Nhật ký

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
BJ

B-)
>:)
=P~
$-)
;;)
:))


but, during all the games...and even earlier or later than...however,whenever or wherever...^^
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Vào CLB Du Học đọc bài của các em 03-06 mới thấy khóa mình lười và liều dã man. Bọn nó từ tháng 3 lớp 11 đã bắt đầu chạy đua, còn mình...

FLASHBACK

April 2004
Eurydice and Annie (ehem, codenames used for privacy purpose): We cannot delegate our time to studying abroad, for we have greater concerns. Like mangling Thanh Tâm's poetry to mourn our sad academic life and/or cruel oppression beneath the hands of She Who Must Not Be Named:

Hóa thà coi như chiếc lá bay
Lý thà coi như là hạt bụi
Toán thà coi như hơi rượu say


Or

Người đi, ừ nhỉ, người đi thật
Chồng mới chưa về bàn tay không
Thì không bao giờ nói trở lại
Ba năm con nhỏ cũng đừng mong


E&A: While stressing over the NATIONAL EXAM (OMG, like so important), we shall bond over No Doubt's "Don't Speak". Woe, to be haunted by the ghosts of our failed relationships!

Blue Bird & BB's dad: We resent that...

Late LATE April

E: Now that the NE is over, our thoughts lightly turn to other pursuits.

A: So I heard from my dad that there was this thing called IIE.

E: Sweet! We must obtain membership now and be light years ahead of our peers. No one shall know of this fiendishly cunning plot.

A&E: *Cackle. Evilly*

Random Classmate #1: Oh yeah, IIE. Done and dusted last August.

A&E: Curses! Foiled again.

Sometime in late May

E: *groggily* Who dares disturb my end-of-year-exams crammig with a vile phone call?

A: *distraught* OMG LIKE WE ARE SO DOOMED!!! In that we have two weeks to study for the TOEFL, and a month to learn 3000 SAT words.

E: WTF?!

Later

A: False alarm! ^_^

E's household: *is in turmoil*

E's mom: If you weren't my daughter...

End of 11th grade

Achilles & Blue Bird: Psft! College will not stand in our way of becoming rockstars! Booze and chicks, here we come.

A&E:....................

Many events unfolded over the summer. Annie went shopping for winter clothes in dusty garages, and faced the MOST EVIL OBJECT ON EARTH (the US Embassy). Eurydice showed up for her Willy interview dressed like a punk rocker with bad taste. Blue Bird and Achilles chilled until late summer, when they discovered STRESS.

E: Naturally, in order to avoid the ghosts of my past relationship, I must get into this mysterious school in a faraway land that no one knows of.

The autumn of much insanity


Advisor: You realize Yale is in Connecticut.

E: Curses! Foiled again!

Achilles: Can't talk. Must memorize SAT words. Don't be a cantankerous bitch!

E & BB: WTF?!

SAT hilarity ensues

BB: Physics! 800!

Achilles: Only need SAT. Don't need GPA. Don't even need supp forms. SAT!!!

E: Hephaistion!

Achilles & BB:..............

E: Oh, everyone's a critic.

END OF FLASHBACK

Ôi, thời oanh liệt nay còn đâu :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bó trym, đọc thấy hài vãi hàng, khửa khửa, thằng Đức đâu năm nay bay luôn cho tao nhờ. Cái bridge tao để dành trong vali cho mày rồi đấy :))

Hm, lần đầu tiên mình cảm thấy có một cái gì đó mới lạ, cái cảm giác mà đã gần 2 năm rồi không có. Có những lúc mình tưởng mọi chuyện đã ổn thỏa vậy mà hóa ra không phải, nhưng giờ có thể đã khác chăng. Có thể mình đã bớt cứng đầu để hiểu ra rằng mình không còn là harverster of sorrow nữa. Atarashi kanojo wa iru? Jaa, wakannai...:)
 
Nhật kí chất lượng thế này mà không được cộng điểm? Everyone's a critic!

Up next: The trials and tribulations of Freshman Year; or, Farewell My Concubine (IIR)
 
B-)


thế tức là sao nhỉ...


...nhưng dù thế nào...1 cách chân thành, cho dù là với lý do gì thì...cảm giác bi h là: tốt rồi đấy...


ko hiểu sao mình lại cảm tình với cái con người ấy ngay từ phút đầu tiên phát hiện ;;)
 
Like mangling Thanh Tâm's poetry to mourn our sad academic life and/or cruel oppression beneath the hands of She Who Must Not Be Named:

Curious to read your *peeping* flash back, I realized that you forgot that wonderful heroic poem. [-x Not good, soulmate!
He is Thâm Tâm dear. :))
 
thi xong rùi ....sắp được nghỉ noel rùi ......sao chẳng thấy nhẹ nhàng hơn tí nào .....làm bài ko tốt ....còn nhiều bài phải làm .....chán quá :(
 
... this is kind of funny ... was thinking about how tomorrow's gonna be... will i be able to make it? ... and I then suddenly came across a signature in French... I've just had a French exam a few hours earlier which I didn't really pay attention to... don't know if it's gonna boost up my grade from A- to A :( ... I was not studying a word :)) the writing part sucks, I misunderstood when I was told it's about the HOUSE. My God, what's wrong with my English? It's the HOUSE, how can I think of the verbs relating to the HOUSE :)) Anw, it's quite reasonable, as we've just studied them in the last chapter ...

But the weird thing is after reading that signature... my mind flash back to his words when I was still in Vietnam... I didn't go to Insa because I didn't like France ... And suddenly I imagine what if he went to Insa instead ... and was so deep in that thought that when I came back to reality, I couldn't believe that I had a ... :)) this is so crazy :( I'm going crazy ... gotta get back :(( don't even know what shit I'm writing :(( ... well to my beloved self, you are out of mind :))
 
Hoàng Chi Mai đã viết:
Vào CLB Du Học đọc bài của các em 03-06 mới thấy khóa mình lười và liều dã man. Bọn nó từ tháng 3 lớp 11 đã bắt đầu chạy đua, còn mình...

FLASHBACK

April 2004
Eurydice and Annie (ehem, codenames used for privacy purpose): We cannot delegate our time to studying abroad, for we have greater concerns. Like mangling Thanh Tâm's poetry to mourn our sad academic life and/or cruel oppression beneath the hands of She Who Must Not Be Named:

Hóa thà coi như chiếc lá bay
Lý thà coi như là hạt bụi
Toán thà coi như hơi rượu say


Or

Người đi, ừ nhỉ, người đi thật
Chồng mới chưa về bàn tay không
Thì không bao giờ nói trở lại
Ba năm con nhỏ cũng đừng mong


E&A: While stressing over the NATIONAL EXAM (OMG, like so important), we shall bond over No Doubt's "Don't Speak". Woe, to be haunted by the ghosts of our failed relationships!

Blue Bird & BB's dad: We resent that...

Late LATE April

E: Now that the NE is over, our thoughts lightly turn to other pursuits.

A: So I heard from my dad that there was this thing called IIE.

E: Sweet! We must obtain membership now and be light years ahead of our peers. No one shall know of this fiendishly cunning plot.

A&E: *Cackle. Evilly*

Random Classmate #1: Oh yeah, IIE. Done and dusted last August.

A&E: Curses! Foiled again.

Sometime in late May

E: *groggily* Who dares disturb my end-of-year-exams crammig with a vile phone call?

A: *distraught* OMG LIKE WE ARE SO DOOMED!!! In that we have two weeks to study for the TOEFL, and a month to learn 3000 SAT words.

E: WTF?!

Later

A: False alarm! ^_^

E's household: *is in turmoil*

E's mom: If you weren't my daughter...

End of 11th grade

Achilles & Blue Bird: Psft! College will not stand in our way of becoming rockstars! Booze and chicks, here we come.

A&E:....................

Many events unfolded over the summer. Annie went shopping for winter clothes in dusty garages, and faced the MOST EVIL OBJECT ON EARTH (the US Embassy). Eurydice showed up for her Willy interview dressed like a punk rocker with bad taste. Blue Bird and Achilles chilled until late summer, when they discovered STRESS.

E: Naturally, in order to avoid the ghosts of my past relationship, I must get into this mysterious school in a faraway land that no one knows of.

The autumn of much insanity


Advisor: You realize Yale is in Connecticut.

E: Curses! Foiled again!

Achilles: Can't talk. Must memorize SAT words. Don't be a cantankerous bitch!

E & BB: WTF?!

SAT hilarity ensues

BB: Physics! 800!

Achilles: Only need SAT. Don't need GPA. Don't even need supp forms. SAT!!!

E: Hephaistion!

Achilles & BB:..............

E: Oh, everyone's a critic.

END OF FLASHBACK

Ôi, thời oanh liệt nay còn đâu :D
OMG babe, such a beautiful reminiscence :). You just turned back time and took me all the way back to the good old days, oh yeah, those were the days ^^. Those were the days when we were like on our own oasis, being excused from classes, having so many extra hours of English together, all because of the thing called "doi tuyen" :)). But I'm thankful for those days ^^, coz they made us so much closer to being, uh, soulmates, shall I say? Those were the days when we listened to "Don't speak" in every single class with the rest of the ppl looking at us in disdain (remember how we represented "the most evil image of students" in Luc Dinh Quang's mindset? :)))

Oh god, you made me laugh then cry babe, I'd rather go shopping for winter clothes "in dusty garages" and chilling with you over the assumption of how we would be "light years ahead of our peers" again honey, such hilarity :))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lục Đình Quang hated us so much he actually quitted half-way through the following year. He also prophesized that the highest prizes would go to the Hải Phòng team ;)
 
Oh well, he got his fair share of humiliation then ^^. Never mind the words ppl say when they are enraged ^^.
 
CM :( If u remember me, remember my essays :(( Almost deadline now :((
 
:shy:

thật là kì diệu! :cool:

[-o< vậy có phải là điều ước của con đã thành hiện thực ko?...1 ngày như ngày hôm nay...

:x

ai đó vừa nói với mình là: hình như cuộc đời của tớ vừa sang 1 trang khác...

:*
|-)
1 ngày thật là ngày :rolleyes:
 
Mày tưởng học ở Yale nhẹ hơn ở BK hả :)), CM phát điên là vì thế, lấy đâu thời gian sửa essay cho mày :(
 
Thằng Toàn /:) trật tự đi :| CM chỉ cần gửi về là xong mà :| Nó đã sửa lâu rồi mà :| Pắc bó với mày /:)



____

SHIT ! PARANOID !! X( vile, hateful
 
Mình không mong ngày đó đến sớm. Vẫn biết như thế là ích kỷ lắm. Làm sao tự dối lòng được?!!
...
Tình trạng này kéo dài quá lâu. Mình chán lắm lắm rồi. Lần nào cũng thế.
Mình đang tự tách bản thân ra xa hơn. Great Progress!!!
...
Chẳng biết phải làm gì để giết thời gian bây giờ?!!
...
Căn phòng này lạnh lẽo quá! Nobody... và Numb...
 
Lâu lắm rồi mới lại vào đây, nhiều chuyện đã xảy ra thật, thấy mình giờ sao mà già cỗi quá ^^, nếu bây giờ vẫn ở nhà với bố mẹ chắc vẫn ngố như ngày nào... Bây giờ thì quá nhiều thứ đã làm cho chai sạn nhiều chuyện rồi, ước ao được trở về ngày xưa... Tự nhiên mấy ngày này nhớ bà, nhớ thằng bé quá... Chẳng hiểu sao mà cứ nghĩ đến nó là mình thấy thương, xót xa ghê gớm, biết là nó cũng đang trong vòng tay chăm sóc của bố mẹ cơ mà ^^ Nghĩ đến lại thương rồi nước mắt lại ứa ra, muốn được về ngủ với thằng bé, chơi trò "cười xinh-khóc xinh" với nó quá... Buồn...
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên