Mùa đông vẫn còn lạnh lắm, người nằm xuống có lẽ còn lạnh hơn . Biết là kô thể, biết đó là sự thật , biết 1 cách thật rõ ràng ,thật đau đớn ! Một tiếng thở dài nặng nề trong gió, dòng lệ cọn đọng trên khóe mắt, biết kô thể quay lại ,ko thể chạm tay vào mà lòng đau quặn thắt ! Trời mưa và tuyết rơi, trời khóc ư ? Khóc đấy ư ? Buồn lắm, co lẽ ko gượng dậy đc .Nằm xuống , nhắm mắt lại có lẽ sẽ thanh thản hơn , ngủ đi ,ngủ mãi ... nghe văng vẳng đâu đây tiếng ru à ơi năm nào, nhớ lại dáng người , nhớ từng câu nói , bước đi ... nhớ thật nhiều
Chợt thức dậy trong đêm, xót xa quá ,khóc lúc nào ko hay...