... hôm nay .. trời nắng đẹp lắm bố mẹ ạ ... nhưng ngày hôm nay với con thì chẳng đẹp chút nào ...
.. con chhuwa dám nói cho bố mẹ biết chuyện hôm nay .. sợ bố mẹ lại lo lắng ... nhưng bây h , con biết làm sao đây ... không biết tìm ai để giãi bày cả ... không biết tìm ai để xin những lời khuyên cả ... con bơ vơ quá ..
( ..
.. có lẽ con đã quá lạc quan khi sang đây học chăng .. con luôn tự nhủ không được đầu hàng đấy ... luôn tự nhủ sẽ vượt qua mọi thứ khó khăn đấy .. nhưng có lẽ con không dám chắc là con chịu đựng được ...
( ... con đã khóc .. bây h con vẫn khóc .. không biết làm gì cả ... con biết làm sao đây ... có lẽ cái khó khăn lúc này của con chăng nhằm nhò gì cả ... nhưng con không biết con có theo học được không đây ???... con phải học business ... cuối cùng thì vẫn phải học .. và rồi cả IT nữa ... con sợ lắm ... sợ không học nổi ... sợ không học được như mong muốn bố mẹ ... con đang rất sợ ...
( .. lúc ông tutor bảo con là con không học được Art ... con đã nản lắm ... rồi khi ở đây A-level không có Graphic .. con như muốn òa lên khóc vậy .. con suýt thì đã khóc thật ... nghe kể thì chắc chẳng có gì to tát cả ... nhưng bây h con biết chọn ngành nào đây ... có hỏi bố mẹ , bố mẹ cũng không trả lời được ... mà lại làm bố mẹ thêm lo ... nhưng mà ... con bối rối quá .. con chẳng biết làm gì cả .. con không dám học business và IT .. con ... con ... con ...
(
... con vẫn thế ... chẳng lớn lên được .. không nghĩ ra được cái gì cả ... con là con bé ngu xuẩn .. ngu xuẩn ..
( ..đến bao h con mới có thể trở lại như ngày xưa đây ... đến bao h chứ ... con mệt mỏi quá ...
... con đang đứng giữa 4 bức tường mà chẳng thấy đâu cửa ra cả ... con như đang ngồi trong đấy mà không biết làm gì ... con chóng mặt quá ... con sắp ốm rồi ...
( ... con sợ ... con phải làm gì đây ...
(