Nhật ký Hao's members... hôm nay có chuyện gì nào ;)

n` lúc thấy lạc lõng :)

phía xa hồ tây, 1 làn sương mờ ảo :)

tiến về phía trước, nhạt nhòa bất tận :)

muốn khóc thật to nhưng k thể :)

chỉ biết rằng

con đường phía trước

lặng yên và đơn độc :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mai 8h sáng đến 8 h30' tối 8-| Ai làm ơn cho tớ 500 khí thế 8-}

Tao phát hiện ra là tao yêu mày:| Thế mới chết chứ:)). Yêu mày nhiều hơn mày nghĩ đấy;)) :"> :x :*
 
nó thấy cái cây đang dần chết....nó ko biết làm j....ko biết có phải lỗi tại nó ko....
nó thấy chán nản kinh khủng, ko ăn ko ngủ dc ...... nó nghĩ về nó, và thấy nó chẳng có ai .....
 
em lại thế này rồi...
quá đáng thật...
sao k ai nói cho em biết em phải làm j...
à mà có nói cũng có được j đâu...
cứng đầu mà...





~.~
 
phải công nhận 1 điều là tinh thần của mình ngày càng xuống dốc trầm trọng :-<

ko biết bao giờ mới vươn lên được đây :frown:
 
vui vãi chưởng. Bạn bè :))
Tương lai sáng như sao. Đường sự nghiệp cứ gọi là phơi phới :>
Mỗi đường tình duyên là trắc trở :))
 
Hạnh phúc lắm :x
 
Then I wait for you again. Your silence fears me all. You don't know such an appearance of yours via the Net may enlighten my world so much. Moreover, your smile brings me warmth. Feeling that I am losing you, I have attempted to keep you. Yet the silence reveals a brutal truth: you're so faraway ...

I prayed God for an escape. You stood by me, holding my hand and told me why I had to go. Since I had your concern, I realised another me. Then you left me an empty hole in my heart. Suddenly I found hurt.

Breaking down is not easy to stand although sometimes it's good. I have expected something better from you but I don't know you are in such a hard situation. I finally found a good way for both of us: departure. So I walk into a boat, sailing it to the faraway sea, where veiling fog and hidden secrets are floating around. I try to let a distance between us. In fact, a distance ... there is.

But I ain't never abandon anything. Things are still remained, still the same. I stay the same.

That perhaps is the end ...
 
cứ thế thôi vậy nhé

như thế này là thích lắm rồi mà

chả biết mình còn hi vọng hơn làm j`

đằng nào chả tan


...
 
Lại thêm một giấc mơ nữa diễn ra như thật.
Đến bao h mới chấm dứt đây? Sợ quá :(
 
Bận rộn với công việc nhưng mình sẽ làm được ;)
 
Ko biết cho đến bao h, mình mới có thể hết phản ứng với cái trời mưa bụi + u ám này +__+.. Lạnh !
 
Back
Bên trên