T2 đâu roài

thế hay bạn Giang dịch bài gì tiếng Việt sang tiếng Anh đi. bài Bé bé bồng bông chẳnghạn :))
 
He he, đứa nào giỏi, dịch bài "Kiếp bán độ" của Duy Mạnh sang tiếng anh đê =)) =)) =))
 
hehe, thôi trình độ và thời gian có hạn, giới thiệu với các bạn bài tình thôi xót xa được dịch bởi tớ và 2 anh khác ở UCL...thực ra không phải dịch mà là chế nhạc....

here you go! TÌNH THÔI XÓT XA_ lấy cảm hứng từ một người bạn đã có vợ đã than phiền về cuộc sống......gia đình...hehehe
...............

Từ khi bên em anh mới biết loáng thoáng
Chỉ những lúc nhác trông em cười
Anh mới biết trong tim em đang muốn gì
Người yêu ơi!.. tiền anh để đâu?

Tiền lương của tôi, chẳng bao giờ tôi biêt nó
Toàn bộ tiền tôi trao em rồi
Em cầm tiền đắm say, trong lòng ngất ngây
Đông tiền tôi làm ra, nằm trong vòng tay êm ái

Em nào biết em nào có hay
Nhiều lúc anh lai rai với bạn bè
Lòng cay đắng vì em đã giữ tiền
Rượu vào lời ra anh xót xa

Nhưng lòng em nuôi hoài giấc mơ
Tìền sẽ không trôi qua bàn tay anh
Có nhiều đêm trong mơ em thẫn thờ
Chờ anh nói tiền đây em lấy đi
------------------------------------

Ở lâu bên em anh đã biết đoán trước
Chỉ cuối tháng mới nghe em cười
Anh đã biết em trông và mong những gì
Người yêu ơi xin em lấy đi

Tiền lương của tôi, ngàn đô la lấp lánh nắng
Tiền anh giờ đây đã trao em rồi
Em cầm tiền đắm say, lòng anh đắng cay
Đông tiền này giờ đây nằm trong vòng tay em mãi

Em nào biết em nào có hay
Nhiều lúc anh lai rai có một mình
Lòng cay đắng khi anh không có tiền
Rượu dzô, trong lòng anh muốn quên

Nhưng lòng anh nuôi hoài giấc mơ
Tìền sẽ không trôi xa như gần đây
Rất nhiều đêm trong mơ anh vẫn chờ
Chờ em nói tiền anh, anh giữ đi
----------------------------------------------
When I love you, I have known tell a lie
Cuz I see it in your smile
Now I know what you want is my money
My darling, get it please

My salary, thousand dola’s shining
Now I gave you already
You grab it quickly, I feel sadly
My lovely money, from now, I let it be… forever

Do you know, how can you know
When I’m just drinking alone
Feel so hurt because no money
Swallow, I want to forget

But my soul, always dreaming
The money will not fly away
Lot of nights, I am still waiting
Wait you say, money, you keep đi

Lot of nights, I am still waiting
Wait you say, money, you keep đi
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hello, trông cái topic của nhà mình thảm thương quá, tớ xin được đóng góp mấy thứ để đọc cho vui:

> Thư của Cù Nhầy đệ nhất cao thủ

Tèo thân!

Đây là câu đầu tiên tao gởi cho mày. Kế đến, tao sẽ viết cho mày câu thứ hai. Câu này nữa đã là câu thứ ba rồi đó. Tèo à, mày có biết câu mày đang đọc đã là câu thứ tư rồi không? Vậy mà tao vẫn không thể bắt đầu câu chuyện ở câu thứ năm này. Tao hy vọng sẽ nói được điều muốn nói với mày ở câu thứ sáu, nhưng sao thấy khó mở lời quá, hẹn mày ở câu thứ bảy ha. Mà thôi, đợi thư xuống dòng, tao sẽ tâm sự với mày được nhiều hơn.

Tèo ơi! Mày có biết giờ đã là câu thứ mấy rồi không? Tao học dốt quá nên không thể đếm nhiều được. Nếu tao không nhầm thì đã là câu thứ mười rồi thì phải. Nhưng thôi, mày đừng bận tâm đến chuyện đó làm gì, tao đang có chuyện quan trọng hơn muốn nói với mày đây. Chỉ sau câu này nữa thôi là mày sẽ rõ mọi chuyện. Mày biết không, khi tao chấm hết câu này cũng là lúc tao chuyển sang câu thứ mười bốn rồi đó. Tao dự định sẽ nói “toạt móng heo” ra tại đây, nhưng cứ sợ mày không đủ bình tĩnh, nên tao đành để nó ở câu sau nữa. Tèo à! Mày có đang nghe tao nói đó không? Điều tao muốn nói với mày là là hãy kiên nhẫn đọc câu kế tiếp. Và nếu mày tin tao, hãy đọc thêm câu này nữa. Tao không muốn làm mất thời gian của mày thêm nữa, nên tao sẽ cho mày biết ngay bây giờ? Tèo à, tao muốn nói là… là… mày hãy đọc lại lá thư này, Tèo nhá!
 
Đểu nhỉ, nói lăng nha lăng nhăng thích dài bao nhiêu cũng được. Hay.

Nghĩa này, thằng Toàn bạn mày đúng là hết hơi, rỗi công chọc ngoáy tao.

Mệt quá, giờ lắm sự quá. HAO vừa mới có vụ toán loạn cả lên, ai thích thì đọc rồi cho thử ý kiến xem sao.
http://www.hn-ams.org/forum/showthread.php?t=30821

Còn cái này cho mày đây Hoàng Anh, tao học một kỳ lập trình cho ra bộ mã mới, xem mày dùng gì mà làm được nào.
http://www.hn-ams.org/forum/showthread.php?goto=newpost&t=30179
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nghĩa hay có những câu giật gân thật...

Cái vụ kia nhảm nhí quá Tâm rùa, đọc xong không hiểu chúng nó làm thế làm gì...rỗi hơi thật... nhảm nhí

Ah, quên chưa thông báo với đồng bào là tuần trước vừa đi uống caffe với Bách ở London. Bất ngờ phết, tưởng Bách sang chơi hóa ra đang học exchange ở LDN và hơho`... trường Bách ngay cạnh trường tớ.......
 
Mai truong giang đã viết:
Cái vụ kia nhảm nhí quá Tâm rùa, đọc xong không hiểu chúng nó làm thế làm gì...rỗi hơi thật... nhảm nhí
Tớ lại tưởng có vụ gì liên quan giữa bạn Tâm với Toàn điếc :D đọc mỏi cả mắt, chả thấy gì :p chắc ở topic khác. Còn cái Topic này, chả hiểu bạn Tâm muốn mọi người đọc làm rì. 7 - 8 trang, chả có gì lin quan tới T2, cùng lắm là động tí tới mod của HAO, mà thui, ko bình luận nữa, ko khéo, cả lớp lại ầm lên vì một topic ko đâu.

Hum nay tới mới đi lấy kết quả ở một cty dạng producer house. Trong ngành quảng cáo thì nó thuộc cấp thấp hơn advertising agency. Trầy vẩy ra mới qua kì test tuyển thế mà lương thì thấp quá. Hic, nhưng lại thích công việc ở đây quá, nên muốn trụ lại, bạn Nhung sẽ phải làm thêm nhiều thứ. Hic.

Post lên là để trả lời câu hỏi của bạn Cường về việc tớ làm ở đâu. Lúc Cường hỏi, tớ đã nghỉ ở cty cũ, làm freelance lung tung, nên ko bít trả lời thế nào :D Đi phỏng vấn vòng đầu ở cty này hum 29 - 3, tới hôm nay, sau vài vòng, mới có kết quả chính thức, nên mới báo cáo được :D

Cũng xin trả lời bạn Tâm và các bạn còn đang thắc mắc cái vụ sao ko chịu post hình đi chơi Tết của lớp mình lên. Khổ, bạn Tâm tới hôm nay còn nhắc, lại còn nhắc khéo nữa chứ, để bụng ghê thế /:) Số là hôm đó đi chơi, mải lo đi quá, có đứa nào cầm theo máy ảnh quái đâu :)) Mấy tấm hình của bạn Cường là độc quyền nhất rồi đấy :)) Tớ nói là có mà ko chịu up là để trêu ngươi các bạn ko đi thôi mà :)) Xem ra trong số những người không đi, có mỗi bạn Nghĩa là tỉnh táo nhận ra bản chất của tớ :))
 
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Đừng tưởng như thế đã là xong
Email cứ viết,phone cứ gọi
Sẽ có ngày em li dị chồng

Neu biet ngay mai em lay chong.
Nhung em dung tuong the la xong
Hai muoi nam sau troi qua bao
Anh lay con em de tra thu

nếu bit ngày mai em lấy chông
Em đừng tưởng bở thế là xong
chợ họp người đông anh xông tới
nó đại là em đã có bầu

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về luyện kiếm thế là xong!
Kiếm anh sắc bén hơn em nghĩ
Sẽ chém chồng em,trả hận lòng

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Nhưng em đừng tưởng thế là xong
Anh về lên đạn kê nòng súng
Chờ đón xe hoa đẫm máu hồng.

Nếu biết rằng mai em lấy chồng
Anh về tỉnh đội mượn cà nông
Thục sang bên ấy 500 quả
Em ở quê chồng có ớn ko?

===

Các bạn gái nào trong lớp mình (ko ám chỉ ai hết) có lấy chồng thì nên cẩn thận. take care :D
 
Điều tra

Buổi sáng ở sở cảnh sát, thanh tra hỏi nhân viên cấp dưới:
- Tối qua có vụ gì không?
- Báo cáo sếp, có một cú phone báo mất trộm.
- Mất những gì?
- 100 gói thuốc lá và 120 kg cà rốt.
- Thế các anh đã điều tra theo hướng nào?
- Báo cáo, chúng em đang tìm một con thỏ bị ho ạ.
=====

@Nghia khoe ko cu? May biết Vinh bướm bây giờ dùng id Yahoo j ko? lien lac voi no the nao?
 
Trên đường đi dự hội thảo, 3 nhân viên hãng Red và 3 nhân viên hãng Blue cùng lên một chuyến tàu. Trong khi các nhân viên hãng Red mua 3 vé thì các nhân viên hãng Blue chỉ góp tiền mua chung một vé.

Thấy lạ, nhân viên hãng Red hỏi: “3 người mà chỉ có một vé thì làm sao đi tàu được?”. Nhân viên hãng Blue trả lời: “Cứ đợi mà xem!”

Rồi tất cả bọn họ lên tàu. Các nhân viên hãng Red đàng hoàng ngồi vào ghế, còn các nhân viên hãng Blue thì lại chen chúc vào trong một buồng vệ sinh và đóng kín cửa lại. Sau khi tàu khởi hành ít phút, người soát vé bắt đầu đi kiểm tra vé của hành khách. Đến khu vực nhà vệ sinh, ông ta gõ vào cửa rồi nói: “Yêu cầu cho xem vé!”. Cánh cửa hé mở và một bàn tay cầm vé chìa ra. Người soát vé cầm lấy rồi đi tiếp.

Thấy vậy, các nhân viên hãng Red đều gật gù cho rằng đó là một mánh hay và quyết định bắt chước trên chuyến tàu về. Tuy nhiên, lần này các nhân viên hãng Blue lại không thèm mua vé. Nhân viên hãng Red bối rối hỏi: “Không có vé mà đòi đi tàu ư?”. Nhân viên hãng Blue trả lời: “Cứ đợi mà xem!”

Khi lên tàu, 3 nhân viên hãng Red trốn vào một buồng vệ sinh; 3 nhân viên hãng Blue cũng chui vào buồng vệ sinh bên cạnh. Tàu bắt đầu khởi hành. Ít phút sau, một nhân viên hãng Blue mở cửa bước ra và tiến về phía buồng vệ sinh nơi 3 nhân viên hãng Red đang trốn. Anh ta gõ vào cửa rồi nói: “Yêu cầu hành khách cho xem vé!”

Cánh cửa hé mở và một bàn tay chìa vé ra. Anh chàng láu cá cầm ngay lấy và quay vào buồng vệ sinh của mình. Một lúc sau, người soát vé đến buồng vệ sinh có 3 nhân viên hãng Red: "Yêu cầu cho xem vé".

Hãy đoán xem điều gì sẽ xảy ra tiếp theo?
 
Bách đóng góp 3 bài liên tục rồi này,T2 đâu hết rồi, để cái tô píc thảm wa'..hehe
 
Ngày đầu làm ở công ty mới, vui và nhanh hòa nhập hơn mình tưởng :D Toàn con gái, kể cả sếp ;)) Tây Lương nữ quái ko :p

Đến trưa, ăn cơm mất những 15k, hic, xót cả ruột :D May sao, sau đó, mấy bà ma cũ rủ mình chơi xì dzách :D he he, lời được tới 14k ;)) Đỏ bạc thế này, tình đen cũng ko sao :D (vì dù sao cũng đen như than roài :p)
 
Đến trưa, ăn cơm mất những 15k, hic, xót cả ruột :D May sao, sau đó, mấy bà ma cũ rủ mình chơi xì dzách :D he he, lời được tới 14k ;)) Đỏ bạc thế này, tình đen cũng ko sao :D (vì dù sao cũng đen như than roài :p)[/QUOTE]

Hic, thang 14k ma bảo la đỏ bạc hả mày
 
Bao giờ mới thành đàn ông, for men


Lên năm tuổi, anh bảo tôi: Mày đếch phải con trai vì hay khóc nhè. Tất nhiên là tôi không đồng ý. Từ đó tôi không khóc nữa, cho dù có ngã xầy da, xước đầu gối thì tôi nhất quyết không khóc.

Cũng có lần đi nhổ răng bị tiêm vào lợi đau quá, nhưng tôi chỉ chảy nước mắt thôi chứ không kêu rầm trời như mấy đứa con gái vào trước.

Đàn ông con trai mà! Thế rồi tức tốc chạy đi tìm khoe với anh bạn rằng mình đã thành đàn ông như thế nào. Anh cười khẩy, bảo tôi vẫn chưa phải là đàn ông. Phải học toán giỏi hơn bọn con gái thì mới là đàn ông.

Từ năm lớp 1, tôi đã lao vào học toán như điên. Đến năm lớp 4, tôi giải được những bài toán cải cách mà mấy cậu bạn tôi cũng phải bó tay. Ấy mà cái môi anh vẫn cứ trề ra mới lạ chứ. Anh bảo: Nếu không biết chơi những trò của con trai thì làm sao gọi là con trai được. Vậy là chương trình phấn đấu để trở thành một thằng con trai thật sự của tôi lại bị thay đổi chút ít.

Đến năm học cuối cấp hai, tôi đã có thể song phi cao tới bàn cao quá đầu bọn con trai cùng lớp. Chơi ném loong thì hất tung cái ống bơ sữa bò lên tận đầu phố. Bổ vỡ đôi hơn chục con quay của bọn bạn. Mặt anh vẫn lạnh lùng. Đàn ông thì phải gánh nước thay bố mẹ chứ. Ai đời nhà có con trai mà cứ để bố mẹ đêm nào cũng thức đến ba, bốn giờ sáng để kẽo kẹt gánh nước thế bao giờ?

Đến khi học cấp III, tôi khoe nhà mình đã lắp đường ống nước Hà Lan, không còn phải gánh nước nữa. Nhưng, anh bảo tôi vẫn đếch phải là đàn ông. Làm đàn ông thế nào khi mà chưa có bạn gái? Ôi cái sự dễ hiểu thế mà sao tôi có thể quên cơ chứ?

Nhưng khốn nỗi, muốn cưa cẩm con nhà người ta thì phải có xe cộ, tiền tiêu đàng hoàng. Chương trình của tôi được hoạch định gói gọn trong năm năm. Bỏ học đại học, học tiếng Anh cấp tốc để xin việc. Lao vào làm ngày làm đêm, đặng đổi được chiếc xe cuốc cọc cạch thành cái xe máy. Đích đến của tôi đang ngày càng rõ nét...

Đưa thiếp cưới đến nhà ai thì ngại chứ đưa đến nhà anh, thậm chí tôi còn thấy vui là đằng khác. Anh không hề mất cảm giác: Đàn ông cái con khỉ! Đã có nhà riêng chưa đòi làm đàn ông?

Hơ... cái này thì tôi chưa hề nghĩ đến. Vốn đơn giản, tôi định rằng nếu nhà chật thì vợ chồng cứ thuê nhà mà ở chứ cần gì mua. Anh bảo, thế hai mươi năm nữa con cậu nó khoe với bạn nó là bố nó vẫn đi thuê nhà để ở, nhưng vẫn là người đàn ông chân chính à?

Ôi trời, sắp có sự vui mà đầu óc tôi vẫn cứ mụ mị cả đi. Trong đám cưới, tôi vẫn cười để chụp ảnh nhưng ai cũng tưởng chú rể nhớ người yêu cũ nên buồn quá, mặt rầu rầu như có đám.

Hai mươi năm lấy nhau là hơn bảy nghìn ngày vợ tôi phải đi ngủ trước để tôi hì hục đến sáng sớm mà làm việc - mọi người gọi là "cày" - để kiếm tiền. Trong nhà, chồng báo về thông tin nhà đất nhiều đến độ, cứ ba tháng một lần, vợ tôi lại gọi hàng đồng nát vào bán. Cũng đến một ngày, tôi mời anh chị đến mừng tân gia. Ngày mà tôi chắc mẩm anh phải công nhận với tôi rằng trở thành người đàn ông thực sự không phải là điều không tưởng đã đến..

Rượu đã ngà ngà, anh giơ cao chén, chúc tôi: Chúc cô chú mau dựng vợ gả chồng cho cháu. Một người đàn ông thực sự phải sớm lo chu toàn cho con mình chứ. Miếng thịt gà trong mồm tôi như nghẹn lại. Không hóc xương nhưng nước mắt giàn giụa đến nực cười.

Đến bây giờ tóc tôi đã muối tiêu, tóc anh đã phải đi nhuộm nhiều lần. Thỉnh thoảng anh vẫn đến thăm tôi làm vài ván cờ. Thỉnh thoảng anh lại hỏi tôi, thế đã nhắm được cái nhà nào cho thằng cả chưa? Thế đã xin được cho thằng cháu nội đi học mẫu giáo chưa? Thế hai vợ chồng đã định làm gì khi về hưu chưa?

Đàn ông, đàn ang thì phải lo lắng được cho con cháu chứ. Tôi thủng thẳng nói, làm đàn ông thế quái nào được hả anh? Lo thế thì lo cả đời. Anh lại cười đắc chí, thế nhé, thành đàn ông thế đếch nào được? Trong khi phụ nữ cứ đẻ con xong là thành đàn bà. Làm đàn ông thì còn lâu.

Đúng lúc ấy, thằng cháu nội nó mải chạy, vấp ngã lăn ra sân, mếu máo khóc. Cả hai lão già ngoảnh đầu lạnh te: "Đàn ông con trai thì phải tự đứng dậy chứ nằm đấy mà khóc à?"
 
Le Tung Bach đã viết:
Hic, thang 14k ma bảo la đỏ bạc hả mày
Uh, nhà tớ vốn ít nên chơi ít :D Đủ tiền ăn là mừng lắm rùi Bách ui :p

Mà ấy còn truyện nào mới hơn ko? Mấy cái ấy post thấy lâu lắm rồi mà.
 
C'est La vie

Umh, cuộc sống đúng là đôi khi khó khăn hơn chúng ta tưởng. À, mà chẳng phải đôi khi, thường xuyên thì đúng hơn. Ví dụ, đi học thì lắm bài tập, thi cử thì liên miên, đi làm thì việc không ra gì, etc nhưng chả ai lại không muốn, và không cố sống cả :D nên phải đối đầu với nó chứ :D

Đôi khi ta nghĩ quá tốt cho một người xấu, để rồi thất vọng khi nhận ra mình sai, rồi buông xuôi. Đừng, vì "chả ai lại không muốn, và không cố sống cả" :D Hãy nghĩ tới lúc mình nghĩ quá xấu về một người tốt khác, rồi coi như thế là bù trừ. Hoặc, chỉ cần nghĩ, dù sao người ta cũng là người ngoài, chả phải cùng nhà, cùng họ gì với mình, sao phải tốt với mình :D Nghĩ thế để rồi bỏ hết những ấm bức, bực bội ra khỏi đầu, để còn enjoy những cái khác ;) Rồi ta sẽ lại giỡn được cả với người ta đã thất vọng cho coi. Dĩ nhiên, hình ảnh người đó thì không còn như trước trong óc ta nữa ;)

He he, bạn Nhung viết gì lòng vòng khó hiểu quá hen. Tớ muốn nói là, trong cuộc sống, mỗi người có một cách nghĩ, cách phân tích sự việc, hành động, lời nói khác nhau. Nên không tránh khỏi những lúc vì thế này, thế kia mà thấy chán người khác, thậm chí, chán và quay lưng lại tất cả mọi người. Nhưng tội gì mà phải thế, nếu chán người nào đó, thì chỉ cần quay lưng lại với ng đó thôi, sao phải quay lưng lại với tất cả mọi người. Phí! Lẽ ra mình được enjoy với mọi người, mà lại tự buộc mình đứng bên ngoài, trong khi, cái đứa làm mình chán, chắc gì nó đã biết.

Ví dụ, các bạn có chán bạn Nhung vì những gì bạn Nhung viết trong topic này, thì cứ mặc xác bạn Nhung :D ko đọc bài của tớ nữa là xong, đừng vì thế mà ko share, ko giỡn với những người còn lại của T2 vì thế thì chỉ thiệt cho các ấy thôi, chứ tớ có biết gì đâu :D

Không tránh khỏi có những lúc ta bị người khác nói xấu, cũng đừng vì thế mà đi nói xấu lại người đó. Tốt nhất cứ nói thẳng, không gặp trực tiếp được thì điện thoại, không đt được thì mail, ui giời, thiếu gì cách. Nói thẳng ra bao giờ cũng thấy nhẹ người. Đầu tiên là được nói cho đã, thứ hai là cảm thấy mình không đến nỗi xấu tới mức giống cái đứa nói xấu mình :D

T2 là 3 năm cộng (+) của đời tớ, quãng thời gian vui nhất, vô tư nhất. Hum nay ngồi viết lan man, thực ra chỉ mong sao, các ấy cũng yêu quý lớp mình như tớ. Tiếc lắm thay nếu chỉ vì một lý do nào đó mà mọi người không thèm dây vào T2 nữa. Tớ cũng mới nghĩ được tới hai prob chính này thôi, đầu óc đơn giản mà :D Mà nói chung, ý tớ là mọi người cứ sống cho thoải mái, vì cuộc sống vốn đã mệt lắm rồi. Nghĩ nhiều làm gì cho đau đầu, mệt óc, còn cái đứa ghét mình thì nó lại sướng :D

He he, tớ không biết các ấy có ai có prob gì với tớ mà chưa nói ra hay không nhé. Thôi thì tớ cứ tính cả vào đây. Các ấy có prob gì thì post lên đây, hoặc Y! của tớ, umh thì ko publish ở đây đc, nhưng nhiều người trong lớp có rồi, cứ việc chat mà chửi cho sướng (đơn cử việc tớ rất hay chửi nhau với Thành béo chẳng hạn :D) Nếu mà thế vẫn chưa đủ đô, thì các ấy cứ việc chuẩn bị đồ nghề. Tết nào em cũng về Hà Nội ăn Tết, các bác lúc đó muốn xử sao ... he he ... iem cũng xin tùy cơ mà đấu lại ạ. Còn đừng có để bụng em, hay bất cứ ai mà chán đời nhé. Uổng lắm, đời là mấy tí :D

Lan man quá, các bác thông cảm nhé :D
 
Uhm, o*`, vua uong 4 pine Guiness ve, mặc dù đang thi. Thấy Khuê kêu la gì tooth vội chạy lên 4rum xem có chuyện gì. Hóa ra là Tooth nhà ta tâm sự. Khiếp, ví von kinh wa', cũng hơi hiểu mày muốn nói gì nhưng đây là nhà mày mà cũng là nhà của mọi người, chắc bỏ thời gian lên đây ai cũng yêu quý T2 như mày thôi, có gì nói thẳng ra anh em chửi giúp cho. Nói đông nói tây khó hiểu. Sao, có vấn đề với tình cảm hay với người cùng chỗ làm...xích mích hả... take it easy như mày nói, nói ra rồi chắc cũng nhẹ nhõm nhỉ
 
Back
Bên trên