Em không có nhận xét gì về những điều các bác bàn luận, nhưng em cũng muốn chia sẻ cái cảm giác của em khi bước chân vào ĐH.
Đó là một sự thất vọng khủng khiếp. Khi em học tại Nhạc Viện Hà Nội, với trình độ của một học sinh lớp 10, nông cạn, thiếu hiểu biết. Học hệ trung cấp của Nhạc Viện, em đã được học qua môn Triết học, Kinh tế chính trị v.v... Cộng nhận lúc đó em thiếu hiểu biết, nhưng trong mắt em, em yêu thích hai môn học này vô cùng. Tất cả các giờ học đều rất hấp dẫn. Bọn em không phải ngồi một chỗ để rồi nghe từ đầu đến cuối buổi. Bọn em được thảo luận với nhau thông qua các ví dụ thầy đưa ra, với các ví dụ tự lấy và cùng nghĩ xem, những ví dụ đó đã phù hợp trong bài học này không. Một buổi học kéo dài 2 tiết kép (1 tiết kép = 1h30') với giờ nghỉ giải lao là 20-30 phút... thực sự không quá căng thăng.
Quay lại với môn triết học ở DHBK Hanoi. Một giảng đường 200 người. Có thể là gấp đôi giảng đường của Nhạc Viện Hà Nội. Nhưng em nghĩ rằng sau 1 tháng đầu đi học ... thì số người còn đến giảng đường chắc cũng chỉ 100 người là cùng ... mà nhiều lúc còn tệ hơn như vậy . Em thực sự không thể nuốt nổi những gì đã học tại DHBK. Em không nói rằng BK và Nhạc Viện bên nào giỏi hơn. Vì sự so sánh là khập khiễng. Nhạc viện thì chuyên về Nghệ thuật, vì thế Triết học, Kte chính trị v.v... không được coi trọng bằng các môn nghệ thuật... nhưng sinh viên đi học rất đầy đủ... kết quả học tập tốt... và nói thẳng, em thấy thầy cô giáo giảng bài rất dễ hiểu. Cuối năm thi, viết những điều mình hiểu vào bài thi ... cũng trên điểm 7. Có thể định nghĩa có những chỗ chưa được hoàn chỉnh, nhưng các thầy cô đánh giá rất cao việc hiểu bài. Và việc lấy ví dụ cho bài làm. Ở DHBK, em ngồi học mà chẳng hiểu điều thầy cô nói. Dù cho đó là những điều em đã được học cách đó vài năm. Em đọc sách và nhớ lại những gì đã học thì em còn thấy dễ chịu hơn là đến giảng đường. Trong khi đối với DHBK, thầy cô giáo giỏi, và những môn học này được đánh giá rất cao. Thì tình trạng sinh viên học hành thực sự là ... khủng khiếp. Em học ở Nhạc viện, chẳng phải đi "chùa" bao giờ ... nhưng mà học ở BK thì ... không đi "chùa" không được ...
Cảm nhận sau một năm học đh ở VN ... đó là thất vọng vô cùng. Tại trường DHBK, em cũng có nhiều ấn tượng tốt đẹp với một số thầy cô giáo, họ thực sự ấn tượng và mang lại cho mình hứng thú học tập, tìm tòi. Ngay việc đọc trước bài ở nhà, trước khi lên giảng đường... cũng là cảm hứng mà một số thầy cô giáo đã mang đến cho em. Trong khi có những môn ... mới nghĩ đến đã thấy buồn ngủ. Chỉ cần tưởng tượng ra cái giọng đều đều không cảm xúc ... là mình chỉ muốn ngủ ngay lập tức ! Giờ học như thế chẳng thể nào hiệu quả được.
Đấy là những cảm nhận rất riêng tư, có thể lỗi của một giờ học chất lượng kém là do giáo viên, do sinh viên, nhưng dẫu sao em cũng chỉ muốn chia sẻ cái cảm giác rất cá nhân của em với mọi người
.
Khi đi học nước ngoài, đặt chân vào ngôi trường mới... Điều đầu tiên học được chính là việc học cách tự hỏi một vấn đề gì đó. Một SV được cung cấp mọi thứ, sách báo, thông tin, v.v... chỉ có điều SV có cần nó hay không. Và em học dc rằng cần phải hỏi khi mình không biết, khi mình không hiểu. Chẳng ai giới thiệu cho mình, tất cả nằm trong tay mình. Phải chủ động tìm kiếm. Phải chủ động cho người ta thấy mình thiếu gì, mình cần gì và mình có gì. TuTor rất sẵn lòng giúp, nhưng mình phải nói mình cần gì thì Tutor mới giúp đc. Và tất nhiên, mình học hay không học, chẳng ai bắt ép, thi hay không thi cũng chẳng ai gò bó... Cái nhà trường muốn thấy là kết quả cuối cùng... chứ không cần biết mình đã làm những gì. Rất thực tế. Và có một điều nữa mà VN khác với các nước, và đặc biệt là khác với ĐỨC.
Học sinh, SV VN... học và ra trường ... nếu ra trường muộn so với tuổi thì có mấy nguyên nhân: đi học muộn so với tuổi, hoặc bị đúp. Số này có vẻ không nhiều đâu
. Cứ vào được là khắc ra được. Đỗ đại học thì khắc có ngày ra trường.
Nhưng giáo dục Đức thì khác. Ngay từ bậc tiểu học đã khác VN rồi. Tất cả HS học tiểu học như nhau... sau 5 năm học, GV sẽ nói với gia đình rằng, HS đó có khả năng định hướng vào học DH, hay chỉ nên học hết lớp 10 rồi đi làm. Và sau đó cấp 2 được chia làm 2 loại trường : 1- Định hướng vào DH (học đến lớp 12 hoặc 13), 2- định hướng đi làm (chỉ học đến lớp 10). Khi vào DH, đây mới thực sự là một chiến trường. Em xin lấy ngày CNTT ra làm ví dụ. Giả sử DH 1 có 100 SV, thì đến năm thứ 2, chì còn 50 SV theo học, 50 SV đã bị trượt hoặc bị chậm lại quá trình học.v.v... Và sau giai đoạn 1 (2 năm học đầu tiên) thì chỉ có khoảng 10-15% trong số 100 SV đầu vào la qua được ... còn lại 85-90% là đang tụt lại giai đoạn 1. Có những người sau 4 năm học .... chỉ thu lại được một số 0 tròn thật tròn !
Chính vì thế, có nhiều SV, trong khi đang học ĐH thì tìm được việc làm và đã bỏ học để đi làm.
Mục đích của chúng nó là gì... là đi làm, là độc lập, thì đến khi tìm được việc làm tốt... là chúng nó bỏ học ! Vậy đấy, con người Đức thực tế như vậy. ?
Không biết bài viết này có giúp gì cho việc tranh luận của các bác hay không ... nhưng dù sao đó cũng là vài dòng cảm nhận của em!