Đúng là nên lập Topic làm sao để lấy lại HS v TS
copy từ BLog TK
Những khúc mắc của cả hai bên Việt Nam và Trung Quốc về Hoàng Sa và Trường Sa
Tình hình khúc mắc của cả hai bên Việt Nam và Trung Quốc bây giờ ở dạng thế này:
- Phía Trung Quốc tuyên truyền cả mấy đời là hai cái quần đảo đó là lãnh thổ Trung Quốc. Tất cả bản đồ chính thức Trung Quốc đều vẽ hai cái quần đảo đó của họ, một khúc vẽ thêm mà chiếm cả một góc bản đồ. Đài Loan Trung Quốc ghét nhau nhưng về vấn đề này lại thống nhất quan điểm, sẵn sàng nhường nhịn nhau. Cả tỷ mấy dân Trung Quốc đều tin hai quần đảo là lãnh thổ thần thánh của dân tộc Hán, không một chút hồ nghi. Ngày Tết Âm Lịch họ đặt cầu truyền hình trực tiếp 5 điểm gồm Bắc Kinh và bốn cực đông-tây-nam-bắc, trong đó cực nam là hình ảnh trực tiếp đón xuân của "các chiến sỹ Giải Phóng Quân Trung Quốc" trên một hòn đảo ở Trường Sa mà họ gọi là Nam Sa, hầu như năm nào cũng thế.
- Phía Việt Nam như thế nào, các bác biết cả rồi.
- Lý luận của cả hai bên đều hết sức thuyết phục, đương nhiên lý luận bên nào thì thuyết phục cho bên ấy thôi.
Hoàng Sa - Trường Sa, do tuyên truyền nên toàn bộ dân cả hai nước đều tin là lãnh thổ thần thánh của mình, trong tiềm thức mỗi người dân mỗi bên thì những hòn đảo này không thể và không bao giờ được phép dâng cho ngoại bang. Đây là điểm khó khiến cả hai bên không thể giải quyết tranh chấp, vì thậm chí thỏa hiệp cùng nhau cũng không được, không biết ăn nói sao với dân trong nước mình do... há miệng mắc quai. Tàu cũng thế mà Việt Nam cũng vậy.
Tình thế tiến thoái lưỡng nan này khiến hai bên (và một số bên khác nữa) chọn tạm giải pháp "giữ nguyên hiện trạng", nhưng giải pháp này không bền, nguy cơ xung đột vẫn luôn tiềm ẩn, và bên yếu hơn là bên Việt Nam sẽ luôn phải chịu thiệt thòi. Rõ ràng nhất là khi chính sách ngoại giao VN có điểm gì không vừa lòng Tàu là chúng lại lôi vụ hai quần đảo này ra gây hấn, nhức đầu lắm. Lâu lâu nó lại đọp một vài mạng ngư dân, tức ói máu. Các lãnh đạo nhà nước mình cũng bó tay.
Tôi bắt đầu đặt câu hỏi này từ cách đây khoảng sáu năm, khi tôi bay sang Nam Ninh trên hãng hàng không Phương Nam của Tàu. Tôi cũng biết chút tiếng Tàu nên lấy một tờ báo Tàu trên máy bay đọc chơi. Và có một bài báo khiến tôi cười gập bụng, đập cả mặt vô ghế người đằng trước dù lưng vẫn thắt seat-belt. Xin được dịch nguyên văn tựa đề bài báo thế này:
"Trên lãnh thổ thần thánh của dân tộc Trung Hoa, bộ đội Việt Nam khai hỏa bắn máy bay Phi Luật Tân"
Trên máy bay có đi cùng mấy người đồng nghiệp VN, tôi dịch cho họ nghe và chúng tôi cùng cười nghiêng ngả. Đại để nội dung là trên một hòn đảo gì đấy thuộc quần đảo Nam Sa (Trường Sa) đang bị... chiếm đóng trái phép bởi bộ đội Việt Nam, máy bay... Philippin bay trinh sát qua và bị biên phòng... Việt Nam khai hỏa. Dạ vâng, nội dung cực kỳ nghiêm túc, lời văn thống thiết không khác gì những bài văn chúng ta viết về việc mất Hoàng Sa vào tay Tàu Khựa bọn chúng.
Sau tôi có một thời gian tiếp xúc với dân bản xứ Tàu, tôi tìm hiểu phát hiện tụi nó... y chang nhau và y chang như tôi nói ở hai bài viết đầu tiên của thread này. Và tôi bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề này đồng thời cũng có theo dõi các luận cứ cãi nhau của cả hai bên tranh chấp chủ quyền: lịch sử, địa lý, các công ước quốc tế, biển, thềm lục địa... Xin thưa là Tàu nó cũng có các luận cứ thuyết phục của tụi nó... không kém gì chúng ta. Nhiều thằng Tàu dân đen còn kêu "Người Việt là người Tàu ly khai, nước Việt Nam là đất cũ của Tàu, Việt Nam bé mà láo, đất của Tàu mà Việt Nam Tiểu Bá [chữ của Đặng Tiểu Bình nói năm 1979- Tắc Kè] chiếm giữ, Tàu lớn và đại lượng, không trả đất thì lại dạy một bài học nữa v.v... và v.v...".
Quan điểm về Trường Sa và Trung Quốc
Trung Quốc vốn là nước yếu kém về đường biển, ngay cả ở đỉnh cao của nền phong kiến, đảo Đài Loan (chỉ cách bờ biển có 120km) đứng ra độc lập mà chính quyền phong kiến cũng bó tay không thể ra chiếm nổi là đủ nói lên sự yếu kém đó. Với sức mạnh hàng hải đó, vốn Trung Quốc chẳng bao giờ quan tâm đến 2 "bãi đá" nhỏ, người hầu như không ở được, ở tít biển Đông, tên là Hoàng Sa và Trường Sa.
Tuy nhiên đến thế kỷ 20, nước Trung Quốc bớt yếu kém, dần thoát ra khỏi vị trí hèn kém trên thế giới, họ mở rộng tầm mắt và nhận ra Hoàng Sa và Trường Sa rộng lớn, nhiều dầu lửa. Thế là mặc dù trong quá khứ họ chưa bao giờ quan tâm, nhưng bây giờ họ đã bắt đầu thèm muốn chúng.
Việt Nam từ xưa đến nay cũng luôn yếu kém về đường biển, vì thế Hoàng Sa và Trường Sa mặc dù trong tầm kiểm soát nhưng sự kiểm soát rất yếu, một phần cũng là vì 2 bãi đá này dân chẳng sinh sống được.
Thế là người anh em Trung Quốc lấy da mông đắp lên mặt cho da mặt dày ra, từng bước một chiếm lấy 2 khu đảo này. Thực ra việc tranh chấp lãnh thổ là rất bình thường, từ ngàn xưa con người cứ đánh nhau thắng thì chiếm đất, ngoài quân sự và các thoả thuận dựa trên cơ sở là tương quan sức mạnh quân sự. Chẳng hề có yếu tố nào khác ngoài yếu tố sức mạnh có thể xác định được vùng đất này thuộc về đất nước này hay đất nước kia.
Trong tương lai gần và xa, Việt Nam chẳng thể đem lính đối đầu với Trung Quốc trên biển, vì sức mạnh quân sự kém quá xa, vậy Việt Nam muốn bảo vệ vùng đất, vùng biển, chẳng có con đường nào khác con đường ngoại giao, dân sự.
Để ngoại giao thành công, anh phải cho đối thủ thấy rằng nếu anh dùng lính để đạt được Trường Sa thì ok, anh sẽ cướp được của tôi, thế nhưng anh sẽ phải trả giá nhiều hơn cái anh chiếm được. Cụ thể là anh sẽ bị thế giới cấm vận (hi vọng là vậy), anh sẽ bị dân Việt Nam tẩy chay hàng hoá, tẩy chay văn hoá, trong tương lai rất lâu nữa, anh muốn làm gì vì lợi ích của chính anh ở khu vực này thì anh cũng sẽ gặp khó khăn. Chính vì sợ những cái sẽ phải mất khi chiếm Trường Sa mà bấy lâu nay Trung Quốc vẫn chưa chiếm, mặc dù về quân sự thì Trung Quốc thích lấy lúc nào cũng được.
Đến cuối 2007 này, Trung Quốc đẩy mạnh hơn nữa việc chiếm hữu Hoàng Sa và Trường Sa, chứng tỏ Trung Quốc thấy cái lợi thu được đã lớn hơn cái hại mà Trung Quốc phải đánh đổi. Trung Quốc nhận xét và hành động vậy là đúng, vì sau thời gian dài chiếm đóng Hoàng Sa, dân ta không hề tỏ ra hận thù, vẫn cứ xem phim Tàu, dùng đồ Tàu hàng ngày, thậm chí cái dân tộc này còn dần còn quên cả tiếng mẹ đẻ, dần dùng tiếng tàu một cách chính thức và rộng rãi. Mặc dù dân ta dùng nhiều từ Hán-Việt, đây là việc khó tránh khỏi, nhưng ít ra khi mẹ sinh ra ta thì ta vẫn dùng từ Hán lẫn với từ Việt, theo ngữ pháp Việt, nay sau khi Trung Quốc liên tục lấn đất lấn biển Việt Nam mà dân Việt vẫn tăng cường dùng từ Hán, giảm bớt dùng từ Việt, thậm chí bắt đầu có hiện tượng dùng ngữ pháp tiếng Hán thay cho ngữ pháp Tiếng Việt.
Cụ thể, ta hãy xem từ "Khang Hi Hoàng Đế". Đây là phiên âm từ tiếng Hán sang tiếng Việt, bố cục ngữ pháp theo tiếng Hán, nếu theo ngữ pháp tiếng Việt của chúng ta thì phải viết là "Hoàng Đế Khang Hi". Thế nhưng khi search google thì số kết quả "google: Khang Hi Hoàng Đế" còn nhiều hơn số kết quả "google: Hoàng Đế Khang Hi". Hoặc cách đây 5-10 năm, trong từ điển Việt Nam làm gì có từ "aka", "cách cách", thế mà bây giờ bọn gián điệp văn hoá Trung Quốc (tự nguyện làm không lương hoặc cũng có thể được trả tiền) nằm vùng ở Đài Truyền Hình đã nhét vào đầu giới trẻ biết bao nhiêu từ không phải Việt Nam thuần tuý, nhét vào không biết bao nhiêu yếu tố văn hoá phi-Việt-Nam. Thậm chí đến Quang Trung là anh hùng người Việt mà cũng có hơn 2000 tài liệu viết là "Quang Trung Hoàng Đế" thay vì "Hoàng Đế Quang Trung", thế mới biết tình hình đã nguy ngập lắm rồi.
Câu hỏi đặt ra là "Bây giờ người Việt Nam phải làm gì?". Tôi cho rằng Trung Quốc thành lập tổ chức hành chính để quản lý các đảo do các chiến sỹ Việt Nam ta đang hàng ngày trồng rau, nấu cơm, thở và sống trên đó. Thế tức là anh bạn chí cốt Trung Quốc vừa nhổ nước bọt vào mặt Việt Nam, ta buộc phải đấm trả một cái, chứ nếu Trung Quốc thấy bị nhổ nước bọt vào mặt xong, VN liền quay sang cảm ơn bằng tiếng Trung Quốc thì ngày mai nó sẽ yên tâm mà hút máu ta. Trong trường hợp này, chính quyền VN không thể làm gì nhiều vì chính quyền luôn có những giới hạn và ràng buộc, hơn nữa trong chính quyền VN, thời nào chẳng có những nhóm thân Tàu, thậm chí là người gốc Tàu, vậy nên dân ta nên tự đứng lên mà hành động đi thôi. Các bạn hãy bớt dùng hàng Tàu, tẩy chay văn hoá Tàu (phim, truyện, nhạc), và quan trọng hơn cả, các bạn hãy dùng tiếng mẹ đẻ cho đúng ngữ pháp, bớt dùng từ Hán Việt, tăng cường dùng từ thuần Việt.
Hãy cho Trung Quốc cảm nhận ngay đòn trả đũa đánh vào nền kinh tế của Trung Quốc khi Trung Quốc nhổ vào mặt VN, có thế Trung Quốc mới biết sợ và không động vào Việt Nam nữa.