Trần Thiên Phước
(liveforadream)
Thành viên danh dự
Nếu bạn create Ipod ở VN thì chắc chắn bạn sẽ phá sản, vì trong demand có một đòi hỏi quan trọng là ngoài việc họ muốn mua thì họ còn phải có khả năng trả tiền, mà cái này thì supply ko thể làm dc.
Ipod là một sản phẩm được sáng chế bởi một nhóm nhân công có kiến thức cao của Mỹ nhằm vào thị trường Mỹ, chứ không phải thị trường Việt Nam. Giá tiền sản xuất của nó (input cost) là tính theo tiền Mỹ.
Nếu một nhóm nhân công có kỹ năng và kiến thức cao ở VN chế tạo được Ipod thì giá tiền của nó sẽ hoàn toàn khác liền.
Giống như một quả táo trồng ở Mỹ giá 50 cents một cái...tính ra tiền Việt thì cũng 7-8,000 đồng - chẳng lẽ vì thế mà nói là người Việt Nam không có đủ tiền để tiêu thụ táo? Cho nên ví dụ của bạn không có bác bỏ được cái "supply creates its own demand."
Cái này thì ko phải phản đối hoàn toàn, nhưng tôi cho rằng mới chỉ nói dc 1 nửa vấn đề. Nếu ko có kinh tế phát triển thì ko thể có “một đội ngũ nhân công có kiến thức và kỹ năng cao”, nó phải phát triển song hành. Để thu hút nhân lực vào một ngành nào đó ko thể ko có đầu ra cho họ. Ko có các công việc đầu ra rõ ràng thì ai sẽ chịu học? Ko có một ngành công nghiệp ở đó thì lấy đâu ra chỗ thực tập, lấy đâu đầu ra cho các nghiên cứu? Mặt khác, một đội ngũ kĩ sư như Mĩ, nếu có đến VN thì cũng phải đi thôi, lý do giải thích bên dưới.
Một ví dụ, Nandan Nilekani là một kỹ sư Ấn Độ và sáng tạo ra Infosys Technologies Ltd ở Bangalore vào năm 1981 khi mà Ấn Độ vẫn còn rất kém phát triển, và hầu như không có những công ty công nghệ cao như bây giờ. Thu nhập năm 2006-2007 của Infosys là 3.1 tỉ dollars và tổng giá thành của công ty là 30 tỉ dollars.
Nandan Nilekani giống như nhiều nhân công Ấn Độ có kỹ năng và kiến thức cao do sự đào tạo chất lượng của hệ thống đại học của họ, tận dụng sự mở cửa thị trường vào cuối thập niên 80 và đầu thập niên 90 đã đi đầu, tận dụng kiến thức, tính sáng tạo của mình tạo ra một trung tâm công nghệ kỹ thuật cao ở Bangalore có thể sánh ngang với thế giới.
Richard Florida và rất nhiều nhà kinh tế học khác đã thu thập được rất nhiều thông tin và số liệu, và họ tìm thấy một điểm chung đó là muốn tiên đoán sự phát triển kinh tế của một vùng, thì yếu tố quan trọng nhất của nó đó là khả năng có thể rèn luyện, gìn giữ một đội ngũ nhân công có kỹ năng và kiến thức cao.
Ví dụ như Silicon Valley, trước khi mà hi-tech boom thì nơi này vốn không có nhiều các công ty. Tuy nhiên với một kết hợp chặc chẽ giữa chính phủ và trường các trường đại học trong khu vực này, họ đã đào tạo ra một thế hệ các kỹ sư có trình độ rất cao trước khi hi-tech boom, đồng thời họ tạo ra một môi trường rất tự do và cởi mở, thích hợp cho entrepreneurship. Một lần nữa, supply creates demand, họ tận dụng kiến thức và tính sáng tạo của mình để tạo nên một Silicon Valley như chúng ta biết ngày hôm nay.
Boston cũng như vậy, trước thập niên 90s, Boston đa phần là các công ty tài chính. Tuy nhiên, họ bắt chước Silicon Valley, chính phủ Boston bắt tay với các trường đại học ở đó để cùng đào tạo một đội ngũ nhân công có kiến thức và kỹ năng cao, đồng thời tạo một môi trường rất cởi mở và tự do để gìn giữ nhóm nhân công này. Và kết quả là, rất nhiều sinh viên tự thành lập những công ty công nghệ kỹ thuật cao như IT và đặc biệt là biotech.
Một điều mọi người hay quên rằng đó là con người tạo ra công ty, những ngành công nghiệp mà chúng ta biết ngày hôm nay đều được tạo ra bởi những con người có kiến thức, kỹ năng và tính sáng tạo. Và với sự cách mạng trong information technology với sự toàn cầu hóa, entry cost đã giảm đi rất nhiều. Chỉ cần một môi trường tự do và cởi mở thì con người sẽ tạo ra một sự phát triển kinh tế rất lớn. Đó là một trong những điểm mấu chốt của supply creates its own demand.
Nói tóm lại, một vài điều tất yếu mà chính phủ có thể làm để phát triển kinh tế mà Florida nói trong cuốn sách "The Flight of The Creative Class" là đào tạo một đội ngũ nhân công có kiến thức và kỹ năng cao, xây dựng hệ thống tầng và tạo một môi trường cởi mở và tự do để đội ngũ nhân công này tận dụng kiến thức và tính sáng tạo của mình để tạo ra sự phát triển kinh tế. Ông ta tóm tắt bằng 3 Ts (technology, talents and tolerance).
Chỉnh sửa lần cuối: