Phạm Thủy Anh
(anhthuy)
New Member
Tống Minh Tuấn đã viết:Đúng có một hôm không lên 4C bênh nhạc Trịnh kinh quá, mà anh để ý toàn là gái cả nhé, thế anh mới nói là gái thích Nhạc Trịnh vì lý lẽ: Nhạc Trịnh nói hộ trái tim em, Trịnh ca từ giản dị nhưng lại bao hàm một tầm tư tưởng lớn là đúng còn gì ... hè hè
Đùa chứ anh nói thật nghe nhạc ngoài từ ngữ 4C phải biết cảm nhận về tư duy của nhạc một tý. Nhạc Trịnh ngoài tư duy u tối anh chả thấy cái nhéo gì sáng hết, ngay cả bài được gọi là vui nhất cũng thế, không hề thoát ý. Vòng hòa thanh thì luẩn quẩn cứ 3 gam là chế ra một bài. Đây nhé, bài này một số đứa anh thấy kêu rằng hay
Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt
......
Đã đi lại còn loanh quanh mỏi mệt, thế thì ở mẹ nhà đi đi làm đ' gì.
Nói chung giai điệu Trịnh phần lớn thì rất nhảm nhí, ngây ngô, lời nhạc bi phẫn bế tắc, đôi khi đồi trụy, đưa con người vào chỗ chán nản bi quan với cuộc sống. Cuộc sống con người đâu phải chỉ là chỗ trú chân trước khi về với cát bụi? Tình yêu đâu phải chỉ là chia ly đau đớn? Con người phải sống, dù là cuộc sống hữu hạn, nhưng nó vẫn có ích, nó vẫn rất đẹp và rất bi tráng, sống không phải là chuẩn bị để chết! Tình yêu có những cảm xúc mạnh mẽ và vô cùng đẹp đẽ, thánh thiện, đâu phải chỉ là day dứt đau đớn chia ly? Sống như vậy là một kiểu sống hoàn toàn yếm thế và bi quan. Tư duy của Trịnh không mới trên trái đất này, nhưng là một tư duy dẫn con người đến sự trì trệ và sự lệ thuộc vào thiên nhiên.
Không thể phủ nhận toàn bộ các bài hát của TCS, nhưng hiện nay, ông ta đang được thổi phồng quá mức. Thời gian sẽ chứng minh cho chúng ta thấy, tác phẩm của Trịnh sẽ chết rất nhanh, thế hệ sau sẽ chẳng có ai nghe loại nhạc này nữa, và điều này cũng đang thành hiện thực, lớp trẻ dưới 20 tuổi đã bắt đầu xa lạ với Trịnh.
Trong khi đó, những bài tình ca như:Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng, Đảng đã cho ta một mùa xuân, Nghĩ về Bác lòng con trong sáng hơn, Ca ngợi Đảng tiền phong... vẫn còn trong trái tim mỗi một con người, cho đến khi họ còn thở, còn yêu, còn đau khỗ và còn hạnh phúc vì tình yêu.
Hị hị, dạo này em bận, định vào đây nhìn trộm 1 tí rồi ra, không dám đao to búa lớn với các bác nhưng nghe anh Tuấn bỉ bai nhạc Trịnh thế này thì cay quá.
Em chả hiểu sao anh Tuấn lại đoan chắc nhạc Trịnh sẽ chết trong tương lai, lấy dẫn chứng là lớp trẻ dưới 20 chả còn mấy ai nghe nhạc Trịnh? Tất nhiên cái đấy đúng, nhưng lớp trẻ dưới 20 ko nghe nhạc Trịnh thì cũng chẳng mấy em nghe Văn Cao, Phạm Duy, PHạm Minh Tuấn, Trần Hoàn, (Phú Quang(probably), etc. những bài xưa xưa của Thanh Tùng như kiểu " Như khúc tình ca" hay " Tình cây và đất". Đấy hoàn toàn là thị hiếu theo lứa tuổi, không có nghĩa các thể loại em vừa list ra đều đã outdated do trẻ em không chịu nghe, mà đơn giản là mỗi loại nhạc có 1 tầng lớp người nghe, thế thôi.
Mà em thấy anh Tuấn chửi triết lý trong nhạc Trịnh hơi bị cbn vô lý nhé , vấn đề là cái thời đấy nó thế thì nhạc ông ấy nó chỉ quẩn quanh đến thế thôi, anh đã nghe nhạc Trịnh giai đoạn sau chưa mà lại bảo nhạc Trịnh chỉ có thế. Với lại em nghĩ không phải đa sô người nghe nhạc, đặc biệt là gái, tìm đến âm nhạc là để giải phóng, đi đến với cách mạng như anh mà đơn giản có khi chỉ để tìm an ủi, vì nhiều khi người ta không nói được thành lời, thế nên nhạc Trịnh thế là serve the purpose rồi anh Tuấn nhé.
Còn lại em ko hiểu sao lại chỉ trích cái đoạn nhạc Trịnh chỉ được vài bài. Nhạc sĩ nào chả thế, nhất lại sáng tác nhiều như thế.
Thôi em bi bô 1 tí thôi, anh Tuấn tốt bụng đừng trừ hạnh kiểm em, nghĩ về Bác lòng em cũng thấy sáng hơn đấy ạ. Chào cả nhà em lượn.