01-04...ngày... ngày... mở lòng...

cảm ơn các bạn đã tham gia đóng góp ý kiến, đúng là ai có gươm dùng gươm, ai có súng dùng súng, ai có nốt ruồi dùng nốt ruồi.
Trước khi đi vào phần tiếp theo, để cho rôm rả, tớ xin tặng các bạn món quà đã tham gia phần quà có giá trị như đã nêu: hàm răng giả/người. (Bạn Việt hôm nay đã đeo thử và thấy rất phê, cứ hỏi tớ mãi: Ấy đang làm cái gì khỉ đột đấy?.
Ơ kìa, thì đeo răng giả chứ còn gì nữa.


Giờ quay lại câu trả lời về tình yêu. Đơn giản, tớ giờ thì tớ đo bằng: trạng thái tồn tại và kiểu hành động của mình, nó có đúng với mục đích của mình hay không. Yêu là làm mình và người khác lớn lên. Lớn lên để làm gì, để thấy thoải mái, nhẹ nhõm, để thấy yêu thêm. Tóm lại yêu với tớ là và đo bằng thái độ và hành động, là trải nghiệm từng giây phút này.

Có người nói yêu là nghĩ ngay tới duy trì nòi giống, tới sex, tới đôi lứa. Hay phải ra điều kiện: “Hai mươi tuổi mình phải có người yêu! Anh ấy phải mũi to! Không mũi to thì mồm cũng phải hình củ cà rốt!”
Thì người đó đã làm hẹp ý nghĩa về yêu rồi, và như thế thì sẽ làm trường hành động của mình vô tình cũng bị giới hạn đi. Mà chúng ta dễ làm hẹp lắm, như bây giờ tớ bảo bọn ấy nghĩ đến một quả chanh, tưởng tượng ra chưa, rồi, nó chua lắm, bọn ấy cho vào mồm nếm. Rồi, thế bọn ấy có tiết nước bọt không?
Đấy, nó thành chuỗi liên tưởng rồi, giống kiểu con chó của Pavlov ý. Đáng ra yêu đâu bị giới hạn bởi một vài khuôn mẫu điều khiển của bộ não như thế.
 
Các đồng chí ơi, tình yêu, nếu tính tình yêu của cha mẹ và con cái, của 2 người yêu nhau thì đều có sự góp mặt của một số hóa chất, hoặc hoóc môn gì gì đó. Chỉ tình bạn là có vẻ k liên quan gì đến mấy thứ hóa chất kia => tình bạn là đẹp nhất ^ ^

To Huy: đọc bài của ông, tôi cười vỡ cả bụng, chẳng rõ cười vì sướng khi có người nói hộ suy nghĩ hay cười vì cách ông viết hay thật. Tiện thể cho hỏi một câu riêng tư là ông làm lại thẻ sinh viên chưa? Đến bây giờ tôi vẫn hối hận vì lôi ông chết cùng lần đó.

Điện thoại của Hoàng là 84904318847, của Cu là 84912990986
 
---Rồi,ok Việt à,nếu cậu nghĩ như vậy là đúng,nhưng nói thật ,với mình,với cách nghĩ của Việt như vậy thì cậu chưa hiểu mình rồi.Đừng nghĩ rằng mình chưa hạ cái tôi của mình xuống,và chưa tôn trọng cái tôi của Phượng,mà ngược lại,đã hạ rất nhiều và cũng nâng rất nhiều,và 1 điều chắc chắn rằng,đó là mình chưa bao giờ đặt cái tôi của mình cao hơn cái tôi của ng khác trong 1 cái bắt tay.
---Phượng này,tao sẽ làm điều tất cả mọi ng cùng mong muốn,"chúng ta hãy bắt tay nhau,ok nhé".Tiện thể tao cũng nói luôn,đối với tao,là đàn ông con trai với nhau,khi đã bắt tay là phải siết chặt,miễn đi cái kiểu sờ mó mân mân hay là chạm nhẹ hờ hững,đấy cũng là điều mình học đc Việt à,và mình muốn cta bắt tay nhau như thế,"siết chết m.. chúng nó đê",ok!
---Cha thiên nhiên mày chứ Nghiêm(nếu mày ko thích tao xưng hô mày tao thì bảo nhé,tại tao thấy mày cứ ông tôi làm tao cũng ngại,mà tao thì lại thích mày tao,thế cảm giác nó thoải mái hơn,tùy kưng,vô tư),mày khen đểu tao hay mà mỉa tao đấy,thằng nào cũng vậy thôi,như "bia rượu gái gú" ấy mà,miễn bàn.Chậc,cái vụ 20 năm trg nghĩ lại mà cay,tao làm lại thẻ rồi,sau khi bị đánh đứt 1 môn,mk,vào phòng thi mới nhớ ra là cái mặt mình đang nằm ở cửa hàng sắt thép,thế là "ôi con zai của ta,con chịu khó ra ngoài thi đợt 2 nhé,cha ưu tiên cho con ko phải thi đợt 1"...."dạ vâng thưa cha,m...cha chứ",đúng ông thầy hách dịch nhất trg,chán chả buồn chết,vào wc nữ ngồi khóc 2 mình.Thế mày chắc cũng đứt cái bằng hả e,khổ thân kưng,vậy phải đi thi lại lần nữa à,thương chưa.Thôi bỏ đi,hối hận gì,chết vì nhau là cái chết cao quý nhất,nghĩ ngợi gì.
---Linh thân ơi,nghe bạn nói mình chỉ thấy lồ lộ ra 3 chữ..."sống hết mình",chậc,mong là đầu óc mình ko quá ngắn.
 
tháng 6 HM mình có những ai về? Mọi người có rỗi vào khoảng 9/6 không?
Hiệu trưởng của trường đại học tinh thần Brahma Kumaris nơi tớ đang cộng tác, sẽ đến Việt Nam theo lời mời của Unesco, để nói về: " Bình yên và sự tương hỗ của con người trong một thế giới toàn cầu hoá".
Cụ Dadi Janki đã 89 tuổi rồi và một ngày làm việc 16 giờ một ngày. Mỗi năm cụ đi liên tục vòng quanh 200 nước. Cụ sẽ ở Việt Nam trong một ngày rồi đi tiếp Lào, Campuchia, Sinhgapo v.v.
Tớ rất mong mọi người có thể gặp được con người đó, chứ tớ bấm phím xuông thế này về sức sống của một con người :) thì vẫn chưa đủ, nhỉ nhỉ? (trả lời luôn cho câu hỏi của Huy rồi đấy Huy à)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Huy à, ông thích xưng hô thế nào mà chẳng được. Có điều, tôi cũng quen gọi ông,tôi rồi nên ông cứ gọi mày,tao; tôi cứ gọi ông tôi nhé. Thỏa thuận xong.
Bằng lái xe tôi mất rồi, mặc kệ luôn, bây giờ đi trong này không bằng lái cũng được, chẳng sao. Chắc đợi khi nào về nước đi thi lại sau.
 
---Hì, mấy ngày liền không lên. Hôm nay vào thấy nhìu chuyện đã xảy ra quá! :D Đọc xong bài của ai cũng thấy mún có ý kiến và nghĩ rẵng sẽ post được nhiều lắm nhưng rùi bi h thì không bít nên post về cái j` nữa. Hí, rút ra kinh nghiệm: muốn làm j` thì làm luôn không thì sẽ kô nhớ mình phải làm j` nữa :p
---Trước tiên là muốn khen Kiên, 1 lời khen mún nói từ hồi được xem cái ảnh đầu tiên của Kiên cơ nhưng rùi lại chưa khen được: Kiên bi h đẹp trai hơn ngày trước nhìu thật! :x Ngày trước Kiên có cái nét bình dị, đáng yêu của 1 "thằng" trẻ con. Hì, xem trong mấy cái ảnh bi h thì thấy khuôn mặt K đã có những nét của 1 "thằng" đàn ông, đã có góc cạnh chứ ko tròn tròn, yêu yêu như trước( L xin lỗi vì đã dùng "thằng" nhé :p ko có ý j` đâu. K bít L vẫn yêu quý K lém mà :x nhưng nếu được hỏi lại:" Đã bao h L nghĩ là L yêu K chưa?" thì L vẫn trả lời là:"Chưa từng có suy nghĩ đó trong đầu" :)))
---Chi à, hôm nhận được card của em, chị hạnh phúc lém! :x Chị đã kể cho anh ý nghe về HM, về lời chúc phúc mà chị nhận được từ em :x :x :*Và anh ý cũng muốn gặp HM mình lém. hehe, nhưng chưa chắc chị đã rủ anh ý đi chơi với HM đâu vì hôm qua chị mới lỡ miệng nhắc đến 1 "thuật ngữ" hơi mọi 1 tí, anh ý đã hỏi tới tấp :" Ai dạy em cái đấy thế? Ai nói cho em biết? Nói trong trường hợp nào?: :)) :)) Như thế mà đi gặp mọi ng` xong chắc anh ý chảy máu cam mất (mặc dù những cái đó anh ý biết hết :p)
---Huy à, nếu chỉ đọc bài ấy post ở đây thì khó lòng mà biết được ấy đã thay đổi, đã lớn lên thế nào ;) Hôm nọ tớ và Ọe đi " đàn đúm", tớ được nghe rất nhiều điều về ấy và "bạn ý" nữa :* Nghe kể tớ tự nhiên thấy hạnh phúc lắm lắm!!! :* :* Dường như mỗi khi nghe heo nào đó có "tin mới", tớ đều cảm thấy lâng lâng như thế( chả trách Chi-mờ-bẹt + Kiên sốt sắng hỏi chuyện các "nồi cơm" và "phích cắm" ở nhà như thế :p) Tớ và cả Ọe thấy ấy thật lớn. Dường như bờ vai ấy thêm rộng và chắc hơn rồi đó ;)
 
---Xì à, hôm đó tao và con Ọe cũng ngồi "nói xấu" mày nữa đó, chứ không chỉ có con Nhon đâu(hehe, yên tâm đi, nói xấu của bọn tao là toàn lời yêu thương thui:p). Tao đồng ý với mày về quan điểm tình yêu ;) Thỉnh thoảng tự dưng cảm xúc về mng` ùa về làm mình thấy ngợp :* :*
---Lynh ui, tôi có lấy sách đấy. Trưa nào bà có ở nhà để tôi qua? Thứ 4 tôi nghỉ 3 tiết cuối đấy. Bà có ở nhà không? Dạo này tôi chỉ được nghe về bà qua lời cái Nga. Tôi hỏi nó thì nó bảo bà dạo này có được sự bình thản, sự tĩnh lặng trong tâm hồn gần như tuyệt đối. Và cái tôi thấy mừng nhất là bà thấy hài lòng với con đường mình đã chọn :*
---Việt ơi, ông dạo nì thế nào? Năm nay ko định về nữa à? Đợt trước tôi lên Espa hay gặp cô Hoa nhưng dạo nì thì ít rồi. Hehe, thỉnh thoảng gặp My Dog thui :p Đợt trước đi chơi với QM 1 hôm. Hắn bảo " sau này để ý em nào là phải dẫn đến chỗ Frederic. Nếu ng` đó cũng thik chỗ đấy thì mới qdinh iu đương", hehe. Còn tôi thì chắc dẫn lên Espa. Mà ai lại ko thik Espa được chứ. Lên đó vừa đẹp, vừa mát. Sướng bỏ xừ, nhỉ. À, ông ơi, system restore của máy nằm ở đâu hả ông? hehe, chả bít đâu mà tìm.
---Nhon hâm kia, sao dám quàng cái khăn mà ta thức khuya dậy sớm đan cho ngươim vào cổ con cún (dù mang quốc tịch TBN) kia hả? hehe, thế sau đó quàng lại có bị dị ứng ko kưng? :p sao cái khăn của ta lên ảnh lại đẹp thế nhỉ:p ở chỗ cLan chơi vui lém hả? Nhưng ng thức vừa vừa thui nhé! Đừng để lúc về, ta thấy 1 con tép, tóc dài, mắt thâm quầng trông...giống giống ng ra khỏi sân bay nhé :p(tưởng tượng thấy ghê quá:p)
Phù, mệt quá, đi ngủ thui! Đau hết cả lưng nè:* Iu cả nhà nhìu!
----À à, trông cả nhà mình ai cũng xinh+đẹp trai ra mới chết chứ:*Tớ và bạn tớ ít chụp ảnh chung lém nên ko có j` để post lên. Hehe, để hnao` tớ bỏ bùa rùi rủ anh ý đi chụp nha. Or đợi mng` về rùi "vác" đi xem mặt vậy( anh ý vác tớ chứ tớ mà vác anh ý thì có mà...Mặc dù tớ bi h là 48kg nhưng vẫn kém anh ý 15kg cơ :p)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hi,chào mọi người :x (nghe khách sáo vô duyên nhỉ :x )
Mấy hôm ko post bài,cũng thấy nhớ nhớ :(,...ấy là do tớ đang đi chơi,ở một chỗ mà cái mối quan hệ nó khá là ...."tế nhị" :|,đương nhiên có lẽ chỉ tế nhị với mình thôi.Trc' khi bỏ nhà ra đi thì nghĩ rằng ko biết mình sẽ thế nào khi gặp cái mối quan hệ ....tế nhị ấy,ko biết đã đủ mạnh mẽ để làm cho cái tế nhị nó ko tế nhị :D hay chưa,và rồi mọi việc khá suôn sẻ :x,mặc dù đôi lúc nghĩ mình có những suy nghĩ ích kỉ và ....thỏa mãn 1 cách ích kỉ :))
Tự nhiên thấy buồn cười,nhiều khi gặp một hình ảnh đã từng rất quen,rất gần với mình mà mình lại thấy thờ ơ đến vô cảm,trong khi chỉ thoáng thấy một nét quen thuộc của hình ảnh ấy,ở một ng khác,lại thấy nhói lên 1 ....cái j đó ko định nghĩa đc là cái gì :p :).Thế mới bảo,nếu cảm xúc cứ trôi về quá khứ thì để làm j nhỉ? Hiện tại là ...hiện tại,đúng ko :))
Nói chung,lần này đi gặp đc nhiều bạn tốt,đc cho bao nhiêu nồi niêu xoong chảo :D để về nấu ăn,mỗi lúc nấu ăn nhớ đến 1 đồng chí :x :x Còn đc hai câu thơ:
Chia tay có bưởi có chuồi :D
Ra đi nhớ mãi cái ....buổi hôm nay :)) =))
Lynh ah,cái "ấy ấy" của ngươi thế nào rồi,với cả ta nghĩ tại sao lại ko thể đặt tiêu chuẩn "cái mũi anh ấy phải to" :x đc nhỉ??? Dù sao nếu ...ấy ấy quá thì cũng phải ngại tí :p
 
Xúc động nghẹn ngào ... thi xong rồi huhuhu :(( Đếm ngược thời gian về VN được rồi nhỉ? :X
@Lằng: "vì hôm qua chị mới lỡ miệng nhắc đến 1 "thuật ngữ" hơi mọi 1 tí, anh ý đã hỏi tới tấp :" Ai dạy em cái đấy thế? Ai nói cho em biết? Nói trong trường hợp nào?" <-- vậy là kưng giấu giếm bản chất với anh ý đấy nhé (bắt quả tang nhé) - bạn nào chứ bạn Lằng là sản phẩm đạt tiêu chuẩn từ lò đào tạo đóng mác HM :)) làm gì có chuyện "Ai dạy em cái đấy thế?" Hí hí ... ;))
 
Tôi thật là buồn tủi thân :((. Bạn Lằng ơi, ssaaaaooo saaaaooo bạn bạn lại ghê gớm thế không biết. Hĩ. Đồ con ... cáo :((.
 
Ừ ngươi ạ đk mũi to không có sao cả, nhưng đến lúc mình không tìm được người đáp ứng được điều kiện đó, hoặc đáp ứng được rồi mà mình vẫn thấy thiếu thiếu thì mình lại khổ sở. Thế hóa ra là mình lại khổ sở do chính những quan niệm của mình?
Người khác không bao giờ là vấn đề . Đặt điều kiện cũng được thôi nhưng mình tốt nhất tách rời nó, và cần thì sẵn sàng ném mũi to đi, để yêu lông mi to :)
hay yêu vì đơn giản người đó là người đó. Thường nếu là tình yêu thực sự thì mình càng về sau sẽ càng gỡ bỏ những điều kiện đi.
Trong kinh tế, người ta có đề cập tới việc mạo hiểm càng cao, rủi ro càng nhiều, cơ hội càng lớn. Thì đó chính là hình ảnh của việc mở lòng yêu đó thôi.
 
Héhé,bị "ngợp" :)) Thấy bài post cứ tung toé,làm mình đọc ko kịp,hoặc đọc kịp nhưng bị lẫn lộn vào nhau :))
Đọc bài Việt thấy hợp tình hợp lý ^ ^.Còn cái hóa chất của XH ... :"> :D
Lynh:thường thì mình khổ do những quan niệm của mình,ta nghĩ thế ^ ^,cùng 1 việc,nếu thay đổi quan niệm thì mình có khi từ khổ thành đỡ khổ,mà cũng có khi sướng cũng nên :) ^ ^
Lằng: hehe,đồ con ...cáo :D Ta xg chỗ cLan chơi vui thật ngươi ah,nhg ng dặn ta muộn quá rồi :-s Ngày nào cũng 4h sáng mới ngủ,h qua ngủ 3h để sáng nay 7 h ra gare mà vẫn thấy sớm quá,mắt thao láo ;;).Ăn uống vô độ,đi chơi cũng đc cái đẹp zoi`,nhìn lãng mạn ghê ;;),cười nhiều quá đau hết cả ...."1 cơ số thứ" =)).Mà từ hồi sang đây giờ mới đc đèo bằng scooter,sướng phết (hơi lạnh:D) Muốn về nhà đi xe máy ^ ^.ah,PS bạn Lằng :x là ta có ảnh chụp với hai con sói đang ngủ rất đẹp,và ta có lẽ đang đc coi là con thứ 3 :(( (xinh nhất :p)
Ôi,tự nhiên thấy mình đang làm sao thế này :x Bị điên,keke,trí tưởng tượng bay xa quá >:d<,đã bảo là ....xa quá,kéo xuống thôi =)) =)) =)) ;;).Lâu lắm rồi ko bay bay thế này :-?,chứng tỏ ...cánh vẫn còn dùng đc :))
"Mạo hiểm càng cao,rủi ro càng nhiều,cơ hội càng lớn" :-/ .Thử 1 nhát xem :-? :(
...
:x
 
---Linh thân ơi,mình hỏi gì nhỉ,sao lại là trả lời câu hỏi của Huy thế^^.Ý mình là mình nhận thấy 3 chữ đó,như vậy có nằm trong suy nghĩ của Linh ko thôi,chứ ko phải là hỏi. À mà cũng tiện thể,Linh ơi,với mình thì mình lại ko nghĩ như Linh đâu,sao mở lòng yêu lại là sự mảo hiểm,"mạo hiểm càng cao, rủi ro càng nhiều, cơ hội càng lớn",có lẽ như thế ko hợp lí lắm,mình nghĩ như vậy,ko hiểu thế có đúng ko?
---Nghiêm kưng,ok thôi,xưng hô ko quan trọng,há,thỏa thuận xong, ông thích thế nào thì tao làm thế.
---Này Phượng,thế mày ko định lên để a e bắt tay nhau à,có dỗi ko thế.
---Loan à,cảm ơn Loan nhiều,ko phải chỉ bởi lời khen mà còn vì rất nhiều điều khác.Cũng có thể,bờ vai mình rộng hơn,to hơn,nhưng điều đó ko quan trọng,cái cần thiết là phải biết đặt nó ở vị trí như thế nào để có thể làm chỗ dựa cho ng khác,với ai cũng vậy thôi,cả nam lẫn nữ,mỗi ng đều là chỗ dựa của nhau,1 tờ giấy nếu biết cách gấp thì có thể chống được cả 1 viên gạch mà. Chắc chắn,mình thay đổi,Loan thay đổi,tất cả mọi ng đều phải thay đổi,phải trưởng thành hơn, đâu thể mãi mãi dậm chân tại chỗ,nhưng ta thay đổi vì điều gì,thay đổi như thế nào…?Có lẽ đó là nhờ những thất bại,nhờ sự vấp ngã,nhờ hoàn cảnh…nhưng quan trọng nhất vẫn là nhờ con ng,nhờ những ng xung quanh mình.
Loan và các bạn đã giúp mình nhiều lắm,thực sự nhiều,và chắc rằng những suy nghĩ,hành động của các bạn có thể là rất bình thường,nhưng đối với mình thì đôi khi những điều đó lại có ý nghĩ rất lớn.Các bạn hơn mình rất rất nhiều, đặc biệt là trong suy nghĩ,các bạn luôn có những cái nhìn sâu sắc,chín chắn hơn về nhiều vấn đề(nói thật,đôi khi nó xa đến mức mình ko hiểu nổi), đó chỉ mới chỉ là 1 trong rất nhiều thứ mà mình học được từ các bạn,và mình luôn cố gắng để tiếp thu,cố gắng để được như các bạn.Cảm ơn các bạn rất nhiều,mong rằng chúng ta luôn có được cảm giác nhẹ nhàng và hạnh phúc khi ở cạnh nhau.
 
Tao đây! Ừ, bắt tay! Tao mong từ sau mày có gì cứ góp ý thẳng, tao sẽ nghe và tiếp nhận! Thx mày nhiều!
Ngày kia thi môn đầu rồi! Học đến bạc cả mắt (thực ra là vì ngồi máy, lên net nhiều). Chúc mọi người thi cử vui vẻ!!!
 
Yêu là hành động. Vì thế khi yêu ấy sẽ đối mặt với những thứ rủi ro: như cảm giác mất an toàn do làm những thứ mình chưa bao giờ làm, cảm giác bất an do duy trì những việc đúng theo mong muốn nhưng mình vẫn không biết sẽ đưa mình đi đâu về đâu, và cảm giác căng thẳng làm đối phó thế nào với những trường hợp bất khả kháng đây?
Như chồng Huy yêu vợ Chi và thể hiện tình yêu bằng cách tặng hoa hướng dương cho vợ Chi, nhưng vợ Chi lại ứ ừ, chỉ thích Huy tặng mặt trời cơ thì làm thế nào? Làm thế nào đây?
Tớ mà là Huy tớ dắt em ấy tới trại tâm thần:
“ Chi à, em thử tìm xem ở đây có không? Anh tìm mãi rồi mà vẫn chưa thấy. Chúng mình ở lại đây để tìm cho kĩ đi. :| )
Phần lớn mức độ rủi ro này có thể tránh được khi mình có cách nghĩ đúng và biết được quá trình vận động chung của mọi thứ: sinh ra- trưởng thành- ì ra (chín muồi)- chết đi -> sinh ra ->trưởng thành … (vòng xoáy ốc này có thể xoáy rộng hơn hoặc hẹp đi).


tái bút: ví dụ chỉ là ví dụ, không gây ra dư luận, nếu có gì đúng sự thật mong các bạn bỏ quá cho.
 
--Lynh iu, quả thực là h mình dường như ở 2 thế giới khác nhau ;) Ko còn đi trên cùng 1 con đường(hay đi trên những thứ ko được gọi là "đường" khác nhau) vì đã có những sự lựa chọn khác nhau. Vì thế nên nếu nói bà đi nhanh hơn tôi nhiều quá thì cũng ko hẳn là đúng vì ko cùng 1 đơn vị đo, đúng ko bà? ;) Tôi chúc bà luôn có những ng` bạn đồng hành với mình :* Iu bà nhìu:*
--Nhon kưng à, đọc những j` ngươi viết ta cũng hiểu được phần nào. Hì, nhưng biết ng viết ko phải để tìm ng` hiểu nên cứ để đó nha ;) Vui lém hả kưng? Thế có nhận được tin nhắn của ta ko? Được nhiều "của" mang về lém hả? Bi h đây đơn thuần là mối quan hệ XH giữa ng` Việt với ng` Việt ở P và có điểm chung nho nhỏ để cảm thấy thân thiết hơn mà thui :* Ta có cảm giác ng thấy cuộc đi chơi này đem lại cho ng nh` thứ hơn ng tưởng tưởng đúng ko? :* Thích nhỉ! Thi xong rùi thì định làm j` đây ng?
--Xì hâm, hì, tao đâu có giấu giếm j` đâu :p Tao chẳng qua ko có đất dụng võ khi có mặt anh ý thui đó chứ. Chứ nếu có thì tao cũng ko để hổ danh Heo nữ đâu :p (thể hiện xong chắc tụi tao ca bài " OK! Chia tay" mất,híc). Thế nào, thi cử vẫn giữ phong độ đấy chứ? Thế mày "hồi hương" có cùng thời gian với con Nhon ko?
--Kiên à, L có làm j` đâu mà K nỡ nói thế :(( Phí công mình yêu quý bạn K quá đi :p
--Huy à, nghe H nói thế L vui lắm! :* L cũng có mong muốn như H vậy! Đúng là bi h L có 1 số sự thay đổi nhưng vẫn có cảm giác là ko ...nghiêm trọng lém :p Lâu rồi cả lũ ko tụ tập rối. Trước khi được nghỉ 4 ngày, Ọe có hỏi:"HM có định đi đâu ko?" Tự dưng lúc đó mới nhận ra là câu hỏi đó lâu lắm rồi mới được đặt ra. Thấy hơi lạ!Nhưng mọi ng` vẫn giữ lới hứa khi HM 20 tuổi sẽ đi Sapa đó chứ? ;) "ra đi" bi h có vướng bận j` ko ta?:p
 
Loan: Ờ,nghe nói làm ta tự nhiên nhớ đến hình ảnh các đường thẳng đồng quy,đồng quy 1 lần rồi bao lâu mới có lần thứ 2 :-/ :).Đôi khi cũng chẳng biết mình đang muốn làm j ,và sẽ làm đc j:-?,sao mà giải quyết đc cái s nghĩ đấy :-/
Còn đợt đi chơi vừa rôi thì ...tưng bừng lắm :x Căn bản là gặp đc khá nhiều bạn bè tốt :x,còn được nhiều thì có lẽ là đc nhiều đồ dùng nấu ăn :D Sáng hôm đó có nhận đc tin nhắn của ngươi,hôm đấy ko dậy đc :-s mà buộc phải dậy :-s Ta để ảnh lên cho ngươi xem nhé,vì ngươi ko vao blog của ta :

http://uk.pg.photos.yahoo.com/ph/lovelyghost1001/slideshow?.dir=/b183re2&.src=ph

Ta thi xong rồi định đi chơi thôi,chẹp,tuần này các anh chị ở Poitiers lại xuống chỗ ta,hik,làm guide mà ko bit đường :-s Buồn ghê!

Ôi,nói chung là vẫn có cái cảm giác lâu rồi mới có,chả đúng lúc gì cả :-?
Hehe,20 t HM đi Sapa ko khéo cả chồng con đều đi ý nhờ :D Thích nhất bọn trẻ con :x
Mà mình vừa bị mang tiếng chỉ thích đi lấy chồng,ko thích học :| :(( :D
Chúc mọi người 1 cuối tuần vui vẻ nhé !
 
Loan ơi, bà có muốn hạnh phúc, có muốn được vui vẻ, sung sướng, bình an, thanh thản, có tình yêu v.v hay không?
Nếu bà trả lời có thì bà không tránh mặt tôi được đâu! Mặt tôi nó vốn to mà. (với cả ngẫm lại mặt bà cũng đâu kém gì:D )
Bà ơi, tôi nhắn tin cho bà rồi đấy, hôm này bà đến thì nhắn lại cho tôi nhé.
 
-to chị Lynh : em biết chị Lynh nói về em, all right ? hay là em nghĩ thế,...tự nhiên thấy buồn, tự nhiên thấy vui,...nói chung vẫn thế, em là người rất dễ lên tinh thần, nhanh đến nỗi nhiều người ngạc nhiên, nói chung sống và biết bằng lòng với nó, mỗi khi fall down về những thứ stress ngớ ngẩn hay làm việc gì ko xong, em luôn hỏi mình có gì đâu thiếu thốn nữa, phải sống tốt hơn ? Những lúc đấy, em sống bình yên như bất cứ bạn nào đồng lứa vậy...Em ko biết chị Lynh vẫn nhìn em thế nào ? đánh giá em cao quá mức thế nào ? Em ko phải là 1 người tham vọng, hoàn toàn ko, em cũng có cảm xúc giống rất nhiều người, em có những tình yêu với những người xung quanh đủ để có những cảm giác ấm áp, hạnh phúc...Em yêu gia đình của mình nhiều như mỗi ngày em vẫn cầu nguyện cho mọi người...Nhưng mà em có cảm giác tâm hồn mình ko hoàn thiện, yêu thương của mình vẫn có giới hạn,...nếu như chị bảo hãy biết bằng lòng với những tình yêu em có, nhân rộng nó để sống, em xin nghe lời, nhưng mà cảm xúc không có lỗi, Linh à...Chị Lynh à, em hoàn toàn giống mọi người...Khi mong mỏi thì hi vọng, khi buồn bã, khi mệt mỏi...Không phải ko có những lúc holding anything back mà là cảm xúc tràn ko thể cản nổi...Em bây giờ có những câu hỏi kì ngộ như " Thế nào là yêu ? Như thế nào mới là thích ? là đã yêu ?" vì em hoài nghi cảm giác của mình luôn luôn...Chị Nhung bảo em hãy tự đi tìm cảm giác cho mình, chị thì bảo em mạo hiểm,quả thực em ko biết...chưa đến lúc, chưa đến lúc có ai đó đến hoàn thiện con người em,...nhưng cũng có vẻ cái ám ảnh bị rơi vào những bi kịch mình viết và bước qua về chuyện yêu những con nguời mình ko bao giờ chạm tay đến ( như là đã mất, đồng ái...) gần như chuẩn bị thành sự thật...
chẳng biết là phải mạo hiểm như thế nào ? buồn cười mặn chát
- anyways, hàng ngày,em vẫn giống một bé con kỳ cục, ham chơi và lạc quan nhất...
p/s : khi em có người yêu bên cạnh, có lẽ em ko mơ mặt trời nữa...
mà nếu em có nói thế, thì xong khi dẫn em tới trại tâm thần,em sẽ nói "Ngốc thế, đi tìm làm gì ? mặt trời ở ngay trước mắt em rồi còn tìm làm gì ?"
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chi à, chị luôn nhìn thấy ở em là người sống đúng với cảm xúc của mình, sự thành thật đó của em là điều mà ngay từ hồi chúng mình còn ở trường Ams đã vô cùng cuốn hút chị.
Những lần chị thấy sự quan tâm nhạy cảm của em với mọi người, dù chỉ là những điều rất nhỏ như tặng quà Noel, mua đĩa khoai tây cho mọi người, hay em đã đến giúp mấy đứa vẽ ở phòng đoàn... cũng làm chị rất xúc động.
Ví dụ thì chị chỉ lấy để gần gũi và dễ hiểu thôi. Những gì chị đang nói thì chị không nghĩ là chỉ đang nói về em đâu :) mà là nói với tất cả mọi người vì đó là những tình huống chung mà bất kì ai đều có thể gặp.
Đọc những dòng suy nghĩ của em chị thấy có mấy điều nổi lên về tình yêu là gì? Và làm thế nào là mạo hiểm? Không biết có đúng không?
Còn nhớ khi tham gia khoá học trên mạng về Sức mạnh của tiềm thức, chị và mọi người cần trả lời câu hỏi: Bạn muốn gì? (chị thấy câu hỏi này cũng tương tự như câu hỏi rất quan trọng của em: tình yêu là gì, mạo hiểm là như thế nào?)
Rất nhiều người đã không biết trả lời câu đấy ra sao. Ừ thì vì nhiều lí do, cả đời đã được bố mẹ, sách báo, xã hội trả lời hộ cho chẳng hạn.
Và ông giáo đã khuyên là: vẽ ra đường đời của bạn (một cột chỉ thành công, cột ngang chỉ thời gian). Hãy bắt đầu nhìn lại cả cuộc đời mình như một cuốn phim mà bạn vừa là diễn viên, vừa là người đạo diễn.
Rồi hãy xem xem cả cuộn phim đó: từng chương một, nó đã thể hiện ra sao? Thời điểm bạn thấy thấy thoả mãn (thành công) nhất và bất mãn (thất bại) nhất đã là gì? Tại sao lại thế? Điều cốt lõi bộ phim muốn thể hiện là gì?
Đối với chị Mặt trời chỉ là một khối cầu sáng sủa, yêu chó và trẻ nhỏ. Đối với người yêu em, thì nó lại đã ở ngay trước mặt em chẳng hạn. Còn đối với em thì là gì?
Chị thì nghĩ chị Nhung, hay chị Lynh thì mỗi người sẽ có lời khuyên khác nhau cho mọi kiểu vấn đề.
Nhưng lời khuyên và câu trả lời đúng nhất với em đã nằm sẵn trong cả cuộc đời của em rồi. Hãy nhìn vào nó.
 
Back
Bên trên