Vắng vẻ quá, làm tí chuyện vui cho xôm tụ nhé

Dương Thanh Giang đã viết:
Em chào bác Điềm!
Ấy ấy bác à, bác nói hỏng là hỏng thế nào ạ? The voice of Vietnamese Communist Party (cái loa của Đảng) mà hỏng thì còn cái gì ko hỏng nữa hả bác?
Em sorry bác vì chưa trả lời bác ngay được. Tại mạng chỗ em dạo này cứ ẩm ương thế nào ý, đã thế máy tính có đủ loại virut, cho vào chế biến đủ món mà vẫn chưa hết.

Ừ, ở với Đảng là dễ bị virus lắm.

Dương Thanh Giang đã viết:
Bác ơi, cựu FTU sao dạo này làm ăn xông xênh thế, cho hẳn dung sai hơn 66,66% cơ à? Ko được rồi, shipping kiểu đó có mà lỗ chổng vó à? 3 cô mà còn 1 cô thì 2 cô kia thất lạc đi đâu?
Nghe nói là hàng xuất đi nếu dưới 50kg là ko cần C/O phải ko bác. Thế thì càng đơn giản, bác nhỉ?
(Chúng nó toàn nhẹ hơn 1 bao xi măng thôi)

Ừ thôi một cô cũng được, nhưng phải có return policy đấy nhé. Mà FTU với CO là cái gì thế.

Dương Thanh Giang đã viết:
Nhưng dù thế nào thì bác cũng phải nhanh chân lên 1 chút chứ. Hàng mà để lưu kho thì cước phí ai sẽ chịu cho đây? Em là em ngán cái khoản này lắm.

úi trời, anh chả đặt hàng đến cả tháng rồi còn gì, lại còn định mua xỉ chả hết :D
 
Chào anh Điềm!
À, em quên béng mất, cứ tưởng bác học Ngoại Thương vì FTU là tên trường em mà. C/O là chứng nhận xuất xứ đầy bác ạ. Thế có cần C/O ko hả bác?
Bao giờ bác về để em giao hàng đây? Bác mà ko nhanh chân là hàng tồn kho, mang ra thanh lý đấy ạ.
À, return policy có phải là "lại quả" ko bác? Chết toi, tiếng Anh của em tệ lắm, có lẽ phải học nhiều thôi. Nếu đúng thì bác để em nghĩ cái đã nhé, vì ko hiểu sẽ lại quả kiểu gì đây?
 
Thằng Điềm là thằng nào nhỉ? Ngày xưa lớp Toán làm gì có ai tên là Điềm nhỉ? Thanh ơi, em phải cẩn thận, dạo này Việt kiều ở Mỹ hay về VN giả dạng đội lốt nhiều lắm đấy :biggrin:
 
Tạ Quang Minh đã viết:
Thằng Điềm là thằng nào nhỉ? Ngày xưa lớp Toán làm gì có ai tên là Điềm nhỉ? Thanh ơi, em phải cẩn thận, dạo này Việt kiều ở Mỹ hay về VN giả dạng đội lốt nhiều lắm đấy :biggrin:
===> cái này gọi là "Việt kiều ở Mỹ đá đểu nhau".

Anh Minh cứ phải lo.

Việt Kiều đội lốt mà em lại phải sợ à. Em cũng giả "con nhà lành" tương kế tựu kế phải không em?
 
Chào các bác T1!
Chán quá, bây giờ nhiều khi thật giả lẫn lộn, chẳng biết đằng nào mà lần.
Các bác thì mỗi người nói 1 kiểu, em cũng chẳng bít phải hiểu thế nào nữa. Nói chung là còn phải học hỏi các bác nhiều.
Em là em cứ sợ chết khiếp, nói chuyện với các bác cứ như đùa với lửa. Có lẽ em cũng chẳng dám mai mối gì mất, mấy con thỏ bạn em mà gặp các bác chắc chết khiếp thôi... :))
 
hello các bạn, dạo này tớ bận quá nên ít có thời gian ghé thăm forum. Đã thằng nào cưa đổ em Giang và các bạn của em í chưa vậy?
Mà nghe nói Đô con mới lên đời 4 bánh rồi à, hehe, bạn bè dạo này làm ăn ngon quá ha!
 
Mie anh Khải dạo này vãi lìn thật, thôi được rồi, ghi tên anh vào danh sách những trường hợp cần được giúp đỡ mai mối . Hiện giờ có bạn ĐT Hằng với bạn LX Quỳnh + bác Dzung lớp lý, thế là được 4 người = 2 đôi rồi đấy, mọi người tự pm với nhau nhé, có cần tớ làm động tác gì nữa không?
 
Hóa 2 làm gì có ai tên là Cao Thế Khải, chỉ có Lý 2 thôi chứ, ê, có phải Khải điếm không
 
Mày nói bậy vừa thôi, đúng là giọng lớp Lý :)). Tao thấy lạ thì tao mới hỏi, cả cái trường ams này chỉ có tên mày là Khải điếm thôi, thắc mắc cái gì, có mày mắt mù ghi nhầm lớp Lý thành lớp Hóa thì có, bọn admin nó ko ngu đến thế đâu. Ngày xưa mày tranh giành em Nguyệt (lớp Văn) với tao, tao thấy mày nhất cự ly, nhì tốc độ nên nhường mày, thế mà mày lại để xổng mất, đúng là đồ ngu :)) . Mà hôm trước Hùng xếp về gọi anh em tụ tập mà ko thấy mày đâu, gọi điện mãi ko được
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hehe, té ra cả thằng Khải với thằng Dzung cùng đi cưa cẩm e Nguyệt là em họ tao ^^
 
Vớ vẩn, em Nguyệt xinh như thế mà lại là em họ ông à, đừng có thấy người sang bắt quàng làm họ thế :))
 
Bố cái thằng bốc phét, mày cũng đẹp trai thật, nhưng mà so với em Nguyệt chưa là cái gì, mãi sau này tao vẫn chưa thấy mày tán được em ý. Mày đọc truyện "con cáo và chùm nho" chưa, tao thấy mày giống con cáo bỏ mẹ :))
 
Hơ, thằng Khải điếm toàn ra đứng đường thôi, mày lên đây tiếp thị đấy à

Thằng này hỏng, chưa gì đã quên hết tên của các bạn rồi, mà mày có biết tao là Dũng nào không đấy, tao đek phải hỏi ai cả, tao tự biết ai là cáo, ai là chùm nho. A`, sắp tới Hiếu sứt lấy vợ, chuẩn bị đi nhé

Cái bọn BQLTV thì tao ko chấp, chúng nó có biết thưởng thức nghệ thuật đâu, tao để chữ ký là bài thơ bất hủ của Lý 2 ngày trước mà chúng nó cũng xóa mất. Mà sao mấy hôm này mày online điên cuồng thế
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Mấy bài mà chúng mày sáng tác ý, ví dụ như:
Biết nhớ em nhiều cũng thế thôi
Nhớ em, em nhớ đe'o gì tôi....

Thời gian vừa rồi tao cũng đi học nên mới có nhiều thời gian online thế, chắc là sắp tới cũng té thôi
 
Cao Thế Khải đã viết:
còn tình sử của tao với Nguyệt dài lắm, đ' tiện kể hết ra đây. chỉ biết là về sau khi Nguyệt đổ rồi thì tao đ' thích Nguyệt nữa. có thằng Hoài biết chuyện này, mày ***** tin thi hỏi nó.
4. Em Nguyệt đúng là em họ thằng Hoài thật, suýt nữa thì nó là anh rể họ mình. may mà mình né được quả đấy. hĩ..hĩ..hĩ..

thằng Khải cứ liệu hồn đấy, cẩn thận mồm miệng không tao oánh cho phù mỏ ra rồi lại khóc bây giờ
 
Hix, bản chất Lý 2 nó thế, nhưng mà mày cứ đập nó phù mỏ đi để nó hết đường vào đây tán gái nữa
 
Hình như thằng Khải nó sợ x dám vào đây nữa rồi Dũng ạ :D
 
Mày suýt nữa làm anh rể thằng Khải mà không hiểu rõ bản chất của nó, nó đang vào tán tỉnh các em U18 ở trong VC kia kìa :))
 
Hehe, thằng Khải đ thì tao hiểu rõ nó lắm, mặt ngoài ra vẻ đạo đức chứ hám gái vãi lúa, hồi trước hàng xóm nhà tao có một em gái mới U13 mà nó đã tăm tia rồi :D (thằng Khải nhớ em đấy không nhỉ? khóa 00-03 đấy ku ạ)



Chả biết post gì, làm tí chuyện vui hầu pà kon vậy

Truyện Viết Bằng Chữ C. (có cả chữ K nữa)
Câu chuyện của cô Châu cùng cậu Chương.

Lê C. Thiêm

Cô Châu, con cưng của cụ Cả Cầu. Cụ Cả có cất cái chòi cạnh cửa Cổ-Chiên. Cứ chiều chiều, cô Châu chạy chơi cùng con chó cò của chị Chín, con của cụ Chúc, cậu của cô Châu.
Cô Châu cỡ chẵn chín, cũng có chút cà-chớn, cô chuyên chơi chuyện cắc-cớ. Cô chọc con chó, cô cầm cái củ cải, cô chìa cho con chó, con chó chồm chồm chực cắn cái củ cải.

Cô Châu chỉ cù-cưa cú-cứa chơi chứ chẳng chịu cho con chó cắn cái củ cải. Cô Châu cất cao cái củ cải. Cô Châu cất củ cải, con chó cáu, con chó chồm chực cùng cô Châu. Cấu cùng cực, cuối cùng, con chó cắn cô Châu. Con chó cắn cái cần cổ, cắn cái cùi chỏ cô Châu. Cô Châu chạy, cô cầu cứu: ”cấp cứu, cấp cứu!! chó cắn, chó cắn!!”.

Chợt có Cậu Chương câu cá cạnh cái chòi của cô Châu, cậu Chương cấp-cứu; cậu chở cô Châu chạy chữa. Chẳng có cậu Chương cứu, chém chết cô Châu chẳng cùi cái chân chắc cũng cụt cái cùi chỏ.

Cậu Chương, con cuối của Cụ chín Cúc. Cậu Chương chịu chải-chuốt, có chút của cải. Cậu Chương cũng cắc-cớ, cũng có chút cà-chớn, “chịu chơi chứ chẳng chịu chi”. Cậu Chương keo kiết kẹo kéo có chứng chỉ, cậu Chương có cốt cách
của các công-chức cao-cấp. Cậu Chương cố chấp, cau-có, chẳng chửng-chạc. Cậu Chương câu cá, cá cắn câu, cậu cười cười, cợt cợt, chừng cá chẳng chịu cắn câu, cậu cáu, cậu chưởi: “cha con cá, cá cà-chớn!”.

Còn cô Châu, cô chưa chồng cũng chẳng có con cái chi. Cô cũng chịu chơi chút chút. Cô cần-cù, chịu cực, cũng chịu chải chuốt. Chính cái cung cách chịu chơi cùng chịu chải chuốt của cô Châu cảm kích cậu Chương. Cậu Chương cực-kỳ kết cô Châu.

Cứ chiều chiều, cậu Chương kiếm chuyện câu cá chứ cậu chẳng cần cá, cậu cốt cạnh cô Châu, chỉ cần có cô. Cậu cố kiếm cách chài cô Châu. Có cô Châu, cậu Chương cười chúm-chiếm.
Cậu Chương cười cùng cô Châu, cô Châu cũng cười cong-cớn cùng cậu Chương, cái kiểu cười của các cô chịu chơi. Cậu Chương cứ kiếm chuyện con cà con kê cùng cô Châu chứ chẳng chịu chăm chú câu cá.
Cô Châu cũng có cảnh cáo cậu Chương. Cậu Chương chỉ cười chứ cậu chẳng care. Cậu còn chê, cậu cau-có cùng cô Châu: “Chuyện của Chương, Châu chớ có chen, chớ cà chớn, cà cháo, coi chừng Chương chém!”. Chừng cơn cáu cao, cậu còn kêu cô Châu: “cái con... chồn cái!”.
Cô Châu cự cậu Chương, cậu Chương càng cau-có cùng cô Châu, cậu Chương chọc cô Châu. Cậu cố kiếm chuyện chim chuột, kiếm cớ chung chạ cùng cô Châu.

Có chiều, chờ cho cô Châu kẹt công chuyện, cậu Chương cầm cái cưa, cưa cái chốt cửa của cái chòi của cô Châu kêu “cà-cót, cà-két”. Cậu Chương cố cạy cửa cái chòi cô Châu. Cậu chen cái chân, chống cái cùi chỏ, cậu Chương cố chui cái cổ cụt của cậu chêm cái cửa, chớ cho cô Châu chạy.

Cô Châu cuống-cuồng, cô chụp cái chổi chà chống cự. Cô Châu cầu cứu. Cô càng kêu cứu, cậu Chương càng cộc. Chẳng chịu chần chờ, cậu Chương chọt cái chân, chận cứng cái cổ của cô Châu. Cậu cố công kiếm chút cháo. Cô Châu càng cục-cựa, cậu Chương càng kẹp cứng, cậu cố cưỡng chiếm cô Châu cho kỳ cùng. Cậu Chương còn kêu: “Châu, Châu, cố chiều cậu chút, cưng!”. Cô Châu chu-chéo, Châu cáu: “Chịu chết chứ Châu chẳng chịu cái kiểu chơi cha của cậu”.

Cô Châu càng chu-chéo, cậu Chương càng cười cười. Cô Châu cào, cô cấu, cô cắn. Cô chồm cái chân, chận cái chỗ... của cậu Chương. Cậu Chương cạp cổ cô, cô co cổ, chẳng cho cậu Chương cạp. Cậu Chương cố công cởi cái cúc của cô Châu. Cô Châu cuống-cuồng, cô chụp cái chiếc chiếu cuốn chặt cứng, che các chỗ cần che, chẳng cho cậu Chương cởi cái cúc của cô.

Cô Châu chẳng chịu cho cậu Chương chơi cái kiểu kỳ-cục, cứ cố cưỡng chiếm cô Châu, chẳng cần cô Châu chịu. Cô Châu còn kêu: “Cậu Chương, cậu Chương, cậu có cơn cà-chớn cũng có chừng, chớ chơi cái kiểu cắc-cớ, Châu chẳng chịu!”. Cô Châu cuống-cuồng, cậu Chương kẹp cổ, chòi chưng, kèm cứng cái cẳng cô Châu. Cô Châu kêu: “Cậu Chương, cậu Chương, Châu chưa có chồng, cậu chơi cắc-cớ, chơi kỳ-cục, Châu có chửa, có con, công chúng cười chê Châu, chắc Châu chết!”.

Cậu Chương chẳng chịu cho cô Châu kêu cứu, cậu còn kêu: “Chừng Châu có con, Chương chu cấp cả Châu cùng con của Châu. Chương chịu chơi, chẳng có care!”.

Cuối cùng, chẳng còn cách chi, cô Châu chỉ còn cách cam chịu. Chờ cho cậu Chương chán chê, cô Châu chụp cái kéo, cô cắt cái “cái chìa, cái chỉa” của cậu Chương kêu cái “cụp”. Cậu Chương kêu chí-chóe: “Chết, chết Chương. Cầu cứu, cầu cứu!!”. Cô Châu cười: “Chừa chưa? Cậu cà-chớn, chưa chừa, Châu cho chừa. Chết cứ chết, kêu cứu chi cho cực”.

Cuối cùng, cậu Chương chẳng còn cách chi, cuối cơn cầu cứu, cậu chỉ chống cằm, cam chịu.
Công chúng chê cậu Chương, cười cô Châu. Công-chúng cùng ca:
“Chơi chi cái cách kiêu-căng,
Cần chi cái chuyện chiếu chăn cấp-kỳ.
Cuối cùng, cũng chẳng còn chi
Còn chăng, chỉ cái “cu-ky” chán-chường”.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
00-03 có mấy em Ngoại Thương xinh lắm mày ạ, hôm nào qua đó chơi đê
 
Back
Bên trên