Ngô Tố Giao
(togiao)
Administrator
Tôi viết bài này, mục đích không phải là để kêu ca, phàn nàn; không phải để tự bào chữa cho những sai sót của mình, của các bạn trong BTC, cũng chẳng mong sẽ nhận được sự cảm thông của mọi người hòng che dấu đi những thất bại hay đánh bóng lên những thành công của ngày hội trường. Tôi viết ra, chỉ để mọi người có điều kiện cùng tôi hiểu thêm về những gì nằm ở đằng sau hậu trường, những gì mà BTC chúng tôi đã phải trải qua, với hy vọng nó sẽ giúp các bạn tự rút kinh nghiệm cho bản thân mình trong những lần tổ chức sau này. Và tôi cũng mong ít nhất một lần các bạn tự ngẫm nghĩ lại về trường Ams, về bản thân mình, về ảo ảnh của những con người mang cái “thương hiệu Ams” này.
Ngày … tháng 12 năm 2003, khi chúng tôi đang hối hả chuẩn bị cho chương trình “Ngày về - H-A-O 2004”… Một trong những bài phát biểu chúng tôi sẽ nói tới – đó là hướng phát triển tiếp của H-A-O trong những năm tới. Về thăm trường, gặp thầy Điện chúng tôi chỉ rón rén đưa ra ý tưởng “đóng góp xây dựng trường – sửa lại cổng trường, làm lại sân trường” và “tập san 20 năm thầy và trò”. Thầy mừng lắm. Và chúng tôi cũng mừng vì nếu nhà trường không đồng ý với 2 ý tưởng đó thì chúng tôi cũng không thể “qua mặt” trường mà làm được.
Ngày … tháng 1 năm 2004. “H-A-O Ngày về 2004” thành công tốt đẹp. Thực ra buổi họp mặt này không thiếu những sai sót – từ việc mời thiếu môt số thầy cô, từ việc thiếu đội ngũ lễ tân chào đón giao lưu với các bạn các khóa, từ việc cháy chương trình đến nỗi mọi thứ tự bị đảo lộn, từ việc âm thanh ánh sáng không như mong muốn, từ việc chất lượng phóng sự đến chất lượng quay băng, ghi hình… Về phía nhà tổ chức, chúng tôi chưa hài lòng với những gì mình đã làm, nhưng với những người đến dự, nhìn chung – buổi ra mắt hiệp hội H-A-O với nhà trường là thành công tốt đẹp, là hoành tráng, và lại còn được miễn phí hoàn toàn…
Ngày … tháng 1 năm 2004. Về trường cảm ơn các thầy cô đã tới dự “H-A-O Ngày về 2004”… Các thầy cô đưa ra ý kiến “sao các em không thử đứng ra tổ chức giúp trường làm lễ kỉ niệm 20 năm thành lập trường nhỉ?” Nhận hay không nhận? Không biết là vinh dự thế nào, nhưng trách nhiệm trước mắt thì thấy rất lớn lao. “Nhận” không phải vì được cái vinh, cái danh. “Nhận” vì cảm thấy có lẽ ít nhất H-A-O cũng làm được một việc gì đó có ích cho trường, chứ không phải chỉ là những buổi họp mặt, ăn uống, đàn đúm, không phải là những dự án, ý tưởng nghe rất kêu rồi vứt đó… “Thầy ơi, thầy cho phép chúng em thay mặt nhà trường tổ chức lễ kỉ niệm 20 năm của trường, được không thầy?” “Các em là cái gì mà dám thay mặt trường tổ chức 20 năm cho trường?”. “Không, ý em là được giúp nhà trường tổ chức buổi kỉ niệm 20 năm ấy ạ.”
Ngày … tháng 12 năm 2003, khi chúng tôi đang hối hả chuẩn bị cho chương trình “Ngày về - H-A-O 2004”… Một trong những bài phát biểu chúng tôi sẽ nói tới – đó là hướng phát triển tiếp của H-A-O trong những năm tới. Về thăm trường, gặp thầy Điện chúng tôi chỉ rón rén đưa ra ý tưởng “đóng góp xây dựng trường – sửa lại cổng trường, làm lại sân trường” và “tập san 20 năm thầy và trò”. Thầy mừng lắm. Và chúng tôi cũng mừng vì nếu nhà trường không đồng ý với 2 ý tưởng đó thì chúng tôi cũng không thể “qua mặt” trường mà làm được.
Ngày … tháng 1 năm 2004. “H-A-O Ngày về 2004” thành công tốt đẹp. Thực ra buổi họp mặt này không thiếu những sai sót – từ việc mời thiếu môt số thầy cô, từ việc thiếu đội ngũ lễ tân chào đón giao lưu với các bạn các khóa, từ việc cháy chương trình đến nỗi mọi thứ tự bị đảo lộn, từ việc âm thanh ánh sáng không như mong muốn, từ việc chất lượng phóng sự đến chất lượng quay băng, ghi hình… Về phía nhà tổ chức, chúng tôi chưa hài lòng với những gì mình đã làm, nhưng với những người đến dự, nhìn chung – buổi ra mắt hiệp hội H-A-O với nhà trường là thành công tốt đẹp, là hoành tráng, và lại còn được miễn phí hoàn toàn…
Ngày … tháng 1 năm 2004. Về trường cảm ơn các thầy cô đã tới dự “H-A-O Ngày về 2004”… Các thầy cô đưa ra ý kiến “sao các em không thử đứng ra tổ chức giúp trường làm lễ kỉ niệm 20 năm thành lập trường nhỉ?” Nhận hay không nhận? Không biết là vinh dự thế nào, nhưng trách nhiệm trước mắt thì thấy rất lớn lao. “Nhận” không phải vì được cái vinh, cái danh. “Nhận” vì cảm thấy có lẽ ít nhất H-A-O cũng làm được một việc gì đó có ích cho trường, chứ không phải chỉ là những buổi họp mặt, ăn uống, đàn đúm, không phải là những dự án, ý tưởng nghe rất kêu rồi vứt đó… “Thầy ơi, thầy cho phép chúng em thay mặt nhà trường tổ chức lễ kỉ niệm 20 năm của trường, được không thầy?” “Các em là cái gì mà dám thay mặt trường tổ chức 20 năm cho trường?”. “Không, ý em là được giúp nhà trường tổ chức buổi kỉ niệm 20 năm ấy ạ.”