm nay....ko buồn chút nào,...ko khóc nữa mà lại cười bởi vì đúng như ai đó đã nói:luôn luôn có 1 ai đó yêu thừong mình và đối với mình thì ko fai la 1.....và mình hiểu ra nhiều điều. |-)
To myself: "Chuyện kể rằng bất cứ vì sao nào cũng mong muốn được trở thành 1 ngôi sao băng trên bầu trời đêm cho dù có phải đánh đổi bằng chính sự tồn tại của bản thân mình.Bởi vì nó đánh dấu sự ra đời của 1 thiên thần mới và mọi điều ước của ngừoi đầu tiên nhìn thấy nó sẽ trở thành sự thật......Chúc nhóc sẽ có cả 1 vuờn sao băng trên bầu trời của mình.hãy luôn vui vẻ và sống có ích như chính những gì nguời ta cảm nhận về nhóc-meteor...............nếu những điều ước có thể biến giấc mơ thành sự thật thì nhóc hãy luôn tin tuởng vào bản thân và vào giấc mơ của mình,bởi vì ko chỉ nhóc có điều ước mà mọi ngừoi thân xung quanh nhóc luôn mong muốn những điều tốt đẹp nhất và luôn dành cho nhóc 1 điều ước"............always keep it in my heart.Thankx! |-)
17 tuổi rùi cơ đấy...cảm giác lạ thật....
Ngày hôm wa,khi vừa bước vào nhà,nhìn thấy bó hoa loa kèn to đùng mà papa mua cho mình....xúc động đến phát khóc...tự dưng nghĩ ko hiểu sao mình có thể trở thành người lớn được cơ chứ.....papa ko wen những sở thích từ hồi còn bé tí của mình....tự dưng thấy nhiều cảm xúc lạ........iu papa wa nhưng lại chẳng bít làm thế nào để nói cái lời ấy ra.......rồi ngồi cả tối chỉ để đọc 3 cái thiếp của 3 ngừoi wan trọng và rồi lại khóc :">....nhưng mà sao chẳng vui như mình nghĩ....muốn phải vui hơn nữa....rồi cứ thế mà khóc...11h,rồi 12h.....tại sao ko hứng thú mà cứ chờ đợi,tại sao vui mà vẫn khóc....rồi chuông điện thoại reo và con bạn gọi về,....rồi nhận được tin nhắn....lại càng ko nín được.....17 tuổi bắt đầu buồn thật,lạ thật,......nhưng ngày hôm nay....ko buồn chút nào,...ko khóc nữa mà lại cười bởi vì đúng như ai đó đã nói:luôn luôn có 1 ai đó yêu thừong mình và đối với mình thì ko fai la 1.....và mình hiểu ra nhiều điều. |-)
To myself: "Chuyện kể rằng bất cứ vì sao nào cũng mong muốn được trở thành 1 ngôi sao băng trên bầu trời đêm cho dù có phải đánh đổi bằng chính sự tồn tại của bản thân mình.Bởi vì nó đánh dấu sự ra đời của 1 thiên thần mới và mọi điều ước của ngừoi đầu tiên nhìn thấy nó sẽ trở thành sự thật......Chúc nhóc sẽ có cả 1 vuờn sao băng trên bầu trời của mình.hãy luôn vui vẻ và sống có ích như chính những gì nguời ta cảm nhận về nhóc-meteor...............nếu những điều ước có thể biến giấc mơ thành sự thật thì nhóc hãy luôn tin tuởng vào bản thân và vào giấc mơ của mình,bởi vì ko chỉ nhóc có điều ước mà mọi ngừoi thân xung quanh nhóc luôn mong muốn những điều tốt đẹp nhất và luôn dành cho nhóc 1 điều ước"............always keep it in my heart.Thankx! |-)