Bùi Ngọc Dũng
(bndung)
Điều hành viên
http://au.blog.360.yahoo.com/blog-8dXR3_IncqMfScMFUpndHk4YiIA-?cq=1&p=4854
Cảnh hàng về và người chạy ra mua đồ như trại tị nạn
Sau khi bị tập kích tại NewCentury, tất cả những khách hàng cùng toàn thể nhân viên bị đưa ra xe thùng và đưa về trại PT14 của đội cảnh sát đặc nhiệm Cầu Diễn. Con số đếm được và nghe nói thêm thì đã có khoảng hơn 100 chuyến xe thùng như thế được huy động để chở số ngượi bị tạm giữ.
Họ đưa chúng tôi tới mái vòm của nơi khán đài sân bóng tại PT14. Khung cảnh náo nhiệt, người đông như kiến, đèn đuốc sáng trưng chiếu rõ cả những khuôn mặt còn đang mắt nhắm nghiền vì phê thuốc. Nữ ngồi một bên và Nam ngồi một bên, chúng tôi yêu cầu được tháo còng tay nhưng phải gần 2 tiếng sau số người bị còng tay mới được tháo khóa hết. Cả sân bóng như náo nhiệt hẳn trong bóng đêm, tiếng người nói chuyện, rồi tiếng quát, tiếng mắng, tiếng người điện thoại gọi cầu cứu ra bên ngoài ầm ĩ.
Sau khi tất cả đã bị dẫn giải về hết và ổn định được một lúc thì xe đài truyền hình đến quay phim và phỏng vấn. Có khá nhiều người quay mặt đi không chịu đối diện với máy quay. Quản lý và giám đốc New cùng với đội Security cũng bị dẫn giải về hết. Nghe đâu vụ này là lệnh của trên Bộ Công An quyết định và sắp xếp từ mấy tháng trước nhưng không cho CATPHN biết. Chỉ đến lúc gần xuất phát thì tất cả những xe tải từ mọi ngả đường mới đổ về và tập kích New.
Trên khán đài bắt đầu có nhiều người lo sợ và hoang mang vì không biết sẽ bị bắt đến bao giờ. Nhiều dân chơi còn đang phê pha lo lắng vì sợ sau khi xét nghiệm sẽ bị phát hiện có sử dụng chất ma tuý. Có khá nhiều "kinh nghiệm" được truyền tải rất nhanh dùng để tránh "tai nạn" trong việc này. Điển hình nhất là cách trao đổi nước tiểu
ó lẽ điều đáng buồn cười nhất chính là khoản này. Bởi vì theo như tôi thấy thì có quá nữa số người bị bắt đều đã dùng B1. CSCD chở nước Lavie từ vũ trường về và phát cho mọi người để lấy mẫu nước tiểu xét nghiệm. Vì con số người bị bắt quá đông nên phải đến rạng sáng mới đủ số lượng vỏ chai để cho mọi người dùng. Và cảnh nhộn nhịp nhất là cảnh dân chơi luồn lách qua lại to nhỏ đi hỏi những người tỉnh táo xin xỏ "chút nước thánh" Đa số "nước thánh" được xin đều bắt nguồn từ đội Security và bồi bàn của New vì họ là những người thật sự không dính dáng gì đến ma tuý cả. Có nhiều người bị xin xỏ liên tục và bị nhồi nhét uống Lavie liên tiếp để cho kịp "sản xuất" số lượng vì mức độ thiết yếu của "người tiêu dùng" quá cao. Nhưng có lẽ chỉ sản xuất đến chai thứ 3 và sau khi chia chác cho khoảng gần 20 người, mỗi người một tí thì "năng lượng" hết. Nước uống thành 1 loại khan hiếm nên đã có người trêu đùa rằng thị trường "bán nước thánh" lên giá. Yêu cầu được trả tiền
Đến rạng sáng thì số lượng người đăng ký xét nghiệm mới được kiểm tra xong. "Nước thánh" được chứa vào vỏ chai Lavie, đóng nắp và niêm phong cẩn mật. Bên trên ghi rõ họ tên ngày tháng năm sinh từng người. Nước được chuyên đi cho bận phận y tế bằng cách đóng thùng và vận chuyền bằng... chục chuyến xe mơi hết ^^
Những người đã đăng ký mẫu thử được đưa sang đường ngồi để tách riêng. Con gái sau khi thử đã được đưa sang 1 khu khác. Cái băn khoăn ở đây là con trai thì thực hành và chứa "nước thánh" bằng bình Lavie rất dễ dàng. Vậy con gái thì như thế nào nhỉ, chắc là cần phải có dụng cụ để "đong" rồi "rót" chứ không khó khăn lắm nhỉ ^^
Trời sáng dần và cứ như linh tính mách bảo. Điện thoại tôi reo liên tục nhưng không nghe được vì nghẽn mạng. Sau đó là hơn 50 cái tin nhắn của bạn bè người thân với nội dung na ná như nhau rằng "Có bị bắt không ?" - "Có lên new ko" - rồi "Có cần kéo ra ko ... " nhưng tôi từ chối vì biết mình sẽ không sao.
Trời nắng to, thuốc lá và nước bắt đầu thực sự khan hiếm. Nhiều người la hét vì khát, vì đói. Một số vì quá mệt mỏi trong đó có tôi đã nằm lăn ra luôn trên vỉa hè nhắm nghiền mắt mong một sự nghỉ ngơi. Nhưng nắng bắt đầu lên, nóng kinh khủng. Cảm giác cứ như đang bị phơi nắng miễn cưỡng vậy. Bên CS có người cầm loa yêu cầu chúng tôi chuyển vào chỗ có bóng cây để tránh nắng. Buồn cười nhất cái đoạn chú này bị lẫn hay sao mà suốt cả buổi cứ cầm loa và tự xưng mình là "Ban Tổ Chức" mới chết. "Yêu cầu các bạn có tên lên ngay Ban Tổ Chức để..." " Ban Tổ Chức chúng tôi sẽ..." chú ấy đọc mà cứ như đang trao giải cuộc thi hoa hậu, chết cười...
Và rồi thì Ban Tổ Chức cho kê một dãy ghế, yêu cầu mọi người viết bản tường trình về sự việc rằng đi như nào, đi với ai và tuyên bố sẽ phát thưởng nếu ai phát hiện và tố giác người nào buôn bán ma tuý. Và tôi viết bản tường trình như sau :
Cộng hoà xã hội... Độc lập - tự do...
Bản Tường Trình
Tên tôi là ... Vào lúc 12h30 tôi và vài người bạn đến vũ trường NewCentury để thư giãn. Chúng tôi ko dùng ma tuý, ko dùng các chất kích thích nào khác ngoài rượu ( có dán tem được mua tại Vũ Trường ) Chúng tôi chỉ nghe nhạc, nói chuyện và khiểu vũ nhẹ nhàng chứ ko lak giật. Là những công dân trong sáng chúng tôi cũng không quan hệ cũng như không quen biết với một ai bán ma tuý và cũng không hơi đâu đi để ý đến những người đó.
Chỉ biết là chúng tôi lên chưa được nửa tiếng thì CA vào kiểm tra. Rượu chúng tôi vừa mua chưa kịp uống đã bị đập vỡ mặc dù vừa mới trả tiền. Giá mà các đồng chí Công An vào sớm một chút trước khi thanh toán tiền thì có lẽ sẽ tốt hơn cho vấn đề này. Một lần nữa tôi xin cam đoan những điều trên là đúng nếu sai thì tôi xin viết lại.
Đóng dấu ký tên ...
V.Sơn
Sau khi viết xong Bản Tường Trình chúng tôi lại chuyển về khán đài ngồi và tiếp tục chờ đợi. Nước và thuốc lá đã trở thành hàng khan hiếm thật sự. Nắng to, nhìn ai cũng mồ hôi nhễ nhại và bẩn thỉu hôi hám. Có một số ít quen biết đã nhờ người quen làm CA ra mua cho nước và thuốc. Anh CA trẻ măng phóng PS đen đi mua và mang lại, khung cảnh nhìn như chết đói năm 1945 hay giống hơn là cảnh trại tị nạn vì số người chạy ra xin thuốc xin "một ngụm nước" của người được mua đồ lên đến hơn trăm. Có những người thông minh hơn chút đã đưa tiền nhờ mua đồ và sự việc đó đã phát triển thành một thể loại mua bán nhanh chóng. Bằng chứng là từ xe máy anh CA đã đi hẳn ôtô ra mua và chứa đồ đem vào bán cùng thêm 1 số người nhà của họ cũng đã vào bán thêm. Cảnh cướp giật diễn ra và cảnh người đưa tiền thì ko có đồ và người ko tiền thì cướp được đồ nào là từ miếng bánh mì, chai nước, hộp sữa đến thuốc lá vina. Giá chung là 10.000 một thứ còn thuốc là 20.000 nhưng sự thật thì đưa tờ 5 lít cũng như tờ 20k vì có biết ai mua gì đâu mà trả lại. Vả lại người giật đồ quá nhiều nên 1 tay anh CA còn phải cầm dùi cui điện bấm tạch tạch mồm kêu "tiền đâu ? tiền đâu" Tay bấm dùi cui tay nhận tiền và tay đưa đồ, nhìn bận rộn lắm ý
Sau khi có nước và thuốc chúng tôi như "sống lại" - Bắt đầu ngồi bàn tán và buôn chuyện cười nói như đang đi xem ở sân vận động. Một số người bị đọc tên và đưa đi ra ngoài. Theo nhận định thì có một số là dân chơi và chắc chắn là được bảo lãnh để ra. Còn một số là bị dính dáng đến ma tuý và bị đưa đi tạm giam tiếp.
Phải đến 3h chiều thì bắt đầu mới đọc tên và kiểm tra CMND từng người rồi thả về. Ra đến cửa có hàng trăm người đang đứng chờ đợi đón người thân và những người hiếu kỳ tò mò đứng xem. Gặp lại mấy cô em hôm qua trên sàn còn ngon ngọt mĩ miều váy bướm lả lơi nhưng hôm sau gặp lại thấy em tả tơi đi ít nhiều. Lên xe thở phảo cái, về nhà tắm rửa, đá bát phở xong đánh 1 giấc đến tận trưa hôm sau. Khoan khoái !
Cảnh hàng về và người chạy ra mua đồ như trại tị nạn
Sau khi bị tập kích tại NewCentury, tất cả những khách hàng cùng toàn thể nhân viên bị đưa ra xe thùng và đưa về trại PT14 của đội cảnh sát đặc nhiệm Cầu Diễn. Con số đếm được và nghe nói thêm thì đã có khoảng hơn 100 chuyến xe thùng như thế được huy động để chở số ngượi bị tạm giữ.
Họ đưa chúng tôi tới mái vòm của nơi khán đài sân bóng tại PT14. Khung cảnh náo nhiệt, người đông như kiến, đèn đuốc sáng trưng chiếu rõ cả những khuôn mặt còn đang mắt nhắm nghiền vì phê thuốc. Nữ ngồi một bên và Nam ngồi một bên, chúng tôi yêu cầu được tháo còng tay nhưng phải gần 2 tiếng sau số người bị còng tay mới được tháo khóa hết. Cả sân bóng như náo nhiệt hẳn trong bóng đêm, tiếng người nói chuyện, rồi tiếng quát, tiếng mắng, tiếng người điện thoại gọi cầu cứu ra bên ngoài ầm ĩ.
Sau khi tất cả đã bị dẫn giải về hết và ổn định được một lúc thì xe đài truyền hình đến quay phim và phỏng vấn. Có khá nhiều người quay mặt đi không chịu đối diện với máy quay. Quản lý và giám đốc New cùng với đội Security cũng bị dẫn giải về hết. Nghe đâu vụ này là lệnh của trên Bộ Công An quyết định và sắp xếp từ mấy tháng trước nhưng không cho CATPHN biết. Chỉ đến lúc gần xuất phát thì tất cả những xe tải từ mọi ngả đường mới đổ về và tập kích New.
Trên khán đài bắt đầu có nhiều người lo sợ và hoang mang vì không biết sẽ bị bắt đến bao giờ. Nhiều dân chơi còn đang phê pha lo lắng vì sợ sau khi xét nghiệm sẽ bị phát hiện có sử dụng chất ma tuý. Có khá nhiều "kinh nghiệm" được truyền tải rất nhanh dùng để tránh "tai nạn" trong việc này. Điển hình nhất là cách trao đổi nước tiểu
ó lẽ điều đáng buồn cười nhất chính là khoản này. Bởi vì theo như tôi thấy thì có quá nữa số người bị bắt đều đã dùng B1. CSCD chở nước Lavie từ vũ trường về và phát cho mọi người để lấy mẫu nước tiểu xét nghiệm. Vì con số người bị bắt quá đông nên phải đến rạng sáng mới đủ số lượng vỏ chai để cho mọi người dùng. Và cảnh nhộn nhịp nhất là cảnh dân chơi luồn lách qua lại to nhỏ đi hỏi những người tỉnh táo xin xỏ "chút nước thánh" Đa số "nước thánh" được xin đều bắt nguồn từ đội Security và bồi bàn của New vì họ là những người thật sự không dính dáng gì đến ma tuý cả. Có nhiều người bị xin xỏ liên tục và bị nhồi nhét uống Lavie liên tiếp để cho kịp "sản xuất" số lượng vì mức độ thiết yếu của "người tiêu dùng" quá cao. Nhưng có lẽ chỉ sản xuất đến chai thứ 3 và sau khi chia chác cho khoảng gần 20 người, mỗi người một tí thì "năng lượng" hết. Nước uống thành 1 loại khan hiếm nên đã có người trêu đùa rằng thị trường "bán nước thánh" lên giá. Yêu cầu được trả tiền
Đến rạng sáng thì số lượng người đăng ký xét nghiệm mới được kiểm tra xong. "Nước thánh" được chứa vào vỏ chai Lavie, đóng nắp và niêm phong cẩn mật. Bên trên ghi rõ họ tên ngày tháng năm sinh từng người. Nước được chuyên đi cho bận phận y tế bằng cách đóng thùng và vận chuyền bằng... chục chuyến xe mơi hết ^^
Những người đã đăng ký mẫu thử được đưa sang đường ngồi để tách riêng. Con gái sau khi thử đã được đưa sang 1 khu khác. Cái băn khoăn ở đây là con trai thì thực hành và chứa "nước thánh" bằng bình Lavie rất dễ dàng. Vậy con gái thì như thế nào nhỉ, chắc là cần phải có dụng cụ để "đong" rồi "rót" chứ không khó khăn lắm nhỉ ^^
Trời sáng dần và cứ như linh tính mách bảo. Điện thoại tôi reo liên tục nhưng không nghe được vì nghẽn mạng. Sau đó là hơn 50 cái tin nhắn của bạn bè người thân với nội dung na ná như nhau rằng "Có bị bắt không ?" - "Có lên new ko" - rồi "Có cần kéo ra ko ... " nhưng tôi từ chối vì biết mình sẽ không sao.
Trời nắng to, thuốc lá và nước bắt đầu thực sự khan hiếm. Nhiều người la hét vì khát, vì đói. Một số vì quá mệt mỏi trong đó có tôi đã nằm lăn ra luôn trên vỉa hè nhắm nghiền mắt mong một sự nghỉ ngơi. Nhưng nắng bắt đầu lên, nóng kinh khủng. Cảm giác cứ như đang bị phơi nắng miễn cưỡng vậy. Bên CS có người cầm loa yêu cầu chúng tôi chuyển vào chỗ có bóng cây để tránh nắng. Buồn cười nhất cái đoạn chú này bị lẫn hay sao mà suốt cả buổi cứ cầm loa và tự xưng mình là "Ban Tổ Chức" mới chết. "Yêu cầu các bạn có tên lên ngay Ban Tổ Chức để..." " Ban Tổ Chức chúng tôi sẽ..." chú ấy đọc mà cứ như đang trao giải cuộc thi hoa hậu, chết cười...
Và rồi thì Ban Tổ Chức cho kê một dãy ghế, yêu cầu mọi người viết bản tường trình về sự việc rằng đi như nào, đi với ai và tuyên bố sẽ phát thưởng nếu ai phát hiện và tố giác người nào buôn bán ma tuý. Và tôi viết bản tường trình như sau :
Cộng hoà xã hội... Độc lập - tự do...
Bản Tường Trình
Tên tôi là ... Vào lúc 12h30 tôi và vài người bạn đến vũ trường NewCentury để thư giãn. Chúng tôi ko dùng ma tuý, ko dùng các chất kích thích nào khác ngoài rượu ( có dán tem được mua tại Vũ Trường ) Chúng tôi chỉ nghe nhạc, nói chuyện và khiểu vũ nhẹ nhàng chứ ko lak giật. Là những công dân trong sáng chúng tôi cũng không quan hệ cũng như không quen biết với một ai bán ma tuý và cũng không hơi đâu đi để ý đến những người đó.
Chỉ biết là chúng tôi lên chưa được nửa tiếng thì CA vào kiểm tra. Rượu chúng tôi vừa mua chưa kịp uống đã bị đập vỡ mặc dù vừa mới trả tiền. Giá mà các đồng chí Công An vào sớm một chút trước khi thanh toán tiền thì có lẽ sẽ tốt hơn cho vấn đề này. Một lần nữa tôi xin cam đoan những điều trên là đúng nếu sai thì tôi xin viết lại.
Đóng dấu ký tên ...
V.Sơn
Sau khi viết xong Bản Tường Trình chúng tôi lại chuyển về khán đài ngồi và tiếp tục chờ đợi. Nước và thuốc lá đã trở thành hàng khan hiếm thật sự. Nắng to, nhìn ai cũng mồ hôi nhễ nhại và bẩn thỉu hôi hám. Có một số ít quen biết đã nhờ người quen làm CA ra mua cho nước và thuốc. Anh CA trẻ măng phóng PS đen đi mua và mang lại, khung cảnh nhìn như chết đói năm 1945 hay giống hơn là cảnh trại tị nạn vì số người chạy ra xin thuốc xin "một ngụm nước" của người được mua đồ lên đến hơn trăm. Có những người thông minh hơn chút đã đưa tiền nhờ mua đồ và sự việc đó đã phát triển thành một thể loại mua bán nhanh chóng. Bằng chứng là từ xe máy anh CA đã đi hẳn ôtô ra mua và chứa đồ đem vào bán cùng thêm 1 số người nhà của họ cũng đã vào bán thêm. Cảnh cướp giật diễn ra và cảnh người đưa tiền thì ko có đồ và người ko tiền thì cướp được đồ nào là từ miếng bánh mì, chai nước, hộp sữa đến thuốc lá vina. Giá chung là 10.000 một thứ còn thuốc là 20.000 nhưng sự thật thì đưa tờ 5 lít cũng như tờ 20k vì có biết ai mua gì đâu mà trả lại. Vả lại người giật đồ quá nhiều nên 1 tay anh CA còn phải cầm dùi cui điện bấm tạch tạch mồm kêu "tiền đâu ? tiền đâu" Tay bấm dùi cui tay nhận tiền và tay đưa đồ, nhìn bận rộn lắm ý
Sau khi có nước và thuốc chúng tôi như "sống lại" - Bắt đầu ngồi bàn tán và buôn chuyện cười nói như đang đi xem ở sân vận động. Một số người bị đọc tên và đưa đi ra ngoài. Theo nhận định thì có một số là dân chơi và chắc chắn là được bảo lãnh để ra. Còn một số là bị dính dáng đến ma tuý và bị đưa đi tạm giam tiếp.
Phải đến 3h chiều thì bắt đầu mới đọc tên và kiểm tra CMND từng người rồi thả về. Ra đến cửa có hàng trăm người đang đứng chờ đợi đón người thân và những người hiếu kỳ tò mò đứng xem. Gặp lại mấy cô em hôm qua trên sàn còn ngon ngọt mĩ miều váy bướm lả lơi nhưng hôm sau gặp lại thấy em tả tơi đi ít nhiều. Lên xe thở phảo cái, về nhà tắm rửa, đá bát phở xong đánh 1 giấc đến tận trưa hôm sau. Khoan khoái !
Chỉnh sửa lần cuối: