Để trở nên tự tin

Re: 5 cách để trở nên tự tin

Lúc mình vui sướng tự tin hết cỡ ah \:d/

Còn lúc buồn bực thì ...=((

Quan trọng là phải rèn, VD như: thuyết trình+tán gái :))+... nhiều thì khi làm nh~ việc tương tự sẽ k sợ nữa,dù j` cũng nếm cảm giác vui sướng(or đau đớn) 1 lần rồi mà :D
 
Re: 5 cách để trở nên tự tin

thực sự thì e chưa bao h tự tin cả
:-< :-< :-< :-<
 
Re: 5 cách để trở nên tự tin

tự tin và tự kiêu có khác j nhau ko ạh :-?
Anh nghĩ là có khác em ạ.
"Tự tin" xuất phát từ việc thấu hiểu bản thân (cả ưu và nhược điểm), tự nhận định được khả năng nắm bắt và phản ứng trước tình hình.
"Tự kiêu" thì xuất phát từ việc không hiểu rõ hay thậm chí hiểu sai về bản thân, không nhận ra tương quan khả năng của bản thân và người khác. Đây là một dạng "tự tin" hồ đồ.
 
Re: 5 cách để trở nên tự tin

chính xác thì n ng` trở nên tự ti do k bao jo dám thử cảm giác thất bại :-<

luôn suy nghĩ về những điều xấu nhất đã làm họ chùn bước :-<

cuộc sống có muôn vàn điều bất ngờ mà,k thử sao bik :). trời k lấy đi tất cả mọ thứ đâu,mong là thế =)

kn bản thân =)
 
Re: 5 cách để trở nên tự tin

Cũng có thể vì họ chưa thấy giá trị của bản thân, biết rằng mình "khác biệt"

Đôi khi ta tự ti vì cuộc sống khiến ta tự ti, có thể là thất bại nhiều quá, nên "ko biết liệu có thất bại tiếp ko?" khiến họ tự ti

tự ti xuất phát từ chính mình, hoặc cũng có thể đến từ cuộc sống, đâu phải ai cũng mạnh mẽ đâu, bạn nhỉ? :)
 
Re: 5 cách để trở nên tự tin

Hôm nay mò lại topic này để chia sẻ với các bạn 1 chút.

Ngày trước tớ luôn tự ti về bản thân. Ví dụ như cho rằng mình quá xấu, mình ăn nói quá vụng về, mình dốt... Đến trước đây 3 tháng tớ vẫn như thế.

Cho đến khi tớ gặp 1 người. Người đó hình thức cũng same same tớ. Nhìn như kiểu chị em sinh với tớ í. Đại loại, nếu nhìn vào thì chị ấy không hơn gì tớ. Thế nhưng chị ấy rất tự tin vào bản thân. Đặc biệt là biết cách thể hiện sự khác biệt và ưu điểm của mình trước người khác. Kiểu như "luôn sẵn sàng là chính mình". Cho nên chị ấy được rất nhiều người yêu quí.

Thời gian đầu chị ấy cũng biết tớ tự ti. Đi chơi với nhóm không bao giờ dám hát hò, k dám pose ảnh chung với mọi người. Thậm chí gần như im lặng từ đầu đến cuối mỗi lần mọi người tụ tập.

Chị ấy rủ tớ đi chơi nhiều lần. Có lần nói kiểu vu vơ: "Kẹp này, mọi người đều rất quí em, tại sao em có vẻ xa cách thế?". Rồi 1 lần trước khi đi chơi chị ấy mang đồ ra trang điểm cho tớ. Tớ thấy mình xinh hơn nhiều khi trang điểm. Tớ không nói "hình thức" là tất cả nhưng hình thức rất quan trọng để mình bước đầu khắc phục sự tự ti. Và lần đầu tiên tớ dám pose ảnh với mọi người chính là lần đó.

Giờ thì tớ ổn hơn nhiều rồi. Luôn cười nói vui vẻ với mọi người và nhận ra rằng: Mình có thể làm được nhiều việc hơn mình tưởng.

Thật ra, mỗi người sinh ra đều có những điểm mạnh. Hoặc là trí thông minh, hoặc sự thấu hiểu, hoặc sự bình tĩnh trong mọi tình huống hoặc 1 giọng hát hay, 1 khuôn mặt đẹp... Những điểm mạnh ấy giúp các bạn hòa đồng dễ hơn với mọi người xung quanh, nhất là môi trường làm việc mới nhưng chính các bạn phải tạo điều kiện cho những điểm mạnh của mình được bộc lộ.Bắt đầu từ 1 điểm nhỏ thôi, sự tự tin cũng như bông hoa nở trong lòng mình, sẽ bung ra từng cánh một... chỉ cần các bạn sẵn sàng.
 
Re: 5 cách để trở nên tự tin

Khó quá :(
Dù thấy rất nhiều ví dụ về sự tự ti biến thành tự tin,em cũng khó mà làm như vậy được...
Tự ti nhất là khi đứng trước người mình thích :(
 
Đừng vội đi tìm nguyên nhân, hãy cứ nhìn vào các sự kiện thôi em.
Em thấy có gì diễn ra, thấy biểu hiện gì ở người ta, và thấy gì ở chính em?
Khi nào thì em biết là mình đang tự ti? Việc ấy liên quan đến khía cạnh nào trong cuộc sống?
 
Em Phương nói chuẩn thế =)

Có ng` bảo em sensitive a V ạ =). Có lẽ đúng. Chính cái sự nhạy cảm quá mức khiến e luôn suy nghĩ về tất cả các cử chỉ, lời nói để cố tìm và đã thấy điều k hay nh` hơn nh~ thứ đang chờ đợi :). Và lại cảm thấy chán nản buồn bã. Để r tiếp tục những ngày tự ti :(.

Có lẽ m` sẽ tự tin hơn rất nh` khi cảm thấy vui vẻ hay có 1 thứ hay ho ở phía trc để chờ đợi :). Đúng thật :). Cũng giống trẻ con khi được hứa thưởng kẹo hay đi công viên thì học hành chăm chỉ hơn b thg` ý mà :D
 
Em cần xác định một cái nhìn thực tế và rời xa ảo tưởng. Để làm như thế, em cần buông bỏ suy nghĩ lí luận, đừng tin vào suy nghĩ của mình, đừng cho là mình đúng, luôn luôn nghi ngờ các suy nghĩ xuất hiện trong đầu mình.
 
Em cần xác định một cái nhìn thực tế và rời xa ảo tưởng. Để làm như thế, em cần buông bỏ suy nghĩ lí luận, đừng tin vào suy nghĩ của mình, đừng cho là mình đúng, luôn luôn nghi ngờ các suy nghĩ xuất hiện trong đầu mình.

Đời nó khổ thế đấy a. Có lẽ do đọc Conan từ hối lớp 2 nên cũng có tí khấm khá trong khâu đưa ra nhận xét về hành động của ng` ta anh ạ ;)). Với lại chẳng có mấy lí do để e k tin vào cái xuất hiện trong đầu mình :(. Nh` lúc e cũng muốn nghi ngờ lắm lắm \:d/ và kq tương đối khả quan, gạt bỏ dc suy nghĩ đấy ra khỏi đầu 8->. Nhưng đúng là "nhàn cư vi bất thiện" :)), lúc rảnh tự dưng mấy cái ảo tưởng ấy lại bay vào đầu mình. Và trong giây phút k thể tự chủ, e lại bị cuốn theo nó. Rồi lại tiếp tục "in a bad mood" khiến tg trôi qua 1 cách lãng xẹt mà k làm dc cái j ra hồn trong 1 ngày 8-} .

A giúp e tự nghi ngờ chính mình đi :D
 
Anh nói em nghi ngờ suy nghĩ của em, chứ không bảo em "nghi ngờ chính mình".
Bởi xưa nay con người ta cứ đồng hóa suy nghĩ với mình, coi suy nghĩ của mình là chính mình, nên nhất nhất tin theo nó.

Khi em đứng trước một cái gì đó mà em cho là "đẹp", hãy nghi ngờ suy nghĩ ấy. Bởi nếu để nó dẫn đi, em có thể rơi vào tranh luận với người khác, rằng cái này đẹp hay xấu. Khi em quan sát được rõ suy nghĩ ấy của mình thì thấy được là thật ra sự vật ấy tồn tại như nó tồn tại, nó chẳng đẹp cũng chẳng xấu.
Một cái gì đó mà hôm qua em thấy hay, thấy đẹp, thì hôm nay có thể nó không còn hay và đẹp nữa rồi. Không phải bởi vì thứ đó đã biến đổi, mà vì suy nghĩ và cảm xúc của em đã thay đổi. Cho nên "hay" và "đẹp" không có thật, đấy chỉ là nhận định chủ quan của em trong những thời điểm nhất định, em không nên tin vào nó.

Việc quan sát suy nghĩ và cảm xúc của bản thân thì chỉ mình em có thể làm được, anh chỉ có thể nhắc em làm việc ấy thôi, anh không giúp em làm được đâu.

Bất kể em làm việc gì trong xã hội, hãy làm vì lợi ích của mọi người, đặt ra cho mình các câu hỏi như "mình làm thế này có ảnh hưởng gì đến người ta không?", "mình làm thế này có thể khiến người ta hạnh phúc không?", v.v...
Em không cần trả lời các câu hỏi ấy, bởi bản thân việc đặt ra những câu hỏi ấy cho mình đã giúp em được một sức mạnh vô hình dẫn đường rồi.

Chúc em thành công nhé! ^^
 
vâng ạ :D

Vậy khi buồn a thường làm j` để vui lên :D

Và theo a làm thế nào để tự tin, như cak mà a vẫn hay làm :)
 
Buồn vui là các cảm xúc, cũng không phải chính mình. Khi đã nhận biết được nó không phải là mình, tách con người thật của mình ra khỏi nó thì có thể quan sát nó một cách khách quan. Thấy nó ở đó thì biết là nó ở đó, nhưng nó không phải là mình nên mình không bị nó dẫn đi. Nếu thế, nó sẽ không còn chủ thể nào để mà nương vào nữa, tự nó tan biến.

Để thoát khỏi sự dẫn dắt của cảm xúc, cũng như để có thể tự tin, thì cần thay đổi nhận thức, chứ không phải chỉ học mấy phương pháp để áp dụng. Phương pháp chỉ là phương tiện tạm thời thôi, sẽ chỉ đúng lúc này hay lúc khác thôi, chứ không phải mọi lúc. Còn nhận thức là gốc của trí tuệ, mở rộng nhận thức thì sẽ biết cách ứng xử không ngại ngần, bởi vì đã biết trước mọi cái mới đều có thể xảy đến, nên chẳng còn tin vào kinh nghiệm cũ, và cũng không sợ tiếp xúc với kinh nghiệm mới.

Đại khái thế em ạ :p
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ôi có thấy liên quan j` đâu :)) :)) :))
mà dạo này ko thấy tự tin cũng chẳng thấy tự ti :D thế có bt ko nhỉ? :d
 
=)) thôi em xin rút =)) em vốn sống tự ti mà.Thôi kệ :D
Đôi khi em cũng thấy tự tin,chỉ là em tự ti nhiều hơn thôi.
Năm mới cố gắng thay đổi :)
 
Back
Bên trên