Tâm sự riêng mình

Happy.

hãy tận hưởng hạnh phúc lúc này
t k biết khi nào
nó kết thúc đâu.
[...]
|Can't lose you|


ThuyTuc's Xanga
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cảm giác kiểu như bỏ đi 1 phần máu thịt...
Cảm giác như đi tuyển vợ cho chồng...
Cảm giác như bỏ người mình yêu nồng cháy kệ mặc người ta chạy theo với van nài, với nước mắt...
Cảm giác mất mát...


Rồi sẽ quen...
Rồi sẽ quên...

Nhưng ra đi luôn để lại nhữnG khoảng trống... những khoảng trống ko bao h bù đắp đc...

mất mát QUÁ KHỨ, đánh đổi HIỆN TẠI để tiến về TƯƠNG LAI!!!
 
lòng buồn rất buồn
tại sao những câu nói bình thường cũng làm ta đau đớn, xót xa
làm sao để có thể quên đi, để có thể không nghĩ đến
quá khứ là một cái gì đó quá đẹp để ta phải trả giá cho nó bằng những buồn đau, khắc khoải trong hiện tại...
 
Hnay đổi tên topic Nhật kí xD

Nhìn lại thì thấy cái số 0811 nó cứ tn ấy =) Lại bắt đầu nhớ đến Mi12 0609.... Cũng chẳng còn xa, chỉ còn hơn 1 năm nữa thôi :)) Mi12 0811, rồi ra trường, rồi là xa bạn bè, xa Ams, xa 11A2, xa mọi thứ....

Ôi 0811....


Mà có khi mình chả còn ở lại đến Mi12 ấy nhỉ =)

Thôi cứ tập trung thi học kỳ nào =)

always overemotional....
 
Ko dám tin là cậu sẽ đi.
Đi mà ko nói gì thế àh?
....
Ít ra thì...

cậu ơi đừng đi!đừng đi mà!!!
 
"Vợ yêu, anh sẽ có thêm thời gian cho em"

Anh!

Em không chịu nổi. Thực sự không chịu nổi...
 
mạnh mẽ lên nào...
tất cả rồi cũng qua thôi....
nhưng sao lại vào lúc này...
rối hết cả lên....không có gì rõ ràng...khó hiểu nữa...có lẽ chẳng còn hy vọng gì...
ghét bị thương hại...
vết thương rỉ máu đến bao h nữa đây...
phải làm gì bây h đây...
mong em vui vẻ và hạnh phúc...0:)
cảm ơn em về những ngày hạnh phúc...đã qua...
xin lỗi em về những gì khiến em buồn...
em cố gắng lên nhé...
 
Đến nhanh quá.. có lẽ sẽ chỉ là gió.. mơn man..

Đàn bà có cái tội là cả tin..

Nước chảy bèo trôi
Nỗi nhớ
Xoay vòng
 
dù có mạnh mẽ hơn và lạnh lùng hơn
khi ngày đấy đến
chắc em cũng sẽ vẫn khóc như cô bé ngày trước thôi
vẫn mỏng manh và dễ vỡ, nhỉ?
=)




đây không phải style viết của mình =) và mình biết mình thật bựa =) nhưng đọc xong note của một ai đấy tự dưng mình không kiềm chế được việc viết cái này =)



em không bao giờ hối hận về con đường em đã chọn. không phải lúc nào em cũng đi được đến cuối con đường, nhiều lúc em phải ngừng lại và tìm một ngã rẽ khác. nhưng em không bao giờ quay đầu lại cả. dù có khó khăn, có tổn thương đến đâu thì con đường nào em đi cũng để lại cho em nhiều bài học quý giá, nhiều trải nghiệm đẹp và khiến em lớn lên. em đã làm được những việc mà trước đây chưa bao h em nghĩ em sẽ làm được, và em cảm thấy tự hài lòng với tất cả mọi quyết định của mình..



everything happens for some reason. and in the end everything will be okay.



chấm dứt sự bựa ở đây =) enough for today.
 
Cho anh về đường phố của riêng anh

không có em - như ngày xưa vẫn thế

nơi nắng bình yên và miên du như thể

ôm vừa một vòng tay ...:)
 
"Sometimes I guess it would be good to be a bubble. Delicate, transparent, iridescent yet has the whole world reflected upon it. And then, in a moment when no one notices, it just melts into the very infinity of the sky."

from an old friend.



When you've gone through too much of something, everything becomes so trivial. Study is no longer exhausting, finals is no longer scary, living on your own is no longer difficult, no social interaction is completely fine. You can function well enough without eating and just a few hours of sleep, you can work for hours non-stop and ignore your coughing like hell.


Being a bubble would definitely feel way better than this. Shine glamorously for once, then just completely disappear into nothingness. And carve that moment into everyone's heart.


I don't even know who is the real me. Guess that after trying to act in different ways to please people, I've lost myself somewhere somehow. I've tried so hard to become better and better to make some ppl regret saying that I'm not good enough, but now I dont have the least bit of satisfaction of anything I've accomplished. My hands feel empty, and I dont even know what I really value after all.


Perhaps I should stop wasting too much time on something that does NOT belong to me and will NEVER belong to me. Perhaps I should care more about people that DO care about me. Perhaps I should pay more attention to my study that will DEFINITELY affect my future life. Perhaps...



No more perhaps. Right now, I will go make myself a nice cup of tea with lemon and honey. And enjoy some tasty cheesecakes when watching Sailormoon live action. Tonight I'm gonna study diligently on my Econ finals. And get a good sleep. That's enough for today. What will happen tomorrow, let it be. I'm just starting on the way to find myself back. And I'd better take small steps.




Or else I would stumble. Again.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
khi đói khát và thèm thuồng, người ta nhai và nuốt tất cả những gì ăn được

một khi đã muốn ...
 
Back
Bên trên