Sử Ký Hao - Phần 1 - 12 Hồi

Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Bật mí đoạn sau:

"... trở vào trong thuyền, Băng khuyển bám sát theo gót chủ. Bất đồ thánh cô quay lại tung cước đá thẳng vào đầu Băng khuyển. Cước cường, mãnh, hiểm, hất tung con thần thú lên cao 3 trượng, văng ra xa mười bộ. Inu Taito rống lên thảm thiết. Thánh cô cũng thét lên: "Súc sinh còn chưa chịu hiện hình X(" Bấy giờ Băng khuyển lông dựng tua tủa như bàn chông cắm hoa bỗng rụng xuống lả tả, giữa đám lông hiện ra một hình người trần trụi nằm còng queo, nhìn kỹ hóa ra là Thích Thì Thượng..."
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

".. trước đây ta dùng phi cáp chuyển thư nhưng lũ Rùa dê hấp tiêu cứ thấy chim chóc bay qua là bắn rụng hết, nên ta phải dùng linh thú khác.
Nói đoạn cắn ngón tay bắt quyết hô lớn "Triệu hồi Bưta" tức thì máu chảy ra biến thành một con lợn béo ú, sau lưng có hai cánh bé tí..."
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

:-B Đây có phải là của tác giả ko vậy ?
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Lúc đó ở ngoài miếu, có bốn người vác củi đi qua, mới chui vào miếu nghỉ một lát. Nguyên đó là Trần Vũ Toàn, Quách Trung Dũng cùng hai người nữa, cũng sống bằng nghề làm mướn cả. Một người tên Phùng Tuấn Đức, người còn lại là Ngọ Hồng Vũ.

Anh Chi nếu không thể cho em một vai tử tế thì cũng đừng làm mất mặt một nam tử hán đại trượng phu như em chứ:((
SAo vai của em nhạt nhòa, nhục nhã thế? :((
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

"một nam tử hán đại trượng phu" như mày :eek: :mrgreen::mrgreen: có mặt rành rành ra thế kia sao kêu mất[-x được có trong truyện là sướng rồi[-x:cry: BT làm nô tì mà có kêu ca j đâu =; yêu sách vừa thôi[-x
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Đến bao giờ Zizi mới tái xuất giang hồ đây, thật mong lắm thay.
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Zzang Tran đã viết:
"một nam tử hán đại trượng phu" như mày :eek: :mrgreen::mrgreen: có mặt rành rành ra thế kia sao kêu mất[-x được có trong truyện là sướng rồi[-x:cry: BT làm nô tì mà có kêu ca j đâu =; yêu sách vừa thôi[-x
Hơ, nam tử Hán là sao? Nam tử Việt chứ /:) Với lại đúng rùi, có mặt là tốt rùi, bố đừng kêu ca nữa [-x :nono: (hic, nhưng mình phải làm nô tì cũng hơi chạnh lòng... :()
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Làm nô tì ở phủ anh sướng như tiên, sao phải chạnh lòng hả em :D
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

bật mí: zizi sẽ vào vai một quận chúa của đảo quốc 02 - 05 :)>- :)) :)) :D
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Đùa, các chú cứ bật mí thế này :| Mất cả cái hay của truyện :nono:
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

:((
Hiếu Minh mà vạm vỡ tí to cơ bắp cuồn cuộn á?
ông Chi đúng là k0 có mắt nhìn trai
có mắt như mù!


Nhưng kể ra anh Chào mào mà vuốt keo nhìn cũng hot phết
:D
hĩ hĩ hĩ
mí cả cười duyên vãi
:))
Nhưng nói thế cũng k0 có nghĩa em bắt nó về qui dâm sinh con cho em đâu anh CHi à
em thik anh cơ....
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Liên Hương thét lên:

- Du Chỉ Song Châu, Diều Hâu Móc Háng.

Hiếu Minh thấy Liên Hương hung hăng như vậy, mới đem hết sức ra mà đánh, được độ hơn mươi hợp, Minh lừa thế cho Hương lao vào, đoạn đánh cho một chưởng trúng vai, văng ra tít xa. Hiếu Minh toan quay người đi khỏi, bỗng nghe tiếng vang trời:

- To gan, dám đánh đệ tử của ta.

Đoạn trời mù đất tối, cây đổ rầm rập, bụi cuốn từng đám, Hiếu Minh thấy một bóng người lẫn trong đám mù từ trên cao phi xuống, nhè Hiếu Minh mà đánh ra một chưởng. Hiếu Minh thất kinh không kịp xoay sở, đành gồng minh lên đỡ, thấy toàn thân đau đớn, trong giây lát tứ chi không còn nhúc nhích được, nằm vật ra đất bất động. Bóng người kia xuống tới nơi, cắp lấy Liên Hương chui vào đám bụi mà bay đi, đoạn lại đẩy thêm một chưởng nữa vào chỗ Hiếu Minh đang nằm. Tiểu tử Viên Động Phái nhanh mắt nhìn thấy, dùng Hành Vân Vô Ảnh, trong tíc tắc hai tay cắp hai người, Quỳnh và Hiếu Minh, phóng ra xa độ ba chục bước. Chỉ nghe một tiếng ầm, đất đá chỗ Hiếu Minh nằm ban nãy nát vụn hết cả, mà chưởng kia mạnh mẽ phi phàm, làm thành một hố sâu tới hai trượng. Tiểu tử Viên Động phái hoảng sợ, dùng hết sức mình mà thi triển Hành Vân Vô Ảnh, chạy miết suốt hai canh giờ về phía bắc. Tới một khoảng đất trống, mới đặt hai người xuống. Lúc bấy giờ Thu Quỳnh sợ hãi không nói một câu nào, lại nhìn sang Hiếu Minh, thấy toàn thân đẫm máu, mắt nhắm nghiền, người mềm oặt không còn chút sức sống, Quỳnh đau đớn kêu lên một tiếng mà ngất lịm đi luôn. Chuyện không nhắc đến nữa.

Lại nói ngày hôm ấy, chuyện Hồ Hưng phủ bị đốt trong ngoài kinh thành đều đã biết cả. Thái Sư nghe thấy, lấy làm cả kinh, bèn cho quân lính đi điều tra, thấy khắp nơi ai ai cũng kể chuyện Bát Quái tìm thấy gian thư, thay trời hành đạo. Thái Sư phiền muộn vô cùng, vì Hồ Hưng bỗng không còn thấy tung tích nơi đâu, bụng đoán đến chín phần Hưng đã làm phản thực, một mặt lệnh bắt toàn bộ gia quyến, nô tì và đám lính trong phủ Hồ Hưng tra xét, một mặt cho yết cáo thị khắp nơi, truy bắt Hồ Hưng.

Hoàng Giáo Đầu nghe tin thì vô cùng phiền muộn, chàng lo lắng cho Thái Uý mươi phần, thì tiếc bọn nô tì trong phủ trăm phần. Chàng đêm nào cũng buồn rầu, lấy rượu giải khuây. Mộng đoạt cả đám nô tì của Hồ Hưng tan tành, chàng lại nhớ đến Bảo Thư. Được độ dăm hôm, Cầm Mao không sao chịu nổi, mới gọi hai tên lính hầu thân tín tới mà nói:

- Nay ta cáo ốm độ nửa tháng để đi tìm Bảo Thư, các ngươi lo liệu cho chu toàn, chớ để ai biết ta đi khỏi.

Dặn dò hai tên lính đâu đấy, đêm hôm đó, Giáo Đầu lẻn đi, tờ mờ sáng ra đến ngoài thành. Mạnh Khải mới đi được vài chục dặm, gặp bốn người vác củi đi ngang qua, thì ra là bọn Toàn, Dũng. Toàn, Dũng nhận ra Khải thì vội vội vàng vàng, tên này loay hoay leo lên lưng tên kia ngồi mà hét lên:

- Phật Tổ Cưỡi Chim.

Khải nhảy xuống ngựa, đạp cho Dũng ngã lăn ra đất. Nguyên bọn Dũng, Toàn lần trước trúng phải chiêu xoay tròn của tiểu tử Viên Động phái, hẵng còn chóng mặt hoa mắt, không sao bình thường trở lại ngay được. Dũng vì quá chậm chạp không kịp leo lên lưng Toàn, cho nên chiêu thức Phật Tổ Cưỡi Chim cũng không thi triển được. Khải rút gươm dí vào cổ Dũng mà nói:

- Bọn chúng bay thực không biết lượng sức, định đấu với ta sao?

Đức, Vũ hốt hoảng van xin:

- Xin ngài tha cho người anh em này, chúng tôi không dám mạo phạm nữa.

Khải nghĩ bụng :"Bọn này võ công cũng khá, nếu chúng cùng ta vào Tiêu Dâm Đảo cứu người thì còn gì bằng". Nghĩ đoạn Khải nói:

- Muốn ta tha người, vậy phải có điều kiện mới được.

Toàn nói:

- Giáo Đầu cứ nói.

Khải cho tay vào trong áo, vo ra một cục ghét to tướng, nhét vào miệng Dũng bắt nuốt, nói:

- Ta vừa cho tên này uống độc dược, độc này của Đoạt Giáo Đầu Đoạt Thủ Truy Hồn trước đây truyền lại, không còn thuốc giải, chỉ có nội công của ta mới đẩy được chất độc ra ngoài. Nếu chất độc không được khống chế, hàng tháng lại thổ huyết một lần, toàn thân đau đớn vật vạ, tinh thần suy nhược nhanh chóng mà sau vài năm sẽ chết. Nay ta phải đến Quy Dâm Đảo cứu người, nếu các ngươi theo ta trợ giúp, chờ tới khi xong việc, ta sẽ tống chất độc của hắn ra ngoài giùm cho.

Dũng nói:

- Không giấu gì Giáo Đầu, anh em chúng tôi cũng đang định tới Quy Dâm Đảo tìm Liên Hương thần tiên. Nay chúng ta có cùng mục đích, anh em chúng tôi sẽ hết sức cùng Giáo Đầu vào Quy Dâm Đảo, đánh cho bọn chúng không còn manh giáp.

Khải nghe nói cả mừng, vội đỡ Dũng dậy, áp tay vào lưng Dũng, thi triển thần công Thiên Thú Ba C, khiến đầu bốc khói nghi ngút, giả đò đẩy chất độc ra ngoài. Được độ nửa canh giờ, Khải thu tay về mà nói:

- Vừa rồi có gì không phải, mong các vị bỏ qua cho. Tôi đã tống hết độc ra ngoài, tuỵêt đối không còn gì nguy hiểm nữa.

Dũng nói:

- Chất độc đã được tống ra ngoài thực, duy có điều thứ độc dược đó hôi quá, chắc phải mấy ngày mới hết mất.

Đoạn Vũ, Đức, Toàn, Dũng mừng rỡ cảm tạ, năm người cùng nhau lên đường tới Quy Dâm Tiêu Đảo.

Bấy giờ tại Quy Đảo, Xích Ải Ma tụ tập đám đầu lĩnh dưới trướng, được bọn lâu la về báo tin, biết chuyện Đức Hoà, Anh Tú bị Thích Thì Thượng bắt, thì nổi giận đùng đùng, lập tức vận bào đen, mang chuỳ sắt, toan rời đảo tìm Thích Thượng, bỗng em gái của Xích Ải, tên Vũ Xuân Hương can lại mà rằng:

- Nay Giáo Chủ phải lấy đại sự làm trọng, chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt mà phải thân chinh đi xa, phỏng có đáng không? Nay bọn triều đình tuy có xích mích, nhưng chưa đại loạn, Quy Dâm Đảo địa thế hiểm yếu, nhưng binh lực chưa nhiều. Xem ra Thích Thượng cũng chỉ là một tên thất phu cậy sức khoe tài, nếu hắn chịu theo ta thì Quy Dâm Phái khác nào có thêm một hổ tướng?

Nguyên Xích Ải Ma có hai người em gái, một là Vũ Xuân Hương, hai là Phạm Mai Trang. Cả hai đều xinh đẹp tuyệt trần, lại giỏi võ nghệ, Xích Ải yêu vô cùng. Xích Ải nghe Hương nói xong, thì cười mà đáp:

- Em có cách làm hắn quy thuận chúng ta sao?

Xuân Hương nói:

- Anh bất tất phải để bụng chuyện này. Em xin mang theo hai vị đầu lĩnh xuống núi, nhanh chóng thu phục Thích Thượng.

Xích Ải Ma nói:

- Vậy cứ làm theo ý em.

Vũ Xuân Hương mừng rỡ, lập tức trang điểm, vận y phục trắng, hông đeo Băng Nữ Kiếm, tay cầm Bạch Tường Vi, dắt theo Bạch Đần Cẩu, lại cắt cử hai đầu lĩnh là Vũ Ngọc Dương và Nguyễn Đăng Linh điểm theo hai trăm lâu la lập tức xuống núi. Hương sai bọn lâu la thám thính động tĩnh của Thích Thượng đâu vào đó, dặn dò hai đầu lĩnh những việc cần làm, đoạn tự mình rời đảo, tới tửu điếm của Minh Quân.

Hôm ấy Thích Thượng như thường lệ, rời chùa tới tửu điếm Minh Quân uống rượu. Thích Thượng đang yên vị trong quán thì giật mình kinh ngạc, thấy có một cô gái búi tóc thon, gương mặt cao khiết, môi phớt hồng, mắt đen láy, nhan sắc quyến rũ lạ thường, vận bộ y phục trắng toát, lưng đeo gươm, tay cầm tường vi trắng, dắt theo một con chó trắng bước vào quán. Thích Thượng ngẩn người, huơ huơ tay gọi mà nói:

- Cô nương ơi, lại đây tâm tình uống rượu cùng ta.

Vũ Xuân Hương liếc mắt mà nói:

- Lão hoà thượng thực có duyên quá, tiểu nữ cũng không khách sáo.

Đoạn ngồi vào bàn của Thích Thượng, nở một nụ cười e ấp, kéo Băng Nữ Kiếm xuống phía dưới cho khỏi vướng vào bàn, làm áo cũng trễ xuống theo, để lộ một chút bờ vai trắng nõn nà. Thích Thượng nhìn thấy thì nuốt nước miếng liên tục mà nói:

- Em thực là tuỵêt thế giai nhân. Ta là Hẫp Dẫn Hoà Thượng Thích Thì Thượng, nổi tiếng một vùng này đó.

Đoạn lại nói:

- Em chắc không phải người ở đây, đi qua đây chắc là đói bụng rồi, để ta kêu chủ quán lập tức lấy đồ ăn ngay.

Xuân Hương chớp mắt nói:

- Ở đây có những thứ gì?

Thích Thượng nói:

- Ở đây em thích thứ gì ắt phải có thứ đó.

Xuân Hương nghiêng đầu nhìn Thích Thượng nói:

- Có cá không anh?

Thích Thượng thấy Xuân Hương vừa xinh đẹp lại vừa có ý tứ ngầm với mình, thì trong lòng rạo rực, mới cười ha hả nói:

- Em ăn cá sao? Ăn cá thì đá nhau đó.

Xuân Huơng lại nói:

- Vậy ở đây có rau không?

Thích Thượng đáp:

- Em không biết sao? Ăn rau thì đau nhau.

Xuân Hương nháy mắt nói tiếp:

- Thế có cơm không?

Thích Thượng mừng rỡ đáp:

- Ăn cơm thi thơm nhau em à. Món này ai cũng thích.

Xuân Hương tiếp:

- Vậy có tôm không?

Thích Thượng bủn rủn cả người:

- Ăn tôm thì ôm nhau..Tôm hấp xong cứ co quắp lại như người ôm nhau vậy.

Xuân Hương đưa đoá Tường Vi lên miệng, mắt nhìn Thích Thượng âu yếm mà nói:

- Vậy em ăn thịt.
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Thích Thượng bủn rủn cả người:

- Ăn tôm thì ôm nhau..Tôm hấp xong cứ co quắp lại như người ôm nhau vậy.

Xuân Hương đưa đoá Tường Vi lên miệng, mắt nhìn Thích Thượng âu yếm mà nói:

- Vậy em ăn thịt.

Thích Thượng sững sờ, thân thể như bay bổng trên mây, miệng lắp bắp:

- Ăn.. ăn thịt sao? Em có biết ăn thịt thì sao không?

Hương cười nói:

- Ăn thịt thì nhộn nhịp anh à. Em thấy ở ngoài quán thực nhộn nhịp, hình như có một toán người muốn làm phiền chúng ta đó.

Thích Thượng mới giật mình vội nhìn ra ngoài, thấy có một toán quân mã kéo tới, đoạn thấy hai viên tướng che kín mặt cưỡi ngựa phóng đến quát:

- Thích Thì Thượng, mau theo bọn ta về kinh thành chịu tội.

Nguyên đó là hai đầu lĩnh Vũ Ngọc Dương, Nguyễn Đăng Linh làm theo lời dặn của Hương, đóng giả hai viên tướng trìều đình tới bắt Thích Thượng.

Thích Thượng đang lúc cao hứng với Xuân Hương, lại bị phá bĩnh, vô cùng bực bội, hét lên một tiếng, nhảy ra ngoài mà quát:

- Các ngươi là ai? Cớ sao dám làm phiền ông và người đẹp?

Vũ Ngọc Dương nói:

- Bọn ta là tướng của triều đình, theo lệnh Thái Sư tới bắt ngươi, mau theo bọn ta về chịu tội, bằng không giết chết tại chỗ.

Thích Thượng gầm lên một tiếng, múa thuyền trượng lao vào đánh. Vũ Ngọc Dương lừa miếng phá đĩnh, quay ngựa chạy vào phía mé rừng. Thích Thượng dốc hết sức, dùng khinh công đuổi theo quyết giết cho bằng được. Mới đuổi được vào trong rừng một lát, bỗng thấy hai bên tên bắn ra tua tủa, Thích Thượng toan quay người về tửu điếm, thì vấp phải toàn dây móc, rồi thấy mấy chục tên lính ào ra, lấy thừng trói nghiến lại, chụp cả lưới thép lên người. Thích Thượng không giãy giụa gì được, chỉ biết luôn miệng kêu chửi. Bấy giờ Vũ Ngọc Dương, Nguyễn Đăng Linh nói to lên với nhau:

- Tên này võ công cao cường, không tiện áp về thành, anh em ta cứ theo lời Thái Sư, giết quách hắn đi cho tiện.

Đoạn rút gươm chém Thích Thượng. Thích Thượng kinh hoàng nhìn lưỡi gươm chém xuống đầu mình, thì bỗng nghe "keng" một tiếng, lưỡi gươm bị một viên đá phóng tới nảy bật lên, đoạn từ xa Xuân Hương cùng Bạch Đần Cẩu chạy tới, kêu lớn:

- Em tới cứu anh đây.

Đoạn thấy Hương bắt quyết niệm chú, miệng lầm bầm, lại quát một tiếng "Mau", tức thì xung quanh thú dữ xuất hiện, lao tới cắn xé đám lính. Ngọc Dương, Đăng Linh cũng theo sắp xếp từ trước, thấy vậy thì thúc ngựa chạy, bọn thú dữ đuổi đám linh đi hết khỏi. Xuân Hương mới chạy lại, dùng gươm cắt dây trói, móc sắt trên người Thích Thượng, đoạn đỡ Thích Thượng dậy, nói:

- Anh gây chi với triều đình, mà để họ truy sát như thế?

Thích Thượng nói:

- Ta trước giờ đều ở một mình trong chùa, không hề động tới triều đình, bọn đốn mạt đó đặt điều tới đây định giết ta, ta phải đánh vào thành, lấy mạng chó của tên Thái Sư ấy.

Đọan lại quay sang Hương, hỏi:

- Không ngờ võ công em giỏi thực, vừa rồi là phép gì vậy?

Hương đáp:

- Chỉ là một phép triệu hồi thú, đâu có gì đáng kể.

Thích Thượng Thế Khải lại hỏi tiếp:

- Phép này thực hay. À phải, em tên họ là chi? Đang đi đâu lại qua chốn này?

Xuân Hương nói:

- Em là Vũ Xuân Hương, là người của Quy Dâm Tiêu Đảo, cách đây ít lâu có hai vị đầu lĩnh trên đảo tên Đức Hoà và Anh Tú bỗng nhiên biến mất, nên Giáo Chủ phái em đi tìm về. Chẳng hay anh có thấy hai người ấy không?

Đoạn Hương tả lại hình dáng của Hắc Đại Hầu và Phì Hộ Pháp. Thích Thượng thở dài nói:

- Hai tên ấy lần trước vô lễ với ta, ta bắt chúng nhốt trong chùa. Ta thực không ngờ, Quy Dâm Phái lại có những người nghĩa khí, xinh đẹp như em, không giống bọn đốn mạt triều đình..

Hương lại nói:

- Giáo Chủ của Quy Dâm là Xích Ải Ma, vì cả một vùng phía Đông Bắc còn chưa yên nên mới sáng lập Quy Dâm Phái, nghĩ đến bá tánh, giệt trừ cường đạo, tạo phúc cho dân. Chỉ có một vài bọn thuộc hạ lỗ mãng hành tẩu giang hồ hay sinh chuyện mà thôi. Sau này, ước muốn của Giáo Chủ chúng em là được triều đình ân chuẩn, được tận tâm phục vụ triều đình.

Thế Khải nói:

- Ta sẽ dẫn em về chùa, giao cho em Đức Hoà và Anh Tú. Ta còn phải đi đánh cho phủ của tên Thái Sư ấy tan tành ra mới thôi.

Hương cúi mặt mà nói:

- Anh muốn đi giết Thái Sư, đâu có dễ? Bọn chúng mới dùng một chút thủ đoạn, anh đã nguy đến tính mạng rồi. Tuy anh võ công giỏi thực, nhưng đâu lường trước được âm mưu? Hôm nay không giết được anh, bọn chúng ắt có chuẩn bị. Nay anh cứ nhất quyết đi ngay, nếu có bề gì em sao sống được?

Nói đoạn nước mắt rưng rưng, gục đầu vào vai Thích Thượng sụt sùi, rất chi tội nghiệp.

Thích Thượng thấy vậy thì lấy làm cảm động vô cùng, mới nói:

- Bọn chúng muốn hại ta, chẳng lẽ ta cứ ở đây mà chờ chúng đến giết?

Hương nói:

- Nay Quy Dâm Phái là nơi an toàn, địa thế hiểm yếu, lại có binh lực. Giáo Chủ chúng em là người hiểu lý lẽ, trọng người tài. Nếu anh chịu tới Quy Dâm Phái ngồi vào một ghế dưới trướng, sau này mới có thể tìm cách báo thù tên Thái Sư ấy được.

Thích Thượng nghe nói cả mừng, mặc dầu trọng bụng không phục Xích Ải Ma, nhưng lại nghĩ đến việc ở Quy Dâm, hàng ngày được gặp Xuân Hương, lại có binh quyền trong tay, mới gật đầu mà nói:

- Em nói rất phải, vậy chúng ta cùng tới chùa dẫn Đức Hoà, Anh Tú về luôn.

Bỗng có tiếng từ xa vọng tới:

- Khoan đi đã.

Hai người giật minh quay đầu nom, thì ra anh chủ tiệm Minh Quân. Minh Quân chạy tới trước mặt Xuân Hương, sụp xuống chắp tay mà rằng:

- Con đã thấy hết rồi, sư phụ có phép triệu hồi thú thực phi phàm, trên giang hồ có một không hai. Con lưu lạc từ bé, rất muốn học võ công. Mong sư phụ nhận của con ba lạy.

Thế Khải túm lấy cổ Minh Quân ném ra xa hai chục bước, quát:

- Sao người cứ lèm bèm như vậy? Hôm nào qua uống rượu ở tửu điếm, ta cũng nghe ngươi nhận vài người làm sư phụ. Quân vô dụng.

Đoạn sánh vai cùng Xuân Hương về chùa. Hai người cởi trói cho Hoà, Tú, đoạn cùng lên đường về Quy Dâm Đảo. Trước khi về, tiểu đồng Hoàng Hiếu khóc lóc rất thảm thương. Thế Khải cũng vì tình hàng ngày Hiếu hầu hạ mình, mới cho Hiếu ba lạng bạc khỏi chết đói. Hiếu cứ phủ phục ở cửa chùa lạy Khải, dập đầu đến chảy cả máu, đến tối mịt mệt quá ngất đi lúc nào không hay biết.

Lúc bấy giờ tiết trời bắt đầu vào xuân, ấm áp vô cùng. Bốn người Khải, Hương, Tú, Hoà đi thuyền về sát Quy Dâm Đảo, thì thấy trên đảo tiếng hò hét ầm ỹ, nom kỹ thì ra bọn lâu la và các đầu lĩnh đang vây bắt năm ngưòi. Nguyên bọn Mạnh Khải mò tới đảo, không thông thuộc đường lối, bị bọn lâu la phát hiện, các đầu lĩnh kéo ra vây bắt. Thế Khải Thích Thì Thượng muốn ra oai trước mặt bọn lâu la trong Quy Dâm đảo, mới thét lên một tiếng, bay tới đánh bọn Mạnh Khải. Dũng, Toàn đang thi triển Phật Tổ Cưỡi Chim vững như bàn thạch, bọn đầu lĩnh không sao vào gần được, bất đồ bị Thế Khải tung một chưởng từ phía sau, trúng vào đít Toàn, đoạn thấy Toàn lăn đùng ra ôm đít đau đớn, bọn Quy Dâm xông vào trói nghiến lại cả Dũng, Đức, Vũ lại. Mạnh Khải thấy tình thế nguy ngập, thét lên một tiếng "Thiên Thú Ba C", đoạn đánh ra một chưởng long trời lở đất, làm đổ rạp cả một hàng cây, nhân lúc lộn nhộn phóng vào phía trong đảo chạy mất.

Tối hôm ấy, Xích Ải Ma làm tiệc mừng đón Thích Thượng, khao thưởng các đầu lĩnh và Xuân Hương. Thích Thượng thấy Xích Ải Ma ưu ái mình, cũng lấy làm vui mừng vô cùng. Xích Ải Ma nói:

- Nay bọn triều đình đối tệ với ngài như vậy, chờ một thời gian nữa, chỉnh đốn xong binh mã trên đảo, nhất định ta sẽ cùng ngài dẫn theo các đầu lĩnh xuống núi, bắt tên Thái Sư về đây chịu tội.

Thích Thượng vái tay cảm tạ, đoạn Xích Ải nâng chén mời Khải, lại dìu Khải vào ghế thứ hai ngồi, làm phó giáo chủ. Xích Ải nói:

- Từ nay ngài làm phó giáo chủ, năm đầu lĩnh là Nguyễn Trang, Đức Hoà, Anh Tú, Vân Khanh, Hoàng Vũ ta cắt cử là thuộc hạ bên cạnh ngài, tuỳ ý mà sai khiến. Còn năm đầu lĩnh Liên Hương, Đăng Linh, Vũ Ngọc Dương, Vũ Mạnh, Trịnh Thanh Hà là thuộc hạ bên cạnh ta.

Thích Thượng nói:

- Giáo chủ có lòng yêu như thế, tôi xin hết lòng hết sức vì Quy Dâm, sau này nếu có bụng khác, ắt sẽ chết không toàn thây.
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Đây là chân dung "Thích Thì Thượng"

ShowLetter.jpg


Nhà sư này quá xứng đáng được tuyển vào đội trưởng đội Trumpet dưới sự chỉ huy dàn nhạc của em Hoa... Xin cả nhà cho một tràng pháo tay về công pháp "Thích thì Thượng" của ông
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Ăn tôm thì ôm nhau, vậy em thích ăn thịt :)) chết cười
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Truyện càng ngày càng hay :D, ăn cơm thì thơm nhau, ăn tôm thì ôm nhau, vậy ăn thịt thì sao nhể :D
anh em không suy đoán linh tinh nhé, đáp án là: đã xịt mà ăn thịt thì chắc chắn là tịt :D
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Vậy rút cục là bao giờ thì em mới được cứu huh anh Chi :((
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Em BT cứ cố gắng chờ :)), Hoàng Giáo Đầu mưu trí hơn người, võ công cái thế, kiểu gì chả trà trộn được vào giải cứu. Chỉ cần em bị bắt đừng để bị lừa ăn cơm ăn tôm ăn thịt là được :)). Cùng lắm đói quá ăn cá hay rau qua ngày vậy :D
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

Bùi Lê Chi đã viết:
Khải cho tay vào trong áo, vo ra một cục ghét to tướng, nhét vào miệng Dũng bắt nuốt, nói:

- Ta vừa cho tên này uống độc dược, độc này của Đoạt Giáo Đầu Đoạt Thủ Truy Hồn trước đây truyền lại, không còn thuốc giải, chỉ có nội công của ta mới đẩy được chất độc ra ngoài. Nếu chất độc không được khống chế, hàng tháng lại thổ huyết một lần, toàn thân đau đớn vật vạ, tinh thần suy nhược nhanh chóng mà sau vài năm sẽ chết. Nay ta phải đến Quy Dâm Đảo cứu người, nếu các ngươi theo ta trợ giúp, chờ tới khi xong việc, ta sẽ tống chất độc của hắn ra ngoài giùm cho.

.

.. vì đoạn này mà cả tối qua em ngồi cười chảy ra nước mắt .. :)) .. =)) ..:)) .. thần tượng ơi là thần tượng .. quả này fan đến đập đầu vào tường mà lên đường mất thôi .. :)) ..:))
 
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO

:)) Uh nhỉ, giờ mới để ý là em làm nô tì trong phủ Thái Úy tức là cùng chỗ chị Quỳnh :D, hay là em lại là nô tì iu của chị Quỳnh nhỉ :x, phải ko anh Chi ;;). Chị Quỳnh cứu em với :((.

Cảm ơn em Thủy :* :x, chị đoán có khi về sau em lại là một nữ hiệp giang hồ giỏi võ công cứu chị khỏi Quy Dâm Đảo cũng nên :> :smoking:. Chờ em Thủy đến nè :x.

Muh anh Chi ơi, sao em chả bít võ công gì, sỉ nhục thế huh anh :(.
 
Back
Bên trên