Nguyễn Thủy Minh
(nguyenthuyminh)
Điều hành viên
Sắp đến 20/11, post cái bài cũ trên blog sang đây cho các bạn lớp Văn có đang lảng vảng thì vào mà ôn nghèo kể khổ nhé.
------------------------
1.
Lớp mình ngày ấy có 24 nhân cả thẩy. Chuyên văn nên dốt tự nhiên lắm. Đã dốt lại còn học toàn phải các thầy cô ... đáng sợ nên dốt càng dốt thêm.
Năm lớp 10 học một cô rất điệu dạy Lý. Cô giáo xinh nhưng hắc ơi là hắc. Có một lần cô cho cả lớp 0 điểm 1 tiết, riêng bạn Vũ được hân hạnh cộng thêm 1 điểm vì vẽ được cái hình, tuy sai . Kỷ niệm buồn cười nhất về cô là một lần cô hứa cho cả lớp đi du lịch vòng quanh trái đất bằng ... bóng bay vì chẳng ai hiểu lực hấp dẫn là cái gì ; .
Năm lớp 12 thì học một thầy cực khủng bố. Ngày ấy thầy đã tầm tầm 40 nhưng chưa thèm yêu ai. Thầy đặc biệt yêu thích thơ văn nên nhà trường bố trí cho thầy dạy chuyên văn là rất đúng nguyện vọng . Buổi dạy nào của thầy cũng tràn đầy văn thơ ca dao tục ngữ rất chi là sinh động phong phú nhưng học sinh vẫn chẳng chịu hiểu gì cả. Ví dụ, khi giảng về điện tử vs. điện tích thầy bảo "hãy hình dung đây là một cánh đồng điện tử và xa xa là những con bò điện tích đang gặm cỏ, các em có hiểu không?" Không, dĩ nhiên là không em nào hiểu hết 8-} . Hay ấn tượng hơn, có lần thầy vào lớp, không nói không rằng vẽ ngay 1 vòng tròn to tướng lên bảng rồi hỏi "Từ số 0 này có thể lấy ra cái gì?" Cả lớp nhìn nhau ngơ ngác. 1 giây, 2 giây rồi thầy bỗng quát ầm lên "Lấy ra được -5 và +5 chứ còn cái gì nữa". Hahaha, đến đây thì cả lớp bò ra cười. Trong tiếng cười đau khổ ấy, thoảng nghe tiếng đứa mất dạy nào nhại theo thầy "Lấy ra được âm Quyến và dương Quyến (tên thầy) chứ còn cái gì nữa"=)) .
Ngày ấy chuyên văn rất sợ thầy (mà chả riêng gì chuyên văn). Sợ nhưng vẫn rất hay trêu thầy lắm (tất nhiên chỉ dám trêu ngầm). Điển hình nhất là vụ sau khi phong thanh nghe tin thầy yêu cô Ngân dạy Nga (con ông Ma Văn Kháng) mà lại chỉ dám đến tỏ tình với .... bố vợ, giờ kiểm tra một tiết hôm ấy, có hai con ranh mất dạy là mình và lớp trưởng mang theo một quyển thơ và giở đúng bài thơ "Tôi đã mất em. Lẽ ra có được ...Bởi vì cần đến. Tìm em trước nhà. Thì tôi lại sợ. Đứng nhìn từ xa. Thế là hoa nở. Khi mùa đông qua ..." của ông nào đấy không nhớ nữa, đặt lên bàn lấp ló sau đống vở. Y như rằng, thầy nín thở lại gần lôi ngay quyển thơ ra. Hai con bấm nhau cười. Bọn ranh con mất dạy ngồi đằng sau cũng bấm nhau cười. Và tất nhiên là thông minh như thầy thì hiểu ngay ra vấn đề. Thế là từ sau vụ đấy, thầy thù chuyên văn kinh khủng 8-X: .
Còn chuyên văn thì cũng chả kém phần. Nên thầy đã hân hạnh được đi vào thơ ca quần chúng như sau:
Em yêu thầy Quyến vô cùng
Dáng thầy mà mặc bỏ thùng thì hay (thầy vốn gầy tong teo)
Vai to eo nhỏ ngần này
Chân bằng que củi dễ lay động lòng
Mắt thầy nửa đục nửa trong
Y như cú vọ cứ long cả giờ
Râu thầy lún phún lơ thơ
Cắm trên cái mặt trơ trơ màu chì
Ngắm thầy em cứ si mê
Ngắm thầy em cứ say sưa cả ngày
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Răng nhe ra hết như người cổ xưa
Nhớ sao những sớm những trưa
Thầy chăm vác phấn đi cưa học trò (*)
Câu tình tứ câu hẹn hò
Mà thầy vẫn cứ nằm co một mình
Hoan hô thầy Lý chúng mình
Đáng yêu hết chỗ đa tình hết chê
(*) Học trò ở đây phải hiểu là cô giáo. Vì tính nhạc của thơ ca nên đành nói trại "cô giáo" thành "học trò", kiểu như cái P.S trong hai câu ca ... rao sau đây:
Bước chân lên tới đỉnh đèo
Bỗng nhiên nghe tiếng con mèo gâu gâu
PS: con mèo là con chó
Bài thơ này nghe đồn đã được lan truyền khắp giang hồ. Tất nhiên thầy biết thủ phạm là chuyên văn. Tất nhiên là chuyên văn cũng biết thủ phạm đích thị là đứa nào nhưng tất nhiên ai hơi đâu cho thầy biết . Thế nên mối thâm thù lại càng thêm ... thâm. Kết quả là chuyên văn tổng kết môn Lý thảm hại nhất trong tất cả các môn. Và tất nhiên là học hết 2 học kỳ với thầy mà vẫn không ai biết điện mắc nối tiếp khác với điện mắc song song như thế nào
------------------------
1.
Lớp mình ngày ấy có 24 nhân cả thẩy. Chuyên văn nên dốt tự nhiên lắm. Đã dốt lại còn học toàn phải các thầy cô ... đáng sợ nên dốt càng dốt thêm.
Năm lớp 10 học một cô rất điệu dạy Lý. Cô giáo xinh nhưng hắc ơi là hắc. Có một lần cô cho cả lớp 0 điểm 1 tiết, riêng bạn Vũ được hân hạnh cộng thêm 1 điểm vì vẽ được cái hình, tuy sai . Kỷ niệm buồn cười nhất về cô là một lần cô hứa cho cả lớp đi du lịch vòng quanh trái đất bằng ... bóng bay vì chẳng ai hiểu lực hấp dẫn là cái gì ; .
Năm lớp 12 thì học một thầy cực khủng bố. Ngày ấy thầy đã tầm tầm 40 nhưng chưa thèm yêu ai. Thầy đặc biệt yêu thích thơ văn nên nhà trường bố trí cho thầy dạy chuyên văn là rất đúng nguyện vọng . Buổi dạy nào của thầy cũng tràn đầy văn thơ ca dao tục ngữ rất chi là sinh động phong phú nhưng học sinh vẫn chẳng chịu hiểu gì cả. Ví dụ, khi giảng về điện tử vs. điện tích thầy bảo "hãy hình dung đây là một cánh đồng điện tử và xa xa là những con bò điện tích đang gặm cỏ, các em có hiểu không?" Không, dĩ nhiên là không em nào hiểu hết 8-} . Hay ấn tượng hơn, có lần thầy vào lớp, không nói không rằng vẽ ngay 1 vòng tròn to tướng lên bảng rồi hỏi "Từ số 0 này có thể lấy ra cái gì?" Cả lớp nhìn nhau ngơ ngác. 1 giây, 2 giây rồi thầy bỗng quát ầm lên "Lấy ra được -5 và +5 chứ còn cái gì nữa". Hahaha, đến đây thì cả lớp bò ra cười. Trong tiếng cười đau khổ ấy, thoảng nghe tiếng đứa mất dạy nào nhại theo thầy "Lấy ra được âm Quyến và dương Quyến (tên thầy) chứ còn cái gì nữa"=)) .
Ngày ấy chuyên văn rất sợ thầy (mà chả riêng gì chuyên văn). Sợ nhưng vẫn rất hay trêu thầy lắm (tất nhiên chỉ dám trêu ngầm). Điển hình nhất là vụ sau khi phong thanh nghe tin thầy yêu cô Ngân dạy Nga (con ông Ma Văn Kháng) mà lại chỉ dám đến tỏ tình với .... bố vợ, giờ kiểm tra một tiết hôm ấy, có hai con ranh mất dạy là mình và lớp trưởng mang theo một quyển thơ và giở đúng bài thơ "Tôi đã mất em. Lẽ ra có được ...Bởi vì cần đến. Tìm em trước nhà. Thì tôi lại sợ. Đứng nhìn từ xa. Thế là hoa nở. Khi mùa đông qua ..." của ông nào đấy không nhớ nữa, đặt lên bàn lấp ló sau đống vở. Y như rằng, thầy nín thở lại gần lôi ngay quyển thơ ra. Hai con bấm nhau cười. Bọn ranh con mất dạy ngồi đằng sau cũng bấm nhau cười. Và tất nhiên là thông minh như thầy thì hiểu ngay ra vấn đề. Thế là từ sau vụ đấy, thầy thù chuyên văn kinh khủng 8-X: .
Còn chuyên văn thì cũng chả kém phần. Nên thầy đã hân hạnh được đi vào thơ ca quần chúng như sau:
Em yêu thầy Quyến vô cùng
Dáng thầy mà mặc bỏ thùng thì hay (thầy vốn gầy tong teo)
Vai to eo nhỏ ngần này
Chân bằng que củi dễ lay động lòng
Mắt thầy nửa đục nửa trong
Y như cú vọ cứ long cả giờ
Râu thầy lún phún lơ thơ
Cắm trên cái mặt trơ trơ màu chì
Ngắm thầy em cứ si mê
Ngắm thầy em cứ say sưa cả ngày
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Răng nhe ra hết như người cổ xưa
Nhớ sao những sớm những trưa
Thầy chăm vác phấn đi cưa học trò (*)
Câu tình tứ câu hẹn hò
Mà thầy vẫn cứ nằm co một mình
Hoan hô thầy Lý chúng mình
Đáng yêu hết chỗ đa tình hết chê
(*) Học trò ở đây phải hiểu là cô giáo. Vì tính nhạc của thơ ca nên đành nói trại "cô giáo" thành "học trò", kiểu như cái P.S trong hai câu ca ... rao sau đây:
Bước chân lên tới đỉnh đèo
Bỗng nhiên nghe tiếng con mèo gâu gâu
PS: con mèo là con chó
Bài thơ này nghe đồn đã được lan truyền khắp giang hồ. Tất nhiên thầy biết thủ phạm là chuyên văn. Tất nhiên là chuyên văn cũng biết thủ phạm đích thị là đứa nào nhưng tất nhiên ai hơi đâu cho thầy biết . Thế nên mối thâm thù lại càng thêm ... thâm. Kết quả là chuyên văn tổng kết môn Lý thảm hại nhất trong tất cả các môn. Và tất nhiên là học hết 2 học kỳ với thầy mà vẫn không ai biết điện mắc nối tiếp khác với điện mắc song song như thế nào