"Kiểu gì cũng bán được. Hình họa kém ta trốn vào trừu tượng nguệch ngoạc mù mờ nhìn lâu thấy đẹp. Trừu tượng mãi không ăn thua thì ta trốn sang sắp đặt installation, trốn sang hội họa biểu diễn performance art. Mỗi lần trốn là một lần thu hoạch..."
Nói về sự thay đổi phong cách ấy mà b-) Còn cái này đay là một sự tự làm bóng bản thân.
Tôi thì thích gọi nó là "Nhớ núi", phỏng theo NR của Thế Lữ.
Could you love me into the mountains?
-blue mist swirling a purple peak-
Green leaves: the fluttering gyration of your white fingers
Long white fingers
Pressing the syncopation of a summer storm
The constant
Tapitee-tap-tap
Tuesday morning, the city
Rain clouds, and gently weeping, my heart
From so long ago.
And come, I come every year
Back to this place I dare not know
And each is an intellectual exercise of kind
Do I dare to eat a peach?
Do I dare to throw this stone?
That has changed the mountain town, and my heart
Weeps, still
I lost you long before I met you.
No one drinks coffee like this anymore
The bitter heat, and scalding skin cells
-off-white thread of sugared milk-
A vortex, and my memories they go
Spin, spinning down that current
Lest I forget you
Will you forget me?
Our love, is it a cigarette?
That burned in the time it took
For you to tell your story.
The curling smoke
Like lullabies around our limbs
Sleep, sleep...
And I, the coward, will play at this slow suicide
Our silk-worm skin
Smelling of cancer and the disappointment of our parents
Sleep, sleep…
You and I
Living the time of our lives
And letting it all go to waste
-a philosophical tragedy-
It is why I love you
You who were born ten centuries too late
I cannot leave you
My ivory baby
Your hair a shorn sky
Raging monsoon river
Didn’t I tell you I understood?
Let me say it again
Shall I say it again?(?)
Or let the jukebox
fadedgildplasticmetalpin
Tell the story
Speak, speak…
Did you miss me while I was gone?
I am gone now
I am gone still
But I am here, always
In the muddy outrun
In wisps of tobacco smoke
In Trung Nguyen black coffee
I hate coffee
It weaves into me
Tearing flesh, skin, bone asunder
Leaving me bare
I am old, I am old
Yet I was older then.
Mà cũng có thể vì em đang nhớ cái ông già giàu, đẹp lão và ngu mà em chưa gặp đấy ạ
Cảm ơn người bạn tâm hồn với bộ mông và nhá chắc nịch vì nhiều trò lố. Mai chắc tớ sẽ lẩn từ kem "Hồ Gươm" và cô hàng cóc bán dứa về trốn vào quán Hot mát lạnh viết truyện :x Một ngày dành cho những người đán ông và những người đàn ông khác giống thế.