Nguyễn Thị Kiều Minh
(kieuminh)
Active Member
@ anh Tâm: em cảm ơn anh rất nhiều vì anh đã quan tâm đến cái chuyện chuối củ của em và vì những lời khuyên bổ ích của anh ạ.
Em cũng cảm thấy... hình như nó có chút xíu gì đấy quan tâm đến em. ; Nhưng mà nó trêu em quá đáng lắm. ( Và em cảm thấy bị chạm tự ái. Em cũng là người vui vẻ, thích đùa nên lúc đầu nó trêu, em cứ mặc kệ. [-( Về sau thấy nó đi quá đà em cảm thấy không thể chịu đựng được nữa, em mới cho nó 1 trận. Dĩ nhiên là nói nhẹ nhàng thôi ạ, nhưng mà em nói có vẻ hơi nghiêm trọng 1 tí. Đến lúc đấy nó mới hiểu rằng nó đã đi quá đà và chạm đến lòng tự trọng của em.anh nghĩ có thể là 2 đứa khó nói chuyện với nhau là chuyện có thật. Con người hay trêu em là con người thật của hắn, vui vẻ, thích đùa. Việc trêu em thậm chí có thể mang ý nghĩa là bày tỏ sự quan tâm của hắn đối với em.
Có nhiều điều nó hiểu biết hơn em. Nhưng em vẫn thấy nó rất trẻ con trong chuyện đối xử với mọi người, đặc biệt là bạn bè. Nó cũng phải công nhận rằng về chuyện này nó còn phải học em nhiều.b-) Thực ra thì em thấy bản chất nó rất tốt, chỉ là nó không bít cách thể hiện thôi ạ. Còn cái câu kia thì... đúng là lúc đầu em nghĩ thế thật nhưng về sau em nhận thấy thật ra nó sâu sắc lắm chứ không như em nghĩ... Đúng là cái câu nói kia cần xem xét lại. :-?Câu " Người ta vẫn bảo, con gái trưởng thành sớm hơn con trai. Hihi" với anh nghe là câu cực kỳ nguy hiểm đối với chuyện tình cảm. Như vậy em cho là em suy nghĩ sâu sắc và rõ ràng hơn con trai, cũng có nghĩa dẫn đến là em không hài lòng với cách cư xử của con trai hiện giờ, cũng có nghĩa là em sẽ còn muốn thay đổi hắn nhiều nữa. Nó cũng có nghĩa em coi tính vui vẻ bông đùa của hắng là không chấp nhận được, em muốn hắn phải cư xử một cách người lớn hơn nữa.
Oái, sao lại có chuyện "chia tay" ở đây ạ?8-| Em với nó mới chỉ là bạn bè thôi ạ. Sau cái chuyện kia (cái chuyện mà em giân nó vì trêu em quá đà ý), nó còn xin lỗi em nhiều lần (nhưng mà chỉ trên YM và SMS thôi) Cho đến bây giờ em vẫn cảm thấy hình như có bức tường nào đó ngăn cách giữa em và nó.( Không hiểu sao em với nó nói chuyện không được tự nhiên như trước.( Em phải làm gì để phá vỡ bức tường đó bây giờ.( Quả thật là... so với nó thì em vẫn trẻ con lắm. Nó vẫn bảo em: "người lớn 1 chút đi". Nhưng mà đôi lúc em thấy nó còn trẻ con hơn em.Nếu mà em còn giữ ý nghĩ tương tự như vậy thì rồi em sẽ thấy không hiểu sao người ta ngày càng xa lánh mình, khi hỏi chuyện thì chữ "bình thường" xuất hiện ngày một nhiều, 2 đứa nói chuyện ngày càng ít đi tới một điểm hầu như là cắt đứt hẳn. Hai người không có ai nói lời chia tay cả vì chả ai dám quyết. Mãi một thời gian sau, đến lúc chia tay em vẫn không hiểu tại sao là 2 đứa chia tay, cảm thấy mình như bị phụ bạc bởi vì em đã bỏ hết tâm trí vào chuyện 2 người mà người ta chỉ lạnh lùng quay đi. Thế đấy. Chuyện tương tự như vậy xảy ra quá nhiều và bao giờ con trai cũng là người bị quy kết cả.
Chỉnh sửa lần cuối: