T2 online

  • Bắt đầu pain
  • Ngày bắt đầu
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
4 . Trạng Quỳnh - Sướng Ðời Ông Nọ Bà Kia


Trong làng Quỳnh ở, các chức thấy Quỳnh được chúa gọi vào hầu luôn thì khâm phục lắm, chẳng ai bảo ai mà kẻ nào người nấy đều đến nhờ cậy Quỳnh giúp đở, mong được hưởng chút ấm nhà chúa.

Một hôm Quỳnh ở kinh đô về, cho gọi các chức sắc đến, bảo có muốn làm ông nọ bà kia thì tối đến nhà Quỳnh đánh chén, rồi ngày mai Quỳnh đưa lên kinh đô sớm.

Các chức dịch bao phen mong đợi, nay thấy Trạng hẹn đưa vào kinh đều chắc mẩm phen này hẳn phải lên chức ông nọ bà kia. Vì thế, ông nào ông nấy vênh vang về nhà quát vợ sắp sếp áo quan để tối đến nhà Trạng uống rượu, ngủ đấy, mai trẩy kinh sớm. Các bà vất vả một buổi sắm sanh cho chồng, nhưng củng mở cờ trong lòng vì sắp được thành ông nọ bà kia.

Tối đến Trạng đãi các vị chức dịch một bữa rượu túy lúy càn khôn. Ông nào, ông nấy say đứ đừ, lăn chiêng ra ngủ.

Lúc ấy đã quá nữa đêm, Trạng mới sai đem võng tới, võng ông nọ về nhà bà kia và bảo rằng ông bị trúng cảm, phải xoa dầu, đánh gió ngay kẻo nguy hiểm đến tính mạng.

Các bà hoảng hốt, đang đêm vùng dậy, đèn đóm nhập nhoạng ra sức mai cà tóc gáy, cứu chửa các ông gần đến sáng mới tỉnh.

Trời tảng sáng, nhìn rỏ mặt người thì hóa ra không phải chồng mình. Các bà ngớ người ra, thẹn quá hóa giận:

- Phải gió các nhà ông này, ở đâu lại đến đây nằm vạ!

Ông kia tỉnh dậy, không biết đầu đuôi xui ngược ra sao, thấy mình nằm ở nhà người khác, đâm hoảng, thẹn thùng và lủi ra về. Đến nhà, lại chứng kiến cảnh vợ mình cũng đang mắc cỡ trong cảnh ‘ông nọ bà kia' hệt như thế.

Bấy giờ các ông mới biết là bị Trạng lỡm, ức quá vặc nhau:

- Nào, được làm ông nọ bà kia đã sướng chưa!
 
5 . Trạng Quỳnh - Thừa Giấy Vẽ Voi


Trong lần thi hội, Cống Quỳnh không có ý định ứng thí, nhưng vì nể lời chúa Trịnh ép đi thi để lấyTrạng Nguyên, nên Quỳnh nhận lời.

Lúc vào trường thi, Quỳnh làm bài rất nhanh, xong sớm trước nhiều thí sinh khác. Lẽ ra Quỳnh đem nộp quyển, nhưng vì chẳng biết chuyện đổ đạt, nên táy máy giở bài ra xem lại. Thấy có một đoạn giấy trắng bên dưới, Quỳnh liền chấm bút vẽ ngay một bầy voi, rồi tiện tay đề luôn bên cạnh mấy câu thơ ngẫu hứng:

Văn chương phú lục đã xong rồi,
Thừa giấy làm chi, chẳng vẽ voi,
Tớ có một điều xin bảo thật
Đứa nào cười tớ, nó ăn bòi.

Quỳnh làm như vậy là cố ý chọc tức quan chủ khảo, họ sẽ điên tiết lên khi đọc những dòng này và sẽ đánh hỏng Quỳnh với tội "phạm trường quy." Thật ra, Quỳnh đâu cần sự thăng quan tiến chức.

Lúc ấy, có viên giám thị đi theo dõi. Liếc thấy bài thơ tứ tuyệt ngạo mạn của Quỳnh, bèn chạy đi báo với quan giám khảo. Quan sơ khảo và quan phúc giám khảo rón rén đến dòm thử, thì quả đúng như vậy. Quỳnh biết các hành động của ban giám khảo, nhưng cứ tảng lờ coi như không. Đợi đến lúc các quan trường xúm lại đông đảo, Quỳnh mới đưa bút viết tiếp hai câu thơ nữa vịnh bức tranh voi vừa vẽ:

Voi mẹ, voi con, voi lúc nhúc
Chú sơ, chú phúc, rúc mà coi.

Đám quan viên lúc này cảm thấy sượng sùng nên bấm nhau rút lẹ. Đứng lâu ở đó e không khéo lại bị Quỳnh chới khăm, mất mặt nữa
 
6 . Trạng Quỳnh - Thi Mâm Ngũ Quả


Đã thành lệ nhiều năm qua, cứ đến dịp rằm trung thu, nhà chúa lại mở cuộc thi mâm ngũ quả. Những nhà giàu sang cùng bọn quyền quý ở Thăng Long từng bỏ ra hàng vạn quan tiền, hàng trăm đĩnh bạc mà chưa năm nào có người giật nổi giải nhất hội thi. Chúa Trịnh rất khó tính trong cách chọn quả, lựa mâm. Nhất là mấy kỳ gần đây, chúa mắt bệnh cớm (sợ) nắng, cớm gió. Trong dạ hội, chúa chỉ rủ màn ngồi ngự lãm, còn chính cung lệnh bà mới là "chúa" thật sự làm giám khảo, thì việc chấm giải càng rắc rối, khắt khe hơn nữa!

Đặc biệt năm nay, Trạng Quỳnh cũng đăng cai tham dự cuộc thi. Trạng nói trước với bầu bạn: "Tôi đã trượt hội thi, lần này quyết đoạt giải hội rằm."

Mặc cho thiên hạ đua nhau chuốc các thứ quả hiếm về bày mâm, nào hồng Hạc Trì, nào lê, nào Lạng Sơn, nào nhãn Sơn Nam (Hưng yên), nào bưởi Nghệ... Vào cuộc thi, Trạng thảnh thơi nhởn nhơ tay không, chỉ giắt ở cổ áo dài một tờ giấy cứng cuộn tròn. Đến lượt mình, Quỳnh rút tờ giấy, trải phẳng trên án thư trước mặt chúa và bà chính cung. Đó là tờ tranh vẽ một thiếu nữ mười lăm tuổi khỏa thân, dáng yêu kiều, nằm nghiêng về một phía, một chân hơi co, một chân duỗi thẳng, đôi bàn tay úp lại đặt dưới ngực, ngón tay đan chéo vào nhau... Dưới tờ tranh đề: "Mâm ngũ quả rằm!"

- Xin nhà chúa thưởng ngoạn và cho điểm "mâm ngũ quả" thần mới sắm.

Chúa nghiêm mặt:

- Ngươi nghĩ thế nào, bảo đảm đấy làm mâm ngũ quả?

Quỳnh lặng lẽ lùi ra xa một bước, dùng cây quạt tay thướt lần lượt điểm lướt qua bức tranh:

Trước hết, chỉ vào đầu thiếu nữ và nói: đây là quả bưởi; đến đôi mắt lại nói: đây là chùm nhãn hai quả! Cây quạt dừng lại ở ngực: đây là một cặp đào tơ. Cứ như thế, Quỳnh lần lượt kể ra hết năm quả -- bưởi, nhãn, đào, phật thủ, và quả mít mới bổ.

Bất giác, đức ngài thích chí cười như nắc nẻ, Bà chính cung thấy chúa đã mắc bệnh hiểm nghèo, còn thích những của "khó tiêu", chỉ cười nhạt rồi cật vấn lại Quỳnh:

- Ngỡ Trạng cho xem trò gì mới mẻ, chớ thứ ngũ quả ấy thì nữ nhân nào mà chẳng có.
 
6 . Trạng Quỳnh - Thi Mâm Ngũ Quả


Quỳnh biện bác ngay:

- Tâu lệnh bà, tục ngữ có câu "người năm bảy đấng, của năm bảy loài." Đâu phải người nào cũng giống người nào! Có bậc anh linh kiệt xuất như bà Trưng, bà Triệu; có bậc hiếu hạn tài trì như Ngọc Hoa, Phương Hoa; những kẻ người trần mắt thịt, thất đức, thất phu thì đem gánh đổ đi không hết... Thần trộm nghĩ, thức cây, thức quả cũng vậy thôi! Có thứ bưởi đào, bưởi ngọt, nhãn lồng, nhãn giống, đào tiên đào tơ, mít thơm, mít mật... Lại còn có thứ bưởi đắng, bưởi lụy, nhãn trơ, nhãn còi, đào phàm, đào điếc, mít đặc, mít dai... Xin lệnh bà xem lại cho kỹ, mâm "ngũ quả" của thần dâng nhà chúa, đúng là mâm ngũ quí, hiếm.

Quỳnh thao thao bất tuyệt. Bà chính cung cũng nghe câu được câu chăng, lại sợ mình bị lẫn vào loại nữ nhân tầm thường, bèn hỏi lại cho rõ:

- Thế Trạng xếp ta vào đấng người nào?

Quỳnh nhìn chằm chằm bà chúa từ đầu đến gót rồi làm ra bộ cung kính:

- Tâu lệnh bà, nhan sắc như lệnh bà... đáng được xếp vào loại "khuynh thành, khuynh quốc!"

Bà chính cung cũng chẳng hiểu điển tích sâu xa, đoán là mình được khen là đẹp nhất nước, trong bụng có ý hàm ơn Trạng.

Nhà chúa từ nãy mãi ngắm nghía bức tranh, không để ý đến mọi sự đối đáp giữa chính cung và Trạng. Rồi đức ngài thở dài, chép miệng:

- Giá mâm "ngũ quả" này là thật thì ta chấm giải nhất ngay cho ngươi.

Quỳnh biết chúa đã xiêu lòng, tâu luôn:

- Nếu mâm "ngũ quả" của thần mà thật, tức là nó có thể sờ thấy, ngửi thấy, có thể ăn được như người mong muốn, khải chúa và chính cung lệnh bà, thầm nghĩ thế thì giá trị của nó chẳng lâu bền. Bởi dẫu thơm ngon miệng, ngon mắt đến mấy, những thứ đã gọi là ăn được, vào tay bậc cao sang như nhà chúa, chỉ thưởng thức một vài lần là chán ngay.

Bẩm... mâm ngũ quả của thần vô giá, không có thứ hoa quả nào sánh được. Đem bày nó ra, không đậy điệm gì, chúa không sợ thiu, sợ thối "ăn" cả năm cả đời vẫn không hết. Mà muốn "ăn" lúc no, lúc đói, khi nào cũng tốt, không ngại bội thực, khó tiêu. Thậm chí cả nhà, cả họ nhà chúa muốn cùng ăn cũng không sợ mất phần của ai. Bẩm, chính vì nó đặc biệt, quý như vậy, thần mới đem dâng chúa, còn việc dự thi chỉ là nhiên hậu.

Chúa Trịnh quay sang bên phải, vấn ý chính cung. Bà chúa mỉm cười...

Thế là rằm tháng tám năm ấy, Trạng chiếm giải nhất cuộc thi "mâm ngũ quả."
 
7 . Trạng Quỳnh - Tiền Múa Chúa Cười


Nhà Quỳnh nghèo lắm. Một lần ghé qua đền thờ bà Chúa Liễu, thấy nơi khám có nhiều tiền do khách thập phương cúng đặt ở trên mâm, Quỳnh nảy ra ý muốn vay. Cậu vừa gieo tiền xin âm dương vừa khấn:

- Độ rày, em túng quẫn, chị lại để tiền không. Xin chị cho em vay, làm ăn khá em chẳng quên ơn chị. Nếu cho vay một phần tư, xin khiến hai đồng đều sấp; nếu cho vay một phần ba, xin cho hai đồng đều ngửa, còn cho vay một nữa, xin sấp ngửa bằng nhau.

Theo kiểu cách ấy, thì đằng nào Quỳnh cũng vay được cả, mà ý bà Chúa Liễu vốn không thích tính Quỳnh, chẳng muốn cho vay, bèn làm cho cả hai đồng tiền quay tít không ngừng.

Thấy vậy, Quỳnh reo lên:

- A, tiền múa, Chúa cười! Chị thương em nghèo nên cho em vay cả. Xin đa tạ chị!

Nói đoạn, Quỳnh trút hết tiền vào bao, buộc lại rồi ra về.

Mắc mưu Quỳnh, bà Chúa phen này coi như mất trắng.
 
8 . Trạng Quỳnh - Trên Câm Ðiếc, Dưới Cũng Câm Ðiếc


Nổi tiếng là người thông thái, hiểu rộng, biết nhiều, nhưng Quỳnh ngán chuyện cử nghiệp. Mỗi lần triều đình mở khoa thi, nhiều người dục chàng lều chõng ứng thí, chàng đều gạt phăng nói sang chuyện khác.

Lần ấy, vì nể ý thầy học, lời khuyên của bạn bè dân làng, Quỳnh đành đi thi cho phải phép. Năm đó, nhà chúa mừng sinh đươc con trai, các quan trường bèn nảy ra ý nịnh hót chúa, bàn nhau ra đề thì nói về điềm lành của đất nước. Đoán được ý ấy, Quỳnh nghĩ ra cách làm một bài văn phải hàm được hai nghĩa: bề ngoài, đọc lên nghe như lời ca nghợi công đức của Chúa và sự an vui của mọi người, nhưng ẫn ý của nó lại là một sự phủ định. Trong bài văn ấy có hai câu khái quát hiện trạng đất nước như sau:

"Quan tắc cổ, dân tắc cổ, đái hàm quan Ngiêu Thuấn chi dân" (Nghĩa là: Quan cũng theo phép xưa, dân cũng theo phép xưa, đội ơn quan, dân được sống đời Ngiêu Thuấn) và đối lại:

"Thượng ung tai, hạ ung tai, ỷ đầu lai Đường Ngu chi đức" (nghĩa là: Trên cũng vui thay, dước cũng vui vậy thay, dựa vào đám đầu lại có đức độ thời Đường Ngu)

Mới nghe đọc lần đầu, chúa Trịnh đã khen: Hay quá! Xứng đáng cho giải nhất! Quan chủ khảo liền đứng lên tâu với Chúa:

- Khải chúa! Trong hai câu ấy, thần thấy có cái ẫn ý không thuận.

- Quan thật đa nghi quá. Ca tụng công đức của chúa như vậy mà còn gì không thuận?

- Khải chúa, cứ theo cái nghĩa chữ Hán thì hai câu ấy đúng là hay thật, nhưng Quỳnh là loại thâm nho, từng đã dùng chữ nghĩa chơi khâm nhiều người, và chắc hắn không bao giờ bằng lòng thứ văn chương một nghĩa. Theo sự hiểu biết cạn hẹp của thần, thì hai câu ấy xướng theo nghĩa đồng âm trực tiếp nghe ra ngại lắm, không dám đọc lên để chúa thưởng lãm.

- Ta cho phép, quan cứ nói.

- Khải chúa, nếu vậy thì thần xin thưa. Hai câu ấy có dụng ý phỉ báng, táo tợn. Nếu đọc theo kiểu nôm thì rõ là câu chửi tục.

- Chửi tục không sao, nhà ngươi cứ trình bày ta nghe thử!

- Vậy thần xin mạo muội thưa: "Quan tắc cổ, dân tắc cổ" có nghĩa là "trên cũng câm, dưới cũng câm," thưa tắc cổ là câm không giám nói đấy ạ! Còn "đái hàm quan Ngiêu Thuấn chi dân" tức là "đái vào hàm bọn quan dám bảo rằng dân chúng đang sống dưới thời Nghiêu Thuấn".

- Nếu quả vậy thì Quỳnh láo thật!

- Khải chúa, chưa hết đâu. Câu sau này còn hàm ý báng bổ tệ hại hơn. "Thượng ung tai, hạ ung tai" có nghĩa là "đứa trên thối tai, đứa dưới cũng thối tai", là cả trên dưới, ai ai cũng là một lũ điếc đấy ạ. Vì điếc hết nên không biết rằng "ỷ đâu lai Đường ngu chi sĩ" nghĩa là "ỉa vào đầu lũ nha dám bảo rằng kẻ sĩ đang mở mặt giữa đời Đường Ngu"

Quỳnh lần ấy bị đánh hỏng nhưng lại có cơ hội đã kích vào thói xu nịnh của đám quan trường và "chọc" nhà chúa một trận nên thân, còn mình thì vẫn giữ tròn khí tiết.
 
9 . Trạng Quỳnh - Trả Nợ Anh Lái Ðò Ngang


Quỳnh thường đi đò ngang, khất chịu tiền, lâu quá món nợ tích lại cũng khá nhiều, không trả được. Lúc anh lái đò đến đòi, Quỳnh bảo:

- Ừ, đợi đấy, vài hôm nữa, sẽ trả đầy đủ.

Ở giữa sông có một cồn cát, bỗng xuất hiện một cái nhà nhỏ, lợp lá gồi. Người ta đồn rằng đó là cái lầu yết thơ của Trạng. Thế là mọi người tò mò rủ nhau đi xem. Muốn ra nơi cồn nát, chỉ có con đường đò ngang, mới đầu chỉ lưa thưa ít người. Ra đến nơi họ thấy có một cái biển đề mấy chữ bằng vôi trắng ‘Cha đứa nào kể với đứa nào'.

- Tất nhiên khi về, gặp người khác hỏi thì ai cũng trả lời độc một câu:

- Ra mà xem!

Cũng có người tếu tán thêm: Hay lắm, ra mà xem.

Thế là thiên hạ lũ lượt kéo nhau ra xem ‘lầu yết thơ của Trạng’, lúc đầu là người trong làng, rồi các làng lân cận, lan ra đến cả tổng. Còn anh lái đò chèo mệt nghĩ, nhưng hả hê với số tiền lớn thu được của khách, cho đến khi người ta biết là bị Quỳnh cho ‘quả lừa' thì mới vơi khách.

Anh lái đò vãn việc, chợt nhớ món nợ của Quỳnh, mới đến hỏi.

Quỳnh mắng:

- Ai nợ nhà anh? Anh nợ ta thì có. Nhờ mẹo của ta mà anh vớ bở; ta chưa hỏi phần của ta đấỵ Thôi ta cứ gửi lại đó mà trừ dần cho tiền đò sau nàỵ

Anh lái đò chợt hiểu, cười sung sướng, rồi cám ơn Quỳnh rối rít.
 
10 . Trạng Quỳnh - Trả Ơn Bà Chúa Liễu



Mấy năm sau, nhà vua mở khoa thi, Quỳnh lại ra ứng thí. Trên đường đi thi qua đền bà Chúa Liễu, Quỳnh ghé vào nghỉ chân và xin Chúa phù hộ cho thi đỗ, Quỳnh sẽ trả lễ hậu. Quả nhiên, khao thi đó Quỳnh đỗ, trên đường về làng, Quỳnh ghé chợ mua ngay đôi bò để tạ Chúa. Quỳnh dắt bò mẹ đi trước, bê con lẳng nhẳng theo sau. Đến đền thờ Chúa Liễu, Quỳnh dắt bò mẹ vào đền rồi buộc gần bên tay ngai của Chúa. Xong, Quỳnh quỳ xuống trước bàn thờ khấn:

- Chị đã thương em,
Cho vay dấn vốn.
Chị lại phù hộ
Cho đỗ kỳ này.
Y hẹn có ngày
Bò to tạ chị,
Còn con bê nhỏ
Em đem về làng,
Làm thịt khao dân
Cẩn cáo!

Khấn xong, Quỳnh dắt bê đi. Bò mẹ thấy mất con, rống lên ầm ĩ, rồi giật đứt dây buột làm đổ ngai bà Chúa, gảy cả đầu rồng, lồng chạy theo bê con. Thấy thế, Quỳnh liền dắt bò quay lại đền, vào vái bà Chúa Liễu lần nữa và khấn:

- Đã tạ chị bò
Chị lại muốn cho
Xin đa tạ chị.

Khấn xong, Quỳnh ung dung dắt bò mẹ và con bê về làng.
 
modem + kb returned ^^, đồng chí Đặng làm post truyện thì ta post nhạc dzay ^^
 
Will you wait for me" - Kavana
I need to talk with you again
Why did you go away?
All our time together still feels like yesterday...

I never thought I'd see
A single day without you
The things we take for granted
We can sometimes lose...

And if I promise not to feel this pain
Will I see you again? Will I see you again?

CHORUS :
Coz time will pass me by
Maybe I'll never learn to smile
But I know I'll make it through,
If you wait for me...

And all the tears I cry,
No matter how I try,
They'll never bring you home to me
Won't you wait for me in heaven?

Do you remember how it was?
When we never seemed to care,
The days went by so quickly,
Coz I thought you'd always be there...

And it's hard to let you go,
Though I know that I must try,
I feel like I've been cheated,
Coz we never said goodbye...

And if I promise not to feel this pain,
Will I see you again? Will I see you again?

(repeat chorus)

Coz I miss you so, and I need to know...
Will you wait for me?

(repeat chorus)

And time will pass me by,
Maybe I'll never learn to smile,
But I know I'll make it through
if you wait for me...
 
Forever - STRATOVARIUS
I stand alone in the darkness
the winter of my life came so fast
memories go back to childhood
to days I still recall

Oh how happy I was then
there was no sorrow there was no pain
walking through the green fields
sunshine in my eyes

Im still there everywhere
Im the dust in the wind
Im the star in the northern sky
I never stayed anywhere
Im the wind in the trees
would you wait for me forever ?
 
Nightmare - MSG
Nightmare lying here in the dark
Scared like my dreams made their mark
I wonder
Dreamer always alone
Lost in a part of myself I can't find anymore
I wonder if it's gonna end tonight



I can't sleep alone anymore
I need you here with me
Even though I closed all the doors
There's somethin' holdin' me



Never Ending Nightmare
Always there instead of you
Never Ending Nightmare
No escape this time from you



Lately been around someone new
Needed to fill in the space
That once sheltered you
Still I worry, if you're gonna be alright



I can't sleep alone anymore
Need someone here with me
All I ever wanted and more
My dreams are fighting for



Never Ending Nightmare
Always there instead of you
Never Ending Nightmare
Punishing me for the things I do
Never ending Nightmare



No escape this time from you
 
All rise - Blue

Yo, yo Stargate Yo, yo

Your honour please
Gotta believe what I say (Say)
What I will tell (Tell)
Happened just the other day (Day)
I must confess (Confess)
'Causee had about Enough (Enough)
I need your help (help)
Got to make this
Here thing stop (Stop)

Baby I swear
I tell the truth (Uhuh)
About all the things
You used to do (Come on)
And if you thought
You had me fooled
I'm tellin' you now
Objection overruled
Here we go (Oh baby)

One for the money
And the free rides
It's two for the lie
That you denied
All rise (All rise)
All rise (All rise, all rise)

Three for the calls
You've been making
It's four for the times
You've been faking
All rise (I'm gonna tell It to your face)
All rise (I rest my case)

You're on the stand (Stand)
With your back
Against the wall (Wall)
Nowhere to run (Run)
And nobody
You can call (Call)
Oh no
I just can't wait (Wait)
Now the case is
Open wide (wide)
You'll try to pray (Pray)
But the jury will decide (Decide)

Baby I swear
I tell the truth (Uhuh)
About all the things
You used to do
And if you thought
You had me fooled (Come on)
I'm tellin' you now
Objection overruled
Oh baby

One for the money
And the free rides
It's two for the lie
That you denied
All rise (All rise)
All rise (All rise, all rise)
Three for the calls
You've been making
It's four for the times
You've been faking
All rise (I'm gonna tell it To your face)
All rise (I rest my case)

So step back 'cause
You don't know this cat
I know deep down that
You don't want me to react
I lay low leaving
All my options open
The decision of the jury
Has not been spoken
Step in my house
You find that
Your stuff has gone
(Gone)
But in reality to whom
Does the stuff belong?
I bring you into court
To preach my order
And you know that
You overstep the border,
Uhuh

One for the money and
The free rides
It's two for the lie
That you denied
(Ooh)
All rise (All rise)
All rise (All rise, all rise)
Three for the calls
You've been making (Yeah)
It's four for the times
You've been faking
All rise (All rise, all rise)
All rise (All rise, all rise)

One for the money and
The free rides
(What you say)
It's two for the lie
That you denied
(Can't you pay)
All rise
(What you've done)
All rise
Three for the calls
You've been, making
(What you say)
It's four for the times
You've been faking
(Can't you pay)
All rise
(What you've done)
All rise
(Where you've gone)

One for the money
And the free rides
It's two for the lie
That you denied
(Oh)
All rise
(Oh)
All rise
(Uhuh uhuh)
Three for the calls
You've been, making
It's four for the times
You've been faking
I said all rise
I'm gonna tell it
To your face
All rise, I rest my case
(Uhuh uhuh)
 
tinh thần thoải mái...cái mà ta đã mất đi trong 3 tuần... now return... thx u...
 
Chãn wa', mất bài thứ 2222 rồi.:((.huhu, tức PAnh wa'.....:((.:((
Đề nghị con gái lớp mình, năm cuối cấp rồi , lập hội dộc thân nhá, ko yêu đương gì sất...:D
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên