Nguyễn Quang Tuấn
(SH_SH)
New Member
Re: Songs to ...
1 tháng, vừa vặn 1 tháng thôi! chúng mình đã quay lại và cũng đã lại chia tay. Hình như với chúng mình, face to face thật sự là 1 điều hiếm khi trong những lúc quan trọng. Tỏ tình qua Y!M, chia tay qua đt, quay lại qua đt và lại chia tay bằng cách nt. Số phận sắp xếp cho mình trải qua những lúc ngọt ngào hay ngang trái và luôn khó khăn đó 1 cách đơn giản hơn, ko tạo nên 1 áp lực quá lớn, để rồi sau đó con người có thể bình tâm hơn mà suy nghĩ. :-? Và tự nhiên anh nhớ đến 1 bài hát...
"Ngày mai em đi" - tự nhiên anh lại nhớ lại 1 bài hát của Lê Hiếu. Chúa có lẽ cũng chẳng hiểu vì sao tự nhiên anh lại nhớ đến bài hát này dù nó chẳng gắn với kỷ niệm nào của 2 đứa cả, cũng ko thật giống với anh lúc này. Và có lẽ cả anh cũng chẳng hiểu nữa là chúa, làm sao chúa biết. ) Nhưng anh đã nhớ, và tự nhiên muốn viết cái j đó cho giây phút này, cho em, và có thể là cả cho anh bằng những cảm xúc từ lyrics của nó.
Anh gom cho em hết bao kỷ niệm êm ấm
Mọi thứ nơi đây đều thuộc về em
Vì quả thật là thế. Anh luôn yêu em như thế: Ngây thơ và vụng dại. Mọi việc anh làm chỉ mong sao em có thể vui, anh đều cố gắng. Nhưng anh ngây thơ và vụng dại chứ ko tinh tế, anh chỉ cố làm em vui mà lại ko thể an ủi khi em buồn, ko thể ở bên mỗi khi em cần 1 vòng tay... Có lẽ vì thế mà anh ko thể là 1 ng yêu tốt, 1 ng để em dựa vào đc. Anh có thể yêu em = cả tấm lòng 1 cách nguyên sơ nhất nhưng có lẽ nó là chưa đủ. Anh chỉ biết gom những j anh có cho em chứ lại chưa thể có điều em cần...
Cũng bởi thế nên
Xem như hai ta không thuộc về nhau em nhé
Khi xưa yêu nhau như một trò chơi thơ bé
Bao năm qua đi lớn khôn rồi đành là thế
Đành rẽ chia hai người về hai lối
Cũng đúng thôi! Khi yêu con ng có quyền đòi hỏi mình được yêu, được có ng kia bên cạnh khi mình cần. Còn anh, anh có gồng mình để lớn thì anh vẫn là 1 đứa trẻ con, để ty dường như chỉa là trò đùa của số phận - bức tranh tươi tắn mà lại có 1 vệt màu trầm... Và những đứa trẻ rồi sẽ có ngày phải lớn, để nhận ra mình chỉ là những nhân vật chính trong 1 vở kịch nhỏ, rồi sắp đến lúc hạ màn... ( Khi tấm màn hạ xuống, có diễn viên vui vì vở kịch của mình thành công, có diễn viên vui vì mình đã đóng tốt... Còn anh buồn vì cuối cùng nó cũng hạ màn, cũng như con ng ta ko thể mãi đi trên 1 quãng đường mà sẽ phải có lúc đến đích, chỉ là đến đích nào mà thôi... Chúng ta đi đến 1 ngã 3 và 2 bàn tay đã rời nhau để 2 con ng có thể rẽ về 2 hướng... (
Ngày xưa cho nhau tình yêu đó, em mong em là tất cả
Và muốn anh luôn bên em không bao giờ lìa xa
Mộng ước ngay ngô lúc ban đầu nay đã xa rồi
Tiễn đưa em về một tình yêu mới
Anh đã mơ, 1 giấc mớ đẹp, có anh, có em, có hạnh phúc, có ngôi nhà nhỏ, có 1 quãng thời gian dài, và có cái đích cuối cùng của TY... Nhưng anh cũng đã tỉnh, tỉnh để biết rằng giấc mơ không phải là sự thật. Cũng như em, anh buồn, nhưng cũng phải chấp nhận thôi, vì sự thật luôn là sự thật dù ta có cố gắng chạy chốn nó. Lúc này với anh, tốt nhất là nên mong cho em sống tốt và tìm đc 1 ng yêu mới tốt hơn anh, em nhỉ!
Ngày mai anh không còn em nữa, không cho ai là tất cả
Để nỗi cô đơn theo anh đến một miền trời xa
Để nhắc cho anh biết bao ngày hạnh phúc êm đềm
Nhắc cho anh luôn còn lại một trái tim ... yêu em
Giờ anh ko còn có em kề bên. Từ nay anh sẽ 1 mình bước tiếp trên con đường của mình. Có lẽ sau em, tâm hồn anh cũng sẽ có nhiều thay đổi, không còn là anh nữa...
Mai em ra đi em phải thật vui lên nhé
Em không yêu anh đâu cần buồn tênh như thế
Không nên quan tâm đến cuộc đời anh hoang phế
Mình hãy quên đi bao câu hẹn thề
Đúng thế, khi đã chẳng còn j cả thì tốt hơn hết là nên quên đi. H việc cuối cùng anh có thể làm cho em là hãy làm ng gác máy sau cùng để em ko có cảm giác bị bỏ rơi cũng như ko níu kéo em để em ko còn cảm thấy phải khổ vì anh nữa. Quá khứ ơi! Hãy ngủ yên nhé...
1 tháng, vừa vặn 1 tháng thôi! chúng mình đã quay lại và cũng đã lại chia tay. Hình như với chúng mình, face to face thật sự là 1 điều hiếm khi trong những lúc quan trọng. Tỏ tình qua Y!M, chia tay qua đt, quay lại qua đt và lại chia tay bằng cách nt. Số phận sắp xếp cho mình trải qua những lúc ngọt ngào hay ngang trái và luôn khó khăn đó 1 cách đơn giản hơn, ko tạo nên 1 áp lực quá lớn, để rồi sau đó con người có thể bình tâm hơn mà suy nghĩ. :-? Và tự nhiên anh nhớ đến 1 bài hát...
"Ngày mai em đi" - tự nhiên anh lại nhớ lại 1 bài hát của Lê Hiếu. Chúa có lẽ cũng chẳng hiểu vì sao tự nhiên anh lại nhớ đến bài hát này dù nó chẳng gắn với kỷ niệm nào của 2 đứa cả, cũng ko thật giống với anh lúc này. Và có lẽ cả anh cũng chẳng hiểu nữa là chúa, làm sao chúa biết. ) Nhưng anh đã nhớ, và tự nhiên muốn viết cái j đó cho giây phút này, cho em, và có thể là cả cho anh bằng những cảm xúc từ lyrics của nó.
Anh gom cho em hết bao kỷ niệm êm ấm
Mọi thứ nơi đây đều thuộc về em
Vì quả thật là thế. Anh luôn yêu em như thế: Ngây thơ và vụng dại. Mọi việc anh làm chỉ mong sao em có thể vui, anh đều cố gắng. Nhưng anh ngây thơ và vụng dại chứ ko tinh tế, anh chỉ cố làm em vui mà lại ko thể an ủi khi em buồn, ko thể ở bên mỗi khi em cần 1 vòng tay... Có lẽ vì thế mà anh ko thể là 1 ng yêu tốt, 1 ng để em dựa vào đc. Anh có thể yêu em = cả tấm lòng 1 cách nguyên sơ nhất nhưng có lẽ nó là chưa đủ. Anh chỉ biết gom những j anh có cho em chứ lại chưa thể có điều em cần...
Cũng bởi thế nên
Xem như hai ta không thuộc về nhau em nhé
Khi xưa yêu nhau như một trò chơi thơ bé
Bao năm qua đi lớn khôn rồi đành là thế
Đành rẽ chia hai người về hai lối
Cũng đúng thôi! Khi yêu con ng có quyền đòi hỏi mình được yêu, được có ng kia bên cạnh khi mình cần. Còn anh, anh có gồng mình để lớn thì anh vẫn là 1 đứa trẻ con, để ty dường như chỉa là trò đùa của số phận - bức tranh tươi tắn mà lại có 1 vệt màu trầm... Và những đứa trẻ rồi sẽ có ngày phải lớn, để nhận ra mình chỉ là những nhân vật chính trong 1 vở kịch nhỏ, rồi sắp đến lúc hạ màn... ( Khi tấm màn hạ xuống, có diễn viên vui vì vở kịch của mình thành công, có diễn viên vui vì mình đã đóng tốt... Còn anh buồn vì cuối cùng nó cũng hạ màn, cũng như con ng ta ko thể mãi đi trên 1 quãng đường mà sẽ phải có lúc đến đích, chỉ là đến đích nào mà thôi... Chúng ta đi đến 1 ngã 3 và 2 bàn tay đã rời nhau để 2 con ng có thể rẽ về 2 hướng... (
Ngày xưa cho nhau tình yêu đó, em mong em là tất cả
Và muốn anh luôn bên em không bao giờ lìa xa
Mộng ước ngay ngô lúc ban đầu nay đã xa rồi
Tiễn đưa em về một tình yêu mới
Anh đã mơ, 1 giấc mớ đẹp, có anh, có em, có hạnh phúc, có ngôi nhà nhỏ, có 1 quãng thời gian dài, và có cái đích cuối cùng của TY... Nhưng anh cũng đã tỉnh, tỉnh để biết rằng giấc mơ không phải là sự thật. Cũng như em, anh buồn, nhưng cũng phải chấp nhận thôi, vì sự thật luôn là sự thật dù ta có cố gắng chạy chốn nó. Lúc này với anh, tốt nhất là nên mong cho em sống tốt và tìm đc 1 ng yêu mới tốt hơn anh, em nhỉ!
Ngày mai anh không còn em nữa, không cho ai là tất cả
Để nỗi cô đơn theo anh đến một miền trời xa
Để nhắc cho anh biết bao ngày hạnh phúc êm đềm
Nhắc cho anh luôn còn lại một trái tim ... yêu em
Giờ anh ko còn có em kề bên. Từ nay anh sẽ 1 mình bước tiếp trên con đường của mình. Có lẽ sau em, tâm hồn anh cũng sẽ có nhiều thay đổi, không còn là anh nữa...
Mai em ra đi em phải thật vui lên nhé
Em không yêu anh đâu cần buồn tênh như thế
Không nên quan tâm đến cuộc đời anh hoang phế
Mình hãy quên đi bao câu hẹn thề
Đúng thế, khi đã chẳng còn j cả thì tốt hơn hết là nên quên đi. H việc cuối cùng anh có thể làm cho em là hãy làm ng gác máy sau cùng để em ko có cảm giác bị bỏ rơi cũng như ko níu kéo em để em ko còn cảm thấy phải khổ vì anh nữa. Quá khứ ơi! Hãy ngủ yên nhé...