Trần Đức Anh
(VietZX123)
Active Member
Nếu đã từng đọc qua truyện Thạch Sanh. Không biết các bạn đã từng đặt ra những câu hỏi giống tôi chưa. Trong truyện này có những chi tiết bất hợp lý, khó lòng giải thích cho thỏa đáng được.
Cùng một trăn trở giống tôi. Tôi cùng 3 vị giáo sư đầu ngành, một người là giáo sư sử học, một người là giáo sư khảo cổ học, một người võ sư, còn tui giáo sư cùi bắp học. Chúng tôi quyết định làm một chuyến đi để trả lời một số câu hỏi sau:
+Với sức khỏe cường tráng như Thạch Sanh thì tại sao Thạch Sanh vẫn nghèo?
+Giống chim to lớn đã gắp Công Chúa đi có phải đã tuyệt chủng?
+Nếu như Lý Thông bị biến thành con bọ hunh, và Thạch Sanh cưới được công chúa thì tại sao bây giờ không tìm thấy người nào họ Thạch cả, còn họ Lý thì quá trời?
Vâng, đầu mối duy nhất của chúng tôi bây giờ chỉ có ngôi miếu thờ ngày xưa Thạch Sanh đã giết "Trăn Tinh". Lân la dò hỏi tin tức cuối cùng cũng biết địa chỉ của ngôi miếu ngày xưa (Nó ở đâu thì tạm thời chưa công bố được, vì đề tài này chưa được bảo vệ bản quyền). Tìm hiểu các vết tích trên cây đa cổ thụ ở ngôi miếu ấy, chúng tôi vô cùng kinh ngạc, có những cành cây bị xoắn tít vào nhau như có một lực gì đó mạnh kinh hồn đã hút nó lại. Kiểm tra một cách tỉ mỉ hơn, chúng tôi đếm được có tổng cộng 18 vết tích như vậy. Không còn nghi ngờ gì nữa Thạch Sanh chính là truyền nhân của Hồng Thất Công ngày xưa, với chiêu Giáng Long Thập Bát Chưởng thì Thạch Sanh đối phó với Trăn Tinh dễ như trở bàn tay. Và điều này cũng giải thích tại sao Thạch Sanh luôn ăn mặc rách rưới (thậm chí hơi sexy), người của Cái Bang mà.
Còn có một thông tin cho rằng, Hồng Thất Công đã từng có ý đưa Thạch Sanh lên làm Bang Chủ, nhưng vì là người Nam Man nên không được anh em trong Cái Bang chấp thuận.
Vậy là Thạch Sanh đã từng sang Trung Quốc. Chúng tôi cũng quyết sang Trung Quốc một phen. Cũng khó khăn lắm chúng tôi mới mượn được cuốn nhật kí của nhà sử học người Trung Quốc: Kim Dung. Và điều chúng tôi không ngờ nhất, ngày xưa con chim điêu của Quách Tĩnh không phải bị chết trong trận đấu với Kim Luân Pháp Vương. Sau khi dính một chưởng nó hoảng sợ quá, bay thẳng về phương Nam và từ đó không ai biết tung tích của nó. Sau này mới biết con chim điêu đó đã bị một nghịch tặc của Cái Bang giết chết.
Câu chuyện đang dần dần hé mở trước mắt chúng tôi. Quay về Việt Nam, chúng tôi chạy xe thẳng tới chỗ mà cách đây vài tháng người ta có đăng tin phát hiện bộ xương của một con chim lạ. Đào hì hục suốt cả buổi trời cuối cùng chúng tôi chỉ tìm được một mẩu xương nhỏ. Đây là lúc vị võ sư của chúng tôi ra tay. Nhìn qua sơ bộ ông ta biết ngay rằng con chim này đã bị nội thương rất nặng, nếu không tìm được máu để luyện công thì nội trong 3 ngày, con vật sẽ bị đứt kinh mạch mà chết.
Biết chúng tôi quan tâm đến chủ đề này, bỗng có một ông lão tóc bạc phơ tự nhận là con cháu 23 đời của cụ Lý Thông tới chỗ chúng tôi, đưa cho chúng tôi một cuốn sách cũ kĩ viết bằng chữ Nôm. Đeo cái kiếng vào, giáo sư sử học lật thật nhẹ từng trang sách đọc cho chúng tôi nghe.
Trong sách nói, sau khi đánh đuổi Chằng Tinh, Thạch Sanh được nhà vua hứa gả con gái cho, nhưng trước đó phải giúp vua diệt trừ giặc ngoại xâm ở biên giới. Điều mà mọi người không ngờ nhất là Lý Thông thực chất là một cao thủ về thuật "Dịch Dung". Đợi Thạch Sanh đi 2 ngày cụ Lý liền giả dạng Thạch Sanh vào thành tâu với vua đã dẹp yên giặc ngoại xâm. Với võ công cao cường của Thạch Sanh, nhà vua không hề nghi ngờ gì. Và tổ chức ngay đám cưới cho hai người. Tất nhiên cũng không thể nào giấu được lâu, ít lâu sau Thạch Sanh trở về, mọi chuyện bại lộ. Nhưng bây giờ thì đã muộn rồi, Lý Thông và Công Chúa, gạo đã nấu thành cơm, không thể tổ chức đám cưới lại (Mà Công Chúa cũng từa lưa rồi, ngày xưa con gái mà như vậy thì xem như đã mất giá). Thạch Sanh uất ức quá chạy ra khỏi thành.
Sợ Thạch Sanh tìm mình báo thù, Lý Thông thuê trinh thám để do thám tình hình của Thạch Sanh. Hỏi ra mới biết, Thạch Sanh cũng tìm được một người vợ, đẻ được một đứa con trai đặt tên nó là Thạch Sùng. Có dòng máu nối dõi rồi, Thạch Sanh yên chí bán một vài mảnh ruộng rồi đi lên núi luyện công để tìm cơ hội báo thù.
Để có tiền sống qua ngày,Thạch Sanh lấy hết tiền bán ruộng mua hết cổ phiếu của FPT. Thời đó FPT là cổ phiếu nóng lên giá ngùn ngụt, nên Thạch Sanh cũng chẳn cần phải lo gì nữa, chuyên tâm luyện công. Khi lên trên núi, tình cờ Thạch Sanh tìm được bí kíp võ công "Uất ức thần chưởng" (Ai chưa biết cuốn võ công này thì lên google mà seach). Sau lật trang thứ 2 Thạch Sanh uất ức quá, cùng lúc đó lại nghe tin cổ phiếu FPT giảm giá thảm hại, cộng thêm buồn vì bị đuổi ra khỏi Cái Bang, không chịu được cơn sốc này, kình lực trong người bộc phát, Thạch Sanh bị nổ tung. Phần xương của Thạch Sanh biến thành "Thạch Cao" còn phần thịt biến thành "Thạch Dừa"(chính là thạch dừa mà ngày nay ta vẫn thường ăn).
Còn chuyện tại sao họ Thạch không còn nữa, thì anh em tham khảo ở truyện cổ tích "Thạch Sùng" nghen. >-
Cùng một trăn trở giống tôi. Tôi cùng 3 vị giáo sư đầu ngành, một người là giáo sư sử học, một người là giáo sư khảo cổ học, một người võ sư, còn tui giáo sư cùi bắp học. Chúng tôi quyết định làm một chuyến đi để trả lời một số câu hỏi sau:
+Với sức khỏe cường tráng như Thạch Sanh thì tại sao Thạch Sanh vẫn nghèo?
+Giống chim to lớn đã gắp Công Chúa đi có phải đã tuyệt chủng?
+Nếu như Lý Thông bị biến thành con bọ hunh, và Thạch Sanh cưới được công chúa thì tại sao bây giờ không tìm thấy người nào họ Thạch cả, còn họ Lý thì quá trời?
Vâng, đầu mối duy nhất của chúng tôi bây giờ chỉ có ngôi miếu thờ ngày xưa Thạch Sanh đã giết "Trăn Tinh". Lân la dò hỏi tin tức cuối cùng cũng biết địa chỉ của ngôi miếu ngày xưa (Nó ở đâu thì tạm thời chưa công bố được, vì đề tài này chưa được bảo vệ bản quyền). Tìm hiểu các vết tích trên cây đa cổ thụ ở ngôi miếu ấy, chúng tôi vô cùng kinh ngạc, có những cành cây bị xoắn tít vào nhau như có một lực gì đó mạnh kinh hồn đã hút nó lại. Kiểm tra một cách tỉ mỉ hơn, chúng tôi đếm được có tổng cộng 18 vết tích như vậy. Không còn nghi ngờ gì nữa Thạch Sanh chính là truyền nhân của Hồng Thất Công ngày xưa, với chiêu Giáng Long Thập Bát Chưởng thì Thạch Sanh đối phó với Trăn Tinh dễ như trở bàn tay. Và điều này cũng giải thích tại sao Thạch Sanh luôn ăn mặc rách rưới (thậm chí hơi sexy), người của Cái Bang mà.
Còn có một thông tin cho rằng, Hồng Thất Công đã từng có ý đưa Thạch Sanh lên làm Bang Chủ, nhưng vì là người Nam Man nên không được anh em trong Cái Bang chấp thuận.
Vậy là Thạch Sanh đã từng sang Trung Quốc. Chúng tôi cũng quyết sang Trung Quốc một phen. Cũng khó khăn lắm chúng tôi mới mượn được cuốn nhật kí của nhà sử học người Trung Quốc: Kim Dung. Và điều chúng tôi không ngờ nhất, ngày xưa con chim điêu của Quách Tĩnh không phải bị chết trong trận đấu với Kim Luân Pháp Vương. Sau khi dính một chưởng nó hoảng sợ quá, bay thẳng về phương Nam và từ đó không ai biết tung tích của nó. Sau này mới biết con chim điêu đó đã bị một nghịch tặc của Cái Bang giết chết.
Câu chuyện đang dần dần hé mở trước mắt chúng tôi. Quay về Việt Nam, chúng tôi chạy xe thẳng tới chỗ mà cách đây vài tháng người ta có đăng tin phát hiện bộ xương của một con chim lạ. Đào hì hục suốt cả buổi trời cuối cùng chúng tôi chỉ tìm được một mẩu xương nhỏ. Đây là lúc vị võ sư của chúng tôi ra tay. Nhìn qua sơ bộ ông ta biết ngay rằng con chim này đã bị nội thương rất nặng, nếu không tìm được máu để luyện công thì nội trong 3 ngày, con vật sẽ bị đứt kinh mạch mà chết.
Biết chúng tôi quan tâm đến chủ đề này, bỗng có một ông lão tóc bạc phơ tự nhận là con cháu 23 đời của cụ Lý Thông tới chỗ chúng tôi, đưa cho chúng tôi một cuốn sách cũ kĩ viết bằng chữ Nôm. Đeo cái kiếng vào, giáo sư sử học lật thật nhẹ từng trang sách đọc cho chúng tôi nghe.
Trong sách nói, sau khi đánh đuổi Chằng Tinh, Thạch Sanh được nhà vua hứa gả con gái cho, nhưng trước đó phải giúp vua diệt trừ giặc ngoại xâm ở biên giới. Điều mà mọi người không ngờ nhất là Lý Thông thực chất là một cao thủ về thuật "Dịch Dung". Đợi Thạch Sanh đi 2 ngày cụ Lý liền giả dạng Thạch Sanh vào thành tâu với vua đã dẹp yên giặc ngoại xâm. Với võ công cao cường của Thạch Sanh, nhà vua không hề nghi ngờ gì. Và tổ chức ngay đám cưới cho hai người. Tất nhiên cũng không thể nào giấu được lâu, ít lâu sau Thạch Sanh trở về, mọi chuyện bại lộ. Nhưng bây giờ thì đã muộn rồi, Lý Thông và Công Chúa, gạo đã nấu thành cơm, không thể tổ chức đám cưới lại (Mà Công Chúa cũng từa lưa rồi, ngày xưa con gái mà như vậy thì xem như đã mất giá). Thạch Sanh uất ức quá chạy ra khỏi thành.
Sợ Thạch Sanh tìm mình báo thù, Lý Thông thuê trinh thám để do thám tình hình của Thạch Sanh. Hỏi ra mới biết, Thạch Sanh cũng tìm được một người vợ, đẻ được một đứa con trai đặt tên nó là Thạch Sùng. Có dòng máu nối dõi rồi, Thạch Sanh yên chí bán một vài mảnh ruộng rồi đi lên núi luyện công để tìm cơ hội báo thù.
Để có tiền sống qua ngày,Thạch Sanh lấy hết tiền bán ruộng mua hết cổ phiếu của FPT. Thời đó FPT là cổ phiếu nóng lên giá ngùn ngụt, nên Thạch Sanh cũng chẳn cần phải lo gì nữa, chuyên tâm luyện công. Khi lên trên núi, tình cờ Thạch Sanh tìm được bí kíp võ công "Uất ức thần chưởng" (Ai chưa biết cuốn võ công này thì lên google mà seach). Sau lật trang thứ 2 Thạch Sanh uất ức quá, cùng lúc đó lại nghe tin cổ phiếu FPT giảm giá thảm hại, cộng thêm buồn vì bị đuổi ra khỏi Cái Bang, không chịu được cơn sốc này, kình lực trong người bộc phát, Thạch Sanh bị nổ tung. Phần xương của Thạch Sanh biến thành "Thạch Cao" còn phần thịt biến thành "Thạch Dừa"(chính là thạch dừa mà ngày nay ta vẫn thường ăn).
Còn chuyện tại sao họ Thạch không còn nữa, thì anh em tham khảo ở truyện cổ tích "Thạch Sùng" nghen. >-