Đôi chút nghĩ về nhạc cổ điển

Đang chán nên vào tham gia topic này chút :)

Ngô Tố Giao đã viết:
Nhiều người quan niệm nhạc cổ điển là thứ nhạc bác học, chỉ những người có trình độ văn hoá cao mới thưởng thức nổi. Thực ra không hẳn là như vậy.

===> Vậy mà cũng ko hẳn vậy! :)

Trình độ phình phường chắc chỉ nghe được những bản thuộc loại... dễ nghe, như Tố nhắc đến trong bài viết này thôi. Chứ phức tạp hơn, phải học bỏ xừ đi chứ!

Ngô Tố Giao đã viết:
Thời ấy cả Hà Nội chỉ có cửa hàng sách ngoại văn ở phố Tràng Tiền là bán đĩa hát . Ở đó đĩa nhạc giao hưởng, nhạc thính phòng thì bán tự do nghĩa là bất kỳ ai dù bác học hay thứ đân đều có thể mua được. Những đĩa nhạc kiểu như nhạc nhẹ, nhạc pop, nhạc khiêu vũ ... thì chỉ những nhà nghiên cứu, những nhạc sỹ, nghệ sỹ mới được mua bằng thẻ đặc biệt . Vì thế chiều chiều dân tình đứng chật cả một quãng hè phố từ cửa hàng ăn "Bodéga" cho đến gần nhà Thông tin Thành Phố để há mồm và "nghe chực" như muốn nuốt lấy từng câu nhạc từ mấy cái loa sắt của cửa hàng sách ngoại văn những bản nhạc như La Paloma, Tango Blue, La Cumparsita, A Dieu Terre DỴ Espagne, Sobreros et Les Mantilles, OỴ Cangaceiros, Les Enfants du Mer, Qui sait, Que sera sera ... Vì túi tiền mỗi người đều có hạn thành thử có một nghịch lý là bình dân thì mua đĩa nhạc cổ điển, "cao dân" thì mua đĩa nhạc nhẹ, nhạc pop...

Mình nhớ là trên đài, buổi chiều, ko rõ là ngày nào nữa, có chương trình phổ cập các bản cổ điển loại dễ nghe, rất hay. Bản "Phiên chợ Ba Tư" được giải thích rất sinh động (mà có thể là... bốc phét, như Tuấn bas bảo :)

Bây giờ lại thèm nghe kiểu chương trình đó quá, để nhớ lại một thời!

Ngô Tố Giao đã viết:
Ngày đó bố tôi sưu tầm mua những đĩa nhạc cổ điển . Ông tha về một đống những đĩa nhạc của A. Mozart, của F. Chopin, của Fr. Shubert, của Hayden, của Litz, của Meldenson, của Stravinsky, của Shumann, của Procofiev... và tất nhiên là có cả của Beethoven . Thật tình ông mua về, bật lên thì tôi nghe. Nghe thì cứ nghe chứ có hiểu gì đâu . Nhiều khi phải cố mà nghe , dù không thấy thích vẫn cứ cố ép mình nghe . Cũng có thể vì đã bỏ tiền ra mua mà không nghe thì cũng thấy tiếc, cũng có thể nghe để cho bên hàng xóm thấy mình là sành điệu, là trí thức . Ấy thế mà lâu dần thành nghiện, thành thích thật sự lúc nào không biết. Trong cái dở lại có cái hay. Giá như ngày ấy đĩa nhạc nhẹ, nhạc pop sẵn như bây giờ thì có lẽ tôi đã chẳng bao giờ có thể thưởng thức được dẫu chỉ là chút ít cái hay cái đẹp của nhạc cổ điển.

Nói vậy, chứ thời sau 1975 vài năm, trẻ con chỉ háo hức ABBA, Boney, Smokie, Baccarat, Lobo... vì thấy lạ và... sôi nổi. Như Tố là may đấy :)

Ngô Tố Giao đã viết:
Tôi đã làm quen với âm nhạc cổ điển nói chung và Beethoven nói riêng như thế đó. Tác phẩm đầu tiên của Beethoven mà tôi cho rằng mình đã "nghe" được ít nhiều và do đó cảm thấy âm nhạc cổ điển không cao siêu quá, là bản Sonate (hình như là số 5), bản Sonate mà người ta thường gọi là Mùa Xuân (Spring). Trong đó lúc thì tiếng Violon réo rắt như suối chảy, lúc thì piano thánh thót như chim ca, lúc cả hai tiếng đàn hoà quyện vào nhau thì lại cho ta liên tưởng đến bướm lượn tung tăng, đến trăm hoa đua nở, đến các thiếu nữ với các bộ váy áo nhiều tầng với rất nhiều đăng ten trong các điệu dân vũ trên bãi cỏ bên sông... Sau này với chút vốn tiếng Anh còm cùng với một ít kiến thức âm nhạc trong trường phổ thông tôi đã cố công đọc và dịch những bài phân tích tác phẩm in trên các vỏ đĩa nhạc và nhờ đó tôi đã hiểu và thích được cho dù chỉ là một phần rất nhỏ một số các tác phẩm âm nhạc cổ điển tỷ như bản Sonate số 9 của Beethoven - bản sonate Kreutzer. Những lúc cô đơn tôi thường hay nghe chương I của bản Sonate mà người ta gọi là Sonate Ánh trăng. Không hiểu sao nghe nó tôi thường hay mường tượng tới không phải là một vầng trăng sáng tỏ mà là một vầng trăng mờ ảo trôi cô đơn trên nền trời trong một đêm thu đầy sương . Bạn khiêu vũ thich điệu nhảy Van (nhanh) chắc củng đã quen với Beethoven qua bản Thư gửi cô Elise ( Pour Élíse ). Tôi nghĩ đây là một bản nhạc dễ nghe, dễ thích cho tất cả mọi người . Tôi hầu như không hiểu được bao nhiêu các bản Symphonie của Beethoven. Symphonie số 9 hoặc Anh Hùng thi thấy nó kỳ vĩ quá, symphonie Định Mệnh thì lại thấy nó "thân phận" quá, giầu tính triết học quá. Nhưng tôi rất thích nghe symphonie có tên Appassionatta được chuyển soạn cho Piano độc tấu.

"Thư gửi Elise" mình có một bài viết về sự tích của nó. Cũng ko biết đúng sai :), tuy nhiên, đã đăng báo bên này rồi :) Để lục lại "trà dư tửu hậu" nhé.

"Sonate Ánh trăng", thấy bảo John Lennon nghe cái này rồi soạn "Because", nhờ Tuấn bass bình luận vụ này cái :)

Ngô Tố Giao đã viết:
Vậy thì nhạc cổ điển có lẽ cũng không cao siêu quá đâu. Có điều chúng ta phải tập làm quen dần với nó. Hãy bắt đầu bằng những tác phẩm nhỏ đã. Trước khi nghe Symphonie, hãy làm quen với các bản nhạc thính phòng kiểu như các bản Sérenade của Toricelli, các khúc nhạc ngắn của Chopin như Etude cung Mi trưởng còn gọi là Nhạc buồn (Tritesse) hoặc Prélude cung Ré thứ còn gọi Giọt mưa (Goutte d' eau). Không ai có thể không thích Prélude có tên gọi Ánh trăng của De Bussy . Không ai có thể không rung động với khúc nhạc Rêverie của Shumann (Nhạc sỹ Dương Thiệu Tước có viết lời tiếng Việt rất hay với tựa đề Trầm mơ). Sau khi đã làm quen với những ca khúc, các Aria của các vở nhạc kịch, các bản nhạc ngắn dưới dạng các Etude, ta có thể tiến lên nghe các bản Sonate, các Concerto và một ngày kia bạn có thể nghĩ đến các Symphonie chẳng hạn giao hưởng Những Bức Tranh Trong Viện Bảo Tàng của Mussorski, hay Sheherazade của Rimski Corsakov.

:) Mussorski hay đấy, "Tranh trong viện bảo tàng" thì nghe ko dễ lắm, cũng phải học hỏi một chút :)

Nói thêm là các bản "kinh điển" (nhưng dễ nghe) mà Tố nói, đã được Phạm Duy đặt lời Việt rất hay từ 40-50 năm nay... Phổ cập bằng cách ấy cũng hay, vì nghe hát dễ cảm thụ hơn :)

Ngô Tố Giao đã viết:
Ngày nay xã hội ta, từ thành thị tới thôn quê, tràn ngập các phương tiện nghe nhìn hiện đại. Băng đĩa nhạc thì như rừng và trong hoàn cảnh, cứ cho là trời cho, ta sao chép thoải mái nên giá lại quá bèo (âu cũng là trời thương con dân đát Việt còn đang nghèo khó) . Nhưng hình như đối tượng nghe nhạc cổ điển thì có khi lại ít dần . Thỉnh thoảng xem chương trình trò chơi âm nhạc trên TV, tôi rất nể phục các bạn trẻ ngày nay. Họ dễ dàng nhận ra ca sỹ này (nào Britney Spears, nào là Bryan Mc Faden ...) , bài hát nọ (nào I canỴ t stop falling to love with you, nào Day Dream ...) giữa hàng nghìn hàng vạn ca sỹ, hàng vạn, hàng triệu bài hát đủ các thể loại từ Hard Rock đến Blue hoặc Country...trên thị trường mênh mông của âm nhạc thế giới hiện đại. Thậm trí họ còn biết cả tay trống Jon Lee của nhóm nhạc Rock Feeder đã tự tử tại nhà riêng ở Miami, bang Florida , hoặc chuyện tình giữa cặp Justin Tim bertake & Britney Spears đã chấm dứt như thế nào... Nhưng tôi cũng thấy buồn khi trong số không nhiều lắm các tác phẩm quen thuộc của các nhạc sỹ cổ điển thì họ lại không nhận ra được "Khúc Hát Của Nàng Solveig" của nhạc sĩ Grỉeg, hoặc không phân biệt được một Ave Maria của Bach-Gunod với một Ave Maria của Shubert.

Nếu bạn chưa thích nhạc cổ điển, bạn hãy thử tìm đọc các truyện ngắn Ông Già Nấu Bếp và Lẵng Quả Thông của nhà văn Nga Pautopski đi. Biết đâu sau đó bạn sẽ có cái nhìn khác đối với nhạc cổ điển. Trong cuộc sống có nhiều thứ mà ta gặp cái là yêu thích ngay. Nhưng tình cảm đó thường không bền. Ta chỉ có thể yêu thích thực sự và lâu bền cái gì mà ta hiểu được và càng hiểu ta càng yêu thích nó hơn. Âm nhạc cổ điển là một thứ như thế và nó xứng đáng để chúng ta tìm hiểu và yêu thích.

Nhe lời Giao, hôm qua đã đọc lại 2 truyện ngắn này. Ở trang http://perso.wanadoo.fr/dungparis/trangnhac.html có một số bản cần "phổ cập", và hay nhất là bản dịch 2 truyện nói trên, các danh từ riêng (tên tuổi, địa danh) đều được để nguyên gốc, nên tra ra ai là ai tiện lợi hơn nhiều. Cám ơn (ai đó) đã làm công việc "tầm nguyên" đó.

Bản dịch gốc, vẫn là của Kim Ân (Vũ Thư Hiên), rất hay! Nhiều thế hệ đã đọc bản dịch này...

"Khúc Hát Của Nàng Solveig" có lời Việt, hồi xưa hay nghe Trung Kiên hát (chắc là hồi ổng mới tốt nghiệp Nhạc viện Liên Xô) :)

Mùa đông dù trôi qua
Mang bóng dáng đông qua xuân về
Và nỗi nhớ anh đi chưa về.
Dù cho bao năm tháng
Mang chiếc bóng cô đơn bên mình
Và nỗi nhớ anh đi chưa về.
Ngàn trùng dù bao cách xa,
Em vẫn chờ dù đến bao giờ,
Lòng em luôn luôn hằng nhớ.
Tình này em xin hiến dâng,
Có bao giờ nhạt phai trong lòng.
Tình em bên anh không phai.
Hohơ ơ ơ...

Dù cho bao năm tháng
Mang chiếc bóng cô đơn bên mình
Và nỗi nhớ anh đi chưa về.
Dù cho ở nơi ấy
Anh vẫn sống yên vui thanh bình
Và những giấc mơ em bên mình.
Trọn đời em xin hiến dâng,
Có bao giờ nhạt phai trong lòng
Lòng em luôn luôn hằng nhớ.
Tình này em xin hiến dâng,
Có bao giờ nhạt phai trong lòng,
Tình em bên anh không phai.


La chanson de Solveig

Là haut dans le nord
Quand la nuit n'en finit pas
De neiger sur les sommeils
Elga rêve encore
A celui qui vit là bas
Au pays du grand soleil
Au milieu du silence on entend s'élever
Comme une voix du ciel
Qui chante la romance d'un amour déchiré
La chanson de Solveig

Là haut dans le nord
La chanson réchauffe un peu
La Norvège qui s'éveille
Elga croit encore
Que les marins aux yeux bleus
Aux sirènes sont fidèles
Et sur la plaine blanche
Elle entend vers l'été venir comme un appel
L'écho de la romance d'un amour déchiré
La chanson de Solveig.


L.
 
trời ạ, các anh các chị đúng là người lớn rồi có khác. Bàn luận sâu sắc quá đi
em nghe nhạc cổ điển, nhạc không lời chỉ để giảm xì trét và để dễ học bài thôi
như bản Canon in D major của Bach chẳng hạn. Chứ còn tìm hiểu sâu sắc thì đợi sau 12 năm nữa bàng tuổi anh Linh mới nói được.
À anh Linh ơi sắp tới tổ chức 98 năm thành lập trường Chu anh về trường nhé. Em sẽ lên hát bài hát do em sáng tác đấy.
 
@ Huyền:

- Nếu em kém anh "có" 12 tuổi thôi thì cũng có thể coi là "người lớn" rồi đó :)

- Ừ, anh sẽ cố gắng. Lâu lâu có bữa vào trang chủ của CVA, mói thấy mình già quá: những khóa cách đây độ 5-7 năm đã được coi là "lão làng". Mình thì xa trường đã... 22 năm rồi...

Bữa trước, vô tình run rủi thế nào gặp lại thày giáo chủ nhiệm 3 năm cấp 3 CVA bên này. Thày đã trên ngưỡng thất thập lâu lâu rồi, tóc bạc trắng, nhưng vẫn phong độ vô cùng. Có lẽ học sinh CVA bây giờ ko mấy ai biết đến thày nữa, mặc dù thày là một trong vài tên tuổi vang bóng một thời...

Thời gian khủng khiếp!

L.

TB. Bài hát ấy em sáng tác rồi à?

trời ạ, các anh các chị đúng là người lớn rồi có khác. Bàn luận sâu sắc quá đi
em nghe nhạc cổ điển, nhạc không lời chỉ để giảm xì trét và để dễ học bài thôi
như bản Canon in D major của Bach chẳng hạn. Chứ còn tìm hiểu sâu sắc thì đợi sau 12 năm nữa bàng tuổi anh Linh mới nói được.
À anh Linh ơi sắp tới tổ chức 98 năm thành lập trường Chu anh về trường nhé. Em sẽ lên hát bài hát do em sáng tác đấy.
 
em sáng tác thì tàm tạm nhưng mà chưa biết phối khí+nhìu thứ nữa nên phải đi học nhạc lý và đàn cho tốt.
Thế thì anh bằng tuổi mẹ em rùi à. sặc.........
 
em tưởng hok gửi được???
mà em đã hòa âm phối khí gì đâu, chỉ có hát chay thôi.
Thu âm bây giờ đắt lắm.
 
Anh em nhà này nói chuyện riêng trong lớp học hơi nhiều :D
 
hu hu, em hát chán lắm.
Quan trọng là giọng em....trẻ con lắm
nhưng nếu anh muốn nghe thì cũng được
dù sao em cũng vẫn phải luyện tập nhìu
 
Em thích bài này của chị, đúng là trong xã hội nhiều nhạc thị trường như hiện nay thì thật khó để tìm được một bản nhạc hay, càng khó hơn nếu muốn nghe lại nhạc cổ điển
Bây giờ em mới biết là có dòng họ Strauss đấy, trước em chỉ biết mỗi ông Johann Strauss :D
 
trời ạ, các anh các chị đúng là người lớn rồi có khác. Bàn luận sâu sắc quá đi
em nghe nhạc cổ điển, nhạc không lời chỉ để giảm xì trét và để dễ học bài thôi
như bản Canon in D major của Bach chẳng hạn. Chứ còn tìm hiểu sâu sắc thì đợi sau 12 năm nữa bàng tuổi anh Linh mới nói được.
À anh Linh ơi sắp tới tổ chức 98 năm thành lập trường Chu anh về trường nhé. Em sẽ lên hát bài hát do em sáng tác đấy.

Em tưởng Canon in D của Pachebell chứ?
Thực ra em chỉ được học bài The blue Danube của Strauss thôi, còn những bài khác thì chưa từng biết đến :D
Em cũng thích nghe phiên chợ Ba Tư, vì nó dễ hiểu, nhưng mà nghe nhiều thì có vẻ mau chán.
 
Ừ, tớ hay nhầm đoạn đầu bài đó với mấy giai điệu trong phim cưỡi ngựa bắn nhau, Tèn tờ rèn tờ ten ten tén, tèn tờ rèn tén ten tơ tèn :)) Đến khi lên lớp sáu mới nhận ra là hai bài khác nhau :))
 
hiz, mấy bác có ai bít trang nào download mấy nhạc cổ điển hay hay như waltz của chopin, nocturne của Secret Garden,... nói chung là mấy cái bài nổi tiếng ấy
( hình như dòng nhạc của Secret Garden là thuộc loại New Age rùi thì phải :-j )

em thì em nói thật là từ hùi vào Ams thì em mới có tâm trạng, nhiều lúc chán đời bật mấy bài hát không lời, mấy bài pùn pùn của nhóm Secret Garden lên thì thấy thật đúng tâm trạng :D, pùn thì vẫn pùn, nhưng lúc đó lại có thêm một niềm say mê vào những khúc nhạc được cất lên. Nó như đi sâu hẳn vào cốt lõi của tâm hồn con người, ví dụ như bài Song from a secret garden, dúng như tựa đề, nó khiến cho ta xao xuyến, nghe mỗi giai điệu cất lên thì ta lại thấy một tình cảm của tác giả gửi gắm vào đó ... :)
 
hiz, mấy bác có ai bít trang nào download mấy nhạc cổ điển hay hay như waltz của chopin, nocturne của Secret Garden,... nói chung là mấy cái bài nổi tiếng ấy
( hình như dòng nhạc của Secret Garden là thuộc loại New Age rùi thì phải :-j )

em thì em nói thật là từ hùi vào Ams thì em mới có tâm trạng, nhiều lúc chán đời bật mấy bài hát không lời, mấy bài pùn pùn của nhóm Secret Garden lên thì thấy thật đúng tâm trạng :D, pùn thì vẫn pùn, nhưng lúc đó lại có thêm một niềm say mê vào những khúc nhạc được cất lên. Nó như đi sâu hẳn vào cốt lõi của tâm hồn con người, ví dụ như bài Song from a secret garden, dúng như tựa đề, nó khiến cho ta xao xuyến, nghe mỗi giai điệu cất lên thì ta lại thấy một tình cảm của tác giả gửi gắm vào đó ... :)

Cứ torrent mà search em ạ, không có hết thì cũng có gần hết ;)
 
hiz, mấy bác có ai bít trang nào download mấy nhạc cổ điển hay hay như waltz của chopin, nocturne của Secret Garden,... nói chung là mấy cái bài nổi tiếng ấy
( hình như dòng nhạc của Secret Garden là thuộc loại New Age rùi thì phải :-j )

em thì em nói thật là từ hùi vào Ams thì em mới có tâm trạng, nhiều lúc chán đời bật mấy bài hát không lời, mấy bài pùn pùn của nhóm Secret Garden lên thì thấy thật đúng tâm trạng :D, pùn thì vẫn pùn, nhưng lúc đó lại có thêm một niềm say mê vào những khúc nhạc được cất lên. Nó như đi sâu hẳn vào cốt lõi của tâm hồn con người, ví dụ như bài Song from a secret garden, dúng như tựa đề, nó khiến cho ta xao xuyến, nghe mỗi giai điệu cất lên thì ta lại thấy một tình cảm của tác giả gửi gắm vào đó ... :)

AAAAAAAAA, bây giờ mới nhận ra là có topic này \:D/

Bạn Tuấn nghe Joshua Bell đi, hay cực kì ấy :D tớ prefer Josh Bell hơn là Secret Garden :D:D suggest bạn nghe cả opera nữa :D KHông chỉ nhạc không lời làm mình xao xuyến đâu, cả opera cũng hút hồn lắm :x

Lâu lắm rồi mới thấy một topic của Classical Music :x
 
AAAAAAAAA, bây giờ mới nhận ra là có topic này \:D/

Bạn Tuấn nghe Joshua Bell đi, hay cực kì ấy :D tớ prefer Josh Bell hơn là Secret Garden :D:D suggest bạn nghe cả opera nữa :D KHông chỉ nhạc không lời làm mình xao xuyến đâu, cả opera cũng hút hồn lắm :x

Lâu lắm rồi mới thấy một topic của Classical Music :x

ah uh, opera thì tớ nghe của Church, khá là mê hồn ( nói thật là lúc tớ nghe nhạc opera thì mắt tớ cứ díp cả lại =)), khổ thế đấy )

thaz bạn đã suggest cho mềnh nghe nhóm Joshua Bell ( hay là 1 người, ko rõ lém =)) ):D
dạo nỳ mình có xu hướng nghe mấy bản nhạc giao hưởng của Mozart :D, thấy khá là hay :D
u should try :D ;)
 
ah uh, opera thì tớ nghe của Church, khá là mê hồn ( nói thật là lúc tớ nghe nhạc opera thì mắt tớ cứ díp cả lại =)), khổ thế đấy )

thaz bạn đã suggest cho mềnh nghe nhóm Joshua Bell ( hay là 1 người, ko rõ lém =)) ):D
dạo nỳ mình có xu hướng nghe mấy bản nhạc giao hưởng của Mozart :D, thấy khá là hay :D
u should try :D ;)

Church á =P~ tình yêu của mềnh :D hồi bé hay hơn lúc lớn :D
 
Back
Bên trên