Ngoại tình?????

ava chị HA hay quá :)):)) kết nhất cái này...

Sao lại nhảy ra vấn đề anh lê Tuấn trong topic NT nhỉ :)):))

@ chị Vân: em vẫn chưa hiểu lắm cái ++ đấy :))
 
Tức là có nhiều hơn 1 vơ hay 1 chồng => hôn nhân đa phu hay đa thê.
 
Ngoại tình - bi kịch của xã hội :D (sưu tầm trên net)

Câu chuyện bắt đầu như sau. Một người phụ nữ có chồng, hoàng hậu Hy Lạp, có mối quan hệ tình ái với hoàng tử thành Troy. Nàng quyết định từ bỏ người chồng của mình là vua Menelaus để đi theo hoàng tử Paris. "Mụ đàn bà xấu xa", vua Menelaus gào lên và khơi dậy cuộc chiến thành Troy. Rất nhiều cảnh tang thương chết chóc đã diễn ra. Đó là cuốn tiểu thuyết đầu tiên của thế giới, do nhà thơ danh tiếng Homer tạo ra. Từ đó, sự phản bội và hậu quả ghê gớm của nó đã châm ngòi cho nhiều kiệt tác, như Anna Karenina của Tolstoy, Chữ A màu đỏ của Hawthorne, Chiếc bát vàng của Henry James...
Đó mới chỉ là tiểu thuyết? Còn có các tác phẩm điện ảnh như Fatal Attraction, The Postman Only Rings Twice, Eyes Wide Shut. Chưa kể tới Desperate Housewives.
Những câu chuyện này đều có một điểm chung, tất nhiên trừ việc nói về sự ngoại tình. Tất cả đều có một kết cục xấu cho những người phản bội bạn đời. Bài học của câu chuyện dường như luôn là "sự phản bội là một hành động trái với luân thường đạo lý". Chuẩn mực tự nhiên của người hiện đại luôn là chế độ một vợ một chồng - sự chung thuỷ.
Nhưng có thực sự là như vậy? Không, theo các tác giả David Barash và Judith Lipton của cuốn sách The Myth of Monogamy: Fidelity and Infidelity. Thực tế, sự chung thủy bất di bất dịch là vô cùng hiếm ở các loài động vật, trong đó có linh trưởng.
Các tác giả cho rằng, chuyện thú và chim có bạn đời lâu năm là điều bình thường, nhưng chuyện con đực tìm kiếm bạn tình bên ngoài mối quan hệ cũng hoàn toàn thường tình. Tuyên bố của họ dựa trên kết quả nghiên cứu ADN của cha mẹ và con, theo đó 9/10 loài chim và thú có bạn đời lâu năm đều không chung thuỷ.
Lý do có thể ở chỗ con đực có một thôi thúc bản năng muốn phát tán bộ gene của mình ở nhiều con cái càng tốt - đặc biệt những cô nàng hấp dẫn và đang độ tuổi sinh nở. Trong khi đó, con cái muốn có bộ gene tốt nhất cho con mình sẽ tìm kiếm những anh chàng khoẻ mạnh và hấp dẫn.
Điều đó cũng tương tự trong những bậc cao hơn của nấc thang tiến hoá. Trong số các loài linh trưởng, chỉ có 2 loài khỉ nâu, khỉ đuôi sóc và khỉ tamarin là thực sự chung tình. Còn các loài khác đều quan hệ bất chính.
Còn con người? Các cuộc nghiên cứu gene cho thấy ở 10% dân số, người cha sinh học không phải là người đàn ông đang sống với người mẹ trong thời điểm thụ thai.
Theo một cuộc khảo sát do Trung tâm nghiên cứu quan điểm quốc gia thuộc Đại học Chicago (Mỹ) thực hiện, khoảng 15% phụ nữ và 22% đàn ông cho biết đã từng quan hệ tình dục với người không phải là vợ/chồng mình. Khoảng 2% đàn bà và 4% đàn ông đã làm vậy ngay trong năm ngoái.
Vậy tại sao lại phải sống chung với nhau? Câu trả lời có thể là bởi những đứa trẻ.
Barash và Lipton đã phân biệt giữa sự chung thuỷ xã hội và chung thuỷ tình dục. Trong các mối quan hệ vợ chồng, về mặt xã hội, họ chung sống với nhau, nhưng về mặt thể xác, chưa chắc họ đã chung thuỷ.
Các nhà nghiên cứu tin rằng việc sống chung bắt nguồn từ các loài bởi điều đó mang lại cho con cái cơ hội sống sót tốt nhất. Người mẹ ở nhà và chăm sóc con, trong khi người cha ra ngoài kiếm ăn. Ở những loài không sống chung, khi con đực bỏ đi, con non sẽ có nguy cơ bị giết bởi kẻ thù hoặc bởi con đực khác muốn thay thế con non bằng chính con của mình.
Con người đặc biệt chung thuỷ về mặt xã hội, bởi những đứa con phải mất một thời gian dài để trưởng thành. Để đầu tư và bảo vệ, người cha và mẹ chấp thuận chung thuỷ về mặt xã hội với nhau. Qua thời gian khi mà xã hội con người ngày càng có tổ chức, chế độ một vợ một chồng đi vào luật pháp và tôn giáo như một thể chế hôn nhân. Ai coi thường nó, công khai ngoại tình, sẽ trở thành tội phạm, bị xã hội tẩy chay, mất tài sản, bị đi tù hoặc thậm chí là chết.
Và từ đó bắt đầu nghịch cảnh trớ trêu giữa bản năng nguyên thuỷ với những cấm đoán nghiêm khắc của xã hội.
Theo Robert White, trong quyển sách The Moral Animal: Evolutionary Psychology and Everyday Life ra đời năm 1994, một số xã hội sơ khai đã cố gắng vượt qua trở ngại đó bằng cách cho phép chế độ đa thê. White cho biết gần 1.000 trên 1.154 cộng đồng con người từng được nghiên cứu - trong đó hầu hết là những xã hội thời hái lượm săn bắt - đã cho phép người đàn ông có hơn 1 vợ.
Trường hợp ngược lại, ở đó người phụ nữ được lấy hơn một chồng thì hiếm hơn, chủ yếu có ở các bộ lạc trên dãy núi Himalaya ở Nam Á, ở châu Phi, châu Đại Dương và một số bộ tộc da đỏ châu Mỹ.
Theo sách kỷ lục Guiness, người cha có nhiều con nhất lịch sử là Moulay Ismail, hoàng đế cuối cùng của Morocco, chết năm 1727. Ông có hơn 1.000 người con.
Nhưng đa thê lại là sự nguyền rủa trong thế giới Do Thái - Thiên chúa giáo (trừ nhà thờ Mormon ở Utah vào những năm 1900) và bị coi là tội thông dâm. Chỉ nghĩ đến thôi cũng là điều nghiêm cấm. Chính Jesus đã bảo rằng thèm khát một ai đó cũng là ngoại tình trong tim. Và không phải là ngẫu nhiên khi từ "infidelity" (ngoại tình) bắt nguồn từ "infidel", có nghĩa là ngoại đạo.
Từ đó kéo theo muôn vàn cảm giác tội lỗi của người phản bội và cảm giác đắng cay của người bị phản bội.
Tất nhiên các cặp vợ chồng hoàn toàn có thể chung thuỷ về mặt xã hội và cả tình dục, hầu hết vẫn là như vậy, Barash nói. Sống chung thuỷ sẽ giúp bảo tồn cuộc hôn nhân và những lợi ích đi kèm. Nó cũng là cách tốt để tạo sự công bằng nam nữ trong xã hội. Nhưng chung tình lại là một vấn đề khó, và một số người đã thất bại, đặc biệt là kiểu người luôn muốn chinh phục hay ở những đôi nam nữ cam kết quá sớm.
Robert White lại cho rằng trong xã hội Do Thái - Thiên chúa giáo hiện đại, chúng ta đã xoay sở để sống trong sự cấm đoán đó bằng cách thực hiện chế độ một vợ một chồng luân phiên - hôn nhân kéo theo ly dị rồi lại kết hôn và rồi ly dị. Khi người phụ nữ vượt quá tuổi chăm con, người đàn ông sẽ ly hôn để cưới một cô gái trẻ hơn. Còn người đàn bà sẽ rời bỏ chồng mình nếu cô ấy cảm thấy anh ta không còn vị thế, để kiếm một người giàu có và quyền lực hơn.
 
tất nhiên , bạn Hưng có thể thông cảm với những người "ngoại tình để kiếm tìm cảm giác mới " , tuy nhiên , nếu bố mẹ chúng ta mà như thế thì ko hiểu chúng ta sẽ ra sao ^^ .

Thực ra ,chẳng phải lý luận gì quá sâu xa về các mặt tâm lý học , xã hội học , rồi những giá trị đạo đức rất trừu tượng... liên quan đến chuyện ngoại tình đâu , bản thân tôi chỉ tâm niệm một điều đơn giản , các bậc làm cha làm mẹ phải sống như thế nào cho con cái mình nó nhìn vào đó , nó thấy xứng đáng làm tấm gương cho nó soi vào, và cho nó có cái cảm giác là gia đình mình thực sự đầm ấm , cha mẹ sống chung thủy , thương yêu nhau .
Những ai nói là muốn đi tìm cảm giác mới lạ , đều là cực kỳ ích kỉ , và vô trách nhiệm với con cái , với tổ ấm của mình . Tuyệt đối ko thể nói rằng : tôi ngoại tình , nhưng vẫn làm tròn bổn phận với gia đình , với vợ con , đó chỉ là ngụy biện . Đương nhiên , xã hội sẽ chẳng bao giờ cần bất cứ một hình phạt mang tính pháp lý nào với việc ngoại tình cả , mà hình phạt đối với họ chính là những ảnh hưởng về mặt tinh thần đối với con mình do chuyện ngoại tình của chính bản thân họ gây ra .

Mấy hôm trước , trên TV có chiếu một vở kịch do miền Nam dựng , trong đó , có một gia đình mà cả cha lẫn mẹ đều ngoại tình , cha thì thường xuyên đi đêm với một cô kỹ nữ , rất vô tình , trước đây đã từng ăn nằm với đứa con trai mình . Người mẹ thì cặp bồ với thuộc hạ của cha . Đứa con trai bằng một cách nào đó , đã biết chuyện , và suy sụp hoàn toàn , nó đã tìm đến với ma túy để quên đi tất cả . Vì sao ? Vì cái nó cần chính là một hình ảnh người cha , người mẹ có trách nhiệm ,và hình ảnh đó đã hoàn toàn sụp đổ .
Phải nói là chưa có một vở kịch nào làm tôi xúc động đến thế !

Và chợt ngẫm lại câu của cha ông mình " Nhân nào quả nấy" , chính là như vậy ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
"Cảm giác mới" mà đi ngược lại giá trị đạo đức thì.....b-(
 
lâu lâu mới mò vào đây đọc xem thế nào

Cái bài sưu tầm của anh Hoài hay nhỉ :p
uh thì xét cho cùng, con ng đi lên từ thú vật , con ng ảnh hưởng, nhiễm những đặc tính ko thể thiếu của thú vật.... Thú vật đúng là ko chung thủy nhưng thú vật, xét cho cùng ko có cái gọi là tình yêu, cái cao nhất ở nó chỉ có quan hệ tình cảm và tình dục mà thôi ... Con ng ko gắn bó nhau riêng về thể xác mà còn gắn bó về mặt tinh thần... Như mấy bài trc của em đã nói rồi :)) Ngoại tình có năm bảy loại, chẳng nên lên án ng ta ngoại tình, nhưng khi 1 kẻ đã ngoại tình thì đạo đức của anh ta hoặc cô ta ko còn đáng đc tôn trọng như trc nữa... Bởi lẽ đơn giản: trc đó chấp nhận lấy ng vợ ng chồng của mình làm j :-/ nếu bị ép thì sao ko có gan mà chống lại (đấy là nói thời nay :p còn thời xưa thì chả cần nt , đàn ông có năm thê bảy thiếp mà 8-| )...

Còn đọc bài em Hưng , :)) chị đang băn khoăn sau này em định lấy 1 ng vợ ntn, :)) nếu em nt thì ng em lấy có phải ng em yêu ko, hay cô ta nt thì liệu em có phải 1 ng đàn ông tốt ko :)) nt là đi tìm cảm giác mới, uh hay thì hay thật đấy, mới thì mới thật đấy, nhưng chưa biết đc cái hậu quả của việc cảm giác mới đâu :)) vì cái j mới cũng hứng thú , nhưng bên cạnh đó lại có chút mạo hiểm và những đắng cay nữa cơ ^^ chỉ sướng đc lúc đó thôi..

@ anh bách: bài hay quá nhưng mà em ấn thanks mãi ko đc nhỉ 8-}
 
Cũng ko biết nói sao
Trong xã hội bây giờ tự do hôn nhân mà còn ngoại tình thì kể ra cũng........
Nhưng mà ai cũng có cái khó của mình, đôi khi do cuộc sống hôn nhân ko thể cứu vãn được mà dẫn đến tinh thần suy sụp, ko muốn níu kéo hạnh phúc gia đình, hoặc do 1 phút ngã lòng=======>có hành động ngoại tình
hoặc thời xưa thì....ko biết mọi người đọc bà Bovary chưa? :)
Đọc xong là nghiền ngẫm ra ngay thôi, chuyện ngoại tình là vấn đề đạo đức mang tính xã hội, nên đặt vào hoàn cảnh thì mới có cách nhìn nhận đúng đắn được
 
Chỉnh sửa lần cuối:
"Bà Bovary" á! Có phim hồi trước rồi. Nhưng mà lớp Pháp như bọn em còn chưa đọc.:(
 
Vốn cũng chỉ đọc bài mọi người rồi bỏ đi thôi ^^ nhưng đọc bài anh Hoài ^^ thấy có cảm hứng. Đọc bài bạn Bách lại càng muốn reply hơn.

Tuổi đời em còn trẻ, em không dám bàn to, em chỉ dám nói tương lai thế nào chẳng ai đoán được, cứ cứng mồm mà nói những chữ đao to búa lớn như đạo đức, rồi trinh tiết các thứ em thấy là vô nghĩa.

Đầu tiên nói thẳng ra con người cũng không thoát được cái bản tính động vật, đặc biệt khi trở lại với những bản năng và khao khát sơ đẳng, ăn, uống, thở, và tình dục. Tình dục với con người tất nhiên khác con vật, vì con người có nhận thức, có cảm giác và có tư duy. Hơn nữa với hơn sáu tỉ người thì vấn đề duy trì nòi giống cũng không phải là ưu tiên số một. Tình dục còn đóng vai trò quan trọng trong đời sống tinh thần, cân bằng sinh hoạt, và tạo khoái cảm, không kể đến những hiệu quả tâm lí, bổ da, bổ thận, giảm cân vân vân và vân vân :D (Just kidding)

Tuy vậy nếu qui về ngoài tình ai cũng nghĩ đến ngoại tình là quan hệ tình dục với người không phải bạn đời của mình thì là quá sai. Một là xã hội đã quá phức tạp, quan hệ giữa người và người càng phức tạp hơn. Trong cuộc sống chắc chắn sẽ có rất nhiều trường hợp (em chẳng muốn dùng chữ cám dỗ vì có khi chả có ai cám dỗ ai mà người ta vẫn sai phạm như thường) khó lường.

Đàn ông và đàn bà là hai cá thể có bản tính và cấu tạo khác nhau, nhưng bổ trợ cho nhau để tiếp tục sinh sản duy trì nòi giống. Đấy là mục đích sinh ra hai giới tính trong một giống. Chuyện hấp dẫn lẫn nhau là quá bình thường.
Em không dám đi ngược luân lí đạo đức làm người, đặc biệt là truyền thống châu Á, bản thân em cũng chưa phản bội ai bao giờ nên chẳng dám biên bạch gì cho những người trót lầm lỡ. Nhưng em tin là con người, chuyện có cảm giác và hấp dẫn với hơn một người cùng một lúc là hoàn toàn có thể, hoàn toàn bình thường, và thậm chí chả hiếm hoi gì.

Nhưng trong một mối quan hệ, không phải chỉ dựa vào tình yêu mà làm nền được. Một mối quan hệ thành công cần có tình yêu, sự hiểu biết lẫn nhau, và SỰ MUỐN hiểu nhau, cùng với trách nhiệm (em chả biết dịch chữ commitment thế nào :p)

Người ta hoàn toàn có thể yêu partner của mình, hiểu partner của mình, hoàn toàn muốn duy trì mối quan hệ, nhưng vẫn có cảm giác với người khác. Còn nếu một con người, một ngày phát hiện ra có yêu partner đấy, quan hệ cũng ổn ổn đấy nhưng cái commitment, cái ràng buộc mình trong mối quan hệ này không đủ bền vững để mà tự ngăn chặn cái sự động lòng với một người khác. Như vậy chẳng phái mối quan hệ có vấn đề sao? Mà một mối quan hệ nếu biết rõ là không đủ mạnh mẽ mà vẫn duy trì để mà giữ cái chữ đạo đức thì có phải là ... đạo đức giả lắm sao?

Theo em vấn đề không phải là kệ cứ ràng buộc nhau rồi muốn ra sao thì ra. Cái bước quan trọng ban đầu là có tự nguyện ràng buộc mình, và ràng buộc người mà thật sự mình nghĩ se không có hai lòng hay không?

Yêu nhầm người, ràng buộc người mà sẽ phản bội mình thì là ai ngu? Vấn đề là người ta chẳng nghiêm túc, chẳng suy nghĩ chín chắn khi ràng buộc người khác. Khi mà mối quan hệ khủng hoảng mới đổ tội cho người đòi dứt ra.

Còn nếu mà mối quan hệ đã chắc chắn, đã mạnh mẽ mà một trong hai người sai lầm một lần, thì liệu có đáng tha thứ để mà duy trì một mối quan hệ tốt không? Lúc đấy có ai dở đạo đức và luân lí ra không?

Hơn nữa người ta nói về sự phản bội khi nghĩ đến phá vỡ tình yêu. Thế bao nhiêu mối quân hẹ chẳng có tí tình yêu gì nhưng lấy cái cớ là tôi là cha của ai đấy, tôi là mẹ của ai đấy mà bỏ nhau không đành lại đi lén lút cặp kè với người khác. Thế thì là ai phản bội ai?
 
Em thấy chị Nguyệt nói rất đúng. Không nên nói trước gì, nhất là kiểu sau này sẽ không bao giờ abc vv. Không ai có thể tránh được những phút xao lòng. Kí vào một tờ giấy hôn thú không thể bảo đảm được sự bền vững của một mối quan hệ.
 
Mình cũng đồng ý như vậy
Khi quyết định kết hôn, tất nhiên phải có sự cân nhắc cẩn thận đặc biệt là về vấn đề tình cảm đích thực, nhưng điều đó không có nghĩa là nó sẽ tồn tại mãi được. Ai biết trước rồi sẽ đến lúc mình thay đổi kia chứ, chỉ đơn thuần là cảm nhận thôi mà. Nhất là khi cuộc sỗng hôn nhân lâm vào tình trạng bế tắc, thì một phút xao lòng, một phút bốc đồng dễ xảy ra lắm, cho tới khi nhận ra thì quá trễ rồi. Thậm chí nhiều khi gia đình chỉ là cảm giác thiếu vắng cũng xảy ra ngoại tình, phụ nữ vốn yếu đuối về mặt tinh thần cần có người đàn ông ở bên để dựa dẫm===> càng dễ rơi vào vấn đề =.='
 
Nói gì thì nói 1 cuộc tình nhiều khi là quá ngắn so với 1 cuộc đời. Tờ giấy hôn thú chỉ như 1 bản cam kết vô thời hạn cho 1 cuộc tình mà thôi, tình cảm con người thì ko biết đâu mà lần đc. Chúng ta có cả 1 cuộc đời cơ mà.
 
khó hay dễ , bền vững hay ko bền vững thì cũng còn tùy vào sự chăm lo , vun vén hạnh phúc cho gia đình của tất cả các thành viên , bố , mẹ , con cái nữa .Vậy nên , tất cả mọi người đều phải nỗ lực , chứ hơi một tí mà đổ cho là do ko hợp nhau , thế này thế kia , trong khi đời mình còn dài kia mà , tại sao phải gắn bó cuộc đời mình với một người nào đó ... thì đều phải xét lại !

Bản thân anh thì anh khá hài lòng với độ gắn kết , bền vững trong một gia đình truyền thống Việt Nam điển hình . Ko biết Hoài Anh và Lộc nghĩ sao ?
 
Em chưa hiểu lắm cái khái niệm 1 gia đình Việt Nam truyền thống điển hình là thế nào... điển hình xét ở đây là gồm những phương diện nào..
Nếu mà như thời xưa thì đúng là bền vững, mà nếu ko thì cũng cưới 5 7 vợ về, vẫn sống chung 1 nhà 8-}
Còn như bây h thì 8-|8-|

Nói chung em cũng thấy ủng hộ ý kiến chị Nguyệt, 2 chị Hoài Anh... ko ai bít đc sau này abc blah blah cái j :x vậy tốt nhất hãy cân nhắc trc khi chấp nhận 1 cuộc hôn nhân :x
 
Bởi vì đơn giản cả cái ý thức hệ PK theo Khổng giáo nó ràng buộc là một phần. Hơn nữa, nó ăn sâu và ý thức dân tộc, chuyển thành văn hóa rồi.
Còn bàn về bản chất độ gắn kết và bền vững này, một phần nó cũng có sự gò bó trong đó.:-? Có lẽ chế độ đa thê ngày đã ko thực sự cho quan hệ vợ chồng cái tính chất thật của nó, và quan hệ đó chỉ là danh nghĩa. Đã là danh nghĩa thì ko thấy có mâu thuẫn, khó có thể tan vỡ đc.
Nói thoáng hơn thì ngay cả trong xã hội hiện đại, khi mà người ta bỏ nhau cũng ầm ầm ko kém gì cưới nhau, thì cũng vẫn có độ gắn kết trong gia đình, phần lớn là trong các cặp vợ chồng ko quá trẻ. Có lẽ là do ý thức người Việt coi trọng đạo đức, họ nghĩ việc bỏ nhau là rắc rối này nọ, có khi làm mình thấy xấu hổ, thành ra họ ít có ý định ly dị. Nhưng chuyển đến các thế hệ sau, ý thức xã hội dần chuyển rồi, thì cái e ngại kia cũng mờ đi, họ cảm thấy mình cần phải đc tự do hơn, cần có cái Tôi hơn, nên bỏ nhau cũng nhiều dần.
--------------------
Bây h lại nói về khái niệm gia đình VN điển hình. Theo em nó là 1 gia đình mang đầy đủ những tính chất đẹp nhất của dân tộc từ thời xưa mà chưa hề chịu ảnh hưởng của nếp sống hiện đại.
 
Cuộc hôn nhân bền vững , có lẽ chỉ có ở những gia đình mà 2 vợ chồng thực sự hiểu nhau, chia sẻ, cảm thông cho nhau thôi...8-| chứ còn như kiểu bạn Lộc nói, là đầy đủ truyền thống dân tộc chưa bị xã hội hiện đại xen vào ảnh hưởng thì có khi chính cái sự gia trưởng của đàn ông và nhu nhược của phụ nữ sẽ làm cho cuộc sống gia đình bền vững cái vỏ nhưng bên trong thì mọi sự ấm ức cứ dần dâng lên, giống như hạt đỗ ấy, ngậm nước lâu thì nứt vỏ 8-|8-|
 
Thì đấy! Tớ bảo là chế độ đa thế đấy.:-j
Nhưng mà sao bạn Phương đi đâu cũng "sự gia trưởng của đàn ông và nhu nhược của phụ nữ" thế.:-s
 
Back
Bên trên