Tủi thân... ngoại tỉnh

Họ hàng cái nhà này có vấn đề gì ấy nhỉ ??? bị làm ấy nhỉ ??? tò mò ???
Cái nhà này chán vậy sao ??? chỉ được vậy thôi sao ???
 
Người ta có câu: Nhập gia tùy tục!
Sống mãi ở đâu thì quen nếp sống ở đấy , phải ăn, nói, mặc ...sinh hoạt cho phù hợp thì mới thích nghi với môi trường điều kiện sống .
Nếu giữ nguyên nếp sinh hoạt của mình đến một vùng miền khác thì sẽ lạc lõng khác người ==> quê ,hoặc lố lăng, kệch cỡm.
Không ai có ý coi khinh những cụ già, em bé, cả năm hoặc cả đời mới ra thành phố 1 lần mà có một vài hành động chưa phù hợp lắm .
Nhưng thật sự thất vọng thậm chí coi thường những người có trình độ văn hóa có ý định ra thành phố và định cư lâu dài, mà không hòa đồng được với môi trường sống mới, lúc nào cũng nghĩ người TP họ coi thường mình, ghét mình .
Những người này có tiền, nhiều tiền ( vì sao nhiều tiền thì không bàn tới - vì ai cũng hiểu chỉ có một vài người là không hiểu ) nhưng cư xử thì giữ nguyên nếp quê nhà . Một vài VD nhỏ:
Có 1 lần em Châu vào dự thi tại trung tâm tiêng Anh vốn 100% của nước ngoài .Khi ra về gặp 1 người đàn ông đi đón con, xe đẹp nhưng ăn mặc thì thôi rồi : áo sơ mi nhàu nát chỉ cài 2 cúc dưới , phanh bộ ngực đen đen bẩn bẩn, chân đi đôi dép tổ ong đầy bụi đường , ông ta tiến về phía em Châu và hỏi:
- Mày học ở đây bao nhiêu tiền 1 khóa?
Cố không tỏ vẻ gì Châu chỉ nói : "Cháu không đủ tiền để học ở đấy !" và đi thật nhanh, nhưng ông ta vẫn cố nói theo : Con tao đóng mấy khóa liền, nên được giảm ....% ! Đã thế còn vừa nói vừa gãi khắp người . Thật là.....
Hay như trong box Nối vòng tay lớn , có HS trường chuyên của cả 1 tỉnh mà có lời làm quen rất "lạ" : Bạn nào muốn làm quen với tôi không ?
...
Kiểu văn hóa đấy nếu ở nơi họ sống có thể là phù hợp nhưng khi ở 1 môi trường khác, rõ là họ đã không nhập gia tùy tục rồi !
Những người không ở tỉnh, không ở quê thì lại rất sợ từ nhà quê. Vì theo họ, khi nói họ nhà quê nghĩa là nghèo, lại nghĩ nghèo thì hèn ...tóm lại là người ta khinh mình ,vì thế mục đích sống tại TP là kiếm tiền ,thật nhiều tiền để cho nó thành TP .Nhưng dù nhiều tiền thì quê vẫn hoàn quê !
Những người lên TP sống ,làm việc và có ý định định cư lâu dài , nếu biết hòa mình vào cộng đồng nơi mình đang sống và sẽ sống ( lâu lâu sau thì họ cũng là người TP ) thì họ là những người rất hay ,rất tốt bụng ,nhiệt tình ,không vụ lợi tính toán . Con cái theo nếp của họ và sau 1 thời gian họ chính là TP gốc ,với những phẩm chất thật tốt đẹp.
Sao lại phải tủi thân với gốc gác của mình ,chỉ cân mình cư xử sao cho người khác phải kính nể thì có là người dân tộc thiểu số cũng đáng tự hào .
Tủi thân ....Ngoại tỉnh , rõ là muốn hỏi sao phụ huynh cấm không cho con mình yêu ngoại tỉnh ? Bài viết cho thấy rõ nam ,nữ TP rất yêu ngoại tỉnh .không có ý miệt thị ,coi thường -- nếu không yêu thì đưa về nhà làm gì ?
Nhưng cha me cấm là có lý do của cha mẹ
Lý do gì bài xin phép để bài sau

Mẹ em Châu
 
Chỉnh sửa lần cuối:
đinh xuân tú đã viết:
Cái đáng trách ở đây là trách tác giả đã cố ý đưa những ý kiến chủ quan của mình vào một bài báo (rất cần sự khách quan) mà chêm vào những dẫn chứng rất khập khiễng, khiến cho gây ra mâu thuẫn trong nhiều mối quan hệ của xã hội.

Cũng ko hẳn thế. Bài báo nào dĩ nhiên cũng phản ánh cái nhìn, quan điểm của ngừoi viết, và vì thế, nó khác 1 công trình nghiên cứu khoa học dựa trên những số liệu chính xác. Tuy nhiên, ngay cả những điều tra có vẻ rất nghiêm túc đôi khi cũng đưa ra kết quả false, như người ta hay nói đấy, muốn cái gì thì đều có thể đưa ra điều tra để đạt kết quả ấy :)

Nói đi nói lại, vẫn là chuyện một số người ngoại tỉnh (tỉ lệ này chưa được thống kê :) ) lên TP vẫn giữ những thói tục ko hay của nơi mình ở, để thành cái cớ cho những người "thành thị" ít có khả năng "chịu đựng", cảm thông, hoặc đã sẵn xu hướng phân biệt (cũng chưa rõ số này chiếm tỉ lệ bao nhiêu) lên tiếng đánh đồng đa số người ngoại tỉnh với những thói tục đó.

Nói chung đề tài này có vẻ ko đem lại cái gì mới nữa, vì đã nói đủ thứ và quá nhiều rồi...

L.
 
@ Thành:
Vớ vỉn nào :>
(= khi nào gặp thì ấy sẽ biết tay tớ :> :)) )



Chốt lại 1 tóm tắt cho những người lười không đọc bài của mình mà cứ bảo mình kỳ thị nhé:

1. Mình không kỳ thị người ngoại tỉnh.
2. Ai (trong đó có cả mình) sống thiếu Văn Hóa thì minh lên án hết, kể cả HN hay ngoại tỉnh hay gì gì đi chăng nữa.
3. Mình luôn tự hào về những cách sống thanh nhã của người HN xưa và luôn cố gắng giữ gìn nó.
4. Ai ngoan cố cứ muốn cãi là mình kỳ thị thì đọc lại điều 1 & 2, bây giờ mình không muốn tranh luận thêm nữa, mỏi mồm rồi.

Xin chào cả nhà!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em định bảo chị Hà đừng trả lời nữa thì chị đã “chào cả nhà” rồi :)). Các vấn đề đã được làm rõ cả rồi, chỉ cần mọi ng chịu khó đọc kĩ các bài trước là ổn, chẳng còn gì để tranh cãi nữa.
 
Phạm Vũ Ngọc Hà đã viết:
Anh ơi, đọc câu này của anh mà em thấy oan uổng quá anh ơi...
Em thấy những người HN cổ, họ rất hiền lành, tốt bụng, cả tin, thương người, nhân hậu, thật thà,... chứ em chưa bao giờ thấy cái tính "bon chen" nào trong đó cả.

Mà theo em suy luận, thì tính bon chen thường chỉ hình thành khi người ta thiếu thốn, khổ sở, bây giờ mới tìm mọi cách để vươn lên. Còn người đã ở 1 vị trí nhất định rồi, lại khái tính như người HN, thì chả có tính bon chen đó đâu. Nhiều lúc họ cũng biết là phải bon chen chút, mánh khóe chút thì mới được thế nọ thế kia, nhưng họ thà nghèo 1 chút (chứ không phải là kém), còn hơn là phải đi bon chen.

Mà nhiều khi cái văn mình này nó ăn vào máu rồi, từ trong trứng đã lớn lên trong cách dạy bảo như thế, xung quanh mình, ai cũng cư xử đẹp như thế, thì rồi nó sẽ ngấm vào người mình, không ít thì cũng nhiều.
Còn người mới được tiếp xúc với cái văn minh đó thì dù sao vẫn có 1 cái gì đó không phải của mình, có chút gượng ép, không tự nhiên (kể cả khi người ta cố gắng). Chỉ có thế hệ thứ 2 thì mới có cơ hội làm mới hoàn toàn...

Mình không hề và cũng chưa bao giờ dị nghị với người ngoại tỉnh, nhưng quả thật là mình thấy Tú nói giống suy nghĩ của mình.
Cái gì tốt thì chả cần phải giữ gìn cẩn thận. Mà cái sạch, cái đẹp thì cũng dễ bị mòn, bị dính bụi bẩn... Văn hóa - văn minh cũng thế thôi... Người ngoại tỉnh vào kéo cái hay cái đẹp vốn có của người HN đi xuống thì mình cũng không chấp nhận được.

Vd (dành cho tất cả, không phân biệt gì đâu nhé):
Nhiều khi muốn giữ sạch cũng không thể sạch nổi khi vẫn còn người xả rác, đái bậy ra đường. Đến khi giữ mãi chả được, mình cũng nản chứ, lúc đó mình sẽ dễ dãi hơn, "úi xùi" hơn --> nhìn nhận về văn minh bị đi xuống.
Con cháu mình nhìn vào sự việc đó hàng ngày hàng giờ từ bé, không ảnh hưởng ít thì ảnh hưởng nhiều, ngay cả khi mình muốn dạy khác --> thế hệ sau bị nhìn nhận sai lệch về Văn mình, Văn hóa.
Cứ như thế thì làm gì mà thế hệ sau chả bị tồi đi?!


Ôi, em chả biết thống kê nào, em cứ nhìn vào những ví dụ điển hình từ những gia đình em biết thì 99% những gia đình HN-ngoại tỉnh là không hạnh phúc, còn những gia đình nào HN-HN đều rất hạnh phúc. Cũng chả phải nhìn đâu xa, nhìn trong gia đình em cũng đủ thấy rõ.
Cái hồi những năm 70 ý (là thế hệ Bố Mẹ của những ai chạc tuổi em ấy), họ nói là xóa bỏ giai cấp, không phân biệt giai cấp, bỏ "môn đăng hậu đối", v.v... Bao nhiêu cô gái HN gốc chỉ muốn tìm lấy anh càng nhà quê càng tốt, nghe theo "phong trào".... :) (ngược lại - là chồng HN, vợ ngoại tỉnh - thì đỡ tệ hơn chút xíu)
Rồi đến khi sống với nhau mới vỡ lẽ, tại sao các cụ dạy "môn đăng hậu đối". Nhưng thường là đến lúc đó thì cũng đã muộn rồi...
"Môn đăng hậu đối" không hề phân biệt giai cấp, mà đấy chỉ là giúp cho đôi vợ chồng dễ hòa hợp trong phong cách sống, cách cư xử, v.v...

Phạm Vũ Ngọc Hà đã viết:


Chị công nhận là "đất lành chim đậu", ai đi đâu là chuyện cá nhân người đó. Nhưng nhiều khi, người ta không biết rằng đất người ta đang đứng còn lành hơn là nơi người ta đang muốn đến. Chẳng qua là họ còn thiếu điều kiện học hỏi, thiếu điều kiện để đổi mới.
Bây giờ 1 người nông dân, có đất, họ có thể làm ao nuôi tôm, cá, trồng cây ăn quả chất lượng cao, trồng thảo dược, hoa mầu, v.v... Có khi họ cũng biết thế, họ đã làm thế, nhưng không thành công, vì đất càng ngày càng bị bào mòn. Đấy là do họ không được học cách giữ đất sao cho tốt nhất (vì bón phân hóa học nhiều thì đất cũng bị hỏng).

Ai có thể tạo cho họ điều kiện để họ ở lại và phát triển quê hương họ 1 cách hợp lý nhất? Đó chính là NHÀ NƯỚC.
Nông dân nghèo, nên ít có điều kiện học, nhà nước có thể đầu tư để cho người về những vùng này nghiên cứu kiểu đất, xem nó phù hợp với những loại cây nào, cách bảo dưỡng nào, v.v... (thực ra bây giờ KH phát triển rồi, người ta phần lớn đã biết cách sử dụng từng loại đất rồi, mình chỉ cần thi hành thôi).
Của mỗi tội, đến/có bao giờ mới thực hiện được?
(Hay là Nhà nước lại muốn bắt nộp học phí các lớp tiểu học cao hơn nữa, để những gia đình đã khó khăn lại càng không còn cơ hội được học?! Mà nước mình còn bao nhiêu % dân nghèo??)
Hoặc Nhà nước cho nông dân vay vốn làm ăn, nhưng chỉ ít trường hợp là có hiểu biết thật, còn đâu là chỉ theo phong trào, may thì được, rủi thì mất hết những gì đã thế chấp. Lý do? Lại là vì họ không được đào tạo từ gốc!

Đấy chỉ là 1 trong nhiều ví dụ thực tế để khắc phục tình trạng mà chị đã nêu thôi...
Vì thật sự, chị thấy nhiều người ngoại tỉnh nhắm mắt nhắm mũi ra HN để kiếm ít tiền gửi về quê, mà họ phải làm cực nhọc có khi còn hơn cả ở quê, chị thấy thương mà không/chưa làm gì cho họ được...


Mà HN chán thế, dở thế, tồi thế, thế sao lắm người muốn khoe mình là "người Hà Nội" thế nhỉ? Lại còn tự hào khi biết + chơi với 1 người "gốc" HN nữa. Ớn thật đấy :)


Gốc với chả gác, mệt quá đi mất thôi. Cái nào cá nhân mình thấy hay thì mình học, chỗ nào cá nhân mình cảm thấy tốt thì mình đến ở, có ai nói gì đâu. Cái chính là khi hưởng xong cái hay, cái tốt hoặc khi không hưởng nổi thì đừng quay ra nói ra nói vào hay đổ lỗi cho ai/cái khác, tự mình kiểm điểm mình đi (của mỗi tội mấy ai thấy được lỗi của mình).

Còn người HN không cố gắng thì cũng thoái hóa thôi. Cứ ngồi mà mơ với tự hào về "quá khứ huy hoàng" thì cũng hỏng hết (lịch sử TG đã chứng minh).


Đã định ko vào đây nữa song thấy có chị Hà post hay quá, ko khen ko được. Em đọc bài viết của chị mà thấy rõ sự khác biệt thế nào giữa người HN và người ngoại tỉnh, và được mở mắt ra mà thấy người HN gốc thực sự là như thế nào. Thật may mắn là em vào đây mới có thể biết 1 người HN gốc như chị, chắc nhà chị phải trăm đời ở đất HN này rồi nhỉ =D> (à quên, trăm đời thì chắc phải nói là Thăng Long, còn tên HN thì chắc chỉ 6 đời là hết cỡ). Phần mà em thích nhất là "99% những gia đình HN-ngoại tỉnh là không hạnh phúc" :)). Kinh nghiệm của chị thật là phong phú.:)

Phạm Vũ Ngọc Hà đã viết:
@ Thành:

Chốt lại 1 tóm tắt cho những người lười không đọc bài của mình mà cứ bảo mình kỳ thị nhé:

1. Mình không kỳ thị người ngoại tỉnh.
2. Ai (trong đó có cả mình) sống thiếu Văn Hóa thì minh lên án hết, kể cả HN hay ngoại tỉnh hay gì gì đi chăng nữa.
3. Mình luôn tự hào về những cách sống thanh nhã của người HN xưa và luôn cố gắng giữ gìn nó.
4. Ai ngoan cố cứ muốn cãi là mình kỳ thị thì đọc lại điều 1 & 2, bây giờ mình không muốn tranh luận thêm nữa, mỏi mồm rồi.

Xin chào cả nhà!

Còn cái phần kết luận này của chị thì thật là hay, song cảm giác khi đọc mấy bài trước của chị thì hình như nó ko liên kết lắm với cái tuyên ngôn này.
Hi vọng chị đừng vì mỏi mồm mà ko vào "cảm ơn" em đã "khen" chị. Mà chắc cũng ko cần đâu, em thì thực sự mỏi mồm rồi, sẽ ko tranh cãi nữa đâu.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Vũ Duy Thành đã viết:
Ngàn đời đất Thăng Long, chứ không chỉ trăm đời em ạ !

Haha, bác hài hước quá, ngàn đời TL thì em tính sơ qua cũng 3000 năm bác ạ.
TL thì người ta nói là ngàn năm văn hiến, vì TL trở thành kinh đô từ năm 1010.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ngàn đời theo em phải là 30 000 năm ấy, vì 30 năm là đủ cho một thế hệ mới sinh ra.
 
Thời cổ cần gì 30 năm chứ hả Hoài Anh ;)
Tảo hôn cơ mà :D, chắc 20 tuổi là có con đầu lòng rồi ;)
 
Ừ, Hà Nội chắc được đến 50 đời là cùng, thế là nhiều lắm rồi đó :D, cụ tổ họ nhà anh là Nguyễn Xí từ thời 1400, đời anh là đời thứ 18 ---> 600 năm mới có 18 đời :D, vậy tính toán như em lại chính xác hơn anh rồi ;)
 
Cho mình "than vãn" ngoài lề một tí. Cuộc sống bây giờ phức tạp nhỉ, ở trong nước thì có vấn đề phân biệt tỉnh - quê, ở nước ngoài thì phân biệt châu Á và châu Phi, rồi lại dân nước giàu với dân nước đang phát triển. Người Châu Âu thì chê người Trung Quốc là kém văn hóa, người Việt Nam nhìn giống người Trung Quốc rồi có khi bị chê lây.
Sau này lấy vợ mà không phải người Hà Nội thì không hiểu là có phải nhức đầu nghe lời cằn nhằn từ các cụ không nữa.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
:| Cho em hỏi chút ạ, anh Linh nói lấy vợ "người Hà Nội" hay ý là "sinh ra và lớn lên ở Hà Nội"? 8-| Chứ "người HN" nghe khó kiếm quá ^^.
 
Người Hà Nội giờ chết bẫm ở đâu hết rồi em nhỉ ??? Giờ Hà Nội toàn những nhà quê thì phải ???
 
Lê Hải Anh đã viết:
:| Cho em hỏi chút ạ, anh Linh nói lấy vợ "người Hà Nội" hay ý là "sinh ra và lớn lên ở Hà Nội"? 8-| Chứ "người HN" nghe khó kiếm quá ^^.

Ừ, ý anh là vợ "sinh ra và lớn lên ở Hà Nội" thì chính xác hơn, chứ "người Hà Nội" thì đúng là bây giờ khó kiếm thật. Nhưng thực ra vấn đề này cũng tùy gia đình thôi chứ chắc không phải bô lão phụ mẫu nào cũng "khó tính lằng nhằng" như mấy trường hợp bạn Khải đề cập đâu. Bây giờ kiếm được người hấp dẫn để mà say mê như điếu đổ, có cùng chí hướng và thấu hiểu tâm can nhau rồi mà khi xét đến vấn đề gốc gác lại có trục trặc thì chắc phải lên chùa làm Đường Tăng tu thành chính quả mất em nhỉ ;). Quan trọng là suy nghĩ và mức độ trí thức có phù hợp với nhau không mà thôi.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
:x Nghe anh Linh nói hay quá, đúng là chỉ thấy người thật sự hợp và hiểu nhau thôi đã khó lắm rồi ^^.
 
mọi người nói về chuyện người Hà Nội lấy người ngoại tỉnh, nhưng mà người ngoại tỉnh lấy người Hà Nội thì người ta cảm giác sao nhi? Sung sướng vì vớ được vàng hay là lo bị phân biệt đối xử nhỉ
 
Lê Hải Anh đã viết:
:x Nghe anh Linh nói hay quá, đúng là chỉ thấy người thật sự hợp và hiểu nhau thôi đã khó lắm rồi ^^.

Em ơi, chính vì thế nên anh mới cho rằng phải tìm người hợp trước, sau đó chuyện gia cảnh thì sẽ bàn với nhau rồi giải quyết, chàng và nàng đã "kết nổ đom đóm" rồi thì sớm muộn gì các cụ cũng phải đồng ý thôi :D.

To Trang:
trangpretty mọi người nói về chuyện người Hà Nội lấy người ngoại tỉnh, nhưng mà người ngoại tỉnh lấy người Hà Nội thì người ta cảm giác sao nhi? Sung sướng vì vớ được vàng hay là lo bị phân biệt đối xử nhỉ

Với nhưng đôi yêu nhau một cách vô tư thì người mà hiền lành nhút nhát chắc cũng hơi sợ bị phân biệt đối xử em ạ. Còn vị nào mà muốn kết hôn vì những mục đích hơi "thực tế" một chút thì ta mới bàn đến việc là có sung sướng hay không.
 
Back
Bên trên