Tâm sự riêng mình

còn lại trong đầu mỗi ý nghĩ, mai phải đi kiếm người yêu, không hâm mẹ nó mất :-<
 
chỉ mong lúc nhìn lại
tâm tĩnh. đầu thông. tim ổn định.=)

tt aura fini. m les pires.
ổn thôi.
"em làm đc phải k chế? tốt đúng k?"
.
vacs thôi. sao phải xoắn =)
 
Mình không phải một thằng ngu...
Mình biết hết đấy...
Nhưng đôi khi phải giả vờ ngu...
Giả vờ như không biết, không nghe thấy gì...
Giả vờ không hiểu người ta muốn gì ở mình...
Bởi vì mình không thể cho người ta cái mà người ta muốn...
 
Ghen tị với những đứa có nhiều tiền, được đi du lịch khắp nơi, không phải đi làm thêm .....
Nếu mình sinh ra trong một gia đình giàu có, mình đã khác, mình đã có nhiều điều kiện và cơ hội hơn .....
 
ngồi đọc lại những post nửa năm về trước thấy mình đang yêu í, vật vã, đau đớn, khóc lóc rên rỉ =)) xong vui sướng nhớ nhung thề non hẹn biển =)) ôi mẹ, giả dối vđ =))
em, anh viết những dòng này không mang tính trách cứ hay trào lộng em đâu, anh chỉ muốn nói là, đã có những lúc, anh bước sóng đôi với em, cũng nghĩ nên để em làm một ai đó khác biệt trong đời anh nhưng chính bản thân em không tôn trọng bất cứ điều gì anh mang đến cho em. Và hơn hết, em thiếu tôn trọng những gì em đã nói, viết và làm. Một quá khứ có tồi bại đến đâu âu cũng là quá khứ, một quá khứ có huy hoàng đến đâu rồi cũng chỉ là một điểm nhấn rất nhẹ nhàng, những chuyện cũ rồi, cả tối hôm qua anh mới có thể tĩnh tâm lại nghĩ và sẽ để gió cuốn đi thôi ...
anh sẽ trải lòng mình cho những niềm đam mê mới và cũ, anh được sống cho anh, anh được mỉm cười và sống như đuốc cháy ...

có khi thảng thốt, anh nhớ... chợt nhận ra anh đã ném trả em tất cả những gì còn hằn dấu những phút bên nhau, có lẽ em cũng chẳng buồn xem lại, nhưng anh biết, đơn giản là anh biết, em cũng vượt qua nó chẳng dễ dàng ... đáng lẽ anh phải tôn trọng một mảnh kí ức này nhưng thôi, bóp vụn thành bụi và rắc xuống sông, một quãng đường lộng gió sẽ mang nó đi ... quên hết và xoá hết ... coi như mình có một khoảng trắng trong đời

và, anh sẽ bước vào thực tại, sống, yêu điên cuồng ...
 
tôi ghét những người lanh chanh không đúng chỗ
tôi ghét những ai không giữ lời hứa của mình
tôi ghét những ai làm việc tùy tiện
tôi ghét những ai nói một đằng làm một nẻo
tôi ghét những ai vô ơn, bội bạc
...
và tôi tha thứ cho họ...tha thứ tất cả...mong họ được hạnh phúc...

tôi sẽ chờ em....
 
Vẫn là 1 nỗi sợ hãi duy nhất, k, là nỗi sợ hãi lớn nhất.
Đấy là lý do tại sao đấy.
 
Nhiều khi, những điều đến hoặc đi, xuất hiện hay biến mất... đều là để thử lòng ta.
 
Cuối cùng cũng chẳng biết là mình cần gì nữa. Chắc vẫn cần một lời thăm hỏi, tiếc là.....:))
Này, kể cả khi đã 16 rồi mà mình vẫn ẩm ương thế nhỉ?
 
Re: Những lá thư...

Sắp hết 12.... nhung mình vẫn chưa cảm thấy 1 chút j lưu luyến. Là sao?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
"Bản chất của con người thường bị bánh xe của số phận che đậy. Chỉ khi lao vào bão tố, dù tốt hay xấu, tự nó bộc lộ."
Honoré de Balzac
:)
Mình muốn được lao vào bão tố.
:)
 
những thời giờ phí phạm này là thế nào đây?
sau có hối cũng không kịp...

cười chút....

vợ là quân địch,bồ bịch là quân ta,chiến tranh nổ ra ta về quân địch,nằm trong lòng địch ta nhớ quân ta
sưu tầm
 
Cám ơn bạn :)
Cám ơn bạn vì đã chia sẻ với tôi, theo 1 cách mà có lẽ chỉ có thể gọi là cách của bạn :)
Ngày hôm kia và ngày hôm qua và vài ngày trước đó quả thực rất tồi tệ. Tôi vốn đã chông chênh lại p tự đi qua những tồi tệ ấy một mình... Có lúc nghẹn lại, có lúc cố xua đi, r lại có lúc bùng lên,... Hình như là như tôi vẫn thế?
Hnay tôi vào nhà sách r cuối cùng trở ra với 1 hộp bút chì màu, tôi nghĩ đến việc dành tgian để vẽ, lâu lắm t chưa vẽ! R tôi về nhà và đọc những dòng của bạn! Vội vàng chạy đến những nỗi buồn, những giọt nc mắt là tôi k tôn trọng mình và những ng tôi yêu thg?
Tôi đoán là bạn có câu trả lời nhưng tôi sẽ k hỏi. Câu trả lời k chỉ ngắn gọn đúng hay sai, câu trả lời dài dằng dặc. Nó sẽ là 1 phần gia tài của tôi :)
Nếu nói thế thì bạn là 1 ng rất giàu!
 
điều mình có thể mang lại cho người khác ko fải bao h cũng là điều người ta cần.

có những điều cứ tưởng là lớn lao mà ý nghĩa của nó đối vs người khác thật là nhỏ tí.

có những dấu hiệu dù nhỏ mà đủ làm lòng đau rát.

có những con người như mình, suốt đời bị gặm nhấm bởi sự tiếc nuối và mong mỏi =)

.

để lội ngược dòng được thì nhục thật đấy! ĐM mình chủ quan xem đến 2-0 là tắt! ĐM!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Các bạn giỏi giang quá, làm mình tủi thân :(
Phải cố gắng phấn đấu thôi chứ không mai này họp lớp tủi thân lắm :(
---------

Chênh vênh...
Em vô tư quá đấy đồ ngốc, em ko biết em đang làm anh khổ sở thế nào đâu >"<
 
Chỉnh sửa lần cuối:
I'll wait, till one day I can say I love you :)
I don't even know if that day will come
I wanna cry, cry a lot but I can't be upset over love anymore
Sometimes, one-sided love makes ppl neglect other fcking things, good for health :))
I used to advise 1 friend that he shouldn't waste those 3 words but I'll make an exception, this time, for you: I **** you :)
Boy, I still **** you, too much... wish my love wasn't that blind
 
nhiều lúc nhiều người chỉ nhìn thấy mình phẳng lặng, bớt ồn ào, bớt phá phách, chẳng ai biết lòng mình nhiều sóng ngầm ... sẽ có lúc cuốn băng cả những gì mình cố níu kéo

một năm về trước viết ra hết những gì yêu thương tình tứ, những dòng chân thực về ấu thơ và trưởng thành; một năm sau thấy mình bạc bẽo và hay thay đổi, có những việc đổ thừa cho đời nham nhở, nhưng lắm thứ chỉ có thể nhận là mình sai ... chẳng thể nào nói yêu ai rồi chỉ vài ngày sau couple với người khác, chẳng thể nào sống cạnh ai mà lòng chẳng ngừng thảng thốt : một chút nghi ngờ và một chút nhớ đến người khác ... vậy nên, đời nham nhở với mình cũng đáng thôi, karma, em cười ...

có những ai đó hỏi, dạo này anh viết ít và nhảm nhí hơn, những dòng cảm xúc thật đi đâu hết rồi, anh đành cười, nó chết theo những lần chia tay, héo hon dần mai một dần mà anh chẳng dám nói anh lỡ yêu người khác chẳng phải bạn gái anh, viết đôi dòng ra chỉ là khiên cưỡng, cho có người vào HAO, đọc và chẳng bận tâm, là giả trá che đậy, là đĩ mồm, là bốc phét ...

những ngày sau chia tay, những ngày gần tết, những ngày ngồi ở Mộc, anh chẳng nhớ anh bước qua những phút đó như thế nào :) ở đấy, đối diện với anh là người anh rất rất thích, chỉ là một năm về trước anh lùi rất xa nghe theo lí trí, bỏ lại một mảnh yêu đương chưa nảy nở ... viết làm gì những thời chân thành khi tự ép mình sống sai

thế là đành mặc nó chết

cho đến bây giờ, chẳng đếm ngày làm gì, vài ngày hay vài tháng vài năm cũng chỉ là số đếm, dài hơn thì nỗi buồn có nhạt hơn không, ngắn hơn thì nỗi buồn có đậm hơn hơn không, biết làm gì , cứ nghe thấy buồn phảng phất, trong một góc quán vắng, trong một góc lớp ồn như chợ vỡ, trong một ánh mắt nhìn từ đâu hơi xa xa ...

cuối xuân trời trở vật vã, thoắt nắng đấy mưa đấy, anh thoắt vui đấy buồn đấy, có khi nhớ em quay quắt, có khi nhớ người khác quặn thắt... chẳng biết là mình trăng hoa đa tình, hay chung thuỷ ngu si... chẳng biết nhớ đến người đã đi mất từ lâu là hoài niệm hay khờ khạo, chẳng biết nhớ đến người chưa kịp bước vào đời mình là hoang tưởng hay mộng mơ ...

nhắn tin đêm
thấy yêu yêu, không gian tĩnh mịch, tiếng nhạc như cũng nhẹ nhõm hơn, anh thích em bao nhiêu, chả nói yêu nữa, vì yêu nhiều lắm rồi, thật có mấy ai ... này nhóc, cho mượn vai đấy, dựa vào anh đi, nếu cần, khóc đi, dù anh sợ con gái khóc ... anh vụng về nhưng sẽ che chở được cho em :) em sẽ chẳng tìm nữa đâu, tim em đau đủ rồi ... em mong người em yêu hạnh phúc ...

anh chẳng tìm nữa đâu, người anh thích ở trước mắt anh rồi, anh muốn em hạnh phúc, đi tìm cái gì, gắn lại trái tim em ...
 
Back
Bên trên