Mạch cảm xúc

từ thơ tình sang thơ thi đã là đổi chủ đề rồi
còn viết lách thì tùy hứng chứ
 
Lạnh!

Hè kêu lạnh, chắc chỉ có mỗi mình thôi.
Nhưng giờ đây, hồn đã vỡ tan rồi.
Trái tim kia, tay người đã cứa nát.
Đóng băng rồi, tất cả máu trong tôi

Sao thật gần mà vĩnh viễn chia ly
Cuộc sống kia liệu có ý nghĩa gì
Chẳng còn gì, trái tim đã nát vụn
Giờ chỉ còn một cái xác biết đi

Shinichi Shinigami aka 2.S.

Đau thế. Đã bao giờ mình đau đến thế chưa nhỉ? Khi mình vỡ xương bả vai. Hay khi lao thẳng vào cái ô tô, phải đi khâu 21 mũi, Hay lần gẫy xương hở vì đá bóng. Hay lần mình đứng đó, sững người trơ vơ lạnh. Hay... Chưa. Chưa bao giờ đau đến thế này. Nỗi đau khổ dày vò lớn nhất luôn đến từ trái tim. Cũng chẳng phải lần đầu tiên trái tim giá lạnh nhưng lần này đau hơn tất thảy.

Chắc người ấy không nghĩ thế đâu, không muốn làm mình đau lòng, chỉ là vô tình thôi. Nhưng đau rồi. Chỉ 2 chữ “my luv” thôi mà bỗng chốc cảm giác như cả thế giới dưới chân sụp đổ. Giờ tay type những dòng này mà chỉ có cảm giác xung quanh tối đen, chẳng còn gì. Sao mình không chết đi nhỉ, để không còn những đớn đau.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
...

Gió cuốn những thương đau
Mưa xóa nhòa nỗi nhớ
Nắng qua khung cửa mở
Đưa tôi về tôi xưa

Shinichi Shinigami aka 2.S.

viết mấy dòng linh tinh
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ôn thi vất vả - nhớ người yêu!
Ngày nào cũng thế, dáng liêu xiêu.
Lắm lúc muốn quên, muốn vứt cả.
Nhưng đời vẫn thế nên ta liều ;))

Shinichi Shinigami aka 2.S.

viết vớ vẩn thật =))
 
lâu lắm cũng không spam box thơ
liều j à
liều mà đi thi
liều mà yêu vợ
liều mà làm 1 số việc
phải không vợ yêu ;))
 
Anh yêu em bao nhiêu?

Có nhiều lúc trong đêm vẫn tự hỏi
Thực sự thì anh yêu em bao nhiêu
Chuyện tình cảm, ai có thể nói liều
Nên cũng chỉ trả lời là không biết

Biết ví von thế nào để em biết
Lẽ nào nói nhiều như ánh sao xa
Triệu vì sao trong vũ trụ bao la
Có lẽ là chưa đủ đâu, em nhỉ!

Nếu vậy anh yêu em như điều gì
Nước trong nguồn, liệu có nhiều thế chăng?
sao lại nhiều, ít thế ắt chẳng bằng
Nước sẽ cạn, chu dù có dịu mát

Có lẽ nào yêu em như lời hát
Không thể nào, chẳng thể giống lời ca
Bời cho dù có muốn mãi ngân nga
Đến một lúc rồi cũng sẽ hát hết

Thế gian này sẽ không ai biết hết
Dù là anh cũng không biết được đâu
Chẳng ai đo được tình này nông sâu
Ai chạm được bến bờ của... vô hạn?
!
...

for you and for me

Shinichi Shinigami aka 2.S.
 
Pha lê mong manh còn có thể tỏa sáng
Thủy tinh tầm thường chỉ vỡ vụn rồi đau...

:(

Shinichi Shinigami aka 2.S.
 
Hoài Anh hôm nay đi thi
Giám thị cười hỏi biết gì không em?
Hoài Anh mắt mũi tèm lem
Thầy ơi khổ lắm em không biết gì :((
 
.....

nếu 1 ngày anh chạm tới hạnh phúc
dù chỉ là bằng những đầu ngón tay
thì anh sẽ chẳng suy nghĩ mảy may
sẽ nắm lấy và trao em tất cả

cảm xúc vu vơ quá, không đủ để viết nên 1 bài thơ

Shinichi Shinigami aka 2.S.
 
Gọi là thơ cũng được, thơ con cóc :D. Nhưng mà cũng vui đấy chứ. Mấy câu của em Hoài Anh ngộ nghĩnh thật :D!
 
[FONT=.VnMystical]L¾m yªu th­¬ng nªn còng l¾m giËn hên[/FONT]
[FONT=.VnMystical]Em lµ kÎ giËn hên thuªßng im lÆng[/FONT]
[FONT=.VnMystical]Cho nçi buån lÆn ch×m vµo s©u th¼m[/FONT]
[FONT=.VnMystical]ChØ riªng m×nh tha thiÕt gi÷a buång tim.[/FONT]
[FONT=.VnMystical] [/FONT][FONT=.VnMystical] [/FONT]
[FONT=.VnMystical]Kh«ng lì tr¸ch anh, chØ buån lÆng mét m×nh[/FONT]
[FONT=.VnMystical]Em lµ kÎ thÝch tù m×nh ®au khæ …[/FONT]
[FONT=.VnMystical]M·i m·i gi÷a lßng em kh«ng thæ lé[/FONT]
[FONT=.VnMystical]Ch¼ng bao giê anh hiÓu næi em ®©u …[/FONT]

dỗ

anh vẫn yêu em như ngày hôm qua đó
con phố quen vẫn có kẻ đợi chờ
không chỉ thức, anh đợi cả trong mơ
chờ tiếng em, chờ giọng nói ngọt ngào

một sớm mai, không kể buổi sáng nào
anh vẫn mong lòng em tan cơn bão
mong dáng em nhìn không còn thiểu não
hãy vui lên vì em có anh đây

đừng khóc em, sầu nặng dáng vai gày
em đừng buồn vì anh không hiểu
anh không hiểu, ngàn lần anh không hiểu
chỉ biết yêu, yêu em mãi mà thôi

Shinichi Shinigami aka 2.S.
 
[?]

Người tình bỏ tôi đi
Trong một chiều gió thoảng
Từng khoảnh khắc dần xa
Từng nỗi buồn năm tháng

Những lời cũ viết ra
Vẫn gợi về thương nhớ
Từng lời nói thiết tha
Từng đêm thâu trăn trở

Tôi giật mình tỉnh giấc
Giữa mênh mông không trung
Từng hình hài mường tượng
Từng xúc cảm lạnh lùng ...
 
1 thoáng mơ để mãi không tỉnh mộng
1 chút khờ mà nhói cả tim si
1 lần đau, vĩnh viễn chẳng biết gì
1 mảnh hồn đi tìm chốn khóc lóc
 
Chỉnh sửa lần cuối:
[!]

Cũng đã lâu tôi không qua mùa đông
Để tận hưởng cái gọi là ấm áp
Giọt mùa rơi tôi run lạnh hai vai
Cây se lại nghiêng mình trong gió thoảng

Cũng đã lâu tôi không qua mùa đông
Nét thu vàng nay héo theo mùa úa
Những khô cong của lá vàng cuối vụ
Hết mất rồi cảm xúc nồng nàn

Tôi cuốn trôi những dòng thời gian
Để hoang mang một lần nhìn lại
Giọt tình yêu nay vỡ vụn ...
... tan tành


(Tự nhiên nhớ đến câu thơ "Đã lâu, em không qua mùa đông." của Giang Hương Lê)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Như cánh chim đến với khoảng trời xanh
Như cá kia quay về dòng nước lành
Như bướm ong tìm lại với hoa cỏ
Trái tim em giờ đã thuộc về anh

càng ngày càng thấy đầu óc mình có vấn đề :))
 
Nhiều gió chỉ làm mây u uẩn
Nhiều mưa chỉ làm đất tả tơi
Nhiều nỗi lòng làm tâm hồn cô quạnh
Co cụm rụt rè trong đám bụi mù khơi

... Thở dài :-<
 
Tiếng yêu thủa nào nghẹn đắng cả vành môi
Biết nói chi đây, lời nào kịp bật thốt?
Vắng bóng hình em, đường đời anh bước nốt
Những bước chân ai cô độc giữa đất trời

buồn
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên