Đấu tranh cho lẽ phải. Tại sao không ?

Anh ạ, thế em mới bảo em vỡ ra được nhiều điều. Thực sự là trước khi lao vào chủ đề này, em cũng rất phân vân. Em vẫn biết chiến tranh đối với Iraq là không nên, nhưng những cái mà em biết về Saddam Hussein thật sự làm em quá kinh tởm. Em cũng đã nói ở trước rồi đấy, đây không phải là một cuộc chiến tranh dễ phân biệt rạch ròi bên đúng bên sai như ở chiến tranh VN, khi mà cả 2 bên dường như đều là cái ác.

Đúng là có cảm thấy được không khí đi biểu tình thì mới thấy hết được anh ạ. Em nhìn người ta hăng hái đi biểu tình ủng hộ hòa bình, lại cảm thấy xấu hổ cho chính bản thân mình, cảm thấy sự thờ ơ của mình đang phản bội lại chính cái mà thế giới đã đấu tranh cho đất nước mình.

Chuyện biểu tình ở VN em nghĩ còn xa vời lắm anh ạ, nhân thức của mọi người cũng vẫn chỉ thế thôi.
 
Chết chết , bác đừng gọi em là anh thế , phạm húy chết !
 
Đừng có bầy trò lố ở đây nữa đi em ạ, tẻ lắm. Anh đang gọi bác Anh Trần đấy. Chú em thì phải gọi bạn Lê Thu Quỳnh bằng chị ấy chứ.
 
moi nguoi co nhieu y kien qua, co ai gioi tinh hinh the gioi doan ho xem khi nao Mi tan cong toan dien Iraq cai ?, minh dang nong long cho xem cuoc chien nay day, minh thi khong lam duoc gi nhung sau cuoc chien nay co nhieu cai hay xay ra lam, moi nguoi doan xem sau Saddam thi ai len ke vi? Cai nay moi la cai toi cho rang quan trong nhat doi voi tinh hinh Trung Dong.
Du tinh cua minh dau hoac giua thang 3 Mi se tan cong Iraq, Mi ma khong tan cong nhanh thi gia xang len toi 3 do 1 gallon mat, the thi hong nang.
 
Tớ cũng giống chú, đang ngồi chờ xem cái gì sẽ xảy ra nếu Mỹ đánh thật. Thời điểm cũng khá là tương đồng. Thế mới bỏ mẹ, tớ đang xin học cao học tiếp, nó mà đánh thật cũng lắm chuyện phiền, mà nhùng nhằng thế này thì cũng bỏ bu.
Nhưng mà hình như tớ vẫn còn chút ít gọi là "1 màu hồng" cho nên vẫn mong mấy chú Iraq đoàn kết đập cho thằng Mỹ mấy đòn chơi. Nếu Mỹ tự động đánh 1 mình, trong vòng 1 tháng mà không giải quyết được thì còn rắc rối hơn nữa. Nhiều lúc cũng mong mấy ông anh Nga nhanh nhanh ổn định lập lại thế cục cân bằng cho đỡ tức.
 
Mình cũng hơi thắc mắc, sao ngày 15/2 vừa rồi ở Hà Nội không tổ chức một cuộc diễu hành hòa bình phản đối chiến tranh nhỉ?
 
Kidding

Đoạn sau tôi cho là HLVH còn sơ hở trong lập luận. Người Mĩ làm & vì ng Mĩ đầu tiên, cho ng VN đất nước VN sau cùng. Thỉnh thỏang interests hai bên trùng nhau thì cũng có lợi cho hòa bình VN. 3 triệu ng Mĩ phải tham chiến, 58K chết, vô khối thương binh và dịch bệnh thần kinh among US veterants, tốn kém 200+200 bn, etc. nước Mĩ thu họach được gì trong cuộc chiến vô bổ đó? Họ chống chiến tranh VN khi nó kéo dài vì interests của họ, bây giờ họ ủng hộ (quick) war với IRAQ cũng vì interests của họ nốt. Suy nghĩ và hành động của ng Mĩ rất đơn giản & dễ hiểu, không phức tạp bùng nhùng như ng VN.
Đ/c đem so với eg. Hungary thì khập khiễng quá, họ giúp ít nhưng trong sạch: họ đã phải nhịn ăn bánh mì để cho VN :mrgreen:, còn ng Mĩ đấu tranh cho chính họ. Vậy phải ca ngợi mấy ông bạn hờ đó chứ!

Bây giờ nếu Đảng gọi các đ/c sinh viên về đi lính óanh nhau với fundamentalists bên Indonesia thì khối SV sẵn sàng hy sinh phản đối CT có gì đâu ... :mrgreen:

Hồ Lê Việt Hưng đã viết:
Mọi người hãy nghĩ xem nhân dân thế giới đã làm gì giúp chúng ta đánh Mĩ. Bạn có tin rằng những gì người dân Mĩ đã làm cho nhân dân Việt Nam còn nhiều hơn là những ông bạn hờ trong khối XHCN không? Bạn biết gì về ALISON KRAUSE, JEFFREY MILLER, SANDRA SCHEUER, WILLIAM SCHROEDER, những sinh viên ở Kent State đã hy sinh để phản đối cuộc chiến tranh Việt Nam?
 
Bác Anh Tran, bác vẫn tin là có thể tránh được chiến tranh à? Bush vừa mới cho Iraq 2 tuần để giải trừ vũ khí hủy diệt hàng loạt, nếu không thì sẽ có khả năng lớn là gây chiến tranh. Chuyện Iraq có vũ khí hủy diệt hàng loạt hay không thì vẫn chưa rõ ràng thế nào cả, mà có khi phần nhiều là Iraq không có.
Scott Ritter, cựu thanh tra thẩm vấn vũ khí của LHQ, trong mấy tháng trước đã đi phát biểu ở rất nhiều nơi trên nước Mỹ và cả châu Âu và tuyên bố rằng chuyện Iraq có vũ khí hủy diệt hàng loạt là hoàn toàn không có cơ sở. Cho đến nay, người ta vẫn chưa tìm được bằng chứng cụ thể xác thực nào là Iraq có các vũ khí loại này. Ritter thậm chí còn đưa ra nhiều dẫn chứng, một trong số đó là chính phủ Mỹ đưa ra một bức ảnh về một nhà máy bình thường của Iraq và nói là đấy là nhà máy sản xuất vũ khí sinh học.
Saddam hồi trước đã đưa một tập tài liệu và CD cho LHQ rồi, hôm trước thì Colin Powell cũng đã lên phát biểu một bài, nhưng mà Iraq phần nhiều là không có vũ khí thì disarm vào đâu cho Bush?
Mà mọi người nghĩ là Bush có lắm quyền, thực ra là tổng thống Mỹ là một nguyên thủ quốc gia trong các nước phát triển mà có ít quyền hạn nhất so với thủ tướng Anh Ý hay tổng thống Pháp. Thượng viện mà đã quyết cái gì thì có mà 100 ông Bush cũng không làm gì được. Chuyện Bush có được bầu lại hay không là sẽ được quyết định phần lớn trên nền KINH TẾ nước Mỹ sẽ tiến triển thế nào.
Các cuộc chiến tranh trước đây đã đem lại lợi nhuận kinh tế khổng lồ cho Mỹ, giúp Mỹ thoát khỏi recession và trở nên giàu có, lần này cũng thế chăng...
 
Have fun

À nếu viết dài thì tốn thời gian, viết nghiêm túc quá thì ng đọc ngủ gật mất, viết ngắn quá thì ng ta không hiểu or hiểu nhầm, viết đùa thì họ bảo mình xỏ lá rồi xuyên tạc hẳn ý mình đi. Vậy không thể và không bao giờ có thể chiều tất cả mọi ng được.
Tôi tưởng mọi ng thừa biết rõ bổng lộc của volunteers rồi chứ. Eg. anh/em nào xin đi làm bác/y sĩ tình nguyện vì mục đích từ thiện thì làm gì có tiền đút túi, nhưng tổ chức đứng ra nhận anh/em sẽ phải cover các chi phí sinh hoạt thường ngày. Tôi luôn luôn nghĩ như vậy, nên mới đưa ra con số 200k/20men, i.e. 10k/man - dự trù CT có thể kéo dài và giá thực phẩm bên IRAQ tăng. Với con số ít ỏi đó thì làm sao các bạn có thể nghĩ tới chuyện là tôi muốn thuê mướn họ, và họ sẽ đi chỉ vì muốn làm giàu? Giàu sang quái gì cái quả đi làm lá chắn? Phải có nhiệt huyết cao mới dám như thế.

Đinh Trọng Thành Trung đã viết:
Chỗ này thì bác Hưng lại hơi cùn rồi :). Em có cảm giác ban đầu bác định post cho vui thôi, và ai đọc mà chả nghĩ rằng bác định thuê những người đó với giá 200K cơ chứ.

Các đ/c lại suy bụng ta ra bụng ng rồi, cái nguy là ở chỗ đấy. Hãy còn nhiều ng (1:100K) trong XH sống rất cao thượng, can đảm và vị tha hơn các đ/c nhiều lần. Thỉnh thỏang cứ ngó qua các báo hay xem chương trình Người Đương Thời, TBL show thì rõ. Ai cũng như các đ/c thì làm quái gì có những ng ôm bomb 3 càng lao vào xe tăng Fáp, làm quái gì có La Văn Cầu, Cù Chính Lan, etc. hay những bà mẹ anh hùng với chồng + 10 ng con hy sinh.

Bây giờ em nói thực, có cầm 200k về cũng ko thuê được người đâu mà. Lý do thì như chú CHâu nói rồi, đi đấu tranh thì để con nhỏ, mẹ già... cho ai nuôi cơ chứ?
 
Chiểu theo yêu cầu của bạn Đức, tôi ra bài toán dựng model tính chi phí của US economy cho cuộc chiến với IRAQ, nếu cuộc chiến kéo dài:
0) 2 tuần
1) 1 tháng
2) 3 tháng
3) 6 tháng
ai cho ra model đẹp (nhưng cũng phải khá realistic) sẽ có thưởng.

Nguyễn Đức đã viết:
Các cuộc chiến tranh trước đây đã đem lại lợi nhuận kinh tế khổng lồ cho Mỹ, giúp Mỹ thoát khỏi recession và trở nên giàu có, lần này cũng thế chăng...
 
Trích dẫn từ bài của: Nguyễn Đức
Các cuộc chiến tranh trước đây đã đem lại lợi nhuận kinh tế khổng lồ cho Mỹ, giúp Mỹ thoát khỏi recession và trở nên giàu có, lần này cũng thế chăng...


bạn Đức lại nghe giọng điệu xuyên tạc của đế quốc rồi
__________________

Trích dẫn từ bài của: Đinh Trọng Thành Trung
Chỗ này thì bác Hưng lại hơi cùn rồi . Em có cảm giác ban đầu bác định post cho vui thôi, và ai đọc mà chả nghĩ rằng bác định thuê những người đó với giá 200K cơ chứ.


Các đ/c lại suy bụng ta ra bụng ng rồi, cái nguy là ở chỗ đấy. Hãy còn nhiều ng (1:100K) trong XH sống rất cao thượng, can đảm và vị tha hơn các đ/c nhiều lần. Thỉnh thỏang cứ ngó qua các báo hay xem chương trình Người Đương Thời, TBL show thì rõ. Ai cũng như các đ/c thì làm quái gì có những ng ôm bomb 3 càng lao vào xe tăng Fáp, làm quái gì có La Văn Cầu, Cù Chính Lan, etc. hay những bà mẹ anh hùng với chồng + 10 ng con hy sinh.

Trích dẫn:

Bây giờ em nói thực, có cầm 200k về cũng ko thuê được người đâu mà. Lý do thì như chú CHâu nói rồi, đi đấu tranh thì để con nhỏ, mẹ già... cho ai nuôi cơ chứ?

Chả hiểu em sinh vào giờ gì mà em k0 tin mấy cái bác QH nói đâu, lại 1 trò chính trị nữa thôi. Đại đa số người tham gia chiến tranh coi đó là công việc có khả năng bị tai nạn lao động cao, thế thôi

Bác Quang Hưng, theo em chả cần đánh đấm để mấy hôm nữa tự thằng I rắc nó ngủm.


__________________
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Rõ chán bác Hưng, bác hình như loanh quanh chỉ thích hùng biện xung quanh cái 200k thôi thì phi, bắt bẻ củ hành củ tỏi rất vớ vẩn.

Mọi người khi bắt bẻ với XChâu cố gắng post bài đóng góp một tí, thứ nhất là nên hiểu những giá trị đóng góp trong thảo luận chứ đừng không đóng góp được gì mà toàn đi cãi nhau với việc cá nhân không được viết thế này, cá nhân không nên viết thế nọ. Riêng về Lê Thu Quỳnh, anh rất khâm phục về ý thức và sự nhận định của em, gần như em nói câu nào anh cũng thấy em suy nghĩ rất chín chắn về những vấn đề chính trị.

Mọi người khi không muốn thảo luận đến vấn đề hoà bình mà chuyển thành thảo luận thằng nào đúng thằng nào sai thì xem kĩ lại ý kiến của XChâu và bác Bùi Hải Thanh nhé.
 
Dà, cuối cùng thấy bác Tống là nói đúng nhất.

Bây giờ có 1 thằng VN tự thiêu, lên tiếng phản đối chiến tranh thì thế giới sẽ gọi là gì nhỉ ? (thằng ngu?)
Nếu 1 thằng người Mỹ tự thiêu, lên tiếng phản đối chiến tranh thì thế giới sẽ gọi là gì nhỉ ? (một người vĩ đại?)

Hai câu trên, khác nhau ở chỗ nào ? Xin thưa, ở hai chữ thôi: VN và Mỹ.
 
Anh Tuấn nói thế em cũng không đồng ý lắm. Đúng hay sai thì không thể tranh cãi được, ai cũng có cái lý của người ta làm sao mà đúng hay là sai được mà tranh cãi. Ở đây mọi người chỉ bàn luận cái nguyên nhân và kết quả thôi. Giải pháp của từng người cũng được nêu ra đấy chứ. Ý kiến mọi người càng khác nhau thì càng được mở rộng tầm mắt chứ sao. Nhưng em công nhận với bác Tuấn là tại sao dân ams toàn nhân cơ hội này để mà chỉ trích, công kích cá nhân thế nhỉ. Bình tĩnh mà thảo luận thôi bởi có chiến tranh hay không thì cũng chẳng đến lượt dân vietnam chịu trận.

Còn thì tất nhiên hòa bình ai cũng muốn cả. Chẳng ai muốn nhìn thấy hàng ngàn người chết bởi bom đạn. Nhưng cái ý tưởng hòa bình thì nên phát xuất từ cái nhân văn nhân bản của con người hơn là dựa trên cái bias của chính bản thân. Chiến tranh lần này Mỹ phát động rầm rộ khiến mọi người cùng có phản ứng mãnh liệt, nêu cao khẩu hiệu chống chiến tranh, đòi đi biểu tình. Điều đó rất tốt, chứng tỏ con người còn có lòng trắc ẩn. Nhưng em đưa ra một tình huống khác đó là vụ 11/9 ở Mỹ, không có phát động chiến tranh, không có kêu gọi biểu tình nhưng vẫn hàng nghìn người chết. Cái lòng nhân đạo, nhân văn của con người để ở đâu? Chẳng nhẽ dân Mỹ không phải là người hay sao? Chẳng những nhiều bác không lấy làm tiếc thương mà còn vỗ đùi cười ha hả đáng đời bọn Mỹ. Cho nên em nghĩ cái gì cũng nên nhìn vào bản thân mình. Tự đánh giá bản thân mình có phải vì cái lòng nhân văn trong người mà phát biểu hay chỉ là cái bias với một bên nào đó để kêu gọi.

Bản thân em chắc chắn là cũng có cái bias riêng của mình, nhưng em mong không có chiến tranh xảy ra. Em cũng đã kí bản thảo chống chiến tranh do nhiều tổ chức bên Mỹ này đứng ra kêu gọi. Em cũng không ngại ngần đi biểu tình một cách hòa bình trước cửa nhà trắng. Vậy thì sao chứ? Đấy không phải là giải pháp hữu hiệu. Em muốn kí vào một cái bản thảo nào đó kêu gọi Saddam hãy hợp tác với LHQ. Sự hợp tác đó sẽ gạt Mỹ ra một bên bởi sẽ không có lý do cho Mỹ để có thể đanh Iraq nêu Iraq lấy danh nghĩa của LHQ. Vậy thôi. HÒa bình hay chiến tranh đều do con người. Đúng hay sai thuộc về kẻ mạnh người yếu. Cái chân lý cuộc sống nó là như thế, rất đơn giản.

Các bác cứ tiếp tục thảo luận. NATO đã đồng ý cho bảo vệ THổ Nhĩ Kỳ, thật ra là để Mỹ công phá Iraq từ Thổ Nhĩ Kỳ thôi. Nhưng Mỹ và Thổ vẫn chưa đi đến được thỏa thuận về kinh tế nên chưa biết thế nào. Cứ chờ xem vậy
 
Lê Đức Phương đã viết:
Cái em đếch hiểu gì về cái chính thể cộng hòa ở Mỹ là : rõ ràng Mỹ sở hữu một kho vũ khí hạt nhân lớn nhất thế giới . Thế mà cứ đánh hơi thấy mùi hạt nhân ở đâu là y như rằng xông vào gây sự , Irac và CHDCND Triều Tiên mới đây là một ví dụ .

Nhìn một cách chính trị thì đi đánh đứa khác cũng là để bảo vệ mình. Như dân thành Athens đã nói với dân Melíans trong cuộc chiến Peloponnesian: Tình bạn của các anh không đem lại điều gì trong khi sự hận thù của các anh chứng tỏ chúng tôi là kẻ mạnh. Nói chung các nước mạnh thường thế.

Đấy là nói một cách chính trị thôi nhé.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
trả lời cho câu hỏi ở topic nhé.
Không vì chẳng biết đâu là lẽ phải :cry:
 
Tôi học luật quốc tế, nên khái niệm "lẽ phải" của tôi trùng với "justice" và trùng với "hợp pháp".
Các quốc gia đã tốn không ít thời gian, trải qua bao nhiêu bài học cay đắng mới thỏa thuận với nhau được về quy tắc cấm sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế. Ngoại lệ của quy tắc này chỉ có hai trường hợp: 1. Tự vệ chính đáng. 2. Được sự chấp thuận hoặc dưới sự chỉ đạo của HĐBA LHQ.
Nếu Mỹ gây chiến tranh với Iraq thì không thể coi là tự vệ chính đáng (như trường hợp Afghanistan), mà cũng không được coi là có sự chấp thuận của HĐBA (như trường hợp Kosovo). Tôi dẫn 2 trường hợp trên vì những trường hợp này đều đã giải thích quy tắc cấm sử dụng vũ lực theo một cách khá thay đổi so với quy tắc này từ năm 1928 (năm ra đời của quy tắc) và năm 1945 (năm quy tắc này đi vào Hiến chương). Tuy nhiên mọi cách giải thích đều không thể dung nạp được việc Mỹ gây chiến với Iraq trong thời điểm hiện nay.
Tất nhiên các quốc gia đều hành động theo lợi ích của mình, nhưng nếu hành động đó mà trái luật thì phải bị lên án chứ sao?
To Tuấn và Quỳnh: Mình rất đồng ý với cách suy nghĩ và lập luận của các bạn. Message mình nhận được ở các bạn là "Sống với trái tim nồng nhiệt" (nghe hơi tiểu thuyết thứ 7 một chút, mình già rồi...) Thanks.
 
thực là Đức hạnh hic:cry: châm sđuôi mắt. Con đường bấy lâu nay mình tìm kiếm đã có người phạt cỏ hộ:D Vui :roflmao: quá chừng, từ nay quyết bảo vệ lẽ phải đến cùng dù phải đổ xương máu và nước mắt
 
Anh thấy dạo này Anh Trần tuy ra vẻ bình tĩnh mà cũng cãi ngang lắm, chú mà cũng bảo Irac là sao không hợp tác ngoan ngoãn như một con cún à. Anh thì không phải là nóng tính nhưng mà thấy dân Am tình hình càng ngày bị chửi là em chã thế này thì cũng bênh được được tí nào đâu. Có thể chú đi Mỹ lâu, và cũng có nhiều người nữa nên cũng có lối nghĩ khá Mỹ hóa và Âu hóa. Nhân chuyện thích bàn luận quan điểm về lẽ phải, anh sẽ nói mấy điều. Các chú có thể chửi anh là Việt nam hóa, nhưng anh xin đưa ra đây mấy luận điểm do cá nhân anh đưa ra, và nếu có bị chửi thì các chú cứ chửi nhé, để anh còn tiếp thu để chửi lại::smoking:
- Thứ nhất nói về động cơ hành động chiến tranh: Thời buổi bây giờ tất cả đều là kinh tế và lợi ích quốc gia hết. Từ mục đích sâu xa nhất này mới sinh ra chuyện phải vươn tới sự ảnh hưởng, chi phối trong khu vực. Về điều này theo anh em Le Quỳnh đã nói đúng, vấn đề chủ yếu nhất vẫn là dầu mỏ. Đừng có nói là Mỹ không cần vì nó có dự trữ lớn nhé. Thực ra tất cả việc làm này đều nằm trong tầm chiến lược của Đảng cộng hòa từ lâu rồi. Ngược lại thời gian một chút: Thế chú có hiểu tại sao thằng Trung Đông nó không bao giờ ổn định được không? Chú phải biết rằng một khi thằng Mỹ nó để cho thằng Trung Đông ổn định thì chính Trung Đông sẽ chi phối dầu mỏ và khi đó nền kte toàn cầu lại bị chi phối phải Trung đông đấy. Chắc chú cũng biết dầu mỏ về kte mà nói thì đó là sống còn. Việc thằng Mỹ sờ gáy thằng Irac lần này không phải là Sacdam đáng ghét đến thế. Sau vụ 11/9 âm mưu Đảng CH là lấy cớ này đạp thẳng vào Trung Á rào dậu ông cụ Nga, canh chừng ông Trung Quốc sau khi mua được ông Pakistan. Cái chính của việc chiến tranh là dựng lên một chính quyền thân US ở Irac để US khống chế toàn bộ vùng Trung Đông, khi đó tất cả phần chia trong chiến tranh US sẽ chiếm tất, các nước CHâu Âu xét đến thời điểm nếu chiến tranh xảy ra thì không có một lý do gì để chia phần cả, chính vì thế mà phản đối kịch liệt, cũng vì quyền lợi kinh tế cả thôi. Mục đích bá chủ thế giới của US chắc chỉ còn đúng vùng Trung Đông này.
- Việc bất đồng của Nato thực chất bất đồng sau khi họp bàn phân chia quyền lợi tại Irac sau chiến tranh không đạt được thống nhất.
- Về chuyện lo ngại vũ khí hủy diệt, chẳng lẽ lại đến mức ngây thờ tin rằng thằng US lại lo ngại thằng Irac đến vậy. Hành động luôn luôn tìm những cớ rất khôi hài để phát động chiến tranh. Thực ra, nếu Irac có vũ khí hủy diệt đáng sợ thật, thì nó đã không cho thanh sát viên vào. Thực ra Irac đã rất yếu, yếu đến mức Sacdam luôn phải nhún nhường hết điều kiện này đến điều kiện khác, đến nỗi phải cho khám cả chỗ riêng. Vậy thằng Mỹ có phải lo ngại đến vậy I rac đến vậy. Việc cài cắm thanh sát viên có 2 cái lợi cho Mỹ, vừa làm gián điệp trước khi phát động chiến tranh, vừa lấy cớ nếu phát hiện ra bất cứ cái gì thanh sát viên tìm được. Và kết quả thanh sát viên chẳng có giá trị gì đâu, đằng nào nó cũng đánh. Riêng anh thì anh biết chắc nó sẽ đánh Irac từ hồi thằng Fed hạ lãi suất. Đúng là chả khác nào như bác Thanh ví, một thằng nhà giàu sau khi vặt hết răng thằng nhà nghèo rồi mới nện cho một trận.
- Về chuyện bất bình về Sacdam tàn ác, có thể Sacdam tàn ác thật, nhưng trên thế giới đầy thằng như vậy. Nếu US muốn đánh Vn chắc chũng cũng ví lãnh đạo nhà mình như vậy thôi. Vậy mà các chú đi Mỹ không cho rằng US kéo quân là một hành động xâm lược, kể cũng lạ, lại tin vào lý do để có hòa bình thì phải đánh nhau như thàng Blair thuyết giáo, chuối vật. Thằng nhà giàu thì không tin thằng nhà nghèo và bắt nó phải đưa hết đồ hủy diệt đây, trong khi thàng nhà nghèo thì buộc phải tin rằng thằng nhà giàu và thằng nhà giàu ngang nhiên cho mình quyền được tự sử dụng vũ khí đó.
- Chú Anh Trần nói tại sao thằng Sacdam không hợp tác ngoan ngoãn như cún đi, hehe đâu có dễ như vậy được. Hợp tác hết rồi thì thằng Mỹ nó sai gì mà chả phải nghe, lúc đó mới thực sự là thằng nhà nghèo đã bị vặt hết răng, không còn vũ khí cuối cùng để mà giãy.
- Cuối cùng, con người không muốn chiến tranh đúng là vì nhân dân Irac, nghĩ về thảm họa nhân đạo của nó. Với những gì anh biết về chiến tranh thì nó quả là một ghê rợn mà không thể nói chơi được. Anh nghĩ Putin có câu nói đây rất hay: Kẻ làm nên lịch sử không phải là số đông quần chúng mà là một số ít có quyền lực. Đôi khi bước ngoặt của thế giới chỉ được quyết định bởi tính cách của thằng Bush, hay thằng Hitle thôi đấy, vì vậy mà nó rất quan trọng. Ngăn chặn phản đối chiến tranh lúc này không hẳn là vì đứng về bên nào, mà là ngăn chặn một thảm họa nhân đạo.
Việc biểu tình là có ý nghĩa như vậy, đôi khi con người cảm thấy hạnh phúc khi mình làm được một cái gì đó cho người khác, còn có ngu muội hay không thì do họ tự biết thôi
 
Back
Bên trên