Viết thêm một chút về vấn đề đi làm ở VN cái nhỉ:
Không phải đất nước thiếu những công việc tốt và thử thách, nhưng không phải mấy ai cũng được tham gia làm.
Nói một các thẳn thắn với em Châu rằng trước khi chị về nước làm chị cũng có suy nghĩ như vậy đó! Chị học ngành công nghệ về nước, bảo vệ môi trường và vào cái năm 93- 95 thì đó là 1 nơi cực kì cần nhân lực mà thiếu người giỏi về. Lần nào về phép mấy cô chú làm trong bộ xây dựng cũng khuyên về nước làm đi, nhiều việc lắm... Thế nhưng cứ nghĩ tới 1 điều: mình nhóc con, mới ra trường, các đề án nước cỡ quốc gia chắc chẳng tới tay mình, còn cái việc đi vẽ thiết kế các công trình xây dựng thì cũng chẳng tới lượt mình vì chắc chắn bọn học kiến trúc nó ôm hết vào rồi. Thế thì còn việc gì mà làm. Ở lại cho chắc! Nhưng thực chất vấn đề ở đây hoàn toàn không phải vậy. Chẳng qua công việc đó mình biết chắc chắn mình không yêu thích và mình không muốn làm. Thêm nữa, chưa đi làm thực tế tại VN thì chưa biết được là cái ngành mình học về, khi đi làm sẽ có thể làm ở đâu và làm những gì nên càng không muốn làm. Trong thực tế thì rất nhiều SV học và tốt nghiệp ngành nước cũng như 1 số ngành khác chẳng liên quan gì khi họ về nước, họ nhẩy vào ngành đó làm ngon lành và có rất nhiều việc để họ làm. Họ vẫn có thể tiến thân cũng như làm giàu. Chẳng lẽ lúc đấy nhìn họ mà lại tiếc sao mình bỏ lỡ cơ hội lại đi chuyển sang ngành khác?
Nhiều người e rằng và nhận xét rằng về Việt Nam làm việc vài ba năm thôi là bị cùn đi nhiều, vì không có nhiều động lực phấn đấu, không có sự cọ xát ở đẳng cấp cao. Cái này là rõ ràng. Ở nước ngoài chuyên thiết kế large-scale software mà về nhà lại chỉ lo đi gia công phần mềm là cực buồn rồi, hay đang quen làm financial analysis cho những tập đoàn có bạc tỷ trong tay về nước lại phải đi giảng dạy ở một trường quốc tế thì còn gì chán hơn nữa? Với những ai tôn trọng mình, tôn trọng kiến thức, tôn trọng công sức của mình đã bỏ ra để có nó thì chỉ có bất đắc dĩ mới phải làm như vậy.
Như Châu nói ở nhà không có sự cọ xát ở đẳng cấp cao thì có khác gì nói là ở nhà cũng chẳng có mấy ai tài giỏi sánh được để cho mình đọ sức hay không? Hay thực tế lại là: ở nước ngoài người ta phát triển hơn hẳn mình 1 cái đầu nên mình vẫn chỉ biết lũn cũn chạy theo họ mà học hỏi hết cái mới nọ đến cái mới kia cho nên ta gọi đó là trau dồi kinh nghiệm, còn tự bản thân ta chưa thể tự phát minh, sáng kiến hay có được 1 cái ý tưởng gì mới mẻ cả nên ta cho rằng tại xung quanh ta không có người giỏi cho ta phát huy ý tưởng?
Việc bạn cho rằng về VN là bị cùn kiến thức đi thì hoàn toàn do bạn không có ý thức tự mình phấn đấu nữa chứ không phải vì không có môi trường nên không phấn đấu! Không lẽ tất cả những người ở quê, bố mẹ chúng, bạn bè chúng xung quanh không học hành ra gì thì cũng không có những người học giỏi xuất thân từ đó hay sao? Đúng là môi trường sẽ tạo ra cho con người ta tính cạnh tranh, thúc đấy sự phát triển, nhưng nếu mình ý thức được là cần phải có sự phát triển thì liệu có nhất thiết cứ phải đặt trong môi trường cạnh tranh thì mới chịu phát triển hay không? Không ít những người mình biết cũng tốt nghiệp loại ưu, cũng PhD... họ về nước họ có thể cũng chỉ là đi dạy học trong trường ĐH mà thôi. Họ cũng vẫn dành thời gian nghiên cứu thêm, cũng phải thi nâng cấp... nên không thể nói là họ không có điều kiện để trau dồi kiến thức. Nếu là 1 người yêu nghề... họ cũng phải chuẩn bị bài giảng cho tốt, cũng phải có những tư liệu mới bổ sung để dạy cho HS... việc đó không những giúp họ tăng kiến thức mà còn giúp họ tăng cả thu nhập nữa đấy! Thời này không ít việc các giáo viên giỏi được mời đi giảng thêm và dạy thêm ở các khóa ngắn hạn đâu. Cho nên thực tế là có những người ôm việc chạy không hết nhưng cũng vẫn có những người thì cứ ngoạc miệng kêu rằng chẳng có việc, chẳng có chỗ để tiến thân.
Nói thẳng ra môt điều, những kiến thức mà bạn học được ở trường ĐH, làm NCS... tất cả những cái đó chỉ là những kiến thức cơ bản rất cần thiết cho bạn để bạn trang bị trong cuộc đời của bạn thôi, chứ không có nghĩa là bạn phải suốt ngày chỉ có làm việc với cái đó. Xin lỗi là mình không hiểu lắm về ngành CNTT, IT...nên cái VD Châu đưa ra mình không biết nói nó sẽ ứng dụng thế nào trong cuộc sống, nhất là đ/v VN, nhưng nếu bạn ở nước ngoài mà có khả năng làm financial analysis cho những tập đoàn có bạc tỷ thì không lẽ kiến thức bạn học được chỉ là để ngồi tính toán mấy cái thứ đó thôi hay sao? Tại sao lại không phải là ứng dụng vào nó với tình hình kinh tế VN mà rồi mở cty tư vấn, hay là kinh doanh một cái gì đó... Đi dạy học cũng có cái hay, không sợ bị mòn kiến thức (như đã nói ở trên), về làm kế toán part time cho khoảng 4-5 cty gì đó kiếm chác nói thẳng ra là không ít.
Còn về vấn đề đi về VN làm cho cty nhà nước hay nước ngoài hay tư nhân thì mình cũng có ý kiến rồi. Hoàn toàn không quan trọng nhất là ở thời buổi kinh tế hiện nay. Đúng là nếu bạn có chí muốn tiến theo con đường công danh, làm bộ trưởng này nọ...thì cũng phải học cách nhịn nhục, biết thua biết thắng vì khi làm cái chức vụ đó rồi thì không thể nào chỉ đem kiến thức vào là đã làm cho cái ngành đó nó phát triển vững mạnh đâu.
Ở VN có nhiều tài năng mà chả ai cần đến cả, như mấy kiến thức lý thuyết từ kinh tế cho đến vật lý, không thể nói những người này bị thất nghiệp là do họ kém cỏi. Còn trong kinh doanh thì chả ai chứng minh được cái gì cả, cái này miễn bình luận nhé. Thời xưa con người tài năng như Đại tướng Võ Nguyên Giáp còn bị đưa về làm Kế hoạch hóa gia đình thì nói gì đến mình chả là cái đinh rỉ gì của cái xã hội này. Chị Giao đừng có lý thuyết quá. Người ta không thích thì anh có giỏi mấy người ta cũng không cần
Một trong những đề tài tâm huyết của bố mình là "vấn đề chống nóng, nứt... dưới ảnh hưởng của gió nồm cho các công trình xây dựng tại miền trung" làm từ những năm 80 và bị vứt xó chẳng ai buồn để ý tới. Bữa hôm vừa rồi về nhà, dọn dẹp cái đống sách báo cũ của cụ, định vứt hết đi, nhưng nghĩ sao lại nhét tạm vào 1 xó chờ cụ về xét duyệt. Đúng bữa hôm đó thì trường ĐH kiến trúc đến tận nơi mời ông già với tư cách về làm chuyên viên cho 1 hội thảo về vấn đề này. May sao mà mình cũng vừa tìm thấy và cũng may là chưa vứt đi. Còn cụ thì cầm 2 cuốn tài liệu nghiên cứu đã cũ rích, mốc ẩm đó trong tay vừa cười, vừa rưng rưng. Vậy đó! Nếu bạn thực sự chỉ là những người nghiên cứu, say mê với công việc của mình... thì hãy làm đi...biết đâu đến đời sau sẽ có ích cho con cháu. Còn nếu như cũng chẳng có đủ khả năng để mà nghiên cứu ra được cái gì hết thì cũng cố gắng mà đem cái mớ lí thuyết đó ứng dụng vào 1 công việc gì đó để mà làm. Cái giỏi là cái biết dùng nó trong cuộc sống kìa!
Galile giỏi, biết nói là trái đất tròn chứ không vuông, bị người ta ghét và thiêu sống, nhưng mà người đời sau người ta vẫn phải công nhận đó sao. Nếu anh cho rằng anh giỏi thực sự và anh khiến cho người ta thấy được điều đó thì không thể nào mà nói là người ta không cần. Nhưng đừng có quá tự đắc là mình giỏi vì trong cuộc sống không phải anh có kiến thức giỏi nghĩa là anh giỏi đâu.
Còn ở VN không lẽ anh không đủ tự tin để chứng minh là mình giỏi và đi xin việc bằng chính mình nên phải nhờ vả người nọ người kia? Hay thực chất anh không phải là người muốn được thể hiện hết tài năng của mình cho công việc mà chẳng qua cũng chỉ muốn được vào làm ở chỗ nào kiếm được nhiều tiền và dễ kiếm được tiền thôi?
Xin lỗi chị Giao chứ, chỗ em tô đậm là không thể chấp nhận được. Chị biết thừa Việt Nam mình là thế nào mà còn nói như thế.
Chị chưa hiểu vì sao em lại nói là không chấp nhận được. Không chỉ bản thân chị mà cũng có khá nhiều người khác chị biết chưa hề đi xin việc mà phải nhờ tới người quen hay phải chạy chọt đút tiền mới được vào làm. Còn tất nhiên nếu em đi xin việc mà lại không phù hợp với khả năng, nghề nghiệp của mình hoặc là muốn tìm vào chỗ "ngon ăn" hơn thì chắc chắn em phải nhờ vả rồi.
Vậy thì vấn đề mấu chốt ở đây chẳng qua là ở nước ngoài người ta mua cái kiến thức của anh với giá cao hơn nên anh cảm thấy được trọng dụng hơn, nên anh chuyên tâm dành thời gian để phát huy cái tài năng của anh hơn và anh hài lòng với việc chỉ cần đi làm thuê cho họ là được, anh coi cuộc sống đối với anh thế là đủ. Còn ở VN, cái chất xám của anh người ta mua quá thấp, nên anh cảm thấy không được đánh giá đúng mức, và để đảm bảo cho đời sống của mình, anh phải xoay sở làm thêm những thứ khác để kiếm tiền, hoặc ra ngoài làm riêng, hoặc phải tìm cách luồn lách nọ kia để có thể ngoi lên cái chức vụ cao hơn để có lương bổng cao hơn. Nếu anh không làm được điều đó thì chắc chắn anh thua những người khác rồi. Vậy thì cũng đừng tự cho mình là giỏi nữa. Anh có thể giỏi hơn họ ở cái kiến thức mà anh học được thôi, nhưng anh lại thua người ta ở những điểm khác.
Đó là cái bất công trớ trêu của xã hội -- sao chị lại có thể chấp nhận nó một cách lạnh lùng đến vậy? Chị thử tưởng tượng nếu toàn bọn đầu óc ngu xi nhưng thông manh mà lên lãnh đạo VN thì đất nước sẽ đi về đâu? Đấy là chưa nói nếu bọn ăn cướp lên nắm chính quyền thì nó sẽ thế nào. Bất cứ xã hội nào cũng cần một kỹ cương, trật tự nhất định. Xã hội VN còn nhiều điều cần phải đấu tranh lắm, không thể chấp nhận miễn cưỡng nó được.
Thứ nhất sự bất công của xã hội thì không chỉ ở VN mà ở chỗ nào cũng vậy thôi. Chỗ nào người ta mua kiến thức của anh cao hơn, anh đến đó làm thì ở đâu chẳng vậy? Còn nếu như so sánh cái mức mà người ta mua kiến thức của anh ở nước ngoài cao hơn so với ở VN thì chỉ là 1 sự tự lừa dối bản thân vì hãy thử so sánh cái mức chi tiêu ở bên nước ngoài nó thế nào so với VN là sẽ thấy ngay. Đừng đem so sánh cơ sở vật chất hạ tầng của họ ra so với mình làm gì mà chỉ so cái đồng lương với mức chi tiêu sinh hoạt bình thường mà thôi. Mình chưa làm thử phép tính cộng trừ nhân chia một cách chính xác nhưng hy vọng nó cũng không chênh lệch là bao nhiêu để khiến cho bạn phải cảm thấy là kiến thức của bạn bán ở VN quá rẻ so với mức sống của bạn đâu nhỉ.
Chị không phải chấp nhận nó một cách lạnh lùng mà là nhìn nhận nó một cách thực tế để mà sống với nó và thay đổi cho phù hợp với nó em ạ. Chị thì không tưởng tưởng 1 lũ ngu xi nhưng thông manh lên nắm quyền lãnh đạo mà chị tưởng tưởng nếu 1 ông giỏi kiến thức nhưng không khôn ngoan cho phù hợp với thực tiễn thì mới khổ đấy. Tại sao lại không nghĩ rằng có những người lãnh đạo người ta chỉ cần có 1 vốn kiến thức vừa đủ nhưng lại khôn khéo và biết sự dụng kiến thức của những người làm việc cho mình nhỉ. Cái này mới là cái cần thiết để thay đổi cái cơ cấu làm việc của nước nhà sau này. Và theo như thực tiễn chị biết thì nó cũng đã được thay thế dần dần rồi đó! Em yên tâm đi, có rất nhiều người đi du học về và hiện nay cũng đang giữ các chức lãnh đạo đấy! (Tất nhiên là cũng chưa thể lên tới bộ trưởng nọ kia, nhưng trưởng phòng hay giám đốc thì không ít đâu! Mà về sớm chút nữa có khi lại nhận chị Giao làm sếp không chừng

) Cái thời bọn chị về mới lo chuyện các bác lãnh đạo kiến thức kém hơn mình nên hay gây mình chứ còn bây giờ thì không đến mức đó đâu.
Em có thể cho rằng chị lý thuyết quá! Hình như lí thuyết là cái mà những người đã qua kinh nghiệm rồi, hoặc họ thu thập từ thực tế lại và truyền đạt lại cho người chưa có kinh nghiệm hoặc chưa biết thì phải!? Đối với em đó có thể là lí thuyết! Đối với chị nó lại là thực tế kinh nghiệm từ bạn thân và của nhiều người đã trải qua nữa. Thôi thì cứ cho là giống như nghe giáo giảng lecture trên trường đi. Nghe được đến đâu thì nghe, nhớ được đến đâu thì nhớ. Còn sau này mà ứng dụng được chút gì thì chị cũng lấy đó làm hạnh phúc lắm rồi.
Tái cái bút 1 cái nhỉ

... Bài viết này chỉ giúp cho những người đi du học có suy nghĩ đúng hơn 1 chút về việc đi về đi làm ở VN, nhìn thấy được tương lai và điều kiện để phát triển chứ không có ý định là hô hào mọi người về VN đi làm là tốt nhất, là thiên đường...đâu nhé

Cái đó là quyền lựa chọn và tùy vào hoàn cảnh của mỗi người rồi
Tái thêm cái nữa cho anh HKT

Anh tán thím vừa vừa thôi anh, kẻo mà thím đổ anh thật thì anh chỉ còn nước khóc vì không biết lấy ai để đền đâu.
