Nhật ký

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
You've got your orders better shoot on sight
Your finger's on the trigger
But it don't seem right
You're in the army now
Oh, oh, you're in the army now...

Giờ này tuần sau mấy thằng KT cũng ra nhập đoàn quân Cụ Hồ!!How proud our soldiers stand,with maces and chains in hands.....However the sand of time will shade!:(
 
HAO đã update lên phiên bản mới, có vậy thôi mà:) anw mình có 10 saoB-);;)
 
một ngày tồi tệ
ngày âm là ngày 27/8
ngày dương là ngày 30/9
tôi nhớ ngày này rồi X(
năm sau vào đúng ngày này sẽ ở trong nhà trốn biệt ko đi đâu hết để đề phòng hậu họa :((
 
10 sao là thế nào nhở, chả hiểu gì. phiên bản mới....kết cái trả lời nhanh thía...;))
thấy vẫn thía mà,...có khác gì đâu:-/
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hi hi...5000 bài...thêm 1 bài nữa là 5001 :))

dạo này mình hay :)) quá /:)
 
Ngày thứ 6...^^ Lần đầu tiên đã kiềm chế được bản thân thành công ^^, tuy đi kèm với nó là một nỗi xót xa, nhưng có cả sự tự hào, bước đầu tiên như thế là đạt rồi, cứ thế tiếp tục nhé em ^^. Em cô đơn và bé bỏng, em còn đang dò dẫm những bước chân đầu tiên vào cuộc đời đầy khó hiểu...^^ Em chưa va vấp gì lớn lao trong đời, em sợ hãi và em ko hiểu, em buồn bã truớc những nỗi đau nhiều người đã trải qua... ^^ Em yêu chân thành và khóc chân thành cho tình yêu đầu tiên thực sự sâu sắc của mình... ^^ Em cô đơn rồ dại của tôi ơi...
 
:)) Bó tay kinh điển :)) Nghe sáo rỗng và điên loạn :D Chẹp, đành chịu thôi :D Achilles cũng chả làm đựơc j :))
 
I dont know where the roads are leading us all...
I am exhausted now... Everything has been no the same. Everybody else can never make up for the places you have left...
I must admit that i miss u so much...
; Sometimes I feel you are so close to me. The other, I feel your distant manner. It seems as if everytime i have to part with anyone, he will forget me by and by. It makes me worried. The fear trapped in me became so great these days that i'd like to burst out crying even in the bus. Those songs, the memories I have shared evoked my sentimental soul which i have struggled to conceal for years. I know you dont understand, you dont care (say " không ke"). If only you could look into my eyes and follow my thoughts as we used to do. ;
Never in my life have I got many friends, not to mention the ones that can read my mind, completing my sentences though they are still unfinished... I remeber you. I remeber us. I remeber our past... How can I stand the present to look forward to the future?
Our once- intersected roads have separated?!!
I dont like to confess...
 
đang xem ảnh 0205 - nhớ ko chịu nổi, ko chịu nổi - bao giờ mới có những offline như offline 5 và offline 10 nhỉ:x bao giờ mới có đựơc một thời như offline 1 và offline 2 nhỉ:))

ko bao giờ:|
 
Xem lại ảnh của lớp:) Có cảm xác bùn cười lém, thấy gắn bó và nhớ vô cùng:| Có lẽ, à mà ko, chắc chắn sẽ không bao giờ có được một tập thể tuyệt vời như vậy nữa đâu nhỉ…. Mọi thứ đều thay đổi nhưng những gì thuộc về Anh1 02-05 sẽ mãi là như vậy:) Ko có j có thể thay đổi được. Nhớ từng khuôn mặt, từng giọng nói, nhớ lắm:) Nghĩ lại thấy mình yêu quí từng “cá thể” trong cái “quần thể” đó. Tất cả những gì có về lớp đều thật ngọt ngào… Đọc lại bài viết của Bảo Ngọc: “… khi nào thấy mỏi mệt chúng mình sẽ cùng quay lại và nhìn về một hướng …” Lại còn cái bài Viva4ever này nữa chứ. Nhớ mọi người quá!!!! Nhiều lúc cũng cảm thấy mình không muốn mở lòng ra đón nhận những người bạn mới vì những người bạn, vì lớp học mình đã từng có thật tuyệt với quá:) Sẽ chẳng có ai bằng được đâu, không ai bằng được… Nhớ những lúc cả lũ cười phá lên như một lũ điên, những lúc mắng chửi nhau chẳng ra gì, nhưng mà chỉ cần nói một thôi là cả lũ đã hiểu mười rùi:) Còn bây giờ thì… Thật đúng là con người ta thừơng không biết quí trọng những gì mình có cho tới khi nó đã vụt mất:)
Thôi thôi ngay, ngớ ngẩn quá, bị kí rì nhập hồn thì phải:D
Luv ya all so much:*:*:*:x:x:x
Mọi người cố gắng nhé;) Cả mình nữa:)
 
Cứ như là bận rộn...:|
.........
Chẳng nhẽ lại có gì giật gân đến thế?b-)
 
Ngày thứ bảy... Lạc lối... Em đi thật xa để chạy trốn kỉ niệm, em ko dám quay đầu lại để giữ cho nước mắt ko rơi... Nhưng em càng chạy quá khứ càng bám theo, càng như hằn sâu vào lòng em những nỗi đau ko thể lãng quên... Em đã cố gắng hết sức để có một cuối tuần vui vẻ, em đã tìm mọi cách để ko làm phụ lòng những con người quá đỗi tốt bụng đang cố gắng làm cho em vui... Và đã có những khoảnh khắc em cười thật tươi, và họ đã vui trước cái cười của em... Thế nhưng sao bây giờ, khi cuộc chạy trốn sắp kết thúc và em sẽ bị ném vào thực tại một lần nữa, sao em cảm thấy sợ hãi đến vậy... Em run rẩy khi nghĩ đến căn phòng lạnh giá, đến cái giường mà cả tuần nay em chỉ nằm lên nhưng ko sao chợp mắt được... Em ước gì em ko phải quay trở về, em ước gì em quên hết được tất cả, em ước gì em ko phải rời xa những người bạn này, những người chân thành mong cho em được hạnh phúc, chứ ko phải bỏ em ra đi khi em cần họ nhất...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên