Nhật kí đông buồn...

Lê Thùy Vân
(toko)

New Member
Ngày... tháng 10 năm 2004..
Chớm đông nhưng đã lạnh lắm rồi anh ạ, sao em lại yêu mùa đông đến thế nhỉ? Cả mùa đông của xứ người cũng mê hoặc được em... mùa đông, em thích được đi dạo một mình trên những con fố đầy ánh đèn đường nhộn nhịp, ngắm người qua lại.. Lúc đó em cảm thấy thật yên bình và thật hạnh phúc .
Hôm nay cũng thế , rảo bước trên con đường, tự nhiên em nhận ra , cái lạnh nơi đây cũng kô khác gì cái lạnh của Hn cả , rồi tự nhiên em cười , đây kô fải lần đầu tiên em nhận ra ở cái nơi cách xa đến nửa vòng trái đất này, 1 cái gì đó giống HN thân yêu. Em thật ngốc nghếch fai kô anh? Có fai vì thế kô mà dường như xa nhà gần 2 năm rồi , em hầu như kô khóc !
Nói nghe buồn cười nhỉ , thành fố em ở hầu như kô có tuyết rơi , mặc dù nhiệt độ vẫn xuống dưới 0°C :) , thế nên em mong nhìn thấy tuyết rơi lắm , hẳn nó sẽ rất đẹp. Và anh có biết kô, em đã nhìn thấy rồi đấy. Lần duy nhất,mùa đông năm ngoái... tuyết rơi rất nhẹ , rất trắng , như những giọt sương màu long lanh , hễ chạm tay vào là biến mất...Em tham lam lắm... hihi... muốn chạm tay vào tất cả , để cảm thấy thật rõ ràng , háo hức quá mà mặc nguyên bộ đồ ngủ chạy ra ban công ngắm tuyết... em ngốc quá !!!
Đứng giữa làn tuyết , từng bông tuyết rơi xuống bàn tay đã tê cóng của mình , hình ảnh nhoè dần trước mắt em mới nhận ra mình đã khóc lúc nào kô hay. Anh ơi , tuyết đấy anh ạ, tuyết rơi !!!
Em khóc kô fải bởi vì tuyết quá đẹp mà bởi vì em biết Hn mình kô bao giờ tuyết rơi...Vậy là em đã xa lắm rồi ,nhìn tuyết rơi em mới hiểu , em đang ở đâu và em cô độc như thế nào... mới hiểu gia đình , bạn bè kô có ai ở bên em cả... cũng như chỉ mình em nơi đây, ngắm tuyết thôi...ngày xưa ấy đã xa, xa lắm rồi...
Nhớ nhiều lắm...
 
HN, 8-11-2004
Hà Nội những ngày lập đông. Trời chỉ hơi se se thôi nhưng cũng đủ làm em co ro mỗi sáng đến trường. Vẫn giữ thói quen từ bao lâu nay, em đi học thật sớm, lang thang trên những con đường quen thuộc. Nhưng chẳng còn ai sưởi ấm cho em nữa. Và em nghĩ rằng em cũng không cần, vì em đã mạnh mẽ hơn ngày hôm qua rất nhiều rồi. Uh, ngày hôm qua anh đi, quay bước nhẹ tênh. Kết thúc cho tất cả chỉ là 1 cái ôm nhẹ, em chợt buông tay, để tuột mất anh, mãi mãi. Em không hiểu tình cảm của anh, và cả của chính mình nữa. Anh nói anh yêu em, rồi anh bỏ đi thật xa, đến nơi có màu tuyết trắng mà em yêu. Anh nói sẽ thay thế ĐC, sẽ luôn ở bên em, rồi lời hứa lơ lửng trước mắt em, rôi xuống đất vỡ tan. Em đã luôn tin anh, gạt mọi lời đồn xấu về anh đi, vì em tin chỉ có em hiểu anh. Nhưng em chỉ có 1 mình, em không đủ sức, em mệt mỏi quá rồi anh ạ. Em phải làm sao bây giờ? Tiếp tục chờ đợi anh trong vô vọng hay nhắm mắt quay đi? Xin lỗi anh nhiều...
 
Mùa đong - mùa của tuyết mang lại nhiều kỉ niệm. Đông đến Noel lại đến , mỗi 1 noel là 1 bước ngoặt và hình như tình cảm cũng đổi thay như thế!
 
|-)...nhớ mùi khoai nướng...nhớ những ngày rong ruổi trên đường ko coi ai ra gì...nhớ 1 đêm mưa và rất lạnh |-)...
1 đứa dở hơi nói sẽ đi với mình mùa noel năm nay...nhanh lên..ham muốn wa đi >:)
...mùa đông..nhớ 1 buổi sáng...xe đạp hỏng và 1 sự tình cờ..:p
nhớ wa đi...:p
 
Mùa Đông sắp đến rồi, sẽ là lần đầu tiên được nhìn thấy tuyết. Cái lạnh làm con người thấm thía sự cô đơn. Bạn gái trên kia thích tuyết, anh biết em cũng vậy.
Nhưng khi tuyết rơi có lẽ anh không khóc mà cũng chả buồn. Nghĩ đi nghĩ lại thì "người ta chỉ cô đơn khi trong lòng không có ai cả". Anh sẽ cố nhớ thật kĩ cái mùa đông có tuyết đầu tiên trong đời này để về tả cho em...
 
Ở một nơi xa xôi nào đó lại có mùa đông giống như quê hương tớ hay sao? Có cái lạnh giống như nơi tớ đã từng sống sao? Sao tớ chẳng biết nhỉ? Người ta vẫn bảo bầu trời thì ở nơi đâu cũng giống nhau, thế mà tớ chẳng thấy bầu trời ở đây giống Hn chút nào, cả mặt trăng và các vì sao nữa, chẳng giống. Nếu có 1 thứ giống thì chỉ có tình cảm thôi, và cả nỗi nhớ nữa, sao mà nhớ thế???
 
Mỗi 1 mùa đông lại mang theo 1 tình cảm mới đến nhưng năm nay lại muốn lưu giữ tình cảm này . CHỉ e là hình như tình cảm lại đang thay đổi , làm sao để níu lại bi h?
 
Mùa đông... lại một màu trắng xóa của tuyết...lại một màu ảm đạm mà mình nhận rõ trên khuôn mặt của những ng xung quanh... Sao mình ghét mùa đông đến thế... cứ mỗi lần đông về mình lại cảm giác mọi thứ trĩu nặng xuống vậy... thật lạnh lẽo và cô độc...
 
:p bé Phương ko được ghét noel B-) ko thì ông già Noel ko cho quà đâu :p
...noel năm nay đã mong rồi...noel năm sau còn mong hơn :p...dễ thương wa :x
 
Em ko thèm Noel nữa :mad: Ko thèm quà luôn :(( ko thèm [-( Tại Noel có đứa đáng ghét nó về X(. Cáu ghê [-(
 
ghét thì ko gặp nữa là xong làm gì mà phải giận cá chém thớt vậy?
 
Sorry :D Trong lúc cáu giận lỡ lời :D Tại hình như ko gặp ko được X( Mệt :|
 
:)), ghét noel :)), giờ mới thấy một người như thế đó :)). Thế mà mình ko biết trước :(
 
Khổ nỗi lại thích nó đến thế!
 
Một mùa noel mới lại đang đến gần,trong lòng cảm thấy hơi lạnh lẽo khi nhớ lại mùa giáng sinh năm ngoái.......................tôi cùng bạn,2 đứa ngồi bên ngọn nến lung linh,ấm áp,cùng nhau hát bài ca noel....................Vậy mà năm nay tôi chi còn lại có một mình.....................Bạn đã xa tôi xa những kỉ niệm đẹp mà chúng ta đã có với nhau.
 
Biết trước thì sao ;;) Mà ko biết trước thì sao ;;)
Biết có đứa hay nói ngược mà lại đi chấp nhặt lời nói của nó kìa [-x
Mà nếu có là thật, có biết trước thật thì cơ hội lù lù ra đó, có ko về thật ko ;;) :)x)
 
noel à,mấy năm rồi ko đi đâu,toàn ở nhà chơi :)) năm nay nhất định phải đi đâu đấy :|
 
noel à,mấy năm rồi ko đi đâu,toàn ở nhà chơi năm nay nhất định phải đi đâu đấy
ak ak...điêu thế...nằm nhà tức là ko đi học ah...B-) thế năm nay anh định đi đâu nào....lên vùng cao nhé B-) >:)
...noel ah...cứ lạnh như năm ngoái đi đã rồi noel...|-) :rolleyes:
 
Back
Bên trên