Chịp, mọi người reply nhanh quá!
Dạ anh nói đúng, ứng dụng thì ai cũng có thể thấy, tiếc là mấy cái đó ko phải học đc ở trg` là nhiều. Đang nói trong chương trình học mà.
Anh thừa nhận với em một điều là nhờ đi học ở trường mà anh biết, em ạ.
Thứ nhất, vì thi trắc nghiệm chỉ có đúng hoặc sai, đòi hỏi học sinh phải suy nghĩ thật kĩ càng và có trách nhiệm trước quyết định của mình. Không thể có chuyện kết quả sai nhưng lại vẫn được điểm nhờ một vài câu trong bài giải chính xác.
Theo suy nghĩ của em, trắc nghiệm vừa luyện cho học sinh tính quyết đoán, cẩn thận và tinh trần trách nhiệm. Để trả lời chính xác một câu hỏi, học sinh cần phải nắm thật rõ bài mới trả lời đúng được, không thể làm bậy làm bạ rồi vẫn được 0,25-0,5 điểm cho vài phần đúng được.
Đối với học sinh, 0,25 và 0,5 rất quý giá, như vậy, nếu cho 0,25-0,5 điểm cho những bạn không học bài mà ăn may đúng được một phần thì sẽ rất bất công với những bạn khác.
Một trong những nhược điểm của thi trắc nghiệm khách quan nhiều phương án chính là sự cố định của các phương án, có nghĩa là thay vì việc bơi trong một bể phương án (vô hạn cái, không biết cái nào là đúng) thì thí sinh đã có sẵn một số lượng hữu hạn phương án, và chắc chắn sẽ có phương án đúng. Xảy ra 3 tình huống ở đây:
- Tình huống 1: Em đó có thực lực, và làm đúng, chọn đúng. Ok!
- Tình huống 2: Em đó không có thực lực, và đoán bừa, chọn đúng. Rõ ràng là không thể chấp nhận được, và điều này không phải không có.
- Tình huống 3: Em đó không giải ra được hết, nhưng nhờ khu trú được phương án, nên chọn được phương án đúng. Điều này cũng không thể chấp nhận được vì rõ ràng trong thực tế, chẳng ai cho chúng ta phương án trước để chọn cả. Đặc biệt là tình huống này, sẽ là một phản chứng cho biện minh của em Bảo Ngọc trên đây, cho rằng: thi trắc nghiệm đòi hỏi học sinh phải suy nghĩ được kĩ càng và không có chuyện làm bậy làm bạ mà vẫn được điểm.
Thứ hai, sắp tới, thi Tú tài sẽ là 100% trắc nghiệm, nếu bây giờ không luyện tập thì chắc chắn sẽ xảy ra những sai sót đáng tiếc do không được huấn luyện kĩ càng. Chúng em đã quen với cách thi trắc nghiệm, bây giờ quay lại tự luận, chắc chắn sẽ bị hẫng và làm bài không đúng với thực lực của bản thân.
Đây có thể coi là lý do chính đáng. Quay ngoắt một cái là không thể cho phép, không ai theo kịp. Nhưng suy cho cùng:
- 12 năm các em ở trường phổ thông, các em làm tự luận cơ mà?
- Cái này cũng là tình hình chung, đâu phải một mình em mắc phải.
Nhưng dù sao, cũng nên xem xét ở khía cạnh là thay đổi bất ngờ gây cho học sinh hoang mang và tâm lý lo lắng
Thứ ba, tương lai khi đi làm, người ta sẽ đòi hỏi nhiều ở kết quả chứ không nhìn vào cách làm. Ví dụ, một người A được giao cho một dự án B nhưng lại không hoàn thành tốt đúng thời hạn như yêu cầu, người A biện hộ cho mình rằng: “Tôi đã làm thế này, tôi đã làm thế kia... nhưng vẫn không được”. Kết quả vẫn là không hoàn thành, vẫn làm tổn hại cho công ty, cơ quan, tập thể... cho dù có quá trình bản thân có cực khổ đến thế nào đi chăng nữa!
Khi mà Việt Nam gia nhập WTO, các công ty làm việc theo kiểu nước ngoài này sẽ càng ngày càng nhiều, liệu con người ta sẽ thành công nếu cứ làm việc theo kiểu quá trình rất cực khổ nhưng kết quả lại bằng 0?
Em sai ở điểm này rồi em ạ. Nước ngoài chú ý đến quá trình nhiều hơn là kết quả. Vì sao ư? Bởi vì kết quả là phiến diện, còn quá trình mới là toàn diện. Dù người ta có thống kê bao nhiêu mặt của kết quả đi chăng nữa, chẳng ai dự liệu trước được hậu quả mà kết quả đó gây ra trong tương lai là gì. Nhưng khi xem xét quá trình tiến hành công việc, người ta sẽ phát hiện ngay ra những nhược điểm và tìm cách khắc phục. Đó là lý do vì sao, người ta còn bọn em trình bày cẩn thận. Em có thể làm đúng một bài trong một triệu bài, nhưng liệu, em có chắc chắn rằng, không có quá trình, mà em sẽ làm đúng chín trăm chín mươi chín nghìn chín trăm chín mươi chín bài còn lại không?
Cái này nó rất đúng với ngành Y, vì nhiều người thường chỉ chú ý đến kết quả, tức là chú ý đến mục đích đạt được. Ví dụ như thấy sốt, cứ cho uống thuốc hạ sốt. Ừ thì hạ sốt, nhưng vài ngày sau nó còn sốt cao hơn lần đầu. Đấy là hậu quả của việc không cân nhắc quá trình đấy.
Thứ 4, nội dung câu nói: “Bởi vì những môn này khi giải bài đòi học sinh cần có đầy đủ kiến thức mà còn đòi hỏi sự tư duy mới giải bài hay được” là sai đối với mặt bằng chung của nhiều học sinh hiện nay, điển hình là trường em.
Thực trạng là chỉ cần học thuộc cách làm bài đã được giáo viên cho sẵn, áp dụng vào để làm bài thi, biến đổi một chút là có được một bài làm hoàn chỉnh mà chẳng cần vận dụng một chút thông minh hay tư duy nào. Có chăng chỉ là tư duy khi biến đổi dàn bài cho sẵn thành một bài mới gần giống mà thôi. Hay đó sẽ được gọi là “sự linh động” trong học đường ?
Nhược điểm này phải chăng được xóa bỏ ở thi trắc nghiệm?
Thứ 5, một số giáo viên THPT rất đặt nặng vấn đề về trình bày, nếu trình bày sai, khó hiểu thì sẽ bị trừ điểm ngay mặc dù kết quả chính xác. Đặt trường hợp em biết làm bài đó nhưng thực sự hoang mang vì không biết cách trình bày thì chẳng lẽ cho em 0 điểm bài đó?
Với những môn Tự nhiên, chúng em học cách giải bài chứ không phải học làm văn hay viết chính tả, vậy mà vẫn phải giải bài với những phương pháp rất dài dòng, dài đến cả 2 trang giấy mà lẽ ra chỉ cần 4 dòng là xong (?!). Thời gian để làm bài sẽ kéo dài ra thêm, vừa mệt học sinh, vừa mệt thầy cô giám thị coi thi. Trong khi đó, với trắc nghiệm, chỉ cần khoảng 1 nửa thời gian (50' thay vì 90') để làm 40 câu trắc nghiệm là đủ. Thời gian sau đó, học sinh sẽ được nghỉ ngơi, dưỡng sức, và có thể thi 2-3 môn trong cùng 1 ngày, như thế là tiết kiệm tiền bạc và nhân lực hơn rất nhiều.
Việc trừ điểm trình bày là đúng, vì những lỗi đó đáng bị trừ. Nó cho thấy con người ta thiếu cẩn trọng trong làm việc. Chẳng hạn, việc em không tìm miền xác định, không khu trú nghiệm ngoại lai mà cuối cùng vẫn cho nghiệm đúng là điều vô lý. Sau này, làm sao em có thể chắc chắn được em không để lại nguy cơ trong công vịêc, nếu em không khu trú được hết các yếu tố tiềm năng của nó?
Lúc nào học sinh cũng lôi lý do các môn Tự nhiên ra để nói rằng: Tôi không làm đâu, nó là các môn tự nhiên cơ mà? Có phải văn đâu mà viết dài.
Xin thưa rằng, càng những môn Tự nhiên, người ta càng cần sự cẩn trọng. Tại sao, khi lập trình, người ta lại mất công thêm các dòng lý giải mà có khi tổng số các dòng đó lại còn dài hơn cả đoạn mã lệnh thực? Để mà người ta hiểu được là người ta đang làm gì, người ta sẽ làm gì, và khi cần gỡ rối người ta phải tìm nó ở đâu. Càng tỉ mỉ càng tốt, không thừa!
Nói đi nói lại, mình lấy nhiều ví dụ vì Y và Tin. Chợt nhớ ra, hình như đây không phải là môn Tự nhiên trong mắt một số người?
@ Sơn ếch thì dù nhìn ở góc độ nào cũng chỉ là ếch mà thôi
Người thì dù nhìn ở góc độ nào cũng chỉ là người mà thôi, đúng không em Hùng? Thế thì chắc em là Bill Clinton! Đừng vơ đũa cả nắm thế chứ?