Follow along with the video below to see how to install our site as a web app on your home screen.
Note: This feature may not be available in some browsers.
Về chuyên gia Ngô Xuân Quýnh
Ông sinh ngày sinh ngày 16/3/1933 tại Hưng Nguyên, Nghệ An từng là một cầu thủ và HLV của Thể Công nhưng sự nghiệp của ông gắn liền với chức danh Trưởng đoàn của đội bóng quân đội.
Bằng tâm huyết cùng năng lực tổ chức, chuyên gia Ngô Xuân Quýnh góp công đầu trong việc duy trì sự tồn tại (trong đầu những năm 1960, nếu không có sự thuyết phục của ông với cấp trên thì thậm chí Thể Công có nguy cơ giải tán) cũng như xây dựng lực lượng (điển hình nhất là lứa trẻ Thể Công đi tập huấn tại Triều Tiên năm 1967) cho đội bóng số một Việt Nam trong suốt một thời gian dài.
Chuyên gia Ngô Xuân Quýnh không chỉ là ''công thần'' với đoàn bóng đá Thể Công mà còn cả với bóng đá Việt Nam nói chung. Từng đảm nhiệm nhiều trọng trách trong LĐBĐVN (Phó Chủ tịch khoá I, Uỷ viên BCH khoá 1,2,3, Chánh văn phòng khoá 3, Phó ban bóng đá phong trào và phát triển tổ chức LĐ khoá 4 ...), ông có nhiều đóng góp cho sự phát triển của bóng đá Việt Nam trong những năm đầu của thập niên, đặc biệt là việc tổ chức các giải trẻ.
Chuyên gia Ngô Xuân Quýnh còn là một ''cuốn sử'' cả bóng đá Việt Nam với những câu chuyện, tài liệu có thể trở thành những bài học lớn cho các thế hệ những người làm bóng đá sau này.
Với những đóng góp của mình cho ngành thể thao, chuyên gia Ngô Xuân Quýnh nhận được Huy chương vì sự nghiệp TDTT và huy chương Vì sự nghiệp trẻ. Ông cũng được trao Huy hiệu 50 năm tuôỉ đảng, Huân chương quân công hạng 3, Huân chương kháng chiến chống Mỹ cứu nước hạng nhất và Huy chương chiến công hạng nhất.
Ông qua đời lúc 6h10' ngày 25-12-2006, hưởng thọ 73 tuổi
Hành trình của chuyến tập huấn nước ngoài
Tháng 10/1997, 26 cầu thủ trẻ được tuyển lựa kỹ càng nhất và đã qua một thời gian huấn luyện cơ bản tốt của Thể Công ở tuổi 18, 19 được đưa sang CHDCND Triều Tiên tập huấn đúng 1 năm, với người thầy là HLV Nguyễn Văn Tiền. Ông Vũ Mạnh Hải kể lại rằng đó là một HLV nghiêm khắc- xuất thân từ Mỹ Tho- với triết lý bóng đá đơn giản: bóng đá là nghệ thuật của thể lực. Phía Triều Tiên tạo điều kiện cho đội tập luyện, cả về điều kiện vật chất, thu xếp đối tượng cọ xát, nhưng không hề hỗ trợ về mặt chuyên môn, coi đó như là bí quyết của họ. Việc huấn luyện độc lập không cản trở HLV Nguyễn Văn Tiến đưa các cầu thủ của mình tiến bộ nhanh chóng. Khi mới sang, các cầu thủ trẻ Thể Công thua đội 3 của đội Quân đội Triều Tiên, nhưng ở trận đấu cuối cùng với đội 1 của đội này, trong đội hình có 3 tuyển thủ quốc gia Triều Tiên thành công rực rỡ ở Anh 2 năm trước đó (vào tứ kết World Cup 66), các cầu thủ Thể Công làm đối phương chật vật phải nổi xung lên, chỉ thắng được 1 bàn cách biệt (theo ông Phan Văn Mỵ thì Thể Công thua 2-3, còn ông Vũ Mạnh Hải nhớ rằng Thể Công thua 0-1).
Mặc dù không có chuyên gia nước ngoài giúp sức, nhưng ông Vũ Mạnh Hải- hiện nay là Trưởng Tiểu ban thông tin tuyên truyền của LĐBĐVN- nhận định rằng việc tập huấn ở Triều Tiên như vậy đã tạo điều kiện cho các cầu thủ tập trung sâu sắc vào bóng đá, cùng với điều kiện tập luyện thuận lợi hơn ở quê hương lúc đó, đối tượng cọ xát trình độ cao, và một HLV xứng đáng đã giúp cho các cầu thủ Thể Công khi ấy đạt được một sự tiến bộ nhanh chóng.
Tháng 10/1968 đội trở về VN, và năm sau thì sang Hungari trong một đợt tập huấn 6 tháng. Hungari khi ấy thuộc vào một trong những nền bóng đá mạnh nhất châu Âu và thế giới. Các cầu thủ Thể Công đến đó với một sự ngưỡng mộ và tinh thần cầu thị lớn. Đấu tập với các đội hạng nhất của Hungari, đội của Thể Công đều thua cách biệt từ 3 bàn trở lên, nhưng chuyến tập huấn ấy đã dạy cho các cầu thủ Thể Công biết cách đối đầu có hiệu quả với những cầu thủ có thể hình vượt trội, hơn nữa lại có kỹ thuật vào bậc nhất châu Âu. Nó cũng mang lại một điều không kém phần quan trọng: sự tự tin trước các cầu thủ có đẳng cấp quốc tế. Nhờ đó, các cầu thủ Thể Công sau này đã giành được những kết quả khả quan trước đội tuyển Cuba, các đội tuyển ngoại hạng của CHDC Đức, và nhất là các đội bóng hàng đầu Trung Quốc.
Hồng Ngọc.Thay lời kết
BĐVN đã từng có một thế hệ cầu thủ được đào tạo tốt và dù chưa được kiểm chứng hoàn toàn thông qua thành tích quốc tế ở giải chính thức thì chúng ta cũng có thể khẳng định trình độ của họ đạt ngang tầm châu lục- đó là thế hệ cầu thủ Thể Công những năm 70. Họ có được trình độ ấy nhờ họ được đặt vào một quỹ đạo đúng trong một kế hoạch giàu tham vọng, và bản thân họ cũng giàu nghị lực, được huấn luyện có phương pháp.
Liệu BĐVN sẽ lại có những "thế hệ vàng", vào thập kỷ đầu tiên của thiên niên kỷ thứ ba?
Năm 1967, Thể Công từng đưa cầu thủ đi đào tạo nước ngoài
Kế hoạch đưa cầu thủ trẻ đi đào tạo dài hạn ở Hungary năm nay không phải là lần đầu tiên Thể Công gửi cầu thủ đi nước ngoài đào tạo. Thế hệ cầu thủ áo lính như Thế Anh, Phan Văn Mỵ, Nguyễn Trọng Giáp cũng từng được đưa đi Triều Tiên tập huấn gần một năm.
Trưởng đoàn Ngô Xuân Quýnh (trái) cùng ông Vương Tiến Dũng (khi đó là cầu thủ) tại Triều Tiên.
Đầu tháng 10/1967, trưởng đoàn Ngô Xuân Quýnh cùng 26 cầu thủ Thể Công ở độ tuổi 17, 18, em út của đội là Hoàng Văn Gia (hiện là HLV phó ở ĐTQG) lên tàu đi xuyên qua Trung Quốc sang Triều Tiên. Các HLV là Nguyễn Văn Tiền, Nguyễn Minh Cảnh, Nguyễn Công Hùng. Trong danh sách hồi ấy, có rất nhiều cầu thủ đã nổi danh trên sân cỏ và tiếp tục gắn bó với bóng đá tới bây giờ. Đó là Vương Tiến Dũng (hiện là HLV Bình Dương), Nguyễn Trọng Giáp (Phó ban các ĐTQG), Vũ Mạnh Hải (Phó tổng biên tập báo Bóng đá), Nguyễn Văn Nhật (cựu trưởng đoàn Thể Công)...
Khi tới Triều Tiên, đoàn Thể Công ở tại trung tâm của một đội bóng quân đội thường xuyên có nhiều cầu thủ được gọi lên tuyển. Điều kiện ăn ở tại đây tốt, nhất là khi ở nhà, Việt Nam hồi đó vẫn đang trong hoàn cảnh chiến tranh. Thể Công đề nghị các HLV của đội bạn làm thày giúp cho, nhưng phía bạn từ chối vì theo họ tự làm lấy thì sẽ tốt hơn ỷ lại người khác.
Mang tiếng đi nước ngoài, nhưng những ngày tháng tập luyện bên đất bạn cũng gian khổ không kém, khi điều kiện khí hậu khá khắc nghiệt. Mùa đông, nhiệt độ xuống -17 độ C, khi tập chạy việt dã xong, tay cứng lại rút găng ra khó khăn, đã có anh em khóc. Nhưng rồi, những tin vui thắng trận từ quê nhà báo sang, ước mơ được đá giao hữu với các đội bóng trong Nam ngày càng gần, ý chí cầu thủ tăng cao. Nhiều buổi chạy tốc độ, cầu thủ xin chạy kiểm tra lại nhiều lần. BHL cũng rất quan tâm tới việc giáo dục tư tưởng, đạo đức cho cầu thủ.
Chính những ngày ở Triều Tiên, BHL cũng nghĩ ra nhiều mẹo để bồi dưỡng thể lực cho cầu thủ. Thế Anh (Ba đẻn) chỉ nặng 50 kg, nhưng nhờ ăn một củ sâm hầm gà cách thuỷ nhạt muối sau đó nghỉ tập 10 ngày để ít ra mồ hôi. Kết quả, Thế Anh tăng thêm 3 kg.
Trong đợt tập huấn, đội có 40 trận đấu tập với bạn. Các đội bạn mạnh, những vẫn thích đá với các cầu thủ Thể Công nhỏ người nhưng nhanh nhẹn, kỹ thuật nhỏ khá, đá biến hoá. Tháng 5/1968, Thể Công dự giải trẻ Quân đội nhân dân Triều Tiên có 8 đội tham gia, đá mỗi ngày một trận. Thể Công thắng 4 trận, thua 2. Sau đó, Thể Công tiếp tục dự hai giải trẻ toàn quân, thắng 3 trận, thua 2 trận. Sau đó, Thể Công còn đá thêm một số trận. Trong số 40 trận, người đá nhiều nhất là Phan Văn Mỵ (14 trận).
Sau gần một năm tập luyện bên Triều Tiên, đoàn Thể Công lên đường về nước sau một bữa đãi các bạn Triều Tiên món thịt cầy dân tộc. BHL nhận định, trong 26 cầu thủ hồi đó có 15 người có triển vọng, trong đó 7-10 cầu thủ có thể đá ở đội một Thể Công và cả cho ĐTQG. Tiền đạo có Vũ Đình Bội, Thế Anh, Ngọc Chí..., tiền vệ có Phan Văn Mỵ, Vũ Mạnh Hải,... hậu vệ là Duy Phú, Trọng Giáp, Vương Tiến Dũng, Nguyễn Văn Nhật... Về sau, những cầu thủ này đã nhanh chóng trở thành trụ cột của Thể Công và cả đội tuyển quốc gia trong những năm 70.
Khi về nước, đội đã thi đấu báo cáo với Công an Hà Nội 2 trận lần lượt với tỷ số thua 0-1 và thắng 4-2, thua đội một Thể Công 1-2, thắng Phòng không 4-0.
Lập topic mà để nó chìm thì cũng chán
Hôm nay động lòng phù phiếm thì lại nhớ ra anh Tuấn
Đào tung khắp nơi mới lại ra 1 bài về the Kong giai đoạn đi tập huấn Triều Tiên và những năm 70
Đây có thể coi là một thế hệ vàng của the Kong